One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 464-465: Ẩn Nấp
ột hơi chỉ rõ sáu phương hướng điều tra, chúng Kim Đan trưởng lão lĩnh lệnh mà đi, phát động tất cả thuộc hạ, triển khai điều tra vấn đề này.
Trong lòng bốn vị lão tổ đều biết, hơn mười vạn đệ tử trong tông môn, muốn tìm ra một cao thủ dị dung trong đó, độ khó còn lớn hơn mò kim đáy bể. Chỉ có thể điều tra nguyên nhân, tiến hành truy xét tương đối, mới có hi vọng tìm được hắn.
Dù sao, đại trận phong tỏa không thể khởi động vô hạn, duy trì ba ngày, đối với tông môn mà nói đã là tiêu hao cực kỳ trầm trọng.
Tô Triệt ngụy trang thành một đệ tử ngoại môn chân chính, ở trong động phủ tu luyện đã ba bốn canh giờ. Thời gian này, lão Hắc liên tục thẩm vấn Lô Trường Thanh, biết được trong đầu hắn có một món trung phẩm linh bảo cấp trấn hồn pháp bảo, là một tấm dị thú phù ấn lưu truyền từ thời thượng cổ. Món pháp bảo này nối liền với nguyên thần hắn, muốn lấy ra thì phải giết chết Lô Trường Thanh mới được.
Hắn đương nhiên phải chết, nhưng không phải bây giờ, bởi vì Tô Triệt vẫn đang phải ẩn nấp, nguy cơ khó đoán, bây giờ vẫn không phải lúc mở tầng ba Tiên Ngục.
Tô Triệt sợ lúc mở tầng ba Tiên Ngục, nếu tạo ra động tĩnh quá lớn, hoặc là cần mình ngủ vùi mấy ngày, vậy thì rắc rối to. Lúc này làm những chuyện như vậy, chẳng khác nào chui đầu vào rọ.
Giờ Tuất hôm đó, có đệ tử khác gõ cửa, thông báo Tô Triệt đến quảng trường trên đỉnh núi tập hợp. Không nghi ngờ gì, đây là Địa Chính Sơn tôn chủ tiến hành thẩm tra đệ tử của mình.
Địa Chính Sơn chỉ là một trong bảy mươi hai Địa Sát Tinh, chưởng sơn tôn chủ chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đối diện với sự thẩm tra của con người này, Tô Triệt không lo cho lắm.
Trời mặc dù tối, nhưng bên trong Linh Dược Sơn vẫn còn đỏ lửa, sáng như ban ngày, đối với tu tiên giả mà nói, ngày và đêm không khác nhau là mấy.
Đỉnh núi, trên quảng trường bên ngoài tôn chủ đại điện, hơn một ngàn đệ tử thuộc Địa Chính Sơn tụ hợp ở đây, bao gồm một ngàn ba trăm đệ tử ngoại môn, hơn một trăm đệ tử nội môn.
Cấp bậc cao hơn chính là Kim Đan trưởng lão và chưởng sơn tôn chủ, bảy mươi hai Địa Sát Tinh địa vị tương đối thấp, không có tư cách bồi dưỡng đệ tử chân truyền.
Chưởng sơn tôn giả và mười mấy vị Kim Đan trưởng lão phân công nhau, tiến hành thẩm vấn hơn một ngàn đệ tử, câu hỏi cụ thể là: Buổi trưa hôm nay ở đâu? Làm những gì? Có sư huynh sư đệ nào có thể làm chứng...
Tô Triệt có thể nhìn ra, những câu hỏi này đều có ý ứng phó, nội dung thẩm vấn không quá thâm nhập, cách hỏi này, khẳng định không tra ra bất cứ chuyện gì.
Có lẽ, các chưởng sơn tôn giả và Kim Đan trưởng lão cũng có chút thấp thỏm, họ sợ, hung thủ có thực lực khủng bố đó nếu thực sự ẩn trốn trong Địa Chính Sơn, một khi tìm ra hắn, nói không chừng, một số người ở đây sẽ bị hắn giết chết.
- Chỉ chết một Lô Trường Thanh thôi, không cần phải bắt mình xui xẻo theo hắn.
Chính vì xuất phát từ tâm lý này, cho nên công việc thẩm tra, hoàn toàn chỉ là qua đường, cho dù phát hiện ra kẻ khả nghi, cũng sẽ im lặng lừa gạt cho qua.
Đến lượt Tô Triệt cũng như vậy, trình xuất ngọc bài thân phận, báo ra danh tính, nói mấy câu sớm đã chuẩn bị trước, sau đó nghe trưởng lão trước mặt hô:
- Người tiếp theo.
Thế là qua chuyện...
Đương nhiên, cũng chỉ là tạm thời qua chuyện, thẩm tra xong, tất cả mọi người đều không được rời khỏi quảng trường, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, tiếp tục chờ đợi bước khảo nghiệm thứ hai.
Ngồi cả một đêm, đến khi trời sáng, có hai đường độn quang bay đến Địa Chính Sơn, chính là Hồng Vân lão tổ và Thần Húc lão tổ.
Cân nhắc đến việc hung thủ có thể là Nguyên Anh tu sĩ, cho nên, Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn phải cắt cử hai người một nhóm, mới có thể chiếm ưu thế. Cả một đêm, Hồng Vân và Thần Húc đã thẩm tra xong hai mươi tòa sơn phong, lúc này, đến phiên Địa Chính Sơn.
- Thần Húc.
Nhìn thấy Thần Húc lão tổ đến, Tô Triệt đương nhiên thầm giật mình, hắn sợ nhất chính là cục diện này.
- Chính Địa, thế nào?
Hồng Vân trầm giọng hỏi.
- Khởi bẩm hai vị sư thúc...
Đại Chính tôn chủ đem kết quả thẩm tra hồi báo chi tiết, đương nhiên, cũng chỉ ra mấy người hắn cảm thấy tương đối khả nghi. May mắn, trong đó không có Tô Triệt. Mấy người khả nghi bị gọi lên, hai vị lão tổ cao độ giới bị, thi triển pháp nhãn thuật phân tích tỉ mỉ, không phát hiện ra manh mối gì, sau khi an ủi mấy câu, liền để cho họ quay về vị trí cũ.
Sau đó, hai vị lão tổ hạc lạc kê quần, thông qua thần thức cường đại, tuần thị qua lại hơn một ngàn người bên dưới, đến mười mấy vị Kim Đan trưởng lão cũng không được bỏ qua.
Tô Triệt cố gắng khắc chế tâm trạng căng thẳng, hết khả năng học theo đặc điểm thần thái của những đệ tử bên cạnh, nếu bọn họ tỏ ra lo lắng, bản thân cũng sẽ lo lắng theo, nếu họ vã mồ hôi trán, bản thân cũng sẽ vã mồ hôi theo...
Ba!
Hồng Vân đại trưởng lão giơ tay vung ra một phiến tinh quang lớn, đặt giữa hơn một ngàn người, chí ít có hơn một trăm người, y bào trên vai, dính phải một phiến tinh quang trắng bạc nhỏ, cực kỳ bắt mắt.
Trên vai Tô Triệt, cũng dính một phiến.
Hồng Vân quay người nói với Địa Chính tôn giả:
- Đem những đệ tử trên người có dính tinh quang, chuyển đến quảng trường trên đỉnh Thiên Khôi Tinh.
- Vâng, sư thúc.
Địa Chính tôn chủ khom người lĩnh lệnh.
Rất rõ ràng, hơn một trăm người bị dính tinh quang, là nhân vật khả nghi mà Hồng Vân đại trưởng lão thông qua một loại phương pháp nào đó lựa chọn ra, sẽ phải đến Thiên Khôi Tinh tiếp nhận bước thẩm tra tiếp theo.
Đối với phiến tinh quang trên vai mình, Tô Triệt tuyệt đối không dám dùng bất cứ phương thức nào đụng nó, hoặc là tiêu trừ.
Bởi vì, phiến tinh quang này khẳng định có liên quan đến Hồng Vân trưởng lão, nếu đụng vào nó, hoặc ý đồ tiêu trừ nó, sẽ là có tật giật mình, không đánh tự khai, tất sẽ bị Hồng Vân tâm linh cảm ứng.
Cho nên nói, mỗi một vị Nguyên Anh lão tổ đều không thể coi thường, rất khó nói, hắn sở hữu loại thần thông nào, loại năng lực nào...
Cho đến khi Hồng Vân và Thần Húc rời khỏi Chính Địa Sơn, đến sơn phong tiếp theo. Trong Tiên Ngục, lão Hắc mới dám lên tiếng:
- Chủ nhân, tình huống không ổn, một khi đi Thiên Khôi Sơn, thì sẽ phiền phức lớn.
- Làm thế nào bây giờ?
Tô Triệt nghiêng đầu nhìn phiến tinh quang lấp lánh trên vai mình, đương nhiên cũng biết, Thiên Khôi Sơn không khác gì long đầm hổ huyệt, đi đến đó, muốn thoát thân khẳng định không dễ.
Thiên Khôi Sơn, chính là khôi thủ của một trăm linh tám tòa sơn phong, ý nghĩa tương đương Thiên Huyền Tông Chưởng Giáo Thiên Phong, thường ngày, bốn bị Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn đều là tọa trấn ở đó.
- Tại sao lại bị tinh quang của Hồng Vân dính lên người, sơ hở chỗ nào?
Tô Triệt trong lòng ngạc nhiên, im lặng quan sát hơn một trăm người cũng bị dính tinh quang như mình, muốn phân biệt ra, những người đó có chung đặc điểm gì, tại sao lại bị Hồng Vân chọn trúng?
Hơn một trăm người đều là nam, không có một nữ tu sĩ nào. Chứng minh bọn Hồng Vân đã rất xác định, hung thủ là một nam nhân.
Trừ đặc điểm đó, Tô Triệt và lão Hắc không tổng kết ra được đặc điểm nào khác.
- Những ai trên người có dính tinh quang, đi theo ta.
Lúc này, Địa Chính tôn giả đã làm ra các loại an bài, đem một trăm người dẫn đến Thiên Khôi Sơn.
Vì, chí ít một phần ba đệ tử vẫn chưa đến Luyện Khí hậu kỳ, không có năng lực phi hành, vẫn cần người khác giúp đỡ, dùng pháp bảo phi hành của mình chở họ, mới có thể thăng không phi hành.
Điều này khiến cho tốc độ phi hành cực kỳ chậm chạp, hơn một ngàn dặm đến Thiên Khôi Sơn, chí ít phải mất nửa canh giờ mới có thể đến được.
Trên đường, Tô Triệt khổ sở nghĩ cách: Quyết không thể đến Thiên Khôi Sơn rơi vào hiểm cảnh, phải tìm cơ hội âm thầm bỏ chạy giữa đường.
Nhưng, Địa Chính tôn giả dù sao cũng là Kim Đan trung kỳ tu vi, phạm vi thần thức của hắn đủ để bao phủ tất cả mọi người, bất luận xử lý thế nào, bỏ chạy lúc này khẳng định sẽ bị hắn lập tức phát hiện.
- Được rồi, mềm không được, thì chỉ có thể dùng cứng.
Tô Triệt lúc này đóng vai đệ tử ngoại môn, chỉ là có tu vi Luyện Khí trung kỳ, cũng không thể phi hành, lúc này đang đứng trên pháp khí phi hành của một Luyện Khí hậu kỳ đệ tử, hai người cùng cưỡi một kiếm.
Bay được gần hai khắc, trong Tiên Ngục, lão Hắc đã chuẩn bị tất cả...
Phật!
Đột nhiên, một đám mây đen từ đâu bay đến, trong đó, còn có những đường lam quang chớp lóe không ngừng.
Tô Triệt tiếp tục phóng thích Nhiếp Hồn, đem Địa Chính tôn chủ và bốn Kim Đan trưởng lão làm thành thần trí hỗn loạn, đồng thời, một lúc phóng ra hơn ngàn âm hồn.
Hơn một ngàn âm hồn, bao gồm cả mười sáu Kim Đan trung kỳ quỷ vương, hơn hai trăm Trúc Cơ kỳ quỷ tướng, hơn bảy trăm Luyện Khí hậu kỳ quỷ vệ.
Được u minh quỷ đế thuần hóa, những âm hồn này đều có thể coi là quỷ bộc của Tô Triệt, chỉ có điều, trong điều kiện lẽ thường chiến đấu, căn bản không cần đến quỷ bộc cấp bậc quỷ tướng và quỷ vệ.
Nhưng tình cảnh hôm nay, vừa hay có thể phát huy tác dụng. Nếu không, bản lĩnh Tô Triệt dù lớn, cũng không thể nhanh chóng hạ gục một trăm người, cho dù phần lớn bọn họ chỉ là Luyện Khí kỳ đệ tử, cũng sẽ để rất nhiều người chạy thoát.
Phật...
Hơn một ngàn con âm hồn tổ thành một đám mây đen che kín trên đầu, bao phủ một trăm Địa Chính Sơn đệ tử bên trong, quỷ bộc dùng thần lực mênh mông ngưng tụ thành một đám mây cũng có tác dụng cách tuyệt kết giới, những tiếng kinh hô của họ hoàn toàn không thể khuếch tán ra ngoài.
Mây đen bọc lấy một trăm người, từ từ đáp xuống mặt đất, vô thanh vô tức, cực kỳ quỷ dị.
Nhưng trong đám mây đen, những tiếng kinh hô đinh tai nhức óc vẫn nổi lên không ngừng, loạn thành một khối...
Mười mấy tức sau, mây đen tan hết, hơn ngàn quỷ bộc bị Tô Triệt thu hết vào trong Tiên Ngục, trên mặt đất, hơn trăm đệ tử Địa Chính Sơn nằm mê man dưới đất, về phần bốn vị Kim Đan trưởng lão, đã bị Tô Triệt bắt vào Tiên Ngục.
Hơn một trăm đệ tử này, trên người đều có ngân sắc tinh quang, Tô Triệt không dám bắt họ vào Tiên Ngục, làm như vậy, tất sẽ bị Hồng Vân lão tổ cảm ứng. Cho nên, chỉ có thể đánh ngất họ.
Sau đó, Tô Triệt cởi đạo phục ra, phiến tinh quang đó vẫn dính trên đạo phục.
Để những người này, và cả bộ đạo phục của mình, ngoan ngoãn nằm ngủ ở đây...
Sưu!
Tô Triệt thi triển độn thuật, ẩn dưới bóng của một cái cây lớn, nhanh chóng độn đi xa.
Ảnh độn thuật không thuộc ngũ hành độn thuật, cũng là một loại độn thuật đặc thù cực kỳ cao minh, đương nhiên là Mộc Dạ sư tổ truyền thụ cho Tô Triệt. Mượn bóng râm trên mặt đất nhanh chóng độn đi, rất khó bị thần thức của tiên tu giả phát hiện hành tung.
Tô Triệt sở dĩ dám mạo hiểm đánh ngất hơn một trăm người, cũng là vì tâm lý đánh cược. Cược chính là, Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn đang thay nhau thẩm tra một trăm linh tám tòa sơn phong, bây giờ không thể tập trung trong chưởng môn đại điện, như vậy, cũng không thể thông qua hộ sơn đại trận nhìn thấy trận dị biến vừa phát sinh.
Đợi họ tuần tra đến đây, phát hiện những người đang hôn mê này, bản thân đã kịp trốn ở một nơi an toàn.
Tô Triệt biết, cách làm này rất mạo hiểm. Nhưng, quyết không thể ngoan ngoãn đến Thiên Khôi Sơn tự chui đầu vào rọ, chỉ có thể ở trong Linh Dược Sơn sơn môn, lợi dụng dịch dung thuật của mình chơi trò trốn tìm với chúng.
Kiên trì.
Kiên trì ba bốn ngày, hộ sơn đại trận của chúng ắt sẽ phải hồi phục trạng thái thứ nhất, bởi vì, duy trì trạng thái phong bế trong một thời gian dài là không thể. Chỉ cần nửa tháng, là có thể tiêu hao toàn bộ linh thạch trữ bị của Linh Dược Sơn. Chúng khẳng định sẽ không nỡ làm vậy.
Kiên trì ba bốn ngày là có thể trời cao biển rộng, giành lại tự do...
Tô Triệt thi triển ảnh độn chi thuật tiềm hành mấy trăm dặm, định đến Thiên Lao Sơn, chế tạo một ít phiền phức cho các vị Nguyên Anh lão tổ. Thông qua thẩm vấn Lô Trường Thanh, Tô Triệt biết, Thiên Lao Sơn không phải nơi tu hành lẽ thường, mà là một tòa lao ngục giam giữ trọng phạm của Linh Dược Sơn.
Khoảng thời gian trước, trận doanh hỗn loạn, bảy đại môn phái gần như phát điên bắt hết tu tiên giả qua đường, chỉ nói Linh Dược Sơn, đã bắt hàng vạn tán tu, hàng ngàn người của môn phái khác.
Trong đó phần lớn đều đã quy thuận Linh Dược Sơn, đợi đến tương lai, tu chân giới loạn đến mức độ nhất định, những người này sẽ trở thành bia đỡ đạn, đi tấn công những môn phái cố thủ như Thiên Huyền Tông.
Trừ quy thuận, còn có vài ngàn người ngoan cố không chịu khuất phục, liền bị nhốt trong Thiên Lao Sơn từ từ tẩy não. Trước mắt, những người này đối với Linh Dược Sơn khẳng định tràn ngập thù hận hoặc địch ý.
Nếu thả hết họ ra ngoài, như vậy, cả Linh Dược Sơn chắc chắn sẽ loạn thành một nồi cháo. Tô Triệt cho rằng, mình ẩn trốn trong loạn cục đó, mới có hi vọng sống sót qua ngày, đợi hộ sơn đại trận giải quyết phong tỏa, là có thể chạy ra sinh thiên.
Thiên Lao Sơn cũng có kết giới hộ sơn, có điều, Tô Triệt ngụy trang thành bất cứ một Kim Đan trưởng lão nào trong Tiên Ngục, đều có thể xuyên qua kết giới, xâm nhập vào trong.
Thiên Lao Sơn cao mấy ngàn trượng sừng sững trước mắt, trong tông môn, những nơi khác đều là đèn đuốc sáng trưng, chỉ riêng tòa đại sơn này im lìm như chết, chẳng khác gì ma quỷ.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc từ ký ức của các Kim Đan trưởng lão lấy ra bản đồ Thiên Lao Sơn, ghép lại với nhau, huyễn hóa thành một tấm bản đồ vô cùng tường tận truyền cho Tô Triệt. Làm như vậy, Tô Triệt sẽ loại bỏ được cảm giác lạ lẫm với tòa Thiên Lao Sơn này, quen thuộc chẳng khác gì Huyền Cơ Phong.
Tiếp tục thi triển ảnh độn thuật, Tô Triệt thuận theo sơn thế leo lên trên, đến khi vực giam giữ Ất tự hiệu.
Trên Thiên Lao Sơn, tổng cộng có hàng vạn phòng giam, phân thành giáp ất bính ba cấp: Bính tự hiệu giam giữ Luyện Khí kỳ phạm nhân, Ất tự hiệu giam giữ Trúc Cơ phạm nhân, Giáp tự hiệu giam giữ Kim Đan phạm nhân.
Tô Triệt dự định, mở phòng giam Ất tự hiệu trước, đem tất cả Trúc Cơ phạm nhân toàn bộ thả ra, sau đó phóng thích Luyện Khí kỳ phạm ở ở Bính tự hiệu. Còn có thể dựa vào sức mạnh của những phạm nhân này, đối phó đám coi tù.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê