Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Khôi Khiếu Mai
Số chương: 8
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1036 / 5
Cập nhật: 2015-07-15 04:08:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ành Khuyên rất thương của Hạnh Trang ơi.
Vành Khuyên biết không, Trang rất muốn cùng Vành Khuyên trở thành đôi bạn thân để cùg nhau chia vui xẻ buồn đó. Nhiều lần đứng nói chuyện với Vành Khuyên, Trang đã bậm gan định ngỏ lời nhưng rồi lại… thỏ đế, im luôn. Trang đành nhờ đến lá thư này vậy. Vành Khuyên nghĩ thế nào, cho Trang biết gấp nhé! Chứ không, gặp mặt Vành Khuyên, Trang mắc cỡ lắm.
Hạnh Trang
Lá thư của Hạnh Trang gởi cho em lúc về học khiến em phải phân vân. Mãi, em mới nghĩ ra câu trả lời. Em viết đáp Hạnh Trang lá thư:
Hạnh Trang mến.
Vành Khuyên đã đọc thư của Hạnh Trang rồi. Vành khuyên xúc động lắm. Nhưng bọn mình mới quen biết nhau, chưa hiểu hết tính tình nhau thì làm sao thành bạn thân được ngay, hả Hạnh Trang? Vậy thì bây giờ mình cứ xem nhau như hai người bạn “gần thân” đi nhé? Vành Khuyên tin rằng nếu quả thực mình mến nhau thì thời gian sẽ nối kết tình bạn giữa hai đứa thật đậm đà. Hạnh Trang chịu chứ?
Vành Khuyên
Hôm sau đi học, em sẽ trao thư cho Hạnh Trang. Em sẽ bắt chước nhỏ ấy, chỉ trao thư vào lúc ra về, cho nhỏ ấy “mắc cỡ lắm” suốt buổi học mới được!
° ° °
Có tiếng chị Hương Trinh trước cửa phòng học:
- Vành Khuyên đang làm gì thế?
Em giật mình đáp:
- Em đang viết thư trả lời cho nhỏ bạn…
Chị Hương Trinh cười:
- Vành Khuyên “điệu” quá ta.
- Tại nhỏ kia “điệu” trước đó. Nhỏ ấy viết thư cho em thì phải viết trả lời chứ bộ.
- Thế Vành Khuyên viết xong chưa? Cho chị nhờ chút việc được không?
- Dạ xong rồi. Chị cầm em chuyện gì?
Chị Hương Trinh chắp tay sau lưng:
- Sắp đến Tết dương lịch rồi đó, Vành Khuyên…
- Thì sao hả chị?
- Năm nay ba má sẽ tổ chức một bữa tiệc đầu năm…
- Mình được mời bạn tới dự chớ chị?
- Hẳn rồi…
- Vậy thì em đoán ra rồi. Có phải chị sắp nhờ đến… tiếng hát Vành Khuyên phải không?
Chị Hương Trinh vỗ tay:
- Vành Khuyên thông minh lắm. Chẳng là thế này. Em biết chị Mộng Vi chớ? Chị ấp sắp đi ngoại quốc du học rồi đó. Trước khi xa nhau, chị muốn dành cho chị ấy một món quà kỷ niệm đặc biệt… là tiếng hát Vành Khuyên..?
- Đúng rồi! Nhưng với một bản nhạc chị mới sáng tác dành tặng riêng cho tình bạn của chị và Mộng Vi. Vành Khuyên sẽ phải tập vài hôm vì bản nhạc có đôi chỗ hơi khó hát. Em hứa giúp chị nhé?
- Rồi, em xin hứa cả hai tay. Nhưng em phải có thưởng đấy cơ!
Chị Hương Trinh gật đầu vui vẻ rồi đưa tay “móc ngoéo” với em. Em chợt nhớ đến Hạnh Trang:
- Có lẽ em cũng sẽ mời một nhỏ bạn mới đến chơi nữa chị à.
- Là ai thế?
- Nhỏ viết thư cho em đó chị. Nhỏ muốn kết bạn thân với em. Như thế em hát bài tình bạn của chị còn có thêm ý nghĩa nữa…
- Hay lắm. Nhưng sao lại là bạn mới?
- Nhỏ ấy mới chuyển trường. Học giỏi mà hát cũng hay nữa.
- Bằng Vành Khuyên không?
- Suýt soát.
- Nếu thế thì cuối năm nay…?
- Nhỏ đã hứa chắc với em là nhỏ không tranh giải “Tiếng Hát Vành Khuyên” rồi, chị yên trí….
Chị Hương Trinh:
- Chị chỉ sợ có ai đánh mất của Vành Khuyên cái tên dễ mến. Gọi mãi đâm quen. Bây giờ cứ gọi đến hai chữ Hương Trầm, chị lại thấy là lạ sao đâu ấy. Cố nghen em. Làm sao để chị được gọi em là Vành Khuyên mãi mãi thì làm…
Em cười mơ ước:
- Em sẽ mãi là Vành Khuyên…
° ° °
Chưa ngỏ lời mời Hạnh Trang vội, em lân la hỏi chuyện gia đình nhỏ. Hạnh Trang thật kỳ, nhỏ giấu cả lớp về gia đình mình. Giấu thật kỹ. Em gợi chuyện:
- Hạnh Trang cho Vành Khuyên biết nhà đi, để lúc nào rảnh Vành Khuyên đến chơi.
Hạnh Trang thoáng bối rối:
- Ơ… nhà của Hạnh Trang à… Thôi… Vành Khuyên chẳng nên đến làm gì…
- Sao thế?
- Tại… tại ba má Trang… khó lắm…
- Thì Vành Khuyên sẽ lễ phép, giữ gìn ý tứ…
- Cũng không được đâu… Nhà Trang còn có….. con chó dữ.. dữ lắm… Nó hay cắn trẻ con lắm….
Em cười to:
- Chớ bộ Hạnh Trang không thể xích nó lại à?
- Nhà Hạnh Trang mà có nuôi chó dữ thì… Vành Khuyên biết rồi… Để Vành Khuyên đoán xem có đúng không nhé? Xem này… Chắc là nhà Hạnh Trang giàu lắm phải không?
- Ba má Hạnh Trang thì… thì rất cưng con… Nhưng hai bác lại hơi…khó một tý…
- Ba má Hạnh Trang thì chắc là “ông lớn”?
Hạnh Trang tuột miệng:
- Đâu có.
- Vậy chắc là ba má Hạnh Trang có cửa hàng gì rồi, phải không nào?
Hạnh Trang không trả lời. Em nghĩ, sự im lặng của nhỏ là câu xác nhận. Em muốn nói thêm một điều thì Hạnh Trang đã chợt ngẩng nhìn thẳng mắt em:
- Vành Khuyên à… Trang có điều này muốn nói với Vành Khuyên. Trang chỉ muốn xin Vành Khuyên đừng hỏi chuyện gia đình Trang nữa... nghen?
Em thấy ái ngại cho nhỏ bạn:
- Bộ Hạnh Trang có chuyện không vui trong gia đình hả?
Hạnh Trang đỏ au đôi mắt, cúi đầu không nói. Em ân hận đã khiến bạn buồn:
- Thôi, Vành Khuyên xin lỗi Hạnh Trang vậy. Vành Khuyên hứa sẽ không nhắc đến chuyện ấy nữa.
- Cảm ơn Vành Khuyên lắm.. Vành Khuyên tốt quá…
Em cười bí mật:
- Còn tốt hơn nhiều nữa kìa!
- Tết Dương lịch này, ba má Vành Khuyên có tổ chức một bữa cơm thân mật, Vành Khuyên được phép mời Hạnh Trang đến dự đó. Nhận lời nhé?
Hạnh Trang cắn môi:
- Để Trang xin phép ba má đã…
- Ngoài Hạnh Trang ra, còn có Thúy Hiền, Quỳnh Phương, Ngọc Mai, Lan Vi nữa đó…
Giọng Hạnh Trang nhỏ hẳn:
- Như là Lan Vi giận Hạnh Trang mất rồi, Vành Khuyên à. Biết thế, Trang đã không thi “Học sinh suất sắc trong tháng”…
Có vẻ như Hạnh Trang rất sợ cô đơn, lúc nào nhỏ cũng e làm mất lòng người khác. Em nói cho Hạnh yên lòng:
- Hạnh Trang để ý chuyện ấy làm gì. Tính Lan Vi như thế nhưng nó tốt lắm. Lâu ngày rồi Hạnh Trang sẽ rõ. Mà thôi… việc cần thiết nhất của Trang bây giờ, biết là gì không? Là phải xin phép ba má đến với Vành Khuyên cho bằng được, nghen?
- Được rồi…
… Và chuẩn bị sẵn một bài hát nữa. Thế nào hôm ấy, Vành Khuyên cũng giới thiệu Hạnh Trang một bài.
- Thôi, cho Trang xin đi… Run lắm….
- Run thì cũng phải hát…
Hạnh Trang tru miệng. Nhỏ nhún vai, lắc đầu. Cái bộ điệu quen thuộc của nhỏ ấy thật dễ mến. Biết chừng nào em mới xem nhỏ thực sự là một người bạn thân?
Tiếng Hát Vành Khuyên Tiếng Hát Vành Khuyên - Nguyễn Thái Hải Tiếng Hát Vành Khuyên