Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 818 + 819: Một Kích Thiên Âm
ì vậy, trong lúc chạy, ngón tay Tô Triệt khong ngừng phát ra một ngọn lửa nhỏ, giống như phi theo bắn liên tục đến các xúc tua màu đen bị chặt đứt.
Suy nghĩ của Tô Triệt chính là nếu như là xúc tua màu đen, hẳn có thể có linh hỏa nào có thể khắc chế được nó. Chỉ bất quá trong Tu Chân giới hiện nay không tồn tại linh hỏa phẩm chất cao như vậy.
Thế nhưng trong vòng ba tầng Tiên Ngục đã có mấy trăm vạn loại linh hỏa, nói không chừng có thể tìm được loại thích hợp.
- Nếu như có thể tìm được loại linh hỏa để khắc chế xúc tua màu đen, hơn nữa Đại Khống Hỏa thuật của chính mình không chừng sẽ được để thăng cao hơn, có khi còn có hiệu suất tốt hơn tiểu Hắc đi chém.
- Vạn vật thế gian luôn luôn tương khắc, ta cho rằng thứ có thể khắc chế xúc tua màu đen này, không phải kim mà là hỏa!
Chính là vì ôm loại suy đoán này cho nên Tô Triệt mới kiên trì phóng ra các loại linh hỏa liên tục, kỳ vọng có thể phát hiện ra.
Thế nhưng đi tới đi lui, phía trước đột nhiên một ít xúc tua màu đen hạ xuống như thủy triều, lùi về mặt đất, dường như chúng nó đã e ngại tiểu Hắc chém giết, sớm chui xuống lòng đất.
Tô Triệt cũng biết tình hình thực tế tuyệt đối sẽ không như vậy, những xúc tua màu đen này chỉ là lông tóc bên ngoài của ma thú mà thôi, tối thiểu cũng có độ dài mấy nghìn trượng, bị tiểu Hắc chặt đứt năm ba trượng, không đáng kể chút nào, thậm chí còn không đáng nhắc đến hai chữ tiêu hao, tuyệt đối không khiến nó sợ hãi đến lùi bước.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Chẳng lẽ lão giả thần bí kia thấy chúng ta đi dễ dàng quá nên muốn làm ra cái gì đó khác?
Đủ các loại suy đoán, không chỉ Tô Triệt mà đám người tu tiên đằng sau cũng nghĩ vậy.
Thế nhưng tình cảnh kế tiếp đã chứng minh mọi người nghĩ sai.
Cũng không phải xúc tua màu đen e ngại tiểu Hắc mà cũng không phải lão giả thần bí làm ra mà do…
Một đám người đi từ rừng rậm dày đặc phía trước ra, dẫn đầu chính là Tuyết Ngọc tiên tử, những người khác đều là Đại Thừa kỳ.
Vào giờ phút này Tuyết Nhọc Tiên Tử đang cầm một ngọn đén sáng phát ra tia bạch sắc nhu hòa, dưới tia sáng chiếu rọi, toàn thân nàng phát ra một quầng sáng vô cùng thánh khiết, thực sự giống như tiên tử giáng xuống từ trên trời.
- Khu ma thánh quang!
Thiên Âm truyền âm nhắc nhở:
- Đây là Đại Thánh Khiết thuật ở trong ba nghìn đại đạo, do thánh quang ngưng hợp mà thành, dùng để xua đuổi ma vật trên thế gian rất dễ dàng. Thánh quang sáng ngời, bên trong nghìn trượng chư tà lảng tránh, không dám tới gần.
- Thánh quang ngưng kết thành Đại Thánh Khiết thuật?
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Đây là nói vậy, không nhất định nàng kia hiểu được Đại Đạo chi thuật này sao?
- Khó nói.
Thiên Âm nhẹ nhàng trả lời:
- Loại chuyện tình này chỉ có cô ta mới rõ ràng.
Nói đến đây, đám bang nhân chạy tới vòng sáng trên trăm trượng, Khu Ma Thánh quang chiếu rọi xuống, ngay cả xúc tua màu đen mà bị đám người Tô Triệt chém đứt cũng lui về.
Bởi vậy có thể thấy được chỉ bằng một ngọn đèn, Tuyết Ngọc tiên tử có thể đi thoải mái bên trong rừng rậm. Tuy rằng Hắc Ám Ma Tu quái là dị thú viễn cổ thế nhưng chỉ cần tu vi Độ Kiếp kỳ là có thể giết được, đối với Thánh quanh đến từ tiên giới, tự nhiên không có sức lực chống lại, chỉ có thể né tránh liên tiếp.
Kể từ lúc đó, đám người vẫn đang theo đuổi Tô Triệt dùng thần thông súc địa thành thốn chạy sang phía Tuyết Ngọc tiên tử, ngay lập tức tái diễn lập trường giằng co với mấy người Tô Triệt.
- Đám hỗn đản này…
Lão Hắc luôn nóng nảy chửi thề một tiếng nhỏ, đương nhiên hắn cũng biết đây là việc tự nhiên, địch ta phải đứng ở lập trường như vậy.
Bởi vì quy tắc trò chơi không cho phép dừng lại cho nên dù nói ra suy nghĩ của mình vẫn không thể đứng lại nói chuyện, song phương đều chậm rãi đi, cự ly trăm trượng cũng đủ để trò chuyện vài câu.
- Sự thực chứng minh, đãi ngộ của ngươi hoàn toàn không khác gì chúng ta..
Tuyết Ngọc tiên tử khẽ mở đôi môi đỏ mọng, ung dung nói:
- Cảnh này khiến chúng ta rất yên tâm.
Ý tứ của nàng, đương nhiên Tô Triệt hiểu được, trước đó bọn họ cho rằng nơi này là Vu thần đại nhân làm chủ nên trong lòng tồn tại cố kỵ, không dám động thủ đối với chính mình.
Mà hiện giờ thông qua một đường quan sát, rốt cục bọn họ xác định chính mình cũng không hề có bất kỳ đãi ngộ đặc thù gì, đồng dạng bị áp chế tu vi, còn phải đối mặt với nguy hiểm.
Rõ ràng, vị đại nhân Vu thần kia vội vàng làm đại sự quật khởi Vu tộc, tuyệt không có thời gian tính toán trò chơi với một đàn kiến hôi, huống hồ lấy thân phận cường giả đỉnh cấp của Tiên giới cũng không có khả năng làm ra cử động quá mức buồn chán như này.
Tổng hợp lại các nhân tố, đám người Tuyết Ngọc tiên tử rốt cuộc làm ra quyết định sẽ động thủ với chính mình.
Lúc này đối mặt với hơn trăm đối thủ, mặc dù đồng dạng đều là Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng Tô Triệt cũng hiểu dù sao bộn họ có kinh nghiệm của Đại Thừa kỳ tích súc, thần thông cường hãn cùng với các loại pháp bảo đặc thù. Ví dụ như nói ngọn đèn sáng mà Tuyết Ngọc tiên tử đang sở hữu trên tay, mặc dù không phải tiên khí nhưng tác dụng của nó lại không pháp bảo nào có thể sánh bằng. Đối diện thẳng mặt với bọn họ không có phần thắng!
Cho dù phóng xuất tất cả thuộc hạ Nguyên Anh bên trong Tiên Ngục ra cũng không được, Tô Triệt có thể nhận thức được điểm này.
- Các ngươi đã nghĩ kỹ chưa?
Tô Triệt không phản bác gì, chỉ tỏ ra dáng vẻ tươi cười bí hiểm, cố ý hỏi.
Bọn họ thực sự không lo lắng sao?
Đương nhiên không phải, ở trong không gian thần bí này, bất kỳ kẻ nào cũng có thể bị xử tử bởi lão giả thần bí kia, ai lại không có điều cố kỵ trong lòng?
Có thể nói mỗi bước đi không quan hệ tới trò chơi đều phải phiêu lưu cực lớn. Hiện giờ đám người Tuyết Ngọc tiên tử đang chặn đường Tô Triệt, chỉ vì một kiện pháp bảo nào đó, đó là chuyện tình không hề liên quan đến trò chơi. Không ai có thể xác định bọn họ liên thủ đuổi bắt Tô Triệt có thể gặp phải nghiêm phạt của lão giả thần bí hay không.
- Thiên Vũ, nếu ngươi là người thông minh, mau dâng bảo tháp kia ra đây, mất đi pháp bảo chung quy mất đi tính mệnh còn tốt hơn nhiều.
Những lời này đều do Tuyết Ngọc tiên tử dùng phương thức truyền âm nhập mật chỉ nỏi cho mình Tô Triệt nghe. Không có nguyên nhân khác, chỉ là không muốn bị lão giả thần bí nghe được, miễn cho hắn sinh ra hứng thú với bảo tháp kia.
Tô Triệt chỉ cười cười, không phủ nhận chuyện chính mình sở hữu bảo tháp. Kỳ thật mặc dù không thừa nhận cũng không được, bọn họ có trăm phương nghìn kế để bắt sống chính mình, sưu hồn thuật tra ra rõ ràng.
Nói đến đây, Tô Triệt không hề đi thẳng mà mang theo mấy người tiểu Hắc đi sang một hướng khác. Từ nay về sau bắt đầu bảo trì cự ly, chung quy không để chính mình đưa tới trước mặt bọn họ được.
Đám cường giả Đại Thừa kỳ này đều phân tán ra, dụng ý vô cùng rõ ràng, chính là muốn lợi dụng nhân số ưu thế để vây quanh mấy người Tô Triệt.
Một khi bị bọn họ vây quanh, muốn thoát thân cũng không thể nữa.
Đinh đang!
Tiếng chuông Thiên Âm không vì đả thương địch thủ, chỉ ngăn cản bước tiến của bọn họ.
Âm Ba khuếch tán ra ngoài năm chục trượng, mười mấy thân hình nhất thời dừng lại, thần thông súc địa thành thốn bị tan rã.
Đối diện những người đó đều là cường giả Đại Thừa kỳ đứng đầu, mặc dù tu vi bị phong ấn thế nhưng cường độ Nguyên Thần vẫn còn nguyên, thần thông Âm Ba căn bản không có khả năng cấu thành thương tổn đối với bọn họ, thế nhưng chỉ dùng để chặn bọn họ thi triển Thần Hành thuật thì không thành vấn đề.
Các loại Thần Hành thuật như súc địa thành thốn là thần thông cơ sở nhất của tiên giới, phẩm cấp tự nhiên còn không bằng Ngũ Hành độn thuật, lấy thần thông công kích thần thông, đây cũng là một phương thức hữu hiệu.
Một đạo Âm Ba giảm bớt tốc độ mười mấy người của đối phương, nhưng cả đám đều là tu sĩ Luyện Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ, Đại Thừa kỳ, ai nấy đều có chút kỹ xảo của riêng mình để hóa giải tiếng chuông.
Trong đó có một Đại Thừa kỳ diện mục hung hãn, năm ngón tay vươn lên hướng về phía Tô Triệt chộp tới, đồng thời miệng còn rống mấy chữ cổ quái.
Trong nhất thời, mấy người Tô Triệt nhận thấy được không khí quanh mình bị cô đọng lại, cảm giác quái dị không gì sánh được, hành tẩu vô cùng gian nan.
Kể từ đó, tốc độ hành tẩu của mấy người Tô Triệt cũng sẽ chậm lại nhiều.
- Tán!
Tô Triệt nhất thời sử dụng một Đại Đạo chi thuật mới nhập môn khác, đồng dạng là từ Thánh Tổ Điêu tượng của Vu Mị Ảnh tinh.
Đại Khu Tán thuật!
Một trong ba nghìn đại đạo, ở giai đoạn sơ cấp có thể xua tan tất cả trạng thái không tốt cho cơ thể.
Mệnh…
Một đạo ánh sáng màu lam chạy ra khỏi cơ thể Tô Triệt nhanh như điện, bầu trời chợt trở nên vô cùng tinh thuần, không khí chèn ép xung quanh thân thể nhất thời khôi phục lại cảm giác thanh mát, thậm chí ngay cả tâm tình cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Đại Khu Tán thuật, cho dù ai bị tích tụ trong lòng, mọi tâm tình bi ai đều có thể bị xua tan …
- Đại Khu Tán thuật?
Mấy người Đại Thừa kỳ đối diện tương đối biết hàng, Tuyết Ngọc tiên tử cũng khẽ biến sắc.
- Rốt cuộc hắn nắm giữ bao nhiêu Đại Đạo chi thuật?
Trước đó đám người này thông qua tình báo biết được Tô Triệt hiểu Đại Lạc Lôi thuật và Đại Lược Đoạt thuật, hiện giờ có thể xác định hắn ít nhất hiểu ba Đại Đạo chi thuật.
Đừng nói là cả giới phàm nhân, cho dù ở trên tiên giới, người hiểu được ba loại Đại Đạo chi thuật đều là nhân vật một phương.
- Hắn thông qua phương thức nào mà học được nhiều Đại Đạo chi thuật như vậy? Lẽ nào là thông qua bảo tháp màu đen kia?
Đám người bị đẩy ra đồng thời suy đoán, đồng thời dục vọng đối với bảo tháp càng lúc càng phát tiết ra.
- Phải tóm lấy hắn! Cục diện ngày hôm nay, nếu như để hắn chạy thoát, sau này đừng mong có thể bắt được nữa…
Đám người kia di chuyển liên tục, hận không thể đến gần để bắt giữ Tô Triệt, khảo vấn sự thật.
Đinh đinh đinh!
Chuông của Thiên Âm vang lên ba lần cũng không làm tan Thần Hành thuật của bọn họ.
Thiên Âm âm thầm thở dài một hơi trong lòng:
- Chính mình quả thật quá yếu, ngay cả Nguyên Thần của mấy người Đại Thừa kỳ cũng không thể lay động.
Mỗi một đời đại vu Thiên Âm, có thể điều khiển bản nguyên chi lực thanh âm trong thiên địa, ở phương diện Âm Ba không ai có thể siêu việt, cho dù ở tiên giới, tên Thiên Âm cũng như sấm vang bên tai.
Lúc này, Hằng Dịch làm hộ vệ ở bên, Lâm Phong và Miêu Lực cũng không ngừng thi triển thần thông Thổ hệ, Phong hệ và Kim hệ chế tạo ra một tường đồng vách sắt cứng rắn, cùng với lốc xoáy tạo nên rào cản ngăn đám người kia tới.
Tuy rằng tác dụng không lớn thế nhưng ít nhất có còn hơn không.
Đồng dạng, đám người bị tách rời cũng ra kỳ chiêu, không ngừng chế tạo các loại trở ngại, tận khả năng làm chậm bước tiến của mấy người Tô Triệt.
Một đuổi một trốn, đều muốn làm giảm tốc độ của đối phương, cho dù tốc độ phe mình nhanh hơn nhưng nhìn giống như đang thi đi bộ.
Đám người tách rời vẫn không hề thi triển thần thông công kích mạnh, chính là vì lo lắng lực công kích quá mạnh mẽ sẽ đánh bay Tô Triệt ra ngoài.
Một khi bị đánh bay sẽ gặp chế tài của quy tắc trò chơi, hóa thành thịt nát không nói, Nguyên Thần sẽ trực tiếp bị diệt sát, Tô Triệt hóa thành hư vô, đối với đám người tách rời mà nói chính là dã tràng xe cát, kết quả nào cũng không thể vừa lòng.
Muốn bắt sống, vậy không thể ngạnh kháng, chỉ có thể vây quanh Tô Triệt, liên thủ trấn áp bắt sống.
Mấy người Tô Triệt không lo lắng những chuyện này, các loại thủ đoạn công kích cường thế có thể giống như bão tố đánh tới, nếu có thể chấn hai chân rời khỏi mặt đất mới là tình huống lý tưởng nhất.
Mà Tuyết Ngọc tiên tử kia vẫn không hề xuất thủ, chỉ để Khu Ma Thánh đăng ở trước ngực, không nhanh không chậm đi theo sau.
Tô Triệt ở đối diện hiểu rõ, nữ nhân quỷ thần khó lường này mới là đối thủ khó khăn nhất, không ra tay thì thôi, nếu ra tay nhất định sẽ cấp cho mình phiền phức cực lớn.
Lại nói tiếp, Khu Ma Thánh đăng mà Tuyết Ngọc tiên tử mang tới cũng giúp cho mọi người tiện hơn, đó chính là mặc kệ thế nào, đi đường cũng không lo lắng bị xúc tua màu đen uy hiếp.
Phạm vi của Thánh quang bao phủ được nghìn trượng, ở trong phiến rừng rậm này chắc chắn đủ.
Hô!
Tô Triệt vừa đánh ra một cái Đại Khu Tán thuật, đối phương đã lấy một loại thần thông hóa giải thành hư vô, lại nghe Thiên Âm truyền âm bên tai:
- Như vậy không được, dù sao bọn họ đều là cường giả Đại Thừa kỳ, các loại kỳ thuật dị số vô cùng vô kể, không nên dây dưa, sẽ bị bọn họ vây quanh triệt để.
- Ta biết.
Tô Triệt ngưng trọng gật đầu, ý nghĩ trong lòng là nếu như không được, cũng chỉ còn cách cho Ảnh Tử ra.
Vừa rồi tiểu Hắc hóa giải nguy hiểm của xúc tua màu đen, lúc này đổi thành Ảnh Tử, không biết có tạo nên kỳ chiêu gì không?
Thế nhưng không chờ Tô Triệt làm ra biểu thị, Thiên Âm đã mỉm cười nói rằng:
- Phiền ngươi đỡ ta đi thêm một đoạn đường nữa.
Tiếng nói vừa dứt, cũng không quản Tô Triệt có nghi vấn hoặc đáp ứng hay không, nàng liền xoay chuyển ánh mắt, mạnh mẽ đánh ra một cái thần thông.
Đinh đang!
Một tiếng chuông này phá lệ trầm thấp, cụ thể có tác dụng gì tạm thời không biết, nhưng chỉ nghe thanh âm liền thấy toàn thân như nhũn ra, dường như toàn bộ không gian đều bị tiếng chuông này chi phối, đương nhiên bao quát cả không gian tâm linh mỗi người.
Oanh!
Sóng khí cường đại lan ra, trong phạm vi mấy trăm trượng, mọi cây cối đều bị phá hủy, thân cây to như cái đỉnh cũng bị đập xuống dung nhập vào đất, chỉ còn lá tản rơi đầy đất.
Theo sát sau đó là ánh sáng màu đạm kim lóng lánh, một cái chuông đồng trong suốt đột nhiên xuất hiện, từ trên cao đập xuống, dùng khí thế thái sơn áp đỉnh, không thể chống đối, còn có thanh âm kỳ dị vang lên ông ông.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê