No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1125 + 1126: Thà Rằng Rút Lui
ô Triệt vuốt vuốt mũi, nhỏ giọng thầm nói:
- Đã phiền toái như vậy, quên đi a, đi tới một phường thị không có danh khí gì mở cửa tiệm, độ khó sẽ không lớn lắm.
Lời vừa nói ra, lập tức bị Trác Phong và Phỉ Vân trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Tô Triệt cười ha ha, lời nói mới rồi, đương nhiên chỉ là vui đùa mà thôi. Nếu ngay cả bước đầu tiên này cũng không có dũng khí nếm thử, vậy đừng có lăn lộn ở Tiên Giới,tránh về Tiên Ma chiến trường, hoặc là thế gian đi thôi!
Ba người đi vào bên trong phường thị. Đầu tiên là đại khái vòng vo một lần. Ba nghìn cửa hàng, mặt tiền cửa hàng mỗi một nhà đều rầm rộ, đặc sắc, Tô Triệt thậm chí thấy được trước đại môn của một nhà cửa hàng quy mô lớn nhất Thiên Bảo Thụy Tường, đặt hai tà thụy thú, căn bản không phải pho tượng, mà là thần thú Tỳ Hưu còn sống trăm phần trăm.
Hùng thú bên trái là Tỳ, thư thú bên phải là Hưu, thực lực hai đầu thụy thú thâm bất khả trắc, Tô Triệt căn bản phán đoán không ra, chúng nó rốt cuộc hung hãn đến cỡ nào.
Đối với cái này, Trác Phong đánh giá là:
- Ta chỉ có thể đánh ngang tay cùng đầu thư thú kia.
Ý ở ngoài lời là, đầu hùng thú kia ta đánh không lại a!
Có hai đầu thần thú trấn thủ đại môn như vậy, ai dám chạy đến tìm phiền toái?
- Theo ta được biết, đại lão bản phía sau màn của Thiên Bảo Thụy Tường chính là Phượng Lâm Tiên Đế. Trong lãnh địa từng châu giới của Phượng lâm, đều mở ít nhất hai chi nhánh, tính lên, tổng số không dưới ba ngàn nhà.
Trác Phong truyền âm nói:
- Bởi vậy, muốn phát triển ở trên mảnh thổ địa này, tuyệt không có thể sinh ra mâu thuẫn cùng Thiên Bảo Thụy Tường. Người ta muốn tiêu diệt cửa hàng của ngươi, thậm chí bản thân ngươi, tùy tiện thổi một hơi là có thể làm được.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, loại sự tình này, không phục cũng phải phục, người ta huy hoàng không phải ngày một ngày hai mà tạo ra được.
Bên trong phường thị không có khách sạn chuyên môn, kỳ thật, bên trong Tiên Giới cơ hồ không tồn tại nghề nghiệp khách sạn, bởi vì, tiên nhân căn bản không cần ngủ, mở khách sạn ra ai tới ở.
Bên trong không gian của tất cả các cửa hàng, ngược lại có sắp đặt phòng khách quý chuyên môn. Nói là phòng khách quý, nhưng đó cũng là một khu vực cảnh sắc tú lệ nhất bên trong thế giới, phương viên ít nhất cũng phải là vài trăm dặm.
Bởi vậy, ba người Tô Triệt một mực đi dạo, căn bản không cần phải nghỉ xả hơi. Nếu muốn tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục, cũng phải rời khỏi phường thị, tiến đến phía trên bình nguyên bên ngoài, tiến vào tiên khí nào đó, hoặc Tiên Phủ di động của mình là được.
Mỗi sáng sớm, ba người Tô Triệt đều đi đến quảng trường trung tâm thiên thị, xem xét các công cáo mới, để có thể kịp thời đạt được một ít tin tức hữu dụng.
Cột công cáo cao tới mười trượng, cũng chính là một thủy kính cự đại, trong màn hình thủy kính, lúc nào cũng nhấp nhô rất nhiều tin tức, tất cả đều là tuyên truyền thông cáo của các cửa hàng, trên cơ bản không tìm thấy được tin tức chuyển nhượng cửa hàng.
Những mặt tiền cửa hàng ở vị trí hoàng kim, nghĩ cũng đừng nghĩ, đều bị tất cả Đại Thương minh chiếm cứ, không có khả năng tồn tại tình huống kinh doanh đóng cửa, chỉ có thể gửi hi vọng ở một ít vị trí vắng vẻ bên trong phường thị.
Mặc dù là những vị trí này, đó cũng là cực kỳ bỏng tay, trên trung tâm quảng trường, mỗi thời mỗi khắc đều có người không ngừng thông báo dùng giá cao mua mặt tiền cửa hàng.
Chỉ có điều, y theo quy định của thiên thị, loại pháp thuật này, thời gian duy trì không thể vượt qua hai mươi tức, hơn nữa, cố định người nào đó ở trong vòng một canh giờ chỉ cho phép biểu hiện ra một lần.
Dù vậy, trên quảng trường cũng là chiêu bài lập loè, liên tục không ngừng, bởi vậy có thể thấy được, cục diện cạnh tranh rất nghiêm trọng.
Ở dưới loại tình trạng này, Tô Triệt gần đây đối với mình tràn ngập tin tưởng, cũng có chút nhức đầu, không chỉ một lần nói thầm trong nội tâm:
- Loại chuyện này, Tiên Ngục có thể giúp đỡ ta cái gì chứ?
Sáng sớm hôm nay, ba người Tô Triệt lại lần nữa đi đến trung tâm quảng trường, thoáng phân tán ra, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn thủy kính, xem xét những tin tức mới đăng.
Đây gần như là thói quen mỗi ngày của hơn nửa tháng nay, biết rõ hi vọng xa vời, nhưng phải kiên trì. Dù sao, trên quảng trường nhiều người kiên trì không ngừng như vậy, tất nhiên là có nguyên nhân của nó.
Đứng không bao lâu, liền có một lão giả dáng người nhỏ gầy đi tới.
Đương nhiên, đối với tiên nhân mà nói, dáng người không có chút ý nghĩa nào, tùy thời tùy chỗ cũng có thể thay đổi, đơn giản giống như thay đổi quần áo vậy.
Lão nhân liếc mắt có thể nhìn ra, tuy tu vi của Tô Triệt chỉ là Nhân Tiên, lại là chủ đạo trong ba người, liền lén lút truyền âm nói với Tô Triệt:
- Người tuổi trẻ, có phải là tính toán mua mặt tiền cửa hàng, muốn ở Hạo Nguyên thiên thị khai sáng sản nghiệp đúng không?
- Phải.
Tô Triệt như không quá để ý, thuận miệng trả lời:
- Tiền bối có gì chỉ giáo?
Mặt ngoài mà xem, lão nhân này hẳn là tu vi Thiên Tiên, so với Tô Triệt cao hơn hai cảnh giới, mặc dù hình tượng của hắn có chút khó coi, nhưng xưng một tiếng tiền bối cũng là việc nên làm.
- Ngươi ở nơi này hao tổn trên mười vạn năm, cũng không có khả năng tìm được mặt tiền cửa hàng.
Tiểu lão nhân cười hắc hắc, chỉ vào những người không ngừng đánh ra chiêu bài cầu mua cửa hàng trên quảng trường kia, tiếp tục truyền âm nói:
- Những người này, tất cả đều là thủ hạ của các Đại Thương minh an bài, định kỳ thay người, định kỳ điều chỉnh, ngươi hao tổn không bằng bọn hắn.
- Ân.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, đối với hắn nói như vậy, cũng không có hoài nghi.
Tiểu lão nhân lại nói:
- Nếu ngươi muốn mua được mặt tiền cửa hàng, phải tìm một đường khác, cũng chính là trung gian thâm niên nhất bên trong phường thị.
Trong lòng Tô Triệt cười cười, nhìn hắn nói:
- Ý của ngài là, trước mắt ta chính là một người trung gian thâm niên chứ?
- Không sai!
Tiểu lão nhân cười ngạo nghễ.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục bĩu môi nói:
- Bộ dạng đức hạnh này, còn sợ người khác không biết, hắn là một lừa đảo thâm niên hay sao.
- Người không thể xem bề ngoài.
Trong lòng Tô Triệt nói:
- Bên trong Tiên Giới, càng là người có hành vi cổ quái, càng không thể đánh giá thấp.
Lúc này, lão nhân kia lại nói ra:
- Người tuổi trẻ, ta nhìn ngươi thuận mắt, không muốn cho ngươi thất bại rút lui. Hôm nay, ta liền giúp ngươi một lần, giới thiệu cho ngươi một nhà có ý chuyển nhượng mặt tiền cửa hàng. Căn cứ tin tức ta biết, ít nhất ở trong mười vạn năm, trong Hạo Nguyên thiên thị chỉ có một cửa hàng này tồn tại khả năng chuyển nhượng, những nhà khác kia, nghĩ cũng đừng nghĩ, chỉ là nằm mơ!
- Phải không?
Tô Triệt tùy theo hỏi:
- Như vậy, ta cần dùng phương thức nào, mới có thể cảm tạ hảo ý của tiền bối?
- Ân...
Tiểu lão nhân chậm rãi gật đầu, đối với Tô Triệt nói như thế, đầu tiên là tỏ vẻ thỏamãn, rồi mới lên tiếng:
- Ở thương nói thương, một vạn tiên tinh làm phí giới thiệu, tuyệt đối không thể miễn. Bất quá, xem tu vi ngươi mặc dù không cao, nhưng nhân phẩm coi như không tệ. Ta có thể giảm cho ngươi hai thành, tám ngàn tiên tinh, không thể ít hơn nữa.
Chỉ nói chuyện với nhau vài câu mà thôi, có thể nhìn ra nhân phẩm của Tô Triệt, ngôn từ vụng về như thế cũng có thể nói được, còn không cao minh bằng bọn giang hồ bịp bợm ở thế gian. Không thể không nói, tựa hồ trí lực của lão nhân này tồn tại vấn đề không nhỏ. Căn bản không giống như là một vị tiên nhân.
Bất quá, Tô Triệt lại cảm thấy, có lẽ có khả năng, có chút tiền bối cao nhân thích dạo chơi nhân gian, làm một ít chuyện tình nhìn như hoang đường. Cánh rừng lớn, chuyện gì cũng có, không thể quơ đũa cả nắm.
Tám ngàn tiên tinh, Tô Triệt không quá để ý, nhưng cũng không thể tùy ý tiêu xài, huống hồ, bây giờ còn xa xa chưa đến tình trạng tuyệt vọng.
Vì vậy, Tô Triệt gật đầu nói:
- Được rồi, làm phiền tiền bối dẫn đường giúp ta, đến chỗ đó, không quản chuyện tình có thuận lợi hay không, chỉ cần có thể xác định đối phương quả thật có ý chuyển nhượng mặt tiền cửa hàng, ta cho ngươi gấp đôi tiên tinh, hơn nữa là trọn vẹn hai vạn tiên tinh. Như thế nào?
Cho nhiều ít tiền, không sao cả, nhưng phải thấy được nơi đó đã.
- Cái này không được!
Lúc này lão nhân lại lắc đầu nói:
- Trước trả thù lao, sau đó làm việc, đây là quy củ của chúng ta, mấy chục tỷ năm cũng không có thay đổi, không có khả năng bởi vì ngươi mà thay đổi.
Không đợi Tô Triệt tỏ thái độ, lại nói ra:
- Người tuổi trẻ, ngươi rõ ràng là không tin ta đúng không? Tốt lắm, ta chỉ cho ngươi mười tức thời gian suy nghĩ, nếu như không đồng ý, ta quay đầu bước đi, từ nay về sau, cho dù ngươi ra hai mươi vạn, cũng đừng nghĩ cầu được ta!
- Lão già này!
Lão Hắc lập tức mắng:
- Thật đúng là làm cho hắn cầm lấy cán...
Chỉ vẹn vẹn có mười tức thời gian, Tô Triệt muốn truyền âm thương lượng cùng Trác Phong, hiển nhiên là không kịp, giờ phút này chỉ có lập tức làm ra hai lựa chọn: một là đi, hai là không.
Lấy tám ngàn tiên tinh đánh bạc một lần, biết rõ chín mươi chín phần trăm sẽ có khả năng bị lừa, cũng nguyện ý thử một phen.
Tô Triệt nhanh chóng cân não, dứt khoát vứt bỏ lý trí, chỉ bằng trực giác!
Trực giác cho rằng: nên đi!
Nếu trực giác có sai, chẳng phải chỉ là tám ngàn tiên tinh thôi sao, bán vài đóa linh hỏa, thì lợi nhuận trở lại.
Vì vậy, vẫn chưa tới năm tức thời gian, Tô Triệt liền từ trong Tiên Ngục lấy ra tám ngàn tiên tinh, cất vào một cái Càn Khôn Đại giá rẻ nhất, không hề chần chờ đưa tới trên tay đối phương.
- Mời tiền bối dẫn đường.
Tô Triệt phất tay nói.
- Hừ hừ.
Tiểu lão nhân gật đầu khẽ nói:
- Coi như sáng suốt, sau này nói không chừng có chút tiền đồ...
- Đi theo ta.
Hắn quay đầu rời đi.
Tô Triệt vội vàng gọi Trác Phong cùng Phỉ Vân cách đó không xa, theo sát bóng lưng nhỏ gầy phía trước kia, miễn cho hắn chuồn mất.
Chỉ là, đi không có vài bước, chợt nghe sau lưng truyền đến một mảnh thanh âm chế nhạo:
- Ha ha, thực sự có người nguyện ý rút lui a.
- Đừng nói như vậy chứ, lão hầu tử này lừa gạt trên một trăm lần, có thể thành công một lần, cũng là rất không dễ dàng.
- Theo ta thấy, nên khu trục hắn đi ra ngoài, đỡ cho hắn làm bại hoại danh dự của Hạo Nguyên thiên thị chúng ta. Một kẻ lừa đảo như vậy, tu vi lại không cao, vì cái gì cho hắn tồn tại ở nơi này?
- Thôi đi, thủ pháp vụng về như thế, không nên vũ nhục danh xưng 'lừa đảo' này được không. Người kia đúng là đáng đời, không đáng đồng tình.
- Đồng ý! Chuyện tình mà hài nhi ba tuổi cũng không tin tưởng, có người nguyện ý tin, đó là tự làm tự chịu.
...
Phen bình luận này, tuy Tô Triệt đi ra mấy trăm trượng, thông qua thần thức vẫn nghe được thanh thanh sở sở; Trác Phong càng là như vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Trác Phong cũng không rõ ràng lắm, vừa rồi, Tô Triệt và lão nhân kia truyền âm trao đổi qua cái gì.
- Làm phiền Trác thúc nhìn chằm chằm người này, đừng cho hắn chạy mất.
Tô Triệt trước dặn dò một câu như thế, sau đó đơn giản kể lại chuyện lúc nãy.
Đương nhiên, này đây phương pháp truyền âm, đồng thời nói cho Trác Phong và Phỉ Vân nghe.
Nghe xong, Trác Phong không tiếng động cười cười, cái gì cũng không nói. Việc đã đến nước này, cũng không có cái gì có thể nói.
Phỉ Vân thì hơi chu môi, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Tô Triệt, giống như ôn nhu khiển trách, gần đây không không bị thiệt, cũng sẽ có thời điểm đầu choáng váng như vậy?
Trong chốc lát này, Tô Triệt cũng không xác định có phải là bị mắc lừa hay không. Dù sao, trực giác cho rằng, cần phải đi một lần.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục ủng hộ chủ nhân:
- Cái gì gọi là đại trí giả ngu, đại tuệ như heo, ngốc nhân cũng có ngốc phúc, các ngươi đợi xem đi!
- Ngươi đây là khen ta ta, hay là mắng ta vậy?
Trong lòng Tô Triệt thở dài:
- Lão Hắc, khiêu chiến nhẫn nại cực hạn của ta rất có ý tứ sao? Tiên Ngục tầng tám, nhất định sẽ có một gian nhà cho ngươi.
Lão Hắc cười ha ha, uy hiếp như thế này, hắn nghe được quá nhiều, căn bản không quan tâm.
Lão nhân di ở phía trước, ngược lại không có dấu hiệu lẩn trốn, tiến độ ổn định, đều đặn nhanh chóng đi về phía trước. Dẫn ba người Tô Triệt quẹo trái quẹo phải, vượt qua từng cửa hàng, nhắm thẳng hướng Tây Bắc.
Bên trong thiên thị, không cho phép phi hành, tất cả mọi người phải đi bộ, thậm chí, ngay cả Súc Địa Thành Thốn cũng bị cấm chế. Mặc dù có việc gấp như lửa cháy đến nơi, cũng chỉ có thể thông qua hơn mười Truyền Tống Trận phân bố trong phường thị. Trực tiếp truyền tống đi ra bên ngoài bình nguyên.
Tóm lại, bên trong thiên thị phải bảo trì yên ổn trật tự, người cực tốc chạy như điên, tất nhiên là làm việc nào đó trái với lương tâm, sẽ bị Chấp pháp đội chặn lại thẩm tra.
Đi ước chừng hai khắc, lão nhân đứng ở trước một cửa hàng, chỉ vào cửa hàng, quay đầu nhìn Tô Triệt nói:
- Chính là nhà này, yên tâm đi, ta sẽ cùng các ngươi đi vào.
A?
Thật là có một cửa hàng như vậy! Ba người Tô Triệt yên lặng liếc nhau một cái.
Cửa hàng này tên là Thương Ký Cổ Khí, Tô Triệt thật đúng là có chút ấn tượng, cũng không phải nói, đại môn của nó hào khí thế nào, hoàn toàn khác biệt, vẻ ngoài cửa hàng này tương đối an phận, lộ ra dấu vết tang thương xưa cũ.
Hơn nửa tháng qua, ba người Tô Triệt vòng vo trong Hạo Nguyên thiên thị mấy lần, trước đó lúc đi ngang qua cửa hàng này, Tô Triệt thậm chí nổi lên ý nghĩ muốn tiến vào xem một cái, lại bởi vì 'còn nhiều thời gian, sau còn có rất nhiều cơ hội' mà buông tha.
Cũng không biết có phải bởi vì tác dụng tâm lý giờ phút này hay không, Tô Triệt thật đúng là cảm thấy, nhà này có cảm giác sinh ý ảm đạm, nói không chừng thật sự tồn tại khả năng chuyển nhượng.
Leng keng lang...
Lúc đẩy cửa vào, chuông đồng treo trong cửa tùy theo vang lên, trước mặt đánh tới một cổ khí tức thuần hậu thâm trầm, trong đầu mà vậy tự nhiên bay lên một từ 'Tuế nguyệt'.
Người tu luyện, đối với các loại khí tức cực kỳ mẫn cảm, nếu đổi lại là người thường thế gian, chắc chắn sẽ không có những cảm xúc này.
Càng làm cho ba người Tô Triệt cảm thấy có chút kinh ngạc chính là, không gian bên trong cửa hàng này, vậy mà không phải không gian pháp bảo, mà chỉ là một tòa tiểu lâu ba tầng thiết thiết thực thực, căn bản không phải không gian pháp bảo của tiên khí.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê