The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 879-881: Tuyệt Cảnh Chi Địa
ây là một không gian ở trạng thái gần như phong bế, dường như là một địa huyệt cự đại ở sâu trong mặt đấy, diện tích ước chừng ngàn trượng phạm vi, độ cao cũng vài chục trượng.
Đây cũng là tuyệt cảnh chi địa mà Tô Triệt gặp phải hiện giờ, lúc này hắn sắp phải đối mặt với tứ đại cường giả Đại Thừa kỳ.
Mặc dù lấy một địch bốn, khả năng sống sót gần như là không, nhưng Tô Triệt vẫn phải toàn lực ứng phó, tuyệt không thể đơn giản thỏa hiệp với bất kỳ ai được.
Quy tắc so đấu vô cùng đơn giản: hỗn chiến, trong năm người chỉ có thể có một người còn sống, hơn nữa, hai chân không thể cách đất, vẫn phải bảo trì hình thức tác chiến trên mặt đất.
Tác chiến mặt đất, đối với Tô Triệt mà nói, đây cũng là phương diện có lợi duy nhất, bởi vì cái bóng của mình có thể phát huy ra được tác dụng.
Lúc vừa bị truyền tống vào không gian này, Tô Triệt lẻ loi một mình ở trong một góc, đối diện cách đó không xa chính là bốn cường giả Đại Thừa kỳ.
- May mắn, không bị phân cùng một chỗ với nữ nhân Tuyết Ngọc kia...
Tô Triệt thầm may mắn trong lòng, nếu xui xẻo bị phân cùng một tổ với Tuyết Ngọc, vậy cũng thực là...
Hô!
Không hề dừng lại, Tô Triệt lập tức triệu hóa Tiểu Hắc ra, nói thế nào thì Tiểu Hắc cầm cự phủ trong tay coi như cũng có được sức chiến đấu phi thường cường hãn.
- Nếu Hồng Cự đại ca cũng có thể tham dự vào trong trận đấu sinh tử này thì cũng có gì phải lo lắng nữa.
Trong lòng Tô Triệt nổi lên ý niệm như thế, chỉ tiếc, lão giả thần bí không có hảo tâm như vậy, không thể nào đưa Hồng Cự đến bảo vệ mình được.
Nhắc đến các loại sinh linh loại vật triệu hoán, ngoại trừ Tiểu Hắc của Tô Triệt, những cường giả Đại Thừa kỳ kia mặc dù có vật triệu hoán đặc thù nhưng cũng không dám triệu hoán ra. Bởi vì, vật triệu hoán có thể xứng đôi với Đại Thừa kỳ thì ít nhất phải có thực lực Độ Kiếp kỳ mới được, trong trò chơi do lão giả thần bí khống chế, một khi triệu hoán vậy chính là không tuân theo quy định nghiêm trọng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Huống hồ, cục diện trước mắt, bốn người bọn họ không hẹn mà cùng nhất trí quyết định, trước tiên giải quyết xong mục tiêu Tô Triệt, sau đó bốn người lại triển khai một hồi chiến đấu sinh tử, người thắng trận cuối cùng không chỉ đạt được cơ hội sinh tồn mà còn có thể có tòa bảo tháp vẫn thiết tha mơ ước nữa.
Bốn Đại Thừa kỳ, đối phó với một Hóa Thần Kỳ nho nhỏ như Tô Triệt còn cần triệu hoán ra thứ gì để phụ trợ sao?
Căn bản không cần!
- Thiên Vũ, hôm nay, tánh mạng của ngươi sẽ dừng ở đây, việc này khẳng định là thế ồi.
Hồng Vận Lão Tổ bị phân vào tổ này trầm giọng nói:
- Lại nói tiếp, đối với người trẻ tuổi như ngươi, ta thực sự nổi lên chút lòng tôn trọng, giờ phút này ta nói một câu thật lòng, chớ nên ngoan cố chống lại, vẫn nên cầu một cái thống khoái thì hơn, chúng ta sẽ không làm khó ngươi đâu.
- Muốn ta chết, còn không tính làm khó sao?
Tô Triệt cười ha ha nói:
- Những lời cứ lặp đi lặp lại kia không cần nói nữa đâu. Hôm nay, năm người chúng ta chỉ có thể có một người còn sống rời khỏi, vận mệnh của mọi người cơ hồ đều giống nhau, đừng ai nói cái gì mà thương cảm hay tôn trọng cả.
- Cũng đúng!
Hồng Vận Lão Tổ trầm trọng gật đầu:
- Như vậy kế tiếp bốn người chúng ta nhất định sẽ liên thủ đánh chết ngươi, Thiên Vũ, ngươi là một người trẻ tuổi không tệ, chỉ tiếc...
Câu nói kế tiếp, không nên nhiều lời, khai chiến!
Công kích thần thông của bốn cường giả Đại Thừa kỳ liên thủ giết đến, thần thông cường lực kim mộc thủy hỏa bốn loại thuộc tính, bốn loại ánh sáng chói lọi mặc dù nhan sắc bất đồng, nhưng lực sát thương đều tương đối cường hãn.
Hơn nữa, bốn loại thần thông công kích này, đều thông qua thượng phẩm công kích đạo khí để bạo phát ra, mà Tô Triệt chỉ có thể khống chế một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí tiến hành ngăn cản, phòng được sao?
Tuy nói năm đó ở khải nguyên tinh, Tô Triệt chỉ bằng vào một cái Cự Phú đã chống lại được công kích liên hợp của Thái Hư, Huyễn Ma, Huyết Thần Thánh giáo chủ, cùng với vài tên trưởng lão Nguyên Anh khác, nhưng đó là vì bọn người Thái Hư không có thượng phẩm công kích đạo khí, hơn nữa, thực lực tổng hợp của bọn hắn cũng xa xa không thể nào sánh được với bốn cường giả Đại Thừa kỳ đã bị phong ấn tu vi này.
Tình huống hoàn toàn bất đồng!
Chỉ riêng lần đả kích lần đầu của đối phương thôi, Tô Triệt cũng không xác định được mình có chống nổi không nữa.
Oanh!
Trong không gian có hạn của trường giác đấu dưới mặt đất lại không cho phép dùng phi hành thuật tránh né công kích của đối phương, đả kích khắp mọi nơi này, Tô Triệt chỉ có thể hứng chịu toàn bộ, tất cả đều cứng rắn ngạnh kháng.
Két xoẹt!
Cự phú kết giới bi phá vỡ, mặc dù chặn đừng chừng 70% lực công kích của đối phương, nhưng vẫn có một bộ phận dư lực oanh kích lên hộ thân cương khí của Tô Triệt.
Phanh!
Thân thể Tô Triệt chấn động, ngực khó chịu, lúc này đã chịu một chút thương thế nhẹ.
Một chiêu bị thương, trận này làm sao mà đánh nữa.
- Không cách nào đánh, cũng phải đánh!
Hô!
Tô Triệt thu hồi cự phú, lập tức tế ra một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí khác mà lão Hắc đã sớm chuẩn bị trong Tiên Ngục, rầm rầm rầm phanh, cùng lúc đó, mấy trăm đạo Phá Diệt Chi Quyền liền phản kích qua.
Phá Diệt Chi Quyền chỗ tốt chính là có thể nhắm vào mấy địch nhân, mỗi người phân ra chừng 100 Phá Diệt quyền kình. Công kích này không phải để đả thương địch thủ, chỉ vì tranh thủ đủ thời gian cho mình thôi, hắn mở ra toàn bộ phòng ngự kết giới của thượng phẩm đạo khí vừa được tế ra.
- Ảnh Tử, lên đi, không thể lưu thủ nữa.
Tô Triệt hò hét một tiếng trong lòng.
- Tốt!
Ảnh Tử lên tiếng, lập tức trốn vào trong bóng của một cường giả Đại Thừa kỳ hắt xuống mặt đất..
Bên trong mật thất này, trên vách tường khảm nạm một vài tinh thạch chiếu sáng lẻ tẻ, ánh sáng tuy rằng không sáng lắm, nhưng vẫn có thể khiến người xuất hiện bóng. Thấy Ảnh Tử khống chế nữ tu chủ tu thủy hệ công pháp có khắc chế thật lớn với hỏa hệ chân nguyên của Tô Triệt, hơn nữa, lực phòng ngự của bản thân nàng thoạt nhìn cũng là yếu nhất đấy, bởi vậy, bị Tô Triệt liền quyết định chọn nàng làm đối tượng ra tay.
Nữ tu mặc váy dài màu xanh da trời này liền biến sắc, thân hình có chút lảo đảo một cái, rất rõ ràng, hai chân của nàng gặp phải sự trói buộc của Ánh Tử, có cảm giác như bị đẩy một cái, thiếu chút nữa đã vấp ngã vậy.
Rầm rầm rầm...
Trong bộ pháp trầm trọng, Tiểu Hắc cầm trong tay Cự Phủ, chạy vội về phía nàng. Khi tiếp cận để đủ khoảng cách thì vừa lên đã là uy thế vô thượng khai thiên tích địa, tay nâng búa mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay, đối thủ dù cường thịnh trở lại cũng sẽ không khỏi mang lòng sợ hãi.
Nữ tử váy lam dưới chân bị nguy, đương nhiên không cách nào tránh né được một kích hung mãnh của Tiểu Hắc rồi, đối với thanh thần khí do Vu Thần tặng cho này, nàng vẫn còn sợ hãi trong lòng, không biết phòng ngự kết giới của mình có thể chống đỡ được hay không nữa Vu Thần lợi khí, vô kiến bất tồi!
PHỐC!
Phòng ngự kết giới màu lam nhạt hơi mờ quả thật không ngăn được thế công lăng lệ ác liệt của Tiểu Hắc, sau khi bị khí lưu màu tím nuốt chửng một cách thần bí, thực lực bản thân Tiểu Hắc rõ ràng đã tấn chức một mảng lớn, tương đương với cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong nhất, chỉ kém một đường là có thể bước vào Hóa Thần Kỳ rồi.
Kỳ thật, việc tấn chức của Tiểu Hắc không tồn tại hàng rào về cảnh giới tinh thần gì cả, chỉ cần đủ khí lưu màu tím liền có thể nhẹ nhõm bước vào Hóa Thần Kỳ. Bất quá, Tô Triệt không dám để nó làm vậy, bởi vì, vật triệu hoán có thực lực vượt qua Nguyên Anh hậu kỳ thì không thể triệu hoán ra ở đây được nữa.
Chiến phủ cực lớn rộng mấy trượng phá vỡ phòng ngự kết giới của nữ tu váy lam, tốc độ thoáng chậm lại, nhưng vẫn dư thế không ngớt, chém ngang về phía bộ ngực nàng.
Một búa lớn như vậy, nếu bổ trung vào huyết nhục thân thể thì dừng nói là bị phân thành hai nữa, trực tiếp có thể nện thành thịt nát cũng nên, mặc dù cường độ thân thể của Đại Thừa kỳ cũng khó mà chịu nổi..
- Ô hay!
Nàng này dù sao cũng là Đại Thừa kỳ có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, mặc dù đối với Vu Thần chiến phủ trong lòng còn cố kỵ, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà thất kinh, miệng phun chân ngôn, lập tức đánh ra mấy thủ ấn huyền diệu.
BA~! BA~! BA~...
Một bàn tay thuần trắng lăng không hiện ra, liên tục đánh vào chiến phủ hai lưỡi của Tiểu Hắc, dùng một loại phương thức mượn lực hết sức xảo diệu khiến một búa của Tiểu Hắc bị đập lệch phương hướng, chỉ sượt qua vị trí đỉnh đầu vai nàng, ngay cả một sợi tơ cũng không bị ảnh hưởng.
Tiểu Hắc giờ phút này mặc dù chỉ thân cao mấy trượng, nhưng so với nhân loại thì cũng cao hơn nhiều, cũng lộ ra quá cao rồi, cho nên môt chém ngang này của hắn, nói là chặt nghiêng về góc độ phía dưới thì thích hợp hơn, nữ tu này đập chiến phủ ở chỗ cao, vừa vặn cũng tương xứng với thân hình Tiểu Hắc, có thể nói là phương thức hóa giải cực kỳ xảo diệu.
Bất quá, một kích này của Tiểu Hắc tuy rằng chủ công nữ tu này, nhưng lấy chiêu dài cánh tay hắn và chiến phủ thì vung mạnh sang ngang, hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể lan đến gần ba cường giả Đại Thừa kỳ kia.
Vì vậy, dưới sự nổ lực của Phá Diệt Chi Quyền và Tiểu Hắc, Tô Triệt đã như nguyện tranh thủ đủ thời gian, thuận lợi mở ra phòng ngự kế giới của kiện thượng phẩm đạo khí thứ hai.
Nhưng dù vậy, thay đổi một kiện thượng phẩm phòng ngự đạo khí khác, cũng chỉ có thể ngăn cản được đợt công kích tiếp theo của bốn người đối phương thôi, phòng ngự kết giới một kích liền bại, có thể chịu được bao lâu chứ?
Hiện giờ chẳng quản đến những chuyện này, cách nghĩ của Tô Triệt rất đơn giản: có thể liều bao lâu thì hay bấy lâu, ra sao thì ra.
Chính là một chữ: liều!
Tiểu Hắc cũng giống như vậy, một búa qua đi, không đợi bốn người đối phương phát động công kích lần hai với Tô Triệt lại lần nữa chém ra một búa.
Cận thân chém giết của Tiểu Hắc, tốc độ công kích xác thực so với tần suất mà Tu tiên giả phóng thích thần thông nhanh một ít, không cần bất luận công tác chuẩn bị gì cả, một búa tiếp một búa, không ngớt không dứt.
Mục tiêu công kích lần này, tuyệt đối là nhắm vào nữ tu váy lam kia, thừa dịp nàng vẫn đang bị Ảnh Tử trói buộc, bước chân không cách nào di động, nếu có thể giải quyết nàng giảm bớt áp lực cho Tô Triệt thì coi như là cục diện tốt nhất rồi.
Đương nhiên, một cường giả Đại Thừa kỳ không thể nào dễ đối phó như vậy được, đây chỉ là một loại nguyện vọng, một loại chiến thuật mà thôi, có thể không thành công, ai cũng đoán được cả.
Hô!
Một búa này của Tiểu Hắc tuy có xu thế Lực Phách Hoa Sơn, nhưng lại không phải là dùng lưỡi bổ chém, mà là dùng lưỡi búa cực lớn trầm trọng đánh xuống phía dưới, tựa như đập con ruồi vậy, muốn nện nữ tu váy lam thành thịt nát.
Bởi vì nếu dùng lưỡi thì có lẽ sẽ lại bị thủ ấn kỳ diệu của nàng phá giải, mà dùng lưỡi búa đập xuống như vậy, xem nàng đối kháng lực đạo trầm trọng như núi này thế nào. Nữ tu váy lam chân không thể động, phòng ngự kết giới của đạo khí pháp bảo đã sớm bị một búa trước của Tiểu Hắc phá vỡ rồi, đối mặt với cự phủ cự đại này, lần này nàng chỉ có thể ngạnh kháng, không thể tiếp tục dùng những phương thức giảm lực khác nữa.
Dốc hết sức lực, đây cũng là chiến thuật của Tiểu Hắc. Dưới tình cảnh như thế, nữ tử áo lam chẳng qua tâm đến công kích của Tô Triệt, chỉ có thể giơ bàn tay trắng nõn lên, ba ba ba, lại mấy thủ ấn huyền diệu được đánh ra, nàng sắp sửa dùng đại thủ ấn chi thuật của nàng để đối chiến với lực đạo như núi của Tiểu Hắc.
Oanh!
Thân hình nữ tử váy lam nhoáng một cái, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn vẫn đứng thẳng, Đại Thủ Ấn hơi mờ kia lại cứ thể kháng trụ lại một búa khổng lồ kia.
Bất quá, nàng cũng cực không dễ chịu, sắc mặt lập tức trắng bệch, mặc dù không bị thương, nhưng khí tức cũng hỗn loạn, thân hình run rẩy...
Đương nhiên, đây chỉ là một bắt đầu, kế tiếp, nàng còn phải đối mặt với đả kích không ngớt không dứt của Tiểu Hắc, căn bản chẳng quản đến nguyên nhân vì sao chân lại bị vây khốn.
Mặt khác, Tô Triệt gặp phải công kích liên hợp của ba người Hồng Vận Lão Tổ, tình cảnh ngày càng ác liệt.
Đồng thời khi Tiểu Hắc công kích nữ tử váy lam, Tô Triệt lại lần nữa đụng phải liên thủ công kích của ba người Hồng Vận Lão Tổ.
Thần thông pháp thuật Kim mộc hỏa ba loại thuộc tính đuổi giết tới, nhưng lúc này, đừng thấy chỉ thiếu đi một người, nhưng vì thiếu đi thủy hệ thần thông tương khắc thuộc tính nên khiến áp lực của Tô Triệt được giảm nhiều, phòng ngự kết giới lại ngăn cản được công kích của đối phương, hơn nữa cũng không bị nghiền nát.
Bất quá, ngăn cản thì ngăn cản, nhưng suýt chút nữa đã chấn cho hai chân Tô Triệt phải cách mặt đất, tung bay mà lên, tình thế vẫn cực kỳ nguy hiểm.
Ba ba ba BA~...
Tô Triệt lại lần nữa đánh ra mấy trăm đạo Phá Diệt Chi Quyền, tận lực kéo dài thời gian, trong nội tâm kỳ thật rất rõ, dưới tình huống một chọi một, mình khiêu chiến bất luận người nào trong đối phương, thắng bại đều không rõ, giờ phút này đối mặt ba người, kết quả chỉ có một, đó chính là bị thua thê thảm.
Nếu không có kỳ tích phát sinh, bị thua mà vong đã là tất nhiên!
Nhưng kỳ tích từ đâu mà đến? Tô Triệt thầm nghĩ:
- Tiểu Hắc xuất động, Ảnh Tử cũng xuất động, mình dường như không còn đòn sát thủ nào nữa...
- Một ít tu sĩ Nguyên Anh trong thế giới Tiên Ngục dù có thể tạm thời cải tạo thành linh hồn nô bộc, cũng không cho phép triệu hoán ra hỗ trợ, mình còn có thể trông cậy vào người nào đây?
- Hình thái tồn tại của U Minh Quỷ Đế sẽ được nhận định là quỷ tu, cũng thuộc về hàng ngũ Tu tiên giả, cũng không thể trở thành vật triệu hoán được...
Mặc dù nói, Ảnh Tử Trong nháy mắt, trong đầu Tô Triệt đã hiện lên nhiều loại ý niệm, hành động cũng rất nhanh được sửa đổi, sắp sửa dùng phòng ngự mạnh nhất của mình để chống đỡ công kích lần thứ ba của ba người.
Về phần Tiểu Hắc và Ảnh Tử, Tô Triệt chỉ hi vọng hai người bọn họ có thể tận lực vây khốn nữ tử áo lam kia thôi cũng đã rất tốt rồi.
Hắn đang nghĩ như vậy thì lại kinh ngạc nhìn thấy đợt công kích thứ ba do ba người Hồng Vận Lão Tổ phát động vậy mà lại bị chếch phương hướng, điểm công kích mạnh nhất cũng không phải rơi vào mình, mà là trúng vị trí ở cách mình một trượng.
- Đánh trật sao?
- Điều này sao có thể?
Kể từ đó, Tô Triệt chỉ bị chút sát thương, tương đối thoải mái vượt qua đợt công kích thứ ba, phòng ngự kết giới vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Lẽ ra, ba cường giả Đại Thừa kỳ ở đối diện không thể nào phạm phải sai lầm cấp thấp như thế mới phải, ngay cả tính chuẩn xác cơ bản nhất cũng không thể đảm bảo, trong không gian có hạn, lúc địch ta song phương xa nhất cũng chỉ là hai trăm trượng thì căn bản không thể nào đánh trật được.
Cho dù ngươi nào đó xảy ra vấn đề, cũng không có khả năng ba người đồng thời phạm sai lầm, điểm công kích hoàn toàn nhất trí với nhau...
- Là Ảnh Tử làm sao?
Lão Hắc lập tức la lớn trong Tiên Ngục.
Tô Triệt tuy rằng thần thức không nhạy, nhưng ở nơi quyết đấu này, năng lực dò xét của lão Hắc cũng không bị bất luận hạn chế nào cả, một khắc vừa rồi, hắn mơ hồ phát giác được bóng của ba người Hồng Vận Lão Tổ đã sinh ra chút vặn vẹo quái dị. Vì vậy liền nghĩ đến Ảnh Tử, tất nhiên là Ảnh Tử chia ra làm bốn, phân biệt trốn vào trong hình chiếu của bọn hắn, thi triển ra thủ đoạn nào đó, quấy nhiễu lực chính xác của bọn hắn.
Năng lực phân thân của Ảnh Tử lúc lúc ở Mị Ảnh tinh Tô Triệt và lão Hắc đã được chứng kiến rồi. Ảnh Tử có thể phân thân vô số, đồng thời công kích hơn mười tên, thậm chí càng nhiều Ảnh tộc hơn nữa. Chính là khắc tinh của Ảnh tộc, có thể nhẹ nhõm thôn phệ ảnh hồn chi lực của bọn hắn, nhưng giờ đối phó những cường giả Đại Thừa kỳ này, không thể nào nhẹ nhàng như vậy được, bất quá, loại thủ đoạn ám toán vô cùng quỷ dị kia, trong thời gian ngắn, vẫn là có thể tạo thành quấy nhiễu không nhỏ cho mấy người Hồng Vận Lão Tổ.
Lão Hắc nói cũng không sai, sai lầm vừa rồi của ba người Hồng Vận xác thực là do Ảnh Tử tạo thành.
Lực lượng chủ yếu của Ảnh Tử chủ yếu vẫn tập trung trên người nử tử váy lam, dùng lực trói buộc cường đại khiến nàng khó có thể hành động, chỉ có thể bị khốn tại chỗ thừa nhận công kích tần suất cao như cuồng phong mưa rào của Tiểu Hắc ập tới.
Trừ lần đó ra, Ảnh Tử lại phân liệt ra ba cái Huyễn Ảnh Phân Thân, trốn vào trong bóng của ba người Hồng Vận, dùng một loại thủ đoạn Chướng Nhãn pháp khiến thị giác ba người bọn họ sinh ra không gian chiết xạ, vị trí Tô Triệt mà bọn hắn nhìn thấy bị sai lầm, chếch đi ít nhất một trượng.
Nữ tử váy lam đã sớm phát giác được hai chân của mình bị vây khốn vô cùng quỷ dị, giờ phút này, ba người Hồng Vận cũng đoán được, thị giác và Linh Giác của mình bị một lực lượng nào đó quấy nhiễu, nhưng trong thời gian ngắn, bọn hắn lại không tìm ra nguyên nhân, căn bản không hề liên tưởng đến phương diện bóng dáng của mình.
- Thiên Vũ thật là tà môn, dưới tình cảnh như thế lại vẫn có thể thi triển ra thần thông chi thuật quỷ dị như vậy...
Bọn hắn chỉ có thể đổ nguyên nhân lên trên đầu Tô Triệt thôi.
Loại thuyết pháp này cũng không thể nói là sai, Ảnh Tử chính là một trong các đòn sát thủ của Tô Triệt, nói là Tô Triệt giở trò quỷ, cũng hợp tình hợp lý.
- Thiên Vũ, phải thừa nhận, một ít năng lực kỳ lạ của ngươi xác thực làm lòng người bội phục, tựa như ngươi nắm giữ mấy môn đại đạo chi thuật kia vậy...
Hồng Vận Lão Tổ chậm rãi đồng thời kinh công kích cũng trầm giọng nói:
- Bất quá, tu vi thực sự của ngươi dù sao cũng chỉ là Hóa Thần Kỳ, lại là người cô đơn, những thủ đoạn kỳ lạ này, cũng chỉ có thể giúp ngươi kéo hơi tàn thôi.
Vừa mới nói xong, hắn và hai Đại Thừa kỳ khác đồng thời bộc phát ra công kích lần thứ tư, lúc này tất cả sát chiêu đều là phạm vi hơi lớn, mặc dù điểm công kích chếch đi mấy trượng, nhưng khác nhau cũng không quá lớn.
Sát chiêu phạm vi lớn, lực sát thương của nó đối với một mục tiêu nào đó nhất định sẽ hơi yếu một ít, nhưng tính chấn động và tính trùng kích của nó, thường thường đều mạnh hơn một chút.
Tô Triệt không kịp tránh né những công kích này, chỉ có thể dốc sức liều mạng ổn định thân hình, như cây đinh đóng nguyên tại chỗ, tuyệt đối không thể bị đánh bay đi được. Chính vì ngạnh kháng lần lượt mà không áp dụng bất cứ biện pháp giảm bớt lực nào nên đã khiến như có vô số búa tạ lên trên phòng ngự kết giới của Tô Triệt.
PHỐC một tiếng, kết giới nghiền nát, lực đả kích còn sót lại tiếp tục tác động lên hộ thân cương khí của Tô Triệt...
Phanh!
Tuy rằng cuối cùng vẫn kháng trụ được, nhưng dưới thống khổ, Tô Triệt lại tổn thương càng thêm tổn thương, lần thứ hai bị thương.
Sắc mặt Tô Triệt hiện lên một vòng ửng hồng không bình thường, ngay sau đó chậm rãi rút đi, thương thế trình độ thế này có thể tạm thời áp chế xuống, nhưng nếu không ngừng tích lũy, cuối cùng có thể sinh sinh đè chết ngươi.
Phòng ngự kết giới của đạo khí bị đánh nát, chẳng khác gì đạo khí này đã bị trọng thương, trong thời gian ngắn không cách nào sử dụng được, phải kịp thời thay đổi, thay thế một kiện phòng ngự đạo khí khác, mới có thể chống cự được đả kích kế tiếp.
Tô Triệt chỉ có thể ra đường cũ, lại liên tục mấy trăm đạo Phá Diệt chi quyền đánh ra ngoài, muốn tranh thủ đủ thời gian để mở ra một phòng ngự kết giới khác.
Thế nhưng bọn người Hồng Vận đã nhìn thấu tâm tư Tô Triệt, không thể nào lần nữa cho hắn cơ hội như vậy được.
Rầm rầm rầm oanh...
Ba người Hồng Vận hoàn toàn ngạnh kháng đả kích của Phá Diệt Chi Quyền, căn bản không hề ngăn cản, chỉ bằng vào phòng ngự của bản thân ngạnh kháng qua, không chút nào gián đoạn phát động một lần đả kích nữa về phía Tô Triệt, chính vì không cho Tô Triệt bất luận một cơ hội đả kích nào cả.
Tô Triệt còn chưa kịp mở ra phòng ngự, đả kích trầm trọng đã đánh úp lại trước mặt, chỉ có thể liên tục không ngừng bộc phát ra Phá Diệt thần thông, dùng công đối công phá giải công kích của đối phương.
Phương thức phá giải như thế, không có khả năng hoàn toàn hóa giải đả kích trong phạm vi lớn, vẫn có ít nhất một phần ba lực đả kích trực tiếp đánh lên trên người Tô Triệt.
Đằng! Đằng! Đằng!
Tô Triệt liền lùi lại ba bước lớn, PHỐC, một ngụm máu tươi không thể khống chế phun ra ngoài, toàn thân cao thấp đều là miệng vết thương, cả người lập tức biến thành huyết nhục mơ hồ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê