They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 723-724: Có Chút Động
ến a, ta liền đứng ở chỗ này chờ, không trốn cũng không tránh. Ta còn không tin, chỉ bằng một đám phế vật các ngươi, cũng có thể đánh vỡ đại trận hộ sơn mà ta tự tay bố trí!
Kiêu ngạo vô cùng, cực điểm ngông cuồng!
Đám người tu sĩ râu ria rậm rạp, đều là tức giận đến khí huyết dâng trào, một tên Nguyên Anh tiểu bối, chỉ bất quá ỷ vào một tầng kết giới phòng ngự, dám chỉ vào mặt mười mấy Luyện Hư kỳ mà mắng, đây thực sự là...
Công!
Ầm ầm ầm!
Mười bốn Luyện Hư kỳ đại tu sĩ đồng thời bộc phát ra uy năng mạnh nhất, tập trung oanh kích một điểm nào đó trên kết giới phòng ngự.
Mà cái điểm này, từ góc độ của tu sĩ râu ria rậm rạp mà xem, chính hướng về phía đầu Tô Triệt...
Hơn mười Luyện Hư kỳ hợp lực công kích, đó là cường lực đến mức nào, phỏng chừng, có thể dễ dàng làm phạm vi ngàn dặm san thành bình địa, triệt để hủy diệt.
Nhưng giờ khắc này, bọn họ mạnh mẽ đả kích lên đại trận hộ sơn, chỉ có thể nhấc lên từng đợt sóng chấn động đủ mọi màu sắc, một tầng kết giới phòng ngự nhìn như yếu kém, lại không có cách nào xuyên thấu.
- Hộ sơn đại trận này của Thiên Huyền Tông, so với trận pháp của các tông môn Tu Chân Giới khác, lực phòng ngự đều mạnh hơn nhiều, không trách được tên tiểu bối kia tùy tiện như vậy...
Bọn người râu ria rậm rạp rất là cảm khái.
Bất quá, thế này cũng không thể ngăn cản bọn họ, bởi vì bọn hắn tin tưởng, trận pháp của Tu Chân Giới có mạnh hơn nữa, vậy cũng không có thể đỡ nổi Luyện Hư kỳ kéo dài đả kích.
Ầm! Ầm! Oanh...
Trong tiếng oanh kích kéo dài không ngừng, thần sắc của Tô Triệt cùng Ngọc Thanh vững vàng đứng ở bên trong kết giới, thậm chí mặt lộ vẻ châm chọc, giống như đang chế giễu, xem trò vui.
Cảnh này khiến lửa giận của đám người râu ria rậm rạp càng vượng, vừa công kích, đồng thời đều đang bí ẩn cân nhắc, nếu hai tiểu bối này rơi xuống trên tay mình, thì sẽ lấy loại phương pháp nào chậm rãi dằn vặt bọn họ....
Vẻ mặt Ngọc Thanh nhìn như bình thản, nhưng lại không hề có một tiếng động truyền âm cho Tô Triệt:
- Nếu bọn họ nhiều hơn hai, ba người nữa, cường độ công kích sẽ vượt qua chịu đựng cực hạn của kết giới phòng ngự, không cần mấy lần, liền có thể đánh xuyên.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, biểu thị đồng ý Ngọc Thanh nói.
Bất kỳ hình thức phòng ngự kết giới nào, đều tồn tại chịu đựng cực hạn, nếu lực đả kích của đối phương vượt ra khỏi cái cực hạn này, mặc dù sẽ không triệt để đánh tan cả tòa hộ sơn đại trận, cũng có thể ở một điểm nào đó đột phá vào, giống như dùi đâm thủng vải vóc vậy.
Trong tiếng đả kích oanh ầm ầm ầm, Tô Triệt lại truyền âm cho Ngọc Thanh:
- Ta ngược lại rất hi vọng bọn hắn có thể không chịu thua kém một ít, không cần ta cố ý nhường, bọn họ chỉ bằng bản lãnh của mình, liền phá được một lỗ thủng, chui vào mấy người, vừa vặn có thể...
Câu nói kế tiếp chưa hề nói, bởi vì, đó chính là thủ đoạn Tô Triệt tính toán đối phương.
Thời điểm hai người không hề có một tiếng động giao lưu, ai cũng không có chú ý tới, cái bóng trên mặt đất của Tô Triệt, so với cái bóng của Ngọc Thanh càng thâm trầm hơn một ít. Lẽ ra, hai người sóng vai đứng thẳng, nguồn sáng đến từ đỉnh đầu lại hoàn toàn nhất trí, cái bóng trên mặt đất hẳn là hoàn toàn tương đồng mới đúng.
Nhưng giờ khắc này, cái bóng của Tô Triệt không chỉ là màu sắc càng sâu, giống như nó vẫn hơi rung động, cảm giác rất là quỷ dị.
Chỉ bất quá, sự biến hóa này quá mức nhỏ bé, Tô Triệt, Ngọc Thanh, kể cả lão Hắc bên trong Tiên Ngục, tất cả lực chú ý đều tập trung trên người mười mấy Luyện Hư tu sĩ ở bên ngoài kết giới, đều không có phát hiện, cũng không có để ý cái bóng của mình có thể có biến hóa gì...
Rầm rầm oanh...
Đám người râu ria rậm rạp hợp lực đả kích, kéo dài đến một phút, trong khoảng thời gian này, đại trận hộ sơn chịu đựng vô số lần đả kích, không biết đã tiêu hao đi bao nhiêu linh thạch, số lượng quá to lớn, đã khó có thể tính toán.
- Xấp xỉ rồi.
Tô Triệt thầm nhủ trong lòng:
- Lại tiếp tục như thế, chính ta cũng muốn mất đi kiên nhẫn.
Tay phải của Tô Triệt gác ở sau người, liên tục làm ra mấy thủ thế. Mấy cái thủ thế này, đám người râu ria rậm rạp ở ngoài kết giới căn bản không nhìn thấy, vì thần thức của bọn hắn không cách nào thẩm thấu vào phòng ngự kết giới, chỉ bằng mắt thường khẳng định không nhìn thấy động tác ở phía sau Tô Triệt.
Mấy cái thủ thế này, là làm cho Thiên Âm xem.
Giờ khắc này, Thiên Âm đang ở trong chưởng giáo đại điện khống chế cả tòa đại trận hộ sơn, thông qua công năng quản chế trận pháp, ngay cả mỗi một cọng tóc gáy trên người Tô Triệt cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Tiếp thu ám hiệu Tô Triệt phát cho mình, Thiên Âm lập tức khống chế thiết trí của đại trận hộ sơn, thoáng hạ thấp cường độ phòng ngự của trận pháp.
Đám người râu ria rậm rạp đang oanh kích phòng ngự kết giới, lập tức phát hiện, sau đó mấy lần công kích, phòng ngự kết giới trước mặt chấn động đặc biệt mãnh liệt, giống như đi...
- Rất tốt!
Tu sĩ râu ria rậm rạp nhất thời vui vẻ, lập tức truyền âm cho hết thảy đồng bạn:
- Phòng ngự kết giới buông lỏng, cường độ phòng ngự rõ ràng yếu bớt không ít, điều này nói rõ, linh thạch của bọn họ sắp tiêu hao theo không kịp. Ta đã nói, một môn phái Tu Chân Giới mà thôi, sao có thể có nhiều linh thạch như vậy, có thể chống lại chúng ta đả kích trầm trọng như thế chứ.
Những người khác cũng là tinh thần đại chấn, ra tay lại tăng cường mấy phần.
Phạm vi Đại trận hộ sơn bao phủ chí ít hơn mười ngàn dặm, cho dù không có gặp công kích, mỗi thời mỗi khắc đều phải tiêu hao lượng lớn linh thạch, như vậy hiện tại, liên tục chịu đựng mười mấy Luyện Hư tu sĩ cường lực đả kích, tốc độ tiêu hao linh thạch sẽ tăng lên mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần. Đối với một môn phái Tu Chân Giới mà nói, không chống đỡ nổi cũng là bình thường.
Rầm rầm rầm rầm...
Lại là liên tục mấy lần hợp lực oanh kích, kết giới phòng ngự trước mắt nhấc lên sóng chấn động cực kỳ rõ ràng, đây là biểu hiện năng lượng phòng ngự không đáng kể, lực phòng ngự yếu bớt rất nhiều.
Bên trong kết giới, Tô Triệt cũng là sắc mặt đại biến, bá bá bá hướng về phía sau gửi đi mấy truyền tin Ngọc Phù, làm cho người ta cảm giác thật giống như là, hắn cảm thấy tình huống không ổn, vội vàng gửi đi tin tức cho người chưởng khống đại trận nào đó. Giục đối phương gia tăng độ mạnh yếu, tập trung vào càng nhiều linh thạch, ngàn vạn lần không thể gián đoạn năng lượng của phòng ngự kết giới.
- Hừ hừ, giãy dụa vô vị mà thôi!
Tu sĩ râu ria rậm rạp quả nhiên cho rằng Tô Triệt biểu hiện ra là cầu viện, cười lạnh nói:
- No nhất thời thì được, no một đời được sao? Huống hồ, hiện tại muốn bù đắp, đã không còn kịp rồi!
Hống!
Theo hắn gầm một tiếng dữ dội, mười ba người còn lại cùng bộc phát ra sức tấn công mạnh nhất, vẫn là rơi vào một điểm trên kết giới.
Phốc!
Một thanh âm xuyên thấu cổ quái tùy theo vang lên, ở trong tai đám người râu ria rậm rạp, đây không thể nghi ngờ là âm thanh mỹ diệu nhất của tự nhiên.
Xuyên qua, cuối cùng cũng coi như xuyên qua!
Tầng kết giới trước mặt này, quả nhiên bị xuyên thấu ra một lỗ thủng đường kính không tới một thước.
Tuy rằng chỉ có một thước, nhưng chỉ cần là xuyên thấu, sau đó liền dễ nói.
Tu sĩ râu ria rậm rạp sớm có chuẩn bị, trong nháy mắt lấy ra một pháp bảo, chuẩn xác khảm vào trong động trên kết giới.
Lấy pháp bảo loại viên hoàn mở rộng kết giới phòng ngự, đây là một thường thức cơ bản của Tu Tiên giới, dưới bước ngoặt thế này, phần lớn là xử lý như vậy.
Xoạt xoạt...
Pháp bảo viên hoàn cấp tốc lớn lên, đường kính mở rộng đến quy mô khoảng bốn thước, nhưng ở dưới phòng ngự kết giới áp bách, đã không cách nào lại biến thành lớn hơn.
Bất quá, một lỗ thủng đường kính bốn thước, đủ để những Luyện Hư tu sĩ này nhanh chóng xuyên qua.
Hoàn toàn không có phí lời, không hề dừng lại!
Vèo! Vèo! Vèo...
Tu sĩ râu ria rậm rạp vẫn khống chế pháp bảo viên hoàn chống lại áp lực của kết giới phòng ngự, để những đồng bạn khác tận dụng thời cơ cực kỳ ngắn ngủi này, hầu như nối liền một đường thẳng, đâm về phía cái lỗ thủng kia...
Vèo!
Một số người trước nhất cực kỳ thuận lợi xuyên vào, nhưng mà thân ảnh của bọn hắn lập tức biến mất hoàn toàn, không thấy hình bóng.
Vèo!
Người thứ hai theo sát phía sau căn bản không kịp phản ứng nữa, thuận theo quán tính, tương tự xuyên vào, so với một người trước, chỉ chậm một phần ngàn cái chớp mắt. Ngay cả hắn cũng không kịp thấy, biến mất rồi.
Vèo!
Tuy rằng tốc độ người thứ ba cũng cực nhanh, nhưng đã phát hiện hai vị đồng bạn biến mất không còn tăm tích, hắn liền liều mạng ngừng thân hình, thế nhưng nửa người trên đã chui qua lỗ thủng trên phòng ngự kết giới.
Người này phản ứng cực nhanh, cấp tốc dừng lại thân hình, nhưng không may, người thứ tư sau ở hắn không biết chuyện gì, thuận theo khí thế lao tới, bành một thoáng, bắn hắn vào bên trong.
Khi người thứ ba hoàn toàn xuyên thấu qua lỗ thủng, cũng triệt để biến mất không còn tăm tích.
Người thứ tư này mới phát hiện tình huống không đúng, mượn lực phản chấn vừa nãy, di động qua trái mấy trượng, cuối cùng là đúng lúc trốn tránh, không có giống người thứ ba đâm đầu vào trong bẫy rập.
Những người phía sau, tất cả đều phát hiện dị biến này, từng người trong nháy mắt dừng lại, lại không có người nào dám xông tới trước.
- Chỉ có ba cái...
Tô Triệt ở bên trong kết giới, âm thầm lắc đầu, tâm nói đáng tiếc, số lượng thật là ít đi một chút.
Ba người vừa chui vào chạy đi đâu?
Đáp án rất đơn giản, bọn họ đều đâm đầu vào Di Tiên Cảnh, Tô Triệt đã sớm mở lối vào ở vị trí này, thiết kế một cái tròng, bố trí xong cạm bẫy, chỉ chờ bọn hắn chui vào đây.
Ai có thể nghĩ đến, thật vất vả xuyên qua kết giới, bên trong còn có một cạm bẫy vô hình đang chờ bọn chúng, hơn nữa còn là cạm bẫy mà thần thức của Luyện Hư kỳ cũng không thể sớm phát hiện, quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi!
Chỉ có thể nói, pháp bảo không gian kỳ lạ như Di Tiên Cảnh, trong toàn bộ đại vũ trụ, bên trong tiên phàm hai giới, chỉ có một cái như thế.
Trước đó, bọn họ căn bản chưa từng tao ngộ loại này, hoàn toàn không thể nghĩ đến sẽ xuất hiện loại dị biến này...
Lần này, mặc dù bên trên kết giới vẫn còn lưu lại một lỗ thủng đường kính bốn thước, nhưng không có người nào còn dám xông đi vào. Kể cả tu sĩ râu ria rậm rạp ở bên trong, tất cả đều sững sờ ở bên ngoài.
- Thế nào, không dám đi vào sao?
Tô Triệt cực kỳ tùy ý vung vung tay, ngữ khí lạnh nhạt nói:
- Nếu không muốn đi vào, vậy thì đóng cửa lại đi. Mở cửa ra, gió lớn, có thể bị muỗi tiến vào.
Trong lời nói cực kỳ trào phúng, muỗi cũng dám tiến vào, nhưng các ngươi không có can đảm xông tới,...
Đối mặt trào phúng như vậy, mười một người bên ngoài lại không có phản bác một câu, nỗi lòng của bọn hắn vẫn không có từ bên trong cảnh tượng quỷ dị vừa nãy tránh thoát ra, ba vị đồng bạn Luyện Hư kỳ, làm sao có khả năng cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất không thấy hình bóng?
Điều này sao có thể?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Dù bọn hắn là đại năng tu sĩ sống mấy ngàn năm, trong lúc nhất thời, tất cả đều nghĩ không hiểu, đối phương đến cùng trêu đùa loại thủ đoạn nào, loại âm mưu nào?
Đùng! Đùng!
Tô Triệt biết, bọn họ xác thực không còn can đảm xông tới, liền đánh ra hai cái thủ thế; Thiên Âm ở trong chưởng giáo đại điện, nhìn thấy động tác của hắn, lập tức điều chỉnh đại trận đến trạng thái mạnh nhất.
Kèn kẹt kèn kẹt…
Pháp bảo viên hoàn vang lên tiếng kèn kẹt, chịu đựng áp lực kết giới bỗng nhiên tăng cường mấy lần, mặc dù nó là một cực phẩm Đạo khí, nhưng nếu chống đỡ lực lượng của toàn bộ đại trận, vẫn là phi thường vất vả.
Tu sĩ râu ria rậm rạp không hề có một tiếng động thở dài, vung tay, vội vàng thu pháp bảo này lại. Hô! Lỗ thủng khép kín, phòng ngự kết giới khôi phục đến trạng thái không gì phá nổi.
Một vòng đả kích này qua đi, mười một vị Luyện Hư tu sĩ ở đây, không có ai còn dám lấy ánh mắt miệt thị nhìn về phía Tô Triệt, bởi vì bọn hắn đã xác định, người trẻ tuổi trước mắt này, tuy tu vi cá nhân không cao, nhưng trong tay của hắn giống như nắm giữ một loại vũ khí nào đó vượt quá sức tưởng tượng của bọn hắn.
Những cái được gọi là Luyện Hư đại năng, ở trong mắt hắn, chỉ bất quá là con mồi mà thôi...
Ba đại năng tu sĩ Luyện Hư kỳ, ly kỳ mất tích, tăm tích không rõ, chuyện khó mà tin nổi phát sinh ở trước mắt như vậy, không riêng gì mười một Luyện Hư tu sĩ ở ngoài kết giới sợ hãi vạn phần, ngay cả bên trong Linh giới, những siêu cấp cường giả Độ Kiếp kỳ cùng Đại Thừa Kỳ đang thông qua Thấu Thiên kính quan sát một màn này, tất cả đều là không hiểu ra sao, kinh ngạc không ngớt.
- Hắn đưa ba người kia đi nơi nào?
- Một Nguyên Anh Kỳ tiểu bối, sao có thể vô thanh vô tức làm cho ba Luyện Hư kỳ mất tích trong nháy mắt?
- Đúng vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta căn bản sẽ không tin tưởng...
Mấy Độ Kiếp Kỳ Thiên Quân nhỏ giọng nói thầm.
- Ta cảm giác…
Một siêu cấp cường giả Đại Thừa Kỳ khuôn mặt âm trầm nói:
- Ba người bọn hắn, như là chìm vào bên trong một không gian pháp bảo ẩn hình nào đó, mới đột nhiên biến mất như vậy. Rõ ràng chính là cái tròng mà tiểu tử kia sớm thiết trí.
- Không sai, ta cũng thấy như thế.
Một cường giả Đại Thừa Kỳ khác trầm ngâm nói:
- Không gian pháp bảo có thể hoàn toàn ẩn hình, cũng có thể giấu diếm được thần thức của Luyện Hư kỳ, thế gian hầu như không tồn tại, chẳng lẽ nói... chẳng lẽ là...
Lời ấy vừa ra, mọi người đều chấn động, thậm chí có người bật thốt lên:
- Tòa bảo tháp kia!
- Vô cùng có khả năng!
Mấy cường giả Đại Thừa Kỳ đồng thời gật đầu.
- Người này là ai?
Nhất thời có người nhìn về phía Lâm Thiên Quân, hỏi dò thân phận của Tô Triệt.
- Hẳn là…
Lâm Thiên Quân thông qua con của mình Lâm Phong đã từng gặp qua Tô Tiệt, giờ khắc này trả lời:
- Thiên Huyền Tông đại chưởng giáo Thiên Vũ, không tới ba mươi tuổi Ngưng Anh thành công, những năm gần đây danh tiếng rất thịnh, vẫn là đối tượng ta trọng điểm quan tâm. Nhưng mà, trước đó không hề nghe nói hắn có một kiện không gian pháp bảo có thể ẩn hình a...
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê