A good book is always on tap; it may be decanted and drunk a hundred times, and it is still there for further imbibement.

Holbrook Jackson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 13 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 687 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:19:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
iêu Dao – Xuất cốc ký
Edit: Thiên Mạc
Đây là lần đầu tiên phụ thân muốn dẫn ta ra khỏi cốc du ngoạn.
Ta có chút buồn bực nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Sáng sớm được ôm lên xe ngựa, ta thoải mái ngủ say trong lòng phụ thân.
Không biết đã bao lâu, ta bị nụ hôn của phụ thân đánh thức. Ta lười biếng mở mắt xong rồi lại khép lại, chậm rãi nghênh hợp với đầu lưỡi linh hoạt của phụ thân. Nụ hôn nóng ướt của phụ thân chuyển qua cần cổ trắng mịn của ta, ta nhạy cảm co rụt người lại. “Phụ thân, đến rồi sao?” Xe ngựa vẫn còn đang đi, người gọi ta dậy làm gì?
Tiếng cười hùng hậu nhẹ nhàng lượn lờ bên tai. Hơi thở nóng rực làm ta thấy bối rối. “Sắp đến rồi.” Phụ thân vừa nói vừa mút vành tai của ta, liên tục khiêu khích. Bàn tay to mập mờ vuốt ve bờ eo, rồi sau đó vạch đai lưng ta ra, trườn xuống phía dưới bụng.
Ta yêu kiều hừ một tiếng, cong eo lên. Ta vẫn bối rối như cũ nhưng cũng không ngăn cản động tác của phụ thân, thậm chí còn theo thói quen mở rộng chân để người dễ dàng chơi đùa. Đầu óc hỗn độn chậm rãi suy nghĩ, tại sao sắp đền rồi mà phụ thân còn muốn làm loạn?
“Đã tỉnh chưa, Dao nhi?” Ngón tay cái đè xuống trước tiểu hạch, nhẹ nhàng xoay tròn. Ngón trỏ thô dài thì thử thăm dò ngoài khe hở vẫn luôn chặt chẽ co bóp kia.
Khoái ý từ từ được đánh thức, ta miễn cưỡng mở mắt ra, vươn thẳng eo lưng mới nói: “Tỉnh rồi ạ.” Sau đó ta lại tiếp tục nhắm mắt nhưng rồi ngón tay của phụ thân đột nhiên đâm thật mạnh vào tiểu huyệt khiến ta cả kinh trợn to mắt. “Phụ thân…” Ngón tay cái của người thuần thục gẩy hoa hạch đang từ từ sưng đỏ. Ngón tay bên trong thì cẩn thận ma sát với vân da non nớt, tạo nên từng đợt run rẩy cho cơ thể ta.
“Tỉnh thật chứ?” Dường như thấy thú vị, phụ thân liếm lỗ tai của ta, ngón tay lại bắt đầu nhịp nhàng ra vào, lúc nhanh lúc chậm. “Dao nhi, tai con thật là đẹp.” Người vừa nói vừa cắn cắn lên vành tai ta.
Tê dại từ dưới bụng khuếch tán đi toàn thân. Ta giãy dụa, nắm lấy tay áo của người. “Phụ thân, sắp đến nơi rồi, đừng tiếp tục…”
“Hưm, ngoan.” Phụ thân ôm ta ngồi dậy, ngón tay vẫn tiếp tục đâm sâu vào trong cơ thể ta. “Đã ướt như vậy rồi mà còn mạnh miệng à.”
“Ư ư, đừng mà, phụ thân, rút ra ngoài đi, đừng cắm vào nữa, ưm… phụ thân…” Thật xấu xa! Phụ thân để tay ở điểm mẫn cảm của ta, còn dùng lực chà xát, khiến ta không tự chủ được phải cong eo lên, hai chân mở lớn hơn nữa. “Phụ thân, phụ thân…” Miệng bị hôn, lưỡi và nước bọt của người đưa vào trong miệng, thăm dò đầy kích thích.
Khi khoái cảm lên tới cực điểm, xe ngựa bỗng nhiên dừng lại, thanh âm tỉnh táo của Thanh Long vang lên bên ngoài xe: “Chủ tử, tới cửa thành rồi.”
Thân thể đột nhiên cứng đờ, nhiệt tình bị đẩy lui hơn nửa. Ta đẩy người ra. “Phụ thân!” Đáng ghét! Còn những người khác ở bên ngoài mà.
Phụ thân cúi đầu cười, rút tay ra, để vào miệng cho ta mút sạch sẽ. Ánh mắt thâm thúy của người vẫn nhìn ta chăm chú.
Ta xấu hổ tới đỏ mặt, cau mũi một cái mới nhớ tới chuyện ngồi dậy nhưng rồi lại bị phụ thân đè lại.
“Đợi đã, Dao nhi! Còn chưa thỏa mãn đâu. Cái miệng nhỏ kia có đói không, phụ thân cho nó ăn một món ngon lành nhé?” Phụ thân nở nụ cười tà mị, không chờ ta trả lời đã lấy một cái gì đó ấn vào sâu trong cơ thể ta. Vật này vừa lạnh vừa cứng, thô ngắn lại tràn đầy chất lỏng.
Ta theo bản năng co người lại, hút chặt lấy ngọc thạch cứng rắn dài ước chừng bằng hai ngón tay kia. “Phụ thân, đó là cái gì? A… Nó động đậy!” Ta bị làm cho sợ hãi, bật ra tiếng kêu. Không ngờ vật kia lại chậm chạp di động trong cơ thể ta.
“Hưm, là kỳ thạch Tây Vực. Nó có thể rung động theo độ nóng ẩm.” Phụ thân cười nhẹ rồi mặc lại quần áo cho ta. Thấy ta đỏ mặt, bất an khép chặt hai chân, phụ thân liền cười: “Có kích thích đến vậy không? Nhìn con thật dâm đãng!”
Ta cắn môi dưới, giơ tay đấm nhẹ vào người phụ thân. “Đáng ghét! Phụ thân nhét thứ gì kỳ quái vào rồi còn cười người ta.” Vật kia tiến sâu vào trong cơ thể, chậm rãi chạm nhẹ vào hoa tâm của ta. Cảm giác vừa đau vừa ngứa làm ta cảm thấy sợ hãi lại thấy hưng phấn.
“Thì không cười, chúng ta đi dạo được chưa?” Phụ thân hôn nhẹ lên môi ta rồi mới ôm ta ra ngoài.
“Bây giờ đi dạo?” Ta sợ hãi vật kia có thể rơi ra ngoài, hai chân như nhũn ra. Vật kia cứ động đậy suốt như vậy bảo ta làm sao đi dạo phố?
Phụ thân cũng không trả lời, chỉ ra lệnh cho bọn Thanh Long đi về biệt viện trong thành trước rồi lại nắm tay ta đi dạo trên đường phố náo nhiệt.
Khoái cảm trong cơ thể cứ dâng dần lên khi những ánh mắt xa lạ trên đường phố nhìn về phía chúng ta. Ta tò mò cười đánh giá mỗi người nhìn chúng ta. “Phụ thân, sao bọn họ cứ nhìn chúng ta như vậy?” Ánh mắt của họ cứ như là hồ dán vậy, dán chặt lên người ta và phụ thân, không muốn dời đi. Ta cúi người nhìn trang phục nam tử của mình. Rất bình thường mà, phụ thân mặc lại cho ta rất hoàn mỹ, đâu có sơ hở gì đâu.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của phụ thân vẫn luôn lạnh lùng như cũ. Người cúi xuống nhìn ta, đôi mắt lại trở nên ấm áp: “Hai nam nhân ôm ấp ở một chỗ dĩ nhiên sẽ khiến mọi người nhìn chăm chú rồi.”
Khóe miệng bỗng nhiên run rẩy. Nếu phụ thân đã biết thế sao lại còn đi ôm ta như vậy? Người không xấu hổ nhưng ta thì có! Ta trừng mắt nhìn phụ thân, không cẩn thận lại bị người qua đường đụng vào một cái. Cả thân thể nghiêng đi, đành phải ôm chặt lấy thắt lưng của người.
Ta đỏ mặt, ngửi mùi thuốc nhàn nhạt tỏa ra từ trên người phụ thân, bụng bỗng nhiên nóng rực, ngọc thạch trong cơ thể bỗng nhiên di chuyển kịch liệt. “Ya…” Ta cúi đầu kêu một tiếng. Nếu không phải có phụ thân ôm lấy thì có lẽ ta đã ngã trên mặt đất. Ta bất an kẹp chặt hai chân, khoái cảm kia cũng quá cường liệt rồi!
Phụ thân liếc qua một cái là đã biết có chuyện gì xảy ra rồi. Đôi mắt của người ánh lên chút hài lòng đầy tà ác. “Đi thôi.”
Ta cho là người sẽ ôm ta về biệt viện, ai ngờ người lại mang ta vào trong một ngõ tối. Ta bị người ấn lên tường, sau đó bờ môi nóng bỏng kia liền hôn lên miệng ta.
Ta sợ hãi. “Phụ thân, sẽ có người tới…” Ban ngày ban mặt ở trước mắt mọi người làm chuyện như vậy? Ta đẩy đẩy nhưng phụ thân vẫn bất động ngược lại còn dùng dương vật cứng rắn của người chạm vào ta qua lớp quần áo. Sợ hãi rồi lại sợ hãi! Dị thạch trong cơ thể càng lúc càng nhanh, đâm vào phía trong làm toàn thân ta tê dại đến không thể chống cự lại phụ thân được nữa. Mặt ta đỏ rực. “Phụ thân, đừng mà, chẳng may có người nhìn thấy… ư…”
“Người khác chỉ biết có hai nam nhân ôm nhau thôi, con sợ cái gì?” Đôi mắt đen như mực lúc này thật hưng phấn. Phụ thân cầm lấy hai vú của ta, nhanh chóng chà xát, hạ thân cũng di chuyển bên ngoài miệng tiểu huyệt. “Lấy lòng ta! Dao nhi, vuốt mạnh vào. Vật kia làm con vui vẻ lắm đúng không, phụ thân có thể cảm giác được nó đang động đậy, rất nhanh…”
“Đáng ghét, phụ thân…” Một tay ta ôm cổ phụ thân, một tay khó khăn vuốt ve gậy thịt của người. Cảm giác cây gậy kia càng ngày càng cứng rắn, tim ta cũng đập càng nhanh hơn. Bụng đột nhiên co rút lợi hại, ta cứng đờ người dựa vào ngực phụ thân, đạt tới cao trào. Nếu không phải ta cắn chặt lấy y phục người thì chắc là ta đã rên rỉ ra tiếng.
Phụ thân tụt quần ta ra, để cho nó rơi xuống đất. Tiếp đó, người nâng hai chân ta lên, đặt ở ngang eo người, dùng áo bào to lớn của người che cho hai chúng ta. “Bảo bối, rặn vật kia ra đi.” Ngón tay người đút vào trong huyệt của ta.
Ta xấu hổ đỏ mặt, hai tay ôm chặt cổ phụ thân. “Phụ thân, nếu có người đến thì sao…”
“Thì sẽ càng kích thích chứ sao!” Phụ thân cười khẽ. “Mau rặn ra đi!”
Ta run rẩy dùng sức, cố gắng phun ngọc thạch chôn sâu trong cơ thể ra, để nó rơi vào tay phụ thân. Ta thẹn thùng nhắm nghiền hai mắt. “Phụ thân, thật xấu hổ…”
Phụ thân nâng mông của ta lên. “Có gì mà xấu hổ, thấy sung sướng không? Nhìn tiểu huyệt của con kìa, hớp hớp mồm thật đói khát!” Phụ thân trầm giọng cười, vuốt ve u cốc của ta. “Muốn thì van xin ta đi, Dao nhi.”
Phụ thân thật xấu xa. Ta giãy dụa eo, rầu rĩ kêu lên: “Đáng ghét, ta muốn cây gậy thịt của phụ thân… A…” Vật cứng thô to kia cứ thế đâm vào lút cán, chọc tận sâu bên trong, khiến ta ngửa đầu lên, suýt chút thì kêu ra tiếng.
Vòng eo săn chắc của phụ thân dùng lực đưa vật kia vào càng sâu hơn. “Dao nhi, con thật là chặt cũng thật là ướt. Tại sao cứ mỗi lần cao triều lại cắn mút như điên vậy… hả?”
Ta chịu đựng nó có chút khó khăn. Phụ thân thật sự quá to lớn, mỗi lần xâm lẫn đều đem đến cho ta cả sung sướng lẫn thống khổ.
“Thả lỏng, đừng chặt quá thế.” Phụ thân thở gấp, bàn tay đang nắm chặt mông ta lần mò tới chỗ cúc hoa. “Bảo bối, a, thật chặt!” Mạnh hơn, phụ thân bắt đầu va chạm kịch liệt hơn.
Hoa tâm bị dục vọng cứng rắn kia đâm vào tạo ra một khe hở. Cự long thừa cơ đâm vào bên trong, ma sát thành tử cung. Mỗi một điểm mẫn cảm trong cơ thể ta đều không được bỏ qua. Khoái cảm kinh người điên cuồng dâng lên. Ta vùi mặt vào hõm vai người, dùng sức cắn chặt y phục phụ thân, nhịn khát vọng thét chói tai xuống.
“Chặt quá, bảo bối, hôm nay con hưng phấn khác thường. Là bởi vì ở bên ngoài sao?” Phụ thân khàn giọng trêu chọc thần kinh yếu ớt của ta. “A, lại cao trào rồi, thật ngoan.”
Ta run rẩy không khống chế được. Cao trào hoa mỹ khiến ta vô lực mặc phụ thân chạy nước rút. Sung sướng vô tận kia bởi vì đột nhiên có người tiến vào trong con hẻm mà ngưng hẳn. “Phụ thân… Có người…”
“Hưm…” Phụ thân mạnh mẽ đảo vòng một cái, đâm thật sâu vào bên trong. Người cũng chọn ngay lúc này ấn ngón tay vào trong hậu môn của ta.
Ta kịch liệt run rẩy, không dám nhìn người nọ đi ngang qua chỗ chúng ta có vẻ mặt như thế nào. Vì thế, thời khắc cao trào ập tới, ta cảm thấy thẹn thùng tới cực điểm. “Đừng vậy mà, phụ thân, đừng vậy mà…” Ta sợ sung sướng vô cùng kia sẽ đánh vỡ thần trí của ta.
“Thật nhạy cảm! Dao nhi, con thích bị người nhìn thấy có phải hay không?” Đợi cho ngõ tối khôi phục lại sự tĩnh lặng vốn có, phụ thân bắt đầu điên cuồng chạy nước rút. Có lẽ do ta quá nhạy cảm, liên tục đạt cao trào đã dẫn phát thú tính của người. Vậy nên phụ thân rất thô bạo, người dùng tận hai ngón tay khuấy động cúc hoa của ta.
Ta dùng sức kẹp chặt eo người, cảm giác mình sắp vỡ tung ra. “Ya ya… Phụ thân… Đừng vậy mà, xin người… đừng vậy mà…” Bụng bị đâm căng trướng, sẽ nổ tung mất thôi.
“Nhịn xuống mau!” Phụ thân tàn khốc ra lệnh, tận tình chuyển đổi góc độ đụng chạm vào trong tiểu huyệt mềm mại. “Mồm nói đừng vậy mà nhưng sao còn mút chặt thế! Con là đồ dâm tiện, có thật là đừng vậy mà không? Hả?”
Ta lắc đầu kêu rên, nước mắt đã sớm chảy ra ướt vạt áo phụ thân. Khoái cảm tê dại khiến ta thật khổ sở, chỉ muốn tìm kiếm sự giải thoát. “Cho con, phụ thân, mau cho con…”
“Cho con cái gì?” Phụ thân ngang ngược cắn lên cổ ta.
Ta ngửa đầu, che miệng mình, nức nở cầu xin. “Dùng lực thêm một chút, phá nát con! Phụ thân, hãy phá nát con đi…” Phụ thân tàn nhẫn không cho ta đạt tới cao trào làm ta thật khát vọng, thật trống rỗng, thật khó chịu.
“Yêu tinh!” Phụ thân hừ nhẹ, nặng nề đâm vào cổ tử cung của ta, đồng thời rút ngón tay cắm ở hậu môn ra, hung hăng búng lên hoa hạch sung huyết.
Sung sướng ngang ngược tàn bạo đánh tới, ta nức nở thẳng người lên. Cảm giác được phụ thân bắn tinh dịch nóng hổi vào người mình, một đợt cao trào ập tới, ta run rẩy xụi lơ ra, mặc cho phụ thân lay động thêm mấy cái để kéo dài khoái cảm.
“Có thích không? Bảo bối?” Phụ thân trầm giọng cười. Bàn tay phụ thân quẹt qua vùng đùi non ướt nhẹp của ta, giơ tay lên để cho ta liếm sạch tay người. “Mùi vị thế nào?” Đầu lưỡi của phụ thân rất nhanh tiến tới, trêu chọc, khiêu khích, liếm thứ chất lỏng trong suốt dính dính kia.
“Hơi mặn ạ.” Ta cười cười. Phụ thân từ từ rời khỏi thân thể ta, giúp ta mặc lại quần áo rồi cuối cùng mới ôm ta rời khỏi con hẻm.
Ánh mặt trời rạng rỡ chiếu xuống. Ta nhắm mắt, trốn vào ngực phụ thân. Nghe được tiếng cười đắc ý của người, ta vừa tức vừa thẹn. Phụ thân thật đáng ghét!
Tiêu Dao Tiêu Dao - Dương Thiên Mạc