No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 587-588: Đi Theo Ta
ất quá hiện tại, người dẫn đầu Huyễn Ma Giáo không phải Mộng Lưu mà là một vị nữ tu Kim Đan hậu kỳ khác. Tất cả mọi chuyện đều phải nghe theo nàng phân phó. Nếu ma nữ Mộng Lưu có ý nghĩ gì đó đều phải xin nàng ra chỉ thị, chính mình không được làm chủ.
- Thiên Vân sư tỷ, nếu như Thiên Vũ tới đây, chúng ta nên rời khỏi đây trước hay không, đỡ đụng phải hắn.
Ma nữ Mộng Lưu thấp giọng nói với nữ tu Kim Đan hậu kỳ kia.
Ma nữ Thiên Vân thản nhiên nói:
- Nơi này là nội cảnh Thiên Tâm Các, tuy Thiên Vũ là kỳ tài một đời, cũng không phải hạng người càn quấy, làm sao vô duyên vô cớ tìm chúng ta gây phiền phức?
Rất dễ hiểu, Thiên Vân còn chưa biết Mộng Lưu và Tô Triệt có quan hệ, cũng không biết Chân Chân phía sau vốn là đệ tử chân truyền thuộc về Thiên Huyền Tông. Việc này đều là hành động của cá nhân Mộng Lưu, không có công khai trong nội bộ Huyễn Ma Giáo.
Ngồi đối diện với đám người Huyễn Ma Giáo đều là tu sĩ Kim Đan Thiên Tâm Các, trong đó có một nam sĩ trung niên Kim Đan hậu kỳ ôn hoà cười nói:
- Các vị không nên lo lắng, hai ngày trước chúng ta nhận được tin tức, Thiên Vũ tiến nhập nội cảnh môn phái chúng ta tản bộ. Trong khi đó không gây tổn thương bất cứ kẻ nào. Rất rõ ràng, đương nhiên hắn có mục đích khác, nhưng sẽ không vô duyên vô cớ gây khó phiền phức.
Thế nhưng, vừa nói xong, sắc mặt bọn họ đột nhiên biến đổi, bởi vì thông qua thần thức có thể thấy, ông nội kia vừa đi vào trong cửa hàng này đứng bên ngoài đại sảnh!
Ánh mắt ma nữ Thiên Vân lạnh lẽo, lập tức chất vấn:
- Mộng Lưu, ngươi gây thù oán gì với Thiên Vũ?
- Chưa tới mức thù oán.
Sắc mặt ma nữ Mộng Lưu đã trắng bệch, không hề lo lắng trả lời:
- Từng có một lần quan hệ, nhưng ta chịu thua thiệt nhiều, hơn nữa...
- Là cái gì?
Thiên Vân sốt ruột, không khỏi quát lớn:
- Nói mau!
- Mộng Trân từng là đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông.
Mộng Lưu liếc mắt nhìn Chân Chân, cúi đầu không dám nhìn Thiên Vân.
Bị vây tại Huyễn Ma Giáo hơn mười năm, Chân Chân sớm bị ép thay đổi tên tuổi, thuận theo sư phụ đổi tên thành Mộng Trân.
- Mộng Trân!
Lần này, đừng nói là Thiên Vân và người Huyễn Ma Giáo, ngay cả những người Thiên Tâm Các phía đối diện đều biến sắc. Tất cả mọi người không phải kẻ ngốc, trong nháy mắt đoán được, Mộng Trân này chắc chắn bị Mộng Lưu ép bức mới có thể đầu nhập Huyễn Ma Giáo.
Bản thân nàng từng có quan hệ với Thiên Vũ, đồng thời cướp đoạt đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông, hôm nay, Thiên Vũ đến nơi này lại đúng lúc gặp chuyện này sao có thể khoanh tay đứng nhìn.
- Phiền phức, phiền phức lớn!
Trong lòng tất cả mọi người hoảng loạn, Thiên Vũ đã từng tự tay đâm chết hai đại Nguyên Anh Thái Ất Mông, giết chết Kim Đan tựa dễ như trở bàn tay.
- Ngươi thực là...
Thiên Vân chau mày, trừng mắt lớn tiếng mắng Mộng Lưu:
- Phá hỏng đại sự của ta!
Quở mắng nhiều cũng không còn kịp, bởi vì Tô Triệt đã bước vào phòng quý khách xuất hiện trước mặt mọi người.
- Đừng nói ta quỷ quái như vậy.
Trong lòng Tô Triệt thừa nhận:
- Ta còn chưa ôn dịch tới mức độ này.
- Sắp rồi.
Lão Hắc cười tà ác.
Tô Triệt chậm rãi đi vào phòng quý khách, đầu tiên liếc mắt nhìn ma nữ Mộng Lưu, sau đó, ánh mặt đặt trên khuôn mặt Chân Chân.
Trong phòng một mảnh yên lặng, hắn không mở miệng nói không ai dám liều lĩnh lên tiếng trước.
Chỉ có thể nói, cái tên Thiên Vũ quá mức cường thế, tuy rằng biết rõ hắn không lạm sát người vô cớ, nhưng tin đồn liên quan về hắn mỗi một sự kiện đều kinh thiên động địa, chấn động thế gian. Những người ở đây, căn bản không cùng đẳng cấp với hắn.
- Mộng Lưu, Chân Chân đi theo ta.
Tô Triệt trầm giọng nói, hoàn toàn không để ý tới những người khác.
Chân Chân nhẹ nhàng đứng dậy, chậm rãi đi tới bên cạnh Tô Triệt, không ai dám ngăn cản.
Còn Mộng Lưu, sắc mặt nàng trắng bệch, ánh mắt kinh hoàng nhìn về phía Thiên Vân sư tỷ, im lặng cầu xin sư tỷ cứu giúp chính mình. Cuộc đời này, chính mình chỉ còn sống được 90 năm, nếu như trở thành tù nhân của Thiên Huyền Tông, ngay cả khoảng thời gian sung sướng cuối cùng đều không thể hưởng thụ, thực sự không bằng chết ngay lập tức.
Thân là sư tỷ của Mộng Lưu, chuyện này lại mang theo cả đoàn người, mặc dù trong lòng Thiên Vân kinh hãi, cũng chỉ có thể gắng sức đứng dậy, cung kính thi lễ ân cần hỏi thăm:
- Huyễn Ma Giáo Thiên Vân bái kiến Thiên Vũ tiền bối.
Tu Chân Giới thực lực vi tôn, cho dù tuổi tác của Thiên Vân lớn hơn so với Tô Triệt gấp mười lần, vẫn phải tôn xưng một tiếng tiền bối.
Những người khác cũng vội vàng đứng dậy, cùng nhau ân cần hành lễ đối với Tô Triệt.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật dầu, nói với Thiên Vân:
- Ta muốn dẫn Mộng Lưu đi, ngươi định ngăn cản sao?
- Vãn bối không dám.
Thiên Vân lại thi lễ:
- Vãn bối biết, Mộng Lưu có chút hành động xúc phạm tới tôn nghiêm của quý phái, chỉ là muốn thay nàng cầu xin, hỏi tiền bối một chút, chuyện này có thể đổi cách giải quyết không, chúng ta mong muốn quý phái bao dung và bồi thường thích đáng với bản thân Chân Chân, không biết Thiên Vũ tiền bối có thể chấp nhận không?
- Không thể!
Tô Triệt nhẹ giọng, chỉ trả lời hai chữ, không cần bàn cãi, nói rõ cách giải quyết khác không được.
Thiên Vân quay mặt đi, quay về phía ma nữ Mộng Lưu lắc đầu cười khổ, với ý tứ: Ta đã gắng hết sức mình, nhựng không thể giúp ngươi...
- Sư tỷ...
Sắc mặt Mộng Lưu thê lương giống như sắp bước lên pháp trường, toàn thân từ trên xuống dưới mỗi một vị trí đều tràn đầy khí tức tuyệt vọng bi thương, Chân Chân đứng bên cạnh Tô Triệt, tâm tình phức tạp không gì sánh được, nhưng lại nhẹ giọng nói:
- Đa tạ sư tổ cứu giúp.
- Nhiều năm như vậy, ngươi không có cơ hội trốn sao?
Tô Triệt tùy ý hỏi.
- Đệ tử bị Mộng Lưu sử dụng loại huyết hồn chú, trốn thoát không quá trăm dặm, nàng chỉ cần khẽ động tâm niệm là có thể cướp đi tính mạng của ta.
Chân Chân nhỏ giọng trả lời đồng thời trong lòng cảm khái nghìn vạn lần: Mười năm trước, ta từng truy sát hắn, hiện tại lại dựa vào hắn cứu giúp, còn gọi hắn là sư tổ...
Trong lòng không gì không phục, chỉ là cảm thấy tâm tình hoảng hốt giống như cảnh trong mơ.
Mười năm ngấm ngầm chịu đựng, cũng có thể khiến nàng thành thục hơn rất nhiều, trầm ổn rất nhiều.
- Huyết hồn chú?
Khóe miệng Tô Triệt nhếch lên tươi cười đưa tay vẫy gọi Mộng Lưu:
- Qua đây giải trừ cho nàng đi.
- Thiên Vũ tiền bối, giải trừ Huyết hồn chú cực kỳ phức tạp, ở chỗ này không thích hợp.
Mộng Lưu như sơn dương đợi làm thịt, rụt rè nhỏ giọng trả lời.
- Tốt.
Tô Triệt khẽ gật đầu, nhìn mọi người xung quanh nói:
- Các ngươi có hai lựa chọn, để Mộng Lưu và Chân Chân đi theo ta, hoặc tất cả đám người các ngươi cùng theo ta. Trong thời gian mười tức, các ngươi tự mình giải quyết.
Oh?
Mười mấy người Huyễn Ma Giáo và Thiên Tâm Các cùng lúc kinh hãi, nhất thời có người sợ hãi nói với Mộng Lưu:
- Mộng Lưu làm người phải có trách nhiệm. Chính ngươi gây lên phiền toái, không nên liên lụy tới chúng ta.
- Đúng vậy, Mộng Lưu gây lên tội, không nên liên lụy tới người khác ah.
Có vài người tiến lên phía trước nói rõ ý tứ: Nếu không đi, chúng ta sẽ đồng loạt xuất thủ bắt người giao cho Thiên Vũ.
Tại đây trong tình cảnh đồng bạn xa lánh, Mộng Lưu quả thực đứt ruột đứt gan, tuyệt vong vô cùng giống như bị gài bẫy rơi xuống đáy cốc.
Lúc này, nàng run run không đứng vững, dĩ nhiên toát lên vẻ đẹp tuyệt thế hiếm thấy.
Tựa hồ giờ khắc này, mị thuật huyễn ma của nàng tự nhiên phát huy tiềm năng, bước vào cảnh giới cực cao vô cùng tinh khiết.
- Được rồi.
Mộng Lưu cười đắng ngắt, cúi đầu chậm rãi đi về tới bên cạnh Tô Triệt.
Tô Triệt phẩy tay, bàn tay đỡ một tòa cung điện tinh xảo xinh xắn, để người ở đây may mắn trông thấy kiện bảo vật phòng ngự trân quý tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới.
Xoạt!
Thể xác và tinh thần của Mộng Lưu và Chân Chân không có khả năng chống lại, bị Tô Triệt lập tực thu thập vào trong cung điện, phong bế hai nàng trong một mật thất nào đó. Mặc dù trong không gian rộng rãi này, cũng không thể để các nàng tùy ý làm loạn.
Đồng thời, Tô Triệt lại gửi tâm niệm tới Mộng Lưu:
- Ta chưa từng nói sẽ hành quyết ngươi, không cần bi quan như vậy? Mau chóng giải quyết Huyết hồn chú, có thể cuộc đời này người còn có thể hưởng thụ hơn ba trăm năm.
- Thật sao?
Mộng Lưu sững sờ tại chỗ, mặc dù không thực sự hiểu được lời Tô Triệt vừa nói, nhưng cũng cảm giác được, hắn không có sát tâm đối với chính mình.
Đúng vậy, giết nàng để làm gì? Đối với Tô Triệt mà nói, thu thập nàng vào Tiên Ngục, ban tặng một chút năng lượng sinh mệnh chữa nội thương cho nàng, sống thêm hơn ba trăm năm, còn có thể góp một phần công sức kiến thiết Tiên Ngục.
Một tu sĩ Kim Đan có thể sống, năng suất có lẽ không tồi.
- Về phần các ngươi...
Tô Triệt nhìn mười mấy người ngoài đại sảnh quý khách, tiếp đến chuẩn bị tuyên bố số phận của bọn họ.
Hai người đại diện Huyễn Ma Giáo và Thiên Tâm Các đều không dám thở mạnh, chăm chú nhìn Tô Triệt cầu xin.
- Các người sau đó hãy rời đi.
Tô Triệt phẩy phẩy tay, xoay người rời đi.
- Ahaaa...
Mười mấy người than thở ngồi xuống, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm: Thậm chí mấy người nhát gan, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cuộc sống tốt đẹp không gì sánh được, từng người từng người đều có được tư vị sống, không ai nguyện ý để sát tinh kia mang đi!
Đối với Tô Triệt mà nói, Huyền Ma Giáo và Thiên Tâm Các thuộc về trận doanh thác loạn, song phương trở thành kẻ địch, bắt bọn họ không gì là không thể: Chỉ là Tô Triệt xem như người nhân từ, suy xét đẳng cấp của bọn họ chỉ có thể phục tùng quyết định của tông môn nên không tính toán, hơn nữa không trực tiếp đắc tội với chính mình, vì vậy tìm điểm khoan dung độ lượng lúc này buông tha bọn họ.
Người chân chính đáng để chính mình động thủ, hẳn là người đưa ra quyết sách trong trận doanh thác loạn, tu sĩ Nguyên Anh cao cao tại thượng.
Việc nhỏ giải quyết xong xuôi, Tô Triệt không hề vội vàng rời khỏi thị trấn Tê Phượng Cốc, bởi vì đủ cho những người khác để bọn họ giải quyết chuyện lớn.
Chính mình lưu lại Tê Phượng Cốc, Thiên Tâm Các sẽ tạo lên loại phản ứng gì đáp trả, cho dù Tô Triệt đoán không được, quân sư cáo già lão ma đầu trong Tiên Ngục kia cũng có thể đoán được 8, 9 phần.
Nhìn thấy Tô Triệt vẫn lưu luyến thị trấn Tê Phượng Cốc, không có ý rời đi, một số người tu chân túm ba tụm năm bàn luận:
- Tại sao Thiên Vũ còn chưa đi, không sợ ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các cùng lúc chạy tới chặn đường hắn sao?
- Há lại chỉ có ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các, ta phỏng đoán còn có thể tu tập nhiều tu sĩ Nguyên Anh hơn thế. Quan trọng chính là, Thiên Vũ tạo lên lực uy hiếp quá lớn đối với trận doanh thác loạn, phải sớm diệt trừ!
- Người này tài cao gan lớn, nói không chừng một mình địch mười đều không thua kém. Thiên Huyền Thiên Vũ, đệ nhất kỳ tài Tu Chân Giới há có thể đánh giá thấp!
- Đúng vậy, tuy nói mãnh hổ không chịu nổi đàn lang sói, nhưng Thiên Vũ này đâu phải mãnh hổ đơn giản như vậy.
- Không sai, hắn có gan ở lại nơi này, chính là nói rõ, người này không hề lo lắng, không sợ người khác vây công tiêu diệt.
Những người này bàn luận, rất nhiều người không cần truyền âm giao lưu, không cần lão Hắc truyền đạt, Tô Triệt thông qua thần thức đều nghe được. Đúng vậy, bọn họ nghĩ tới chuyện này, tại sao chính mình không nghĩ ra.
Qua một hồi lâu, có bao nhiêu tu sĩ Nguyên Anh tới đây? 10 người, hay 20 người?
Thiên Tâm Các tuy chỉ sở hữu ba đại Nguyên Anh, thế nhưng, trong địa bàn môn phái siêu cấp thường thường đều dựa vào mười môn phái lớn xung quanh. Tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, muốn được coi là môn phái lớn, phải sở hữu một vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, bằng không, sẽ tự động bị giáng cấp xuống môn phái cỡ trung. Cho nên nói, trong địa bàn Thiên Tâm Các có thể triệu tập được nhiều tu sĩ Nguyên Anh, chí ít có thể tập hợp 10 tu sĩ Huyễn Ma Giáo trong khoảng cách gần nhất, nếu có thể viện trở đúng lúc đạt được 15 người không thành vấn đề.
Mặc dù đơn độc một mình đối mặt với 15 Nguyên Anh kỳ Tô Triệt cũng không chút khẩn trương, theo một cá nhân nào đó nói, tài cao lớn mật thực sự không sợ bọn họ.
Tô Triệt dự định đại chiến với bọn họ một hồi, để tất cả phương diện thực lực của chính mình được bộc phát, để tổng hợp toàn bộ chiến lực của chính mình, thế nhưng đợi tới khi trời tối cũng không có bất cứ vị Nguyên Anh lão tổ nào xuất hiện trước mặt.
Đây là vì sao?
Cho dù Thái Ất Môn cách xa hơn 30 vạn dặm, chỉ cần một ngày, đối với tu vi Nguyên Anh tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới mà nói cũng không nhiều, sao lâu như vậy không ai chạy tới?
Không phải Tô Triệt thất vọng, mà ý thức được, trong đó chắc chắn có uẩn khúc.
Lẽ ra, hiếm khi gặp được chính mình lẽ loi một mình, cô đơn trong địa bàn trận doanh thác loạn, Nguyên Anh lão tổ của đối phương cho dù cảm thấy hi vọng giết chết chính mình không lớn cũng sẽ toàn lực thử một chút mới đúng.
Huống hồ, còn có linh bảo phòng ngự Cự Phú như vậy chung quy tồn tại lực hấp dẫn thật lớn. Tiêu diệt chính mình, đạt được linh bảo phòng ngự Cự Phú, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Chỉ có thể nói bọn chúng có mưu đồ khác!
Bạch lão ma phân tích nói:
- Chắc chắn bọn chúng tìm được phương pháp tốt đối phó với chủ nhân của ngươi, phải đề phòng mới được ah.
- Không chờ.
Tô Triệt gật đầu:
- Biết rằng người khác không đáng sợ, sợ nhất chính là không biết được nguy hiểm.
Lúc này, Tô Triệt đang ở quán trà nào đó tại thị trấn ngồi uống trà, đột nhiên nhận được linh phù của một mật thám Thiên Huyền Tông xếp vào đây.
Nội dung thứ nhất: Ngày hôm qua, Vô Cực Môn Thiên Âm xuất quan thuận lợi, tấn chức Nguyên Anh kỳ thành công.
- Thiên Âm xuất quan.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tính ra nàng bế quan một tháng lẻ chín ngày, nhanh hơn dự tính của ta nhiều lắm. Nếu không phải tiểu Hắc đánh bậy đánh bạ khiến ta toái đan thành anh sớm hơn hai tháng, trận đánh cuộc này, hẳn là ta thua nàng mới đúng. Thượng Cổ Đại Vu chuyển thể, quả nhiên sắc bén không gì sánh được.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê