When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 561-562: Tương Lai Của Tiểu Hắc
ây là quy tắc thiên địa, không cho vi phạm.
Hắc sắc cự nhân tiếp tục vọt về phía trước, bằng vào tốc độ từ trước tới nay chưa từng có, giống như là Vu Tộc dũng sĩ thời thượng cổ dũng mãnh thiện chiến, đối mặt với địch nhân chỉ có thể công kích, không có dừng lại.
Dũng khí của U Minh chưởng môn từ lâu đã tiêu tán, đồng thời trong lòng hiểu rõ, bại cục hôm nay đã định, nếu như tiếp tục chống đỡ chỉ càng thêm xấu xí.
Phần phật, U Minh chưởng môn thu hồi Ma Long Phiên, thôi động thuyền rồng ngũ sắc dưới chân, xoay người liền đào thoát, không dám chính diện đối kháng cùng với hắc sắc cự nhân.
- Đuổi theo.
Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, hướng về phía U Minh chưởng môn đuổi theo.
Sưu!
Hắc sắc cự nhân bằng vào tốc độ cực nhanh co rút lại, biến về hình thể cao ba thốn như cũ, trở lại bên trong đan điền của Tô Triệt. Thế nhưng có chút kỳ lạ chính là, Vu Tộc chiến phủ này dường như đã nhận chủ, cũng đã biến thành một chiếc chiến phủ nhỏ bé, vẫn nằm trong tay Tiểu Hắc.
Điều này cũng có nghĩa là, chuôi Vu Tộc chiến phủ này cũng theo nó tiến vào bên trong đan điền của Tô Triệt, nhưng không có tạo thành bất luận một ảnh hưởng gì đối với hắn.
- Đuổi!
Tô Triệt ngưng mắt nhìn bóng lưng U Minh chưởng môn, trầm giọng nói:
- Ngày hôm nay chúng ta hoán đổi thân phận cho nhau một chút, truy sát hắn nghìn vạn dặm, mới hả mối giận khi trước.
Vậy thì đuổi đi a, vừa lúc cũng tiện đường.
Tốc độ Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn, so với U Minh chưởng môn phi hành nhanh hơn một ít, đuổi theo hắn không thành vấn đề.
Trong lúc đuổi theo, Tô Triệt lặng lẽ kiểm tra Tiểu Hắc ở trong đan điền, liền lập tức phát hiện ra, năng lượng bên trong nó quả nhiên giảm sút, vừa rồi một hồi chiến đấu, tiêu hao không đến một phần mười.
- Quả nhiên là thế.
Tô Triệt đã sớm đoán ra được, vô luận là năng lượng ra sao, đều không có khả năng vĩnh viễn, cho nên lúc phát ra uy năng, năng lượng bên trong nhất định sẽ có tiêu hao, đây chính là chuyện cực kỳ bình thường.
Thế nhưng then chốt chính là, năng lượng bên trong Tiểu Hắc cực kỳ đặc thù, sau khi tiêu hao, làm sao có thể bổ sung cho nó được đây?
Phải biết rằng năng lượng này là do Vu Thần thực huyết, Hắc Thạch Thanh Lưu và năng lượng bên trong lão hắc dung hợp lại mà thành. Trong đó, Hắc Thạch Thanh Lưu coi như vô cùng vô tận, năng lượng bên trong lão Hắc cũng không ngừng được sinh ra, duy chỉ có Vu Thần thực huyết rất khó kiếm được.
Như vậy, loại năng lượng kỳ lạ hỗn độn thực thực hư hư này, như thế nào có thể tu luyện được đây?
Hiện tại không tìm ra được biện pháp thích hợp, trong người Tiểu Hắc có uy năng cường đại của Khai Thiên Tích Địa, không thể nghi ngờ chính là dùng một lần thiếu một lần. Tạm thời mà nói, chỉ có thể ở thời khắc then chốt mới có thể phát uy.
Lão Hắc đưa ra kiến nghị:
- Nếu như thực sự không được, lúc trở lại Khải Nguyên Tinh, bằng vào Di Tiên lệnh kỳ tìm được Di Tiên Cảnh, lại đi vào lần nữa, tìm người thủ hộ ngu xuẩn kia, lấy thêm vài giọt Vu Thần thực huyết, trong đó một giọt đưa cho ta dung hợp thử một chút. Nếu như ta có thể dung hợp giọt Vu Thần thực huyết này, nói không chừng còn có thể dung hợp năng lượng của nhân, yêu, ma, vu thành một thể, năng lượng trong tự nhiên sẽ chuyển hóa thành hỗn độn lực theo như lời chúng ta nói. Đến lúc đó, ta mỗi ngày đều điên cuồng tu luyện, không ngừng tạo ra hỗn độn lực cuồn cuộn không ngừng cấp cho chủ nhân.
- Biện pháp của ngươi thật ra có thể thử một chút.
Tô Triệt đáp:
- Trong Di Tiên Cảnh, khẳng định còn chứa rất nhiều pháp bảo lưu truyền từ thời thượng cổ tới nay, nếu như có thể đi vào một lần nữa, khẳng định có thể còn có rất nhiều thu hoạch.
Nếu nói, Tô Triệt vốn đối với Di Tiên Cảnh có chút nghi ngờ thì hiện nay khi đã tới Vu Tộc, cũng sẽ không chần chừ nữa. Bằng vào thân phận Trì lệnh tôn chủ, nếu như một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh cũng không phải là việc đáng sợ.
Lúc này, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn đuổi theo U Minh chưởng môn, cự ly còn có nghìn trượng, đã tiến vào phạm vi công kích của Thiên Âm chi chung.
Đông!
Tiếng chuông vang dội vang lên, cũng chính tiếng chuông này lúc trước đẩy lùi đi, bởi vì U Minh chưởng môn ở phía trước nếu như tiếp tục dùng lực để đẩy lùi lại thì sẽ càng khiến cho U Minh chưởng môn ra xa hơn. Bởi vậy một kích hiện tại của Thiên Âm trực tiếp tác dụng lên Nguyên Thần của U Minh chưởng môn.
Cũng là tiếng chuông này, đã từng tạo thành công kích cường liệt đối với Nguyên Thần của Viêm Lâm, lại có thần thông nhiếp hồn của Tô Triệt khiến cho Viêm Lâm mê muội, tiện đà bắt hắn tại chỗ.
U Minh chưởng môn tuy rằng là Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng bởi vì lĩnh vực thế giới U Minh luyện ngục bị hủy, tâm thần bị thương, Nguyên Thần bất ổn, lại hứng chịu một kích này của Thiên Âm, mặc dù không có làm thương thế nặng thêm, thế nhưng thân hình cũng dừng lại một chút, tốc độ đại giảm.
Sưu sưu!
Tốc độ của Tinh Đế la bàn cũng nhanh hơn, trong nháy mắt rút ngắn cự ly chỉ còn ba trăm trượng, Thiên Âm cho rằng, dưới cự ly này, Tô Triệt hẳn là lại triệu hồi hắc sắc cự nhân kia, hướng về phía U Minh chưởng môn tiếp tục phát ra công kích, thế nhưng nàng lại thấy Tô Triệt huy vũ Phá Diệt quyền, đánh ra hơn mười quyền.
Hiện tại Phá Diệt Quyền của Tô Triệt, có thể khiến cho Nguyên Anh sơ kỳ bị thương cũng đã không sai rồi, thế nhưng muốn đả thương Nguyên Anh hậu kỳ căn bản không có khả năng, lực bạo tạc khiến cho tốc độ của U Minh chưởng môn mới giảm xuống lại tăng lên, mười quyền này rõ ràng mang theo ý nghĩ vũ nhục nhiều hơn.
- Vì sao ngươi không triệu hoán hắc sắc cự nhân vừa rồi?
Thiên Âm vô cùng hiếu kỳ, lập tức truyền âm hỏi.
- Hắc sắc cự nhân vừa rồi chính là lợi dụng Vu Thần thực huyết mà sáng tạo ra.
Tô Triệt giải thích đơn giản:
- Năng lượng có hạn, không thể tùy tiện tiêu hao.
Hắc sắc cự nhân đã bị Tô Triệt và lão Hắc đặt cho một cái tên là Tiểu Hắc, Tô Triệt cho rằng, bắt sống U Minh chưởng môn là việc không có khả năng, nếu chỉ vì đánh chết hắn mà khiến cho năng lượng của Tiểu Hắc tiêu hao hết, rõ ràng đây là một chuyện không hề có lời.
Trước khi khi chưa tìm được phương pháp tu luyện Tiểu Hắc thích hợp, năng lượng hiện có chỉ có lúc then chốt mới đáng giá để xuất ra, nếu thế cục đã chiếm thượng phong như thế này không cần phải lãng phí.
- Hắc sắc cự nhân kia là lợi dụng Vu Thần thực huyết sáng tạo ra sao?
Đối với chuyện này Thiên Âm vô cùng khiếp sợ, bởi vì nàng có thể nhìn ra, hắc sắc cự nhân kia, năng lực của nó, thậm chí so với bản nguyên lực của Vu Tộc còn cao cấp hơn, thế nhưng cho dù có cảm giác như vậy Thiên Âm cũng không có nhiều lời, cũng không có hỏi nhiều, chuyện trọng yếu như vậy, tất nhiên là bí mật riêng tư của Tô Triệt, chính hắn không muốn nói, ngoại nhân không nên truy vấn.
Đông!
Tiếng chuông lại vang lên, tốc độ của U Minh chưởng môn lại chậm lại, Tinh Đế la bàn lại đuổi tới, ba ba ba ba, Tô Triệt lại đánh về phía trước mười quyền...
Cùng lúc đó, Tô Triệt và Thiên Âm còn không ngừng nói chuyện phiếm.
Thiên Âm nói:
- Nói như vậy, nếu như muốn triệu hoán nhiều lần hắc sắc cự nhân kia, ngươi phải cần càng nhiều Vu Thần thực huyết sao?
- Đúng vậy.
Tô Triệt nghĩ tới Thiên Âm là Đại Vu chuyển thế, kiếp trước kinh nghiệm từng trải vô cùng phong phú, có thể nghĩ ra biện pháp tốt cho hắn, giải quyết việc tu luyện cho Tiểu Hắc.
- Đã hiểu.
Thiên Âm chậm rãi gật đầu, có chút suy tư, đương nhiên là đang nghĩ biện pháp.
Đông!
Mỗi một lần tiếng chuông vang lên, thân hình U Minh chưởng môn không nhịn được mà dừng lại một chút, sau đó lại bị Tô Triệt từ phía sau đánh ẩu mười quyền. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng phần khuất nhục này đổ hết lên đầu, khiến cho kẻ khác vô cùng phẫn nộ.
Trong đó có mấy lần, U Minh chưởng môn suýt chút nữa không khống chế được mình, muốn quay đầu lại liều mạng cùng bọn chúng, thế nhưng vừa nghĩ tới Khai Thiên tích địa, hắc sắc cự nhân kia, chính là một chậu nước lạnh dội vào đầu khiến cho hắn lập tức tỉnh táo lại.
Hắc sắc cự nhân kia rõ ràng có năng lực chém chết Nguyên Anh hậu kỳ, khiến cho U Minh chưởng môn rất là sợ hãi. Mặc kệ nói như thế nào, bảo mệnh mới là quan trọng nhất, phần khuất nhục này chỉ có thể nhịn xuống.
Kỳ thực, Tô Triệt cũng không phải là người có thù tất báo, không lăn qua lăn lại hắn là không chịu được, ai bảo hắn hướng về phương vị kia chạy trốn dây. Nếu đã tiện đường, sao không làm cho hắn sợ hãi một chút chứ?
Nếu hắn đổi một phương hướng đào tẩu khác, Tô Triệt cũng lười đuổi theo.
Nhưng U Minh chưởng môn cũng không phải là con giun trong bụng Tô Triệt, cũng không biết ý định của hắn, tưởng rằng đối phương đang kiên nhẫn, không buông tha hắn, không đuổi tới Mạc Lam Tinh không tha cho hắn...
Đông, đông, đông...
Tiếng chuông lại vang lên vài lần, Thiên Âm mới nói:
- Nếu cần càng nhiều Vu Thần thực huyết, xem ra ngươi cần phải đi Di Tiên Cảnh.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, lời của lão Hắc quả thật chuẩn xác, trong Di Tiên Cảnh quả nhiên còn có nhiều Vu Thần thực huyết hơn nữa.
- Chỉ là, ngươi luôn mượn thực huyết của người khác cũng không phải là kế lâu dài.
Thiên Âm lại nói:
- Ngươi phải tự nghĩ ra một công pháp, để hắc sắc quái anh kia tự mình tu luyện, tỷ như hấp thu một loại năng lượng ngoại giới, chuyển hóa thành năng lượng kỳ lạ đặc thù của nó.
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu thụ giáo.
Kỳ thực, thực nguyên của người tu tiên nhân loại, đó chính là một phương pháp chuyển hóa năng lượng, hấp thu linh khí thiên địa đem vào bên trong cơ thể, y theo công pháp nào đó, chuyển hóa thành chân nguyên thích hợp nhất với mình.
Tiểu Hắc nếu có thể học được hấp thu linh khí thiên địa, thậm chí trực tiếp hấp thu linh dịch bên trong linh mạch, đem nó chuyển hóa thành hỗn độn lực, đây mới chính là căn bản chi đạo.
Đương nhiên, nếu như lão Hắc có thể dung hợp Vu Thần thực huyết, trở thành một người chuyên môn chế tạo năng lượng hỗn độn của Ma Thần cũng là một loại lựa chọn không tồi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc thấy vậy hét lớn lên:
- Nếu như hỗn độn năng lượng này cao cấp như vậy, vậy thì Tiểu Hắc cùng lão Hắc cùng nhau tu luyện, ha ha, hiệu quả chẳng phải là rất tốt sao?
Nếu có thể như vậy, đó là hay nhất.
Tô Triệt gật đầu.
Bên này dễ dàng nói chuyện, phía trước một nghìn trượng, đường đường là chưởng môn chí tôn của U Minh Tông, một đường bôn tẩu, vô cùng chật vật chạy trốn.
Tới hiện tại, U Minh chưởng môn cũng thông suốt:
- Coi như là một lần ma luyện đi a, lúc tấn chức Nguyên Anh, chưa từng trải nghiệm qua tư vị khuất nhục, hôm nay trải qua lần kinh lịch này, trên phương diện tâm cảnh hẳn sẽ có thu hoạch rất lớn.
Trong nghịch cảnh, hắn cũng chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Một đuổi một chạy, một đường phi hành, sau đó Tô Triệt cũng không lãng phí khí huyết với hắn nữa, chỉ để Thái Võ chăm chú đi phía sau U Minh chưởng môn, cứ sau một chung, Thiên Âm lại rung chuông một lần, liên tục gây áp lực cho vị chưởng môn nhân kia.
Cứ như vậy bay đủ bốn ngày, Tô Triệt còn không có dừng lại cảm thấy vị U Minh chưởng môn này dường như còn chưa hết hy vọng, hắn thầm nghĩ, nếu như ngươi tùy tiện chịu nhún nhường một chút, chúng ta cũng sẽ không đuổi theo nữa, vì sao phải khổ như vậy, một đường chạy thẳng a?
Hắn lại không biết, trong lòng U Minh chưởng môn hiện tại đang suy nghĩ là: không bay trở về Mạc Lam Tinh, ba người phía sau vẫn sẽ theo hắn, tuyệt không bỏ qua...
Tính từ lúc rời khỏi Vu Hoàng Tinh hiện tại đã bay được tám ngày, tinh cầu hoang vắng mà Tô Triệt và Thiên Âm dự định tới đã ở ngay trước mặt.
Tô Triệt để Thái Võ giảm bớt tốc độ, không hề đuổi kịp.
U Minh chưởng môn phía trước cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: bọn họ rốt cuộc cũng buông tha, bốn ngày này quả thực giống như bốn trăm năm, hẳn là một đoạn kinh lịch thống khổ nhất trong cuộc đời hắn.
Mà, chuyện này cũng do một nam một nữ, hai Kim Đan kỳ quái thai tạo thành...
Hai khắc sau, ba người Tô Triệt đáp xuống khỏa tinh cầu hoang vắng kia. Bề mặt tinh cầu khắp nơi đều có những khỏa thiên thạch, căn bản không có sự tồn tại của tầng khí quyển, tất cả đều lộ ra trước mặt thái dương và tinh không, căn bản không có sinh vật nào có khả năng sống sót.
Kế tiếp, Thái Võ bị bắt trở lại Tiên ngục, Tô Triệt và Thiên Âm trốn vào một nơi sâu trong nền đất, tiện tay đào ra một địa huyệt vừa đủ, đem truyền tống trận ra.
Năm trăm khỏa linh thạch thượng phẩm xuất hiện khảm vào lỗ hổng trong tế đàn.
Hiện tại, Tô Triệt phát lớn, móc ra năm trăm linh thạch thượng phẩm cũng giống như là móc ra linh thạch hạ phẩm, không chút đau lòng, ngay cả mí mắt cũng không nháy.
Trong Tiên Ngục, mạch khoáng linh thạch hiện tại đang xếp thành vài ngọn núi lớn, còn chưa có khai thác, trong đó tất nhiên còn chứa một lượng lớn thượng phẩm linh thạch, thậm chí còn có không ít cực phẩm linh thạch.
Hô!
Truyền tống trận chính thức khởi động, cuối cùng cũng có thể về nhà.
Tô Triệt và Thiên Âm lại một lần nữa dắt tay nhau đi vào truyền tống trận, vượt qua cự ly mấy vạn ức dặm trở về Khải Nguyên Tinh. Truyền tống trận này sẽ để lại nơi này, nói không chừng ngày sau còn phải dùng tới.
Trải qua tám tháng trong tinh không, Tô Triệt rốt cuộc đem theo tài phú ngập trời trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.
Hai người Tô Triệt trở về Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, truyền tống trận bên này được đặt ở sâu trong nền đất tại một ngọn núi hoang, cự ly cách Vô Cực Môn bất quá chỉ mấy nghìn dặm, Thiên Âm trở lại sư môn cũng chỉ cần một khắc mà thôi.
Tô Triệt đưa Thiên Âm tới cửa sơn môn, lúc này cũng nên nói lời từ biệt.
- Lúc ngưng Anh, ta định một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh, ngươi có muốn đi không?
Tô Triệt lên tiếng hỏi.
- Nếu ngươi nguyện ý đem ta đi cùng vậy thì ta sẽ đi cùng ngươi.
Thiên Âm sở dĩ nói như vậy là cảm giác bí ẩn của hắn rất nhiều, không nhất định nguyện ý cho mình đi theo.
Tô Triệt lại cho rằng, kiếp trước Thiên Âm là một Đại Vu, đối với các loại tình huống trong Di Tiên cảnh, so với các loại truyền thống Vu Tộc thậm chí còn tinh tường hơn, có sự chỉ điểm của nàng, bản thân hắn cũng có thể bớt ít đi một ít chuyện ngu xuẩn, đỡ phải đi đường vòng.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê