To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 285-286: Mộc Phù Chữ "Tù"
ực Quang phù tới tay, Tô Triệt cũng không nóng nảy bán chúng nó, nhìn mọi người nói:
- Các vị đạo hữu, kính xin y theo quy củ cũ tiếp tục giao dịch, Hiện giờ các vị ở nếu lấy ra được vật gì khiến cho ta cảm thấy hứng thú. Chúng ta có thể ngồi lại, chậm rãi thương thảo.
Mọi người gật đầu đáp ứng, tu sĩ mũi ưng lúc trước kia càng tận lực nịnh nọt vài câu dễ nghe, miễn cho mình lúc trước lưu lại cho Tô Triệt ấn tượng không tốt kia, ảnh hưởng tới phiên giao dịch kế tiếp.
Bởi vì Tô Triệt lấy ra sáu Linh khí, hắn thật đúng là chọn trúng một cái Ngân Nguyệt Đao trong đó.
Vì vậy, tu sĩ mũi ưng vượt lên trước phô bày vật phẩm giao dịch của mình, từ trong túi càn khôn rầm a đổ ra hơn mười vật phẩm, giới thiệu từng cái nói:
- Đây là Thâm Hải Ngọc Tủy, đây là Ngân Quang San Hô ngàn năm, đây là yêu đan Yêu Sa nhị cấp, Tử Khỏa Kim Sa...
Thời điểm giới thiệu những vật phẩm này, ánh mắt của hắn nhìn Tô Triệt, đương nhiên là hi vọng trong lúc này có thể có gì đó làm cho Tô Triệt cảm thấy hứng thú, có thể dễ dàng trao đổi Linh khí Chỉ là, những cái gọi là bảo vật này, Tô Triệt đều không hề hứng thú, đến cuối cùng, cũng chỉ là nhàn nhạt lắc đầu.
Tu sĩ kia thất vọng, bất quá, lại chưa từ bỏ ý định, mạnh mẽ cắn răng một cái, từ trong túi càn khôn lấy ra một vật màu đen, vô cùng bẩn, nhìn không ra vật gì.
- Ngươi thật là, đồ như vậy cũng dám lấy ra dọa người?
Những người ở đây cẩn thận công nhận một lúc, đều là vẻ mặt hèn mọn lắc đầu, căn bản không biết là vật này có giá trị gì.
Duy chỉ có Tô Triệt, biểu hiện ra một bộ thờ ơ, kỳ thực, khóe mắt đã khống chế không nổi nhảy lên vài cái.
Thoạt nhìn, hình như là...
Tu sĩ mũi ưng lấy ra vật này, nó màu đen, vô cùng bẩn, giống như là một yêu bài làm bằng gỗ, trên mặt điêu khắc một ít hoa văn đã không thấy rõ lắm, còn có một chữ "Tù" thật to.
Tại sao thấy mộc bài này, Tô Triệt lại rung động trong lòng?
Đây là bởi vì, hình thức cái mộc phù này, cùng thượng cổ Trấn Sơn Phù mà mình tìm được ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh, hình thức hoàn toàn là giống nhau, chỉ có điều, một cái là chữ "Trấn", một cái là chữ "Tù".
Đồng dạng không thu hút chút nào, đồng dạng đều là hoa văn mơ hồ, chữ viết nhạt nhẽo...
Lúc này, có một tu sĩ cười nói:
- Ưng Liêm, vật mà ngươi lấy ra nhày, ta từng thấy qua rất nhiều cái.
A?
Lời này vừa nói ra, chẳng những là tu sĩ mũi ưng kia mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, mà ngay cả Tô Triệt cũng rất là kinh ngạc:
- Loại thượng cổ dị bảo này, hắn lại gặp qua rất nhiều cái? Khi nào thì loại bảo vật này không đáng giá như thế, ở đâu cũng có thể gặp sao?
Chỉ nghe người nọ cười ha ha nói:
- Ở thế tục, có chút nha dịch chưởng quản lao tù, bên hông bọn họ đều đeo loại yêu bài này.
- Ha ha ha ha...
Đám người còn lại cùng cười to lên, đều cảm thấy Ưng Liêm lấy một kiện tục vật bình thường nhất, trở thành bảo bối thận trọng cất giữ, lại nói tiếp, thật là có chút buồn cười.
- Nói bậy!
Tu sĩ mũi ưng quát một tiếng, ném mộc phù lên mặt đất, lấy ra một thanh phi kiếm, hung hăng bổ đi lên.
Đương…
Phi kiếm cao cao bắn lên, nhưng mộc phù lại hoàn hảo không tổn hao gì.
- Trừng lớn mắt mà nhìn xem đi.
Tu sĩ mũi ưng hét lớn:
- Yêu bài của đội trưởng nhà lao thế tục, phi kiếm của ta, có thể bổ không nát sao?
- Di?
Sắc mặt mọi người đại biến, lúc này mới ý thức tới, mình thật đúng là nhìn sai rồi. Phi kiếm của Ưng Liêm rõ ràng cho thấy là Linh khí trung phẩm, bổ chém mạnh như thế, mộc bài này dĩ nhiên là không hư hao chút nào, nhất định là một pháp bảo mới đúng.
- Chẳng những bổ chém không nát, ta còn thử qua vô số loại phương pháp khác.
Tu sĩ mũi ưng tiếp tục hô:
- Ngũ Hành pháp thuật, đều không có thể tổn hại nó mảy may, tất nhiên là một bảo vật.
Nhìn thấy loại tình cảnh này, Tô Triệt minh bạch, nếu không tỏ vẻ chút gì đó, làm không tốt sẽ tự nhiên đâm ngang, chính là trầm giọng nói ra:
- Chư vị đạo hữu, cái mộc bài này, xác thực là một kiện bảo vật.
Mọi người cùng một nhìn Tô Triệt, tu sĩ mũi ưng càng là sắc mặt vui mừng, vội vàng hỏi:
- Đạo hữu nhận biết bảo vật này?
- Từng gặp qua.
Thần sắc Tô Triệt bình tĩnh gật đầu nói:
- Xác thực mà nói, nó cũng không phải pháp bảo, mà là một khối luyện tài đỉnh cấp cực kỳ hiếm thấy, tên là Tử Hải Cực Mộc. Nghe nói, có thể dùng đến luyện chế Bảo khí mộc hệ.
- Tử Hải Cực Mộc? Luyện chế luyện tài đỉnh cấp Bảo khí?
Mọi người âm thầm cảm thán, thật là nhìn không ra, một khối gỗ chăng thu hút gì như thế, dĩ nhiên là luyện tài đỉnh cấp có thể luyện chế Bảo khí.
- Đúng vậy.
Tu sĩ mũi ưng mừng rỡ gật đầu:
- Cái khối mộc bài này, đúng là lấy được ở sâu trong nước, mặc dù không phải Tử Hải, nhưng thực sự không kém quá nhiều.
Tô Triệt cố ý lấy ra lý do thoái thác, chính là vì thủ tín tại người, dù sao, một mộc bài mà phi kiếm Linh khí bổ chém không toái như vậy, nếu nói nó không dùng được, mặc cho ai cũng sẽ không tin tưởng. Chỉ có cho nó một danh đầu tương đối hợp lý như vậy, mới có vẻ thiết thực hơn một chút.
- Xin hỏi hữu...
Tu sĩ mũi ưng khiêm tốn hỏi:
- Một khối Tử Hải Cực Mộc lớn như vậy, giá trị bao nhiêu?
- Không dễ nói lắm.
Tô Triệt sờ lên cằm, lắc đầu nói:
- Phỏng chừng, nếu so với một kiện Linh khí thượng phẩm, còn muốn mắc hơn một ít a...
Mũi ưng lập tức mừng rỡ:
- Như vậy, đạo hữu có hứng thú đối với nó hay không?
- Ta lại không thể luyện chế Bảo khí, muốn hắn làm chi.
Tô Triệt cố ý lắc đầu, chơi trò lạt mềm buộc chặt.
Tu sĩ mũi ưng nóng lòng nắm lấy Ngân Nguyệt Đao, vội vàng khuyên giải nói:
- Đây là đương nhiên, những người chúng ta này, ngay cả Linh khí cũng không có năng lực luyện chế, huống chi Bảo khí. Bất quá, nếu vật ấy là giá trị xa xỉ, so với một kiện Linh khí thượng phẩm còn muốn quý trọng hơn, như vậy, ta liền chịu thiệt một chút, dùng nó đổi lấy một kiện pháp bảo Linh khí của đạo hữu, như thế nào?
- Một kiện đó?
Tô Triệt cố ý hỏi.
- Phải, là thanh Ngân Nguyệt Đao này.
Mũi ưng chỉ vào chút ít Linh khí bày ở bên người Tô Triệt kia nói ra.
- Ngược lại có thể lợi nhuận một hai ngàn linh thạch...
Tô Triệt nhỏ giọng thầm nói:
- Nhưng mà đi bán cũng có chút tốn thời gian a.
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng tu sĩ mũi ưng lại nghe được rất rõ ràng, vội vàng rèn sắt khi còn nóng:
- Như vậy rất tốt, rất tốt, còn có thể lợi nhuận một hai ngàn linh thạch, tự nhiên là một số giao dịch phi thường có lời, đạo hữu cảm thấy có đúng hay không?
Đối với tu sĩ mũi ưng mà nói, tuy đã biết đây là một khối luyện tài đỉnh cấp, chỉ là, muốn bán nó đi, ít nhất cũng cần liên hệ cùng tu sĩ Kim Đan kỳ.
Đến lúc đó, vạn nhất gặp phải loại Kim Đan cường giả không nói đạo nghĩa, lại thuận tay tiêu diệt mình, kia chính là chết oan chết uổng. Còn không bằng như bây giờ, trực tiếp đổi được một kiện Linh khí thượng phẩm, mới là thích hợp nhất.
- Vậy được rồi.
Tô Triệt hơi chút do dự, khắc chế nội tâm kích động, nhìn như miễn cưỡng gật đầu đáp ứng.
- Hảo, hảo.
Tu sĩ mũi ưng như sợ người đổi ý, giao mộc bài trên tay cho Tô Triệt, lập tức lấy đi Linh khí kia. Nhìn hắn ức chế không nổi biểu lộ mừng rỡ, trông giống như là phi thường thoả mãn.
Những người khác cũng đi lên chúc mừng, ý tứ kia muốn nói: tu sĩ Ưng Liêm này, ở hải thị Cực Quang đảo tìm kiếm nhiều năm, rốt cục tìm đến một kiện Linh khí thượng phẩm, coi như là như nguyện...
Thời điểm Tô Triệt nắm bắt tấm mộc phù này tới tay, trên trực giác phi thường xác định, mình không có nhìn lầm, tuyệt đối tương tự cùng miếng thượng cổ Trấn Sơn Phù kia.
Thượng cổ dị bảo như thế, trong Tu Chân giới người biết nhìn hàng xịn cực nhỏ.
Lúc trước, ngay cả lão Hắc cũng là đầy bụng áy náy hô lớn “mắt chó không biết nhìn hàng của ta”, như vậy, những tu sĩ Trúc Cơ này kỳ không nhận ra sự trân quý của nó, đó cũng chẳng có gì là lạ.
Dùng một câu tục ngữ để hình dung thu hoạch hôm nay của Tô Triệt, đó chính là “sửa mái nhà dột”, tuyệt đối là sửa mái nhà dột.
Mang tâm tình vô cùng kích động, Tô Triệt thu mộc phù vào túi càn khôn, kỳ thực, tâm niệm vừa động, lại đi vào trong Tiên Ngục.
Cái này liền phải tiếp tục giao dịch kế tiếp...
Chỉ là, vừa mới đưa mộc phù vào Tiên Ngục, trong đầu lão Hắc, lăng không nhiều ra một đoạn tin tức, vội vàng nhắc nhở nói:
- Chủ nhân, Tiên Ngục bảo tháp vừa mới truyền cho ta một đạo tin tức, nói là thuộc tính của mộc phù này phù hợp với tầng một của Tiên Ngục, hỏi ngươi có dung hợp hay không?
- Phù hợp thuộc tính, có dung hợp hay không?
Tô Triệt nguyên vốn là cảm xúc kích động không thôi, lần này, trong nội tâm càng nhấc lên kinh đào hãi lãng.
Trước đó lần thứ nhất U Lam Vọng Hư Kính dung hợp với U Minh Quỷ Giới, thu hoạch một môn thần thông Nhiếp Hồn, khiến cho lực lượng của mình đại trướng, những ngày gần nhất này, toàn bộ chỉ dựa vào thần thông Nhiếp Hồn khắc địch chế thắng.
Hôm nay, một quả thượng cổ mộc phù, lại phù hợp thuộc tính cùng Tiên Ngục tầng một, không biết sẽ thu hoạch loại năng lực nào hoặc là chỗ tốt gì?
Dung hợp, đương nhiên phải dung hợp, đây không hề nghi ngờ chính là...
- Chỉ là, bây giờ còn chưa được.
Trong nội tâm Tô Triệt trả lời:
- Lão Hắc, kéo dài trong chốc lát, hẳn là không ngại a?
- Không quan hệ.
Lão Hắc cười hắc hắc nói:
- Kéo dài tới sau một trăm tuổi, cũng là không ngại.
Một trăm năm sau, thật đúng là có thể kéo...
Tô Triệt chẳng quan tâm dây dưa cùng hắn, tận lực giữ vững bình tĩnh, tiếp tục tham dự giao dịch dưới đất của những tu sĩ này.
Kế tiếp, các tu sĩ khác cũng đều cầm ra vật phẩm mà bản thân sưu tầm, nhưng lại không có đồ vật gì có thể làm Tô Triệt hứng thú.
Bất quá, vì để tránh cho mọi người vô cùng nhớ thương tấm thượng cổ mộc phù vừa rồi kia, Tô Triệt cố ý dùng một kiện Linh bảo thượng phẩm, lại tiến hành một hồi giao dịch cũng những tu sĩ kia, từ chỗ của bọn hắn đổi đến một đống lớn loạn thất bát tao gì đó.
Khoản giao dịch này, rõ ràng cho thấy có chút có hại, nhưng Tô Triệt lại không thèm để ý chút nào. Có ăn thiệt thòi hay không, chỉ có mình mới là trong lòng hiểu rõ.
Cuộc giao dịch dưới đất này, giằng co hơn hai canh giờ, lúc này mới chấm dứt. Sau khi cùng mọi người hữu hảo nói lời từ biệt, Tô Triệt lại cùng Họa Diệp về tới tiền viện của cửa hàng.
Hôm nay thu hoạch to lớn như thế, vì đáp tạ Họa Diệp hảo tâm hỗ trợ, Tô Triệt lấy ra một Linh khí trung phẩm hình cây trâm gài tóc, đưa đến trước mặt Họa Diệp.
- Cảm tạ đạo hữu giúp đỡ, ta mới có thể đổi đến vài tấm Cực Quang phù. Một chút thành ý, xin hãy nhận lấy.
Dù sao Họa Diệp cũng là một thương nhân, đối mặt một phần hậu lễ như vậy, sau khi trịnh trọng nói lời cảm tạ, thì phi thường sảng khoái nhận lấy, hơn nữa là phi thường chủ động nói:
- Nếu đạo hữu còn muốn càng nhiều Cực Quang phù, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi.
- Như thế rất tốt, vậy thì xin nhờ đạo hữu.
Tô Triệt đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Họa Diệp cười cười, lại truyền âm nói ra:
- Nhưng mà, bất kể nói thế nào, hôm nay một chuyến giao dịch này, đạo hữu coi như là lộ tài, cần phải cẩn thận một chút mới tốt.
- Đa tạ nhắc nhở.
Tô Triệt cười ngạo nghễ:
- Mấy ngày nữa, một vị trưởng bối Kim Đan hậu kỳ trong gia tộc sẽ tới nơi này tiếp ta, như thế nào lại đi để ý những đạo chích kia.
Tô Triệt cố ý nói như vậy, cũng là vì kinh sợ Họa Diệp, miễn cho nàng vị Tam chưởng quầy này đồng dạng sinh ra chút ý đồ bất lương, sẽ đưa vị Kim Đan tu sĩ tán tu liên minh nào đó tới đây.
Bất quá, đã có vài tấm Cực Quang phù tới tay, Tô Triệt cũng là lo lắng mười phần, không còn e ngại Kim Đan kỳ như vậy.
- Trưởng bối Kim Đan hậu kỳ?
Họa Diệp khiếp sợ, bất quá nghĩ lại, người này tuổi không lớn lắm, nhưng mà tài đại khí thô, kiến thức rộng rãi, thân phận bối cảnh khẳng định không đơn giản, tu vi của hắn chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, bất quá có một vị trưởng bối Kim Đan hậu kỳ, cũng là vô cùng có khả năng.
Nhưng lại không biết, trưởng bối Kim Đan hậu kỳ theo như lời của Tô Triệt, chỉ chính là sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả, chỉ có điều, lão nhân gia đang ở Thiên Huyền sơn mạch cách mấy chục vạn dặm, không có khả năng chạy tới nơi này tiếp Tô Triệt về nhà...
Vì vậy, Họa Diệp tiếu dung cùng ngữ khí tăng thêm vài phần nhu uyển:
- Gia thế của đạo hữu, quả nhiên là bất thường, thật là khiến người hâm mộ... Như vậy, mấy ngày gần đây, chỉ cần đạo hữu đợi ở hải thị, không nên tùy tiện rời đảo, ta có thể cam đoan, không có người nào có lá gan ở trong hải thị, mạo phạm khách quý của tán tu Thương Minh.
- Đa tạ.
Ngữ khí Tô Triệt thành khẩn nói:
- Nếu Họa Diệp đạo hữu có thể giúp ta đổi được vài tấm Cực Quang phù đỉnh cấp, ta nguyện dùng một kiện Linh khí thượng phẩm tạ ơn.
- Linh khí thượng phẩm?
Thần sắc Họa Diệp thay đổi, rõ ràng cho thấy động tâm không thôi, tuy là Tam chưởng quầy của tán tu Thương Minh, nhưng tu vi nàng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, cũng chưa từng có được qua Linh khí thượng phẩm.
Vẫn là câu nói kia, thời gian tán tu không dễ qua a...
Sau khi Họa Diệp rời khỏi, phòng khách quý chỉ còn một mình Tô Triệt.
Mấy ngày này ở Cực Quang đảo, gian phòng khách quý này, cũng đã thành gian phòng tạm thời của Tô Triệt.
Còn muốn ở Cực Quang đảo đợi vài ngày, tạm thời còn chưa quyết định, giờ phút này nóng lòng biết đến một sự kiện, chính là tầng một Tiên Ngục dung hợp tấm thượng cổ mộc phù kia, rốt cuộc sẽ phát sinh ra chuyện tình gì.
- Dung hợp.
Thân là chủ nhân Tiên Ngục, chỉ cần một câu chỉ lệnh của Tô Triệt, miếng mộc phù này lập tức lên tới giữa không trung, cũng là thoáng một cái nổ ra, hóa thành vô số bụi phấn, bị không gian tầng một của Tiên Ngục triệt để dung hợp vào.
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ:
- Một kiện dị bảo thượng cổ như thế, nói phân giải liền phân giải, nói dung hợp là dung hợp. Tiên Ngục của ta, quả nhiên là lợi hại nhất.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê