One’s first love is always perfect until one meets one’s second love.

Elizabeth Aston

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 858-859: Đơn Đả Độc Đấu
hế nhưng cảm giác may mắn còn chưa tiêu tán, một kinh hỷ cực lớn lại đột nhiên đánh úp lại.
- Tô Triệt, đừng lo lắng, Cầu Sinh Lệnh ở chỗ ta này.
Tâm linh truyền âm của Ảnh Tử đột nhiên xuyên vào óc Tô Triệt.
- Cái gì?
Tô Triệt không thể khống chế nổi mà nghẹn ngào kinh hô.
- Đúng vậy, xác thực ở chỗ của ta.
Ảnh Tử tiếp tục dùng tâm linh trao nói:
- Vừa rồi, ta cảm thấy nhiếp cầm chi thuật của ngươi khẳng định không sánh bằng lão gia hỏa Cực Mộc kia nên đã đi trước một bước, thu vào Cầu Sinh Lệnh trước các ngươi rồi.
Ngữ khí của Ảnh Tử lộ ra nụ cười thản nhiên.
- Cái này thật sự là...
Kinh hỷ cực lớn do mất có lại được khiến Tô Triệt ngây tại chỗ, nhất thời không biết nên nói sao cho phải.
Nói thật, từ khi tiến vào lĩnh vực tư nhân của lão giả thần bí đã bắt đầu một loạt trận đấu cầu sinh hoang đường, Tô Triệt một mực coi Ảnh Tử của mình trở thành đòn sát thủ, định để tới tình thế nguy cấp khi đối đầu với địch nhân mới thi triển ra.
Nhưng trong cuộc tranh giành Cầu Sinh Lệnh Tô Triệt lại quên mất Ảnh Tử, căn bản không nghĩ đến hắn lại giúp được mình trong chuyện này.
- Ảnh Tử, sao ngươi làm được thế, sao không sớm nói cho ta một tiếng, khiến ta...
Vui mừng lúc này đã không thể nào miêu tả được nữa, dù là ngôn ngữ tâm linh như Tô Triệt cũng nói lắp ba lắp bắp.
- Hừ hừ...
Ảnh Tử ngạo nghễ cười, trả lời:
- Bản lãnh của ta lớn thế nào ngươi còn không biết đâu, chỉ cần là nơi có bóng mờ, chút chuyện ấy không thể làm khó được ta.
Tiếp theo, hắn còn nói thêm:
- Khả năng tàng hình của Cực Mộc Lão Tổ này ta cũng có biện pháp phá giải. Kế tiếp nếu hắn còn tiếp tục tìm ngươi gây chuyện, ta sẽ giúp ngươi đối phó hắn.
- Tốt!
Tô Triệt trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, giờ phút này tất cả đều hóa thành một chữ "tốt" trùng trùng điệp điệp.
Cầu Sinh Lệnh mất tích không hiểu thấu, dĩ nhiên lại do Ảnh Tử lấy đi. Đây là bởi vì, Ảnh Tử đoán được nhiếp cầm chi thuật của mình khẳng định không sánh bằng tên cáo già Cực Mộc Lão Tổ kia, nếu Ảnh Từ không ra tay, Cầu Sinh Lệnh chắc chắn sẽ rơi vào Cực Mộc Lão Tổ thôi.
Mà bây giờ, Cầu Sinh Lệnh thành công đến tay, tối thiểu thì mình coi như đã bảo trụ được tánh mạng rồi.
Về phần có nên tính sổ với Cực Mộc Lão Tổ hay không, Tô Triệt lại ôm tâm tính nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, tình cảnh trước mắt cũng không thích hợp để giao chiến với người khác, mà có lẽ phải nên đi tìm càng nhiều Cầu Sinh Lệnh càng tốt, còn phải bảo trụ tánh mạng Thiên Âm, thậm chí là ba người Hằng Dịch nữa.
Cầu Sinh Lệnh, đương nhiên càng nhiều càng tốt rồi!
Nhưng đây chỉ là ý định của Tô Triệt, còn Cực Mộc Lão Tổ lại có cách nghĩ khác...
- Thiên Vũ, giao Cầu Sinh Lệnh ra đây!
Tiếng nói của Cực Mộc Lão Tổ vang vọng giữa không trung, không cách nào từ thanh âm mà xác định ra vị trí của hắn, giờ phút này, hắn còn đang ở trạng thái hoàn toàn ẩn hình, chỉ bằng vào thị giác bình thường thì không thể nào phát giác ra hắn được.
- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta lấy được Cầu Sinh Lệnh hả?
Tô Triệt đối với hư không trước mắt, lạnh lùng nói.
- Ít nói nhảm đi!
Cực Mộc Lão Tổ như gào thét hô lên:
- Vốn ta đã cảm thấy chuyện có kỳ quặc, vừa rồi thông qua biểu lộ kinh hỷ kia của ngươi, ta liền có thể xác định, Cầu Sinh Lệnh tất đã rơi vào tay ngươi. Chỉ có điều, ngươi cũng không biết trước tình hình, hẳn là công lao của một thuộc hạ nào đó của ngươi hả?
Không thể không nói, cường giả Đại Thừa kỳ như Cực Mộc Lão Tổ không chỉ có thực lực cường hãn mà trí tuệ của hắn cũng tương đối đáng sợ, thông qua chút dấu vết để lại là có thể đoán ra mọi chuyện một cách đại khái rồi.
Đương nhiên, nếu không có đại trí tuệ, cũng không thể nào đạt đến cảnh giới chí cao Đại Thừa kỳ được.
- Tin hay không thì tùy ngươi, nếu ngươi không tin, vậy thì động thủ đi.
Tô Triệt không sao cả buông buông tay:
- Ta còn muốn đến chỗ khác, tiếp tục tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh, không có thời gian ở chỗ này dây dưa với ngươi.
- Thiên Vũ, đừng tưởng rằng ngươi có thể triệu ra một đám thủ hạ nguyện ý chết vì ngươi là có thể bảo vệ ngươi chu toàn.
Cực Mộc Lão Tổ tiếp tục quát:
- So đấu nhân thủ, Cực Mộc ta tùy tùy tiện tiện có thể triệu ra mấy ngàn mấy vạn tu sĩ Nguyên Anh, chỉ bằng chiến thuật biển người là có thể đè chết ngươi rồi. Thiên Vũ, ngươi nếu đủ thông minh, vậy thì ngoan ngoãn giao ra Cầu Sinh Lệnh, ta có thể phát hạ tiên duyên huyết thệ, chẳng những sẽ không làm khó ngươi, còn có thể giúp ngươi tìm một khố Cầu Sinh Lệnh khác nữa, sao hả?
- Ít nói nhảm!
Tô Triệt cực kỳ không kiên nhẫn, hừ lạnh nói:
- Muốn động thủ, vậy thì nhanh chút đi, cái gọi là uy bức lợi dụ kia của ngươi, trong tràng trò chơi này căn bản không dùng được. Tất cả mọi người đều vì mạng mà liều, cũng vì sống sót mà cạnh tranh, dưới tình huống này, ngươi còn có thể sử dụng hai chữ tử vong để dọa ai chứ?
Cực Mộc Lão Tổ thoáng cứng lại. Đúng vậy a, trong tràng trò chơi tử vong này, dùng hai chữ tử vong để hù dọa ngươi khác, thật là không chút ý nghĩa nào, ngươi dù lợi hại, nhưng có thể lợi hại hơn lảo giả thần bí kia sao?
- Thiên Vũ, ngươi chớ bức ta, không cho ta sống, ta sẽ kéo ngươi theo cùng chết đấy.
Sau mấy hơi, Cực Mộc Lão Tổ lại hô:
- Ngươi nên biết, ta tuyệt đối có năng lực đồng quy vu tận với ngươi. Ngươi ép ta, ta thà rằng mạo hiểm xúc phạm quy tắc trò chơi cũng phải kéo ngươi xuống địa ngục cùng.
Nghe được lời này, Tô Triệt đang định nói với hắn vài câu, lại thu được tâm linh truyền âm của Ảnh Tử:
- Tô Triệt, ta đã xác định ra được vị trí cụ thể của hắn, ngươi có thể làm như vậy...
Tâm linh trao đổi cực kỳ nhanh chóng, trong một hơi thở Ảnh Tử đã nói ra kế hoạch hắn đã sớm sắp xếp tốt cho Tô Triệt.
Tô Triệt cực kỳ quyết đoán, lập tức đáp ứng, liền nói với Cực Mộc Lão Tổ:
- Cực Mộc, nếu ngươi đã muốn đồng quy vu tận với ta, vậy tốt, nếu ngươi có gan thì đối bính với ta một hồi! Chỉ là so đấu giữa hai người chúng ta, không cho bất luận thủ hạ nào tham dự cả. Chỉ là không biết, ngươi có can đảm này không?
Nghe được Tô Triệt muốn đơn đả độc đấu với mình, Cực Mộc Lão Tổ đang trong trạng thái ẩn hình như hơi sững sờ, hơi có vẻ chần chờ hỏi thăm:
- Thiên Vũ, ngươi vậy là ý gì?
- Cho dù khối Cầu Sinh Lệnh kia ở chỗ ta, ta vất vất vả vả mới lấy được một cơ hội sinh tồn, dựa vào gì mà chắp tay tặng cho ngươi, còn mình phải đối mặt với uy hiếp tử vong chứ?
Tô Triệt lạnh giọng nói:
- Nếu ngươi muốn ta giao ra Cầu Sinh Lệnh, phải đường đường chính chính đánh bại ta, khiến cho ta tâm phục khẩu phục, nếu không, mặc dù đồng quy vu tận, cũng đừng mong đạt được bất cứ vật gì từ ta.
Nghe được những lời này của Tô Triệt, Cực Mộc Lão Tổ liền im lặng hồi lâu, rõ ràng không đoán ra được dụng ý thực sự của Tô Triệt. Theo hắn thấy thì mình đường đường là Đại Thừa kỳ, mặc dù bị phong ấn tu vi, nhưng Tô Triệt cũng nên tự hiểu là không thể thắng được mình mới phải, chỉ riêng tàng hình chi đạo của mình hắn cũng phá không được...
Thế nhưng vì sao hắn lại chủ động khiêu chiến chứ?
Mang theo nghi vấn, Cực Mộc Lão Tổ trầm giọng hỏi:
- Thiên Vũ, ngươi xác định đơn đả độc đấu nếu thắng được ngươi, ngươi liền cam tâm tình nguyện giao Cầu Sinh Lệnh ra sao?
- Đúng vậy, chính là như vậy.
Tô Triệt trả lời như chém đinh chặt sắt, kỳ thật, quyết định này là ý tứ của Ảnh Tử, đến cùng có thể thẳng được Cực Mộc Lão Tổ hay không, trong lòng mình cũng không rõ, chỉ là xuất phát từ tín nhiệm với Ảnh Tử nên hắn mới đồng ý không chút do dự như thế.
- Tốt!
Cực Mộc Lão Tổ rốt cục đáp:
- Ta sẽ khiến ngươi thua tâm phục khẩu phục, ngoan ngoãn giao ra Cầu Sinh Lệnh, thuận tiện giúp ngươi minh bạc một đạo lý, chênh lệch về tu vi cảnh giới, không phải chỉ thông qua một ít thủ đoạn nhỏ, tiểu mưu kế, cùng với dựa vào sự trợ giúp của ngoại vật là có thể bổ khuyết đâu.
Thần sắc Tô Triệt trong trẻo nhưng lạnh lùng, không lên tiếng, nhưng trong lòng lại nói với lão Hắc:
- Lão gia hỏa này nói nhảm quá.
Bất quá, cho dù trong lòng khinh bỉ hắn, nhưng Tô Triệt đương nhiên rõ, muốn giao thủ với Cực Mộc Lão Tổ, đầu tiên phải phá vỡ khả năng tàng hình của hắn. Nếu không, nếu bị hắn lặng lẽ đến gần, đánh ra một chiêu uy lực lớn thì dù không bị thương cũng sẽ bị hắn đánh bay, vậy cũng tương đương chết chắc rồi.
- Tô Triệt, ta đi qua, chú ý cái bóng trên mặt đất.
Ảnh Tử nói một câu như vậy, sau đó thoát ly khỏi bên chân Tô Triệt, biến mất vô tung rồi.
Chỉ sau hai hơi thở, lão Hắc đã nhắc nhở:
- Bên trái!
Tô Triệt lập tức hướng nhìn về phía bên trái, liền chứng kiến trên mặt đất ngoài trăm trượng, rõ ràng có thể thấy được bóng dáng của một người, đó cũng là thân ảnh của Cực Mộc.
Lẽ ra, khả năng tàng hình của Cực Mộc Lão Tổ dù không phải là Đại Ẩn Thân Thuật thuộc đại đạo, nhưng cũng có chút cao minh, mặc dù bị cường quang chiếu xuống cũng sẽ không lưu lại hình chiếu trên mặt đất.
Nhưng khả năng tàng hình của hắn đã sớm bị Ảnh Tử khám phá, giờ phút này, Ảnh Tử bám vào trên người của hắn, trên mặt đất in lên bóng chẳng khác gì một dấu hiệu cực kỳ rõ ràng, Tô Triệt chỉ cần phát động công kích tới chỗ đó là được.
- Bóng?
Cực Mộc cũng lập tức phát hiện tình huống này, nhất thời vô cùng kinh ngạc. Hắn cũng không biết đây là bóng của Tô Triệt, còn tưởng rằng khả năng tàng hình của mình đã bị Tô Triệt dùng quang ảnh chi thuật nào đó phá vỡ, vậy nên mới làm xuất hiện một hình chiếu như vậy.
Ngoài kinh ngạc ra, đối với thủ đoạn của Tô Triệt, Cực Mộc Lão Tổ cũng thầm bội phục: Một chiêu nay quả thật tương đối cao mình, dưới tình huống không thể rời khỏi mặt đất, khả năng tàng hình của mình chẳng khác nào đã bị phá vỡ cả.
Không Gian Trảm Sát!
Tiên hạ thủ vi cường, Tô Triệt thi triển Đại Trảm Sát Thuật, kích xạ ra hơn một trăm đạo không gian chi nhận tập trung chém về vị trí của Cực Mộc Lão Tổ.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...
Dưới hạn chế hai chân không thể đồng thời cách mặt đất, tốc độ né tránh của hắn chậm như rùa bò, vô luận là Tô Triệt hay là Cực Mộc Lão Tổ đều khó có thể tránh né được công kích của đối phương, chỉ có thể cứng rắn lần lượt ngạnh kháng thôi.
Hơn 100 không gian chi nhận, cơ hồ là toàn bộ đều đánh trúng Cực Mộc Lão Tổ, khiến hộ thân cương khí của hắn bị cắt ra từng đạo dấu vết hơi mờ, thân ảnh của hắn coi như cũng triệt để bại lộ.
Những không gian chi nhận này cũng không phải đồng thời đánh trúng Cực Mộc Lão Tổ, mà là theo trình tự có trước sau, một đạo không gian chi nhận trước cắt hộ thân cương khí của hắn ra một vết nứt không gian nho nhỏ, đạo thứ hai sẽ rất nhanh đánh trúng cùng một mục tiêu, khiến khe hở không gian này lại lớn ra thêm một chút.
Tiếp theo lại là đạo thứ ba, đạo thứ tư lục tục tới, trúng cùng một mục tiêu, vết nứt không gian nhanh chóng mở rộng, có khả năng sau trên trăm đạo là có thể phá vỡ được hộ thân cương khí cực kỳ cường hãn của Cực Mộc Lão Tổ, phân nhục thể hắn thành hai đoạn...
- Cái này hình như là...
Cực Mộc Lão Tổ cũng là người biết hàng, lập tức nhận ra, công kích mà Tô Triệt đánh ra không hề đơn giản, mà chính là không gian chi lực mà phàm nhân Tu tiên giả khó có thể điều khiển.
- Chẳng lẽ, đây là một loại đại đạo chi thuật khác mà hắn nắm giữ? Hắn đến cùng biết được bao nhiêu loại đại đạo chi thuật chứ?
Trong nội tâm Cực Mộc Lão Tổ miên man bất định, không khỏi nghĩ đến, Tô Triệt nhất định là mượn nhờ hiệu quả đặc thù nào đó của tòa bảo tháp kia mới có thể dùng phàm nhân chi thân mà sớm nắm giữ được đại đạo chi thuật chỉ có Tiên Giới Chân Tiên mới có thể hiểu được.
- Nếu ta có thể đạt được tòa bảo tháp kia, đợi đến ngày sau phi thăng tiên giới, tương lai há không phải có thể nắm giữ được càng nhiều đại đạo chi thuật hơn nữa sao, dù ở Tiên Giới cũng được xem là nhân thượng chi nhân...
Giờ khắc này, Cực Mộc Lão Tổ vốn đã hết hy vọng với tòa bảo tháp kia, chỉ muốn sống sót rời khỏi đây lại nổi lên lòng tham, đã nghĩ đến Cầu Sinh Lệnh, lại muốn đạt được thêm bảo tháp nữa!
- Bắt sống hắn! Thừa dịp cơ hội đơn đả độc đấu này bắt sống Thiên Vũ lại, Cầu Sinh Lệnh và bảo tháp đều sẽ thuộc về ta hết... Ha ha, làm không tốt, tao ngộ lần này nhìn như là một trường kiếp nạn, nhưng kỳ thật lại là một hồi đại tạo hóa, đại cơ duyên của Cực Mộc Lão Tổ ta....!
Thật sự là càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng kích động, Cực Mộc Lão Tổ cho rằng, đối với mình mà nói, cơ hội lớn nhất trong cuộc đời này đang ở ngay trước mắt, ở ngay trên người Thiên Vũ phía đối diện kia.
Những ý niệm này chỉ hiện lên trong nháy mắt, hắn liền bắt đầu hành động, Cực Mộc Lão Tổ vẫn phải trái tránh phải tránh, tận lực tránh né không gian chi nhận ập đến liên tục kia..
Thế nhưng hi vọng mỹ hảo, sự thật tàn khốc, Cực Mộc Lão Tổ chỉ bước một bước nhỏ sang bên trái đã kinh ngạc phát giác ra dưới chân mình như mọc rễ vậy, vậy mà không hiểu thấu xuất hiện cảm giác quái dị “nửa bước cũng khó dời”.
Tựa hồ, mỗi một chân đều bị một bàn tay lớn vô hình một mực kéo lấy, phải dốc hết toàn lực mới có thể di dời bước chân.
- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ, lại trúng Đại Định Thân Thuật của Thiên Vũ sao?
Sức tưởng tượng của Cực Mộc Lão Tổ cực kỳ phong phú, trong lúc kinh ngạc không khỏi lại liên tưởng đến một loại đại đạo chi thuật khác, “Đại Định Thân Thuật”.
Truyền thuyết, cảnh giới cao nhất của Đại Định Thân Thuật chẳng những có thể một mực định người ở nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích mà thậm chí ngay cả tư tưởng, nguyên thần, linh hồn v... v cũng có thể định trụ, khiến người quên tất cả, như triệt để hôn mê vậy, chỉ có thể bị đối thủ tùy ý xử trí.
Cực Mộc Lão Tổ vừa rồi còn cân nhắc chuyện Tô Triệt hiểu được nhiều đại đạo chi thuật như vậy, giờ phút này, tự nhiên cũng sinh ra hiểu lầm rồi.
Kỳ thật, Tô Triệt nào hiểu được cái gì là Đại Định Thân Thuật chứ, thuần túy là do Ảnh Tử bên chân Cực Mộc Lão Tổ đang giở trò quỷ thôi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê