To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 402-403: Chưởng Môn Đại Điện
hủy Nguyệt cầm chìa khóa trong tay, đi vào chỗ sâu trong đại điện, kiệt lực khắc chế lo lắng cùng bối rối trong lòng, vận chuyển thần thức quét nhìn trong điện, cố gắng tìm ra phương pháp chính xác tiếp nhận tông môn truyền thừa.
Trong nháy mắt công phu, Thương Cửu Tử cùng một Kim Đan sơ kỳ khác cũng đi tới trước đại điện.
Tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đi cùng Thương Cửu Tử, Tô Triệt biết rõ hắn tên là Dương Sâm, chủ tu công pháp mộc hệ.
Thương Cửu Tử dáng người thấp bé giống như hài đồng, mục quang âm lãnh nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, mở miệng hỏi:
- Di chỉ Thiên Nhai Hải Các, là các hạ mở ra a?
Ngữ khí cực kỳ bất thiện, ngay cả xưng hô đạo hữu cũng bỏ qua.
Tô Triệt nhàn nhạt nói ra:
- Đúng vậy, là chúng ta mở ra, lời cảm tạ, ngươi không cần phải nói.
Những lời này của Tô Triệt rõ ràng cho thấy đang mỉa mai hắn không biết phân biệt, mình mở di chỉ, cho bọn họ có cơ hội tiến đến tầm bảo, ngược lại như thiếu nợ bọn hắn cái gì vậy.
Nơi vô chủ, người người đều có tư cách vào, về phần bảo vật rơi vào nhà ai, đương nhiên cần nhờ thực lực mà nói.
Thương Cửu Tử hừ cười một tiếng, thần thức khuếch tán muốn thẩm thấu đến trong đại điện, lại bị một đạo kết giới ngăn cách cản trở xuống.
Tô Triệt sớm có chuẩn bị, vừa tới liền thiết lập kết giới ngăn cách, miễn cho bị bọn họ chứng kiến quá trình Thủy Nguyệt ở trong điện tiếp nhận tông môn truyền thừa.
- Trong này hẳn là Chưởng môn đại điện a.
Thương Cửu Tử còn nói thêm:
- Các hạ ngăn ở cửa ra vào, hơn nữa thiết lập kết giới ngăn cách, chẳng lẽ, tính toán độc chiếm cả bảo tàng sao?
- Đúng vậy, ta cảm giác đáng giá thử một lần.
Ngữ khí Tô Triệt bình tĩnh, đương nhiên mong hắn nói nhảm nhiều một ít, tận lực kéo dài thời gian.
Trong điện, Thủy Nguyệt đang cẩn thận tìm kiếm phương thức Tông môn truyền thừa chính xác, khẳng định cần đủ thời gian mới được. Những thời gian này, chỉ có thể dựa vào Tô Triệt nghĩ biện pháp tranh thủ.
Thương Cửu Tử đương nhiên có thể nhận ra, Tô Triệt, Xà Nữ, Hỏa Nha, Quỷ đế cũng chỉ là thực lực Kim Đan sơ kỳ, liền hỏi:
- Ngươi cho rằng, chỉ bằng bốn người các ngươi, có thể ngăn được ta sao?
- Thử xem mới có thể biết.
Tiếng nói của Tô Triệt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Cảm giác được Tô Triệt bình tĩnh mười phần, Thương Cửu Tử yên lặng thầm nghĩ:
- Xem ra, ngôn ngữ uy hiếp đối với hắn không hề có tác dụng, như vậy, hiện tại động thủ, hay là đợi cho bọn người Đạo Minh đến đây rồi nói sau?
Trong lòng Thương Cửu Tử cân nhắc lợi hại rất nhanh, cuối cùng nhất quyết định, Tô Triệt vẫn một mực cẩn thận lưu ý ánh mắt của hắn biến hóa, giờ phút này, chỉ dựa vào ánh mắt của hắn liền đoán được, hắn tính toán động thủ.
Đã muốn động thủ, vậy thì tiên hạ thủ vi cường.
Tô Triệt đã sớm làm tốt một cái nhiếp hồn, lập tức đưa qua, bất quá, mục tiêu nếu không phải Thương Cửu Tử, mà là Dương Sâm đứng ở bên cạnh hắn.
Thần Thông Nhiếp Hồn không nhất định có thể rung chuyển Thương Cửu Tử, nhưng dùng để đối phó Kim Đan sơ kỳ Dương Sâm, hẳn là bách phát bách trúng mới đúng.
Quả nhiên, mặc dù Dương Sâm này đã sớm mở ra nhiều tầng phòng ngự, lại không thể ngăn cản lam quang nhiếp hồn, ông một cái, đánh mất thần trí.
Dương Sâm đụng phải đả kích đột nhiên, Thương Cửu Tử ở một bên cũng bỗng nhiên cả kinh, vô ý thức muốn xuất thủ cứu giúp, chỉ là, Tô Triệt không để cho hắn cơ hội này.
Phá Diệt!
Một phá diệt chi quyền uy lực lớn nhất oanh qua.
Thương Cửu Tử lần đầu tiên đối mặt lực lượng hủy diệt Viễn cổ của phá diệt chi quyền, cùng pháp thuật thần thông mà lúc trước hắn tiếp xúc qua, hoàn toàn bất đồng.
- Đây là loại lực lượng nào...
Thần sắc Thương Cửu Tử cả kinh, dưới tình huống vội vàng, thi triển ra thần thông thổ hệ Bàn Sơn thần lực của bản thân, thân hình thấp bé lại huyễn hóa ra một ảo ảnh cự nhân hùng vĩ, đồng dạng là đánh ra một quyền, đụng vào cùng một chỗ với phá diệt chi lực.
Oanh!
Lực lượng kịch liệt đánh sâu vào, khiến cho Tô Triệt lui ra sau một bước, Thương Cửu Tử lại bị đẩy lui cự ly mấy trượng. Dù chưa bị thương, nhưng cũng không kịp cứu trợ Dương Sâm.
U Minh Quỷ đế có thể làm được tâm linh tương thông cùng Tô Triệt, nhân cơ hội này, quỷ khí dày đặc huyễn hóa ra một bàn tay cự đại, đánh ra một chưởng, liền chấn pháp thuẫn cấp Bảo khí của Dương Sâm đến một bên.
Hỏa Nha phản ứng cũng không chậm, đã sớm thông qua tinh thần trao đổi nhận được mệnh lệnh của Tô Triệt, giờ phút này, két một tiếng gáy minh, há miệng phụt ra một đoàn hỏa diễm, xuy lạp a, khí kình hộ thân của Dương Sâm bị nướng thành không.
Một khi mất đi phòng ngự, Dương Sâm thần trí hỗn loạn biến thành một con sơn dương đợi làm thịt, Bảo khí Lăng Vân Trùy trong tay Xà Nữ bắn ra, trong nháy mắt vượt qua cự ly mấy trượng...
Phốc!
Óc vẩy ra, một đầu lâu bị Lăng Vân Trùy xuyên qua, chấn thành phấn vụn.
Mặc dù là tu sĩ Kim Đan, một khi đầu bị chém rơi, đó cũng là chết không thể cứu, chỉ có điều, nguyên thần của hắn còn có thể thoát ly thân thể, có lẽ còn có khả năng đoạt xá sống lại.
Đối với nguyên thần của Dương Sâm, Tô Triệt không có dùng Thần Thông Nhiếp Hồn nhiếp cầm, bởi vì, không thể cho Thương Cửu Tử cơ hội thở dốc.
Oanh!
Lại là một cái Phá Diệt.
Lúc này, Thương Cửu Tử không có đón đỡ, mà là cực tốc bay tán loạn, tránh thoát. Đối với lực lượng hủy diệt của phá diệt chi quyền, hắn vô cùng cảnh giác, không có ý định mạo hiểm nếm thử loại lực lượng phá hoại lạ lẫm mà lại không biết này lần nữa.
Sư!
Nhân cơ hội này, Tô Triệt liền hấp thi thể của Dương Sâm tới, chủ yếu là vì thu túi càn khôn cùng pháp thuẫn Bảo khí của hắn.
Về phần nguyên thần của Dương Sâm, sớm cũng không biết trốn đi nơi nào. Nhưng có thể khẳng định, chỉ bằng nguyên thần yếu đuối này, khẳng định không xuyên thấu tầng kết giới bao phủ bí cảnh kia.
Thương Cửu Tử lui đến bên ngoài hai mươi trượng, trốn vào trong một kiến trúc đối diện, thầm suy nghĩ nói:
- Tiểu tử này quá tà dị, chỉ bằng sức một mình ta, không có khả năng chiến thắng hắn, vẫn là đợi cho bọn họ chạy tới lại thu thập hắn, ngọc phù đã sớm phát ra ngoài, tính toán thời gian, bọn họ cũng nên đến a?
Thương Cửu Tử núp đi, Tô Triệt cũng không có thể lao tới trước đuổi bắt, nhiệm vụ của mình rất đơn giản, chính là bảo vệ của đại điện, không thể để cho bất luận kẻ nào xông tới quấy rối. Bởi vì, nếu Thủy Nguyệt không thể tiếp nhận tông môn truyền thừa của Thiên Nhai Hải Các, hết thảy kỳ vọng đều hóa thành bọt nước.
Mặc dù Tô Triệt không biết có mấy người xông vào bí cảnh, lại có thể đoán được, nhân số tất nhiên không ít. Nếu không, bọn họ cũng không có lực lượng phá vỡ kết giới.
Không hề nghi ngờ, muốn bảo vệ cho cửa đại điện, áp lực trầm trọng, phải toàn lực ứng phó, bọn người Mộ Ngọc thu được Thương Cửu Tử đưa tin, liền chạy vội tới bên này, chỉ là bởi vì chưa quen thuộc bố cục của bí cảnh, nên chạy không ít chặng đường oan uổng.
Bất quá! Còn có ba người không đếm xỉa đến Truyền tin phù, đang bận việc đột phá phòng hộ cấm chế bảo khố của Thiên Nhai Hải Các.
Long Phong Tử dựa vào khứu giác không gì sánh kịp của hắn, để cho hắn tìm được vị trí Tàng Bảo Các. Đi theo còn có hai người, một người là Ma đạo Kim Đan trung kỳ Ngột Nhai, cái khác cũng là ma tu, danh hào Lệ Huyết.
Tấm bia đá trong nội viện Tàng Bảo Các kia, căn bản không làm khó được những tầm bảo giả thâm niên này, mấy hơi thời gian cũng không cần, Long Phong Tử đã mở được của hầm.
Theo thềm đá đi xuống gian phòng phía dưới, ba vị tầm bảo giả ma đạo tính chuyện cổ quái này, thì nhìn thấy cửa chính của bảo khố kia.
- Cấm chế trên cửa còn đang duy trì, dĩ nhiên là Tàng Bảo Các chưa từng mở ra! Ha ha ha.
Long Phong Tử ngửa mặt lên trời cười to, đối với vận may của mình rất là thoả mãn.
- Long lão đại, có biết rõ phá giải cấm chế trên cửa như thế nào hay không?
Ngột Nhai trầm giọng hỏi.
- Chỉ cần là cấm chế của Tu Chân Giới, sẽ không có cái ta không phá giải được!
Long Phong Tử co rúm mũi, thở đầy bụng tự tin nói:
- Bất quá, dù sao cũng là cấm chế cao minh bảy vạn năm trước, khác các loại cấm chế hiện nay rất lớn, cần thời gian nhất định mới được. Hai người các ngươi phụ trách gác cửa vào thềm đá, đừng cho bất luận kẻ nào xông tới.
- Không có vấn đề!
Ngột Nhai cười hắc hắc nói:
- Long lão đại, sau khi mở bảo khố ra, bốn thành trong đó về ngươi, còn lại sáu thành, ta cùng với Lệ Huyết chia đều. Phương thức phân phối như vậy, ngươi cảm thấy như thế nào?
Lệ Huyết đứng ở một bên cũng gật đầu đồng ý.
Long Phong Tử cười ha ha nói:
- Tương đối hợp lý!
Bất quá đợi cho hắn xoay người sang chỗ khác, đối mặt cửa chính bảo khố, trong mắt hiện lên một tia sát khí, trong lòng tự nhủ:
- Chỉ bằng các ngươi, cũng muốn chia cắt bảo vật cùng ta? Nằm mơ!
Nguyên nhân chính là như thế, bọn họ mới có thể không đếm xỉa thông tri đưa tin của Thương Cửu Tử. Bảo khố trước mặt, còn lo lắng sự tình khác sao!
Giờ khắc này trên mặt biển, mấy trăm đạo độn quang đã bay đến bao phủ trước mặt kết giới của Thiên Nhai Hải Các.
Những người này, thực lực cao thấp không đều, yếu nhất là Trúc Cơ trung kỳ, đều là bị thiên địa dị tượng lúc di chỉ mở ra, từ ngoài ngàn dặm hấp dẫn tới.
Trong đó, Kim Đan trưởng lão của Hỗn Nguyên kiếm phái thì có năm người, thực lực cao nhất là một vị Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn.
- Truyền thuyết Thiên Nhai Hải Các, quả nhiên là sự thật.
Vị trưởng lão cấp Kiếm Tông này trầm giọng nói ra:
- Phong Tiếu, lập tức phản hồi sư môn, báo cáo việc này cho Chưởng môn Chí Tôn, nhanh chóng phái viện quân tới, bao vây cả Thiên Uyên Hải lại, không thể để cho bất luận kẻ nào chạy mất!
- Vâng, Càn Ly sư huynh!
Đạo hiệu Phong Tiếu, cũng là Kim Đan trưởng lão, hóa thành một đạo kiếm quang, lập tức rời đi.
Nơi đây cách Hỗn Nguyên kiếm phái chỉ có hơn một vạn dặm, chậm nhất buổi chiều hôm nay, nhân mã của Hỗn Nguyên kiếm phái sẽ cưỡi phi thuyền cấp Linh bảo đuổi tới Thiên Uyên Hải, thiết hạ phong tỏa nặng nề.
Nghe được Hỗn Nguyên kiếm phái Càn Ly Kiếm Tông, lại tuyên bố như mệnh lệnh này, một ít tán tu nhát gan chung quanh, ở đâu còn chú ý tầm bảo, không chút do dự, xoay người bỏ chạy.
Hiện tại trốn còn kịp, đợi cho đại quân Hỗn Nguyên kiếm phái giết tới, khi đó, muốn đi cũng đi không xong.
Mấy trăm người, trong nháy chỉ còn hơn mười người, đây cũng là uy hiếp cường đại của siêu cấp môn phái.
Còn lại hơn mười người, tu vi ít nhất là Trúc Cơ hậu kỳ, đây đều là kẻ gan lớn, vì thu hoạch phúc duyên, có can đảm để mạng lại đánh cuộc.
Bốn vị trưởng lão của Hỗn Nguyên kiếm phái khí thế như kiếm, đứng ngạo nghễ giữa không trung, đối với chút ít tán tu chung quanh kia gần như không đếm xỉa tới, Càn Ly Kiếm Tông càng chẳng muốn liếc nhìn bọn hắn.
Giờ phút này, một Kim Đan trung kỳ trưởng lão thi lễ hỏi:
- Càn Ly sư huynh, hiện tại đi vào không?
- Tại sao lại không chứ?
Càn Ly Kiếm Tông cười nhạt một tiếng, cong ngón tay búng ra.
Sưu!
Một đạo kiếm khí bắn ra, đánh dấu một điểm nhỏ kim sắc ở phía trên kết giới.
Càn Ly Kiếm Tông đã sớm thử ra, bằng vào lực lượng một người, muốn phá vỡ kết giới còn kém một chút lực đạo, cần ba vị sư đệ hợp lực phụ trợ mới được.
- Hỗn Vô Thiên kiếm!
Một tiếng khẩu hiệu, chấn triệt nhô lên cao.
Sư! Sư! Sư! Sư!
Bốn vị trưởng lão hóa thân thành bốn đạo bóng kiếm, nhanh chóng trùng kích về phía kết giới.
Kiếm phía trước, người phía sau, giống như dù là đâm chết ở phía trên kết giới, cũng sẽ không lùi bước.
Hỗn Nguyên thiên kiếm, từ trước đến nay chưa từng có lùi bước, từ trước đến nay đều là khí thế như thế.
Bùm!
Kết giới phá khai một lỗ hổng, trong chớp mắt, lại rất nhanh khép kín, nhưng mà, bốn vị trưởng lão của Hỗn Nguyên kiếm phái, thân đã ở bên kia kết giới.
Vẫn là thân hình như kiếm, tuyệt thế sắc bén, không có người nào vì vậy mà bị thương.
Hơn mười tán tu ở bên ngoài kết giới, đều là mặt mũi tràn đầy chấn kinh, chính thức lãnh hội thực lực cường hãn Kim Đan trưởng lão của siêu cấp môn phái.
Bất quá, sau khiếp sợ, bọn họ cũng gom lại cùng một chỗ, tính toán tề tâm hợp lực đột phá kết giới, tiến vào bí cảnh, tất cả tìm cơ duyên!
Trong Đại điện, Thủy Nguyệt một mực không có tìm được phương thức tiếp nhận tông môn truyền thừa chính xác. Cũng không phải nàng quá đần, cũng không phải tâm tình bối rối, xác thực là bởi vì trong đại điện trống trải, tìm không thấy bất luận cái gì có ý nghĩa đặc thù gì đó.
Chìa khóa cũng một mực cầm ở trong tay, thử qua rất nhiều loại phương pháp kích phát, nó đều không phản ứng chút nào, dưới thần thức khuếch tán, tất cả vị trí cũng không có tìm được chỗ nào gắn chìa khóa.
Tô Triệt ngăn ở trước cửa điện, phát giác được không ít thân ảnh đang chạy đến phía này, trong lòng cũng tương đối lo lắng. Bất quá, cũng không có thúc giục Thủy Nguyệt, bởi vì, đối với chút ít cử động kia của nàng, đổi thành chính mình, cũng chỉ có thể chậm rãi tìm tòi như vậy.
Sưu! Sưu! Sưu...
Vài đạo thân ảnh cơ hồ chẳng phân biệt được trước sau, đồng thời đi vào trên đất trống trước Chưởng môn đại điện, trong đó có Đạo Minh, Mộ Ngọc, vài Kim Đan sơ kỳ tầm bảo giả trên Phiêu Uyên Đảo, còn có hai Kim Đan trung kỳ lạ hoắc.
Tổng cộng mười hai người, trong đó, ba Kim Đan hậu kỳ, hai Kim Đan trung kỳ, bảy Kim Đan sơ kỳ... có lẽ, còn có những người khác đang chạy đến bên này.
Đối mặt đội hình như thế, áp lực của Tô Triệt có thể nghĩ.
Bên ngoài cửa điện, Đạo Minh thu được Thương Cửu Tử truyền âm nhập mật, biết được Tô Triệt mới là nhân vật đầu não của đối phương, Xà Nữ và Quỷ đế thoạt nhìn cũng chỉ là tùy tùng, hắn chắp tay nói ra:
- Vị đạo hữu này, cảm tạ ngươi mở di chỉ ra, để cho chúng ta như nguyện, rốt cục tận mắt nhìn thấy bảo tàng xuất thế.
- Không cần khách khí.
Ngữ khí của Tô Triệt cũng tương đối ôn hòa, đối phương hữu lễ, mình cũng không nên thất lễ.
- Ta muốn biết, chút ít đồng bạn trên Phiêu Uyên Đảo của chúng ta kia, có rơi vào tay ngươi hay không?
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê