When you're young, you want to do everything together, when you're older you want to go everywhere together, and when you've been everywhere and done everything all that matters is that you're together.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 395-396: Ba Lần Rung Động
ay ra hơn một trăm dặm, Tô Triệt lẻn vào trong biển, lại lần nữa biến thành lão giả tóc đen Mịch Lang. Bởi như vậy, Hoa Dụ đã triệt để bốc hơi nhân gian.
Sau đó, Tô Triệt chậm rì rì bay về Phiêu Uyên Đảo.
Thời điểm sắp đến Phiêu Uyên Đảo, Mộ Ngọc từ phía sau đuổi kịp và vượt qua mà bay, hai người tương đối hữu hảo chào một tiếng.
Đợi cho Tô Triệt đáp trên đảo, liền thấy được Mộ Ngọc lộ ra vẻ gấp gáp, hiển nhiên là tìm không thấy tình lang Hoa Dụ của nàng.
- Mịch Lang, ngươi vừa trở về, trên đường có nhìn thấy qua Hoa Dụ không?
Mộ Ngọc lo lắng hỏi.
- Gặp được.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta thấy sắc mặt hắn khó coi, thần sắc không đúng lắm, liền hỏi một tiếng, hắn nói, muốn đi ra ngoài giải sầu, trong vòng vài ngày sẽ không phản hồi.
- Hắn đi bên nào?
Mộ Ngọc vội vàng truy vấn.
- Phương hướng tây nam.
Tô Triệt thuận miệng nói bừa.
- Không tốt!
Thần sắc Mộ Ngọc đại biến, bay lên trời, thậm chí tế ra pháp bảo phi hành, cực tốc bay về phía tây nam.
Tô Triệt thuận miệng nói lung tung phương hướng tây nam, vừa rồi cũng là phương hướng Long Phong Tử rời đi, Mộ Ngọc đương nhiên lo lắng, vừa rồi Hoa Dụ đắc tội Long Phong Tử, rất có thể sẽ gặp được một hồi đại nạn.
- Cuối cùng là...
Nhìn nàng trong nháy mắt biến mất, Tô Triệt âm thầm may mắn, cuối cùng thoát khỏi nữ nhân khó chơi này.
Tuyển định mục tiêu kế tiếp, gõ cửa đi vào.
Nhiếp Hồn!
Vượt qua trận hí kịch tình cảm kia vừa rồi, kế tiếp ngược lại là một đường bằng phẳng, cực kỳ thuận lợi, dùng hơn năm canh giờ, Tô Triệt lợi dụng dịch dung đánh lén, ám toán từng cái thành công, bảy tên Kim Đan trung kỳ còn lại, tất cả đều bắt vào Tiên Ngục.
Trong lúc này, nhất định sẽ có một chút mạo hiểm, cũng may, những tầm bảo giả trên đảo này đều rất tự giác, mặc dù có người phát giác được động tĩnh rất nhỏ, cũng sẽ không tùy tiện dùng thần thức dò xét phòng người khác.
Dù sao, mỗi người đều có bí mật, đều có ẩn tư, dùng thần thức rình người khác, chính là tối kỵ của Tu Chân Giới.
Thu phục một tên Kim Đan trung kỳ cuối cùng, suốt cả đêm đã qua, hôm nay đã là ngày chín, ngày mai sẽ phải mở di chỉ.
Thừa dịp thời gian còn đủ, Tô Triệt chuyển mục tiêu đến những Kim Đan sơ kỳ kia.
Thiếu một cái tính một cái, bắt một cái lợi nhuận một cái!
Chỉ là, vận rủi không thường tới, vận may không kéo dài, vừa mới bắt được hai Kim Đan sơ kỳ, lại nghe bên ngoài có người hô lên một câu cực kỳ chán ghét:
- Chư vị đạo hữu, có biến!
- Đến đây là kết thúc!
Tô Triệt thở dài một tiếng.
Tụ linh đại trận lại phát hiện dị trạng dưới đáy biển lần nữa, nhưng mà lúc này tập hợp, tổng cộng giảm bớt mười một người.
Hoa Dụ và Mộ Ngọc rời đi, tất cả mọi người là biết đến, như vậy, chín đoàn viên khác chạy đi đâu rồi?
- Người đâu?
Thấy tình cảnh như vậy, Kim Đan hậu kỳ Đạo Minh và Thương Cửu Tử lập tức phóng thần thức cường đại ra bao phủ cả tòa Phiêu Uyên Đảo, tinh tế tra rõ một phen, cũng không có phát hiện những thành viên chưa từng kia.
- Trừ những người dò xét bên ngoài, cùng với Mộ Ngọc và Hoa Dụ, chí ít mười người thất tung bất minh...
Thần tình Đạo Minh ngưng trọng mà hỏi thăm:
- Có người biết đây là có chuyện gì không?
Lúc này, trên đảo chỉ còn có chín người, kể cả Tô Triệt ở bên trong.
Có người nói:
- Đêm qua, ta nhận thấy trong phòng Tử Nguyên đạo huynh truyền ra một cổ linh lực chấn động, ta cho rằng hắn tu luyện công pháp nào đó, nên không có lưu ý.
Thương Cửu Tử cũng gật đầu nói:
- Ta cũng nhận thấy được một điểm động tĩnh, đồng dạng không có lưu ý.
Tất cả mọi người là người tu tiên, trong quá trình tu luyện tạo ra một chút linh lực chấn động, kia đều là việc cực kỳ bình thường, động tĩnh không phải quá lớn mà nói, ai cũng không đi lưu ý.
- Không hề nghi ngờ, đêm qua có cao nhân lẻn vào Phiêu Uyên Đảo, bắt đi không ít người của chúng ta.
Ngữ khí Đạo Minh trầm trọng nói:
- Có thể làm được lặng yên không một tiếng động, từ đạo lý mà nói, phải là tu vi Nguyên Anh mới được.
- Nguyên Anh lão tổ?
Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi, nhưng nghĩ lại đều gật đầu, trong một đêm bắt đi tất cả Kim Đan trung kỳ, có thể làm được vô thanh vô tức như vậy, cho dù là Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, kia cũng là không có khả năng.
Nếu có một vị Nguyên Anh lão tổ muốn đối phó những người này, ai có thể thoát khỏi tay hắn chứ?
Trong lúc nhất thời, người ở đây đều là sắc mặt khó coi, giống như tai vạ đến nơi vậy.
Có người đưa ra nghi vấn:
- Ta cảm giác, việc này lại lộ ra một ít kỳ hoặc, nếu thực sự là một vị Nguyên Anh lão tổ, cần gì phải thực thi hành vi bí ẩn như vậy, quang minh chính đại tập kích, cũng có thể đánh chúng ta hoa rơi nước chảy a.
Thương Cửu Tử hừ lạnh nói:
- Thiên hạ to lớn, người phương nào không có. Huống chi, tâm tư tiền bối cao nhân này, chúng ta há có thể thấu hiểu được.
- Đúng vậy, nói không chừng là dự định buổi tối bắt trước mấy người, giảm đi nhân số, ban ngày một lưới bắt hết lần nữa...
Có người triển khai sức tưởng tượng, tiến thêm một bước suy đoán nói.
Hắn vừa nói ra làm cho mấy người khác sắc mặt đại biến, đều nhìn chung quanh, e sợ Nguyên Anh cường giả, thực lực kinh khủng kia sẽ từ chỗ tối thoáng cái đánh đi ra, trong mọi người cũng chỉ có Tô Triệt rõ ràng nhất, mình bằng vào thần thông Nhiếp Hồn, thuật dịch dung cùng với bắt chước linh lực ba động, ba loại kết hợp, mới có thể vô thanh vô tức ám toán người khác, cũng không phải chân chính tu vi cao thâm. Giờ khắc này, cũng tuyệt đối không dám đi ra để “một lưới bắt hết bọn họ”.
Tô Triệt biết, chiến thuật đánh lén của mình dừng ở đây, đã không thể tiếp tục làm nữa, kế tiếp, những người này khẳng định sẽ thời khắc tụ cùng một chỗ, không có khả năng cho mình lỗ mà chui.
Trong vòng một ngày, trong Tiên Ngục có hơn mười bốn Kim Đan tu sĩ, phần thu hoạch này đã tương đối khả quan, Tô Triệt cho rằng, phải hiểu được thấy tốt thì thu, là thời gian nên ly khai.
Trong lòng Tô Triệt nắm chắc, những người khác đều là người người cảm thấy bất an, trên Phiêu Uyên đảo đầy rẫy một bầu không khí cực kỳ khẩn trương, ngay lúc này, dị biến nổi lên!
Oanh!
Một cổ chấn lực không hiểu từ đâu tới, trực tiếp tác dụng đến trái tim mọi người, kể cả Tô Triệt ở bên trong, đều cảm thấy trái tim chấn động mạnh, đau nhức đến nội tâm!
Oanh!
Có người lập tức kêu thảm thiết.
Thân là người tu tiên, đau đớn loại trình độ này thật ra có thể chịu được, không bằng nói, tiếng hét thảm này là bị dọa mà ra.
Oanh!
Tiếng rung động lần thứ ba kéo tới.
Đối với những Kim Đan tu sĩ này mà nói, trên cảm giác giống như là thiên địa đều đang rung động, một cái chùy vô hình đang hung hăng đánh trúng trái tim của mình.
Đây là vì sao vậy?
Đám người trên Phiêu Uyên Đảo đều cho rằng, nhất định là vị Nguyên Anh lão tổ nấp ở trong chỗ tối kia thi triển ra thần thông pháp thuật nào đó, bắt đầu đối phó những người mình. Cả đám căng thẳng như dây cung, tùy thời chuẩn bị chạy cho khỏi chết.
Tô Triệt biết, căn bản không có Nguyên Anh lão tổ nào nấp trong chỗ tối, như vậy, loại ba động vô hình chấn trái tim này, có thể là Thủy Nguyệt sớm phát động di chỉ, chế tạo ra thiên địa dị tượng hay không?
Lúc này, ở ngoài trăm dặm, Thủy Nguyệt nấp trong đáy biển nghìn trượng, cũng là sắc mặt tái nhợt, chấn kinh không nhỏ, vừa mới ba lần rung động, cảm thụ của nàng giống như của Tô Triệt. Đồng thời, chiếc chìa khóa đặt ở trong túi Càn Khôn cũng chưa từng lấy ra.
Xa hơn, Mộ Ngọc đang tìm kiếm Hoa Dụ ở chung quanh, đồng dạng cảm thụ được ba lần rung động, nàng chợt đình chỉ phi hành, tràn đầy nghi hoặc kiểm tra chung quanh, suy nghĩ một hồi, rốt cục quyết định, trước tiên trở lại Phiêu Uyên đảo cái đã.
Trong một động phủ ở ngoài hải vực, tên tán tu khuôn mặt hung ác kia cũng đồng dạng cảm thụ được, trái tim không có nguyên do đau nhức ba lần, hắn chạy ra ngoài động cực nhanh, co mũi hít thở, tinh tế sưu tầm chút vị đạo trong không khí. Đương nhiên, cũng không phải mùi thực sự, mà là một vài thứ mà người khác cảm thụ không đến...
Ở ngoài mấy vạn dặm, tất cả Kim Đan trưởng lão, cùng với năm vị Nguyên Anh lão tổ trong sơn môn Thiên Huyền Tông, đồng dạng cảm thụ được ba lần chấn động...
Thậm chí, toàn bộ tu chân giới, tất cả đại tu sĩ Kim Đan kỳ trở lên, đều có cùng một loại cảm giác, ngược lại là Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ, cùng với tất cả người thường, đều không hề biết gì, không hề cảm giác, nên làm gì, còn đang làm cái đó.
- Thiên chiến!
Trong Chưởng giáo đại điện Thiên Huyền Tông, Thanh Huyền đại trưởng lão thở dài một tiếng:
- Kim Đan kỳ trở lên cảm ứng được Thiên Chiến, biểu thị, trong vòng trăm năm, sẽ có đại kiếp nạn phủ xuống. Lần Thiên Chiến gần đây nhất, là hơn mười vạn năm trước.
Mộc Dạ lão tổ tiếp lời nói:
- Lần thiên địa đại kiếp nạn kia, có thể nói triệt để thay đổi bố cục của Tu chân giới, vô số người tu hành bất hạnh ngã xuống...
- Đại kiếp nạn là lúc, cần một người thống lĩnh mọi người vượt qua cửa ải khó khăn.
Chưởng giáo chí tôn đầy bụng sầu lo, trầm giọng nói:
- Chỉ là không biết, có đủ thời gian để hắn lớn lên hay không.
- Hẳn là kịp.
Tử Tiêu cũng là thần tình ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Ta cá hắn trước ba mươi tuổi, là có thể Ngưng Anh.
- Quá nhanh cũng không tốt.
Quảng Thành nhẹ nhàng lắc đầu:
- Phi thăng Linh giới quá sớm, chẳng phải là…
Năm vị lão tổ thấp giọng thảo luận chuyện này, cùng thời gian với Thiên Huyền Tông, cùng lúc đó, một ít đại nhân vật của Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, Huyết Thần Giáo, Linh Dược Sơn, cũng mê man không ngớt.
- Thiên Chiến?
Chưởng giáo Thái Ất Môn Thái Hư, đầu lông mày nhíu lại, thì thào nói nhỏ:
- Sao có lại Thiên Chiến xuất hiện? Chúng ta đang làm, chỉ bất quá là chế tạo một hồi loạn thế mà thôi, không động đậy căn bản của Tu chân giới, sao lúc này lại xuất hiện đại kiếp nạn chứ?
Ở bên ngoài vạn dặm, Vạn Quỷ Tông Vạn Quỷ Lão Ma cũng đồng dạng tâm tư và lo lắng.
Những môn phái bọn họ, tuân theo mệnh lệnh của thượng giới, muốn nhấc lên một hồi đại loạn ở Tu chân giới, nhưng chỉ là đại loạn mà thôi, quy mô không thể quá mở rộng, bởi vì ở dưới điều khiển, xa xa không đạt được trình độ Thiên địa đại kiếp nạn.
Dưới Đại kiếp nạn, người người cảm thấy bất an, bất luận một người người tu hành gì, cũng có thể đối mặt với nguy cơ bất hạnh ngã xuống.
Ai cũng không ngoại lệ!
Người tu vi càng cao, tỷ lệ ngã xuống càng lớn.
Nguyên Anh lão tổ của các đại môn phái cũng không biết, quy mô lần Thiên Chiến này cực lớn, không chỉ lan đến Tu chân giới, ở thượng tầng Linh giới, cảm giác kia càng cường liệt.
Trên Linh giới, rất nhiều đại nhân vật suy tính hồi lâu, cũng tìm không ra bất luận đáp án gì.
Đáp án ở nơi nào?
Trong vực sâu của một tuyệt vực trong Tu chân giới, truyền ra một cổ ba động, mơ hồ có một thanh âm không ngừng kêu gọi:
- Lệnh kỳ hiện, Di Tiên hợp, Vu Thần trở về, đoạt tạo hóa lần nữa!
- Lệnh kỳ hiện, Di Tiên hợp, Vu Thần trở về, đoạt tạo hóa lần nữa!
- Di Tiên cảnh, hợp!
Ầm ầm!
Một cổ ba động lan ra mà mắt thường nhìn không thấy, thần thức cũng không cảm giác được, Di Tiên cảnh, rốt cục tụ hợp cùng nhau...
Lại nói tiếp, Di Tiên cảnh tụ hợp, động tĩnh cũng không lớn, không có kinh động bất luận kẻ nào của Tu chân giới, thế nhưng nó lại kinh động lên trời!
Đại kiếp nạn buông xuống, trời xanh đau lòng, sẽ đánh xuống Thiên Chiến cảnh báo chúng sinh.
Thiên Chiến hôm nay, chỉ cần là tu vi Kim Đan kỳ, vô luận thân ở đâu cũng có thể cảm giác được, thế nhưng lại có mấy người Kim Đan kỳ không hề cảm giác, đó là lão Hắc, Xà Nữ và Hỏa Nha trong Tiên Ngục.
- Chủ nhân, chúng ta không có bất luận cảm giác gì.
Lão hắc bẩm báo.
- Đó là bởi vì các ngươi trốn ở trong Tiên Ngục, không có cảm giác được chuyện này.
Tô Triệt cũng không biết cảm giác kia chính là Thiên Chiến mà người tu hành e ngại nhất, biểu thị đại kiếp nạn buông xuống, càng không biết, lần Thiên Chiến này dĩ nhiên là Di Tiên cảnh tụ hợp dẫn phát.
Lúc này, nếu lấy Di Tiên lệnh kỳ từ trong Tiên Ngục ra, có thể sẽ phát hiện gì đó, Tô Triệt không hiểu được tất cả những chuyện này, cũng không có khả năng lấy lệnh kỳ ra, lúc này quan tâm, chỉ là làm sao ly khai Phiêu Uyên đảo, làm sao mở di chỉ ra, làm sao thu thập linh hỏa mà mình cần.
***
Trên Phiêu Uyên đảo, còn sót lại chín người, trừ Tô Triệt ra, tám người khác đều là khẩn trương cao độ, đều nghĩ ba lần chấn động kia, là một vị Nguyên Anh lão tổ nào đó thi triển thần thông, làm không tốt, tiếp theo sẽ đi đời nhà ma.
Bầu không khí khẩn trương không gì sánh được, giống như một tòa núi lớn áp ở trên người, chỉ trong chốc lát, có người thực sự không thể chịu đựng được loại nguy cơ nhìn không thấy này, rốt cục...
Sưu!
Một Kim Đan sơ kỳ bay lên trời, tùy tiện chọn một phương hướng, hóa thành một đạo độn quang, trong chớp mắt biến mất nơi chân trời.
Một tiếng nói chuyện cũng không có, cứ như vậy chạy thoát!
Những người khác thấy hắn dĩ nhiên bình yên vô sự đào tẩu, đâu còn có thể do dự, lả tả bá, vài đạo độn quang phóng lên bầu trời.
Nhân cơ hội này, Tô Triệt cũng đào tẩu theo.
Trên Phiêu Uyên đảo, chỉ còn lại Đạo Minh và Thương Cửu Tử, dù sao hai người cũng là Kim Đan hậu kỳ, hợp lực với nhau, mặc dù không thể đối mặt Nguyên Anh lão tổ, nhưng cuối cùng cũng có một tia cơ hội chạy thoát.
Trầm mặc hồi lâu, Thương Cửu Tử trầm giọng nói:
- Đạo huynh, ta cảm thấy, ba lần chấn động vừa rồi kia, hình như là...
Đạo Minh gật đầu:
- Hình như là Thiên Chiến trong truyền thuyết thì phải?
- Đúng!
Thương Cửu Tử trọng trọng gật đầu, khuôn mặt già nua lộ vẻ sầu lo.
- Thiên Chiến, đại kiếp nạn sắp buông xuống.
Đạo Minh cười nhạt nói:
- Không phải do chúng ta quan tâm, hiện tại ta chỉ là đau đầu, lẽ nào, phần tâm huyết này của chúng ta, rốt cục phải triệt để thất bại hay sao?
- Không có việc gì, đạo huynh.
Điểm này, Thương Cửu Tử rất là lơ đểnh:
- Sau khi Mộ Ngọc trở về, có ba người chúng ta ở đây. Qua mấy ngày nữa, mọi người sẽ trở về thôi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê