This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1163 - 1164: Đáng Giá Lo Lắng
rong khoảng thời gian ta không có mặt này, ngươi cũng không nên chạy loạn, thường trú ở tiệm của ta là được.
- Đi đi!
Lão hầu tử liên tục gật đầu, hơn nữa nhỏ giọng hỏi:
- Ta như thế nào cảm giác, ngươi là muốn chạy đi tránh nạn?
- Chạy trốn không có khả năng, tị nạn còn không sai biệt lắm.
Tô Triệt lắc đầu thở dài, chẳng quan tâm giải thích nhiều, tiện tay ném cho Trác Phong một trữ vật giới chỉ, bên trong có năm vạn kiện tiên khí pháp bảo.
Hơn nữa vội vàng bàn giao:
- Trác thúc, trong lúc ta không có ở đây, cửa hàng cứ theo bình thường kinh doanh, năm vạn pháp bảo, duy trì một năm là dư dả. Kỳ thật cũng không dùng được nhiều như vậy, xem chừng, năm ba tháng nữa ta sẽ trở lại.
Hình thức kinh doanh cửa hàng rất đơn giản: bán tiên khí pháp bảo, thu mua sinh linh thế giới.
Tạm thời giao cho Trác Phong quản lý, Tô Triệt phi thường yên tâm, thậm chí, dùng kinh nghiệm nhân sinh vô cùng phong phú kia, so với mình còn tốt hơn.
- Năm ba tháng?
Trác Phong gật đầu nói:
- Ta sẽ mỗi ngày ở chỗ này chờ ngươi.
Tô Triệt hơi có chút cảm giác lòng như lửa đốt, thật sự chẳng quan tâm nói cảm tạ gì, vừa quay đầu liền chui vào truyền tống quang môn.
Mới vừa đi vào, truyền tống quang môn tùy theo đóng cửa, hóa thành một quang điểm, lập tức tiêu tán.
Trong hậu viện, chỉ để lại Trác Phong và lão hầu tử đưa mắt nhìn nhau, đến bây giờ còn có chút không hiểu rõ, Tô Triệt rốt cuộc là vì cái gì, lại đến tình trạng bối rối như thế.
Đơn giản là vì một cái Kim Tiên hậu kỳ Tông Dịch sao?
Trong cửa hàng, mấy người Phỉ Vân, Viện Viện đối với Tô Triệt tâm huyết dâng trào đột nhiên 'về nhà', cũng là không biết chút nào.
Bá!
Không đợi Trác Phong và lão hầu tử xoay người tiến vào cửa hàng, trong hậu viện đột nhiên nhiều ra một người.
Tông Dịch!
Cũng không biết người này đến như thế nào, hắn trống rỗng xuất hiện, điểm dừng chân đúng là trung tâm Truyền Tống Trận.
Tô Triệt chân trước vừa đi, chân sau hắn đến, chỉ kém ba tức thời gian.
Trác Phong và lão hầu tử lại liếc nhau một cái lần nữa, đều có thể nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, bởi vì, hai người bọn họ minh xác phát giác ra, Tông Dịch trước mắt này, người còn là người kia, nhưng mà, cảm giác không hề cùng dạng!
- Thiên Vũ ở đâu?
Thần thức của Tông Dịch này giống như có năng lực xuyên thấu không gian, căn bản không cần đi vào cửa hàng, trong nháy mắt tới đây có thể kết luận, Tô Triệt không có trong không gian pháp bảo của Trân Bảo Phường.
Trác Phong không có lên tiếng, bởi vì hắn cảm giác được người trước mặt này thâm bất khả trắc, lại không thể phán đoán chính xác ra tu vi thực lực của hắn, để cho lão hầu tử ứng phó hắn mới sáng suốt.
- Chạy trốn rồi!
Lão hầu tử tương đối tùy ý trả lời một câu.
- A?
Tông Dịch cười nhạt một tiếng, nhẹ giọng hỏi:
- Ta giống như mới rời khỏi nơi này không bao lâu, hắn mới vừa rồi còn ở đây, tại sao đột nhiên lại đào tẩu?
- Đây là bởi vì, hắn sớm dự cảm đến ngươi sẽ trở về, cho nên vội vàng chạy mất.
Lão hầu tử hoàn toàn là thật thoại thật thuyết, giống như, một chút ý tứ nói dối cũng không có.
Trác Phong đứng yên không nói lại hiểu rõ, phương thức ứng đối của lão hầu tử phi thường chính xác, bởi vì, đối mặt cường giả như thế, dù nói dối cao minh thế nào, cũng sẽ là một kết cục tự rước lấy nhục. Nếu như đối phương có chút hoài nghi, thì có thể bắt sống ngươi, dùng sưu hồn thuật.
Nói như vậy, một ít bí mật gì đó đều sẽ mất, ngược lại tạo thành tổn thất không tất yếu.
Càng nghiêm trọng hơn chính là, nếu chọc giận hắn, làm không tốt những người khác trong cửa hàng cũng sẽ vì thế mà bị ngộ hại, mặc dù lão hầu tử có tu vi Đại La Kim Tiên, có thể sống sót, sau khi qua đi sẽ không có biện pháp bàn giao cho Tô Triệt.
Còn nữa, nếu như nói dối hắn, chỉ nói Tô Triệt có việc ly khai, Tông Dịch này rất có thể sẽ ở lại chờ Tô Triệt trở về, dây dưa không ngớt, khó có thể thoát khỏi. Bởi vậy, còn không bằng minh xác nói: Tô Triệt chạy thoát, sẽ không trở về, ngươi cũng đừng có đợi!
Tông Dịch có thể đoán được, lão hầu tử không có nói dối, nên chậm rãi gật đầu, trong nội tâm bình luận:
- Hắn có thể sớm dự cảm ta sẽ đến, không hổ là người có thể khống chế Tiên Ma chiến trường trong truyền thuyết kia...
Con của mình bị chết ở trong Tiên Ma Đại Chiến, đối với bí mật và ý nghĩa của Tiên Ma chiến trường, hắn trải qua nhiều năm tìm hiểu, so với đại đa số Chân Tiên biết được càng thêm tường tận.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tông Dịch chuyển đến trên mặt Trác Phong, ngôn ngữ thong thả mà hỏi thăm:
- Ngươi là cận thân hộ vệ của hắn, nếu ta bắt sống ngươi, có thể bức hắn về hay không?
Trác Phong không hề bối rối, bình tĩnh trả lời:
- Đã là hộ vệ, trách nhiệm của ta chính là bảo vệ hắn, mà không có thể bởi vì nguyên nhân bản thân mà uy hiếp an toàn của hắn. Nếu như ngươi bắt ta, ta sẽ tự vận.
Tông Dịch cười gật đầu, ai cũng đoán không được, trong nháy mắt sau có thể thật sự động thủ với Trác Phong hay không.
Trác Phong lại bổ sung nói:
- Tiền bối thật sự cho rằng, lợi dụng ta, hoặc là những người khác trong cửa hàng, là có thể bức hắn về sao?
Tông Dịch không có trả lời, ánh mắt lại quay đến bên lão hầu tử, thấp giọng hỏi:
- Ngươi vậy là người gì?
Sở dĩ hỏi như vậy, là vì trong ký ức của Tông Dịch, cũng không rõ ràng lắm thân phận chân chính của lão hầu tử, chỉ là biết rõ, trước khi đám người Tô Triệt đi tới Hạo Nguyên thiên thị vài ngàn vạn năm, lão hầu tử đã ở trong thiên thị lăn lộn.
Cảm giác lão hầu tử và Tô Triệt không tồn tại quan hệ trực tiếp.
- Tuân theo mệnh lệnh của Phượng Lâm Tiên Đế, ta vẫn ẩn mình ở Hạo Nguyên thiên thị, hiện tại nhiệm vụ của ta chính là âm thầm bảo vệ Thiên Huyền chưởng quỹ.
Đối mặt cường giả thần bí này, lão hầu tử sớm đã không còn ngụy trang cà lơ phất phơ, lúc trả lời vấn đề, đều là một bộ dạng đứng đắn.
Thông qua điểm này, Trác Phong có thể đoán được, lão hầu tử thân là Đại La Kim Tiên tuyệt đối không phải là đối thủ của “Tông Dịch”, mới có thể toát ra phản ứng kiêng kỵ như vậy.
Tông Dịch cũng có thể nghe được, lão hầu tử trả lời cũng là cảnh cáo mình: Tô Triệt chính là đối tượng mà Phượng Lâm Tiên Đế chú ý, nếu như ngươi động đến hắn, tốt nhất nên nghĩ Phượng Lâm Tiên Đế sẽ phản ứng như thế nào.
- Chỉ là một Tiên Đế, còn dọa không được ta.
Tông Dịch bất ôn bất hỏa nói:
- Trước mắt, nếu các ngươi muốn bảo trụ tánh mạng của mình, vậy thì phải giúp ta một chuyện, tối thiểu nhất cũng phải nói cho ta biết, như thế nào mới có thể tìm được Thiên Vũ?
Lão hầu tử và Trác Phong lâm vào trong trầm mặc, ngắn ngủi bọn họ đã sớm đoán được, Tông Dịch trước mắt đã là cái xác không hồn, bị người cưỡng chế chiếm đoạt thân thể, biểu hiện ra còn là thân phận Tông Dịch, nhưng mà, ai cũng không rõ ràng lắm, cường giả thần bí này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Nếu như hắn giết chết hoặc bắt đi tất cả mọi người trong cửa hàng, Phượng Lâm Tiên Đế thật đúng là không nhất định có thể điều tra rõ ai mới là hung phạm.
Cái này liền ý nghĩa, nếu như chọc giận hắn, hắn thật sự có khả năng hạ sát thủ.
Ngắn ngủi trầm mặc, Trác Phong mở miệng nói:
- Đối với cá nhân ta mà nói, hoàn toàn không thèm để ý sinh tử, nếu như bị ngươi giết, thậm chí được xưng là một loại giải thoát, có thể cho ta lừa mình dối người cáo biệt cõi đời này...
Tông Dịch như có như không gật gật đầu, đối với cái này cũng không có bất kỳ nghi vấn, vừa rồi thời điểm đối mặt cùng Trác Phong, hắn liền từ trong mắt Trác Phong nhìn ra, đây là một người cầu chết, sở dĩ còn sống, có lẽ, chỉ là bởi vì trên người còn mang theo một cái hứa hẹn, hoặc là một phần lo lắng mà thôi.
Trác Phong tiếp tục nói:
- Mặc dù như thế, ta còn cho tiền bối một đề nghị, không quản ngươi là xuất phát từ loại nguyên nhân nào nghĩ phải tìm được công tử nhà ta, tốt nhất là nên bình đẳng đối đãi, công bình hợp tác với hắn. Ngươi sẽ phát hiện, làm bằng hữu với hắn mà nói, hắn có thể mang đến cho ngươi vô hạn hi vọng, tuyệt đối tốt hơn nhiều so với thủ đoạn bắt buộc.
Thần sắc giọng điệu của Trác Phong lộ ra thành khẩn và chân thành cực kỳ rõ ràng:
- Mấy tháng trước, ta và hắn vẫn chỉ là người hoàn toàn xa lạ, mà bây giờ, ta nguyện ý đánh bạc hết thảy để bảo vệ hắn. Phải nói, bản thân ta chính là một ví dụ, một phần chứng minh tốt nhất.
Đợi đến Trác Phong nói xong lời này, Tông Dịch mỉm cười gật đầu:
- Đề nghị của ngươi, ta có thể suy nghĩ. Có thể nhìn ra, ngươi nói đều là thật lòng.
Thoáng dừng lại, hắn còn nói thêm:
- Các ngươi đã nói thật, ta cũng có thể nói thật cho các ngươi biết, xuất phát từ nguyên nhân cá nhân, ta không thể ở đây lâu, không có nhiều thời gian hao tổn ở chỗ này chờ hắn như vậy. Nhưng mà, không nhất định khi nào thì ta sẽ lại đến. Có câu này muốn các ngươi thay ta chuyển đạt cho hắn: tránh né không dùng được, thoát được nhất thời, trốn không thoát một kiếp.
Trác Phong và lão hầu tử đồng loạt gật đầu, cảm xúc căng cứng đều âm thầm buông lỏng xuống, rất rõ ràng, người này muốn rời đi, hơn nữa, sẽ không ra tay đối với những người mình.
Chính là trong nháy mắt, tâm tình vừa mới buông lỏng, lại bỗng nhiên căng thẳng, hơn nữa, so với vừa rồi gấp một vạn lần!
Nguyên nhân là, pằng một tiếng vang nhỏ, giữa không trung kề sát bên tay phải Tông Dịch ngưng hiện ra một quang điểm.
Mọi người đều biết, đây là dấu hiệu một truyện tống môn hộ sắp mở ra.
Nền truyền tống vừa mới dựng lên, ngoại trừ tiểu tử ngu ngốc kia, còn ai sẽ ở trên phía này mở ra truyện tống môn hộ?
Trong ánh mắt của Trác Phong và lão hầu tử rất nhanh thoáng hiện ra một ít kinh ngạc, bị Tông Dịch cực kỳ nhạy cảm bắt được, hắn nhẹ nhàng cười, lướt ngang mấy trượng, nhượng đủ không gian.
Ông...
Một đạo truyền tống quang môn tùy theo hiện ra, ngay sau đó, có một người từ bên trong nhảy đi ra.
Không phải Tô Triệt, còn có thể là ai!
Biểu lộ của Trác Phong và lão hầu tử có thể nói là đặc sắc như nhau, đều là trong nội tâm thầm mắng: hỗn tiểu tử ngươi, mới vừa đi chưa tới một khắc thời gian, tại sao lại trở lại? Tông Dịch này rõ ràng tính toán ly khai, ngươi lại la ó...
Nhưng mà, Tô Triệt đã về tới trong hậu viện, nói cái gì cũng là vô dụng.
Tô Triệt làm đến nơi đến chốn, đứng ở phía trên nền truyền tống, đầu tiên nhìn qua Tông Dịch ở cự ly gần nhất...
Thần sắc Tô Triệt cổ quái nhìn về phía Tông Dịch nhẹ gật đầu, lập tức lại hơi có vẻ xấu hổ nhìn về phía Trác Phong cùng lão hầu tử cười ha ha nói:
- Vừa rồi đi quá mức sốt ruột, căn bản chưa kịp nghĩ nhiều. Đi đến bên kia mới ý thức được, ta cứ như vậy chạy mất, lưu lại các ngươi ở bên này giúp ta đổ vỏ, thật sự là quá kỳ cục. Cho nên, ha ha, ta đã trở lại.
Trác Phong mỉm cười gật đầu; Lão hầu tử thì liếc mắt, không nói gì để diễn tả tâm tình giờ phút này.
Tô Triệt nói xác thực là nói thật, trước khi đi, ý nghĩ trong đầu cực kỳ đơn thuần: cảm giác không tốt, nhất định sẽ có việc phát sinh, có khả năng chính là trong nháy mắt. Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, tranh thủ thời gian chạy tới Tiên Ma chiến trường trốn một khoảng thời gian.
Thực đến bên kia, một khi tĩnh hạ tâm lai, lúc này mới ý thức được: không đúng, mình ngược lại là an toàn, những người khác trong cửa hàng kia thì làm sao bây giờ?
Nhất là Trác Phong đại thúc và Phỉ Vân, nếu như hai người bọn họ bởi vì mình mà gặp bất trắc, tuyệt đối là sai lầm không cách nào tha thứ...
Cho nên, Tô Triệt chỉ có thể lập tức trở về, nếu như đến kịp, vậy thì mang Trác Phong và Phỉ Vân vào Tiên Ma chiến trường, chỉ để lại ba Thiên Tiên nô bộc tiếp tục chiếu ứng cửa hàng; Còn lão hầu tử, hắn là thủ hạ của Phượng Lâm Tiên Đế, vấn đề hẳn là không lớn.
Nếu như không kịp, nhất định phải trực diện nguy hiểm, dù sao, không thể làm một đào binh vứt bỏ bằng hữu.
Trở lại hậu viện của mình, lần đầu tiên nhìn thấy Tông Dịch, Tô Triệt ý thức được: đâm đầu vào lưới rồi, quả nhiên không còn kịp.
Hơn nữa, cũng cực kỳ rõ ràng cảm ứng được, Tông Dịch trước mắt này, đã khác nhau rất lớn, mười phần là không phải người kia.
Trước mình dự cảm đến những tín hiệu nguy hiểm kia, đều là từ Tông Dịch thâm bất khả trắc hiện tại này, mà không phải Kim Tiên hậu kỳ trước kia.
Sự đáo lâm đầu, trực diện nguy hiểm, tâm tính của Tô Triệt ngược lại biến thành tỉnh táo bình thản, giờ khắc này, trong nội tâm còn có chút đắc chí loáng thoáng:
- Cái trực giác này của ta, thật là thần kỳ, đối mặt lúc “thực Tông Dịch”, có thể sớm dự cảm đến “giả Tông Dịch” đáng sợ...
Lão Hắc cũng thầm nói:
- Đúng vậy a, năng lực dự cảm đối với nguy hiểm của ngươi bây giờ, nói là Đại Dự Ngôn Thuật cũng không sai biệt lắm.
Bất quá, đứng ở góc độ những người đứng xem, lại biết, năng lực biết trước của Tô Triệt còn tương đối kém cỏi. Cửa hàng bên này, mắt nhìn thấy Trác Phong và lão hầu tử sắp thu phục Tông Dịch, tối thiểu nhất cửa ải trước mắt này hẳn là có thể bình an hóa giải, sự tình từ nay về sau, sau này hãy nói, tối thiểu nhất có thể tranh thủ đủ thời gian, thu hoạch được Cổ bà bà hoặc là Phượng Lâm Tiên Đế trợ giúp, tổng có thể tìm tới biện
pháp càng tốt hơn để ứng đối.
Chỉ là, Tô Triệt là một tên ngốc, sớm không trở về, muộn không trở về, hết lần này tới lần khác ở lúc Tông Dịch đang định rời đi, hắn lại trở lại!
Giờ khắc này, Trác Phong và lão hầu tử cũng có chút cảm giác không phản bác được, ngược lại là Tông Dịch cười nhẹ nói:
- Cách làm của ngươi, thoạt nhìn rất ngu, bất quá, tối thiểu nhất có thể chứng minh nhân phẩm của ngươi.
Nói xong một câu này, hắn lại quay đầu nhìn về phía Trác Phong:
- Đề nghị vừa rồi, xác thực đáng giá suy nghĩ. Tuy nhiên, thói quen của ta đều là, thủ đoạn bạo lực càng thêm đơn giản, càng thêm trực tiếp.
Trác Phong gật đầu, hơn nữa nói:
- Ta hi vọng, ngươi có thể thay đổi thói quen quá khứ, dù là chỉ một lần này.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê