The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 799-800: Con Đường Của Ta, Để Ta Đến Lựa Chọn
ao một đội nhân mã của Tuyết Ngọc tiên tử, Ly Cứu đến trước bên trong, tổng cộng có sáu mươi hai vị Đại Thừa kỳ, hơn một trăm năm mươi vị Độ Kiếp kỳ, hơn một nghìn bảy trăm vị Luyện Hư kỳ...
Có gần hai nghìn gã đại năng tu sĩ mà Tu Chân Giới căn bản không thấy được, tụ tập ở trong vòng một Xích Luyện Cung nho nhỏ, không thể không nói, đây là một phen thịnh cảnh cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Còn muốn nói, mặt mũi của Tô Triệt thực sự là đủ lớn, nhiều cường giả như vậy, tập hợp ở đây, đều đang kiên trì chờ đợi hắn thành công xuất quan...
Càng có ý tứ là những siêu cấp môn phái khác tại Đoán Kim Tinh đối với điều này không hề hay biết chút nào, căn bản không hiểu được, trên Đoán Kim Tinh dĩ nhiên hạ xuống nhiều siêu cấp cường giả như vậy. Bởi vì, Xích Luyện Cung đã bị phong tỏa trùng trùng, một con ruồi cũng không thể bay ra ngoài, toàn bộ thủ đoạn truyền tin càng không ra khỏi Xích Luyện Cung sơn môn được.
Vô tri cũng là phúc, có một số việc không biết mới tốt, bằng không, những Nguyên Anh tu sĩ ở Đoán Kim Tinh chắc chắn sẽ bị dọa đến mất hồn vía. Suốt ngày hoảng loạn, loại tư vị này khẳng định cực kỳ không dễ chịu.
Đương nhiên, trong lúc này, cảm giác không dễ chịu nhất, quả thực chính là vô cùng hành hạ người ta, đương nhiên là mấy người Hằng Dịch, Lâm Phong.
Tâm tư mấy người Hằng Dịch phải nói là cực kỳ xoắn quẩy, cực kỳ mâu thuẫn, lại cực kỳ ưu sầu...
Bọn họ chờ đợi chủ nhân có thể tấn cấp thành công, bình an xuất quan, đồng thời lại chờ đợi, ngày này kéo dài càng lâu càng tốt. Bởi vì, trừ bản thân bọn họ ra còn có hơn sáu mươi Đại Thừa kỳ, hơn một trăm Độ Kiếp kỳ, hơn một nghìn Luyện Hư cũng đều đang nhìn chằm chằm chờ đợi ngày này.
Hổ lang thành đàn, vây tụ xung quanh rình mò, bọn họ mấy con sơn dương vô cùng nhỏ yếu này, làm sao hóa giải tràng tình thế nguy hiểm này?
Gần như là một hồi nguy hiểm khó giải!
Vả lại, đám người Hằng Dịch nghĩ vỡ đầu cũng là nghĩ không ra phương pháp hóa giải. Đây quả thực chính là tình cảnh hẳn phải chết không thể nghi ngờ a, nào còn có biện pháp có thể nghĩ ra được?
Hi vọng duy nhất đó chính là: chủ nhân trong lúc bế quan, nhất cử đột phá Hóa Thần Kỳ, Luyện Hư kỳ, Độ Kiếp kỳ, Đại Thừa kỳ...Cái này còn không được, còn phải đắc đạo thành tiên, lấy Chân Tiên uy năng cực đại mới có thể trấn áp quần hùng, kinh sợ bọn đạo chích...
Thế nhưng, cái này có khả năng sao?
Nằm mơ còn không sai biệt lắm!
Do đó mới nói, khiến đám người Hằng Dịch vô cùng tuyệt vọng chính là, tràng nguy cơ trước mắt này, xác thực chính là cục diện hẳn phải chết, khó giải được, hoàn toàn nhìn không thấy một đường sinh cơ!
Sơn dương cuộc sống không tốt, như vậy, hạng người hổ lang lại có loại cảm thụ nào?
Phải nói, cũng là sống không tốt lắm.
Nhất là một đám Đại Thừa kỳ cường giả kia, sao dự đoán không ra được, ngày Thiên Vũ xuất quan, sẽ phát sinh loại cục diện nào.
Nếu như, tòa hắc sắc bảo tháp kia không ở trên người hắn, vậy có khi lại tốt, nếu thực sự ở trên người hắn, vậy không hề nghi ngờ, một hồi Đại Thừa kỳ chém giết cướp giật chi chiến vài chục năm trước chắc chắn sẽ lại diễn ra. Một lần cướp giật chi chiến trước, hơn mười Đại Thừa kỳ bất hạnh ngã xuống, như vậy lúc này đây, lại sẽ có mấy người táng mạng tại chỗ?
Tổng cộng sáu mươi hai vị Đại Thừa kỳ, chia làm chín phe phái, trong đó, một đội của Tuyết Ngọc tiên tử này, nhân số tuy rằng là ít nhất, nhưng thực lực chỉnh thể lại không phải yếu nhất.
Bởi vì, Ly Cứu chính là Đại Thừa kỳ nhãn hiệu lâu đời sắp sửa phi thăng, lại là trận đạo đại gia cực kỳ hiếm thấy, thông qua trận pháp cường hãn, không chỉ có thể sức chiến đấu của toàn bộ đội viên tăng lên gấp bội, còn có thể thông qua không gian trận pháp, đối với địch nhân thi hành áp chế cường lực.
Mặt khác, còn có một Tuyết Ngọc tiên tử thâm bất khả trắc, được toàn bộ Đại Thừa kỳ kính trọng, thực lực chân chính của nàng đến nay đều không có ai biết được...
Cả Xích Luyện Cung chìm trong khí tức khẩn trương và áp lực nồng hậu đến cực điểm, trong thường ngày, tu sĩ cấp thấp dưới Kim Đan kỳ đều tự động trốn ở trong phủ, cũng không dám xuất môn. Vừa ra khỏi cửa sẽ bị cổ khí tức này áp bách đến thở không ra hơi, đừng nói là hô hấp bình thường, ngay cả trái tim đập cũng là cực kỳ khó khăn, khiến kẻ khác vô cùng khó chịu, khổ không nói nổi.
Vì vậy, vô số người lựa chọn bế quan không ra, ép buộc bản thân lấy phương thức nhập định tu luyện, tê dấu cảm giác bất an và lo sợ không yên trong lòng.
Trong vòng sơn môn phạm vi mấy nghìn dặm, không thấy chim bay, không nghe thấy tiếng côn trùng kêu, lúc nào cũng đều là một mảnh tĩnh mịch. Bởi vì trùng ngư điểu thú từ lâu đã chết hết. Chúng nó không thể thừa thụ loại khí tức áp lực như có thực chất này, vốn là một chút sinh mệnh năng lượng nhỏ yếu kia sớm đã thoát ly thân thể, tiêu tán thành từng mảnh.
Mọi người còn sống đang đợi, mặc kệ vì sao phải chờ, lại đều đang chờ ngày người nọ xuất quan.
Vạn chúng chờ mong người nọ. Tô Triệt đối với tất cả những gì phát sinh bên ngoài căn bản là hoàn toàn không hề hay biết, vẫn đang chìm đắm trong hưởng thụ Không Linh cảnh giới chí cao.
Không linh cảnh giới vạn năm khó gặp, được lợi tinh thần chi lệ ban ân, đối với điều này, Tô Triệt vô cùng quý trọng, hưởng thụ thoả thích, thế cho nên quên mất tất cả, thậm chí ngay cả tấn cấp Hóa Thần tầm quan trọng và tính nguy hiểm cũng quên mất.
Mặc kệ bên ngoài phát sinh cái gì, mặc kệ bản thân phát sinh cái gì, chỉ cần Đại không linh cảnh giới vẫn còn đang liên tục duy trì, Tô Triệt thật giống như thân rơi vào trong mộng cảnh vô cùng mỹ hảo vĩnh viễn cũng không muốn tỉnh lại.
Thời gian từng ngày trôi qua, một tháng, ba tháng, nửa năm, một năm,...
Bế quan sau hai năm rưỡi, một ngày này, Tô Triệt chậm rãi mở hai mắt ra, hơi chút tiếc nuối thở dài một tiếng.
Mọi việc đều có chung kết, đại không linh cảnh giới chung quy vẫn tán đi, đây cũng là việc không thể tránh được, chỉ là bởi vì một loại linh hồn hưởng thụ vạn năm khó gặp, thật là khiến kẻ khác lưu luyến không thôi.
Mặc kệ ngoại giới trôi qua bao lâu, ở trong cảm giác của Tô Triệt cũng chỉ là bừng tỉnh trong nháy mắt mà thôi.
- Trôi qua bao lâu rồi?
Tô Triệt trong lòng hỏi.
- Hai năm rưỡi!
Lão Hắc trầm thấp nói.
- Thoáng cái đã là hai năm rưỡi...
Tô Triệt coi như lúc này mới chân chính tỉnh táo lại, lập tức phát hiện, chính mình dĩ nhiên ở trong vô tri vô giác thuận lợi tấn chức Hóa Thần Kỳ.
Hóa phàm nhập thần nhập thần, nguyên thần đại thành, thành công bước vào giai đoạn thứ hai trên con đường tu tiên.
- Đây là Hóa Thần?
Tô Triệt chính mình cũng là có chút giật mình, trong lòng không khỏi nói thầm:
- Ta cũng không có chút nào phát hiện a.
- Chủ nhân, ngươi vẫn đang chìm trong đại không linh cảnh giới siêu thoát, từ lúc nửa năm trước, cũng đã tấn cấp Hóa Thần.
Lão Hắc như thực chất bẩm báo.
- Nửa năm trước liền đạt Hóa Thần, ta đây còn không có độ kiếp sao?
Tô Triệt càng giật mình.
- Không có!
Lão Hắc lắc đầu nói:
- Thiên kiếp của ngươi thẳng không có đến, cũng không biết có phải là Thiên Địa quy tắc đã cải biến, tấn cấp Hóa Thần cũng không cần độ kiệp, hay là bởi vì quá trình Hóa Thần của ngươi cực kỳ đặc thù, không cần độ kiếp... Tạm thời mà nói, không thể xác định được nguyên nhân chân chính.
- Được rồi, không việc gì cả.
Tô Triệt chậm rãi gật đầu, sau khi tấn cấp, trong lòng tràn đầy mừng rỡ, cũng không thèm để ý chút sự tình ấy:
- Đại không linh cảnh giới tạo cho ta chỗ tốt so với kinh lịch mấy tràng thiên kiếp mạnh hơn nhiều lắm...
- Thế nhưng chủ nhân, tình cảnh của chúng ta phi thường không ổn a!
Lão Hắc lộ ra vẻ mặt đau khổ, ngữ khí trầm trọng nhắc nhớ nói.
- Sao lại không ổn?
Tô Triệt nhíu chặt mày lại! Vẻ mặt nhăn nhó mà liên tưởng đến những cục diện mà chính mình lo lắng nhất:
- Lẽ nào đang bị những gia hỏa kia vây khốn sao?
- Đúng vậy, chủ nhân, ngươi xem...
Lão Hắc lập tức truyền lại một loạt hình ảnh tâm linh cho Tô Triệt, đây đều là thông qua tầng bốn Tiên Ngục cùng linh hồn nô bộc liên tiếp thông qua những gì đám người Hằng Dịch nhìn thấy đưa lại hình ảnh.
Bá bá bá bá bá... Hình ảnh liên tục không ngừng thoáng hiện ở trong óc, sắc mặt Tô Triệt cũng là càng trở nên khó coi, đến cuối cùng, càng đều là khí cực mà cười, nộ cực mà cười, hận cực mà cười:
- Tốt a, mặt mũi này của ta, thật sự là đủ lớn!
- Hơn sáu mươi Đại Thừa kỳ, hơn một trăm Độ Kiếp kỳ, hơn một nghìn Luyện Hư kỳ... Đội hình như vậy, ta còn có đường sống gì nữa? Ta còn có biện pháp nào có thể nghĩ ra được?
- Lão Hắc ngươi nói, ta còn có biện pháp nào để nghĩ nữa?
Trước mặt lực lượng tuyệt đối, tất cả mưu kế đều chỉ là trò cười, dưới tình cảnh như vậy, cho dù ngươi trí sâu tựa biện cũng là nghĩ không ra cái diệu kế gì.
Bất quá, Tô Triệt vẫn là ôm một tia hi vọng, trong lòng chờ mong, trong lúc chính mình đang bế quan, lão Hắc cùng Bạch Lão Ma bọn họ dù sao còn đều là trạng thái thanh tỉnh, thời gian hơn hai năm cũng đủ cho bọn họ nghĩ ra các loại phương pháp hóa giải.
Mặc dù không nhất định hữu dụng, nhưng chung quy so với bản thân vừa mới tỉnh ngủ, còn mạnh hơn nhiều lắm.
Lão Hắc lập tức trả lời:
- Chủ nhân, trong hai năm này, chúng ta trái lo phải nghĩ, tiêu hao không biết bao nhiêu chất xám, đem toàn bộ các loại con bài chưa lật của ngươi đều nghĩ đến, đương nhiên cũng bao gồm cả Tiểu Hắc cùng lực lượng của Ảnh Tử. Đồng thời, cũng thiết kế đủ loại mưu kế, thế nhưng, tính đi tính lại đến cuối cùng, kết quả đều chỉ là...
Lão Hắc nặng nề thở dài:
- Thực lực đối phương quá mạnh, nhân số quá nhiều, vượt quá xa năng lực thừa thụ của chúng ta, thực sự là nghĩ không ra bất cứ con đường hóa giải hữu hiệu nào. Chủ nhân, lão Hắc vô năng, thực sự là xin lỗi ngươi a.
- Không, cái này không thể trách ngươi, ai cũng không thể trách được.
Tô Triệt khoát khoát tay, trong lòng than thở:
- Chỉ có thể nói, chúng ta đã đánh giá thấp năng lực của Đại Thừa kỳ tu sĩ, Thiên Âm kiếp trước là Đại Vu, đối với Đại Thừa kỳ tu sĩ các loại năng lực, cũng không phải quá rõ ràng... Người không biết không có tôi, chúng ta đều không sai.
Nói đến, người bên cạnh Tô Triệt hoặc là tầng thứ không đủ, căn bản không có tư cách tìm hiểu năng lực của Đại Thừa kỳ, hoặc chính là tầng thứ rất cao, đồng dạng đối với Đại Thừa kỳ và Độ Kiếp kỳ khuyết thiếu hiểu biết.
Tỷ như nói Thiên Âm, kiếp trước của nàng chính là một đời Đại Vu cao cao tại thượng, thế gian Đại Thừa kỳ ở trong mắt nàng bất quá là con kiến hôi, tiện tay có thể bóp chết. Huống hồ nàng lại là một Vu tộc, không nên phần nhàn tâm kia, đi tìm hiểu Đại Thừa kỳ Tu Tiên Giả năng lực không chịu nổi một kích kia.
Bởi vậy, trước lúc bế quan, tất cả mọi người bên cạnh Tô Triệt đều không có ngờ tới, trong tinh không mang mang, nhanh như vậy sẽ bị người tìm tới cửa. Vốn tưởng rằng, chỉ có vận khí cực kém, không may cực độ, mới có thể không cẩn thận đánh lên bọn họ.
Ta cũng không phải chạy tán loạn khắp nơi, chỉ bất quá thành thành thật thật trốn ở một nơi an tâm tu luyện, sao nghĩ được, cái này cũng có thể bị nhân gia tìm được đây!
- Chủ nhân, ta cho rằng, muốn mạng sống, tất phải sử dụng kiện lễ vật thứ ba mà Vu Thần tặng cho ngươi.
Lão Hắc trầm giọng nói rằng:
- Thông qua Vu Thần Lệnh, hướng Vu Thần cầu cứu, chỉ qua hơn hai năm, hắn hẳn là còn ở Linh giới, lấy năng lực của hắn, chỉ cần nguyện ý cứu ngươi, trong chớp mắt là có thể đến chỗ này. Chủ nhân, hơn hai năm này, ta cân nhắc suy nghĩ đều hết rồi, đây là cách thoát khốn duy nhất mà ta có thể nghĩ được. Ngoài cái đó ra, không còn phương pháp nào khác!
- Đúng vậy!
Tô Triệt cũng là tinh thần rung lên, trong lòng gào thét:
- Còn có một Vu Thần Lệnh có thể lợi dụng, ta cũng suýt nữa thì quên mất.
Đối mặt với nhiều Đại Thừa kỳ, Độ Kiếp kỳ và Luyện Hư kỳ cường giả vây khốn như vậy, Tô Triệt cho dù vừa mới từ nhập định tỉnh lại, vậy cũng có thể ý thức được, bản thân lực lượng có tăng lên gấp chục lần đi nữa, cũng vô pháp hóa giải nguy cơ phải đối mặt ngày hôm nay.
Nói trắng ra, chỉ có lực lượng đến từ Tiên Giới, mới có thể giải quyết việc này.
Như vậy, chính mình có khả năng liên lạc đến Tiên Giới chi lực cũng chỉ có mình Vu Thần.
Bá!
Tô Triệt không chút do dự, tức khắc liền đem Thiên Âm từ trong Cự Phú Cung gọi đi ra.
Hơn hai năm nay, Thiên Âm đã ở trong không gian Cự Phú bế quan tu luyện, trùng kích Nguyên Anh hậu kỳ chi cảnh giới, đối với sự tình phát sinh bên ngoài, đồng dạng cũng không hề hay biết. Thông qua Tô Triệt giảng thuật một phen, thế mới biết sự tình nghiêm trọng thế nào.
Lúc này, nàng cũng là thần tình ngưng trọng, nhíu chặt vùng lông mày lại, đầu tiên là đối với Tô Triệt nhẹ giọng tạ lỗi:
- Xin lỗi, kiếp trước ta kinh nghiệm không thể giúp được ngươi, càng khiến ngươi thân hãm vào hoàn cảnh như vậy.
- Nghìn vạn lần đừng nói những lời này.
Tô Triệt vội vàng phất tay nói rằng:
- Kiếp trước ngươi mặc dù là một đời Đại Vu, vậy cũng không phải lão thiên gia không gì không biết, không chỗ nào không hiểu. Chung quy có một số việc là ngươi không biết được. Chúng ta cũng không đổ trách nhiệm lên người ngươi. Hiện tại muốn nói là, ngươi cho rằng, ta nếu hướng Vu Thần xin giúp đỡ, hắn sẽ giúp ta sao?
Thiên Âm hơi cân nhắc một chút, đó là lắc đầu:
- Sẽ không! Trừ phi, ngươi nguyện ý trở thành một Vu tộc chân chính, bằng không tám chín phần mười, hắn sẽ không hề phản ứng, làm bộ căn bản là không có thu được tín hiệu cầu cứu của ngươi. Dù sao, lúc đó ước định phải là sau khi ngươi tiến nhập Tiên giới, hắn mới ra tay cứu giúp ngươi một lần.
Nói đến đây Thiên Âm thấp giọng nói rằng:
- Vu Thần đại nhân cũng không làm sự tình không có ý nghĩa, theo như lời của hắn mỗi một từ, mỗi một động tác hắn làm ra, đều cũng có nguyên nhân, có tinh toán cẩn thận, đều là từ lợi ích làm cơ sở.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê