Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 682-683: Đại Điển Truyền Ngôi
âng, phụ thân đại nhân.
Lâm Phong nhất thời vui vẻ, tức khắc xác nhận, phụ thân dự định cũng giống như mình, cũng là muốn lén lút hành sự, lặng lẽ thu món bảo vật kia tới tay.
- Đáng tiếc a...
Nam tử trung niên buồn bã lắc đầu, trầm giọng than thở:
- Những lão già chúng ta lẫn nhau trong lúc đó đều nhìn chằm chằm nhau, ai cũng không thể một mình hạ giới. Chuyện này, nếu không cho người thứ ba biết, còn phải là ngươi đi làm a.
- Ta?
Lâm Phong sửng sốt, lập tức trả lời:
- Hài nhi đã mất đi thân thể, lần thứ hai hạ giới, chỉ có thể một con đường chết a.
- Hừ hừ...
Nam tử trung niên trầm thấp nở nụ cười:
- Vi phụ có biện pháp ở trong ngắn hạn tái tạo thân thể giúp ngươi, cũng để tu vi của ngươi từ Luyện Hư sơ kỳ, tăng lên tới Luyện Hư trung kỳ, sau đó sẽ lặng lẽ đưa ngươi đưa hạ giới, coi như là trong lúc này ngươi vẫn chưa trở lại. Nhưng mà…
Đối mặt những tin tức này, Lâm Phong chẳng những không có kinh hỷ, ngược lại là trong lòng kinh hoảng, thần tình đại biến. Dù sao hắn cũng là Luyện Hư kỳ tu sĩ, không phải tiểu tử ngốc. Đương nhiên hiểu được, thế gian không có cơm trưa ăn không, muốn nhận được, tất nhiên trả cái giá tương ứng. Chỉ là không biết, cái giá phải trả này, mình có thể thanh toán nổi hay không thôi.
- Thế nào, không tin vi phụ sao?
Sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống.
- Hài nhi không dám.
Đối mặt phụ thân cường thế vô cùng, Lâm Phong không dám phản kháng, chỉ có thể thở dài trong lòng, bất kể là loại an bài nào, nhất định cũng phải kiên trì chịu đựng. Tuy đoán không được phụ thân sẽ lấy loại phương thức nào, nhưng Lâm Phong có thể đoán được, nhất định hắn sẽ làm thủ đoạn nào đó, khống chế linh hồn của mình trong tay. Kể từ đó, coi như mình thuận lợi chiếm được món bảo vật kia, cũng nhất định phải ngoan ngoãn trở về Linh giới, hiến bảo vật kia đến trước mặt của hắn.
Bởi vì, mệnh hồn của mình nắm giữ ở trên tay hắn, bất luận thân ở phương nào, cũng sẽ bị hắn dễ dàng tìm tới, sau đó, hắn chỉ cần hơi suy nghĩ, là có thể nhẹ nhàng lấy đi cái mạng nhỏ của mình.
Vị phụ thân đại nhân trước mắt này, từng nói với hết thảy hài tử một câu nói, mạng của các ngươi, đều là ta cho, sự thành tựu của các ngươi, tất cả đều là ta cho, ai dám ngỗ nghịch ta, hiện tại các ngươi nắm giữ tất cả, ta đều có thể cầm lại được...
Nam tử trung niên càng có thể đoán được tâm tư của Lâm Phong giờ khắc này, nên ôn nhu nói:
- Phong nhi, tâm tư của ngươi, vi phụ có thể lý giải; Như vậy, tâm tư của ta, ngươi cũng nên đồng dạng lý giải, không phải sao? Huống hồ, ngươi là nhi tử ta thương yêu nhất, nếu như món bảo vật kia rơi xuống trên tay của ta, ngươi cũng sẽ là một người được lợi, vi phụ không thể nào bạc đãi ngươi, ngươi nói đúng không?
- Vâng, phụ thân.
Lâm Phong chỉ có thể cung kính trả lời.
Sau khi nhuyễn xong, lại tới ngạnh, sắc mặt trung niên nam tử lại phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Kể từ hôm nay, nếu ngươi còn chơi những tiểu thông minh này với ta, thủ đoạn của vi phụ, ngươi nên hiểu rõ. Trên đường Tu tiên, thân sinh phụ tử vẫn có thể trở thành cừu địch không chết không thôi, chuyện như vậy, tùy ý có thể thấy được, chẳng có gì lạ.
- Hài nhi không dám.
Nguyên thần của Lâm Phong khom người trả lời:
- Hài nhi đã triệt để nghĩ rõ ràng, từ nay về sau, mãi mãi cũng là Phong nhi mà phụ thân thương yêu nhất.
- Ha ha...
Nam tử trung niên lại một lần nữa ngửa mặt lên trời cười to, chỉ vào Lâm Phong cười nói:
- Ta đã nói, ngươi giống ta nhất!
Nhưng mà trong lòng Lâm Phong cười khổ, chính vì ta giống như ngươi nhất, cho nên mới là người dễ chết nhất, bởi vì, trong lòng ta suy nghĩ cái gì, ngươi đều có thể đoán được...
Thời gian nửa tháng nháy mắt đã qua, này một ngày, bên trong Thiên Huyền tông giăng đèn kết hoa, pháo mừng ầm ầm, khắp nơi đều là một mảnh vui mừng.
Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo, chính là ngày hôm nay!
Một siêu cấp môn phái thay Chưởng môn nhân, đối với khắp cả Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đều là một đại sự, không riêng gì Chưởng môn của các đại môn phái Tiên đạo, từ trước đến nay giao hảo tốt với Thiên Huyền Tông tự mình đến chúc mừng, ngay cả tám đại bộ lạc yêu tộc, tất cả thủ lĩnh bộ lạc hoặc là phó thủ lĩnh cũng phải đường xa mà đến, tham dự đến bên trong Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo này.
Thậm chí, ngay cả thất đại môn phái trận doanh hỗn loạn, được công nhận đã triệt để đứng ở phía đối lập, cũng là từng người phái tới một vị Nguyên Anh kỳ đại biểu, chúc mừng thiên tài số một Tu Chân Giới chấp chưởng Thiên Huyền Tông.
Ở trong lòng người trong thiên hạ, Tô Triệt không tới ba mươi tuổi thăng cấp Nguyên Anh kỳ, không thể nghi ngờ là tiền đồ vô hạn, sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới. Nhân vật như vậy đến chấp chưởng một siêu cấp môn phái, đương nhiên là hoàn toàn xứng đáng. Đồng thời, ở dưới hắn lãnh đạo, chỉnh thể thực lực của Thiên Huyền Tông sẽ ở trong vòng mấy chục năm tăng nhanh như gió.
Nhưng mà, hiện tại Thiên Huyền Tông đã có chín đại Nguyên Anh, đã là tông môn mạnh nhất Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, lại qua mấy chục năm, còn có thể mạnh đến mức độ nào?
Đối với cái này, có mấy người lòng mang cảnh giác, có mấy người đầy bụng đố kỵ, nhưng càng nhiều mọi người là ôm hy vọng thân cận Thiên Huyền Tông, một loại tâm tính muốn dựa vào cường giả.
Bất quá, mọi người cũng không nghĩ tới, ý nghĩ trong lòng của tân Chưởng giáo chí tôn Thiên Huyền Tông, không phải là muốn kéo dài tới mấy chục năm sau mới để bọn hắn nhìn thấy kết quả, mà chỉ là mấy tháng!
Không sai, Tô Triệt biết những người trên Linh giới kia sẽ không dễ dàng buông tha mình, tám chín phần mười, còn sẽ có phiền phức mới tìm tới cửa, cho nên phải dành thời gian thực thi kế hoạch đại di dân của mình, chậm nhất là trong nửa năm, nhất định phải rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Vào giờ Tỵ, nghi thức Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo đến một bước mấu chốt nhất, trong Chưởng giáo đại điện, tiền nhậm Chưởng giáo chí tôn từ trên bảo tọa chưởng giáo chậm rãi đứng lên, trong tay cầm một hộp gỗ cực kỳ tinh xảo đi tới trước mặt Tô Triệt.
Sau khi vài câu nghi thức, liền đem hộp gỗ tượng trưng cho thân phận Chưởng giáo giao cho Tô Triệt.
Bên trong hộp gỗ, đó là một môn công pháp tuyệt phẩm duy nhất của Thiên Huyền Tông… Thiên Huyền chân kinh.
Đối với Tô Triệt hiện nay, trong tay nắm giữ mấy chục loại tuyệt phẩm công pháp từ Linh giới, đa số còn xuất sắc hơn so với Thiên Huyền chân kinh, nhưng Tô Triệt vẫn phi thường coi trọng bản kinh thư này, bởi vì nó không chỉ là ghi lại một môn công pháp, còn có lý giải cùng cảm ngộ đối với Đạo của các đời chưởng giáo Thiên Huyền Tông, trong chuyện này, có bốn vị chưởng giáo đều đã thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới.
Phi thường trân quý!
Có thể nói, nó là trong vạn năm truyền thừa của Thiên Huyền Tông, một khoản tài phú quý giá nhất, lấy được nó đến tay, Tô Triệt cũng không khống chế được tâm tình kích động, âm thầm hưng phấn.
Khi Tô Triệt cầm Thiên Huyền chân kinh trong tay, chính thức ngồi trên bảo tọa Chưởng giáo, ngàn dãy pháo mừng đồng thời vang vọng, toàn bộ tông môn tùy theo sôi trào.
- Hắn mới hai mươi chín tuổi a!
Giờ khắc này, không biết bao nhiêu người nổi lên tiếng lòng hoàn toàn nhất trí.
Một người trẻ tuổi hai mươi chín tuổi, không chỉ thăng cấp thành Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, còn có thể thành công ngồi trên bảo tọa chưởng giáo, chấp chưởng một siêu cấp môn phái mấy chục vạn người.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chuyện như vậy nếu như sớm bị một người nào đó nói ra, người nghe nhất định sẽ cười nhạo liên tục, nói hắn là nằm mơ ban ngày, chỉ thích nói mớ.
Bên trong Chưởng giáo đại điện rộng mấy trăm trượng, người tới chúc mừng Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo tiếp cận vạn người, ngoại trừ đại đa số người cùng kêu lên chúc mừng, còn có một chút người khe khẽ nói nhỏ với nhau.
Trong một góc Đại điện, mấy trăm nữ tu đẹp như thiên tiên tụ cùng một chỗ, các nàng đều là đi theo trưởng bối tới Thiên Huyền Tông, chỉ vì chứng kiến hình dáng của Thiên Vũ tiền bối.
- Hai mươi chín tuổi đã là chưởng giáo, hắn hẳn là nam nhân xuất sắc nhất thế gian.
Một nữ tử khí chất đơn thuần, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tràn đầy khí tức thanh xuân, nhìn đồng bạn bên người nhẹ giọng nói.
- Đúng vậy, nghe nói đến nay hắn vẫn không có đạo lữ.
Đồng bạn của nàng cũng thanh xuân mỹ lệ giống như vậy, giờ khắc này cũng đầy sùng bái:
- Lâm Viện sư muội, ngươi nói, không phải chúng ta còn có cơ hội sao?
Không đợi hảo sư muội của nàng làm ra trả lời, có một nữ tử thành thục xinh đẹp nhẹ giọng hừ nói:
- Đừng có nằm mộng, toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, có ai xứng với hắn, ngoại trừ Vô Cực Môn Thiên Âm...
- Thiên Âm?
Câu nói này nhất thời gợi ra đông đảo nữ tu nghị luận, các nữ hài tử nhìn chung quanh kiểm tra, đều thì thào nói:
- Đúng vậy, tại sao Vô Cực Môn Thiên Âm không tới.
Lập tức có người nói:
- Ta nghe nói, Thiên Vũ chưởng giáo thường thường đi tới Vô Cực Môn định ngày hẹn Thiên Âm, quan hệ hai người bọn họ trong lúc đó, nhất định là rất không bình thường.
- Vậy cũng không nhất định!
Trong nháy mắt, liền đưa tới rất nhiều âm thanh mang đầy ghen tuông phản đối:
- Nếu là thường gặp mặt, càng không có khả năng trở thành đạo lữ, nói không chắc bọn họ căn bản không có loại cảm giác này!
- Đúng vậy, đúng vậy, càng là người thường gặp mặt, càng không nhất định sẽ có loại cảm giác này.
- Không sai, bên trong tông môn, ta ngược lại mỗi ngày gặp mặt những cái được gọi là thiên tài sư huynh sư đệ kia, nhưng mà một cái đều nhìn không vào mắt.
- Đúng vậy...
Tiếng nghị luận của các nữ hài tử, tuy bị thanh âm ồn ã bên trong đại điện triệt để che giấu, nhưng vẫn không thể giấu diếm được năng lực tra xét cực kỳ đặc thù của lão Hắc, đương nhiên cũng không thể dấu diếm được thần thức của Tô Triệt.
- Chủ nhân, ngươi nghe một chút, ngươi nghe một chút, ngươi hại bao nhiêu nữ nhân rơi vào tương tư đơn phương, tội lỗi a, tội lỗi.
Lão Hắc một mặt cười xấu xa nói thầm:
- Nếu không khẩn trương nghĩ biện pháp cứu các nàng, còn có thể càng thêm tội lỗi. Ai nha, thiếu nhiều nợ tình như vậy, này có thể làm sao a, tội lỗi, tội lỗi...
Tô Triệt đang tiếp thu khách nhân trọng yếu chúc mừng, nào lo lắng nói nhiều cùng hắn, chỉ có thể liên tiếp bảo hắn câm miệng, nhưng mà, lão Hắc càng nói càng hăng say, không ngừng chỉ chỉ chỏ chỏ, nói là dung mạo cô nương kia rất đẹp, nhìn ánh mắt cô nương kia mang đầy Thu Thủy, ngực cô nương kia thật là lớn, nhất định nuôi con rất tốt...
- Sắp bị ngươi làm phiền chết, có thể cho người thanh tĩnh một lúc không?
Người nói câu này, cũng không phải là Tô Triệt, mà là Phỉ Vân đứng ở bên người lão Hắc.
Tô Triệt tiếp nhận vị trí Chưởng giáo chí tôn, Phỉ Vân hoàn toàn có thể dịch dung một phen, tùy tiện làm một người nào đó, tự mình tham dự. Bất quá, nàng lo lắng đi ra ngoài thế giới bên ngoài, tiên nguyên trong thân thể sẽ thời khắc trôi đi.
Năng lượng trân quý như vậy, thiếu đi một tia cũng sẽ làm nàng đau lòng, bởi vì cho tới bây giờ nàng vẫn không có tìm được biện pháp hữu hiệu tu luyện Tiên nguyên, chỉ là xác định, tiên tinh đến từ Tiên Giới kia khẳng định là hữu dụng, nhưng thiếu hụt một loại nào đó, hoặc là một điều kiện nào đó mà thôi, mình không có thể hấp thu tiên linh khí bên trong tiên tinh, càng khỏi nói chuyển hóa nó thành tiên nguyên.
Cho nên giờ khắc này, nàng chỉ có thể thông qua lão Hắc chế tạo ra một mặt Thủy Kính quan sát nghi thức Tô Triệt tiếp nhận vị trí Chưởng giáo, nhưng lão Hắc liên tiếp ồn ào, làm nàng không thể nhịn được nữa.
Nói nhiều ngược lại không sợ, then chốt là hắn lải nhải đều là sự tình của những nữ hài tử khác, làm cho Phỉ Vân ghen tuông quá độ, mấy lần muốn ngăn hắn lại, nhưng vì xấu hổ nên nhịn xuống. Cho tới giờ khắc này, lão Hắc càng nói càng kỳ cục, thậm chí ngay cả sự tình nuôi con rất tốt cũng nói ra, nàng liền không có cách nào chịu đựng, trong lòng ghen tuông như núi lửa, cuối cùng cũng coi như bộc phát.
- Ồ, nga, được, được, không nói nữa.
Lão Hắc vội vàng che miệng lại, nhìn như bỗng nhiên tỉnh ngộ, giống như lúc này mới nhớ đến Phỉ Vân, kỳ thực, trong lòng liên tiếp cười xấu xa.
Vừa nãy những lời đó, nhìn như mượn cơ hội này trêu chọc chủ nhân của mình, trên thực tế, lão Hắc chính là cố ý khích lệ Phỉ Vân, làm cho nàng từ nay về sau có thể càng thêm chủ động một ít.
Phương diện tình yêu nam nữ này, chủ nhân của mình giống như đầu gỗ, cực kỳ bị động, nếu như Phỉ Vân cũng xấu hổ, bị động tương tự, như vậy, lão Hắc có thể lớn mật giả thiết, cho dù hai ba ngàn năm sau, quan hệ giữa hai người, còn có thể là cách cục hôm nay.
Nếu như hỏi, Thiên Âm cùng Phỉ Vân, lão Hắc sẽ có khuynh hướng vị nào?
Đáp án là, hai cái đều muốn!
Thậm chí là, hai cái còn thiếu rất nhiều! Chủ nhân của mình thân là Sáng Thế thần của Tiên Ngục, nếu như không có năm ba ngàn mỹ nhân, vài chục ngàn hậu cung, thì sao xứng đáng với thân phận của hắn chứ.
Mãi cho đến giờ Hợi ban đêm, lễ mừng truyền ngôi Chưởng giáo mới kết thúc, bất quá, chưởng môn nhân các đại môn phái, hoặc là đại biểu trọng yếu đều không có rời đi, mà là ở lại trong Thiên Huyền Tông.
Bởi vì, y theo thông lệ, trong ba ngày kế tiếp, Tô Triệt là Tân Chưởng giáo nhất định phải phân biệt đơn độc hội kiến cùng bọn hắn, thương thảo quan hệ bước kế tiếp của Thiên Huyền Tông cùng mỗi một môn phái.
Mỗi truyền thừa lịch sử của một siêu cấp môn phái đều lấy vạn năm mà tính toán, trong lúc này, mỗi môn phái đều sẽ có rất nhiều lĩnh vực tồn tại quan hệ hợp tác lợi ích. Hiện tại, Tô Triệt trở thành tân chưởng giáo của Thiên Huyền Tông, những chưởng môn nhân kia tất nhiên muốn gặp mặt nói chuyện một lần với hắn, trên cơ bản quyết định quan hệ hợp tác sau này có thể kéo dài hay không...
Tô Triệt muốn lợi dụng, chính là một cơ hội như vậy, lúc đơn độc gặp mặt cùng bọn hắn, ra tay bắt lấy từng cái.
Chuyện như vậy, từ lâu là ngựa quen đường cũ, tương đối sở trường. Kỳ thực, trước đại điển truyền ngôi một ngày, Tô Triệt liền thu đám người Thái Hư vào Tiên Ngục, chỉ vì phụ trợ mình bắt lấy những chưởng môn nhân kia.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê