Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 509-511: Cự Phú Nhận Chủ
ình thế nguy cấp sao?
Tô Triệt cười ha hả, tiếng cười vang dội tới cực điểm, thế nhưng lại không có đưa tới bất luận một trận cương phong hoặc thiên phạt nào:
- Phong Lôi tuyệt địa, đối với ta mà nói đó chính là môi trường thích hợp, không có nguy cơ gì hết. Người có nguy cơ chỉ có kẻ khác mà thôi.
Nói đến đó, đám người Thái Hư cũng tiến tới gần phạm vi trăm trượng, bởi vì khu vực này cương phong và thiên lôi quá mức dày đặc, bọn họ cũng không dám đi quá nhanh.
Bên trong Phong Lôi tuyệt địa, không có kẻ nào dám can đảm phi hành, chỉ có thể thành thành thật thật đi bộ.
- Ta sẽ cho bọn ngươi nếm thử tư vị thiên phạt một chút.
Tô Triệt trong lòng khẽ động, lập thi triển thần thông thứ năm của mình: Đại Lạc Lôi Thuật.
Răng rắc!
Một đạo thiên lôi, thiên lôi bên trong Phong Lôi chi nhãn bị hắn dẫn phát, giống như một cây nỏ tiễn màu bạc thật lớn đang phi hành, hướng về phía đám người Thái Hư bay đi.
- Thái Thanh thần lôi.
Ngoại trừ Tô Triệt, những người khác hiện tại đều ngây ngốc, thất thanh kinh hô.
Thái Thanh thần lôi chính là thiên lôi có đẳng cấp tối cao trong Tu Chân giới, uy lực vô biên, cực kỳ kinh khủng, cho dù có tu vi Nguyên Anh nếu như không có pháp bảo mạnh mẽ thì khó có thể chống đỡ, nếu như bị nó bổ vào thân thể thì trong nháy mắt cũng sẽ ngã xuống.
Tốc độ lôi điện cực kỳ nhanh chóng, đám người Thái Võ lão tổ căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể lấy sức mạnh của bản thân ngạnh kháng. May là, trước khi tiến vào Phong Lôi tuyệt địa, kiện linh bảo phòng ngự của hắn đã lấy ra từ lâu, tùy thời chuẩn bị ứng phó với đột biến.
Oanh!
Lôi quang bạo phát, kiện trung phẩm linh bảo Thiên Tinh Pháp Thuẫn không thể ngăn cản triệt để một đạo thiên lôi này, mà ở giữa pháp thuẫn bị xuyên thủng tạo thành một lỗ hổng lớn, lôi điện lực tàn dư lập tức nhào tới trên người Thái Võ.
- A!!
Thái Võ thét lên một tiếng kinh hãi, điên cuồng kích phát thần thông phòng ngự, thế nhưng xích một cái, hắn vẫn bị một tia lôi điện lực đâm trúng thân thể.
Phù phu!
Thái Võ đặt mông ngồi xuống mặt đất, toàn thân trong nháy mắt cháy đen, râu tóc thành tro, rơi xuống tại chỗ, da dẻ cũng nứt nẻ, rơi xuống phía dưới.
Chỉ một đạo thiên lôi cũng có thể khiến cho hắn bị thụ thương.
Thái Thanh thần lôi, cường hãn nhất Tu Chân Giới, chính là Thiên Phạt lực vô cùng kinh khủng. Theo lý thuyết nó chỉ xuất hiện khi tu sĩ Hóa Thần kỳ độ kiếp phi thăng lên linh giới mới phải đối mặt với thiên uy như vậy, còn về phần Nguyên Anh kỳ, căn bản không thể nào đỡ được.
- Hắn có thể dẫn động Thái Thanh thần lôi?
Thái Hư chưởng môn, đám người Huyễn Ma giáo chủ tất cả đều sững sờ đứng tại chỗ.
Tuy rằng trước kia cũng chứng kiến qua Đại Lạc Lôi thuật của Tô Triệt, thế nhưng đều là Thiên Hỏa Lôi uy lực bình thường, ai biết hắn lại có thể dẫn phát được Thái Thanh thần lôi a!
Quả thực là quá mức tưởng tượng, vô cùng khó tin...
- Đây mới chân chính là Đại Lạc Lôi Thuật...
Tô Triệt trong lòng âm thầm cảm khái, Đại Lạc Lôi Thuật của bản thân mình, chỉ là một trong số những con đường trong đại đạo, bất quá tu vi bản thân hắn quá thấp, dưới tình huống bình thường chỉ có thể triệu hóa được Thiên Hỏa Lôi từ Cửu tiêu, có thuộc tính phù hợp nhất, những thần lôi khác, căn bản không triệu hoán được.
Thế nhưng, ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, những thiên lôi đều gần trong gang tấc, chỉ cần triệu hoán một lần là được, chỉ cần có một ý niệm trong đầu là có thể dẫn động nó.
Có thể nói, chỉ bằng vào Đại Lạc Lôi Thuật hạng nhất này, bên trong Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt sẽ không sợ hãi bất luận kẻ nào bên trong Tu Chân Giới, bất luận chuyện gì.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tô Triệt sao lại có thể khách khí với bọn họ cơ chứ, hắn liều mạng đem hết toàn lực thi triển ra Đại Lạc Lôi Thuật, toàn diện dẫn động những thiên lôi ở chu vi xung quanh khu vực này, không ngừng tạo ra công kích cuồng bạo đối với đám người Thái Hư.
Bên ngoài, mỗi một lần thi triển Đại Lạc Lôi Thuật, chỉ có thể triệu hoán ra một đạo Thiên Hỏa Lôi: thế nhưng ở chỗ này, Thiên Lôi dày đặc như mưa, lại gần như vậy, trong nháy mắt có thể triệu hoán ra hơn mười đạo Thiên Lôi.
Trong đó, cái gì mà Thái Thanh thần lôi, Tử Tiêu thần lôi, Bách Kiếp thần Lôi, Ngũ hành thần lôi... Những loại thiên lôi trong Tu Chân Giới hiếm thấy đều có.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thiên lôi như mưa bổ xuống, trong nháy mắt bao phủ đám người Thái Hư.
Ba vị chưởng môn bằng vào đạo khí trong tay còn có thể miễn cưỡng chống lại, thế nhưng bốn vị Nguyên Anh lão tổ khác bằng vào linh bảo của bản thân cũng chỉ có thể dãy dụa một hồi, năm tên tầm bảo dẫn đường kia, trong nháy mắt biến mất không còn tung tích, bị thiên lôi oanh kích thành tro bụi, không chút nào sót lại, ngay cả Nguyên Thần cũng không kịp chạy trốn.
Ngói không thể không bị vỡ, tướng quân không thể nào không bị chết trận. Năm người này quanh năm mạo hiểm ở khu vực bên ngoài Phong Lôi tuyệt địa, hôm nay, rốt cuộc đã kết thúc tất cả ở nơi này.
Tô Triệt liên tục thi triển Đại Lạc Lôi Thuật, dẫn động mấy trăm đạo thiên lôi phân biệt công kích đám người Thái Hư, như vậy, người không muốn bị thiên lôi đánh trúng thì phải thi triển thần thông phòng ngự, thế nhưng cũng kể từ đó, cũng xúc phạm điều kiêng kỵ nhất trong Phong Lôi tuyệt địa. Người tu tiên vào lúc thi triển pháp thuật thì sẽ tạo nên kình khí chấn động, giống như một ngọn lửa bay vào đống thuốc nổ, tất nhiên sẽ dẫn tới phản ứng dây chuyền càng đáng sợ hơn.
Trong phạm vi nghìn trượng, bao quát chung quanh Phong Lôi chi nhãn, hơn một nghìn cương phong chạy toán loạn dường như đã tìm được mục tiêu của chúng, giống như đàn cá mập trong biển sâu ngửi thấy máu tanh, ào cái liền chạy qua đây.
Hô, hô, hô, hô...
Cương phong kéo tới, đối với đám người Thái Hư mà nói, không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa, họa vô đơn chí. Nhất là bốn vị Nguyên Anh lão tổ không có bảo khí phòng ngự, lập tức rơi vào hiểm cảnh.
Rầm rầm oanh...
Thiên Lôi đánh xuống, cương phong như muốn cuốn đi tất cả.
Bọn họ bị thiên uy kinh khủng đánh tan phòng ngự, mắt thấy sẽ lộ ra thân thể yếu đuối, vô tình giết chết.
Hắc vực tiên liên sinh trưởng trong Phong Lôi tuyệt địa vì sao không có một người tu tiên nào có thể ngắt tới tay, tràng cảnh trước mắt này chính là lời giải thích tốt nhất.
- Lui! Mau bỏ đi!
- Đi mai!
Thái Hư chưởng môn và Huyễn Ma giáo chủ đồng thời kinh hô, đều tự mình thôi động bảo khí xoay người bỏ chạy.
Bọn họ còn muốn chạy, Tô Triệt quả thực cũng không đủ thực lực ngăn bọn họ lại.
Đại Lạc Lôi thuật!
Tô Triệt toàn lực triệu hoán, trọng điểm chiếu cố thân ảnh chật vật nhất trong đám người kia.
Oanh! Oanh! Oanh!
Một đạo Thái Thanh thần lôi hai đạo Tử Tiêu thần lôi, một đạo là Thiên Lôi lực thuần túy đồng thời bổ xuống người hắn.
Oanh!
Thiên Tinh pháp thuẫn của hắn rút cuộc vược qua phạm vi cực hạn có thể thừa nhận, bị một đạo Thái Thanh thần lôi và một đạo Tử Tiêu thần lôi đánh nát, hóa thành vô số bột phấn bay giữa không trung.
Răng rắc!
Cuối cùng một đạo Tử Tiêu thần lôi khiến cho thân thể hắn đen cháy giống như là than, đổ người xuống mặt đất, nằm bất động.
Tử Tiêu thần lôi chân chính, thiên uy lực chân chính, quả thực so với Tử Tiêu Thiên Huyền Tông thì hung mãnh gấp bội.
U u...
Đám người Thái Hư nhanh chóng chạy ra xa, trong lúc hoảng loạn, bọn hắn không ngừng dẫn phát khiến cho Thiên Lôi và cương phong dọc đường tập kích. Ba vị chưởng môn có đạo khí hộ thân, cho nên mới không bị thụ thương, thế nhưng hai vị Nguyên Anh trưởng lão tất nhiên sẽ thụ thương không nhẹ.
Tình cảnh này cũng không có gì là kỳ quái. Trong sử sách tu chân của Khải Nguyên Tinh, bên trong Phong Lôi tuyệt địa này khiến cho rất nhiều Nguyên Anh lão tổ phải chật vật chạy trốn, tổn thương mà về.
Tô Triệt tay cầm Cự Phú, sừng sững đứng giữa tiếng sấm, trong cuồng phong gào thét hỗn loạn, thế nhưng không có một đạo thiên lôi hay cương phong nào chủ động công kích hắn, nhiều lắm cũng chỉ có cương phong lướt qua người mà thôi, trong lúc vô tình cọ vào một chút cũng bị quang tráo phòng ngực của Cự Phú dễ dàng đẩy ra.
Chỉ trong chốc lát, trong phạm vi nghìn trượng yên tĩnh trở lại, đương nhiên, Thiên Lôi còn đang ầm ì, cương phong còn đang gào thét, bất quá đã không còn mục tiêu công kích, chúng nó lại trở về trạng thái nghỉ ngơi.
Tô Triệt đi về phía trước mấy trăm trượng, đi tới trước mặt Thái Võ.
Hiện tại hắn giống như là một cây than, nằm sấp mặt xuống đất, dường như hắn đã chết, chỉ cần Nguyên Anh và Nguyên Thần không có bị hủy diệt, thân thể cho dù bị thương nặng tới đâu rất nhanh sẽ hồi phục. Thậm chí, tứ chi còn có thể một lần nữa mọc dài ra.
- Bắt hay không?
Trong lòng Tô Triệt hiện tại đang cân nhắc lợi hại.
Bắt Thái Võ vào Tiên Ngục, chẳng khác nào đã bốc hơi ở trong nhân gian, tất cả mọi người sẽ cho rằng Thái Võ đã chết trên tay hắn. Giết chết một vị Nguyên Anh lão tổ, đây không phải là một việc nhỏ a.
Giống như khi trước, Thiên Huyền Tông bắt được Thần Húc của Linh Dược Sơn, Vạn Quỷ Tông cho dù ngạc nhiên thế nhưng cũng chỉ có khiển trách một phen cuối cùng đem thả người ra.
Thế nhưng, rõ ràng hắn hiện tại đang nằm trong tay mình, không bắt hắn, không những không xả hết giận được, cực kỳ đáng tiếc.
Vậy thì...
Bắt a!
Tô Triệt cắn răng, trong lòng làm ra quyết định:
- Bắt hay không bắt, giết hay không giết thì thù hận với bọn chúng cũng không thể hóa giải. Những lão hỗn đản này rõ ràng muốn trăm phương nghìn kế giết ta, ta vì sao lại không thể chỉnh chết bọn họ? Trong thiên hạ nào có cái đạo lý này?
- Huống hồ lúc này lại là lúc phân tranh, chính là do bọn hắn tìm cách gây khó dễ trước, muốn cướp Cự Phú từ trên tay ta. Nói như thế nào đi chăng nữa, đều là muốn khi dễ ta...
Thái Võ hiện tại bị thương nặng tới hôn mê, thân hình của hắn biến mất không còn tung tích, trở thành tù phạm Nguyên Anh đầu tiên bên trong Tiên Ngục.
Tô Triệt lo lắng lão Hắc không áp chế được một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hắn căn dặn:
- Phong ấn Nguyên Anh của hắn, đỡ cho sau này hắn khôi phục lại làm loạn bên trong Tiên Ngục.
- Yên tâm đi chủ nhân, coi như là Nguyên Anh hậu kỳ vào Tiên Ngục, vậy cũng phải thành thành thật thật tiếp thu chỉ thị của ta.
Lão Hắc tự tin nói.
Kế tiếp, Tô Triệt không nói tới những sự tình khác nữa, tuy rằng tạm thời chiếm thế thượng phong, khiến cho đám người Thái Hư tổn thất, thế nhưng nếu như để giải quyết ổn thỏa mọi việc thì... Tốt nhất là hiện tại nên trốn vào địa phương an toàn kia, nghĩ biện pháp trước tiên thu phục Cự Phú cái đã.
Có Cự Phú trong tay, thiên hạ rộng lớn sao có thể ngăn cản được ta.
Lối vào tuyệt địa, đám người Thái Hư phi ra, bộ dáng vô cùng chật vật. Ba vị đại chưởng môn còn đỡ, ỷ vào đạo khí hộ thân, tu vi thâm hậu, tuy rằng hình tượng có chút không tốt lắm, thế nhưng tối thiểu cũng không có thụ thương. Thế nhưng hai vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma Giáo và Huyết Thần giáo khuôn mặt hiện tại cháy đen, quần áo bị nghiền nát, đạo bào cực phẩm bảo khí trên người, cùng với linh bảo phòng ngự bị đả kích nghiêm trọng nhất, hai thứ này trên cơ bản đã hỏng, hầu như không có khả năng chữa trị. Tự thân bọn họ cũng có thương thế nghiêm trọng, chí ít cũng phải tu dưỡng một tháng mới khỏi hẳn.
Thấy bộ dạng chật vật của bọn họ như vậy, hai vị Nguyên Anh trưởng lão trấn thủ ở cửa cốc kinh hãi.
- Tại sao lại như vậy?
Thủ tịch đại trưởng lão của Thái Ất Môn vẻ mặt kinh hãi hỏi.
- Ai!
Thái Hư chưởng môn khoát tay áo, không giải thích gì, trước tiên hắn muốn chỉnh lý hình tượng, bằng không, nếu như sau đó đám người Vô Cực Môn thấy như vậy chắc hẳn sẽ lãnh một tràng cười lớn a.
- Thái Võ đâu?
Thái Hạo trưởng lão lo lắng hỏi:
- Thái Võ, phỏng chừng là lành ít dữ nhiều...
- Không có khả năng a?
Thái Hạo khiếp sợ cực độ, tiếng nói có chút lạc đi:
- Thiên Vũ đó bất quá chỉ là Kim Đan trung kỳ, hắn có thể có năng lực gì mà khiến đám người các ngươi bị đại bại, thậm chí còn có thể lưu lại Thái Võ ở bên trong? Lẽ nào hắn có thể điều khiển Thiên Phạt lực ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa?
Không hổ là đại trưởng lão sống đến hơn bảy trăm tuổi, chỉ một lời của hắn cũng đoán ra được đại khái sự tình.
Thái Hư chưởng môn vừa muốn giải thích thì sưu sưu, lại có thêm bảy đạo thân ảnh hạ xuống sơn cốc, bảy vị Nguyên Anh lão tổ của Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc dây dưa với nhau hơn một vạn dặm đường, không ngờ lại tới trễ hai khắc.
- Thái Hư, các ngươi còn ở nơi này chưa tiến vào sao?
Hổ Khâu lão quái lớn giọng ầm ầm hỏi:
- Thái Võ đâu? Sao chỉ có mình hắn tiến vào?
Đám người Thái Hư chưởng môn sắc mặt âm trầm, không lên tiếng trả lời.
Hổ Khâu lão quái, Vô Cực chưởng môn là người ra sao, vừa nhìn sắc mặt mấy người liền kinh ngạc không nhỏ, bọn hắn biết nhất định là có chuyện gì đã xảy ra.
Liên tưởng tới việc Thiên Vũ kia là người duy nhất trong Tu Chân Giới có thể hái được Hắc Vực tiên liên, đám người Hổ Khâu lão quái mơ hồ đã đoán ra được một ít gì đó.
- Thiên Vũ này quả thực không thể khinh thường.
Nhất thời mọi người đều âm thầm nói trong lòng, cũng không ai còn dám xông vào Phong Lôi tuyệt địa tìm kiếm tung tích Tô Triệt nữa.
Nhất là, yêu tộc so với nhân loại thì càng thêm sợ hãi các loại thiên lôi, mấy vị Đại Yêu của Man Ly bộ lạc thì càng không dám đơn giản mạo hiểm.
Nhưng bởi vì sự mê hoặc của Cự Phú quá lớn nên bọn họ không cam lòng buông tha.
Vì vậy, bảy người Thái Hư còn có bốn vị Đại Yêu, tổng cộng mười một vị Nguyên Anh lão tổ tạm thời đóng quân ở cửa Phong Lôi tuyệt địa, kiên trì chờ ở nơi này, chờ Tô Triệt chạy ra.
Bọn họ cho rằng Phong Lôi tuyệt địa chỉ có một chỗ ra vào này mà thôi.
Muốn chạy ra từ vị trí khác, đó chính là tử lộ. Vì vậy, Tô Triệt này sớm muộn cũng phải từ nơi này đi ra.
Vốn năm người tầm bảo Kim Đan kỳ đóng ở đây đã hoàn toàn diệt vong, ngoại trừ U Lan Quỷ Cơ - Vạn Quỷ Tông kia, cũng không còn có người thứ hai nói cho bọn họ biết, nếu như Tô Triệt muốn thoát ra thì hắn tự có lối khác.
Mà ba vị Nguyên Anh lão tổ của Vô Cực Môn cũng đã sớm rời đi, bởi vì bọn họ đã thu được tin tức Thiên Âm đưa tới, nội dung là: "Phong Lôi tuyệt địa không vây được Thiên Vũ, ba vị sư huynh có thể nhanh chóng phản hồi tông môn.." Tô Triệt đi bên trong cái khe giữa thiên lôi và cương phong, rất nhanh đi tới vị trí của Hắc Vực tiên liên.
Ba năm trước đây, Hắc Vực tiên liên sinh trưởng bên trong một hố sâu, phía trên cũng có một phong lôi chi nhãn, Tô Triệt đã thử nghiệm một phen, tiến vào ngắt lấy tiên liên, rồi lại dẫn phát ra một hồi động đất làm sụp nền đất xuống, hắn muốn là ra một chiếc hố lớn, rộng gần nghìn trượng, sâu không thấy đáy.
Hôm nay trở lại, hố sâu này vẫn còn, thế nhưng Phong Lôi chi nhãn bên trên nó đã biến mất, Tô Triệt phỏng chừng, khi hắn làm đất sụp xuống sinh ra hấp lực cường đại, phỏng chừng Phong Lôi chi nhãn cũng bị hủy diệt không còn nữa. Tô Triệt không chút do dực, đi sâu vào trong Cự Văn Thiên Khanh.
Khỏa trái tim thật lớn kia vẫn ở sâu dưới đất vạn trượng, thân là người thừa kế nó, Tô Triệt có một loại cảm ứng, đúng hơn là trực giác, đối với chuyện này cực kỳ xác định.
Lại đi xâu xuống thêm năm vạn trượng, Tô Triệt lần thứ hai đi tới không gian kỳ lạ ở sâu bên trong nền đất kia, rồi đi tới trước mặt trái tim.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Tần suất nó nhảy lên, so với nhịp đập của Tô Triệt hoàn toàn trùng khớp. Lúc này nhìn thấy nó, Tô Triệt đã hoàn toàn không còn cảm giác xa lạ cùng sợ hãi, chỉ có một loại liên hệ thân mật giữa huyết mạch và cốt nhục.
Từ máu cho đến xương tủy bởi vì tiếp thu truyền thừa cho nên sinh ra sự thay đổi thật lớn, cảm giác nói là thân nhân cũng không có gì quá đáng.
Tần suất tim đập hoàn toàn nhất trí, không cần mở miệng nói chuyện, Tô Triệt thông qua phương thức tâm linh giao thức, liền bắt chuyện cùng nó.
Hô!
Một cái dây huyết quản giống như là một cái xúc tu xuất hiện, nhẹ nhàng đụng vào trên lưng Tô Triệt vài cái. Đối với người thừa kế của mình, nó biển đạt một loại tâm tình vui sướng và thân mật.
Qua mười tức, Tô Triệt ngồi xuống bên cạnh trái tim, mọi việc không nên kéo dài, Cự Phú cuối cùng thuộc quyền sở hữu của ai, hẳn là nên mau chóng xác định, chung quy cũng không thể cầm mãi trên tay như thế này a.
Kỳ thực, vốn ban đầu Tô Triệt muốn tiến vào Cự Phú cung, dưới sự giúp đỡ của Hoa Quang chân nhân, tiến hành câu thông cùng Cự Phú chi linh.
Thế nhưng, hắn vừa mới gửi đi tâm niệm của mình, tức thì nhận được phản hồi, Cự Phú chi linh không muốn để Tô Triệt tiến vào?
Vì sao?
Chẳng lẽ là qua cầu rút ván, phủi bỏ quan hệ, sau khi thoát khỏi sự truy bắt của đám người Thái Hư, Cự Phú này liền trở mặt?
Trong sát na, Tô Triệt cũng sinh ra sự lý giải, sau đó, hắn lại lấy phương thức giao lưu tinh thần muốn lý giải với Cự Phú một phen, không ngờ là...
Cự Phú phi thường e ngại khỏa trái tim thật lớn này, yêu cầu Tô Triệt cầm Cự Phú lên trên tay, bảo hộ nó.
Tô Triệt nếu như tiến vào Cự Phú cung, thì tức là Cự Phú sắp sửa phải một mình đối mặt với khỏa trái tim thật lớn này. Nó không dám, nó rất sợ! Chỉ dựa vào bản năng, Cự Phú chi linh liền cảm thấy, khỏa trái tim này có lực lượng cường đại, có thể đơn giản hủy diệt nó trong nháy mắt.
Chí bảo phòng ngự Tu Chân Giới, không ngờ lại bị dọa tới trình độ này, nói ra ngoài, khẳng định là không có ai tin...
- Như vậy...
Tô Triệt gửi tâm niệm của mình đi, vô cùng khách khí nói với Cự Phú:
- Cự Phú, ngươi có nguyện ý cùng ta ngao du Tu Chân Giới không? Nói trắng ra ngươi có nguyện ý nhận ta làm chủ không?
Vốn tưởng rằng, Cự Phú chi linh vô cùng cá tính này thà chết chứ không chịu khuất phục, cực kỳ bưu hãn, hẳn là không chịu dễ dàng đáp ứng, không nghĩ tới...
- Tốt, Tô Triệt, ta nguyện ý nhận ngươi làm chủ.
Câu trả lời của nó cực kỳ đơn giản và trực tiếp, thế nhưng lại khiến cho Tô Triệt sửng sốt.
Sao lại dễ như vậy?
Lúc này, thanh âm của Hoa Quang chân nhân truyền tới lỗ tai của Tô Triệt:
- Ta đã sớm giải thích với nó, lão tổ tông đã rời bỏ nhân thế mấy nghìn năm, chủ cũ của nó từ lâu đã không còn, mà thọ dương của ta cũng sắp hết. Như vậy đối với Cự Phú mà nói, người duy nhất có thể chọn lựa, cũng chính là ngươi, người kề vai chiến đấu với nó.
Bởi vì không có xác định khỏa trái tim này có làm thương tổn tới Hoa Quang chân nhân hay không, Tô Triệt cũng không dám tùy ý để hắn hiện thân, chỉ có thể câu thông như vậy.
Hoa Quang chân nhân tiếp tục nói:
- Ta đem một ít tình huống của ngươi nói cho nó, đệ nhất thiên tài Tu Chân Giới quả thực xứng với một kiện thượng phẩm đạo khí. Vì vậy, không cần bao nhiêu sức, nó đã đồng
ý.
- Thật tốt quá!
Tô Triệt hoan hô, không chút che dấu sự kinh hỷ của bản thân, tay nâng Cự Phú, ha hả cười nói:
- Cự Phú chi linh, cảm ơn ngươi đã làm ra lựa chọn như vậy. Ta tự tin, tương lai còn có thể cho ngươi không ngừng tiến bộ, trở thành cực phẩm đạo khí càng thêm lợi hại, thậm chí là tiên khí.
Nếu như lúc này có mấy vị Nguyên Anh lão tổ ở đây nghe được lời này, chắc chắc sẽ cho rằng tiểu bối vô tri, khẩu khí quá lớn, hoàn toàn không phù hợp thực tế...
Theo lẽ thường mà nói, một kiện thượng phẩm đạo khí đã triệt để định hình, chỉ có thể nâng cao trên phương diện uy năng mà thôi, cũng không tồn tại khả năng tấn chức tới cực phẩm đạo khí, chứ đừng nói tới tiên khí.
Tiên khí chỉ có Chân Tiên trên Tiên Giới mới có khả năng luyện chế ra, mặc dù Tô Triệt có bản lĩnh tu luyện tới thượng thừa, cuối cùng phi thăng Tiên Giới, vậy cũng không có khả năng đem theo pháp bảo lên Tiên Giới.
Bởi vì có một chút nguyên nhân không rõ nên Tiên Khí bị lưu lạc tới thế gian lại có thể trở lại Tiên Giới, thế nhưng đồ vật thế gian, không tư cách lên Tiên Giới, cũng là thiên đạo pháp tắc, không cho vi phạm.
Vì vậy, muốn để một kiện thượng phẩm đạo khí đề thăng lên tiên khí, căn bản không có khả năng.
Cự Phú chi linh hiểu được những đạo lý này, nhưng không có sửa lời của Tô Triệt, nó cho rằng Tô Triệt này chỉ vô cùng kích động, máu lên não nhiều quá cho nên mới thốt ra những lời này.
Chỉ là, nó gửi đi đạo ý niệm gần gũi, nhắc nhở Tô Triệt:
- Tại linh giới, trên cực phẩm đạo khí, còn có tuyệt phẩm đạo khí, trên đó mới là Tiên Khí.
- Tuyệt phẩm đạo khí?
Tô Triệt thoáng dừng lại, cười nói:
- Quản nó là cực phẩm hay tuyệt phẩm, dù sao đi nữa, hôm nay ngươi lựa chọn ta, khẳng định tương lai ngươi sẽ không phải hối hận, ta có thể đảm bảo.
Cự Phú truyền đến một trận tinh thần ba động đáp lại hắn, đồng thời cũng báo cho hắn một chút tin tức.
Muốn để cho một kiện thượng phẩm đạo khí tiếp nhận mình, phương pháp kỳ thực rất đơn giản, nhưng tiền đề là nó phải chủ động tiếp nhận ngươi mới được. Bằng không thì chỉ có lao lực mà thôi.
Dựa theo chỉ dẫn của Cự Phú chi linh, Tô Triệt bức một giọt máu từ trong tay ra, nhỏ vào Cự Phú. Đây chính là bước đầu tiên: Lấy máu nhận chủ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê