This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 699-700: Bắt Ba Ba Trong Rọ
hải biết rằng, Di Tiên Cảnh chính là Thánh địa Vu tộc, sau khi Tu Tiên giả tu vi càng cao đi vào, sẽ chết càng nhanh; Thậm chí có thể nói, ngay cả Tiên Giới Chân Tiên cũng không dám tùy tiện xông vào sào huyệt Vu tộc.
Ngược lại là những sinh linh phổ thông không biết tu luyện, người thủ hộ Di Tiên Cảnh sẽ coi bọn hắn là sinh linh nhỏ yếu nhất, như trùng ngư chim tước, mới không giết bọn hắn.
- Lâm Phong thiếu quân phải không?
Tô Triệt có thể nói là cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng, cười híp mắt nhìn Lâm Phong, chậm rãi nói:
- Mới vừa rồi còn thực sự là không biết, dĩ nhiên là thiếu quân điện hạ lại một lần nữa đại giá quang lâm. Bất quá, lần này tuy rằng ngươi trở nên thông minh hơn một ít, đều biết đến đánh lén ám toán, nhưng vẫn đánh giá thấp Tô mỗ. Lần thứ hai rơi vào cạm bẫy ta bố trí, xin hỏi ngươi giờ khắc này, có cảm tưởng gì?
Tô Triệt trào phúng, đối với tâm lý trạng thái của Lâm Phong nhất định sẽ tạo thành trùng kích nhất định, là cố ý cho hắn cảnh đã tuyết còn thêm sương, phụ trợ người thủ hộ Di Tiên Cảnh nhanh chóng giải quyết gia hỏa này.
Tô triệt không muốn giết hắn, mà là dự định bắt sống, bắt vào Tiên Ngục, đổi thành thủ hạ Luyện Hư kỳ thứ nhất của mình.
Đến lúc đó, có Lâm Phong và Phỉ Vân phối hợp lẫn nhau, hơn nữa trên tay mình nắm giữ lực lượng khác, đối mặt Linh giới hạ xuống hai, ba Luyện Hư kỳ cường giả, cũng không cần phải lo lắng cái gì.
Hôm nay, Tô Triệt, lão Hắc cùng Bạch lão ma đã sớm nghĩ tới, rất có thể Linh giới sẽ phái một vị sứ giả khác đối phó mình, bởi vậy, mỗi phương diện đều đã làm đủ chuẩn bị.
Ngoại trừ Phỉ Vân cùng trái tim kia, Tô Triệt cho rằng, lực lượng trong tay mình còn có thể tạo thành uy hiếp đối với tu sĩ Luyện Hư, chỉ còn có Di Tiên Cảnh.
Nên trong mấy ngày tọa trấn tông môn này, liền điều chỉnh Di Tiên Cảnh đến trạng thái ẩn hình triệt để, ở mọi thời khắc che ở trước người mình.
Vừa nãy ở bên trong đại điện chế tạo ra truyền tống quang môn kia, chỉ là một bảng quảng cáo dọa người mà thôi, muốn đi vào Di Tiên Cảnh, căn bản không cần truyền tống gì, tùy tiện mở ra một lối vào là có thể đi vào.
Tô Triệt cố ý làm ra một cái truyền tống như thế, chính là vì hấp dẫn lực chú ý của Lâm Phong, để hắn cho rằng nhất định phải thông qua cánh cửa kia mới có thể tiến nhập không gian pháp bảo.
Kỳ thực, Tô Triệt sớm đã khống chế Di Tiên Cảnh ẩn hình đi tới bên trái Lâm Phong cách đó không xa, đồng thời phán đoán con đường hắn né tránh, lúc này mới thả Phỉ Vân ra.
Phỉ Vân y theo Tô Triệt chỉ điểm, thuấn di đến phía sau Lâm Phong muốn đánh lén, chỉ là vì ép hắn đến vị trí chỉ định kia, lối vào Di Tiên Cảnh đang chờ ở nơi đó...
Lâm Phong ở dưới lần tính toán này, giống như con ruồi không đầu, đâm vào Di Tiên Cảnh.
Lợi dụng Di Tiên Cảnh đối phó sứ giả Linh giới, là thủ đoạn mạnh nhất của Tô Triệt cùng lão Hắc có thể nghĩ ra, chỉ bất quá lần trước ở bên trong Hoang Thần Cốc còn chưa kịp sử dụng một chiêu này, Lâm Phong đã là thịt nát thân hủy, nguyên thần trốn thoát.
Hôm nay, nếu đã tương đối thuận lợi bắt hắn vào Di Tiên Cảnh, Tô Triệt sao cho phép để hắn chạy trốn một lần nữa, nói cái gì cũng phải lưu hắn lại. Nếu như không thể bắt sống, cũng phải giết chết hắn.
Giờ khắc này Lâm Phong thân ở bên trong lực lượng áp bách vô hình, vẫn liều mạng giãy dụa, toàn lực chống lại.
Người thủ hộ Di Tiên Cảnh y theo chỉ lệnh của Tô Triệt, cũng không làm thủ đoạn cường lực nhất giết đi, chỉ là lấy loại phương thức trấn áp này chậm rãi tan rã năng lực phản kháng của hắn.
Cảm nhận được lực áp bách càng ngày càng mạnh từ từ ép gần, đã ép chân nguyên màu đỏ ngầu mà mình thả ra trở về bên trong thân thể, Lâm Phong làm sao không biết, đang đối phó mình cũng không phải là lực lượng một người nào đó, mà là lực lượng của không gian thần bí này.
Lực lượng một thế giới, chỉ là phàm nhân, làm sao có thể ngăn cản?
- Thiên toán vạn toán, vốn tưởng rằng có thể tính toán đến Thiên Vũ, không nghĩ tới, dĩ nhiên lần thứ hai rơi vào bẫy của hắn.
- Ta sao ngu xuẩn như thế a!
- Lẽ nào, trời cao đã định, hắn là khắc tinh của ta sao?
Lâm Phong thật là nghĩ không ra, lần này, mình không có phạm vào khinh địch, cũng không có gặp những người khác lừa bịp cùng nói dối, thậm chí, mình không tiếc tự hạ thân phận, lấy thủ đoạn ẩn núp đánh lén, thực thi ám toán...
Phải nói, đã là muôn vàn cẩn trọng, tất cả cẩn thận. Không nghĩ tới, vẫn bị hắn dễ dàng lừa gạt vào trong bẫy.
Bắt ba ba trong rọ?
Buồn cười nhất chính là, con ba ba kia, chính là mình...
Kèn kẹt ca…
Áp lực khủng bố đã tác dụng đến bên trên thân thể, xương cốt toàn thân Lâm Phong phát sinh tiếng vang quái dị, tựa hồ trong nháy mắt, sẽ đứt thành từng khúc, thân thể bị đè ép thành một đống thịt rữa.
- Không!
- Ta không cam lòng a!
Lâm Phong hí lên gầm rú, nghĩ đến mình bỏ ra một nửa dương thọ, cùng với cơ hội thành Tiên, đồng thời ở trong Huyết sát ma vụ khổ sở chịu dằn vặt cực hạn hai tháng... Tất cả những thứ này đổi lấy là loại kết cục hôm nay sao?
- Không, ta không cam lòng! Thiên Vũ, ngươi chỉ là một Nguyên Anh Kỳ tiểu bối, ta không thể nào chết trên tay của ngươi...
Khuôn mặt vô cùng anh tuấn kia của Lâm Phong, đã bị đè ép đến triệt để biến hình, giống như bị dẫm lên một cước, thế cho nên, tiếng quát tháo của hắn cũng đã mơ hồ không rõ.
Tô Triệt vô thanh vô tức, không tiếp tục nói bất kỳ phí lời, bởi vì, lại thêm mấy tức thời gian, hắn sẽ triệt để mất đi năng lực chống cự, không cần thiết lại lãng phí miệng lưỡi.
Nhưng mà lần này, lại đến phiên Tô Triệt đã đoán sai!
Mắt nhìn thấy Lâm Phong sắp bị giải quyết, đột nhiên, lồng ngực bị đè ép của hắn kia tự động nứt ra một lỗ máu, Tô Triệt thân ở bên ngoài ngàn trượng, thông qua thần thức có thể nhìn thấy rõ ràng, trong huyết động lộ ra một trái tim vô cùng quái dị.
Trái tim lớn gấp hai trái tim của người thường, tràn đầy gai nhọn, vị trí trung tâm còn có một mặt quỷ nhếch miệng cưới, theo tim đập, không ngừng cười gằn.
- Một trái tim quỷ dị như vậy!
Tô Triệt không khỏi nghĩ nói:
- Lần trước, Lâm Phong bị trái tim kia phá hủy thân thể, chẳng lẽ nói, hắn cũng lấy đến một trái tim Viễn cổ ma thần nào đó, dự định một thù trả một thù, lợi dụng một trái tim như vậy tới đối phó ta?
Nghĩ đến những thứ này, Tô Triệt cảnh giác cao độ, vội vàng lui về phía sau hơn một ngàn trượng, cùng hắn bảo trì khoảng cách an toàn hơn hai ngàn trượng.
Tối thiểu, mình cho đây là đầy đủ an toàn.
Chờ trái tim quái dị kia từ trong lồng ngực Lâm Phong bay ra ngoài thân thể, khuôn mặt quỷ kia cũng hướng về phía Tô Triệt, mà không phải đang thủ hộ cho Lâm Phong chống lại áp lực của Di Tiên Cảnh.
Cái này kêu là oan có đầu, nợ có chủ, hận ý trong lòng Lâm Phong hoàn toàn tập trung ở trên người Tô Triệt, như vậy, mặt quỷ này không cần tư tưởng của Lâm Phong chi phối, cũng sẽ tự nhiên chọn lựa Tô Triệt là địch nhân lớn nhất.
- Cả người Lâm Phong đã bị Di Tiên Cảnh trấn áp nhốt ở bên trong, căn bản là gió thổi không lọt, hết thảy thủ đoạn công kích của hắn đều không thể thả ra, trái tim mặt quỷ kỳ dị quái đản này, có thể làm ra trò trống gì?
Lão Hắc tràn đầy xem thường nói ra những lời này, trái tim mặt quỷ cũng là tùy theo làm ra trò gian, giống như một bạt tai vang dội vỗ tới trên mặt lão Hắc.
Hô!
Một mặt quỷ màu đỏ như máu, lại không trở ngại từ bên trong trấn áp vô hình của Di Tiên Cảnh xuyên thấu mà ra, lúc đầu chỉ là to bằng một bàn tay, hướng về bên Tô Triệt cực tốc bay tới.
Gần như là trong một sát na, cũng bay qua khoảng cách ngàn trượng, mà lúc này, gương mặt quỷ kia đã mở rộng đến to mấy trượng, cái miệng lớn như chậu máu đầy răng nanh, tuyệt đối có thể ung dung nuốt một nhân loại như Tô Triệt vào bụng.
Tuy rằng hình thể biến thành lớn hơn, nhưng màu sắc của nó không có trở thành nhạt đi, vẫn là hắc hồng giao nhau, máu thịt be bét giống như một con ác ma gặm nuốt vô số sinh linh, khiến cho đầy mặt và đầu cổ đều là máu tươi, xem ra dữ tợn đến cực điểm, so với sắc mặt của lão Hắc càng thêm hung ác.
Đột biến này phát sinh quá nhanh, Tô Triệt căn bản không kịp cân nhắc tại sao nó có thể từ bên trong lực trấn áp xuyên ra, Tô Triệt đối mặt với nhân tố hoàn toàn không biết, tuyệt đối không dám để nó tiếp xúc đến mình. Nói cách khác, nhất định phải hết sức tránh né.
Dù sao Lâm Phong cũng là một Luyện Hư kỳ đại tu sĩ, mặc dù bị khốn ở bên trong Di Tiên Cảnh, nhưng trên người hắn xông tới bất luận một loại đồ vật không rõ nào, đều không phải Tô Triệt là Nguyên Anh tu sĩ có thể chống lại.
Chỉ có thể né tránh, phương pháp ứng đối khác, đều rất mạo hiểm.
Tô Triệt chỉ có thể vòng quanh tới vị trí của thủ hộ giả, hiểm hiểm tránh đi, tận lực không cho mặt quỷ kia tiếp cận đến mình, đồng thời nhìn thủ hộ giả hô lớn:
- Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không nhanh cái cản mặt quỷ này lại.
- Lệnh chủ không cần kinh hoảng, trong tay của ngươi nắm giữ lệnh kỳ Di Tiên, liền được Di Tiên Cảnh trọng điểm bảo hộ, trừ khi có lực lượng nào đó có thể triệt để phá hủy Di Tiên Cảnh, bằng không, không gì có thể ở chỗ này xúc phạm tới lệnh chủ.
Thủ hộ giả chậm rãi trả lời.
- Ngươi cái này...
Tô Triệt mở trừng hai mắt, hận không thể xông tới bạo đánh hắn một trận, không khỏi quát hỏi:
- Đã như vậy, tại sao không nói sớm?
- Lệnh chủ chưa hỏi qua ta việc này.
Thần tình ngữ khí của Thủ hộ giả, là vĩnh hằng bất biến.
Tô Triệt nhất thời không nói gì, lão Hắc thì ở bên trong Tiên Ngục thống mạ một trận.
Tô Triệt đột nhiên ngưng phi hành tốc độ cao, thừa dịp quỷ diện kia vẫn không có vồ lên tay vung vẩy lệnh kỳ Di Tiên trong tay, la lớn:
- Di Tiên Cảnh, nghe ta hiệu lệnh, thu rồi tên yêu nghiệt này!
Ầm!
Trong phạm vi mười ngàn trượng, đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng không biết tên, giống như một bàn tay lớn vô hình, nắm lấy lấy trái tim to lớn đang lao tới kia vào trong tay.
- Oa oa oa…
Cái mặt quỷ kia dĩ nhiên phát sinh tiếng hô quỷ dị, ánh mắt hung ác đến cực điểm trừng mắt nhìn Tô Triệt, tựa hồ, giống như chủ nhân của nó Lâm Phong, thời điểm giãy dụa cũng là cực độ không cam lòng.
Phốc!
Quỷ diện huyết hồng bị di lực lượng của Di Tiên Cảnh sinh sôi xé nát, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
- Thật đúng là có thể dùng a.
Tô Triệt nhìn lệnh kỳ Di Tiên trong tay, có thể nói là hoàn toàn yên tâm.
- Chỉ cần thân ở bên trong Di Tiên Cảnh, nếu đả kích của đối thủ không đạt tới trình độ phá hủy Di Tiên Cảnh, cái kia sẽ không bao giờ thương hại đến ta...
- Được! Di Tiên Cảnh, quả nhiên là một thủ đoạn khắc địch chế thắng của ta.
Di Tiên Cảnh chính là Thánh địa Vu tộc, có thể gánh chịu vạn ngàn dũng sĩ Vu tộc có thực lực khủng bố, thử nghĩ một thoáng, thế gian sao có thể tồn tại lực lượng nào, có thể phá hủy Di Tiên Cảnh đây?
Mấy triệu năm trước, thiên đạo phát uy, cũng chỉ bổ Di Tiên Cảnh ra hai nửa, cũng không thể phá hủy triệt để, bởi vậy có thể thấy được, cái không gian pháp bảo này cường hãn đến mức độ nào.
- Mặt quỷ vừa rời kia, nếu như thân ở ngoại giới, tất nhiên là một loại công kích quỷ dị cực kỳ đáng sợ, nói không chắc, sẽ làm ta tiêu hao hết thủ đoạn, cũng khó có thể chống đối, thế nhưng ở bên trong Di Tiên Cảnh, nó chỉ là một con cọp giấy, nhìn như hung mãnh, nhưng lại không chịu nổi một kích
- Tính ra, có thể lâm thời nắm giữ Di Tiên Cảnh, cũng là một món lễ lớn mà Thiên Âm đưa cho ta, thật sự phải tìm cơ hội thích hợp, hảo hảo cảm tạ nàng.
- A...
Tô Triệt đang chìm đắm ở bên trong cảm khái, lại nghe Lâm Phong thiếu quân bộc phát ra tiếng gào thét:
- Thiên Vũ, ngươi chờ ta, cho dù thành quỷ, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi...
Câu gào thét này, hàm chứa không biết bao nhiêu phẫn hận, bao nhiêu không cam lòng, bao nhiêu oán độc...
Nhưng mà, hắn không có cơ hội thành quỷ, Tô Triệt căn bản sẽ không để cho hắn biến thành quỷ hồn. Xử lý như vậy, quá mức lãng phí!
Xoạt một tiếng, Lâm Phong đã không còn là hình người, cả người bị đè ép thành một đống thịt hình dạng bất quy tắc, đầu, thân người, tứ chi,… đều đã không có cách nào phân biệt, giống như một cục đất sét bị vò đến cùng một chỗ.
Dù cố sức chống lại, nhưng cuối cùng vẫn là biến thành loại trạng thái vô thanh vô tức, không hề chống lại này.
Hắn không có chết, chỉ là thân thể tổn thương quá nghiêm khắc trọng, đã không có năng lực điều động chân nguyên, cũng có thể nói là đã triệt để ngất đi.
- Tuy rằng máu thịt be bét, rất khó nhìn, nhưng cuối cùng cũng coi như là bắt sống hắn.
Tô Triệt cũng thì thào nói nhỏ:
- Lâm Phong a Lâm Phong, lần trước ngươi đã trốn thoát, làm gì còn phải trở lại? Hẳn là trời cao đã định, ngươi nhất định phải làm nô bộc cho ta sao?
Tô Triệt biết đâu rằng, Lâm Phong cũng là thân bất do kỷ, chỉ trách sau lưng hắn còn có một người cha tốt…
Lực trấn áp được giải trừ, Tô Triệt thu Lâm Phong thiếu quân lúc này đã bị xoa nắn đến căn bản không giống như là một người vào bên trong Tiên Ngục.
Nhất định phải nhẹ một chút, nếu như không cẩn thận làm hắn chết mất, chẳng khác gì là trong khoảng thời gian ngắn bỏ lở một thủ hạ Luyện Hư kỳ.
Tại sao nói là trong thời gian ngắn?
Bởi vì, mặc dù thân thể Lâm Phong này hoàn toàn bị hủy, nguyên thần của hắn còn có thể mượn thể trọng tu, nhưng cần hai mươi, ba mươi năm mới có thể khôi phục thực lực. Đương nhiên, đây chỉ là thường quy, khẳng định còn có thủ đoạn đặc thù khác.
Nói thí dụ như, hắn dùng ba tháng, là có thể tái tạo thân thể, lần thứ hai hạ giới...
Mãi đến khi thu Lâm Phong vào Tiên Ngục, Tô Triệt mới thở ra một hơi dài:
- Xong, cuối cùng cũng coi như giải quyết tai hoạ này.
Phí lời trước tiên không nói, Lâm Phong trong hôn mê lập tức bị đưa vào tầng bốn Tiên Ngục, bắt đầu cải tạo linh hồn.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê