This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1104 + 1105: Ý Nghĩa Tồn Tại.
ô Triệt trực tiếp hỏi:
- Ngươi và thủ trận thiên tướng, đều sẽ rời đi sao?
Hắc giáp cự nhân bình thản trả lời:
- Hắn cũng là ta, ta cũng là hắn, chúng ta vốn là một thể, chỉ là nguyên thần phân liệt mà thôi.
- Quả nhiên là như vậy, ta đã cảm thấy các ngươi rất giống...
Tô Triệt gật gật đầu, lại hỏi:
- Tiên Ma chiến trường đã thuộc sở hữu của ta, những Khởi Nguyên Ma tộc kia nên xử lý như thế nào?
- Không biết.
Hắc giáp cự nhân buông tay nói:
- Này là chuyện của ngươi, không quan hệ với ta. Chức trách của ta chỉ là trông coi nơi đây, chờ đợi người hữu duyên của nó. Hiện tại, sứ mạng của ta đã hoàn thành, những chuyện khác, một mực không biết.
- Hỏi gì cũng không biết đúng không?
Tô Triệt nghiêng đầu nói.
- Đúng vậy.
Hắc giáp cự nhân thản nhiên gật đầu.
- Như vậy, ngươi có thể đi.
Tô Triệt cũng không tức giận, bình tĩnh nói:
- Cần ta tống ngươi đi ra ngoài không?
- Không cần.
Hắc giáp cự nhân giải thích nói:
- Được sự đồng ý của ngươi, ta liền có thể tự hành rời đi, nhưng mà, từ nay về sau, không có khả năng trở về.
- Ta đoán, ngươi nhất định không muốn trở về?
Tô Triệt cười hỏi.
- Không nghĩ tới, chỉ làm một việc, chính là bảy ngàn vạn năm...
Hắc giáp cự nhân nặng nề thở dài:
- Sau khi ra ngoài, đánh chết ta cũng sẽ không vào đây lần nữa.
- Ta có thể hiểu được!
Tô Triệt ha ha mà cười.
Trong mặt nạ, hắc giáp cự nhân giống như cũng bật cười. Cuối cùng nói:
- Có lẽ, bên trong Tiên Giới, hữu duyên còn có thể tái kiến. Đến lúc đó, căn cứ thực lực cao thấp của ngươi, ta sẽ quyết định, có nên tranh tài cùng ngươi một hồi, hoặc là giúp ngươi một lần hay không.
- Hảo!
Tô Triệt cười đáp ứng, đương nhiên có thể nghe hiểu. Ý tứ của hắn là: lúc gặp lại ở Tiên Giới, nếu thực lực của mình tương tự cùng hắn, hai người sẽ đại chiến một hồi. Để cho hắn phát tiết oán hận bảy ngàn vạn năm khổ đợi; nhưng nếu như thực lực của mình không bằng hắn, hắn sẽ giúp mình một lần, dùng cái này đáp tạ, cuối cùng mình cũng lấy được tự do cho hắn.
Bá!
Hắc giáp cự nhân biến mất vô tung, cứ như vậy bình bình đạm đạm rời đi.
- Xem chừng, người này hẳn là thân có tội. Mới có thể bị mấy cường giả đỉnh phong chọn trúng, an bài một chuyện khổ sai như vậy.
Lão Hắc nâng cằm lên đoán.
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Trong lòng Tô Triệt nói:
- Bảy ngàn vạn năm cô tịch cố thủ. Phần trừng phạt này, thật là không nhẹ!
- Không nói những thứ này!
Lão Hắc lập tức thể hiện ra sắc mặt tham tài:
- Ta hiện tại muốn biết nhất chính là, Tiên Ma chiến trường thuộc về chúng ta, sẽ có thể có chỗ tốt nào. Không ngờ ngươi có thể an tỉnh ngủ tới ba ngày!
- Ta đoán, ngoại trừ những tiên khí pháp bảo kia, cùng với tác dụng nào đó của Tiên Ma chiến trường, cái gọi là cơ duyên lớn nhất kia, chính là hướng những cường giả đỉnh phong chứng minh, ta chính là người mà bọn họ chờ mong kia. Đợi cho sau này đi đến Tiên Giới, sẽ được bọn họ trọng điểm chiếu cố cùng tài bồi.
Tô Triệt không có ý tứ nói giỡn, mà là thần sắc ngưng trọng nói:
- Nhưng mà ta, không muốn y theo lộ tuyến phát triển mà bất luận kẻ nào đặt ra, ta chỉ thích thật yên lặng tự mình phát triển, lúc phát triển đến độ cao đầy đủ, bỗng nhiên nổi tiếng, uy hiếp thiên hạ, bất luận kẻ nào cũng không dám quấy nhiễu ta...
Tô Triệt cho rằng, loại ý nghĩ này của mình cũng không phải tự cho là thanh cao, mà là vì nguyên nhân có được Tiên Ngục.
Mình có được Tiên Ngục, không cần bất luận kẻ nào chiếu cố hoặc tài bồi, thậm chí, trái lại còn lo lắng bọn họ biết được bí mật của mình, ngấp nghé Tiên Ngục của mình.
Lão Hắc nhắc nhở:
- Nhưng vấn đề là, chạy tới một bước này, ngươi đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, còn muốn an phận, đã là không còn kịp rồi.
- Ta hiểu rõ.
Tô Triệt gật gật đầu:
- Cho nên nói, ta không có cảm thấy có cái gì có thể cao hứng.
Trong nội tâm trao đổi đồng thời, Tô Triệt chạy tới trước mặt pho tượng, pho tượng màu đỏ tím tràn đầy cảm giác uy nghiêm, cùng với sát khí tương đối nồng đậm.
Hình dạng của nó, hoàn toàn giống với Tô Triệt.
Không cần đụng vào nó, chỉ cần tâm thần của Tô Triệt ngưng tụ trên đó, thì có một đoạn tin tức truyền đến trong đầu, tự nhiên đều là tin tức có quan hệ với Tiên Ma chiến trường, chủ yếu là nói cho Tô Triệt, như thế nào chưởng quản một mảnh thiên địa đặc thù này.
Ước chừng một khắc sau, chuyện tình phải biết, trên đại thể đều đã biết. Tô Triệt tâm niệm vừa động, tám mặt thủy kính sau lưng đồng thời sáng lên, thân ảnh tám người Y Liên chiếu rọi ở trong đó.
Những ngày này qua, cơ duyên của bọn họ đều chưa có thu hoạch xong, độ khó trong đó có thể nghĩ.
- Giảm xuống một ít độ khó cho bọn hắn a, cũng không nên tay không mà về, tối thiểu nhất, không thể để cho bọn họ không công chết mất...
Tô Triệt không có khả năng tặng không cơ duyên đến trên tay bọn họ, hết thảy đều phải dựa vào bọn họ cố gắng cùng vận khí đi tranh thủ. Bất quá, dù sao vẫn có một phần tình nghĩa chiến hữu, giảm độ khó khảo nghiệm xuống một chút, nói như thế nào cũng là nên làm a.
Nhất là Y Liên, độ khó hạ xuống điểm thấp nhất.
Cơ duyên mà bọn họ có thể đạt được, chỉ là chín trâu mất sợi lông trong bảo tàng Tiên Ma chiến trường này mà thôi, Tô Triệt còn không keo kiệt đến loại đó trình độ, mình ăn thịt, cũng nên cho người khác uống canh.
Bá bá bá...
Mười mặt thủy kính khác cũng lần lượt sáng lên, thân là chủ nhân của Tiên Ma chiến trường, Tô Triệt có thể quan sát đến bất kỳ một góc nào.
Đầu tiên, Tô Triệt muốn biết chính là, Khởi Nguyên Ma Vương, cũng là cha của Ma tộc công chúa, trốn trong bóng đêm rốt cuộc là cái dạng gì...
Thấy được!
Một quái vật phi thường mập mạp khổng lồ, trên lưng có một đôi nhục dực kim sắc, phải nói là rất lớn, nhưng so với cái bụng phệ của nó thì bé nhỏ hơn rất nhiều.
Cánh nhỏ, thân thể lớn, nhìn tương đối buồn cười.
- Như là một con thằn lằn đang mang thai, khó coi chết đi được.
Lão Hắc buồn bực nói:
- Trách không được không có ý tứ gặp người.
Đương nhiên, đây chỉ là một câu nói móc mà thôi, Kim Dực Ma Vương thực lực đồng đẳng với Đại La Kim Tiên, khẳng định có năng lực tùy ý biến hình, biến thành bạch diện thư sinh như nhân loại cũng không có vấn đề gì cả, không tồn tại khả năng không dám gặp người.
Nguyên nhân chân chính là, vài chục ống hút thô to liên thông đến trên bụng của nó, trong đó chảy xuôi chất lỏng sền sệt đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn tương đối chán ghét.
Mỗi một cái ống, lại phân biệt liên tiếp đến một cái ao, chất lỏng trong hồ không biết đang ngâm một chút thịt khối gì đó...
Rất hiển nhiên, người này đang tu luyện ma công, tạm thời hành động bất tiện mà thôi.
Lại nhìn bên trong mặt thủy kính khác. Ma tộc công chúa toàn thân lóng lánh u quang lam sắc, đang biến đổi biện pháp tra tấn hai Ma tộc phạm tội.
Không biết là hai người kia bị tội gì, thật không ngờ quá thảm!
Hai Đồng Dực Ma tộc tương đương với Huyền Tiên này da tróc thịt bong, lại chỉ có thể đáng thương bò sát phủ phục trên mặt đất, thậm chí ngay cả lớn tiếng cầu xin tha thứ cũng không dám.
Đối đãi đồng tộc như thế, nếu sinh linh khác rơi xuống trên tay của nàng. Kết cục có thể nghĩ.
- Hiện tại, cũng không cần phải sợ nàng!
Tô Triệt âm thầm vui mừng.
Lão Hắc tùy theo hỏi:
- Ngươi đã là chủ nhân của Tiên Ma chiến trường, như vậy, có thể lợi dụng thế giới chi lực nơi này diệt sát chúng nó không?
- Diệt sát Đồng dực, dễ dàng; Ngân dực có chút miễn cưỡng; Kim Dực Ma Vương, không có khả năng!
Tô Triệt trả lời:
- Tu vi của ta quá thấp, trên tay không có vũ khí thích hợp. Khó có thể phát huy ra toàn bộ uy năng của nó. Phỏng chừng, phải chờ tới tu vi Thiên Tiên, mới có thể lợi dụng Tiên Ma chiến trường diệt sát Kim Dực Ma Vương.
Nói tới chỗ này, giọng nói nhất chuyển:
- Hơn nữa, tại sao ta phải diệt sát chúng nó? Sự hiện hữu của bọn nó, tự có đạo lý.
- Ta mới không trông nom cái gì đạo lý hay không đạo lý, ta chỉ quan tâm, những tiên khí pháp bảo ở trong cự thạch phù không kia, chúng nó có ngoan ngoãn đưa đến trên tay chúng ta hay không.
Lão Hắc thầm nói.
- Điểm này không thành vấn đề.
Tô Triệt cười ngạo nghễ:
- Trong Tiên Ma chiến trường, hết thảy đều thuộc về ta, kể cả những Ma tộc này, cũng là của ta. Tất cả gì đó, đã ở trên tay của ta, ngươi còn lo lắng cái gì.
- Như vậy a!
Lão Hắc cười nói:
- Ta đây an tâm.
Đồng thời trong nội tâm hắn bắt đầu tính toán:
- Trong Tiên Ma chiến trường, ít nhất cũng có hai ngàn vạn cự thạch lơ lửng, cũng chính là phần mộ Tiên nhân vẫn lạc, vật phẩm chôn cùng bọn họ, những tiên khí pháp bảo yên lặng nhiều năm kia...
- Mẹ của ta ơi, cái này là một số tài phú kinh người bực nào, có thể bán thành bao nhiêu tiên tinh, có thể mua được nhiều ít tiểu thế giới, có thể làm bao nhiêu tòa tinh cầu không người trong Tiên Ngục thế giới trở nên sinh cơ bừng bừng...
Tính kế một hồi lâu, Lão Hắc lại hỏi:
- Bất quá, ta đây rất kì quái, ngươi trở thành chủ của Tiên Ma chiến trường, cũng chẳng khác nào nắm giữ quyền sanh sát chúng nó, tại sao chúng nó mong mỏi sự xuất hiện của ngươi?
- Không có người nguyện ý ngồi tù cả đời!
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Tiên Ma chiến trường chính là tù lao của chúng nó, tuy có sinh mệnh gần như vô hạn, nhưng mà, không gian này đối với chúng mà nói quá mức nhỏ hẹp, quá mức đơn điệu, dã tâm của bọn nó, bản năng giết chóc,… tất cả đều vây hãm ở trong lồng ngực, nhẫn nhịn vô số năm, sắp nhịn chết, nghẹn bạo. Khởi Nguyên Ma tộc không sợ tử vong, sợ nhất đúng là loại kết cục này.
- Cắt!
Lão Hắc bỉu môi nói:
- Chẳng lẽ, ngươi còn có thể thả bọn nó ra sao? Quả thực là si tâm vọng tưởng!
Trong lòng Lão Hắc hiểu rõ, y theo tâm địa nhân từ của chủ nhân, tuyệt sẽ không tùy ý thả những ma đầu loạn thế này chạy ra tàn sát chúng sinh bừa bãi, mộng tưởng tự do của bọn nó, không có khả năng biến thành sự thật.
- Đúng vậy, ta không có khả năng thả bọn nó ra, nhưng mà...
Tô Triệt chỉ chỉ trong đầu của mình:
- Ta có thể thu bọn nó vào.
- Thu những tai họa này vào Tiên Ngục?
Lão Hắc lập tức sững sờ, hỏi:
- Ngươi muốn bắt tất cả bọn nó nô dịch linh hồn, biến thành nô bộc?
- Này cũng không phải.
Tô Triệt lắc đầu nói:
- Nếu ta nô dịch Khởi Nguyên Ma tộc làm việc cho mình, mặc dù không làm chuyện ác, cũng sẽ trở thành công địch của Tiên Giới, trở thành vị Ma Tổ thứ mười trong suy nghĩ của sinh linh thế gian. Nhất là chúng tiên Tiên Giới, cừu hận cùng căm thù đối với Khởi Nguyên Ma tộc, Thiên Hà Chi Thủy cũng rửa không sạch, sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội giải thích nào.
- Không phải chứ chủ nhân của ta.
Lão Hắc lập tức hiểu rõ ra, nói:
- Ngươi sẽ không tính toán an bài cho chúng nó một không gian sinh tồn trong Tiên Ngục chứ?
- Có lẽ, đây là một trong những sứ mệnh của ta; có lẽ, đây cũng là một trong những ý nghĩa tồn tại của Tiên Ngục!
Tô Triệt lại là thần sắc ngưng trọng trả lời:
- Hẳn chính là như vậy! Đến bây giờ, ngươi còn không ý thức được sao?
Lão Hắc gãi gãi đầu, đánh giá vũ trụ tinh không trong Tiên Ngục, nhỏ giọng thầm nói:
- Thân là khí linh số một của Tiên Ngục, ta cho rằng, ý nghĩa tồn tại của Tiên Ngục chính là phục vụ cho ngươi, những đạo lý khác, tất cả đều là chó má!
Tô Triệt cười nói:
- Hồ ngôn loạn ngữ, cũng không sợ Tiên Ngục bảo tháp trừng phạt ngươi sao?
- Có cái gì phải sợ.
Lão Hắc hừ hừ cười quái dị:
- Tối thiểu nhất, ta rất rõ ràng ý nghĩa tồn tại của mình, chính là phục vụ cho ngươi. Nếu không có như thế, cần ta làm gì?
Bên trên một khối phù không cự thạch nào đó trên Tiên Ma chiến trường, Ma tộc công chúa lăn qua lăn lại hai Đồng Dực Ma tộc vết thương chồng chất, thương tích đầy mình, bất quá, nhục dực sau lưng chúng nó còn hoàn hảo không tổn hao gì.
Đôi cánh này, đại biểu cho mặt mũi của Khởi Nguyên Ma tộc, cũng là một phần tôn nghiêm thề phải bảo vệ, gãy cánh, chúng nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cái này nói rõ, Ma tộc công chúa không có ý định giết chết chúng nó thật sự.
- Một ít chuyện này cũng làm không xong, có phải là đáng chết không?
Tuy lời nói của Ma tộc công chúa rất thong thả, nhưng âm sắc kim loại cực kỳ đặc biệt này của nàng, từng chữ đều có thể gõ vang trong lòng người khác.
- Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ đáng chết!
Hai Đồng Dực Ma tộc liên tục dập đầu, càng nói đáng chết, trạng thái tâm lý của bọn nó ngược lại an tâm hơn rất nhiều.
Công chúa có thói quen là, giết ngươi sẽ không nói giết, nói giết ngược lại không giết. Điểm này, tất cả mọi người đều biết.
Lập tức có thể vượt qua, có gắng chịu đựng a...
Bá!
Đúng lúc này, một khách không mời mà đến bỗng nhiên thoáng hiện ở bên ngoài vài chục trăm. Đây là một cự ly phi thường nguy hiểm, giống như một người thân phận không rõ đột nhiên xuất hiện ở phía sau của ngươi, nếu trong tay của hắn có đao mà nói...
Ma tộc công chúa và hai Đồng Dực Ma tộc quỳ rạp trên mặt đất, thông qua dư quang khóe mắt, tất cả đều thấy được người này, nhưng mà, từ ma niệm lại là không không đãng đãng, căn bản cảm ứng không đến sự hiện hữu của hắn.
Ma niệm, tương đương với thần thức của tiên nhân, chính là thủ đoạn dò xét mà Khởi Nguyên Ma tộc nể trọng nhất, tác dụng viễn siêu thị giác.
- Là ngươi!
Ma tộc công chúa kinh ngạc vì ma niệm bản thân không nhạy, đồng thời càng thêm kinh ngạc chứng kiến, khách không mời mà đến này dĩ nhiên là tiểu tử nhân loại kia: Tô Triệt!
- Công chúa nhận thức hắn!
Hai Đồng Dực Ma tộc vừa muốn nhảy dựng lên bảo vệ công chúa, dùng cái này để biểu hiện trung thành, lại chỉ có thể thành thành thật thật nằm trở về.
Tuy nói, thực lực của công chúa điện hạ là đệ nhất trong Tiên Ma chiến trường. Nhưng mà, thân làm thuộc hạ, tối thiểu nhất cũng nên thể hiện ra chút trung tâm...
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê