Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 597-598: Niềm Kinh Hỷ Thật Lớn
ể tránh xuất hiện dị biến không tưởng, Tô Triệt lúc này không tiến hành cường hóa tiểu Hắc trong đan điền, mà thu nhập hắn vào Tiên Ngục, cảm giác an toàn hơn một chút.
Tuy nói đây là lần đầu tiên tiểu Hắc tiến nhập không gian Tiên Ngục, nhưng hắn không có tư duy và trí tuệ, sau khi tiến nhập nơi này không chút phản ứng, chất phác thành thật giống như trong đan điền của Tô Triệt.
Quá trình cường hóa vô cùng đơn giản, dùng lực hỗn độn trong cơ thể lão Hắc cùng với cự thạch màu đen và chân huyết Vu Thần dung hợp với nhau, chuyển hóa thành lực hỗn độn càng thêm nồng đậm càng thêm tinh thuần, đưa tới trước mặt tiểu Hắc, không cần phân phó bất cứ điều gì, bản thân hắn giống như lang sói chụp mồi, bắt đầu điên cuồng hấp thụ.
Dựa vào sức mạnh liền biết, loại năng lượng này mới chính là mỹ thực siêu cấp hắn yêu thích nhất.
Rất nhanh, tất cả năng lượng bị nuốt chửng không còn một tia, hình thể tiểu Hắc mặc dù không cải biến, nhưng sức chứa bên trong hắn được đề thăng mấy lần. Có nghĩa, hắn có thể phóng ra lực công kích cực mạnh, uy lực cũng sẽ được đề thăng gấp mấy lần.
Quá trình rất thuận lợi, lúc này, tiểu Hắc không tạo lên bất cứ chuyện cổ quái gì trong Tiên Ngục, cường hóa hoàn thành, liền bị Tô Triệt thu hồi lại đan điền.
- Từ nay về sau, tiểu Hắc chính là đòn sát thủ cực mạnh của chính mình.
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ, cũng nóng lòng muốn thử, hận không thể thể lập tức tiến tới Thái Ất Môn và trận doanh phản loạn chém giết, dùng bọn họ thử một chút chiến đao trong tay chính mình rốt cực sắc bén thế nào?
- Được rồi sao?
Nhìn thấy Tô Triệt đứng dậy, Thiên Âm nhẹ giọng hỏi.
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Chân huyết Vu Thần đã tới tay, như vậy tiếp đến ta liền đưa ra yêu cầu thứ hai, thỉnh cầu nàng tặng ta niềm kinh hỷ thật lớn.
Đây là câu nói nguyên bản Thiên Âm từng nói, Tô Triệt vẫn còn nhỡ kỹ.
Thiên Âm đứng dậy chỉ vào bình nguyên dưới chân núi nói:
- Nơi đây có một tòa thần điện Vu Thần, nơi này chính là niềm kinh hỷ thật lớn của ngươi.
- Được!
Tô Triệt điều khiển la bàn Tinh Đế bay về phía thần điện. Chỉ qua thời gian hơn mười tức quả nhiên trên bình nguyên thấy được một tòa điện phủ nguy nga tráng lệ, giống như ngọn núi nhỏ đứng sừng sững.
Quả thực cả tòa thần điện này chính là lợi dụng tòa Hắc Kim Ngọc Thạch Sơn cao mấy trăm trượng điêu khắc mà thành, cả trong lẫn ngoài hoàn toàn là một khối chỉnh thể, tất cả khối cự thạch to lớn không tồn tại một chỗ nối.
Công nghệ như vậy, nhìn như không thể tưởng tượng, thế nhưng đối với dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân cao tới nghìn trượng mà nói đây chỉ là một kiện tác phẩm nghệ thuật dày công gọt giũa, chỉ dựa vào sức một người là có thể mang nó chạy tới chạy lui không đáng kể chút nào.
Sau khi Tô Triệt và Thiên Âm tiến nhập thần điện, liền phát hiện bên trong và bên ngoài thần điện Tổ Vu cực kỳ sạch sẽ, cực kỳ ngăn nắp nói rõ thủ hộ sử Di Tiên Cảnh rất chuyên tâm chăm sóc không cho một hạt bụi tiến nhập thần điện.
Trong điện, thân ảnh thủ hộ sử lập tức hiện ra trước mắt, quay về phía Tô Triệt khom người nói:
- Chúc mừng tôn chủ thuận lợi đạt được chân huyết Vu Thần, đủ để chứng minh, Vu Thần đại nhân đã hoàn toàn cho phép ngài.
Tô Triệt im lặng gật đầu, không có chút tâm tình giao lưu cùng hắn, người này ngoại trừ việc làm khó người khác, hầu như không có ý nghĩa gì khác.
Mười hai pho tượng hình thù kỳ quái đứng sừng sững trong đại điện trống trải, cái này hình con chim, cái kia hình thân rắn, có cái hình dạng một người bình thường, vừa nhìn là biệt đây chính là thân tượng mười hai Tổ Vu. Trên vách tường bên trong điện đều là hình điêu khắc hoặc bức tranh ghi lại công tích của Vu Tộc hàng triệu hàng vạn năm chế tạo thành, thế nhưng đối với chủng tộc khác mà nói, thường thường đều là tai vạ này nối tiếp tai vạ khác.
Dựa theo điểm này mà nói, Tô Triệt cảm thấy, phải khách quan thừa nhận Vu Tộc thực sự là chủng tộc không đáng thông cảm không đáng thương hại. Chỉ vì một loạt cơ duyên xảo hợp đẩy chính mình chạy tới nơi này.
Huống hồ, Vu Tộc nhiều thứ tốt như vậy, có tiền trong tay không việc gì không thể làm được.
Chính mình đồng ý với Thiên Âm, nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực trợ giúp nàng...
Thiên Âm và Tô Triệt cơ bản không thèm để ý tới vị thủ hộ sử khô khan kia, lúc này không chớp mắt nhìn vào một góc trong thần điện, không chớp mắt nhìn tấm bia đá không khắc chữ cao khoảng 1 trượng.
Cao một trượng đối với Vu Tộc mà nói chỉ là một vật nhỏ bé, nhưng tấm bia đá như vậy cùng với công nghệ điêu khắc của Vu Tộc và đồ trang trí trong thần điện có vẻ không hài hòa, cảm giác có chút không tương thích, tại lại đơn độc đặt ở nơi này.
- Tấm bia đá này, chính là niềm vui thật lớn đối với ngươi.
Thiên Âm nhỏ giọng nói.
- Oh?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Nó có lợi ích gì?
- Di Tiên Cảnh trước kia tầng là một kiện dị bảo không gian tự nhiên mà thành, khi chưa có chủ nhân trong không gian vô cùng đặc thù, không đủ thuộc tính ngũ hành nhưng có thể chứa được vạn vật thế gian.
Thiên Âm thuật lại:
- Dị bảo này rơi vào trong tay một đại tiên thượng cổ nào đó, được hắn luyện chế thành tiên phủ tùy thân, sau đó, hắn bị Vu Thần đại nhân giết chết, tiên phủ này liền rơi vào tay Vu Tộc.
Tô Triệt thuận miệng nói:
- Vì vậy, Vu Tộc dùng tiên phủ này cải tạo thành Di Tiên Cảnh hiện nay?
- Đúng vậy, nó không đủ thuộc tính ngũ hành, chính là không gian pháp bảo duy nhất hiện nay có thể chứa đựng được Vu Tộc.
Thiên Âm trả lời:
- Nhưng Vu Tộc không giỏi luyện khí, chỉ cải tạo được bên ngoài, không cách nào thay đổi được bộ phận hạch tâm.
Sau đó, Thiên Âm và Tô Triệt đi tới tấm bia đá trước mặt, chỉ vào nó nói:
- Tấm bia đá này chính là bộ phận hạch tâm của tiên phủ, cũng chính là thần bia trấn phủ chúng ta thường nói.
- Quả nhiên là thần bia trấn phủ.
Tô Triệt hoàn toàn minh bạch, dựa theo lẽ thường mà nói, chỉ cần luyện hóa được thần bia chính phủ này, chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, chân chính trở thành chủ nhân pháp bảo không gian.
Nhưng tiên phủ thượng cổ này đã qua Vu Tộc cải tạo, lại thành lập khí linh hoàn toàn phục tùng Vu Tộc, tình huống trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Quả nhiên, chợt nghe thấy Thiên Âm nói tiếp:
- Vấn đề ở chỗ, cho dù ngươi có thể luyện hóa thần bia trấn phủ này, cũng không thể hoàn toàn điều khiển Di Tiên Cảnh, tối đa cũng chỉ nắm được 3 phần tay.
- Có thể nắm được 3 phần cũng tốt.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Đây dù sao cũng là một tòa tiên phủ thượng cổ, cao cấp hơn nhiều lần so với phủ đệ tiên gia hiện tại, ta chỉ sở hữu tu vi Nguyên Anh, dựa vào cái gì có thể luyện thần bia trấn phủ.
Theo nguyên tắc mà nói, để Tô Triệt sở hữu tu vi Nguyên Anh luyện hóa thần bia trấn phủ này giống như lệnh một con kiến nhấc cự thạch nghìn cân. Cho dù con kiến cường tráng khỏe mạnh cũng không thể làm được.
- Tu sĩ Nguyên Anh khác chắc chắn không làm được, thế nhưng ngươi...
Ánh mắt Thiên Âm lưu chuyển, phát ra quang mang:
- Ngươi có thể khống chế năng lượng ẩn chứa trong thân thể tiểu Hắc, rất có thể là lực hỗn độn tạo lên vạn vật, hẳn là có thể luyện hóa tấm bia đá này.
- Nàng cho rằng đó là lực hỗn độn?
Đây là lần đầu tiên Thiên Âm và Tô Triệt nói về năng lượng trong cơ thể tiểu Hắc.
Lực hỗn độn chí cao vô thượng. Trước kia, Tô Triệt và lão Hắc từng suy đoán đó là lực hỗn độn, nhưng suy đoán dù sao cũng chỉ là suy đoán, không chừng biết được đáp án thực sự sẽ thất vọng.
Nhưng lúc này nghe thấy Thiên Âm cũng nghĩ như vậy, đương nhiên Tô Triệt không kiềm chế được vui sướng trong lòng. Mượn giọng điệu lão Hắc nói: Nếu thực sự là lực hỗn độn vậy quá ngưu!
- Có lẽ không sai, ta tin tưởng nhãn lực của chính mình.
Thiên Âm gật đầu, lại nói:
- Luyện hóa thần bia trấn phủ, ngươi tuy rằng không sở hữu đủ quyền lực nắm toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, nhưng có thể mang theo không gian pháp bảo này chạy khắp nơi, ngươi tới đâu, nó theo tới đó. Chỗ tốt trong đó, ngươi nhất định đoán được chứ?
Đương nhiên đoán được!
Tô Triệt không phải ngốc, trong nháy mắt suy đoán, nếu có thể mang theo Di Tiên Cảnh bên thân, cho dù không thể dùng nó đối phó với địch nhân, cho dù không thể nắm toàn bộ không gian trong tay, nhưng có thể nói, chính mình mang theo bảo tàng thật lớn đợi người khai phá.
Khoảng thời gian sau này, chính mình bất cứ lúc nào đều có thể tiến nhập Di Tiên Cảnh tìm kiếm bảo vật thượng cổ, đoạt được bảo vật chỉ là vấn đề thời gian.
Ngẫm lại, mang Di Tiên Cảnh về Thiên Huyền Tông, sau khi tu luyện, liền tiến nhập Di Tiên Cảnh thăm dò một phen, tìm vài món bảo vật giải tỏa tâm tình.
Dùng thời gian nhàn rỗi sau khi tu luyện để tìm kiếm bảo vật, đây là sự hưởng thụ của nhân loại cỡ nào. Đồng thời, hưởng thụ như vậy còn có thể duy trì liên tục 90 năm, hoặc đến 100 năm cho tới khi Vu Thần trở về đến lúc này mới ngừng hẳn.
- Đây chính là niềm kinh hỷ thật lớn theo như lời Thiên Âm lúc trước nói.
Trong lòng Tô Triệt cảm thán:
- Quả nhiên là niềm kinh hỷ thật lớn!
- Thiên Âm...
Tô Triệt say đắm nhìn nữ nhân trước mắt, nhỏ giọng nói:
- Ta phải làm thế nào để cảm tạ nàng mới được?
Ánh mắt Thiên Âm rũ xuống có chút không chịu được ánh mắt của hắn lúc này, thấp giọng nói:
- Không cần cảm tạ, ta đã nói rồi, tương lai của Vu Tộc gửi gắm vào người, chỉ cầu một ngày nào đó, sau khi ngươi đứng trên đỉnh quang vinh đừng quên thời khắc Vu Tộc giúp đỡ người là được.
Tô Triệt im lặng gật đầu, có chuyện tình không cần nhiều lời, trong lòng có thể nhớ kỹ, tương lai có thể làm được mới quan trọng.
Lúc này lại xuất hiện một gia hỏa không có mắt, dùng giọng điệu khô khan hoàn toàn phá hủy không gian im lặng Tô Triệt và Thiên Âm vừa tạo lên.
- Xin hỏi tôn chủ, nữ tử đi theo ngươi tại sao hiểu lịch sử Vu Tộc chúng ta như vậy?
Đầu thủ hộ sử lớn như vại nước thò ra dò xét.
- Ngươi từ khi nào có tính hiếu kỳ như vậy?
Tô Triệt liếc mắt nhìn hắn, suýt nữa bộc phát Phá Diệt quyền.
- Nhiệm vụ của ta chính là thủ hộ Di Tiên Cảnh, nhưng nữ nhân này hiểu rất rõ đối với Di Tiên Cảnh, ta phải hỏi rõ ràng.
Thủ hộ sử nghiêm túc làm tròn bổn phận mở miệng nói.
Tô Triệt tuy rất chán ghét hắn, nhưng cũng hiểu được nhiệm vụ của khí linh như vậy, liền nói:
- Kiếp trước nàng là Thiên Âm pháp sư của Vu Tộc các ngươi, người hẳn là còn nhớ rõ nàng chứ?
- Thiên Âm pháp sư?
Thần sắc thủ hộ sử có chút kích động, lập tức hỏi:
- Có gì có thể chứng minh nàng chính là Thiên Âm pháp sư chuyển thế?
Tô Triệt quay đầu thoáng nhìn Thiên Âm, thấy nàng nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu không có chứng cứ xác thực.
Tô Triệt liền nói với thủ hộ sử:
- Không có chứng cứ, cũng không quan trọng, chỉ cần không gây trở ngại tới ngươi, vậy không liên quan tới ngươi!
Thủ hộ sử nhất thời sửng sốt, với mức độ nhạy bén của hắn, trong lúc này không biết đáp lại thế nào với câu nói của Tô Triệt.
Mặc kệ hắn!
Xoạt xoạt!
Tô Triệt không hề gọi tiểu Hắc ra, dựa vào lực hỗn độn lão Hắc truyền từ Tiên Ngục tới, bao phủ quanh tấm bia đá, bắt đầu thong thả luyện hóa.
Dựa theo lẽ thường mà nói, muốn luyện hóa trấn phủ thần bi của một tòa tiên phủ, nhất định phải là tiên nguyên lực của Chân Tiên tiên giới, chân nguyên lực của tu sĩ thế gian khẳng định không được.
Nhưng năng lượng mà bây giờ Tô Triệt thi triển ra, hẳn phải là hỗn độn lực chí cao vô thượng, trình độ còn muốn cao hơn cả tiên nguyên lực mấy lần, về mặt chất lượng mà nói, luyện hóa trấn phủ thần bi hẳn là không có vấn đề gì. Vấn đề then chốt là số lượng hỗn độn lực cần thiết để luyện hóa tấm bia đá này, Tô Triệt có thể cung cấp đủ được hay không?
Lão Hắc vẫn chưa hoàn thành lần dung hợp thứ tư, hiện nay chẳng qua vẫn chỉ có thực lực Kim Đan kỳ, hỗn độn lực trong cơ thể đều phóng xuất toàn bộ, cũng vẫn thiếu xa để luyện hóa, phải vừa tu luyện, vừa luyện hóa, quá trình này cũng sẽ bị kéo dài vô hạn. Mấy canh giờ đã đi qua, tấm bia đá vô tự trước mắt vẫn chưa nhìn ra bất kỳ biến hóa gì.
Chỉ có thể làm từ từ, Tô Triệt phỏng đoán, chí ít cũng cần nửa tháng mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ gian khổ này.
Không có biện pháp, người sáng tạo ra tòa tiên phủ này là một vị đại tiên thượng cổ, cùng cấp bậc với viễn cổ Ma Thần. Tu vi Nguyên Anh kỳ ở trước mặt bọn họ không khác gì con kiến hôi. Một con kiến muốn gặm thủng được ngà voi, ngoại trừ răng lợi phải tốt, quả thực cũng phải cần đủ thời gian mới làm được.
Trong lúc này, thủ hộ sứ của Di Tiên Cảnh ngược lại không hề quấy rối Tô Triệt, bởi vì chỉ cần hành vi của Tô Triệt không làm nguy hại đến chỉnh thể kế hoạch trở về của Vu Thần, thủ hộ sứ cũng sẽ không có quyền lực ngăn cản Tô Triệt luyện hóa tấm bia đá.
Từng ngày từng đêm qua đi, lão Hắc ở trong Tiên Ngục liều mạng tu luyện, không ngừng chế tạo hỗn độn lực hoàn toàn mới để cung cấp cho Tô Triệt. Ngày thứ năm, tấm bia đá tự vốn màu trắng xám đã sinh ra một ít biến hóa, màu sắc trở nên thâm hơn rất nhiều, có thể nói đã là màu xám tro nhàn nhạt.
Ngày thứ mười, màu sắc của tấm bia đá càm trở nên đậm hơn, trở thành màu xám.
Ngày thứ mười sáu, toàn bộ tấm bia đá hiện lên một màu xám đem thâm thúy, cũng có những tia kim tuyến hỗn tạp ở trong đó, không hề nghi ngờ, đây là do tấm bia đá đã thu nạp đủ hỗn độn lực, đã sản sinh ra những thay đổi về bản chất.
Oành...
Tô Triệt vẫn duy trì liên tục duy trì liên tục quá trình luyện hóa, trong lúc bất chợt, tấm bia đá trước mặt phát ra tiếng vang trầm thấp, chỉ trong một sát na, Tô Triệt lập tức phát hiện, tâm thần của mình đã có thể thẩm thấu vào bên trong tấm bia đá.
Tô Triệt đương nhiên biết biến hóa này có ý nghĩa như thế nào, rất nhiều pháp bảo cao cấp đều như vậy, trước khi chưa nhận chủ, đối với hết thảy lực lượng bên ngoài tới đều vô cùng bài xích, nếu như đã cho phép tu tiên giả dùng tâm thần thẩm thấu vào được bên trong, vậy điều đó đại biểu nó đã hoàn toàn tiếp nhận ngươi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê