Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 581-582: Tin Tức Về Ngọc Thanh
ô Triệt hiến tế 9 phần lực sinh mệnh, thi triển Trí Manh thần thông tự sát, quả nhiên nhiên khiến Thần Húc rơi vào trạng thái hoàn toàn đui mù.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức vận chuyển cho chủ nhận một lượng lớn lực sinh mệnh, vừa vặn bổ sung đủ phần hắn tiêu hao.
Cùng lúc đó, Thần Húc cũng tạo lên phản ứng, vù vù...Hắn gọi ra linh bảo phòng ngự, một chiếc dược đỉnh màu đỏ thẫm, thoạt nhìn hẳn là linh bảo trung phẩm.
Tuy rằng mở mắt như mù, nhưng pháp lực thần thông và chân nguyên toàn thân của hắn vẫn trong trạng thái bình thường, hoàn toàn có thể thể điều khiển pháp bảo thực thi phong ngự hay công kích.
Đối với chuyện này, Tô Triệt đã dự phòng từ sớm, không đợi hắn hoàn toàn kích phát uy năng của linh bảo phòng ngự, liền tặng cho hắn một cái Nhiếp Hồn.
Vù!
Nhiếp Hồn dùng để đối phó với đối thủ đồng cấp, nếu đối phương không có pháp bảo trấn hồn, có thể khiến thần trí hỗn loạn dài đến một khắc. Mặc dù Thần Húc lão tổ không sở hữu pháp bảo trấn hồn, nhưng rất giỏi cô đọng nguyên thần, chỉ bị Nhiếp Hồn thần thông khống chế trong thời gian rất ngắn.
Cao thủ giao đấu, trong nháy mắt cũng đủ, Tô Triệt rượt theo xuất ra một quyền Phá Diệt, không phải đánh vào đối thủ, mà chính là chiếc dược đỉnh đỏ thẫm chưa xuất đủ toàn bộ lực phòng ngự!
Keng!
Một tiếng nổ vang, dược đỉnh đỏ thẫm bị một quyền đánh bay, giống như lưu tinh rơi xuống nghìn trượng.
Một quyền chấn động, có thể khiến Thần Húc vừa rơi vào trạng thái thần trí hỗn loạn lập tức bình tĩnh trở lại, nhưng chính mình trong trạng thái đui mù, đều không nhìn rõ bất cứ vật gì, chỉ có thể dựa vào âm thanh phán đoán, linh bảo phòng ngự của chính mình bị đánh bay hoàn toàn mất đi khống chế.
Vèo!
Xuất phát từ bản năng, Thần Húc rất nhanh lui về phía sau, hắn nghĩ rằng, hẳn là Tô Triệt đang đứng trước mặt hắn, muốn tránh né đợt công kích tiếp đó, chắc chắc phải lui về phía sau.
Đúng vậy, hắn đoán không tồi, Tô Triệt vẫn đứng trước mặt hắn không hề thay đổi vị trí, thế nhưng...
Bịch!
Lui lại phía sau vài chục trượng, lưng Thần Húc đập vào một vật thể kỳ quái, nói mềm không phải mềm nói cứng không phải cứng, một đồ vật vô cùng kỳ quái, chỉ dựa vào cảm giác phỏng đoán, giống như một quá bóng cao su thật lớn tràn ngập không khí.
Chuyện tình tiếp đến, hắn không biết, bởi vì phía sau hắn đã trúng một lực đạo nặng như núi đè liên tục tác dụng vào não bộ, đồng thời thấu nhập vào cơ thể, ngay cả nội thể Nguyên Anh đều bị thương nặng.
Thoáng chốc hắn hôn mê.
Vù!
Bàn tay màu đen thật lớn ôm lấy Thần Húc té xỉu, so với cự chưởng thân hình Thần Húc nhỏ bé tựa như con mèo nhỏ vừa mới xuất thế bị chủ nhân nhẫn tâm túm lại chỉ sử dụng một chút khí lực là có thể bóp chết hắn.
Thân hình tiểu Hắc cao vài chục trượng, từ khi Tô Triệt phóng xuất Nhiếp Hồn thần thông, liền phóng ra ngoài. Tiểu Hắc vừa xuất hiệt chỉ cao 3 tấc, phi hành cực nhanh lặng yên vô tức, không mang theo tiếng gió thổi khiến Thần Húc đui mù hoàn toàn không biện pháp phát hiện, phía sau đột nhiên hiện ra một người đen xì to lớn, đứng trước mặt Tô Triệt lại càng thêm đáng sợ.
Trí Manh, Nhiếp Hồn, Phá Diệt, cộng thêm tiểu Hắc, những thủ đoạn này của Tô Triệt kết hợp lại với nhau, bất ngờ ám toán Nguyên Anh sơ kỳ, dĩ nhiên rất đơn giản.
Thậm chí có thể nói, dưới tình huống dùng cương đối cương, lợi dụng biện pháp này đối phó với Nguyên Anh hậu kỳ, kết quả cũng có thể như vậy dễ như trở bàn tay.
Vù!
Tiểu Hắc trở lại đan điền.
Thần Húc bị bắt vào Tiên Ngục.
Tô Triệt giống như người không có việc gì, tay cầm la bàn Tinh Đế bay đến mấy nghìn trượng, vừa vặn nhặt lấy dược đỉnh màu đỏ bị đánh bay, sau đó lại từ từ bay về phía trước, trong lòng còn đang suy nghĩ:
- Đối phó một người dễ như vậy, như vậy trong lộ trình kế tiếp, chính mình có may mắn gặp được Nguyên Anh đơn độc hay không?
Vừa nãy tập kích trong nháy mắt, Tô Triệt càng tin tưởng, hoàn toàn có thể xác nhận chính mình đơn đả độc đấu, tại Tu Chân Giới đã không có đối thủ. Tu sĩ Nguyên Anh trong trận doanh thác loạn, nếu ai đó đơn độc một mình gặp phải chính mình chỉ có một kết cục: Tiến nhập Tiên Ngục!
Đương nhiên, trong đầu Tô Triệt cũng không sản sinh ý niệm cuồng vọng tự đại không ai bì nổi, bởi vì tiếp đến, áp lực đối với chính mình đến từ Linh Giới. Bất luận là lai lịch pháp bảo Tiên Ngục hay chuyện Vu Tộc, chính mình đều phải đối đầu với thế lực cường thế tại Linh Giới. Phỏng chừng, tùy ý gặp phải một Hóa Thần Kỳ, sẽ khiến chính mình khó coi tới cực điểm.
Phải biết rằng, người đến từ Linh Giới, tối thiểu cũng sở hữu đạo khí thượng phẩm, thậm chí đạo khí cực phẩm trong truyền thuyết, đối mặt với sự tấn công của bọn họ, Cự Phú phòng ngự có thể chống được mấy tuần trà?
- Quên đi, tạm thời không phải những thứ này.
Tô Triệt lắc đầu:
- Vừa nghĩ tới chuyện tình liên quan tới Linh Giới, thật sự đau đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc mang theo Thần Húc cười ha hả nói:
- Đúng vậy chủ nhân nghĩ nhiều như vậy làm chí, ít nhất gian đoạn hiện tại, người có thể tung hoành khắp Tu Chân Giới.
- Tung hoành?
Tô Triệt lắc đầu cười:
- Ta không thích bừa bãi như vậy, ta còn cảm thấy tôn trọng địch nhân bắn ra một kích trí mạng.
Hi vọng còn có thể gặp quỷ xui xẻo gõ cửa, thế nhưng 20 vạn dặm thiên không tiếp đó không gặp một người tìm cớ chặn đường. Một lúc lâu, Tô Triệt quay về Huyền Ngục Phong Thiên Huyền Tông, lập tức phái người đi tới Ám Đường, báo cáo chuyện tình liên quan tới vài lão thử Nguyên Anh kỳ tại Tu Chân Giới.
Có thêm vài con chuột yêu Nguyên Anh kỳ tứ cấp, lão Hắc lại có thể tiến hành dung nhập lần thứ tư, đồng thời mở ra Tiên Ngục tầng thứ tư.
Vốn sắp xếp việc bắt chuột yêu sau cùng đó là vì tất cả Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới tổng cộng chỉ có vài con chuột yêu tứ cấp, trong yêu tộc có chút địa vị, nếu xử lý không tốt, bị người khác phát hiện một con chuột yêu mất tích liên quan tới Tô Triệt, mười phần có tám chính phần toàn bộ yêu tộc trở mặt, thậm chí có thể thúc đẩy một hai bộ lạc tiến về phía trận doanh thác loạn.
Cho nên, nếu không có kế sách thỏa đáng, Tô Triệt thà chạy trốn xa một chút đi tới Mạc Lam Tinh bắt một con chuột yêu. Thông qua Viêm Lâm đã sớm biết, Mạc Lam Tinh có vài con chuột yêu cấp bốn có tiếng tăm rất thích hợp làm mục tiêu.
- Bất quá, một mình đi tới Mạc Lam Tinh có chút lỗ mãng, ít nhất cũng phải đợi Viêm Cốt xuất quan, không cần biết hắn có thể tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ hay không, có hắn giúp đỡ chắc chắn khả năng thành công có thể tăng thêm vài phần...
Tô Triệt đang cân nhắc chuyện này, nhưng cảm giác được, Mộc Dạ sư tổ...Ah không, phải nói là Mộc Dạ sư huynh từ trên trời giáng xuống đi tới bên ngoài điện phủ. Sau khi tấn chức Nguyên Anh, thần thức của Tô Triệt tra xét được trong phạm vi 1500 trượng, hơn nữa được la bàn Tinh Đế tăng phúc đạt tới 3000 trượng, đủ để bao phủ hơn phân nửa Huyền Ngục Phong.
Mộc Dạ gõ cửa đi vào, trực tiếp hỏi:
- Thiên Vũ sư đệ, nghe nói ngươi đang tìm hiểu tin tức thử yêu tứ cấp, chứ không phải muốn bắt sống một con chuột?
Hơn một lần, sau khi Tô Triệt tấn cấp Kim Đan sơ kỳ, đã từng cầu tông môn giúp đỡ trợ giúp chính mình thu thập vài thứ kia mở ra Tiên Ngục tầng thứ 3, trong đó có một con Thiên Kim Thử cấp ba chính là nhờ Mộc Dạ bắt giúp.
Vừa nãy, Mộc Dạ được biết Tô Triệt đang tra xét chuyện tình Thử Yêu cấp bốn, theo đó suy nghĩ, Tô Triệt có thể lại muốn bắt sống một con Thử Yêu cấp bốn.
Tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, Mộc Dạ bay tới đây, phải hỏi thật rõ ràng.
- Đúng vậy, Mộc Dạ sư huynh.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Thực sự cần cái này, hơn nữa nhất thiết phải có.
- Bắt một đàn 20 con Thử Yêu Kim Đan Kỳ cũng không vấn đề gì.
Mộc Dạ nghiêm nghị nói:
- Thế nhưng, bắt một con Thử Yêu Nguyên Anh kỳ cấp bốn có thể liên quan tới rất nhiều chuyện phiền toái. Nếu như ngươi phải làm, chuyện này cũng không thể lỗ mãng, các sư huynh có thể giúp ngươi, gắng sức làm lặng lẽ không tiếng động, thần không biết quỷ không hay.
- Đa tạ Mộc Dạ sư huynh.
Trong lòng Tô Triệt cảm động, trước hết nói lời cảm tạ, sau đó còn nói thêm:
- Ta hiểu được lợi hại trong đó, cho nên ta đang dự định tới tinh vực khác tại Tu Chân Giới đắc thủ, ngược lại không ai nhận ra ta.
- Cách này thực không tồi.
Mộc Dạ cân nhắc lại hỏi:
- Có muốn sư huynh đi cùng ngươi hay không?
Tô Triệt có thể nhận thấy, Mộc Dạ sư huynh có chút hiếu kỳ đối với các tinh vực khác tại Tu Chân Giới, tình hình cho phép cũng muốn tới xem, cũng là du ngạo một phen.
Bất quá, một khi có chuyện xảy ra, Tô Triệt cũng không thể thu thập Mộc Dạ tiến nhập Tiên Ngục, việc này không thuận tiện bằng tùy tùng của chính mình Viêm Cốt kia.
Mộc Dạ có nhãn lực, lập tức nhận thấy Tô Triệt có chút khó xử, liền phẩy phẩy tay nói:
- Nếu như ngươi có thể tự giải quyết, ta khẳng định sẽ không lo lắng, chúng ta đều tin tưởng năng lực của ngươi.
- Đa tạ sư huynh.
Tô Triệt chân thành nói lời cảm ơn.
Thoáng chốc Mộc Dạ lại nói:
- Còn có một chuyện, buổi chiều ngày hôm nay, một tên đệ tử Ám Đường hồi báo, nói là trong Thiên Tâm Các gặp được Ngọc Thanh...
- Ngọc Thanh sư huynh?
Thần sắc Tô Triệt biến đổi, bởi vì qua giọng nói của Mộc Dạ sư huynh có thể nghe được dấu hiệu không tốt.
- Đúng vậy.
Mộc Dạ gật đầu, cười nhắc nhở:
- Ngươi đã là Nguyên Anh kỳ, lại là phó chưởng giáo đệ nhất, vẫn gọi hắn là sư huynh đã không thích hợp. Chớ bỏ qua những chi tiết nhỏ, vô duyên vô cớ chọc người chế nhạo.
- Được.
Tô Triệt gật đầu nghe chỉ dạy, Mộc Dạ sư huynh nói thực sự rất có đạo lý, thân phận hiện tại đã không còn là đại diện cho chính mình, mà thay mặt cho toàn bộ Thiên Huyền Tông.
Đường đường là phó chưởng giáo đệ nhất, chưởng giáo chí tôn tương lai, lại không phân biệt rõ vai vế trong tông môn, thực sự sẽ trở thành tư liệu sống để một số người chê cười Thiên Huyền Tông.
Nói về vấn đề chính, Mộc Dạ lại nói:
- Ngọc Thanh đi tới bước tiến không chậm, chí ít sở hữu tu vi Kim Đan hậu kỳ, có lẽ tu vi tên đệ tử Ám Đường sắp tới có thể Ngưng Anh thiếu hụt, không thể phỏng đoán tu vi thực sự của Ngọc Thanh.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta có cảm giác, cước bộ của Ngọc Thanh chậm hơn ta không nhiều, phỏng chừng, thời gian Ngưng Anh đã không xa.
Mộc Dạ lại nói tiếp:
- Hắn tuy tiến bộ không nhỏ, thế nhưng trạng thái ba ngày trước cũng không tốt. Hẳn là bản thân bị trọng thương, đồng thời bị hai đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các đuổi bắt, tình thế vô cùng nguy hiểm.
- Hai đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các?
Tô Triệt nhướng mày:
- Hai đại trưởng lão sao?
- Đúng vậy.
Mộc Dạ gật đầu.
Thiên Tâm Các chính là một trong mười môn phái tiên đạo đại siêu cấp, trong tông môn tuy chỉ sở hữu ba vị Nguyên Anh nhưng thực lực cực mạnh. Chưởng môn nhân là Nguyên Anh hậu kỳ, hai đại trưởng lão đều là Nguyên Anh trung kỳ.
Quan trọng hơn chính là, Thiên Tâm Các là môn phái duy nhất tại Tu Chân Giới luyện tâm đạo, lúc so đấu trực tiếp đánh vào nhược điểm của đối thủ, có thể nói là võ thuật thiên ma trong tiên đạo, hoặc tâm thuật khiến kẻ khác khó có thể đề phòng.
- Ngọc Thanh gặp rắc rối không kém gì ta, làm sao lại chọc tới hai đại trưởng lão Thiên Tâm Các?
Trong lòng Tô Triệt thở dài một tiếng, lại hỏi:
- Mộc Dạ sư huynh, nơi phát sinh chuyện tình ước chừng nằm ở đâu?
Lãnh thổ Thiên Tâm Các diện tích rộng, giới hạn khoảng mấy vạn dặm, đại khái phải biết nơi phát sinh chuyện tình, bằng không trong lòng không thể nhận thức.
- Ngươi muốn đi cứu hắn?
Mộc Dạ sớm biết biểu tình như vậy, bất quá, nếu biết được tin tức này, vậy không thể gạt hắn.
Chuyện tình Ngọc Thanh bị hai đại trưởng lão Thiên Tâm Các đuổi bắt...Phát sinh 6 ngày trước, hẳn là Tô Triệt hiện tại chạy tới nội cảnh Thiên Tâm Các cũng vô ích.
Đã trôi qua sáu ngày, nếu như Ngọc Thanh thoát được sẽ bỏ chạy tới phương nào không rõ; Nếu như không thể chạy thoát sớm đã bị bắt tới Thiên Tâm Các, thậm chí có thể đã gặp nạn rồi... Kỳ thực đối với an nguy của Ngọc Thanh, Tô Triệt cũng không quá lo lắng, bởi vì Ngọc Thanh từng nói, chuyện của hắn, bản thân hắn đủ năng lực giải quyết, không cần Tô Triệt quan tâm.
- Đúng vậy chủ nhân, Ngọc Thanh không phải vật trong ao tù, sớm muộn sẽ nhất phi trùng thiên, khẳng định không phải một cái tảo yêu.
Lão Hắc cũng nói như vậy.
- Ta chỉ hỏi thoáng qua, xem lại tình hình, trong lòng có chút toan tính.
Trong lòng Tô Triệt đáp lại:
- Ta cũng không lo lắng tới an nguy của hắn, chỉ là cảm giác không lâu sau rất có thể Ngọc Thanh sẽ tạo lên sóng to gió lớn tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, chuyện tình không hề nhỏ.
- Uhm, rất có thể như vậy, hắn cũng là một người có thể gây tai họa lớn.
Lão Hắc bĩu môi, nói đầy cảm xúc:
- Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới sinh ra hai người các ngươi, đã sớm định trước phải đi vào thời buổi hỗn loạn...
Lúc này Mộc Dạ đã rời khỏi Huyền Ngục Phong, sắc trời đã trở lên u ám.
Trong Tiên Ngục, Thần Húc vừa nãy hôn mê đã tỉnh lại, theo bản năng phản kháng lại nhưng phát hiện, lực Nguyên Anh của chính mình đã bị phong bế hoàn toàn, không cách nào huy động một tia chân nguyên.
Trí Manh thần thông chỉ có thể duy trì một khắc, thị giác của Thần Húc đã được khôi phục bình thường, mở mắt liền thấy hai sinh vật tuyệt nhiên khác lạ đứng trước mặt chính mình: Một người da màu vàng nhạt, cực kỳ uy vũ quả thực là quái vật vô cùng kinh khủng; Người còn lại là lão giả tóc trắng áo trắng, mặt mũi ôn hòa, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười.
Hai người thoạt nhìn đối lập nhau! Lão Hắc là Ma Tộc cấp cao, Bạch lão ma như là cao nhân đắc đạo, kỳ thực vừa vặn tương hỗ lẫn nhau...
Lão Hắc chỉ vào Thần Húc, nói với Bạch lão ma:
- Trong lòng lão nhân này mang sát tâm đối với chủ nhân, nhiều lần dự định muốn ám toán chủ nhân. Bạch lão ma ngươi cảm thấy nên xử lý hắn thế nào mới tốt?
Bạch lão mà được coi là người đầu tiên từ ngoại giới đến quy hàng làm thuộc hạ của Tô Triệt, cho nên trong Tiên Ngục, Tô Triệt liền giao cho hắn quyền hạn nhất định, ít nhất tại phương diện áp chế thực lực, vốn áp chế gấp trăm lần điều chỉnh thành áp chế gấp mười lần.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê