Within you, I lose myself. Without you,

I find myself wanting to be lost again.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 753-754: Ảnh Tử Quật Cường
ởi vậy trước khi vào thành, Tô Triệt chỉ có thể đối với Ảnh Tử của mình nhỏ giọng nói ràng:
- Nhất định phải kiềm chế một chút a, nếu là kinh động những cao thủ Ảnh Tộc kia, thực sẽ bị ngươi hại thảm.
Ảnh Tử không hề biểu thị, cũng không biết nghe hiểu hay không.
Ba người Tô Triệt ngụy trang thành hành hương giả, theo Thánh Ảnh Thành chính diện lên cầu thang, từng bước leo lên phía trước. Đây là tất nhiên, mặc kệ ngươi là loại tu vi nào, thân phận nào, đều phải đi lên thánh địa trên núi, nhất định phải từng bước đi lên như vậy, không ai sẽ cho phép ở trên bầu trời của Thánh Ảnh Thành phi hành.
Trong lúc đăng sơn, Tô Triệt đã cùng Ảnh Vạn Thất truyền âm nói chuyện với nhau, đối với Mị Ảnh Tinh hiểu biết cũng càng ngày càng nhiều.
Mị Ảnh Tinh là một sự nghiệp thống nhất đất nước một thể hệ xã hội Thánh Ảnh Giáo thống lĩnh thiên hạ, chưởng quản tất cả, toàn bộ con dân đều là giáo đồ của Thánh Ảnh Giáo.
Đặc điểm quan trọng nhất là mỗi một con dân, mỗi một Ảnh Tộc đều là Tu Luyện Giả.
Từ năm tuổi bắt đầu, mỗi người đều phải bắt đầu tu luyện Ảnh Chi Đạo, không muốn tu luyện cũng không được. Đây là một loại nghĩa vụ phải thực hiện mang tính cưỡng chế.
Không muốn tu luyện, kết quả chính ngồi tù. Sau khi Tiến vào lao ngục, còn có thể có ngục tốt ép buộc tu luyện, thậm chí còn có thể có thủ đoạn cực kỳ tàn khốc xử phạt về thể xác.
Cái này là nói, tu luyện Ảnh Chi Đạo, càng có thể bỏ qua một người tư chất Tiên Thiên, mặc kệ ngươi có linh căn hay không, chỉ cần ngươi sinh hạ đến có Ảnh Tử, vậy là có thể tu luyện.
Lời vô ích này không phải sao! Thế gian sinh linh, ai lại sinh ra mà không có bóng đây?
- Đây mới là một điểm khoa trương nhất a!
Tô Triệt và lão Hắc đều là hơi bị sợ hãi than:
- Toàn dân tu tiên, đây là loại khái niệm gì?
- Chủ nhân, ta cho rằng, chúng ta hẳn là để pháp môn tu luyện của Ảnh Chi Đạo muốn đoạt tới tay.
Lão Hắc nhất thời trông mà thèm, kêu la:
- Chúng ta tuy không có ép buộc chúng sinh Tiên Ngục đi tu luyện, thế nhưng, mặc dù chỉ có phân nửa người nguyện ý chủ động tu luyện, vẫn cũng bằng là thêm hơn một trăm ức Tu Tiên Giả a.
Tô Triệt lại không có kích động như vậy, mà là trong lòng sinh ra một loại nghi ngờ:
- Đại Mị Ảnh Thuật dù sao cũng là Tiên Giới Đại Đạo Chi Thuật, mặc dù bị trích tiên kia cải tạo thành Ảnh Chi Đạo, nhưng lại sao có khả năng tùy tiện một sinh linh bình thường, có thể tu luyện được đây?
- Ép buộc tu luyện! Ai nếu không muốn tu luyện, sẽ ngồi tù, ở trong lao còn có thể bị tu luyện. Vì sao ta sẽ cảm giác, phương diện này tràn ngập một cổ vị đạo âm mưu nhỉ?
Núi cao vạn trường, từng bước đi lên, ngay cả thể lực vô hạn cũng muốn tiêu hao mất một nửa lớn.
Trong lúc này, Ảnh Tử của Tô Triệt biểu hiện được thật ra cực kỳ trầm ổn, theo ở bên cạnh Tô Triệt, chậm rãi mà đi, không vội vàng, không nóng nảy, cũng có thể khiến cho Tô Triệt yên tâm hơn không ít.
Vì tránh cho đả thảo kinh xà, thần thức của thần thức cũng đều là trạng thái phong bế, chỉ là dựa vào năng lực dò xét của lão Hắc, mới không lo bị những Luyện Hư kỳ cường giả kia chú ý tới mình.
Thánh Ảnh Thiên Cung, cuối cùng cũng đã đến.
Trên đỉnh núi, một quần thể kiến trúc cực kỳ to lớn, tiến vào trước ngoài đại điện. Lão Hắc đó là nói rằng:
- Chủ nhân, ở đây quả nhiên là cao thủ nhiều như mây, chỉ là bên trái phía trước trong tòa thiên điện kia, đã có hơn mười Hóa Thần Kỳ, năm Luyện Hư kỳ tụ tập với nhau, hình như đang cử hành một nghi thức gia miện nào đó, cho một nữ tử Nguyên Anh kỳ.
- Năm Luyện Hư kỳ...
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
- Nếu không phải đã nghe qua Ảnh Vạn Thất miêu tả tường tận, ta hẳn là sẽ nghĩ nhầm, ở đây chính là Linh giới, mà không phải ở Tu Chân Giới.
- Đúng vậy!
Lão Hắc cười ha hả nói:
- Vừa mới thấy bọn họ trong nháy mắt kia, ta cũng là có loại cảm giác như vậy.
Lúc này ba người đã đi tới trước cửa điện cao tới mười trượng. Từ nơi này bắt đầu, toàn bộ Ảnh Tộc muốn đi vào đại điện đều phải cứ đi ba bước, sẽ quỳ rạp xuống đất dập đầu ba lần, sau khi đứng dậy, lại đi ba bước, quỳ xuống lại dập đầu ba cái...
Nhiều lần như vậy để tỏ lòng thành kính.
Thực sự mà nói, để Tô Triệt làm như vậy, trong lòng khẳng định sẽ thấy phi thường nghẹn khuất, Thánh Ảnh đại tiên kia có vĩ đại thế nào, vậy cũng vĩ đại không đến trên đầu Tô Triệt, dựa vào cái gì bắt hắn phải dập đầu a? Nhưng bởi lúc này đây hành động, là vì thỏa mãn nhu cầu của Ảnh Tử, phần nghẹn khuất này, chỉ có thể buộc bản thân cố nén nhịn xuống.
Nhưng vấn đề là Tô Triệt có thể chịu, Ảnh Tử cũng không chịu...
Trước cửa điện, khi Tô Triệt và Ảnh Vạn Thất lần đầu tiên quỳ lạy xuống, lại thấy Ảnh Tử vẫn đứng cách mặt đất một thước, thân hình bất động, quanh mình trong phạm vi hơn mười trượng, tất cả mọi người đều quỳ rạp trên đất, chỉ có nó đứng thẳng trên cao, thực sự là cực kỳ thu hút.
- Ngươi đây là...
Tô Triệt nhất thời phiền muộn, thầm nói:
- Vì ngươi, ta đường đường Tiên Ngục chi chủ cũng phải cúi thấp mình ba thước, ngươi lại như hạc giữa bầy gà, thân hình khí độ vẫn như cũ phi phàm vậy a.
Tô Triệt vội vàng hướng về phía Ảnh Tử vẫy tay, ý bảo lấy đại cục làm trọng lấy đại cục làm trọng, tạm thời nhẫn nại. Người chết vì sĩ diện, quỳ lạy một người đã không còn tại thế nhân vài lần, không coi là cái gì...
Thế nhưng, Ảnh Tử lại vẫn không quan tâm, đối mặt tiền phương, thắt lưng cũng không có cong xuống nửa thước.
Vài tên hộ vệ đồng thời té ngã xuống đất, dường như Ảnh Vạn Thất lúc đó như nhau, toàn thân xụi lơ, kịch liệt run rẩy...
Thông qua hai lần hành vi công kích này, Tô Triệt cũng là có thể xác định: đối với Ảnh Tộc, Ảnh Tử xác thực sẽ không lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu là có người dẫn đầu triển lộ địch ý đối với nó, như vậy, Ảnh Tử tuyệt đối sẽ không theo bọn họ khách khí.
Hô lạp...
Ngoài cửa đại điện nhất thời một mảnh hỗn loạn, mấy trăm gã Triêu Thánh Giả vẻ mặt đầy kinh khủng chạy tán loạn xung quanh, giống như trong phiên chợ ở tục thế đột nhiên phát sinh án mạng. Dân chúng tay không tấc sắt vô hạn kinh hoảng, đều trốn tránh đi.
Hô...
Ngay sau đó, lại có hơn mười đạo thần thức cường hãn quét ngang tới, rõ ràng chính là trong thiên điện, những Hóa Thần Kỳ và Luyện Hư kỳ đại tu sĩ kia phát hiện tràng diện hỗn loạn nơi này.
Cảm thụ được những thần thức này, Tô Triệt cũng không có hoảng loạn, dù sao cũng là sớm có dự liệu.
Bá! Bá! Bá...
Tổng cộng bốn mươi hai Hóa Thần Kỳ, năm Luyện Hư kỳ dĩ nhiên tất cả đều từ trong Thiên Điện lao tới, đặt song song thành hàng, đứng thẳng ở trên đài ngoài cửa điện.
Tất cả đều đi ra!
Nguyên bản mấy trăm gã Triêu Thánh Giả vẫn là cực kỳ hoảng loạn, vừa nhìn thấy bọn họ đến, phảng phất như tìm được người tâm phúc của chính mình, hô lạp một tiếng quỳ rạp trên đất, cùng kêu lên hô hoán một xưng hô nào đó.
Xưng hô này, Tô Triệt thật ra từ chỗ Ảnh Vạn Thất nghe nói qua, Ảnh Tộc đã ngoài Hóa Thần Kỳ, sẽ được gọi chung là Thánh Sử đại nhân.
Thế nhưng giờ khắc này, hơn mười vị Thánh Sử đại nhân, trong mắt căn bản dung không nổi những Triêu Thánh Giả này, ánh mắt của bọn họ đều tập trung ở trên người Ảnh Tử của Tô Triệt.
Mặc dù bọn họ đều là đầu đội mặt nạ bảo hộ, nhìn không thấy biểu tình ngũ quan, nhưng Tô Triệt vẫn là có thể vô cùng rõ ràng phán đoán ra được, trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Cực độ khiếp sợ!
Rất hiển nhiên, bản thân Ảnh Tử mang đến cho bọn hắn trùng kích cực lớn.
Nói cách khác, bọn họ hẳn là nhận ra được Ảnh Tử của mình...
Giờ khắc này, ánh mắt của Tô Triệt đồng dạng rơi xuống trên người Ảnh Tử, trong lòng càng nghi vấn trùng trùng:
- Ngươi rốt cuộc là cái gì? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Hơn mười Ảnh Tộc Thánh Sử vừa nhìn thấy Ảnh Tử của Tô Triệt, đó chính là ngây ngốc đứng sừng sững tại chỗ, trong mắt tràn ngập cảm giác khiếp sợ.
Tô Triệt cho rằng, bọn họ nhất định nhận ra được Ảnh Tử, có lẽ nói, bọn họ biết lai lịch của Ảnh Tử...
- Cũng không biết, kế tiếp bọn họ sẽ phát động công kích điên cuồng, hay là hành đại lễ tham bái đối với Ảnh Tử? Lão Hắc, ngươi cho rằng loại khả năng nào lớn nhất?
- Ta đây cũng không biết a, chủ nhân, trong lòng một chút manh mối cũng không có.
Lão Hắc lộ vẻ cười khổ, buông tay mà quay về.
Tô Triệt khẩn trương cao độ, trong lòng cùng lão Hắc nói chuyện, đồng thời, Hằng Dịch, Lâm Phong, Miêu Lực tam đại Luyện Hư thủ hạ đã ở trong Tiên Ngục làm tốt tùy thời chiến đấu, tùy thời đều có thể triệu hồi ra để bảo hộ chính mình.
Sau mấy phút này, năm Luyện Hư kỳ Ảnh Tộc Thánh Sử kia sải bước tiến lên, nhất tề khom mình hành lễ, trong đó một người hướng về phía Ảnh Tử huyên thuyên nói một phen.
Ảnh Tử lại vẫn đứng im bất động, không chút phản ứng. Thánh Sử nói chuyện kia, càng lại nói cho hắn nghe một lần nữa, Ảnh Tử vẫn là hoàn toàn không có biểu thị gì.
Sau đó, Thánh Sử kia càng đem chuyển tới trên mặt Tô Triệt, huyên thuyên nói một phen, cùng hai lần trước kia thoáng tồn tại khác biệt, nhưng Tô Triệt đánh giá suy đoán, nội dung hẳn là không sai biệt lắm.
Tô Triệt cho rằng, việc đã đến nước này, đã biết thân phận người từ ngoài đến, khẳng định là giấu không được, mặc dù có thể học được ngôn ngữ của Ảnh Tộc, ngụy trang kia cũng sẽ kẽ hở chồng chất, sớm muộn gì đều bị bọn họ phát hiện.
Quan trọng nhất chính là chính mình căn bản không hiểu được "Ảnh Chi Đạo" bất cứ công pháp nào, bất cứ pháp thuật gì, hơi thử thăm dò một lần, tất nhiên lòi đuôi chuột. Đã như vậy, còn không bằng im lặng một chút đây!
Vì vậy, Tô Triệt lợi dụng ngôn ngữ thông dụng trong Tu Chân Giới cao giọng nói rằng:
- Không có ý tứ, chúng ta đến từ Tu Chân Giới ngoại vực, nghe không hiểu ngôn ngữ của Ảnh Tộc.
- Người từ ngoài đến?
Hô lạp, trong tràng một mảnh xôn xao, nguyên bản một ít Ảnh Tộc Triêu Thánh Giả vẫn là mang vẻ mặt kinh hoảng, nhất thời toát ra địch ý rõ ràng, đối với người từ ngoài đến, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua, đây là ý thức chủng tộc thâm căn cố đế của mỗi một Ảnh Tộc.
Sưu!
Một khi có người toát ra địch ý rõ ràng, Ảnh Tử sẽ không cùng bọn chúng khách khí, lại trong nháy mắt biến mất vô tung.
Phốc thông, phốc thông...
Hơn mười Triêu Thánh Giả Triêu Thánh Giả đồng thời té ngã xuống đất, đều tự hồn lực đều là trong khoảnh khắc xói mòn hơn phân nửa, nguyên khí tổn hao nhiều, xụi lơ vô lực.
Đối mặt với tràng cảnh này, không nói Ảnh Tộc khác cảm tưởng ra sao, ngay cả Tô Triệt cũng đều là âm thầm kinh ngạc: Ảnh Tử càng có thể đồng thời hạ thủ đối với nhiều người như vậy? Cũng không biết nó làm sao làm được, coi như phân thân thuật vô hạn...
Tại trước mặt hơn mười vị Thánh Sử tu vi cao thâm công nhiên hành hung, Tô Triệt cùng với những Triêu Thánh Giả kia xung quanh toàn bộ đều cho rằng, lần này, Thánh Sử đại nhân tất nhiên sẽ thốt nhiên mà giận, xuất thủ ngăn lại mới đúng.
Thế nhưng, toàn bộ Thánh Sử đều là không hề có động tác, chỉ có Luyện Hư Thánh Sử vừa rồi nói chuyện thực lực tối cao kia hướng về phía Tô Triệt, lấy ngôn ngữ thông dụng la lớn:
- Thỉnh các hạ thủ hạ lưu tình, chớ để bị thương đến người vô tội!
- Ta nói không tính a!
Tô Triệt xòe hai bàn tay ra, nhún nhún vai, đối với hắn giải thích nói:
- Thật sự mà nói, nó căn bản không nghe lời ta, hơn nữa, đi tới Mị Ảnh Tinh các ngươi đó cũng là ý tứ của nó, ta chỉ là một kẻ hiệp trợ.
- A, quả nhiên là như thế này...
Hơn mười vị Ảnh Tộc Thánh Sử đứng đối diện nhau, đồng thời gật đầu, đối với lời giải thích này của Tô Triệt tựa hồ cũng không có nghi vấn.
Tô Triệt chỉ có thể nói ra kiến nghị:
- Ta cho rằng, các ngươi tốt nhất để những Triêu Thánh Giả này thạm thời lui ra ngoài, miễn cho tạo ra càng nhiều hiểu lầm.
- Được.
Tên Thánh Sử Thánh Sử kia gật đầu mà đáp ứng, lập tức đối với những Triêu Thánh Giả bình dân trên quảng tràng kia thét ra lệnh một phen.
Ảnh Tộc ý thức phục tùng đều rất mạnh, đám bình dân nghe đến Thánh Sử đại nhân mệnh lệnh, không hề chần chờ, lập tức liền rời đi, thậm chí còn để những người bị trúng Ảnh Tử công kích thụ thương vừa rồi, vẫn là xui lơ trên mặt đất mang đi.
Rất nhanh, trong tràng chỉ còn Tô Triệt cùng Ảnh Tử, lại thêm hơn mười vị Thánh Sử ở trên đài đối diện. Liền ngay cả những hộ vệ phòng thủ kia cũng bị an bài đến bên ngoài tràng, ngăn cản những Triêu Thánh Giả đến sau, đối với điều này không hề hay biết chạy tới gây thêm phiền phức.
Chỉ cần không ai triển lộ địch ý đối với chính mình, Ảnh Tử đó là vẫn không nhúc nhích đứng ở chỗ đó, như tượng đá.
Luyện Hư Thánh Sử kia tựa hồ biết khó có thể cùng Ảnh Tử câu thông, liền hướng về phía Tô Triệt chắp tay nói rằng:
- Bỉ nhân Ảnh Tam Thiên, một trong Thánh Ảnh Giáo Phó giáo chủ, trong một tháng gần đây phụ trách trấn thủ Thánh Ảnh Thiên Cung... Còn xin hỏi, các hạ xưng hô ra sao?
- Tại hạ Thiên Vũ!
Tô Triệt đáp lễ mà nói.
- Thiên Vũ đạo hữu...
Biết được đạo hào của Tô Triệt, Ảnh Tam Thiên tự nhiên cũng cải biến xưng hô, ngữ khí ôn hòa nói rằng:
- Còn xin hỏi, Thiên Vũ đạo hữu và Ảnh Thần đại nhân có quan hệ ra sao?
Ảnh Thần?
Tô Triệt có thể nghe ra được Ảnh Thần xưng hô này, tất nhiên là Ảnh Tam Thiên gọi đối với Ảnh Tử của mình.
Vì vậy, Tô Triệt thoáng vừa nghĩ, hơi lộ vẻ cẩn trọng giải thích nói:
- Hẳn là coi như quan hệ bằng hữu đi sao. Ảnh Thần đại nhân tạm thời mượn dùng Ảnh Tử của ta.
Ảnh Tam Thiên nhẹ nhàng gật đầu, đối với giải thích này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí sớm đã ngờ tới. Hắn hơi hạ thấp người, giơ tay mời:
- Vậy thì thỉnh Ảnh Thần đại nhân, Thiên Vũ đạo hữu nhập điện an vị, có chuyện gì, chúng ta có thể chậm rãi thương thảo.
- Như vậy tốt nhất.
Tô Triệt bình thản mà đáp ứng, bước đi về phía trước.
Việc đã đến nước này, kế tiếp đem loại cục diện gặp phải này, cũng phải kiên trì đối mặt.
Trong một tòa nội điện nào đó của Thánh Ảnh Thiên Cung, Tô Triệt và Ảnh Tử đã bị cực kỳ tôn sùng tiếp đãi, thậm chí có bốn gã Ảnh Tộc nữ tử tương đối xinh đẹp ân cần hầu hạ. Mà các nàng đều là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ cao cường.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê