Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 307-308: Nếu Ta Làm Ma
úng vậy, sư tôn, ta không có khinh thị người khác.
Tô Triệt khiêm tốn mà đáp.
- Đến đây đi, để cho ta thử hai đại thần thông của ngươi một lần.
Huyền Cơ Tôn Giả vẫy vẫy tay.
Nhiếp Hồn…
Lam quang lóe lên, Tô Triệt đầu tiên là phóng ra thần thông Nhiếp Hồn, trong nội tâm cũng tinh tường, đạo hạnh của mình còn quá nhỏ bé, Nhiếp Hồn chi lực đối với sư tôn không có nổi chút tác dụng nào.
Huyền Cơ Tôn Giả không tránh không né, thậm chí cũng không có phòng ngự, yên lặng nhận thức một phen, lại hô:
- Kế tiếp.
Tù Ma…
Lại là một chữ tù thật to hiện ra ở đỉnh đầu Huyền Cơ Tôn Giả.
Mấy hơi sau, Huyền Cơ Tôn Giả tùy tiện vung tay lên, liền chấn chữ tù trên đỉnh đầu thành hư vô.
- Có thể.
Hai thầy trò mặt đối mặt ngồi xuống, Huyền Cơ Tôn Giả nói ra:
- Uy lực thần thông Nhiếp Hồn không tệ, chỉ có điều bởi vì tu vi bản thân ngươi có hạn, uy lực xa xa không bằng U Lam Vọng Hư Kính của quỷ bà tử lúc đó.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, đương nhiên tán thành đánh giá như thế của sư tôn. Tuy biến thành Thần thông bản thân, nhưng uy năng sinh ra khẳng định kém xa so với U Ngăn Quỷ Cơ là Kim Đan hậu kỳ điều khiển một kiện Linh bảo thượng phẩm.
- Đối phó thần thông Nhiếp Hồn của ngươi, phương pháp rất đơn giản, chỉ cần một kiện pháp bảo trấn thủ hồn phách, là có thể chống đỡ được. Hoặc là công pháp đặc thù cố thủ nguyên thần, cũng có thể tạo được tác dụng giống nhau.
Huyền Cơ Tôn Giả tinh tế phân tích nói:
- Mà Thần thông Tù Ma của ngươi, cũng có biện pháp ứng đối. Tỷ như, một kiện pháp bảo tự chủ công kích, có thể phá vỡ khốn cục.
- Pháp bảo tự chủ công kích?
Tô Triệt thoáng tưởng tượng, cũng hiểu tác dụng của Thần thông Tù Ma, nó sinh ra lực trói buộc đối với chân nguyên, đan điền hoặc là Kim Đan của địch nhân, khiến cho hắn vô lực giãy dụa, nhưng không trói được pháp bảo của đối phương.
Giống như sư tôn nói, nếu như đối thủ có một kiện pháp bảo đặc thù, không cần hắn làm ra cử động gì, khí linh trong pháp bảo sẽ phát động công kích hộ chủ, bay ra đánh nát chữ tù kia giam cầm.
Nhược điểm của nhà giam chữ Tù chính là, đối nội thì trói buộc chi lực phi thường cường đại, nhưng đối ngoại lại là phòng ngự yếu kém.
Ngày trước mấy trưởng lão Thái Ất Môn cũng là như thế, tiện tay một kích, là có thể chấn nát chữ Tù cứu đồng bạn ra.
- Đây cũng là nói, hai loại thần thông của ngươi cũng không phải vô địch. Khi dễ người không kịp đề phòng thì còn có thể, nếu như đối thủ sớm có chuẩn bị, có thể nghĩ ra rất nhiều loại phương pháp phá giải.
Huyền Cơ Tôn Giả đánh giá nói:
- Bách chiến lôi đài, vài chục trường trước, tất nhiên là khó khăn không lớn, dù sao, đại bộ phận đệ tử chân truyền tu vi cũng chưa tới Trúc Cơ hậu kỳ, thắng bọn họ rất dễ dàng. Đến đằng sau, thời điểm ngươi phải đối mặt đệ tử kiệt xuất đã đột phá Kim Đan kỳ. Nói thí dụ như, đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai của ngươi, Thiên Mộc cực kiếm của hắn là một Bảo khí thượng phẩm tự chủ công kích. Hơn nữa, lực công kích của ngươi, cũng rất khó phá mở phòng ngự của hắn.
- Đúng vậy, lực công kích không đủ, xác thực là một đại uy hiếp của ta.
Tô Triệt gật đầu thừa nhận.
- Hiện tại ngươi đang đứng ở một thời kỳ then chốt. Bất quá, cũng không phải không có biện pháp, ta dạy cho ngươi một phương pháp đốt tiền...
Huyền Cơ Tôn Giả cười thần bí.
- Phương pháp đốt tiền?
Tô Triệt lập tức có hứng thú.
Kế tiếp, Huyền Cơ Tôn Giả bắt đầu giảng giải, hao tốn hơn một canh giờ, truyền thụ cho Tô Triệt rất nhiều loại kế sách đối phó địch nhân...
Ba ngày sau, Ngoại Sự đường truyền đến tin tức, nói là đoàn đàm phán của Thái Ất Môn tính toán ly khai, bất quá, chỉ mặt gọi tên muốn gặp Tô Triệt.
Gặp là một cách nói chuyện, trong sơn môn Thiên Huyền Tông, há có thể sợ bọn hắn.
Ở dưới sự kèm cặp của Huyền Cơ Tôn Giả, Tô Triệt lần nữa đi vào Ngoại Sự đại điện, gặp được hai gã trưởng lão Kim Đan trung kỳ của Thái Ất Môn.
Sau khi gặp mặt, song phương tự báo danh hào, hai trưởng lão Thái Ất Môn này phân biệt là Triết Thu cùng Triết Phong.
- Triết Thu này ta biết rõ...
Huyền Cơ Tôn Giả lặng lẽ truyền âm cho Tô Triệt:
- Thủ hạ chuyên môn phụ trách tìm hiểu tình báo cho Hạo Nguyên.
Tô Triệt thế mới biết, một ít tin tức có quan hệ tới mình, khẳng định đều là người này tìm hiểu ra.
- Hai vị, gặp ta có chuyện gì?
Ngữ khí thần thái của Tô Triệt có vẻ không khách khí, thậm chí hô một tiếng tiền bối hoặc sư thúc cũng không xưng hô. Rõ ràng đều là quan hệ đối địch, chẳng muốn làm ra những thứ hư giả kia với bọn họ.
- Tô Triệt, mời ngươi đi Thái Ất Môn chúng ta làm khách, ngươi thấy như thế nào?
Triết Thu cười ha ha nói.
- Dựa vào cái gì để cho ta đi chịu chết?
Tô Triệt lãnh đạm mà trả lời.
- Nói quá lời.
Triết Thu khoát khoát tay nói:
- Gì mà đi tìm cái chết chứ, chỉ có điều, có một số việc cần ngươi hỗ trợ mà thôi.
Chứng kiến hắn một bộ thần sắc đã tính trước, trong nội tâm Tô Triệt âm thầm lo lắng: chớ không phải là...
Quả nhiên, Triết Thu cười nói:
- Người nhà của ngươi, cũng chính là Tô thị gia tộc bên bờ Tô Giang, đã bị chúng ta mời đi Tân An thuộc cảnh nội của Thái Ất Môn định cư xuống. Không khó tưởng tượng, ở dưới sự giúp đỡ của Thái Ất Môn, Tô thị gia tộc tất nhiên sẽ nhanh chóng quật khởi, vô cùng thịnh vượng.
Lời nói này, nếu nghe nghe theo nghĩa khác, thì chính là uy hiếp rõ ràng, nếu Tô Triệt không đáp ứng điều kiện của bọn hắn, Tô thị gia tộc sẽ vô cùng thê thảm.
- Chuyện tình lo lắng nhất, quả nhiên đã xảy ra.
Sắc mặt Tô Triệt, lập tức khó nhìn hơn.
Tô gia, mặc dù không phải thân nhân chính thức của mình, chỉ là đối với Tô Triệt mà nói, nếu như là bởi vì nguyên nhân của mình, làm cho một đại gia tộc bọn họ bị liên lụy, trong lòng áy náy, sẽ là vĩnh viễn không cách nào tiêu trừ...
Trước đó, Tô Triệt đã từng dự đoán qua loại khả năng này, chỉ là, thực lực của mình quá yếu, đã không có năng lực sớm tránh khỏi, cũng không có năng đi tới đó cứu, chỉ có thể...
Pằng…
Huyền Cơ Tôn Giả ngồi ở một bên lập tức giận dữ, một chưởng đập nát cái bàn gỗ bên người, quát hỏi:
- Đường đường là Thái Ất Môn, một trong Tiên đạo thập đại môn phái, khi nào trở nên bỉ ổi như thế, loại chuyện này cũng có thể làm ra được, cùng Ma đạo có gì khác nhau đâu?
- Huyền Cơ sư huynh.
Triết Thu mặt không đổi sắc, thi lễ nói ra:
- Tu Chân Giới đại loạn, đã không có Tiên Ma chi phân, đợi cho một ngày nào đó, hết thảy trở về bình tĩnh, Thái Ất Môn sẽ phản bản Quy Nguyên, kiến tạo uy vọng cho Tiên đạo.
- Hỗn trướng…
Huyền Cơ Tôn Giả đứng lên, trong mắt bộc lộ lửa giận:
- Tốt lắm, ta liền bắt tất cả đám người bọn ngươi này xuống, cùng Thái Ất Môn trao đổi người nhà đồ nhi ta.
- Sư huynh.
Triết Thu vẫn không hề e ngại, nhẹ nhàng nói:
- Hai quân giao chiến, không chém sứ giả. Ngươi làm loại chuyện này, nếu có thể lấy được Chưởng giáo Thiên Huyền Tông cho phép, chúng ta cũng không có lời nào để nói.
- Chó má sứ giả, chỉ là lừa gạt lẫn nhau mà thôi.
Huyền Cơ Tôn Giả thật là nổi giận đến cực điểm, khí tràng cường đại đánh bay bàn ghế chung quanh ra bốn phía, phần phật, mắt nhìn thấy là muốn động thủ.
- Sư tôn, chớ có tức giận. Bởi vì bọn họ mà tức giận, không đáng.
Không nghĩ tới, Tô Triệt là người trong cuộc lại ấm giọng khuyên bảo, hơn nữa là hai mắt khép hờ, thì thào nói nhỏ:
- Vốn định tặng cho Tô gia một hồi phúc duyên, không nghĩ tới lại mang cho bọn hắn một hồi tai nạn... Nhân sinh trên đời, không có khả năng không có tiếc nuối, không có khả năng không có hối hận... Cái nhân quả này, ta tiếp nhận. Phần tâm ma này, ta tiếp thu...
Nói đến đây, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Triết Thu cùng Triết Phong, thần sắc lạnh như băng nói:
- Trước mắt mà nói, ta xác thực không có năng lực hóa giải trận đau khổ này. Nhưng mà, ta cũng không có thể tiến đến Thái Ất Môn chui đầu vô lưới. Tô gia, giao cho các ngươi chiếu cố.
Lời nói xoay chuyển, ngữ khí tăng thêm:
- Trở về nói cho Hạo Nguyên đại tôn, nếu Tô gia có một người gặp bất trắc, bao quát bọn ngươi đối đãi với Tô Triệt ta ngày đó, ta sẽ hóa thành tâm ma trong lòng của các ngươi.
Dứt lời, xoay người rời đi, chỉ để lại một câu quanh quẩn không thôi:
- Nếu ta làm ma, kiếp nầy kiếp sau của bọn ngươi, vĩnh tuyệt Tiên đạo, vạn kiếp không vào luân hồi, làm quỷ làm nô, không thấy thiên không thấy địa, vĩnh viễn nằm trong U Minh quỷ vực...
Trong Đại điện, sắc mặt Triết Thu cùng Triết Phong khẽ biến, nội tâm trầm xuống, tựa hồ, lời nói này cũng không phải uy hiếp, mà là...
Hôm nay, đoàn đàm phán của Thái Ất Môn tổng cộng hai mươi hai người, ly khai Thiên Huyền Tông.
Lúc đến ba mươi người, lúc đi hai mươi hai người, giảm quân số tám người, nhiệm vụ chính thức cũng không thể hoàn thành. Triết Thu là người phụ trách lần hành động này rất trầm trọng, cũng không biết trở về bàn giao cho đại tôn như thế nào, cũng không biết bước tiếp theo nên áp dụng như thế nào.
Tô Triệt đã được Thiên Huyền Tông trọng điểm bảo vệ, nếu hắn không có nửa đường gặp bất trắc mà nói, một ngày nào đó, chắc chắn sẽ trở thành họa lớn trong lòng Thái Ất Môn.
Tô Triệt kia, thật không đơn giản...
Trên Huyền Cơ Phong, chỗ tu luyện của Tô Triệt, đã từ khu cư trú của đệ tử nội môn, đi đến đỉnh Huyền Cơ Phong, hàng xóm gần nhất đúng là sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả.
Phần ân sủng cùng vinh quang này, không người nào có thể so sánh, đưa tới rất nhiều đệ tử nghị luận, cùng với một số ít người ghen ghét.
Trong chuyện này, đương nhiên cũng kể cả Huyền Cơ Phong thập đại đệ tử chân truyền.
Khu cư trú của đệ tử chân truyền, trong động phủ đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai tu luyện, bài danh đệ tam Như Ý sư muội, thứ tư Phong Quân sư đệ, thứ bảy Thông Ngân sư đệ, thứ tám Lăng Vân sư đệ.
Năm người này chính là một phe phái, tự nhiên dùng Đoạn Thiên Nhai cầm đầu.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng hỏi:
- Chuyện tình Bách chiến lôi đài, các ngươi có nghe nói không?
Bốn người còn lại cùng một chỗ gật đầu, sắc mặt đều là rất khó coi.
Trong đó, Thông Ngân càng đầy mặt oán giận, tức giận nói ra:
- Bách chiến lôi đài vừa ra, chúng ta không muốn lên đài cũng không được... Đây không phải rõ ràng là muốn giẫm trên thể diện của chúng ta lên sao.
Bách chiến lôi đài, nhằm vào là tất cả đệ tử chân truyền, mỗi người đều phải nghênh chiến, đây là quy củ của Thiên Huyền Tông.
Trong nội tâm Thông Ngân tinh tường, Tô Triệt này đã là Trúc Cơ hậu kỳ, lấy tiêu chuẩn của mình, thượng đài nhất định chỉ là ném mặt của mình, tăng uy phong của hắn.
- Bốn trăm năm...
Đoạn Thiên Nhai ẩn ẩn cảm thán:
- Trong phái ta, đã bốn trăm năm chưa từng xuất hiện Bách chiến lôi đài, bởi vậy có thể thấy được, suy nghĩ trong lòng của Chưởng Giáo Chí Tôn và tứ đại Thái thượng trưởng lão, phân lượng của Tô Triệt, dĩ nhiên đã vượt xa hơn ta nghĩ.
- Ta không phải ghen ghét, mà là hiếu kỳ, hắn dựa vào cái gì có thể lấy được vinh hạnh đặc biệt này?
Bài danh đệ tam Như Ý nói ra:
- Ta nghe nói, Tô Triệt có thể vượt cấp chiến thắng Kim Đan sơ kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn, chỉ bằng phần chiến lực này, ta liền cảm thấy không bằng.
- Người này xác thực là yêu nghiệt.
Bài danh đệ tứ Phong Quân, cũng giống như Như Ý, tu vi đều là Trúc Cơ hậu kỳ, giờ phút này lại nói:
- Lời nói thật mà nói, ta gần đây tự cho mình là thiên tài, nhưng cũng khó có thể tự chế sinh tâm ghen ghét.
- Nói những thứ này có gì tác dụng?
Thông Ngân có phần nôn nóng:
- Vẫn là suy nghĩ một chút, như thế nào bảo trụ mặt mũi của chúng ta đi.
Biết rõ phải thua, còn phải lên đài ứng chiến, tính tình Thông Ngân tâm cao khí ngạo bực này, thật là khó có thể tiếp nhận.
Lúc này, Đoạn Thiên Nhai hướng về phía Lăng Vân sư đệ bài danh thứ tám, lặng lẽ đưa một cái ánh mắt, Lăng Vân lập tức lĩnh hội, mở miệng nói:
- Muốn bảo trụ mặt mũi, biện pháp chỉ có một. Chính là, còn chưa có đến phiên chúng ta lên đài, phải khiến cho Tô Triệt này thua một trận. Vì cái gì tên là Bách chiến lôi đài, kia chính là cần bách chiến bách thắng, thua bất luận một trận nào, so đấu đằng sau cũng không cần phải tiến hành nữa.
- Đúng.
Thông Ngân lập tức tinh thần tỉnh táo, vỗ đùi, nhìn Đoạn Thiên Nhai nói ra:
- Trách nhiệm như thế, không phải đại sư huynh thì không ai có thể hơn a.
Đoạn Thiên Nhai không tiếng động cười cười, gật đầu nói:
- Nếu các sư đệ sư muội nhất trí cho rằng như vậy, ta cũng không để ý xuất hiện trước, hoặc là xuất hiện sau.
- Vậy thì đa tạ đại sư huynh.
Lăng Vân phi thường phối hợp chắp tay cảm ơn, sau đó, còn nói ra lời nói có giá trị chính thức:
- Nhưng mà, Tô Triệt này đã có năng lực thiết hạ Bách chiến lôi đài, đích thị là không thể khinh thường, đại sư huynh cũng không thể khinh địch, ta tính toán, ngày mai phản hồi gia tộc một chuyến, mượn tới cho đại sư huynh một hai kiện pháp bảo đỉnh cấp, nói không chừng, có thể dễ dàng khắc chế Tô Triệt.
- Cái này...
Đoạn Thiên Nhai ra vẻ trầm ngâm, mới nói:
- Còn phải phiền toái gia tộc của sư đệ, có thể không quá thuận tiện hay không?
- Có cái gì không thuận tiện.
Lăng Vân khoát tay nói:
- Nếu ta bị mất mặt mũi, thể diện gia tộc cũng sẽ không đẹp mắt, huống hồ, tạm mượn pháp bảo, lại không phải là đại sự gì, còn sợ đại sư huynh cầm pháp bảo chạy mất hay sao?
- Đúng, đúng.
Thông Ngân cũng là gật đầu liên tục:
- Pháp bảo cũng tốt, đan dược cũng tốt, tổng có thể tìm được phương pháp khắc chế hắn. Ta cũng không tin, mọi người tề tâm hợp lực, vẫn không thể hơn một đệ tử nội môn Trúc Cơ hậu kỳ?
Hai người khác cũng là nhẹ nhàng gật đầu, tuy nhiên, Như Ý không quá quan tâm một hồi thi đấu thắng thua trên lôi đài, bất quá, những người khác đã tỏ vẻ như vậy, mình cũng không nên ngoại lệ.
- Cứ như vậy định đi, sáng sớm ngày mai, ta liền đi chỗ tộc thúc mượn bảo vật.
Thông Ngân lập tức đứng lên.
- Sư đệ đừng vội.
Đoạn Thiên Nhai đưa tay áp xuống, trầm thấp nói ra:
- Còn hơn hai mươi ngày, mượn bảo vật cũng không cần nóng nảy. Mấu chốt chính là, phải tìm hiểu rõ sâu cạn của Tô Triệt. Hiểu được ưu thế và nhược điểm của hắn, sau đó mới đi mượn pháp bảo. Tri kỷ tri bỉ, mới có thể bách chiến bách thắng.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê