Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 412-413: Một Khỏa Long Châu
òa pho tượng đã hủy hoại đến tận đây, đối với ngươi ta mà nói, còn có thể có loại tác dụng gì?
- Đừng nóng vội a. Ngươi xem...
Thủy Nguyệt ba ba ba đánh ra vài cái thủ quyết, miệng lẩm bẩm, sau đó, bộ phận long thủ của pho tượng Kim Long, lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, cuối cùng nhất long khẩu nhìn về phía Thủy Nguyệt, mơ hồ chứng kiến ánh sáng nhạt thoáng hiện.
- Đây là...
Tô Triệt âm thầm ngạc nhiên.
Kế tiếp liền chứng kiến, một hạt châu lam sắc từ trong miệng phụt lên mà ra, nhẹ nhàng hạ xuống lòng bàn tay của Thủy Nguyệt.
- Long châu!
Tô Triệt bật thốt lên kinh hô, tuy chưa bao giờ thấy qua loại bảo vật này, lại có thể cảm giác được một cổ khí tức thần thánh mà Cổ lão đánh tới trước mặt, trong đầu tự nhiên ngưng hiện ra một Thần Thú thôn vân thổ vụ bay vút lên thiên không.
- Trong Long thủ dấu diếm Long Châu, bí mật này, chỉ có lịch đại chưởng môn của Thiên Nhai Hải Các mới có thể biết được.
Thủy Nguyệt nhẹ giọng giảng giải:
- Năm đó người phá hư pho tượng kia, cũng không biết tình huống này, nên Long Châu mới có thể bảo tồn.
- Long Châu.
Tô Triệt thì thào mà nói:
- Quả thật là một khỏa Long Châu.
Yêu đan của Giao Long trưởng thành cũng có thể ngưng thành Long nguyên, nhưng chỉ có Chân Long huyết thống thuần chánh nhất mới có thể có Long Châu, có thể nói, một quả Long Châu, chính là tinh hoa toàn thân của một Chân Long. Không chỉ là Long Hồn, Long lực, còn có Long tộc truyền thừa càng khó được ngưng tụ bên trong.
Tu Chân Giới hiện nay, đã sớm không thấy được thân ảnh của Chân Long, càng không có tồn tại khả năng liệp sát chúng nó thu hoạch Long Châu, phải nói, Long Châu đã tuyệt tích, trong Thiên Huyền Tông cũng không có một viên. Không thể tưởng được, môn phái Thiên Nhai Hải Các ở bảy vạn năm, lại vẫn có thể có được một khỏa Long Châu thuần khiết...
Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
- Khỏa Long Châu này, nếu để cho tiểu Giao Long kế thừa xuống, như vậy, tỷ lệ nó tiến hóa thành Chân Long là trăm phần trăm, vậy cũng...
Có được một linh sủng Chân Long, này là uy phong bực nào, cường lực hạng gì?
Đương nhiên, uy phong hay không uy phong ngược lại là sau này, mấu chốt là, nếu Ngân Tu Giao có thể tiến hóa thành Long, này liền ý nghĩa tiền cảnh vô hạn, chỉ cần trên đường không chết non, chắc chắn trở thành cường giả đỉnh cao của Tu Chân Giới, thậm chí Linh giới, thẳng đến có một ngày, không cần Độ Kiếp cũng có thể phi thăng Tiên giới...
Thủy Nguyệt cười nói:
- Lần trước ở Kim Ô Sơn, nhìn thấy sư huynh có được một linh sủng Ngân Tu Giao huyết thống không thấp, liền nghĩ đến, khỏa Long Châu này đối với sư huynh mà nói, chắc chắn trọng dụng.
Đang khi nói chuyện, đã đưa Long Châu tới trước Tô Triệt mặt.
- Thủy Nguyệt sư muội, cái này thật sự là...
Trong lúc nhất thời, Tô Triệt cũng không biết nên biểu đạt lòng biết ơn như thế nào mới tốt, phần lễ này, thật sự là quá nặng.
- Sư huynh chớ có khách khí.
Thủy Nguyệt che dấu tiếu dung ở dưới khăn che mặt, Tô Triệt nhìn không tới, chỉ có thể thấy khóe mắt nàng vui vẻ. Nàng nói ra:
- Nói thật, vừa rồi lúc phân phối bảo vật dưới mặt đất, nếu sư huynh biểu hiện ngang ngược keo kiệt, khỏa Long Châu này, khẳng định sẽ không cho ngươi biết; May mắn, nhân phẩm của sư huynh đã được khảo nghiệm, ha ha...
- Được rồi, phần đại lễ này, ta nhận, hắn đối với ta quả thật có trọng dụng.
Tô Triệt gật gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn:
- Sau này, chuyện của Thủy Nguyệt sư muội, ta chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
- Ân, sư huynh hứa hẹn, Thủy Nguyệt tin tưởng không nghi ngờ.
Thủy Nguyệt nhét Long Châu vào lòng bàn tay Tô Triệt.
Yên lặng cảm thụ được trong Long Châu ẩn chứa một loại mênh mông cùng thần bí kia, Tô Triệt vuốt vuốt hồi lâu, lúc này mới đưa vào Tiên Ngục.
Long Châu tiến vào Tiên Ngục, vừa mới rơi xuống trên tay lão Hắc, bên Long Xà hồ kia, tiểu Giao Long nằm rạp trên mặt đất mạnh mẽ ngẩng đầu, con mắt thật to phóng ra quang hoa không hiểu...
Mặc dù cách xa trăm dặm, vậy cũng ngăn không được cảm ứng mãnh liệt của Giao Long nhất tộc đối với Long Châu.
Hô…
Giao Long bay lên không, bay nhanh về phía lão Hắc.
Không đợi nó bay tới, lão Hắc liền thuấn di, trực tiếp rơi xuống trên lưng của nó, trong tay cầm lấy Long Châu, tại lắc lư trên lưng nó, lầm bầm nói:
- Nhặt được một hạt châu, không biết nó có tác dụng gì, cũng không biết ăn có ngon không nữa?
Đưa Long Châu đến bên miệng, lão Hắc mở to miệng ra, làm bộ muốn cắn.
Tiểu Giao Long a ô hú lên quái dị, thân hình thật dài mạnh mẽ xoay chuyển, quấn quanh lão Hắc lên.
- Con khỉ nhà ngươi, không thể không có tiền đồ như vậy.
Lão Hắc cười to đắc ý, vẫn là không chịu giao Long Châu cho nó.
Tiểu Giao Long rất hiểu chuyện, thời điểm quấn quanh cũng không có dùng quá sức, mặc dù nó đã gấp đến không được.
Đùa trong chốc lát, cuối cùng lão Hắc ném Long Châu cho tiểu Giao Long, nó một ngụm nuốt vào, cũng không biết chứa đựng đến vị trí nào trong cơ thể, tận lực bay trở về bên Long Xà hồ, nằm bên cạnh di cốt mẫu thân, hai mắt to càng không ngừng nhấp nháy, không biết suy nghĩ cái gì, nhưng nhất định là phi thường kích động...
Tô Triệt và lão Hắc cũng biết, tiểu Giao Long cần hôn mê một thời gian ngắn, mới có thể từng bước thích ứng chút ít năng lượng ẩn chứa trong Long châu kia, không tồn tại khả năng một bước lên trời.
Tô Triệt cho lão Hắc đúng giờ chuyển vận sinh mệnh lực cùng thanh lưu hắc thạch cho nó, gia tốc chuyển hóa quá trình này, nói không chừng, còn sẽ xuất hiện kinh hỷ càng lớn...
Kế tiếp, trong Thiên Nhai Hải Các, đã triệt để không có bảo vật cao cấp, còn lại chút ít vật phẩm vụn vặt kia, sau khi Tô Triệt và Thủy Nguyệt tách ra đều tự thu thập, đều là chút ít có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ có thể bán thành linh thạch.
Xế chiều hôm đó, mấy trăm tu sĩ của Hỗn Nguyên kiếm phái cưỡi một phi thuyền đuổi tới Thiên Uyên Hải, thật là tuân thủ hứa hẹn, không có người nào xâm nhập kết giới. Rất hiển nhiên, Tô Triệt và Càn Ly Kiếm Tông trong lúc đó thương định giao dịch kia, đã được người cầm quyền cao nhất của Hỗn Nguyên kiếm phái tán thành.
Ngày thứ hai, tầng kết giới bao phủ bí cảnh kia bỗng nhiên tiêu tán, tất cả pháp trận phòng hộ của Thiên Nhai Hải Các đều bị phong bế, Tô Triệt và Thủy Nguyệt từ trong bí cảnh bay ra.
Càn Ly Kiếm Tông lập tức đi về phía trước, cười hỏi:
- Thiên Vũ sư điệt, thu hoạch như thế nào?
- Cũng không tệ lắm.
Tô Triệt cũng cười gật đầu, phất tay chỉ tòa hải đảo phía dưới nói:
- Y theo hứa hẹn, hải đảo này chính thức giao cho quý phái.
- Hảo.
Càn Ly Kiếm Tông cười ha ha, lại truyền âm nói ra:
- Thiên Vũ sư điệt, lúc hồi trình cần cẩn thận một chút, ba ma tu ngày ấy ở trong Tàng Bảo Các, có thể chưa chết tư tâm.
- Đa tạ Càn Ly sư thúc nhắc nhở.
Tô Triệt biết rõ hắn nói là ba người Long Phong Tử, nhưng trong nội tâm lại không thèm quan tâm. Nếu nói là trong bí cảnh cướp đoạt bảo vật, đối với thực lực của bọn hắn còn có chút cố kỵ; Hiện nay đã là bảo vật tới tay, dưới trạng thái biển rộng thiên không, coi như là ba mươi Long Phong Tử, cũng đừng hòng ngăn mình lại được.
Kế tiếp, hai người Tô Triệt có thể rời đi khỏi chỗ này, về phần truyền thừa Thiên Nhai Hải Các, Hỗn Nguyên kiếm phái căn bản không cần thông qua cái gọi là nghi thức truyền thừa kia, có thể triệt để khống chế cả bí cảnh. Một ít chuyện này đối với một cái siêu cấp môn phái mà nói, nhất định là không hề khó khăn.
Bay khỏi Thiên Uyên Hải, lại đi không đến hai nghìn dặm, quả nhiên tao ngộ ba người Long Phong Tử chặn lại.
Tô Triệt hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ của Tinh Đế la bàn vứt bỏ bọn họ, nhưng vẫn đón công kích chính diện do bọn họ phát ra.
Lúc tầm bảo trong bí cảnh, ba người Long Phong Tử một mực đợi ở dưới bảo khố trong mặt đất, căn bản không có được chứng kiến lợi hại của Tô Triệt.
Như thế rất tốt, tam đại thần thông Nhiếp Hồn, Tù Ma, Phá Diệt thi triển đi ra, hơn nữa chiến đội Tiên Ngục đột nhiên ra mặt, ba người Long Phong Tử không kịp đề phòng, chỉ là đối mặt lần thứ nhất, liền bại một cách triệt để.
Chỉ có mấy hơi thời gian, Long Phong Tử một mình một người hốt hoảng mà chạy, Ngột Nhai cùng Lệ Huyết bị Nhiếp Hồn và Tù Ma định trên không trung, lại bị Tô Triệt, Thủy Nguyệt, Xà Nữ, Quỷ đế cùng Hỏa Nha dừng lại quần ẩu, cuối cùng nhất, chỉ có thể bị bắt vào Tiên Ngục.
Mắt thấy Long Phong Tử hóa thành độn quang bỏ chạy nơi chân trời, Tô Triệt cũng không có cảm thấy đáng tiếc gì, bởi vì trước mắt mà nói, thực lực của mình không có khả năng bắt được một Kim Đan hậu kỳ, cho dù là đánh lén ám toán, khả năng cũng không lớn.
Hơn nữa, Long Phong Tử cực kỳ giảo hoạt, cơ hồ là trong nháy mắt, thì đoán được không thể làm gì được Tô Triệt, bởi vậy, không hề do dự xoay người rời đi, căn bản không thèm để ý Ngột Nhai cùng Lệ Huyết chết sống.
Đừng nói là không thể nào cứu trợ hai người Ngột Nhai, khi tất yếu, Long Phong Tử không ngại tự tay chấm dứt tánh mạng của hai người, lẫn nhau trong lúc đó không hề có giao tình đáng nói.
Tô Triệt cho rằng, hoàn toàn có lý do tin tưởng, người như Long Phong Tử, với ai cũng khó có khả năng có giao tình; Mặc dù có giao tình, quay đầu đi cũng có thể bán đứng người khác...
Xế chiều hôm đó, Tô Triệt và Thủy Nguyệt an toàn quay trở về Thiên Huyền Tông.
Trong điện phủ Huyền Ngục Phong, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, rốt cục có thể triệt để buông lỏng, triệt để nghỉ ngơi.
- Sau này có ý kiến gì không?
Tô Triệt ấm giọng hỏi.
Thủy Nguyệt nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng trả lời:
- Nếu Huyền Ngục Phong của sư huynh nguyện ý tiếp nhận ta, ta sẽ ở lại đây.
Giờ phút này, Thủy Nguyệt cho rằng, dưới đời này chỗ an toàn nhất, chính là Huyền Ngục Phong của đại sư huynh. Dù sao, nếu trở về Huyền Linh Phong, còn phải đề phòng sư tôn và sư tỷ, tuyệt đối không thể để các nàng biết rõ, mình có được Thiên Nguyên Thủy Trọng, nếu không...
Chỉ là ở lại Huyền Ngục Phong, hết thảy đều không cần lo lắng, bởi vì bí mật của mình, đại sư huynh Thiên Vũ đã biết, hơn nữa, hắn đã là người đáng giá tín nhiệm nhất trong suy nghĩ của mình.
Yêu cầu như thế, Tô Triệt nhất định là vui vẻ đáp ứng, một giúp đỡ tốt như vậy, đương nhiên là cầu còn không được.
Thủy Nguyệt ở Huyền Linh Phong chỉ là một đệ tử nội môn, Tô Triệt lợi dùng quyền lực trong tay, chẳng những có thể điều nàng đến Huyền Ngục Phong của mình, còn có thể chuyển đổi thân phận cho nàng, nhập môn một lần nữa, thậm chí giúp nàng xin một thân phận Kim Đan trưởng lão. Những chuyện này, đều không là vấn đề, cho đến ngày nay, Tô Triệt đối với vị trí Thủ tịch chân truyền của bản thân, đã có càng nhiều nhận thức.
Tựa như Thủy Nguyệt nói, trong bổn môn có thể hoành hành không sợ, từ nay về sau đi ra ngoài cũng là tương đối dễ làm.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, Tô Triệt trước tiên xử lý chuyện tình của Thủy Nguyệt, tạm thời điều nàng đến Huyền Ngục Phong, nàng liền có thể danh chính ngôn thuận đợi ở đây, những chuyện khác, sau này lại chậm rãi giải quyết.
Sau đó, Tô Triệt tiến đến Chưởng giáo đại điện, yết kiến các vị sư tổ, kể lại hành trình tầm bảo ở Thiên Uyên Hải một phen.
Đối với phúc duyên của Tô Triệt, các vị Lão tổ đều là thấy nhưng không thể trách, dù sao, tiểu tử này đi nơi nào, cũng sẽ không tay không mà về, nhất định sẽ lợi nhuận lấy vật tốt...
- Quảng Thành Sư Tổ, đây là Ngũ Hành Thiên linh hỏa cấp mười, xin ngài đào tạo giúp ta.
Tô Triệt lấy Thanh Đồng bảo hồ, thả hỏa chủng Ngũ Hành Thiên linh hỏa ra.
Quảng Thành Sư Tổ chính là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, do hắn đào tạo hỏa chủng, hiệu suất so với Tô Triệt mau gấp trăm lần. Huống hồ, đào tạo ra càng nhiều hỏa diễm, cũng có thể phân cho Quảng Thành Sư Tổ một phần, coi như là một điểm hiếu tâm của Tô Triệt. Phải nói, đây là nhất cử lưởng tiện, hai bên cùng có lợi.
- Ngũ Hành Thiên linh hỏa.
Quảng Thành Sư Tổ cũng không khỏi động dung, lần này, quả thật là báu vật vô giá...
Cao cấp linh hỏa, vĩnh viễn đều là vật báu vô giá trong mắt luyện hỏa giả, nhiều hơn nữa cũng sẽ không ngại nhiều.
Sau chuyện này, Tô Triệt lại lấy ra một cái bình, hỏi:
- Các vị sư tổ, ta muốn dùng Toàn Cơ Ngọc Dịch cửu cấp đổi lấy Âm Hỏa cửu cấp, không biết có được hay không?
Hiện nay, chuyện như vậy, phải hỏi các trưởng bối một chút mới có thể áp dụng, miễn cho mình không hiểu, làm mua bán lỗ vốn, vậy cũng sẽ không có lời. Dù sao, danh xưng Toàn Cơ Ngọc Dịch này, mình cho tới bây giờ cũng không có nghe nói qua, thật sự không biết giá trị của nó là bao nhiêu.
- Cái gì?
Vài vị Lão tổ đồng thời động dung, nhất là Chưởng Giáo Chí Tôn, đúng là thần sắc kích động cực kỳ hiếm thấy, lớn tiếng hỏi:
- Thật vậy chăng Thiên Vũ, ngươi xác định là Toàn Cơ Ngọc Dịch?
Nhìn thấy thần sắc của Chưởng Giáo Chí Tôn kích động, trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
- Có lẽ Toàn Cơ Ngọc Dịch có chút địa vị, không chỉ là linh thủy cửu cấp đơn giản như vậy.
Đối với Toàn Cơ Ngọc Dịch, tuy Thủy Nguyệt tiếp nhận qua Thiên Nhai Hải Các truyền thừa, cũng chỉ biết rõ nó là một loại linh thủy cửu cấp, ngoại trừ có thể dùng để tu luyện công pháp thủy hệ, phương diện cụ thể khác còn có tác dụng gì, lại cũng không rõ.
Huống hồ, những nhận thức này còn là tới từ bảy vạn năm trước, đã nhiều năm như vậy, Tu Chân Giới hiện nay còn có thể dùng nó làm những thứ gì.
- Thiên Vũ, có thể cho ta xem một chút được không?
Chưởng Giáo Chí Tôn khống chế tâm tình, ấm giọng hỏi.
Tô Triệt lập tức đưa cái chai qua, Chưởng Giáo Chí Tôn mở nắp bình ra, tâm thần thẩm thấu, cẩn thận quan sát, mấy hơi qua đi, tràn ngập mừng rỡ địa nhìn vài vị Lão tổ nói ra:
- Quả nhiên là Toàn Cơ Ngọc Dịch, thật tốt quá, lần này, phái ta có thể thêm một vị Nguyên Anh Lão tổ nữa...
Nói đến đây, quay đầu nhìn về phía Tô Triệt:
- Đương nhiên, còn phải xem Thiên Vũ có nguyện ý bán cho ta hay không.
Tô Triệt không chút do dự trả lời:
- Nếu Chưởng giáo sư tổ dùng được, vậy thì cứ lấy, sao lại nói tới chuyện bán buôn chứ.
Cho đến ngày nay, Tô Triệt đã sớm rõ ràng, liên hệ cùng vài vị sư tổ, tuyệt đối sẽ không có hại. Giờ phút này, mình biểu hiện được càng lớn, sau này có thể thu hoạch hồi báo cũng sẽ càng dày.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê