You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 861-862: Gặp Lại Tuyết Ngọc
ết quả chính là Cực Mộc Lão Tổ dưới sự trợ giúp của Ảnh Tử đã thoát khỏi trói buộc hai chân cách mặt đất, bay lên trời.
Mượn lực dùng lực!
Một chiêu này, Cực Mộc Lão Tổ vừa mới thi triển qua một lần trong đại sảnh, tạo nghệ cực cao, nhưng lúc này lại bị Tô Triệt và Ảnh Tử dùng đồng như vậy để tính toán.
- Ha ha ha ha...
Một khi có người xúc phạm quy tắc trò chơi, tiếng cuồng tiếu của lão giả thần bí cũng sẽ lập tức xuất hiện.
- Bị lừa rồi, mạng ta xong rồi!
Ý niệm cuối cùng trong đầu Cực Mộc Lão Tổ chính là thế.
Phốc phốc!
Một đời cường giả Đại Thừa kỳ, dưới sự ám toán của Tô Triệt và Ảnh Tử đã hóa thành huyết nhục đầy trời, rơi đầy trên mặt đất.
- Hắn chết rồi!
Tô Triệt giành được thắng lợi có chút ngây người đứng tại nguyên chỗ, trong nội tâm nổi lên ý niệm là:
- Nhớ rõ lúc ta còn làm bộ khoái sư phó đã nói với ta, sát thủ cao minh nhất thế gian không nhất định võ công cao nhất, mà hắn nhất hiểu được các để lợi dụng các nhân tố xung quanh có ích với mình, nếu làm được vậy thì hắn có thể ám sát được cường giả mình hơn xa mình mà không tốn hao một cọng lông.
Lúc này Tô Triệt biết rõ, mình có thể diệt trừ Cực Mộc Lão Tổ, cũng không phải dựa vào bản lĩnh thực sự của mình, mà là lợi dụng rất nhiều nhân tố, kể cả quy tắc trò chơi nữa, từ đó mới có thể diệt trừ được một đối thủ thực lực hơn xa mình như thế.
Nhưng bất kể nói thế nào thì đây cũng là tên cừu nhân Đại Thừa kỳ đầu tiên chính thức chết trên tay mình.
Đúng vậy, Cực Mộc Lão Tổ cũng là cừu nhân của Tô Triệt, tràng Đại Thiên Khuynh năm đó, tất nhiên có một phần của hắn...
Bá!
Ảnh Tử về tới bên chân Tô Triệt, vui vẻ nói:
- Tô Triệt, thế nào, ta lợi hại không?
- Lợi hại.
Tô Triệt cũng dùng tâm linh trả lời:
- Ảnh Tử, ngươi mới chính là sát thủ đáng sợ nhất thế gian, ai sẽ đề phòng, ai có thể đề phòng bóng của mình chứ?
Ảnh Tử cười hắc hắc vui vẻ, lại nói:
- Tặng ngươi hai kiện lễ vật.
Nói xong, hai kiện vật phẩm một lớn một nhỏ trống rỗng xuất hiện trước mặt Tô Triệt. Nhỏ chính là khối Cầu Sinh Lệnh mầu hồng đỏ thẵm, lớn chính là thanh cự đao do tử sắc cự nhân dùng lúc trước. Thanh đại đao này vẫn bảo trì dài tám trượng, quan sát trong khoảng cách gần căn bản không giống như một thanh đao, mà không khác gì boong tàu của một chiến thuyền cả.
- Cây đao này cũng bị ngươi thu vào sao?
Tô Triệt thoáng kinh ngạc trong lòng hỏi.
- Hừ hừ...
Ảnh Tử cười nói:
- Ta cảm thấy cây đao này rất không đơn giản, có thể đối chiến với chiến phủ của Tiểu Hắc mà không kém chút nào, lúc không gian sụp đổ ta liền mượn gió bẻ măng, thu nó lại... ta không chỉ là sát thủ đáng sợ nhất thế gian, mà còn là đạo tặc lợi hại nhất nữa.
Tô Triệt bị hắn chọc phải cười ha ha, sau đó thu Tử Tinh trường đao vào Tiên Ngục, Cầu Sinh Lệnh thì chỉ thu vào trong Cự Phú Cung. Đây là bởi vì, Tô Triệt cho rằng, giữa Cầu Sinh Lệnh và lão giả thần bí khẳng định có cảm ứng nào đó, nếu đưa Cầu Sinh Lệnh vào Tiên Ngục, chặt đứt cảm ứng giữa bọn hắn thì rất có thể sẽ dẫn phát lòng hiếu kỳ của hắn, đến lúc đó lại xảy ra phiến toái lớn không cần thiết nữa.
Cực Mộc Lão Tổ chết đi, đến bây giờ, Tô Triệt mới tính toán là chân chân chính chính gặt hái được một miếng Cầu Sinh Lệnh.
- Lúc này chỉ mới qua mười mấy canh giờ thôi, thời gian còn nhiều mà, cứ tiếp tục tìm kiếm những Cầu Sinh Lệnh khác thôi!
Tô Triệt hạ quyết tâm, tùy tiện chọn một phương hướng để xuất phát.
NGAO....
Oa....
Hai đầu dị thú kia vẫn nhắm mắt đuổi theo sát sau lưng, quyết tâm sẽ không bỏ qua Tô Triệt.
Tô Triệt cũng không hẹp hòi, mỗi khi qua một canh giờ sẽ lấy ra hai đầu gia súc được quán thâu sinh mệnh lực phân biệt cho chúng ăn, không thể quá ít, nhưng cũng không thể quá nhiều, nếu không sẽ khiến bọn chúng hư mất.
Trong lúc chạy đi, lão Hắc ở trong Tiên Ngục nghiên cứu thanh Tử Tinh trường đao kia, mục đích là để làm rõ cuối cùng nó có thể trở thành vũ khí tiện tay trong tay Tô Triệt được không.
Tiểu Hắc sử dụng Vu tộc chiến phủ vẫn thích hợp nhất, thanh trường đao này cũng không thể cho hắn dùng, giống như chỉ có thông qua chiến phủ, Tiểu Hắc mới có thể bộc phát ra loại uy thế vô thượng khai thiên tích địa. Nghiên cứu trong chốc lát, lão Hắc thử thăm dò quán thâu vào trong trường đao một chút Hỗn Độn chi lực, ông.... Tử Tinh trường đao bỗng nhiên bộc phát vù vù, như được kích thích cực lớn, nó tự động giãy dụa phản kháng.
- Tính tình rất lớn ah.
Lão Hắc hắc hắc vui vẻ, ngược lại cũng không bức bách nó, lập tức đình chỉ quán thâu Hỗn Độn chi lực, tiếp tục nghiên cứu, cân nhắc...
Tô Triệt cũng thỉnh thoảng thông qua tâm niệm quan sát thanh trường đao trong Tiên Ngục, trong nội tâm thoáng có cảm giác: nói không chừng, trong đoạn đường kế tiếp, thanh trường đao này sẽ mang đến cho mình trợ giúp không nhỏ cũng nên.
Vận may không thể nào thường xuyên ở bên một người được.
Tô Triệt vốn tưởng rằng, năm mươi lăm người phân bố trong phạm vi hơn vạn dăm, khả năng gặp phải nhau sẽ cực thấp. Cực Mộc Lão Tổ lúc trước là ngoại lệ, bởi vì, hắn là người cạnh trạnh bị phân vào trong cùng khu vực với mình, gặp phải hắn hẳn là thế tất yếu.
Về phần những người khác, hẳn sẽ không trùng hợp như vậy nữa. Ở trong đó, nhất là Tuyết Ngọc Tiên Tử kia, Tô Triệt không muốn gặp phải nàng nhất.
Nhưng hôm nay, khi Tô Triệt đi trên một mảnh bình nguyên rộng lớn, đang tìm địa hình đặc thù có khả năng an trí Cầu Sinh Lệnh thì lại xa xa thấy được một đạo thân ảnh.
Pháp nhãn chi thuật của Tô Triệt về mặt khoảng cách nếu so với năng lực dò xét của lão Hắc thì còn xa hơn, lúc này thấy rõ, người này quần áo bồng bềnh, phong độ tư thái mờ mịt, thình lình lại chính là nữ nhân mà mình không muốn gặp nhất kia.
Tuyết Ngọc Tiên Tử!
- Thật là xui xẻo, người đầu tiên gặp phải lại là nàng.
Tô Triệt thầm mắng một câu trong lòng, không chút do dự, lập tức thay đổi phương hướng, tiến đến phía khác. Đương nhiên, trong nội tâm hắn cũng rõ, bình nguyên chỗ này không hề có ngăn cách, Tuyết Ngọc Tiên Tử khẳng định cũng thấy được mình.
Quả nhiên, Tuyết Ngọc Tiên Tử xa xa theo sát đi lên, mặc dù tốc độ của nàng không quá nhanh, nhưng lại không khác lắm với Súc Địa Thành Thốn của Tô Triệt, nàng đi sát theo không buông.
- Nàng không cần đi tìm Cầu Sinh Lệnh sao? Hoặc là nói, nàng đã tìm được một khối rồi.
Trong nội tâm Tô Triệt tương đối phiền não, bị nữ nhân khó chơi này đi theo, kế hoạch đi tìm Cầu Sinh Lệnh khác của mình sao có thể thực hiện được nữa, chỉ riêng lo lắng nàng chọc một dao sau lưng thôi cũng đủ phiền chết rồi.
Cứ như vậy qua hơn một cảnh giờ, Tô Triệt thật sự không thể tiêu hao thời gian với nàng như vậy nữa, dứt khoát quay đầu lại, đón nàng đi tới.
Rất nhanh, hai người cách xa nhau hơn 100 trượng, từng người đều dừng lại:
- Vì sao hết lần này tới lần khác lại gặp phải ngươi?
Tô Triệt phần lộ ra bất đắc dĩ nói.
- Đây không phải trùng hợp.
Tuyết Ngọc Tiên Tử cầm một cái la bàn tinh xảo trong tay, nàng chậm rãi nói:
- Ta là một đường đuổi theo ngươi mà đến đấy.
- Ngươi không đi tìm Cầu Sinh Lệnh, luôn quấy lấy ta như vậy làm gì chứ?
Tô Triệt nhíu mày hỏi:
- Bảo vật dù quý, nhưng cũng phải có mệnh hưởng thụ mới được ah.
- Vận khí của ta không tệ, chỉ dùng năm canh giờ đã tìm được một khối Cầu Sinh Lệnh rồi.
Tuyết Ngọc Tiên Tử ngược lại cực kỳ thẳng thắn dịu dàng cười cười, nói thẳng:
- Thời gian còn lại, ta đều đi theo ngươi, đương nhiên là để tìm cơ hội bắt ngươi lại.
- Quả nhiên là như vậy...
Tô Triệt trong lòng nói thầm với lão Hắc:
- Chúng ta vất vất vả vả giằng co một hồi mới có được một khối Cầu Sinh Lệnh, mà nàng, chỉ dùng có năm canh giờ đã tìm được một khối, tựa hồ còn cực kỳ thuận lợi nữa, không hề gặp phải người cạnh tranh.
- Nếu nữ nhân này âm hồn bất tán như thế thì dứt khoát bắt nàng vào Tiên Ngục, làm một nha hoàn, chuyên môn hầu hạ ngươi đi!
Lão Hắc cũng oán hận nói.
- Ta cũng muốn ah!
Tô Triệt lắc đầu trong nội tâm:
- Thế nhưng nữ nhân này sâu không thấy đáy, giữa ta và nàng ai là thợ săn, ai là con mồi, còn chưa biết được.
- Có Ảnh Tử ở đây, đơn đả độc đấu căn bản không cần sợ nàng.
Lão Hắc bộ dạng không sợ trời không sợ đất, sĩ khí tăng vọt nói:
- Dù sao cũng phải giải quyết nàng mới có thể đi tìm những khối Cầu Sinh Lệnh khác, đánh một trận với nàng là không thể tránh khỏi.
- Đây là tất nhiên.
Tô Triệt cũng cho rằng như thế
- Đánh một trận là không thể tránh được.
Thấy Tô Triệt một hồi lâu cũng không nói chuyện, trên mặt Tuyết Ngọc Tiên Tử lộ vẻ vui vẻ không hiểu nhẹ giọng nói:
- Ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, ta chỉ muốn đạt được cái Bảo tháp để tìm lại chuyển thế chi thân của muội muội thôi. Về phần tánh mạng của ngươi ta không hề có hứng thú, cũng không phải muốn giết ngươi, thậm chí, ta còn có thể giúp ngươi tìm kiếm nhiều Cầu Sinh Lệnh hơn nữa, còn bạo vệ tánh mạng cho người yêu và ba thuộc hạ của ngươi nữa. Thế nào, khoản này giao dịch, không phải rất có lợi sao?
- Cực kỳ không!
Tô Triệt lạnh mặt nói:
- Chuyện về Cầu Sinh Lệnh tự ta làm được, không cần ngươi hỗ trợ, cho nên cũng không cần thiết phải giao dịch gì với ngươi cả. Nếu ngươi muốn đạt được thứ mình muốn, phương pháp rất đơn giản, đó chính là đánh bại ta. Đừng nói nhảm nữa, động thủ đi!
- Không!
Không nghĩ tới, Tuyết Ngọc Tiên Tử lại cười lắc đầu, uyển chuyển nói:
- Giao chiến chính diện, phong hiểm quá lớn, ta tuy rằng tự tin có đủ lực bảo vệ mình, nhưng cũng không dám xem nhẹ ngươi. Cho nên, ta sẽ một mực đi theo ngươi, tìm kiếm cơ hội thích hợp nhất để đánh một kích định càn khôn.
Lời nói này, rõ ràng chính là khi dễ người!
Ở trong Tiên Ngục, lão Hắc bị nàng chọc cho tức giận không nhẹ, chế định lúc trước, kế hoạch nha hoàn lập tức được sửa chữa, việc vặt bình thường không thể cho nàng làm được, phải cho nàng làm mấy việc như rửa bồn cầu mới hả giận...
Mặc dù hiện giờ nàng còn chưa động thủ, nhưng Tô Triệt khẳng định không thể chấp nhận một nhân tố nguy hiểm như thế đi theo sau mông uy hiếp mình được, nếu vậy thì đừng mong làm chuyện gì nữa.
- Ngươi không động thủ, không sao, ta tới trước!
Không Gian Trảm Sát!
Trên trăm đạo không gian chi nhận như mưa to huy sái tới, Tô Triệt cũng biết rõ, công kích trình độ này khẳng định không thể tổn thương đến nàng, chỉ là để to thái độ tuyên chiến thôi.
Tuyết Ngọc Tiên Tử nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức tạo ra một viên cầu khí kình hơi mờ ngăn cản trước người, trên trăm đạo không gian chi nhận cắt vào khối viên cầu kia, cũng bắt đầu cấp tốc xoay tròn, giống như một không gian vô tận không ngừng tuần hoàn vậy, vĩnh viễn cũng sẽ không dừng lại.
Đợi đến lúc tốc độ xoay tròn của những không gian chi nhận kia đạt đến trình độ mắt thường cơ hồ không thể nhìn thấy được, bá bá bá, Tuyết Ngọc Tiên Tử run tay lên, viên cầu hơi mờ liền im ắng nghiền nát, những không gian chi nhận kia dưới sự gia tốc và dẫn đạo của lực lượng nào đó lại bay trở về phía Tô Triệt.
Gậy ông đập lưng ông, chiêu thức ấy đùa nghịch cực kỳ cao minh, trong hời hợt cũng cho thấy tạo nghệ sâu đậm của nàng trong phương diện khống chế lực lượng.
Tô Triệt cũng không có thủ đoạn như nàng, đối mặt với không gian chi nhận tốc độ tăng lên mười mấy lần, trạng thái đi bộ nhất định không thể nào trốn thoát được, chỉ có thể ngạnh kháng thôi.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...
Phòng ngự kết giới của Cự Phú tuy rằng đã ngăn lại hết những không gian chi nhận, nhưng lại khiến Tô Triệt xấu hổ một phen, hơn nữa, cũng tự thân nếm thử xem không gian chi nhận của mình đến cùng có uy lực và hiệu quả thế nào.
- Lực thiết cát và xuyên thấu tương đối không tệ, nhưng chỉ là lực đạo yếu đi chút ít.
Giờ khắc này, Tô Triệt còn lo lắng âm thầm tổng kết trong lòng.
Lợi dụng lúc Tô Triệt ngăn cản, Tuyết Ngọc Tiên Tử liên kéo dãn khoảng cách về sau, rõ ràng chính là có ý tứ ngươi tiến ta lui, ngươi đi ta đi. Không đánh với ngươi, ta sẽ tốn thời gian với ngươi, chung quy cũng sẽ tìm được thời cơ tốt nhất để đánh lén.
Không nói những lời khó nghe, Tô Triệt chỉ có thể cho nàng một đánh giá, đó là khó chơi.
- Quá khó chơi rồi, nữ nhân này...
Tô Triệt thầm than trong lòng.
- Nàng khó chơi, chúng ta càng khó chơi hơn.
Lão Hắc rất là không phục, lớn tiếng nói:
- Để Ảnh Tử đi qua cuốn lấy nàng, sau đó, hung hăng giáo huấn ả đàn bà này một trận.
- Hiện giờ còn không phải lúc.
Tô Triệt trả lời trong lòng:
- Đối với nàng, tuyệt đối không thể đánh giá thấp được, ta cho rằng, mặc dù để Ảnh Tử đối phó nàng, cơ hội cũng chỉ có một lần thôi. Nếu một lần làm không được, lần thứ hai nhất định sẽ bị nàng nghĩ ra kế sách hóa giải, trước mắt chưa phải là thời cơ thích hợp nhất để dùng đòn sát thủ Ảnh Tử.
Cách nghĩ của Tô Triệt là gặp phải đối thủ vô cùng kiên nhẫn thế này, ngươi chỉ kiên nhẫn hơn cả nàng mới có thể ổn định đầu trận tuyến, cuối cùng giành lấy thắng lợi, bất luận một chút vội vàng xao động hoặc sơ sẩy nào, đều sẽ bị nàng nắm lấy cơ hội, một kích trí mạng.
Vì vậy, Tô Triệt buộc mình bĩnh tâm lại, thời khắc gắng giữ tỉnh táo, dứt khoát tạm thời không để ý tới nàng, tốt hơn là chọn một phương hướng khác, tiếp tục tìm kiếm địa hình đặc thù có khả năng an trí Cầu Sinh Lệnh.
- Này!
Sau lưng bên ngoài hơn 200 trượng, Tuyết Ngọc Tiên Tử lại đột nhiên nói:
- Vừa rồi ta đi ngang qua một rừng cây, ẩn hàm trận đạo huyền diệu, hơn nữa do tự nhiên hình thành, không có dấu hiệu nhân công, nếu ta là ngươi thì trước tiên sẽ vào đó nhìn một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch.
Tô Triệt quay người lại lạnh lùng cười cười:
- Rốt cuộc là ta sẽ có thu hoạch hay là ngươi có thu hoạch?
- Nói không chừng đều có, ai có thể nói đúng được chứ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê