Nothing is worth reading that does not require an alert mind.

Charles Dudley Warner

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 885-886: Chân Tướng Rõ Ràng
a nếu nói cho ngươi biết, cây đao này, ta cũng chỉ vừa mới có thể khống chế, lúc trước cũng không nghĩ đến nó...
Ngữ khí Tô Triệt cũng âm trầm như ánh mắt hắn:
- Nói như vậy, ngươi tin sao?
- Là thế sao...
Nụ cười Hồng Vân lão tổ càng thêm đắng chát, không khỏi lắc đầu nói:
- Vào thời khắc mấu chốt như thế ngươi cũng có thể đạt được cơ hội bực này, tòa bảo tháp kia quả nhiên là pháp bảo số mệnh, Thiên Vũ, ngươi có Đại Khí Vận nơi thân, dưới đời này, có ai địch nổi ngươi chứ?
- Đạo lý này, ngươi minh bạch muộn một chút rồi...
Tô Triệt lạnh lùng cười cười:
- Tiễn đưa ngươi ra đi, vĩnh viễn không gặp gỡ!
Xoẹt!
Đao khí bay qua, Hồng Vận Lão Tổ vẫn bảo trì dáng cười đắng chát, không cam lòng, cả người cũng hóa thành một mảnh tinh quang màu tím, sinh mệnh như bộc phát ra, sáng chói trong nháy mắt, nhưng trong chớp mắt, tất cả đều hóa thành hư vô...
Bên kia, nữ tử váy lam bị Ảnh Tử khốn nguyên tại chỗ, bị Tiểu Hắc công kích không ngớt nhìn thấy những hình ảnh này rõ ràng, giờ phút này mặt đã sớm trắng như tuyết, thần sắc thê lương. Vận mệnh của mình, đã đã chú định, kế tiếp, hẳn là tới mình hả?
- Ta có thể cho phép ngươi chết đẹp một chút!
Ánh mắt lăng liệt của Tô Triệt rơi xuống trên mặt nàng, lạnh lùng nói:
- Hoặc là nói, ngươi có thể lựa chọn một loại kiểu chết mà ngươi thích nhất.
Lúc nói chuyện Tô Triệt cũng đã thao túng Tiểu Hắc đình chỉ công kích.
Nữ tử váy lam chậm rãi lắc đầu, thấp giọng nó:
- Kiểu chết thế nào thì có gì khác nhau chứ... Ta chỉ muốn biết, ngươi đã thông qua phương pháp gì khốn ta nguyên tại chỗ, khó có thể nhúc nhích như thế? Trước khi chết, có thể giải đáp nghi vấn này cho ta không?
- Có gì không thể!
Tô Triệt tâm niệm vừa động, một cái bóng màu đen lướt ra khỏi chân nàng, dùng tốc độ chậm chạp mắt thường có thể thấy được bồng bềnh trở về bên chân Tô Triệt.
- Dĩ nhiên là... Bóng?
Nữ tử váy lam mặt đầy ngạc nhiên, sau đó gật đầu nói với Tô Triệt:
- Ngươi quả nhiên phúc duyên Tề Thiên, không ai sánh bằng. Được rồi, không cần ngươi ra tay, tự ta làm..
Lời còn chưa dứt, cổ tay nhỏ đã đột nhiên vung lên, BA~ một cái đập lên trán mình, sau đó ngửa mặt lên trời bổ ngược lại.
Một chưởng này, chẳng những làm vỡ nát đầu nàng, mà ngay Nguyên Thần bản thân nàng cũng triệt để bị đánh tan, triệt để mất mạng tại chỗ. Rất hiển nhiên, nàng không muốn chết trong tay Tô Triệt, cũng không muốn chết trong thủ đoạn trừng phát tàn khốc của thần bí lão giả, vậy nên chỉ có thể tự sát mà vong, tối thiểu cũng có thể bảo lưu lại một khối toàn thây, cùng với dung nhan thoát tục mà nàng vẫn một mực lấy làm cao ngạo...
Hô...
Đợi đến lúc nàng chết đi như vậy, Tô Triệt mới thở dài một hơi, cả người triệt để trầm tĩnh lại, quả thực có một loại cảm giác hư thoát như muốn xụi lơ.
Loại cảm giác hư thoát này, cũng không phải vì luân phiên đả kích lần trước mang lại thương thế quá nặng, cũng không phải biến hóa chuyển bại thành thắng quá mức đột nhiên, nguyên nhân thực sự là, Tô Triệt và lão Hắc đều không có năng lực kích phát ra đạo đao khí thứ tư nữa.
Xác thực mà nói, Tô Triệt bề ngoài có vẻ như nhẹ nhõm chém giết ba ngươi, uy phong vô hạn, kỳ thực, năng lực đặc thù có thể kích phát từ Tử Tinh trường đao đã triệt để hao hết, không còn dư lực nữa
Cũng không phải nói thanh Tử Tinh trường đao này chỉ có một chút năng lực như vậy, mà là nói, năng lượng đặc thù mà lão Hắc chuyển hóa trong lúc vội vàng chỉ có chừng đó, chỉ đủ để phóng thích ra ba lượt đao khí thôi.
Nữ tử váy lam cuối cùng này nếu không phải thực sự bị Tô Triệt hù dọa, triệt để mất đi hi vọng cầu sinh, vậy thì kế tiếp còn phải cố sức đánh một hồi nữa mới có thể giải quyết được nàng.
Càng nghiêm trọng chính là, nếu nàng lựa chọn tự bao Nguyên Anh, hoặc là một ít thủ đoạn đồng quy vu tận khác, kết cục của Tô Triệt cũng là rất khó nói.
May mắn, nữ nhân này nghĩ lầm tốc độ phóng thích đao khí của Tô Triệt quá nhanh, nếu so với những thủ đoạn đồng quy vu tận của nàng còn nhanh hơn mấy lần, tất cả giãy dụa đều không có chút ý nghĩa nào cả, dưới loại hiểu lầm "Hẳn phải chết không thể nghi ngờ" này, nàng mới chọn tự mình kết thúc.
Khi tất cả triệt để chấm dứt, Tô Triệt cúi đầu nhìn trường đao trong tay, hắn vẫn có một loại cảm giác như trong mộng, cực kỳ không chân thật.
Người bị bốn cường giả Đại Thừa kỳ hợp lực vây công, vốn tưởng rằng khó có thể sống sót, lại vì sự xuất hiện của thanh trường đao này mà cứ thế thay đổi Càn Khôn sao?
- Điều này có thể sao?
- Việc này có thật không vậy?
Giờ khắc này, Tô Triệt thật sự đã hoảng hốt rồi. Không thật sự, chẳng lẽ còn là giả dối sao?
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục vô cùng hưng phấn hô lên:
- Chủ nhân, chúng ta đã sớm dự cảm thanh trường đao này không đơn giản nên mới không ngừng mà nghiên cứu nó. Cái này chỉ có thể nói là, chúng ta có dự kiến trước, bản thân ngươi lại phúc duyên ngập trời, mệnh chưa đến tuyệt lộ, mới có thể khiến ta vào thời khắc mấu chốt nhất, rốt cuộc cũng tìm được phương pháp phá giải nó.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy rất không thực, phen này chuyển biến quá mức đột nhiên, giống như một giấc mộng hoang đường vậy, khiến người khác khó mà tin được...
Tô Triệt hai tay chống trường đao, như suy yếu vô lực, chỉ có thể dựa vào nó để chống đỡ bản thân, trong nội tâm thì thào nói:
- Lão Hắc, trong nội tâm của ta tràn đầy rất nhiều nghi vấn, nói thí dụ như, thanh trường đao này sao lại lợi hại như thế? Tử sắc cự nhân lúc trước khi đánh với Tiểu Hắc, vì sao không lộ ra được uy năng như vậy?
Đây là điểm mà Tô Triệt giờ phút này đang nghi ngờ nhất, lúc trước tử sắc cự nhân kia nếu có thể kích phát ra loại đao khí này thì dù có 100 Tiểu Hắc cũng đã bị phách nát rồi a.
Mặc dù trong nội tâm Tô Triệt mang quá nhiều nghi vấn, nhưng kết quả dù sao cũng đã diệt sát được bốn đối thủ cạnh tranh cường lực, giành được cơ hội sinh tồn cuối cùng. Đây mới là mấu chốt nhất đấy, là tối trọng yếu nhất, những chuyện khác thì để từ từ suy nghĩ cũng được...
- Cuối cùng cũng chống qua.
Trung ương huyệt động chiến trường dưới mặt đất, Tô Triệt thu Tử Tinh trường đao vào Tiên Ngục, bảo lão Hắc nắm chặt thời gian chuyển hóa càng nhiều năng lượng đặc thù hơn nữa, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào tiếp theo. Mà bản thân Tô Triệt thì lại khoanh tròn ngồi xuống, nắm chặt thời gian để trị liệu thương thế.
Thần bí lão giả mặc dù nói qua, đây là trận thứ ba, cùng là trò chơi cuối cùng, nhưng lời nói của lão phong tử kia... ai mà dám tin chứ. Cho nên, phải thời khắc bảo trì trạng thái chiến đấu tốt nhất, chuẩn bị cho các loại biến hóa không lường trước được.
Trong lúc này, trong lòng Tô Triệt cũng yên lặng phỏng đoán tình huống của tổ Thiên Âm:
- Mặc dù Thiên Âm, Hằng Dịch và Lâm Phong bị phân cùng một tổ, chỉ cần đối mặt hai đối thủ Đại Thừa kỳ, nhưng tình thế cũng không thể lạc quan được.
- Đoán chừng, hẳn là Hằng Dịch, Lâm Phong phân biệt tương bác với một đối thủ, Thiên Âm thi triển sóng âm thần thông để phụ trợ và ám toán, an bài như vậy, phần thắng mới có thể lớn hơn một chút.
- Bất quá, mặc dù là người chiến thắng cuối cùng, y theo quy tắc trò chơi, ba người Thiên Âm, Hằng Dịch và Lâm Phong cũng chỉ có thể có một người sống sót, Thiên Âm khẳng định không đành lòng tự tay giết chết Hằng Dịch và Lâm Phong, hai người bọn họ có lẽ sẽ tự sát mà vong a...
Thân là linh hồn nô bộc, bảo hộ đạo lữ âu yếm của chủ nhân cũng là chức trách của bọn người Hằng Dịch, vì bảo trụ Thiên Âm, Hằng Dịch và Lâm Phong nhất định sẽ không chút do dự lựa chọn tử vong. Điểm này, Tô Triệt không hoài nghi chút nào cả.
Nghĩ tới những thứ này, tâm tình Tô Triệt tự nhiên trở nên tương đối trầm trọng. Có lẽ là bởi vì những tiểu tổ khác đánh tương đối lâu, thời gian Tô Triệt chờ đợi cũng rất dài, đã qua hơn một canh giờ, lúc này mới cảm thấy choáng váng hoa mắt, lại lần nữa bị truyền tống đi.
Hai mắt trong nháy mắt là có thể thấy lại được, nhưng Tô Triệt vẫn hoảng sợ trong lòng: không biết, có thể trông thấy thân ảnh Thiên Âm không nữa.
Trước mắt có thể trông thấy chỉ có thân ảnh của bốn người, trong đó có hai nữ tử, Thiên Âm là một trong số đó, người còn lại chính là Tuyết Ngọc Tiên Tử.
Sắc mặt Thiên Âm hơi có chút trắng bệch, đoán chừng đã trúng một chút vết thương nhẹ, nhưng chung quy cảm giác coi như không tệ, cảnh này khiến Tô Triệt rất yên tâm.
Về phần Tuyết Ngọc Tiên Tử kia, Tô Triệt đã sớm ngờ tới nàng có thể nhẹ nhõm chiến thắng bốn đối thủ Đại Thừa kỳ khác, người khác có thể chết, duy chỉ có nàng, khẳng định không chết được. Nữ nhân này thật sự là quá lợi hại, quá khó chơi...
- Tô Triệt!
Chứng kiến Tô Triệt dĩ nhiên bình yên vô sự xuất hiện trước mắt mình, Thiên Âm bụng đầy lo lắng tất nhiên kinh hỷ, duyên dáng gọi to một tiếng, nhào đầu về phía trước trực tiếp lao vào lòng Tô Triệt.
Vốn tưởng rằng, Tô Triệt một mình đối mặt bốn cường giả Đại Thừa kỳ cơ hồ hẳn phải chết, hi vọng sống sót cực kỳ cực kỳ xa vời, nhưng không nghĩ ra hắn dựa vào lực lượng gì lại có thể chiến thắng đối thủ, giành được một đường thiên cơ kia.
Trong nội tâm Thiên Âm đã sớm chuẩn bị tình huống xấu nhất: Nếu Tô Triệt gặp bất trắc, mình sẽ đi tìm Vu Thần, dùng Đại Vu chi thân thể còn sót lại trước kia để trọng sinh hậu thế, thậm chí có thể lợi dụng thân phận Đại Vu của mình để suất lĩnh hơn mười vạn Vu tộc dũng sĩ, báo thù cho Tô Triệt.
Đến lúc đó, không chỉ riêng thần bí lão giả này, tất cả những người từng có thù hận với Tô Triệt đều phải đối mặt với sự trả thù điên cuồng của Thiên Âm, loại cục diện này chỉ cần ba chữ là có thể miêu tả, đó chính là: Sát! Sát! Sát!
Giờ phút này, nhìn thấy Tô Triệt dĩ nhiên là người sinh tồn duy nhất trong một tổ, không chỉ Thiên Âm, mà ngay cả Tuyết Ngọc Tiên Tử cũng cảm thấy ngạc nhiên, hơn nữa cũng âm thầm mừng rỡ: hắn thật sự sống sót rồi! Vậy tốt quá, ta còn có cơ hội đoạt được bảo tháp từ trong tay hắn...
Trước toàn Vân Trung Tự được kiến tạo trong mây trắng này chỉ còn năm người, Tô Triệt, Thiên Âm, Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu và một cường giả Đại Thừa kỳ mà Tô Triệt không biết danh hào.
Không hề nghi ngờ, năm người sống sót cuối cùng này, mặc dù không phải thực lực mạnh nhất, nhưng cũng là vận khí tốt nhất mới có thể một đường đi đến bây giờ.
Tô Triệt đang muốn hỏi thăm kết cục của Hằng Dịch và Lâm Phong thì lại nghe:
- Năm người sống sót các ngươi, ta ban cho các ngươi được tự do...
Đầu lâu cực lớn của thần bí lão giả ngưng hiện ra, bọn người Tô Triệt vốn cho rằng hắn sẽ thao thao bất tuyệt một phen, không nghĩ tới, sau một câu ngắn ngủi, hắn cũng chỉ bạo rống hai chứ: “Cút đi!”
Vèo!
Ba người Tuyết Ngọc Tiên Tử biến mất vô tung, không biết bị truyền đi nơi nào, nếu thần bí lão giả có thể tuân thủ hứa hẹn thì hẳn đã truyền tống bọn họ ra Tu Chân Giới bên ngoài rồi..
Nhưng khiến Tô Triệt âm thầm lo lắng không thôi chính là, không biết vì duyên cớ nào, mình và Thiên Âm lại bị giữ lại.
- Chẳng lẽ, cuộc chiến tuyệt cảnh vừa rồi không thể giết chết mình nên lão hỗn đản này muốn tự mình động thủ, muốn xử tử mình tại chô sao?
Tô Triệt ầm thầm suy đoán trong lòng:
- Hoặc là, hắn muốn mình và Thiên Âm ở lại chỗ này mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm, phải trông coi Dược Viên, hoặc là những việc vặt vãnh khác cho hắn sao?
Đang nghĩ ngợi thì đáp áp lại được công bố.
- Tô Triệt, trải qua khảo nghiệm, biểu hiện của ngươi, ta vẫn tương đối thỏa mãn đấy.
Thần thái ngữ khí của thần bí lão giả đã thay đổi rất lớn, loại cảm giác điên cuồng kia đã biến mất không còn, giờ phút này dĩ nhiên lại rất hòa ái, hắn ôn hòa nói:
- Đến bây giờ, ngươi còn không đoán được, ta là ai sao?
- Đoán không được.
Tô Triệt vẻ mặt mê mang lắc đầu.
Kỳ thật, vừa mới bắt đầu tại Đoán Kim Tinh Xích Luyện cung, khói đen mà thần bí lão giả thi triển đi ra đã thay Tô Triệt giải trừ tình thế nguy hiểm khi bị mười tên Đại Thừa kỳ bao vây, mới đầu, Tô Triệt đã từng nghĩ qua, thần bí lão giả này rất có thể có quan hệ với Thôn Thiên Thử, vậy nên mới ra mặt cứu giúp người thừa kế Phá Diệt chi lực là mình.
Thế nhưng qua ba tràng nguy cơ trùng trùng, Tô Triệt đã sớm thay đổi loại ý nghĩ này. Viễn Cổ Ma Thần Thôn Thiên Thử không thể nào giày vò mình như vậy được.
Giờ phút này, suy đoán như vậy, Tô Triệt đương nhiên sẽ không dễ dàng nói ra khỏi miệng, vạn nhất lão giả thần bí này có hù hận với Thôn Thiên Thử, nếu mình bộc lộ ra quan hệ truyền thừa với Thôn Thiên Thử thì chẳng phải sẽ tự tìm phiền toái sao.
Bởi vậy, để an toàn đạt được mục đích, hay nên giả bộ hồ đồ thì tốt hơn.
- Ha ha ha...
Thần bí lão giả cười lớn:
- Tô Triệt, ngươi quả nhiên tương đối cẩn thận, tính cách như vậy, ngược lại rất không tồi! Cẩn thận một một chút mới có thể sống lâu được. Lấy đầu óc của ngươi, có lẽ đã đoán qua, ta chính là Thôn Thiên Thử phải không?
- Tiền bối, xin ngài không nên vòng vo nữa.
Tô Triệt lộ vẻ cười khổ, vuốt cái mũi, như xin khoan dung nói:
- Lòng của ngài ta căn bản không đoán được, nào dám tùy tiện trả lời chứ?
- Ha ha, tốt, vậy ta sẽ trực tiếp nói cho ngươi biết, đúng vậy, ta chính là Thôn Thiên Thử? Nhưng có lẽ hơi khác với Thôn Thiên Thử trong suy nghĩ của ngươi.
Thần bí lão giả cuối cùng cũng chủ động công bố đáp án:
- Tràng khói đen kia, xác thực là vì cứu ngươi, bất quá ba tràng trò chơi sau này, đều là vì ngươi mà thiết lập cả, mục đích là vì khảo nghiệm một chút xem lực lượng người kế thừa như ngươi có hợp cách không, có tư cách đó không.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê