Bạn không thể tạo dựng thanh thế bằng những gì bạn SẼ làm.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1089 + 1090: Mục Đích Của Mông La
ũng chỉ có không gian tư nhân của Tiên Giới Chân Tiên mới xuất hiện loại tỉ lệ này, trong đại thế giới chính thức, bất luận một tòa tu chân tinh nào cũng khó có khả năng như vậy.
Trong Tiểu thế giới, có quốc gia phàm nhân, có môn phái tu tiên, đủ loại hệ thống xã hội, cũng đầy đủ mọi thứ.
Đương nhiên cũng tồn tại một ít thần thoại đắc đạo thành tiên.
Vì thành tiên, hai mươi ức tu tiên giả sinh tồn ở bên trong cũng không ngừng khổ tu, cạnh tranh thảm thiết, lẫn nhau tranh đoạt tài nguyên cùng cơ duyên có hạn trên Quang Khải Đại Lục.
Lại nói tiếp, Quang Khải coi như là một chúa tể giả có chút nhân từ, ngày bình thường cũng không can thiệp quá nhiều vào hình thức sinh tồn của bọn họ, chỉ là yên lặng chú ý một ít chuyện xưa trong thế giới này phát sinh, cho là một phần tiêu khiển mà thôi.
Hai mươi ức tu tiên giả trên Quang Khải Đại Lục cũng biết, khu vực trung tâm đại lục có một cấm địa, tên là Tử vong sa mạc, phạm vi ước chừng năm nghìn dặm. Bất luận sinh linh nào một khi xâm nhập Tử vong sa mạc, liền sẽ hoảng sợ phát hiện, sinh cơ trong cơ thể xói mòn rất nhanh, càng đi vào bên trong, tốc độ xói mòn càng nhanh, bất luận thủ đoạn phòng ngự nào cũng không có hiệu quả, căn bản không thể cắt đứt quá trình tử vong.
Vô số năm qua, rất nhiều tu tiên giả muốn thăm dò phiến cấm địa này, phá giải bí mật của nó, nói không chừng sẽ có một phần thiên đại cơ duyên thì sao. Nhưng mà, kết quả cuối cùng, không phải tử vong, chính là thất bại, thủy chung là một câu đố khó hiểu của Quang Khải Đại Lục.
Kỳ thật, cấm địa Tử vong sa mạc này, chính là Quang Khải tự tay tạo nên. Bốn mươi vạn năm trước, xuất phát từ một lần ngẫu nhiên, hắn ở hoang vu chi địa nào đó trên Tiên Giới nhặt được một quả trứng hóa thạch cao mười trượng, xem ra giống như là trứng của sinh vật khổng lồ nào đó.
Làm Quang Khải cảm thấy rất ngạc nhiên chính là, cái trứng lớn này vậy mà có đặc tính thôn phệ sinh cơ khủng bố, chính mình thân là Huyền Tiên, nghĩ hết biện pháp, cũng không thể ngăn lại loại lực lượng thôn phệ này.
Trải qua một phen suy tư, hắn thu quả trứng lớn này vào không gian sinh linh, thuận tay kiến tạo một cấm địa Tử vong sa mạc, chính là kỳ vọng, bên trong hai mươi ức tu tiên giả trên Quang Khải Đại Lục, có người có thể tuân theo thiên ý, phá giải bí mật này.
Đồng thời, Quang Khải ở bên trong Tiên Giới tìm kiếm các tin tức có quan hệ tới loại trứng lớn này, chỉ là, bốn mươi vạn năm trôi qua, vẫn luôn là không hề đoạt được. Kể cả vài Đại La Kim Tiên tri thức uyên bác mà hắn có khả năng tiếp xúc đến, đối với cái này cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Nhưng càng là như thế, càng có thể chứng minh, quả trứng lớn này rất bất phàm, không phải là vật bình thường.
Thứ này làm cho người ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm, Quang Khải lại không bỏ được vứt nó, chỉ có thể chứa đựng ở trong không gian sinh linh, một mực chú ý biến hóa của nó.
Cho đến ngày nay, tất cả tài sản của Quang Khải vào tay Tô Triệt, như vậy, một phần phúc họa khó liệu này, thì đổ trên đầu Tô Triệt.
- Thôn phệ sinh mệnh lực, ngay cả Huyền Tiên cũng không ngoại lệ...
- Một thứ nguy hiểm như thế, có nên ném đi nó hay không?
Tô Triệt đầu tiên nổi lên một loại ý nghĩ như vậy...
Ném đi quả trứng không rõ có thể thôn phệ sinh mệnh lực kia, đây chỉ là Tô Triệt vô ý thức nổi lên một ý niệm mà thôi, không có khả năng thật sự làm như vậy.
Bất quá, tạm thời mà nói, Tô Triệt thật đúng là không có ý định tìm tòi nghiên cứu bí mật quả trứng này, là vì không hi vọng phức tạp, bị nó ảnh hưởng đến, thậm chí phá đi chút ít cơ duyên của mình ở trong Tiên Ma chiến trường.
- Thật sự không được, vậy thì tạm thời để tiểu thế giới của Quang Khải qua một bên, đợi cho ra khỏi Tiên Ma chiến trường rồi nói sau.
Trong lòng Tô Triệt làm ra quyết định:
- Dù sao, quả trứng kia ở Quang Khải Đại Lục đã bốn mươi vạn năm, kéo thêm một hồi cũng không thành vấn đề...
Lão Hắc cũng nghĩ như vậy, chuyện này cứ quyết định như vậy.
Vì vậy, tiểu thế giới của Quang Khải tạm thời để qua một bên không trông nom nó, tài sản của hắn và Lâm Cứu đã toàn bộ chỉnh lý xong.
Ngoại trừ bản thân Tô Triệt, trong Càn Nguyên Song Cực Huyền Trận đã không có bất kỳ vật sống, pháp trận này cũng có thể chính thức phong bế, theo tân chủ nhân của nó rời khỏi chỗ này.
Đối với Tô Triệt mà nói, cái huyền trận này đã là một kiện vũ khí uy lực cường hãn, cũng là một bùa hộ mệnh hiệu lực thật tốt, dùng nó để đối phó vài Huyền Tiên, mặc dù giết không chết, vây hãm ở bên trong mê trận lại không thành vấn đề.
- Thu trận!
Tô Triệt đối với Tinh Thạch cự nhân tuyên bố chỉ lệnh.
Ầm ầm...
Quá trình cả đại trận phong bế so với Tô Triệt dự đoán đơn giản hơn nhiều, chỉ có ngắn ngủi mấy hơi thời gian, chỉ chớp mắt, Tinh Thạch cự nhân cao mười trượng liền biến mất vô tung, chuyển hóa thành một trận bàn tinh xảo sáu cạnh, tung bay về phía Tô Triệt.
Pằng!
Một trận bàn lớn cỡ bàn tay rơi vào trong tay Tô Triệt, không gian trận pháp biến hóa khó lường, thậm chí có thể biến ảo thành vũ trụ mênh mông vô biên vô hạn.
Vô cùng lớn, vô cùng bé, có thể là biến thành mê trận, có thể chuyển thành sát trận, đây chính là Càn Nguyên Song Cực Huyền Trận.
Trận pháp vừa thu lại, phiến không gian này lập tức đại biến, Mông La đứng ở bên cạnh lô đỉnh khổng lồ lập tức chứng kiến, Tô Triệt bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ sâu bên ngoài hai ngàn trượng.
Kỳ thật, Tô Triệt đứng ở nơi đó một mực chưa từng di động, cự ly cùng Mông La chính là như thế, chỉ có điều, Càn Nguyên Huyền Trận che dấu hết thảy chân tướng, tòa trận pháp này chỉ chiếm cứ một phạm vi rất nhỏ trong sơn cốc mà thôi.
Bá!
Thân hình Tô Triệt vừa động, lập tức vượt qua cự ly hai ngàn trượng, đi đến bên cạnh Mông La, nhìn hắn nói ra:
- Viên đan dược kia dùng rất tốt, đa tạ Mông huynh.
Mông La khẽ gật đầu, biểu lộ không thèm để ý chút nào.
Tô Triệt cũng không có nói nhảm quá nhiều, rồi hướng lô đỉnh kia gửi đi tâm niệm:
- Tiên đan bảo khố ta đã thu tới tay, còn xin chỉ giáo, kế tiếp, lại nên như thế nào?
- Rất đơn giản a.
Khí linh Lô đỉnh hồi phục nói:
- Ngươi đã thu cơ duyên đan môn, còn có thể đi Đạo, Pháp, Khí, Trận, tiếp tục thu hoạch những cơ duyên khác. Bất quá a...
Khí linh Lô đỉnh thần thần bí bí nói:
- Nếu ngươi còn có thể đưa cho ta mấy trăm loại linh hỏa biến dị, ta liền nói cho ngươi biết một đường tắt, tranh thủ cơ duyên lớn nhất trong Phong Ma Thiên Trận.
- Dễ nói!
Tô Triệt không hề chần chờ, phất tay, lại là phần phật a, thoáng cái vung ra gần ngàn loại linh hỏa biến dị.
Hiện nay, bên trong tầng ba Hỏa Giới đã có mấy vạn loại tiên phẩm biến dị linh hỏa, phân cho nó một ngàn loại thì đã làm sao. Huống hồ, mặc dù là đưa cho nó những linh hỏa này, bên trong Hỏa Giới cũng đã bảo lưu lại hỏa chủng, nếu như có cần, tùy thời cũng có thể đào tạo ra mảng lớn linh hỏa.
Loại chuyện này, căn bản không cần phải keo kiệt.
- Oa!
Khí linh lô đỉnh hoan hô một tiếng, không che dấu mừng rỡ cùng hưng phấn chút nào.
Ông...
Phía trên Lô đỉnh, thò ra ngàn ngăn kéo nhỏ, thu những linh hỏa biến dị kia đi vào.
- Thật tốt quá, thật tốt quá, phát tài, phát tài...
Khí linh hoan hô tung tăng như chim sẻ một hồi lâu, nó mới hướng Tô Triệt nói:
- Ngươi đã hoàn toàn lấy được cơ duyên đan môn, đủ để chứng minh, ngươi hữu duyên cùng Tiên Ma chiến trường, có thể hướng thủ hộ Phong Ma Thiên Trận đưa ra yêu cầu, trực tiếp đối mặt khảo nghiệm của cơ duyên cuối cùng. Hắn nhất định sẽ đồng ý! Bất quá, còn muốn xem ngươi có can đảm này hay không, bởi vì, nếu như khảo nghiệm thất bại, hậu quả... Hì hì, ta cũng không biết.
- Hiểu rõ rồi.
Tô Triệt chậm rãi gật đầu, tuy Khí linh lô đỉnh nói có chút không quá rõ ràng, nhưng vẫn có thể nghe hiểu.
Hướng thủ trận thiên tướng của Phong Ma Thiên Trận đưa ra yêu cầu, trực tiếp khảo nghiệm cơ duyên cuối cùng, một khi thành công, có thể thu hoạch đến cơ duyên lớn nhất trong Tiên Ma chiến trường.
Nếu như thất bại, hậu quả khó liệu!
Nhắc tới đảm lượng, Tô Triệt nhất định là có. Không riêng là có đảm lượng, đối với mình, đối với Tiên Ngục, càng có thêm vô cùng tin tưởng.
Chuyện này không cần châm chước, Tô Triệt lập tức làm ra quyết định, chỉ là quay đầu nhìn Mông La nói:
- Mông huynh, ta phỏng chừng kế tiếp, chúng ta phải tách ra, có thể gặp lại hay không còn chưa biết, nếu ngươi có lời gì muốn nói với ta, hiện tại còn kịp.
Mông La đã sớm lộ ra, hắn không hề có hứng thú đối với cơ duyên trong Tiên Ma chiến trường, sở dĩ tham dự đến bên trong chuyện này, hoàn toàn là vì Tô Triệt mà đến.
Bởi vậy, giờ khắc này, Tô Triệt mới có thể nói với hắn như vậy.
- Được rồi!
Mông La nhẹ gật đầu, vẫn là phong cách trước sau như một của hắn, vừa lên chính là đi thẳng vào vấn đề.
Bá!
Một thủy kính có bức họa nhân loại xuất hiện ở trước mặt Tô Triệt, người trong bức họa kia, thình lình chính là lão bằng hữu của Tô Triệt: Ngọc Thanh!
Ngọc Thanh!
Trong thủy kính, hình ảnh cùng chân nhân của Ngọc Thanh không khác, ngay cả một ít ngạo khí cũng là tương đối rõ ràng.
- Nhận thức hắn không?
Mông La trầm giọng hỏi.
- Nhận ra hình dạng người này.
Tô Triệt trả lời hàm nghĩa rất sâu.
Lão Hắc cũng ở trong Tiên Ngục nghiêng chân nói ra:
- Trên thế gian người giống người rất nhiều, ai biết hắn là người nào. Cái bí mật này, chúng ta sớm biết như vậy.
Biểu lộ của Mông La không hề biến hóa, nhưng mà, giọng nói tăng thêm rất nhiều:
- Ta nói cho ngươi biết, hắn chính là một trong các Tiên Giới Tiên Tôn, Ngọc Hoàng Thiên!
- Tiên Tôn Ngọc Hoàng Thiên?
Trong lòng Tô Triệt run lên, thế mới biết, người xếp đặt vận mệnh cho Ngọc Thanh kia, chính là vị cường giả đỉnh phong Ngọc Hoàng Thiên này.
Ngọc Thanh sư huynh, chỉ là một tia phân thần của hắn chuyển thế mà thôi, cả đời này vô luận lấy được loại thành tựu nào, coi như là thành nhất đại Tiên Đế, cuối cùng, còn tránh không được trở về bản thể, tiếp nhận vận mệnh thê thảm không thể sửa đổi này...
Bá!
Hình ảnh trong Thủy kính thoáng biến hóa, ngũ quan diện mạo còn là hình dáng kia, nhưng mà, quần áo cùng tư thái thoáng có một ít thay đổi.
- Mị Ảnh Thánh Tổ!
Tô Triệt lập tức công nhận ra thân phận của hắn, cái tạo hình này, thình lình chính là pho tượng Thánh Tổ năm đó đã thấy ở Mị Ảnh Tinh, có thể nói là hoàn toàn giống nhau!
Lúc này Mông La mới hiện ra vẻ mỉm cười, nhẹ giọng hỏi:
- Người này, hẳn là gặp qua a?
- Gặp qua.
Tô Triệt không nghĩ giấu diếm cái gì, thản nhiên thừa nhận:
- Trên Mị Ảnh Tinh, ta từng thấy qua pho tượng của hắn, hơn nữa, từ chỗ nó tiếp nhận truyền thừa ba loại đại đạo thuật.
Mông La gật gật đầu, đối với cái này sớm đã là trong lòng hiểu rõ, hơn nữa, hắn cũng thẳng thắn nói:
- Mà ta, chính là Ảnh Thần trong miệng Ảnh tộc.
- A?
Tô Triệt thoáng sững sờ, lập tức sinh ra vui vẻ khó có thể ức chế, trong nội tâm nói:
- Trách không được bóng dáng của mình vừa thấy được Mông La, nói hắn tu Đại Huyễn Ảnh Thuật. Làm cho nửa ngày, hắn chính là lão tổ tông sáng chế Ảnh Chi Đạo a!
Mông La giải thích nói:
- Lúc trước, ngươi ở Mị Ảnh Tinh tiếp nhận Thánh Tổ truyền thừa, hơn nữa, thôn phệ phân thân ảnh hồn của ta, ta và Thánh Tổ đại nhân liền ở bên trong Tiên Giới, bắt đầu chú ý ngươi.
Nói đến đây, Mông La cúi đầu nhìn Ảnh Tử của Tô Triệt, trong ánh mắt lóe ra quang hoa không hiểu:
- Yên tâm đi, ngươi là đồng tộc của ta, bên trong đại vũ trụ, có lẽ chỉ có ngươi cùng ta là hai tồn tại đặc thù, ta sẽ không tổn thương ngươi.
Không hề nghi ngờ, lời nói này là nói với Ảnh Tử của Tô Triệt, vì trấn an nó, làm cho nó đừng sợ hãi.
Lúc trước, Ảnh Tử thôn phệ một phân thân của Ảnh Thần ở thế gian, khoản sổ sách này, Ảnh Thần thật muốn tính toán, đối với Tô Triệt cùng Ảnh Tử mà nói, sẽ là một hồi đại phiền toái khó có thể hóa giải. Nhưng cũng may, Mông La hắn rõ ràng cho thấy không quá để ý chút tổn thất này.
Tô Triệt thì trầm mặc không nói, không tiếng động chờ Mông La nói ra mục đích chân thật của hắn.
- Tô Triệt!
Mông La ngẩng đầu, hai mắt nhìn Tô Triệt, trầm giọng hỏi:
- Ngươi nên biết, bất luận là Thánh Tổ đại nhân, hay là người ngươi nhận thức kia, cũng chỉ là một tia phân thần của Ngọc Hoàng Thiên mà thôi, vận mệnh cuối cùng đều phải trở về chủ thể, mất đi chính mình.
- Đứng ở lập trường của Ngọc Hoàng Thiên, phân thần của mình trở về chủ thể, không có gì sai lầm, nhưng mà, đối với những phân thần sớm đã có tư tưởng của mình kia, lại là không cam lòng bị dung hợp. Ngươi có thể hiểu rõ loại cảm giác này không?
- Ta hiểu rõ.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Nếu đổi lại là ta, đồng dạng không cam lòng bị chủ thể thôn phệ.
Mông La gật đầu lần nữa:
- Thánh Tổ đại nhân cùng vài phân thần chuyển thế khác đã liên hợp đến cùng một chỗ, muốn đối kháng cùng loại vận mệnh này, mặc dù biết rõ hi vọng xa vời, vậy cũng phải phấn khởi phản kháng, mới có thể cam tâm.
- Đúng vậy.
Tô Triệt tỏ vẻ đồng ý:
- Loại chuyện này, chống lại là chết, không chống lại càng là chết, không có gì đáng sợ.
- Đúng là như thế.
Mông La nói ra:
- Đương nhiên, những sự tình này cũng không có khả năng dấu diếm được Ngọc Hoàng Thiên, hắn sớm có đoán trước, chỉ là không thèm để ý mà thôi.
Lời nói đến lúc này, Tô Triệt đã loáng thoáng đoán được dụng ý của Mông La, hẳn là...
- Tô Triệt, chúng ta muốn hợp tác cùng ngươi!
Quả nhiên kế tiếp, Mông La nói ra:
- Hoặc là nói, chúng ta hi vọng được đến sự trợ giúp của ngươi, không phải hiện tại, mà là tương lai! Đợi cho ngày đó ngươi có đủ thực lực trợ giúp chúng ta. Mà bây giờ, chúng ta chỉ cần một câu hứa hẹn của ngươi mà thôi.
Mông La nói chuyện quá mức trực tiếp, không hề có tính nghệ thuật đáng nói, nói thật ra, thật đúng là không phải một thuyết khách hợp cách.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê