Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 539-540: Linh Hồn Gia Tỏa
ô triệt nghe được cái hiểu cái không.
- Nhân quả thế gian, chính là chuyện tình do thiên đạo nắm trong tay, cực kỳ thâm ảo, cực kỳ phức tạp, ta cũng không rõ cho lắm.
Thiên Âm thấp giọng than thở:
- Ta chỉ biết, dưới thiên đạo, tất cả giai vị chỉ là con kiến hôi. Vu Tộc cũng tốt, Tiên nhân cũng tốt, dưới mắt thiên đạo chỉ là con kiến hôi, bất quá những con kiến hôi này cũng phân ra cao thấp, thực lực mạnh yếu mà thôi.
- Cái gì gọi là nhân quả, thiên đạo, chúng ta đều không hiểu, cự ly cách chúng ta quá xa, tạm thời không nên quản nó...
Tô Triệt lắc đầu, cố gắng để cho đầu mình thanh tỉnh một chút:
- Như vậy, Vu Hoàng Tinh đã bị Ngũ Hành tỏa tinh đại trận triệt để phong tỏa, nếu như chúng ta chạy tới, chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, tự mình sa vào vũng bùn sao?
- Không đi không được a.
Thiên Âm cười khổ:
- Nếu như ngươi còn muốn trở về Thiên Huyền Tông Khải Nguyên Tinh, nhất định phải đi Vu Hoàng Tinh trước, sau đó tìm một tinh cầu an toàn, một lần nữa dùng thông đạo truyền tống, chúng ta mới có thể trở về được. Bằng không, mấy ức vạn dặm này, không biết chúng ta phải bay mấy nghìn năm a.
Phi hành trong tinh không vô tận mấy nghìn năm sao? Đây chính là một loại lý thuyết không cách nào thực hiện được.
Tô Triệt nở nụ cười sầu khổ, ánh mắt nhìn về phía Thiên Âm có chút quái dị.
Thiên Âm thấy hắn nhìn mình thì có chút chột dạ, cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Chuyện này cũng không thể trách ta, ta làm vậy cũng chỉ giúp ngươi được sự bảo hộ của Vu Tộc mà thôi, đợi đến tương lai, ngươi làm sao có thể ứng phó với sự truy sát không ngừng của Linh Giới và Tiên Giới đây? Giấy không bọc được lửa, chuyện của ngươi, sớm muộn cũng có ngày bại lộ.
Tô Triệt gật đầu, trầm giọng nói:
- Nếu như thế, dù đầm rồng hang hổ chúng ta đều phải xông vào a.
Quả thực, trong tinh không vũ trụ mênh mông này gần một tháng, hiện tại cũng bay được rồi.
Ngoài miệng tuy rằng nói như thế, thế nhưng trong lòng, Tô Triệt cũng không có oán trách Thiên Âm.
- Không sai, nàng hoàn toàn xuất phát từ hảo tâm, mới có thể tương trợ ta. Nếu như nàng là một người ích kỷ, hoàn toàn có thể để cho ta đối mặt với nguy hiểm trong tương lai. Dù sao đi nữa, ta có nguy hiểm cũng không quan hệ tới nàng...
Tô Triệt hiểu những đạo lý trong đó.
Trong Tiên ngục, lão Hắc cười nói:
- Hay là không nên quay về Khải Nguyên Tinh, y theo lời trước khi xuất phát chủ nhân nói vậy, để nàng bồi thường cả đời mình cho người. Kỳ thực đó cũng là một ý kiến không tồi.
Quan điểm của lão Hắc chính là, chỉ cần có Tiên Ngục trong người, bất luận là sinh tồn ở trên tinh cầu nào, đối với Tô Triệt mà nói, đều như nhau mà thôi.
Thế giới bên trong Tiên Ngục mới chính là gia viên chân chính của Tô Triệt.
Tô Triệt và Thiên Âm tiếp tục chạy đi, trong Tiên Ngục, lão Hắc lại tiếp tục thẩm vấn Viêm Lâm. Đương nhiên cũng muốn đoạt một ít tài vật cá nhân của hắn.
Pháp bảo chủ lực của Viêm Lâm mặc dù không phải là cực phẩm linh bảo, thế nhưng hắn lại sở hữu hai kiện thượng phẩm linh bảo một công một thủ. Thượng phẩm linh bảo có tính công kích chính là một trường đao vô cùng sắc bén, trong đó có ẩn chứa một thần thông cắt ngang kim loại cực mạnh, được Viêm Lâm mệnh danh là "Ma Diệt Thiết Cát", thượng phẩm linh bảo phòng ngự là một hộ tâm kính, tên là "Vạn Thọ Trường Mệnh Tỏa", trong đó ẩn chứa thần thông "Trường Mệnh Thiên Cương Khí".
Lão Hắc hỏi:
- Chủ nhân, hai kiện pháp bảo này có dung hợp hay không?
Nếu như dung hợp hai kiện pháp bảo này, tất nhiên có thể thu được hai loại thần thông trong đó, Tô Triệt cũng thu đủ mười loại thần thông, có nghĩa là xác xuất ngưng Anh thành công là một trăm phần trăm.
Chỉ là, Tô Triệt lại nói:
- Chờ một chút nữa đi a, dù sao hai kiện pháp bảo này ở trong Tiên Ngục cũng chạy không thoát, đợi đến khi Ngưng Anh, nếu không còn lựa chọn nào tốt hơn, vậy thì dung hợp chúng nó một lần luôn a.
Theo cách nghĩ của Tô Triệt, hiện tại nói đến Ngưng Anh còn rất sớm, nói không chừng trong quá trình chờ đợi còn gặp phải thần thông tốt hơn, hắn không muốn tất cả các loại thần thông hỗn tạp đều thu nạp vào trên người mình, ngược lại sẽ lãng phí nhiều linh bảo cao cấp như vậy. Cho nên, tạm thời không...
Bắt được một tu sĩ Nguyên Anh tuyệt đối là một đại thủ bút, tài phú cá nhân của Viêm Lâm cũng tương đối khả quan, chỉ là linh thạch thượng phẩm chí có hai nghìn sáu trăm khỏa mà thôi.
Căn cứ vào những ký ức trong đầu Viêm Lâm mà phán đoán thì, Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh này linh thạch thượng phẩm so với Khải Nguyên Tinh nhiều hơn một chút, mỗi một Nguyên Anh lão tổ muốn xuất ra ba nghìn linh thạch thượng phẩm cũng không phải là quá khó khăn.
Xuất phát từ thói quen, lão Hắc vẻ mặt hầm hầm đem pho tượng bằng ngọc thạch tới trước mặt Viêm Lâm, để cho hắn nói rõ bảo vật này rốt cuộc là cái gì.
Pho tượng bằng tử ngọc này, chính là năm đó Tô Triệt ở Tiểu Di Tiên Cảnh thu hoạch được, trong năm năm qua hắn cũng không biết nó là loại bảo vật gì. Trước đó hắn cũng từng đưa qua cho Thái Võ dám định, đáng tiếc, Thái Võ cũng không nhìn thấu lai lịch của nó.
Hôm nay, trong Tiên Ngục lại có thêm một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Mạc Lam Tinh cho nên lão Hắc mới ôm ý niệm này trong đầu, lại đem pho tượng này ra.
Thật không nghĩ tới, lần này đã gặp đúng người...
Viêm Lâm vừa nhìn thấy pho tượng này liền biến sắc, thế nhưng hắn vẫn cố sức lắc đầu, ngoài miệng không ngừng nói:
- Không biết, không nhận ra!
- Ha ha!
Lão Hắc cuồng ngạo cười, lại hung hăng đánh ra một quyền vào mặt hắn:
- Dám nói dối trước mặt ta, ngươi không biết từ bị đánh viết như thế nào sao?
Thông qua độc tâm thuật lão Hắc tùy thời đều có thể cảm nhận được suy nghĩ trong đầu hắn, cho nên, hắn xác định Viêm Lâm nhận biết bảo vật này cũng có nguyên nhân.
Thình thich, thình thịch...
Không ngừng thông qua tra tấn, thẩm vấn, không mất quá nhiều thời gian, lão Hắc thông qua độc tâm thuật đã làm rõ vấn đề.
- Chủ nhân, thật tốt quá, ta đã biết được công năng và lai lịch của pho tượng này.
Lão Hắc hưng phấn báo lại.
- Ồ?
Thấy lão Hắc hưng phấn như vậy, Tô Triệt lại càng thêm chờ mong, vội vàng hỏi:
- Có công năng gì? Mau nói nhanh lên.
- Đây chính là một đại bảo bối siêu cấp khó có được a.
Lão Hắc cực kỳ khoa trương hô:
- Mặc dù không phải đạo khí, thế nhưng cũng là dị bảo thượng cổ, công năng của nó so với những đạo khí khác còn tốt hơn rất nhiều.
Tô Triệt đầy kích động, kiên trì nghe hết.
- Nói đơn giản một chút, thứ này chính là một thần khí, có thể dùng nó để khống chế một người tu tiên, trở thành nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, cũng chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn hằng chờ mong...
Nói tới đây, lão Hắc lại than thở:
- Tên của nó là "Linh hồn gia tỏa" a, đáng tiếc, một lần chỉ có thể nô dịch một gã nô bộc.
Tô Triệt lập tức hỏi:
- Nó là pháp bảo chỉ sử dụng một lần sao?
Sở dĩ hỏi như vậy là bởi vì Tô Triệt có cảm giác, nếu như nó là pháp bảo sử dụng một lần, hiện tại nếu như nô dịch một gã tu sĩ Nguyên Anh kỳ không bằng tương lai dùng nó nô dịch một tu sĩ Hóa Thần kỳ a, đem linh hồn gia tỏa này thực hiện trên người tu sĩ Hóa Thần kỳ, vậy thì tiện nghi hơn nhiều a.
Tin tức tốt chính là, lão Hắc lại trả lời:
- Không, nó có thể sử dụng nhiều lần, hiện tại chỉ có thể nô dịch một phạm nhân Nguyên Anh kỳ, tương lai nếu như bắt được một phạm nhân Hóa Thần kỳ, nó sẽ đem toàn bộ Linh Hồn gia tỏa này áp dụng trên người Hóa Thần kỳ kia.
- Tốt như vậy sao?
Tô Triệt không khống chế được mình mà cười ha hả, thậm chí trực tiếp cười ra tiếng. Thiên Âm ngồi bên cạnh hắn, hiếu kỳ hỏi:
- Có chuyện gì vui vẻ như vậy?
- Vừa rồi mới có một chút thu hoạch phi thường không tồi, một lát nữa, sau khi nghiên cứu rõ ràng ta sẽ nói cho nàng.
Tô Triệt trả lời.
Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc tiếp tục nói rằng:
- Viêm Lâm sở dĩ nhận thức được Linh Hồn gia tỏa này là bởi vì bên trong một cuốn sách cổ trong U Minh Tông của hắn có ghi chép về nó. Hắn lo lắng bởi vì thứ này mà sẽ bị nô dịch, mất đi ý thức của chính mình, cho nên mới dấu giếm sự thực, không nói ra.
- Làm sao có thể sử dụng loại bảo vật này? Ngươi đã tra rõ ràng chưa?
Tô Triệt lại hỏi.
- Đã tra hỏi rõ ràng!
Lão Hắc đáp:
- Trong ký ức của Viêm Lâm có nhớ rất rõ, trong cuốn sách cổ kia có giới thiệu qua cách sử dụng.
- Tốt.
Tô Triệt gật đầu:
- Nếu như ngươi đã xác định nó không phải là vật phẩm dùng một lần, vậy thì trước tiên thử với Thái Võ một chút.
- Yên tâm đi chủ nhân, khẳng định không có sai sót.
Lão Hắc trả lời vô cùng chắc chắn.
- Chờ một chút!
Tô Triệt lại nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Nếu như Linh Hồn gia tỏa này chính là công năng tẩy não mà chúng ta vẫn luôn chờ đợi, Tiên Ngục vì sao lại không thể dung hợp, biến thành một loại thần thông của riêng ta, hoặc là công năng hạng nhất của Tiên Ngục. Cứ như vậy, chẳng phải là có thể đồng thời nô dịch càng nhiều phạm nhân hay sao?
- Không biết a.
Lão Hắc nhún vai nói:
- Vừa rồi ta cũng đã thử qua, Tiên Ngục không hề có phản ứng, khẳng định là không thể tiến hành dung hợp với nó. Hoặc giả, tạm thời còn chưa thể dung hợp....
- Được rồi...
Tô Triệt cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này.
Đối với chuyện này, Tô Triệt đoán rằng, công năng dung hợp của Tiên Ngục cũng cần một quá trình không ngừng tăng cường. Hiện tại, hẳn đối với những kiện pháp bảo cao cấp Tiên Ngục còn chưa thể nào dung hợp được.
Tỷ như: lúc Tiên Ngục mở ra tầng thứ hai, chỉ có thể tiến hành dung hợp với linh bảo thích hợp, thế nhưng khi tầng thứ ba mở ra thì tất cả các linh bảo nó đều có thể dung hợp.
Bởi vậy có thể suy đoán, giai đoạn hiện tại nếu đưa vào trong nó một kiện đạo khí, rất có khả năng vì năng lực không đủ mà không thể nào tiến hành dung hợp được. Có thể, khi Tiên Ngục mở ra tầng thứ tư hoặc là tầng thứ năm, có thể dung hợp được Linh Hồn gia tỏa, đến lúc đó bản thân mình cũng có năng lực đồng thời nô dịch nhiều phạm nhân.
- Hi vọng ngày đó đến nhanh một chút, bằng không, nuôi không một đám phạm nhân như vậy cũng là một việc đáng ghét.
Tô Triệt âm thầm chờ mong.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã triệu hồi Nguyên Anh sơ kỳ Thái Võ tới trước mặt. Hai năm trôi qua, Thái Võ đã sớm bị lão Hắc thu thập.
Lão Hắc đầu tiên là lấy một giọt tiên huyết của Thái Võ, nhỏ vào pho tượng bằng tử ngọc, máu bám trên bề mặt, cũng không có thẩm thấu vào bên trong.
Sau đó, lão Hắc lợi dụng sự hiểu biết về Trừu hồn thuật của ngoại vực thiên ma, rút ba hồn bảy vía của Thái Võ ra, lấy thủ pháp đặc thù đánh vào bên trong pho tượng tử ngọc, lúc này liền thấy, giọt tiên huyết kia lập tức rót vào khu vực bộ mặt của pho tượng...
Hơn mười tức qua đi, vốn pho tượng tử ngọc không có mặt không ngờ lại sinh ra bộ mặt, cũng chính là hình dạng của Thái Võ.
Ánh mắt của Thái Võ vô cùng hoảng hốt, dường như bị lâm vào bên trong ảo giác, một lát sau mới dần dần khôi phục lại vẻ trong sáng, thế nhưng, lúc này cảm giác đối mặt với lão Hắc đã từ sợ hãi biến thành thần phục tự nhiên.
Mạng của hắn đã rót vào bên trong Linh Hồn gia tỏa, lão Hắc thông qua pho tượng này tùy thời đều có thể cướp đi tính mệnh của hắn, cho nên không chút lo lắng hắn sẽ phản bội chính mình.
Đây chẳng khác nào là việc Tô Triệt có một tên tay chân Nguyên Anh kỳ. Tương lai, nếu như bắt được một tên tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí là phạm nhân Luyện Hư kỳ, còn có thể trả lại mệnh hồn cho Thái Võ, pho tượng sẽ trở về trạng thái không mặt, có thể dùng để nô dịch phạm nhân có thực lực càng mạnh hơn nữa.
Sưu!
Tô Triệt đem Thái Võ từ bên trong Tiên Ngục ra, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Âm.
- Thái Võ!
Bất thình lình xuất hiện, Thiên Âm bị dọa cho hoảng sợ, lại kinh ngạc khi nhìn thấy Thái Võ hướng về phía Tô Triệt cung kính hành lễ, ngữ khí vô cùng cung kính hỏi thăm:
- Thái Võ ra mắt chủ nhân.
Đối với trạng thái hiện tại của Thái Võ, Tô Triệt cũng có chút hiếu kỳ, liền hỏi:
- Thái Võ, những chuyện trải qua trước đây ngươi còn nhớ rõ không?
- Tất cả đều nhớ rõ.
Thái Võ gật đầu nói:
- Những ký ức trước đây của thuộc hạ đều hoàn hảo không chút tổn hao, trạng thái tư duy cũng cực kỳ bình thường.
- Những chuyện trải qua ở Thái Ất môn cũng đều nhớ kỹ?
Tô Triệt thử hỏi.
- Hồi bẩm, thuộc hạ đều nhớ rất rõ ràng, ký ức còn rất mới mẻ.
Thái Võ gật đầu trả lời.
- Như vậy, nếu như ta lệnh ngươi cùng với Thái Ất Môn là địch, ngươi sẽ lựa chọn ra sao?
Tô Triệt lại hỏi.
- Thuộc hạ chính là nô bộc trung thành nhất của chủ nhân, mặc dù đối mặt với Thái Hư, Thái Hoa, thậm chí lịch đại tổ sư của Thái Ất Môn cũng không chút do dự mà xuất thủ.
Thái Võ cung kính trả lời.
- Tốt, tốt!
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng không thể nào kiềm chế được mà la lớn:
- Lão Hắc, Linh Hồn gia tỏa này thật là thần kỳ, tư tưởng ý thức của Thái Võ không ngờ vẫn còn bình thường!
Tô Triệt vốn tưởng rằng, lúc Thái Võ bị nô dịch, toàn thân sẽ trở nên si ngốc, cảm giác như đầu bị vô nước. Thế nhưng sự thực thật không ngờ, hắn so với người bình thường không khác gì nhau, tuy duy linh hoạt, ý nghĩ tỉnh táo, hoàn toàn có năng lực phán đoán.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc huy vũ pho tượng tử ngọc trong tay, đồng thời cũng mừng rỡ nói:
- Đây chính là chỗ thần kỳ của thượng cổ dị bảo, thứ nó nô dịch chính là linh hồn của một người, cũng không chỉ đơn giản là khống chế tư tưởng. Bảo bối này, quả thực là cao cấp, trách không được, Tiên Ngục lại không thể thôn phệ dung hợp nó.
Lúc này, Thiên Âm lại càng khiếp sợ, nàng đương nhiên có thể nhìn ra, Tô Triệt lúc này đã triệt để nắm Thái Võ trong tay, không chỉ là đơn giản thuần phục bên ngoài. Nàng liền hỏi Tô Triệt:
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê