Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 841-842: Cầu Sinh Lệnh
(Chương 840 không có)
Hơn ba mươi năm tu luyện, ảnh hồn chi lực trong cơ thể bọn họ có thể nói là cực kỳ bé nhỏ, cực kỳ ít ỏi, thế nhưng tích tiểu thành đại, cũng là tương đối khả quan.
Mấy trăm ức sinh linh trong Tiên Ngục số nhân khẩu đếm ở chỗ này, mỗi ngày đều có mấy vạn tu luyện giả như vậy chết đi, mỗi người cho dù chỉ có một tia hồn lực, mấy vạn tia gia tăng với nhau, thỏa mãn Tô Triệt một Tu Tiên Giả còn chỉ là Hóa Thần Kỳ, cũng là đầy đủ.
Đồng thời, lúc này chỉ là ngay từ đầu, tiếp tục qua vài chục năm năm, mới là như Tô Triệt và lão Hắc sở liệu năm mươi năm một đại triều hồn lực đến.
Những hồn lực này, vẫn là do Ảnh tử nuốt chửng xuống, chuyển hóa thành Nguyên Thần chi lực cực kỳ tinh thuần, giao cho Tô Triệt thoả thích hấp thu, hưởng thụ, bay nhanh tiêu cường độ Nguyên Thần của chính mình.
Cứ như vậy, tiến nhập Thì Quang Thiên Luân được hai mươi ba năm đầu, cường độ Nguyên Thần của Tô Triệt cũng đã đạt được trình độ Hóa Thần trung kỳ nên có.
Cái này ý nghĩa là gì?
Ý nghĩa, chỉ cần trình độ chân nguyên của Tô Triệt có thể thỏa mãn Hóa Thần trung kỳ yêu cầu, có thể thuận lợi tấn cấp, căn bản không tồn tại hàng rào cảnh giới.
Sau khi Hóa Thần Kỳ, Nguyên Thần mới là căn bản của Tu Tiên Giả, Nguyên Thần của Tô Triệt đã đạt được cảnh giới Hóa Thần trung kỳ, lại sao tồn tại hàng rào cảnh giới gì đó đây!
Không cần trùng kích, chỉ cần tự nhiên mà tấn cấp là được, đây chính là chỗ thần kỳ và cường hãn của Đại Huyễn Ảnh Thuật.
Một con người nếu là sớm nắm giữ tiên giới đại đạo chi thuật mới có, như vậy, cùng cái gọi là tiên nhân chuyển thế trùng tu còn có thể có gì khác nhau đây?
Thời gian trăm năm, thoáng cái mà qua.
Ngày này, Tô Triệt lần thứ hai cảm giác được thấy hoa mắt, trước thời hạn cũng không có nhận được bất cứ nhắc nhở gì, đã bị lão giả thần bí từ trong không gian mật thất Thì Quang Thiên Luân xách đi ra.
Đi ra.
Cứ như vậy liền đi ra...
Ngoại giới một năm, kỳ thực cách xa nhau trăm năm, tuy rằng lần thứ hai gặp lại Thiên Âm và Hằng Dịch ba người, Tô Triệt không có quá nhiều vui mừng, càng nhiều lại là đầy bụng tiếc nuối.
Không thể tấn chức đến Hóa Thần hậu kỳ, mục tiêu chính mình lúc trước đặt ra đã thất bại!
Dĩ nhiên đã thất bại.
Tiến nhập Thì Quang Thiên Luân hai mươi ba năm đầu, cường độ Nguyên Thần của Tô Triệt cũng liền đạt được cảnh giới Hóa Thần trung kỳ, phải nói, giai đoạn này xưng được là một bắt đầu tốt.
Sau đó, lại dùng năm năm, dưới đại lượng Thập Nhị Phẩm linh đan chi trì, tu vi chân nguyên cũng thỏa mãn yêu cầu tấn cấp, có thể nói là tự nhiên mà vậy, cực kỳ thuận lợi bước vào Hóa Thần trung kỳ, hầu như không có gặp phải bất cứ trở ngại và bình chướng gì.
Thế nhưng sau khi tấn chức đến Hóa Thần trung kỳ, Tô Triệt và lão Hắc mới biết được, trước đây những phán đoán kia, thực sự là xem thường thực lực nên có của Hóa Thần trung kỳ.
Vốn tưởng rằng, Hóa Thần trung kỳ tu luyện chân nguyên, một ngày dùng năm mai Thập Nhị Phẩm linh đan, đều không nhất định có đủ hiệu quả tốt hơn, không nghĩ tới, sự thực chính là tiếp tục dùng Thập Nhị Phẩm linh đan căn bản vô hiệu, hoàn toàn vô dụng!
Cái này liền ý nghĩa, linh đan phụ trợ tu luyện triệt để không đủ dùng, tuyệt đối không đủ dùng.
Cùng tương phản là, tại thế giới Tiên Ngục đại lượng hồn lực chi trì, cường độ nguyên thần của Tô Triệt cũng một đường tiêu, thuận lợi được rối tinh rối mù.
Trong bảy mươi năm phía sau, lão Hắc vắt hết óc, nghĩ tận biện pháp, đầy đủ đào móc năng lực luyện đan trong thế giới Tiên Ngục cũng không cung cấp đủ nhu cầu đối với linh đan của Tô Triệt.
Mỗi ngày, cần ba mai Hoàng Phẩm linh đan mới được! Đi đâu tìm nhiều Hoàng Phẩm linh đan như vậy a?
Lúc đầu ba nghìn mai Hoàng Phẩm linh đan có được từ bốn đại Luyện Hư kỳ thủ hạ kia chỉ có thể chống đỡ một nghìn ngày, ba năm cũng không đến, đã hao hết sạch. Lúc này, tốc độ tu luyện chân nguyên của Tô Triệt ầm một cái, chợt giảm chậm lại.
Đối với người khác mà nói, tu luyện chân nguyên tương đối dễ dàng, chỉ cần thời gian chậm rãi tích lũy chung quy có thể đạt được yêu cầu tấn cấp, đề thăng nguyên thần mới là khó khăn trùng trùng, thế nhưng đến chỗ Tô Triệt này lại trở thành tu luyện chân nguyên cản trở bước tiến của hắn.
- Phỏng chừng đã sai lầm rồi a!
Đối với điều này, Tô Triệt chỉ có thể đầy bụng tiếc nuối thở dài:
- Không nghĩ tới, Thập Nhị Phẩm linh đan đối với Hóa Thần trung kỳ, triệt để trở thành phế phẩm. Ngay từ đầu dự đoán đã có sai lầm, mới có khả năng dẫn đến, mục tiêu đặt ra cho bản thân quá lớn, cuối cùng mới không thể thực hiện được.
Nói đến, cũng không phải Tô Triệt và lão Hắc chỉ bằng chính mình nghĩ đương nhiên, vô cớ dự đoán lung tung. Thật lâu trước đây, đã sớm hỏi qua Hằng Dịch bọn họ, đạt được đáp án là Hóa Thần trung kỳ dùng Thập Nhị Phẩm linh đan đỉnh cấp nhất Tu Chân Giới, ít nhiều vẫn còn có chút hiệu dụng.
Thế nhưng, đối với người khác hữu hiệu hữu hiệu vì sao đến chỗ Tô Triệt lại mất đi hiệu lực đây?
Đáp án này, cũng là không khó lý giải.
Đối với điều này, Tô Triệt và lão Hắc có thể nghĩ đến giải thích là: nhất định bởi vì con đường tu luyện của chính mình, vẫn là dùng linh đan phụ trợ tu luyện. Mấy năm nay trôi qua, cho dù có vô cùng sinh mệnh lực cọ rửa các loại tác dụng phụ, không có đối với thân thể hắn tạo thành bất cứ thương tổn hay tai họa ngầm nào, thế nhưng, không thể tránh khỏi vẫn là sản sinh một ít kháng dược tính.
Cái gọi là kháng dược tính, đó chính là người khác ăn dùng được linh đan diệu dược, đến trên người chính mình, sẽ hoàn toàn vô hiệu. Từ đạo lý mà nói, cùng năng lực kháng độc của bản thân cũng là có chút tương tự.
Nói chung, một trăm năm tu luyện, cường độ Nguyên Thần của Tô Triệt đã sớm đạt được Hóa Thần hậu kỳ tối đỉnh phong cảnh giới, thế nhưng chân nguyên thực lực, còn ở vào giai đoạn Hóa Thần trung kỳ.
Tiến bộ như vậy ở trong mắt người khác khẳng định là cực kỳ khoa trương, cực kỳ yêu nghiệt, thế nhưng bản thân Tô Triệt lại vẫn là tương đối chưa thỏa mãn. Mặc kệ nói như thế nào, không thể hoàn thành mục tiêu bản thân xác lập, đây đều là một loại tiếc nuối.
Lúc này, Tô Triệt và Thiên Âm lại gặp lại, đều là nhìn không ra thực lực đối phương biến hóa, bởi vì, một khi rời khỏi Thì Quang Thiên Luân vô cùng thần kỳ kia, tu vi thực lực của mọi người lại trở lại trạng thái phong ấn, còn đều là chiến lực Nguyên Anh hậu kỳ.
Tính toán, Tô Triệt hẳn là một trăm năm không có gặp Thiên Âm, Thiên Âm cũng là chín mươi năm không có gặp Tô Triệt, bất quá, giữa hai người cũng không có quá nhiều cảm giác thổn thức.
Tu luyện là không có năm tháng, trăm năm bế quan cũng chỉ như một giấc mộng, tựa như một đêm không gặp mà thôi, thật đúng là không có quá nhiều cảm giác ly biệt.
- Thế nào rồi?
Tô Triệt truyền âm hỏi.
Thiên Âm biết hắn hỏi là cái gì, đồng dạng truyền âm trả lời:
- Hóa Thần sơ kỳ.
Thông qua chín mươi năm bế quan tu luyện này, nàng vượt qua Nguyên Anh hậu kỳ, tấn cấp đến Hóa Thần sơ kỳ, đương nhiên, biến hóa này đối với một đời Đại Vu kiếp trước mà nói, thật đúng là chẳng có gì lạ, rất bình thường mà thôi.
- Ngươi thế nào?
Thiên Âm tiện đà hỏi.
- Hóa Thần trung kỳ.
Tô Triệt trả lời, trong giọng nói lộ ra cảm giác tiếc nuối rõ ràng:
- Nếu là có đủ linh đan, nguyên bản hẳn là có thể tấn chức hậu kỳ...
Thiên Âm mỉm cười, ôn nhu trấn an nói:
- Con đường tu luyện, lại cũng không phải càng nhanh càng tốt, ngươi đối với tiến cảnh của chính mình, cũng có thể thấy thỏa mãn.
Tô Triệt biết, những lời này không chỉ là an ủi, cũng là một loại cảnh tỉnh, Thiên Âm có vô số nhân sinh duyệt lịch một đời trước, nàng nói, khẳng định là có đạo lý.
Về phần ba người Hằng Dịch, không cần hỏi, Tô Triệt cũng có thể đoán được, chính là vài chục năm tu vi thực lực của bọn họ không có khả năng sản sinh cải biến gì. Đối với Luyện Hư mà nói, mỗi lần tiến thêm một bước, đều cần nỗ lực khó có thể đếm hết, cùng thời gian cực kỳ dài.
Trăm năm không gặp, đối thoại giữa Tô Triệt và Thiên Âm lại chỉ có thể tạm thời bỏ dở, bởi vì, giọng nói vang trời của lão giả thần bí lại nổ vang bên tai.
- Phần thưởng cho trò chơi đầu tiên, mười người các ngươi đã lĩnh được, như vậy kế tiếp, trận trò chơi thứ hai sắp bắt đầu.
Còn có trận trò chơi thứ hai nữa sao?
Mấy người Tô Triệt, cùng với đám người Tuyết Ngọc tiên tử, hơn mười Đại Thừa kỳ cường giả đều là khống chế không được sắc mặt trắng bệch, trong lòng suy nghĩ cũng là không sai biệt lắm. Chỉ là trò chơi đầu tiên chạy đua, liền đã khiến gần hai ngàn người đến từ Linh giới bị chết gần hết, chỉ còn lại hơn mấy chục người trước mắt này... Nếu lại có trận thứ hai, có phải là toàn bộ chết hết mới bằng lòng bỏ qua?
- Ha ha ha ha...
Phảng phất có thể đoán được tiếng lòng của mọi người, lão giả thần bí đắc ý cười to, quát:
- Các ngươi cho rằng, nơi này của ta là trà lâu, hay là lữ điếm, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Nói cho các ngươi, tới dễ, đi thì khó.
Tất cả mọi người đều không nói gì, trong lòng cũng thầm nghĩ:
- Là chúng ta chủ động tới chỗ này của ngươi sao? Hay là ngươi đem chúng ta cưỡng ép bắt tới đây mới đúng đi sao?
Đương nhiên, cùng một người điên không có biện pháp nói đạo lý, những lời này chỉ có thể nghẹn ở trong lòng, không ai dám can đảm nói ra miệng cùng với biện hộ.
- Không phục sao, các ngươi những con kiến hôi nho nhỏ này, có thể cung cấp lạc thú cho ta, thật là hữu hạn, ta cũng là chỉ an bài cho các ngươi ba trò chơi.
Nửa câu đầu này, lão giả thần bí vẫn là ngữ khí bình thường, nửa câu sau lại đột nhiên nổi giận hét lớn:
- Thế nhưng, các ngươi những phế vật này quả thực làm ta thất vọng, cực kỳ thất vọng! Chỉ là trận trò chơi thứ nhất, đi một đoạn đường mà thôi, dĩ nhiên chết nhiều như vậy. Ngươi xem, các ngươi tự mình nhìn đi, lúc này còn lại mấy người?
Mọi người vẫn là vô thanh vô tức, chỉ có thể trong lòng cãi lại:
- Chết đi nhiều người như vậy, còn không phải là ngươi muốn làm ra sao?
- Một đám phế vật, ta cũng lười cùng các ngươi nhiều lời vô ích!
Lão giả thần bí tiếp tục hô lên:
- Trận trò chơi thứ hai, trong các ngươi năm mươi lăm người này, chỉ có thể sống sót, cũng chính là hai mươi bảy rưỡi...
Hai mươi bảy rưỡi?
- Nửa kia là có ý tứ gì?
Đám người Tô Triệt đều là không quá minh bạch.
Lão giả thần bí cũng không có giải thích cái gì, chỉ là ở trong không trung, ngưng hiện ra một xích hồng sắc lệnh bài, chính diện có khắc một chữ "sinh" thật lớn.
Hắn tiếp tục nói rằng:
- Kế tiếp, ta sẽ để các ngươi truyền tống đến một địa phương, ở nơi đó, các ngươi sẽ bị phân ra, đều tự tìm kiếm loại Cầu Sinh Lệnh này, tổng cộng hai mươi bảy khối Cầu Sinh Lệnh hoàn chỉnh, còn có phân nửa khối Cầu Sinh Lệnh nữa tán lạc trong phương viên vạn dặm, đạt được nó, ngươi liền sống, không đạt được, đó là chết!
- Quy tắc trò chơi lần này hơi chút cải biến, hai chân vẫn là không thể cách mặt đất, nhưng có thể dừng lại một chỗ địa điểm thời gian dài, hỗn đản kia nếu là nguyện ý, nằm ngủ trên mặt đất cũng có thể. Không chịu sao, cả trò chơi tồn tại thời gian hạn chế, chỉ cho các ngươi một trăm canh giờ, thời gian vừa đến, người tìm không được Cầu Sinh Lệnh, sẽ bị ta lấy thủ pháp càng thêm thú vị xử tử.
Nói đến đây, hắn thật ra cực kỳ hiếm có mà hỏi thăm:
- Nghe hiểu chưa, các ngươi những phế vật này. Ai có nghi vấn, ta cho phép ngươi hiện tại nói ra.
Những người khác đều là không dám lên tiếng trả lời e sợ cho bản thân nói sai dù chỉ là một chữ, cũng sẽ bị lão người điên kia lập tức xử tử.
Tô Triệt thoáng do dự một chút, liền hỏi:
- Tiền bối, ta muốn hỏi là, nếu là ta lấy được hai khối Cầu Sinh Lệnh, mà hảo hữu của ta một khối cũng không có được, lúc trò chơi kết thúc, trong tay ta có thêm một khối, có thể đưa cho hắn được không?
Vấn đề này của Tô Triệt, đương nhiên là thay Thiên Âm suy nghĩ. Vừa nghe lão giả thần bí nói, sau khi tiến nhập không gian đặc thù kia, chính mình cùng Thiên Âm sẽ bị phân ra, ai cũng không dám bảo chứng, Thiên Âm có thể tìm được một khối Cầu Sinh Lệnh trong đó hay không, mà chính mình giữ lấy một ưu thế, đó chính là năng lực dò xét của lão Hắc không có biến mất, tìm đồ vật vẫn là rất có trợ giúp.
Nếu là chính mình có thể tìm được hai khối Cầu Sinh Lệnh, có phải là có thể đem tính mệnh của Thiên Âm bảo trụ hay không?
Bảo hộ nữ nhân của chính mình, đây là một sự tình mà nam nhân phải làm, do đó, cho dù những người khác đều là phi thường sáng suốt ngậm miệng không nói, Tô Triệt vẫn muốn kiên trì hỏi một tiếng.
Lão giả thần bí kia một đôi mắt thật lớn trợn lên với Tô Triệt, trừng một hồi lâu, để Tô Triệt thấy có chút sợ hãi trong lòng, hắn mới nói:
- Tiểu tử ngươi vấn đề sao nhiều như vậy, một kẻ phiền
phức?
Tô Triệt mặt lộ vẻ cười khổ, chỉ có thể là bất đắc dĩ lắc đầu, lắc lắc tay.
Lão Hắc bị chọc tức đến ở trong Tiên Ngục cao giọng mắng lên:
- Ngươi...chủ nhân nhà ta chỉ bất quá hỏi một câu, cũng là ngươi con mẹ nó nói có thể hỏi, xxx ngươi...
Thiên Âm lại là một phen biểu hiện khác, lặng lẽ kéo bàn tay to của Tô Triệt, nếu là lão giả thần bí sẽ bởi vậy mà hạ sát thủ, như vậy, hai người cùng chết đi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê