The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 419-420: Dị Bảo Các
à ngay cả Hạo Nguyên cũng minh bạch, theo tu vi cảnh giới của Tô Triệt càng ngày càng cao, áp lực Ngưng Anh của mình cũng sẽ càng thêm gấp gáp, một ngày nào đó, ma chủng này sẽ mọc rể nẩy mầm, triệt để bạo phát đi ra.
Phương pháp vượt qua tâm ma này chỉ có hai cách, một là khám phá ma chướng, dùng lạnh nhạt chi tâm đối đãi việc Ngưng Anh; Hai là nghĩ biện pháp diệt trừ Tô Triệt, hạt giống tâm ma tự nhiên biến mất.
Hai phương pháp đều nói nghe rất dễ dàng, thật sự muốn làm, kia là muôn vàn khó khăn.
- Hạo Nguyên sư đệ...
Đối với cái này, một vị đại tôn khác của Thái Ất Môn cũng có chút lo lắng. Bởi vì hắn đồng dạng là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn, so với ai khác đều tinh tường, giai đoạn trước mắt này, chấp niệm đối với Ngưng Anh nặng bao nhiêu, dưới loại trạng thái này, xác thực rất dễ dàng dẫn phát tâm ma, cũng chính là giai đoạn có nguy cơ lớn nhất trong lộ trình tu luyện.
- Không có việc gì.
Hạo Nguyên đại tôn cười nhạt một tiếng:
- Một chút thủ đoạn nhỏ, ta há sẽ để ý.
Tuy là nói như vậy, sau này sẽ thật sự dẫn phát tâm ma hay không, loại sự tình này, ai cũng liệu không chính xác.
Kế tiếp, Ngân Lăng mang theo Tô Triệt lại đi vài cái sân bãi, cảm giác được ánh mắt của Tô Triệt cực cao, đối với mấy pháp bảo này căn bản là chướng mắt, liền nói:
- Mang ngươi đi Dị Bảo Các nhìn xem?
Khi nói chuyện, đồng thời nàng cực kỳ tự nhiên tiến đến phụ cận, động tác nhu hòa khoác ở khuỷu tay của Tô Triệt.
Tuy chỉ là lần đầu tương kiến, nhưng mà thông qua trận ngôn ngữ tranh phong vừa rồi kia, Ngân Lăng cảm giác được, Tô Triệt đối với việc Ngưng Anh là tin tưởng mười phần, tựa hồ không dùng được vài năm là có thể làm được... Như vậy, hiện tại thân cận một ít cùng hắn, chính là một loại đầu tư có hiệu quả tốt nhất.
- Dị Bảo Các?
Vừa nghe đến hai chữ dị bảo, Tô Triệt không khỏi tâm sinh hiếu kỳ.
- Đúng vậy a, Dị Bảo Các.
Thần sắc ngữ khí của Ngân Lăng, như là một tiểu nữ hài thiên chân vô tà, lại không làm cho người ta sinh ra cảm giác chán ghét, đây cũng là ưu thế thiên phú của Hồ Ly tinh.
- Ở nơi này của chúng ta, lại gọi đào bảo khu, là ý nói, rất nhiều người sẽ gửi một vài thứ công dụng không rõ, hoặc là không rõ lai lịch bán một cái giá cao, chờ đợi người chính thức biết hàng mua đi.
Ngân Lăng cười tủm tỉm, đôi mắt to mềm mại đáng yêu lại nhíu thành một đôi Nguyệt Nha, làm cho người ta nhịn không được muốn thân cận nàng, che chở nàng...
- Thiên Vũ ca ca, nếu ngươi có ánh mắt mà nói, nói không chừng thật có thể đào đến bảo vật.
Tô Triệt cười nói:
- Có người đào được qua chưa?
- Cái này thì không biết.
Ngân Lăng nhỏ giọng trả lời:
- Cho dù có người được bảo, cũng sẽ không lộ ra đúng không?
Tô Triệt gật gật đầu, trong nội tâm lại cho rằng, rất không có khả năng thật sự đào đến thứ tốt. Ngẫm lại mà xem, rất nhiều Nguyên Anh Lão tổ đều thường xuyên ra vào nơi đây, bảo vật gì có thể thoát được qua pháp nhãn của bọn họ. Đây cũng là nói, gì đó bị bọn họ sàng chọn qua, như thế này không gọi là dị bảo, mà chính là vô dụng phế vật thuần túy mới đúng.
Bất quá, trong lúc rảnh rỗi, đi xem cũng không sai. Tô Triệt liền đi theo Ngân Lăng vào chỗ sâu nhất trong không gian tầng hai.
Cái gọi là Dị Bảo Các, lại tựa như một cái tiệm tạp hóa, chẳng những vị trí hẻo lánh, diện tích cũng là một cái nhỏ nhất. Bởi vậy có thể thấy được, kẻ quản lý Lăng Tiêu tháp đối với nó cũng là không thèm coi trọng.
Trong tiệm chỉ có một lão giả xấu xí phụ trách trông coi, Tô Triệt nhận ra, lão giả này có tu vi tam cực cao giai, cũng chính là Kim Đan hậu kỳ, chỉ là không biết hắn thuộc về chủng tộc Yêu Tu nào mà thôi.
Y theo quy củ của Tu Chân Giới, nếu như dùng pháp nhãn tùy tiện dò xét chân thân của một Yêu Tộc Hóa Hình kỳ, này là một việc cực kỳ thi lễ, biểu hiện cực không tôn trọng. Giống như là thi triển thấu thị thuật rình coi thân thể nữ tính. Thực tế ở Phù Không Chi Thành do Yêu Tộc khống chế, loại sự tình này càng không thể làm.
Lão giả ngồi ở trong quầy, đang hết sức chăm chú điêu khắc ngọc thạch, đối với Tô Triệt cùng Ngân Lăng đến, hoàn toàn không có tỏ vẻ gì, thậm chí, mí mắt cũng không có giơ lên một cái.
- Hắn là một lão Hầu Tử, mấy năm trước còn là một tên lường gạt rất nổi danh trong Yêu Tộc chúng ta, về sau lớn tuổi, hẳn lại trở về nguyên trạng, chỉ nói những lời nói thật, không bao giờ nói láo.
Ngân Lăng lén lút truyền âm nói ra.
Tô Triệt yên lặng gật đầu.
- Ngân Lăng, lại đang nói bậy gì ta đúng không?
Đầu Lão giả kia cũng không ngẩn lên, chỉ là trầm giọng hỏi.
- Khen ngươi đó.
Ngân Lăng cười hì hì.
Vừa tiến vào sân bãi này, Tô Triệt liền cảm giác được, nơi này không có thiết trí kết giới ngăn cách, để thần thức được khôi phục đến trạng thái bình thường. Không hề nghi ngờ, này là để cho khách nhân thuận tiện công nhận tất cả vật phẩm, mau chóng tìm được dị bảo mà mình cảm thấy hứng thú.
Vài món hàng sắp xếp trên kệ, rậm rạp chằng chịt đặt vô số vật, lộn xộn không hề có quy củ đáng nói, nếu không có thần thức, chỉ dựa vào mắt thường đi phán đoán mà nói, rất nhanh sẽ hoa mắt, sinh lòng bực bội.
Thần thức của Tô Triệt, cùng với năng lực dò xét của lão Hắc, lập tức bao phủ tất cả các vật phẩm bày trên kệ, tinh tế sàng chọn, cẩn thận xem xét.
Không thể không nói, tuy biết rõ đại đa số gì đó khẳng định đều là vật vô dụng, nhưng mà, mang một phần tâm tính tìm bảo cùng chờ đợi, quá trình này vẫn là rất có thú vị.
Nói thí dụ như, một ít bất quy tắc gì đó, xem ra giống như là hòn đá, cẩn thận công nhận, xác thực chính là hòn đá...
Đối với cái này, Tô Triệt cảm giác không có thể hiểu được, vật như vậy cũng xứng xưng là “dị bảo tác dụng không rõ” bầy đặt trên kệ hàng sao? Những người kia đều là ăn no rỗi việc sao?
Phải biết rằng, khi gửi bán vật phẩm, đều cần giao nộp phí thủ tục, ở Phù Không Chi Thành, bất luận là một phí tổn gì, cũng không phải một số lượng nhỏ.
- Dùng tiền làm ra một vở hí kịch sao? Chỉ là, ai sẽ đâm đầu vào vở kịch này, hay là trêu đùa chính mình...
Trong nội tâm Tô Triệt nói thầm:
- Thế giới to lớn, cái gì cũng có. Có ít người đoán chừng là bế quan quá lâu, đầu óc có bệnh; Có người đoán chừng là công pháp quá bá đạo, bị thương thần kinh của mình; Có người có khả năng bị sưu hồn qua... Cho nên, nhiều khi cũng không thể đánh giá quá cao trí tuệ của người tu tiên.
Dù vậy, Tô Triệt và lão Hắc vẫn là rất có hứng thú, tinh tế xem xét.
Ngân Lăng một mực kéo tay của hắn, đồng dạng rất hứng thú lưu ý từng biểu lộ biến hóa của Tô Triệt.
Nói thật, không phải nàng có hứng thú với những vật vô dụng ở đây, mang theo Tô Triệt tới đây, cũng chỉ là xuất phát từ tâm tính tò mò, muốn xem xem, một người dùng hai mươi năm Kết Đan thành công, có thể làm một ít chuyện tình ngốc đến đáng yêu gì hay không.
Lão Hầu Tử trong quầy kia, biểu hiện ra một mực đều điêu khắc ngọc thạch, trên thực tế, đã thông qua thần thức cẩn thận quan sát Tô Triệt. Không biết vì cái gì, hắn cảm giác được, trên người Tô Triệt có một chút cảm giác kỳ quái, rồi lại nói không rõ ràng nguyên nhân ở đâu...
Cái này được xưng là tiệm tạp hóa Dị Bảo Các, lâm vào yên lặng ngắn ngủi, chỉ có đao điêu khắc trong tay lão Hầu Tử, còn đang chế tạo một chút tiếng vang cực kỳ nhỏ.
Cứ như vậy một lát sau, đột nhiên Tô Triệt phất tay khẽ vẫy, thu tới một vật phẩm ở đằng xa.
Cái đồ vật này lớn bằng bàn tay nam tử trưởng thành, thể tích không lớn, nhưng mà trọng lượng lại rất nặng, chừng hơn vạn cân. Thông qua thần thức để công nhận, chỉ có thể nói hắn không phải vàng không phải mộc, cũng không phải ngọc thạch, mặc dù không biết công dụng, nhưng có thể xác nhận, hắn không phải là một vật bình thường.
Một khối tàn phiến như vậy, mới có tư cách xưng là dị bảo công dụng không rõ.
Sở dĩ Tô Triệt sinh ra hứng thú đối với khối tàn phiến này, nguyên nhân chủ yếu là xuất phát từ màu hồng sắc của nó, cùng nhan sắc cốt cách của mình hiện nay, hoàn toàn giống nhau.
Lúc Bách chiến lôi đài, một hồi so đấu cùng Thiên Kiếm Phong Kim Trùng kia, cốt cách của Tô Triệt bị thần bí chi huyết trong trái tim kia cải tạo qua, hơn nữa lĩnh ngộ thần thông Phá Diệt.
Khối tàn phiến này không phải vàng không phải mộc, cũng không phải bằng đá, Tô Triệt liền phán đoán:
- Chẳng lẽ, nó là một mảnh nhỏ của cốt cách? Nếu thật là một khối cốt cách nho nhỏ, lại nặng tới ngàn cân, loại sinh vật nào mới xứng có được cốt cách khoa trương như thế?
Các loại phán đoán trong lòng, khi khối tàn phiến này rơi xuống trên tay, đáp án tự nhiên công bố ra.
Thình thịch bùm...
Giọt thần bí chi huyết trong tâm thất trái, như trước bảo trì hình thái trái tim nho nhỏ, giờ phút này, bàn tay của Tô Triệt vừa mới tiếp xúc đến khối tàn phiến này, một mực yên lặng lập tức bắt đầu nhảy lên kịch liệt.
Rất hiển nhiên, hai người trong lúc đó tồn tại quan hệ nào đó.
- Trong Hoang Thần Cốc, vị Viễn cổ Ma Thần chỉ còn một trái tim bị trấn áp ở sâu dưới lòng đất kia, rất có thể, khối cốt cách mảnh nhỏ này, chính là một khối hài cốt mà hắn rơi mất ở bên ngoài...
Từ trước đến nay Tô Triệt không thiếu khuyết năng lực suy đoán cùng phân tích, giờ phút này trong lòng liền sinh ra một giả thiết.
- Thiên Vũ ca ca, ngươi rất tinh mắt a.
Ngân Lăng tiến đến bên tai Tô Triệt, nhỏ giọng nói ra:
- Trong Dị Bảo Các có vài kiện đồ vật, xác thực bất thường, tàn phiến khối huyết sắc này chính là một trong số đó. Chỉ có điều, tất cả mọi người không nhận ra lai lịch của nó mà thôi.
Tô Triệt tay cầm tàn phiến, cố ý do dự một chút, mới nói:
- Thứ này mắc không?
- Ta nhớ được, hình như là hai mươi linh thạch.
Ngân Lăng xoay người hỏi:
- Đúng không Hầu lão.
Trong quầy, lão Hầu Tử không tiếng động gật đầu.
Tô Triệt biết rõ, hai mươi linh thạch chỉ chính là hai mươi khỏa linh thạch thượng phẩm, ở Phù Không Chi Thành, hạ phẩm linh thạch căn bản không có tư cách cho là tiền lưu thông.
Tốn hao hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch, mua xuống một thứ gì đó công dụng không rõ, nói như vậy, loại việc ngốc nghếch này sẽ không có người làm. Bởi vì, Tu Chân Giới hiện nay, thượng phẩm linh thạch cực kỳ thưa thớt, mỗi một khỏa đều có trọng dụng, không được phép lãng phí.
Nhưng mà đối với Tô Triệt mà nói, biết rõ nó rất có khả năng là một khối hài cốt của Viễn cổ Ma Thần, có quan hệ lớn lao với mình, có mắc hơn nữa cũng phải mua lại.
- Có thể trả giá hay không?
Tô Triệt cười hỏi.
- Không được.
Ngân Lăng lắc đầu nói:
- Những thứ kia, đều là người gửi bán tự hành định giá, chúng ta chỉ lấy phí thủ tục, không có quyền lực điều chỉnh giá bán. Trừ khi là vượt qua kỳ hạn ước định lúc trước, người gửi bán còn không có đi tới lấy, quyền sở hữu của nó mới có thể thuộc về Phù Không Chi Thành.
- Được rồi, ta muốn.
Hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch, Tô Triệt còn có thể thoải mái bỏ ra. Huống hồ lúc này đi Phù Không Chi Thành mua sắm, tất cả hao tổn đều do tông môn gánh chịu, quay đầu lại sẽ tìm Tử Tiêu sư tổ báo sổ sách là được.
Rầm…
Hai mươi khỏa thượng phẩm linh thạch bay đến trên quầy, phế phẩm huyết hồng sắc bị Tô Triệt thu vào trong túi.
- Ngươi thật sự mua nó sao?
Ngân Lăng lập tức sinh ra hiếu kỳ, truyền âm hỏi:
- Cái tàn phiến này có chỗ lợi gì, đáng giá ngươi tốn hao nhiều thượng phẩm linh thạch như vậy sao?
Lẽ ra, thân là Nghi trượng Lăng Tiêu Các, hẳn là phải hướng dẫn khách nhân dùng nhiều tiền mới đúng, bất quá trong tiềm thức, Ngân Lăng cũng không có coi Tô Triệt trở thành khách nhân chính thức để đối đãi, mà là...
Chính cô ta cũng nói không rõ ràng, chỉ là cảm thấy rất thú vị, như là hài tử phát hiện một món đồ chơi mới rất thú vị.
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
- Chỉ là thông qua trực giác, cho rằng nó hẳn là có chút tác dụng, sau khi trở về hảo hảo nghiên cứu một chút, bây giờ còn không chắc.
Câu trả lời này, Tô Triệt coi như là nói thật, bởi vì, khối tàn phiến huyết hồng sắc này rốt cuộc có hữu dụng hay không, tạm thời còn không có đáp án; Chỉ có thể xác định, nó cùng giọt thần bí chi huyết tồn tại liên hệ nào đó.
Tàn phiến bị đưa vào Tiên Ngục, giọt thần bí chi huyết trong trái tim kia cũng dần dần an tĩnh lại, lại lần nữa biến trở về trạng thái yên lặng.
Tô Triệt thử lấy phế phẩm từ trong Tiên Ngục ra, cầm trên tay, quả nhiên, thần bí chi huyết lại bắt đầu nhảy lên kịch liệt. Tàn phiến đưa về Tiên Ngục, hắn lại dần dần an tĩnh lại...
Thí nghiệm như vậy mấy lần, Tô Triệt đủ để xác nhận, thần bí chi huyết không có ý thức tư tưởng, chỉ là cảm ứng được khối tàn phiến này, mới có thể làm ra một loại phản ứng cực kỳ tự nhiên, giống vậy nam châm gặp được vụn sắt sẽ sinh ra hiện tượng hút lấy cực kỳ tự nhiên.
- Còn có vài món cùng loại gì đó, ngươi xem xem đối với ngươi có hữu dụng hay không.
Ngân Lăng xuất phát từ thiện ý chỉ điểm thay Tô Triệt một phen, bất quá, vài món dị bảo theo lời nàng, Tô Triệt không có cảm giác kỳ lạ gì, đương nhiên sẽ không lãng phí linh thạch mua sắm lung tung.
Lại xem trong chốc lát, đối với mấy cái gọi là dị bảo này, Tô Triệt rốt cục mất đi hứng thú, theo miệng hỏi:
- Trong Phù Không Chi Thành, có thể mua được đại lượng âm hồn, tốt nhất là âm hồn cao cấp cấp Quỷ tướng hay không.
- Đương nhiên có thể.
Ngân Lăng trả lời cực kỳ kiêu ngạo:
- Phù Không Chi Thành chính là địa phương giao dịch cao cấp nhất của Tu Chân Giới, trong này, chỉ cần ngươi có tiền ra giá, vật gì cũng có thể mua được.
Lời nói này khẳng định có chút sắc thái khoa trương, Tô Triệt chẳng muốn tranh cãi cùng với nàng, lại nói:
- Tốt lắm, phiền toái ngươi dẫn ta đi mua một ít âm hồn cao cấp.
- Làm sao có thể nói là phiền toái.
Ngân Lăng ôm cánh tay của hắn vào trong bộ ngực mềm mại của mình:
- Đến hiện tại, còn khách khí với ta như vậy làm gì?
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê