Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Khôi Khiếu Mai
Số chương: 8
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1036 / 5
Cập nhật: 2015-07-15 04:08:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
nh Trung đang dò bài cho em thì có chuông gọi cổng. Bà bếp chạy ra một chút xíu rồi quay vào với Hạnh Trang. Em reo lên:
- Vui quá, có Hạnh Trang đến, hai đứa dò bài cho nhau còn gì bằng…
Anh Trung lườm em:
- Vành Khuyên hay chưa? Chưa hỏi Trang đến có việc gì đã rủ dò bài rồi…
Hạnh Trang:
- Trang đem trả Vành Khuyên cuốn sách lý, Trang mượn hồi đầu tuần.
Em nắm tay bạn:
- Hạnh Trang có rảnh không?
- Nhưng… để làm gì?
- Hạnh Trang ngồi xuống đây đã…
Anh Trung bi bô kể:
- Thôi, chẳng dài dòng văn tự làm gì. Số là thế này, Vành Khuyên đang bắt đầu dò bài dùm để thi “Học sinh xuất sắc trong tháng” kỳ này. Cô nương ca sỹ của chúng ta quyết tâm phai dành được giải thưởng một lần, gỡ lại uy tín cho mấy lần thi rớt trước đây…
Em đỏ mặt:
- Người ta… chưa đoạt giải, chớ thi rớt hồi nào?
- Phải rồi. Chưa đoạt giải chớ không phải là thi rớt. Mà còn chưa đoạt giải là còn chưa được nhận tiền thưởng của ba má… Hạnh Trang à, ba má anh có treo giải riêng, khá lắm: một bộ quần áo mốt mới nhất và một số tiền.
Hạnh Trang reo lên:
- Thích quá!
Em tâm sự:
- Vì vậy Vành Khuyên muốn mình “ra quân” tháng này với sự tự tin lớn nhất… Hạnh Trang ở lại dò bài dùm Vành Khuyên nhé? Tụi mình cùng học một lớp, hiểu bài vở tường tận hơn anh Trung…
Hạnh Trang nhìn em:
- Vành Khuyên muốn đoạt giải “Học sinh xuất sắc trong tháng” lắm hả?
- Ừ! Được một lần đã là vinh dự lắm rồi…
Hạnh Trang biết đấy, Vành Khuyên học chỉ kha khá…
- Được rồi. Trang sẽ ở lại với Vành Khuyên.
° ° °
Lan Vi không ghi tên thi dù nhỏ đứng nhất, vì thế số thí sinh chỉ còn chín, trong đó có em và Hạnh Trang. Chín người, theo ý em và có lẽ cũng là dự đoán của cả lớp, chỉ có Hạnh Trang và Quỳnh Phương là nhiều hy vọng đoạt giải.
Ngày thi “Học sinh xuất sắc trong tháng”, tháng nào cũng vậy, là một ngày vui vẻ. Bọn em thường rũ nhau tới lớp sớm để kê bàn ghế. Khán giả ngồi quanh thành hình chữ U, giữa là hai bàn đặt sát nhau dành cho các thí sinh và về phía bảng là bàn của các thầy cô giám khảo.
Chín đứa em đã sẵn sàng vào cuộc. Cô chủ nhiệm giơ cao cái hộp đựng thăm ghi số thứ tự lên. Quỳnh Phương giành rút trước. Nhỏ được số 7. Kế là hai nhỏ khác. Hạnh Trang được số 1. Em hồi hộp rút thăm. Hạnh Trang thì thầm:
- Đừng trúng số 1 hay số 9 nghen…
Thăm mở ra: Con số 2 ghi thật rõ. Thôi, rồi, hôm nào Hạnh Trang sợ hai đứa em phải là đối thủ của nhau thì nay 1y nghĩ đó đã là sự thật. Em xếp thứ 2, tức phải trả lời những câu hỏi của Hạnh Trang đặt. Đương đầu với “đương kim vô địch”, làm sao em đủ sức? Em cười buồn:
- Thế là Hạnh Trang được dịp tha hồ “quay” Vành Khuyên rồi nhé!
Hạnh Trang dứ nắm tay:
- Chứ sao!
Cuộc thi bắt đầu vào vòng một với người được đặt câu hỏi đầu tiên là Hạnh Trang. Câu hỏi đó không khó, em trả lời dễ dàng và được đặt câu hỏi cho nhỏ Thục Hiền, số ba. Ở vòng thi đầu tiên này, nhỏ số tám chịu bí, câu hỏi phải chuyển qua cho thứ chín.
Vòng hai, em là người đặt câu hỏi đầu tiên. Rồi vòng ba, vòng bốn… vòng tám. Em run lên vì sung sướng lẫn hồi hộp. Bước vào vòng thi này, chỉ còn ba thí sinh cao điểm nhất - bảy lần được đặt câu hỏi – là Hạnh Trang, Quỳnh Phương và em. Đó là kết quả tốt đẹp của một ngày ôn tập tích cực của em. Và kìa… Quỳnh Phương đã lúng túng trước câu hỏi… Hết thời gian cho thí sinh trả lời. Vậy là chỉ còn hai đối thủ tám điểm. Cả lớp bắt đầu bàn tán xôn xao về thành tích của em. “Vành Khuyên giỏi quá, dám đoạt giải lần này lắm”.” Ê bay! Sao tao nghi quá. Vành Khuyên trúng tủ hay sao ấy?”. “Nè! Đừng có nghi ngờ bậy bạ, nó buồn, nó không hát cho nghe nữa thì… hốc!”
Em không còn giữ được bình tĩnh nữa. Trong đầu em xuất hiện nhiều ý nghĩ lộn xộn, tính toán. Ở vòng cuối cùng, nếu Quỳnh Phương trả lời được mà em và Hạnh Trang cùng bí, thì cả ba đồng hạng. Có thể như thế không? Khó có thể xảy ra điều ấy… Vậy thì chỉ còn em và Hạnh Trang. Trả lời câu hỏi của nhỏ Nhàn, chắc chắn Hạnh Trang không chịu bí. Trong khi đó em phải trả lời câu hỏi của Hạnh Trang. Một câu hỏi thật khó? Ôi! Niềm mơ ước và món quá ba má hứa thưởng… Sao mà vẫn xa vời…
Kìa… Nhỏ Nhàn đã đặt câu hỏi:
- Tên thật của Chúa Sãi là gì?
Em run lên, nhìn đăm đăm vào bờ môi Hạnh Trang, chờ nghe câu trả lời thật dễ thương nơi nhỏ. Hạnh Trang ngồi im lặng nhìn về phía trước, mặt hơi đỏ lên, vành tai cũng đỏ lên. Nhỏ lại cắn môi. Sao? Hạnh Trang không trả lời nổi câu hỏi thật dễ ấy? Nhỏ cũng đang xúc động như em mà quên bài hay sao? Không lẽ…
Giọng cô chủ nhiệm vang lên:
- Còn nửa phút nữa là hết thời gian…
Một chút sau đó:
- Tiếc quá, Hạnh Trang đã hết thời gian để trả lời. Cô mời em Vành Khuyên…
Mặt em nóng bừng, Hạnh Trang hơi cúi đầu, vẻ ngượng ngập. Hay là em không trả lời câu hỏi này, để hai đứa cùng đoạt giải? Không! Em phải là người đoạt giải. Niềm mơ… món quà thưởng… Giờ này, tất cả đã nằm trong tay em. Em run giọng:
- Chúa Sãi tên thật là …Nguyễn Phúc Nguyên…
Tiếng vỗ tay đầu tiên là cô chủ nhiệm. Rồi một tràng pháo tay của cả lớp vang lên át cả tiêng cô tuyên bố kết quả:
- Kết quả cuộc thi “Học sinh xuất sắc trong tháng” lần này: em Vành Khuyên được chín điểm đoạt giải nhất!
Em nhìn sang Hạnh Trang, nghĩ rằng sẽ bắt gặp nét mặt buồn của nhỏ ấy và em sẵn sàng nói một câu an ủi. Nhưng không, Hạnh Trang lại nhìn em, và… cười. Một thoáng hồi nhớ đến với em. Trong buổi ôn tập, chính Hạnh Trang đã hỏi em và bí không trả lời được tên thật của Chúa Sãi, Hạnh Trang phải giải đáp. Rõ ràng buổi thi hôm nay, không phải là nhỏ ấy không trả lời được, mà là nhỏ ấy không trả lời. Nhỏ đã nhường vinh dự đoạt giải cho em…
Em nắm tay Hạnh Trang hỏi nhỏ:
- Hạnh Trang… bộ…
Hạnh Trang nắm lại tay em, siết chặt, môi vẫn nở nụ cười:
- Món quà tình bạn của hai đứa mình đấy, Vành Khuyên à…
Tiếng Hát Vành Khuyên Tiếng Hát Vành Khuyên - Nguyễn Thái Hải Tiếng Hát Vành Khuyên