Fiction reveals truths that reality obscures.

Jessamyn West

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 280-281: Bị Tai Kiếp
ột canh giờ đi qua, Tô Triệt còn đang điên cuồng thu lấy linh dịch...
Nửa ngày trôi qua, vẫn là không có người tới quấy rầy...
Hết một ngày trôi qua...
Ba ngày...
Linh mạch trong Tiên Ngục không ngừng lớn ra, nhưng mà, linh mạch cự đại dưới mặt đất của Thái Ất Môn, lại không nhìn ra giảm bớt chút nào.
Chỉ có thể nói, linh mạch này thật sự là quá lớn.
Trong nội tâm Tô Triệt không chỉ cảm khái một lần:
- Thái Ất Môn chiếm cứ bảo địa như thế, còn không hiểu được thấy đủ, vì sao còn muốn sinh sự không đâu, muốn là địch cùng cả Tu Chân Giới?
Trong linh mạch dưới mặt đất, Tô Triệt ẩn núp đến ngày thứ năm, cũng không biết trường đột biến ở Thái Ất Môn kia, đã phát triển đến loại trình độ nào.
Linh mạch vừa mới tạo thành trong Tiên Ngục kia, chiều dài đã mở rộng đến trăm trượng. Linh mạch nho nhỏ nầy, rốt cuộc có thể sinh ra nhiều ít linh khí, Tô Triệt tạm thời còn không có biết, cũng không có thời gian đi quản.
- Không sai biệt lắm, có thể ly khai rồi.
Khắc chế tham lam trong lòng, Tô Triệt tính toán thấy tốt thì thu, kịp thời bỏ chạy.
Bất quá, vừa mới tiềm hành trong linh mạch hơn mười trượng, chợt nghe lão Hắc truyền đến cảnh báo:
- Chủ nhân, có người đi xuống, đã đến gần bên này rồi.
Tô Triệt lập tức gián đoạn tất cả động tác, phong bế khí tức, phát huy hiệu quả ẩn thân của Ẩn Linh châu, tiềm phục ở trong linh mạch không nhúc nhích.
Trong tầng nham thạch bên ngoài Linh mạch, vài tên Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn thi triển thần thông độn địa, dọc theo linh mạch đang tuần tra thông lệ. Bất quá, ở dưới tình huống không có điều kiện tiên quyết đặc thù, bọn họ cũng không thể tùy ý lẻn vào linh mạch, đây là môn quy nghiêm khắc nhất hạng nhất của Thái Ất Môn.
Ngày bình thường, phải lấy được chưởng môn Chí Tôn phê chuẩn, mới có thể được cho phép tiến vào linh mạch tu luyện một thời gian ngắn. Trừ lần đó ra, bất luận kẻ xâm nhập phi pháp nào, đều chỉ có một kết cục: phế bỏ linh căn cùng tu vi, trục xuất sư môn, từ nay về sau vô duyên cùng tiên đạo.
Môn quy tông phái Tiên đạo, sẽ không dễ dàng cướp đoạt tánh mạng một con người, nhưng mà phương thức xử trí như vậy, so với trực tiếp xử tử càng có hiệu quả uy hiếp.
Trong Linh mạch, Tô Triệt rõ ràng cảm giác được, từng đạo thần thức cường đại xẹt qua bên người, ở sâu trong nội tâm đương nhiên là phi thường khẩn trương, lại còn phải khống chế trái tim, không thể nhảy lên một cái.
Tu vi Trúc Cơ kỳ, trái tim đình chỉ nhảy lên vài canh giờ cũng không ngại, bởi vì trong cơ thể có đầy đủ chân nguyên thời khắc làm dịu cơ năng thân thể; Huống chi, Tô Triệt còn có Tiên Ngục cung cấp sinh mệnh lực cuồn cuộn không dứt. Đợi cho những thần thức kia dần dần đi xa, Tô Triệt âm thầm may mắn:
- Ngọc Thanh sư huynh cho mình mượn Ẩn Linh châu, xác thực là rất dễ dùng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc vui đùa nói:
- Dứt khoát trực tiếp tham ô xuống, nói là bị mất, không trả cho hắn.
Trong nội tâm Tô Triệt cười cười, nhưng vẫn là bảo trì trạng thái bất động, không nhúc nhích.
Quả nhiên, hơn mười tức sau, lại một đạo thần thức càng cường đại hơn xẹt qua bên người...
- Kim Đan hậu kỳ…
Tô Triệt âm thầm may mắn, trong lòng tự nhủ, suy đoán của mình quả nhiên không kém, thủ đoạn tuần tra của Thái Ất Môn không có khả năng đơn giản như vậy.
Lại đợi trong chốc lát, mới cẩn cẩn dực dực tiếp tục tiềm hành, qua hồi lâu, cũng không có gặp được một tuần tra nào khác.
Dọc theo linh mạch đi như thế, từ đông hướng tây tiềm hành mấy trăm trượng, Tô Triệt dựa vào trực giác, cho rằng từ đây rời đi, hẳn là thích hợp nhất.
Vì vậy, nuốt chửng một quả Độn Địa đan, lộ ra khỏi linh mạch, thẳng đứng lặn xuống, một mực lặn xuống, một mực xâm nhập chiều sâu đến mấy ngàn trượng dưới mặt đất, lúc này mới cảm giác không sai biệt lắm, bắt đầu di động phương ngang.
Mình có rất nhiều Độn Địa đan, tiềm hành dưới mặt đất vài trăm dặm, rời xa Thái Ất sơn môn lại trồi lên mặt đất, hẳn là phương pháp an toàn nhất.
Nghĩ là nghĩ rất tốt, chỉ là, chỉ có điều tiềm hành mấy ngàn trượng, Tô Triệt đã cảm thấy thân thể tê rần, trong nháy mắt chân nguyên toàn thân bị phong bế triệt để.
- Ai?
Tô Triệt quá sợ hãi, trong nội tâm hô to một tiếng.
- Không biết chủ nhân.
Trong Tiên Ngục, vốn là lão Hắc ngồi dưới đất, cũng bị sợ đến nhảy lên:
- Trong phạm vi phương viên hai trăm trượng, không có người nào a.
- Không xong.
Tô Triệt đã là triệt để mất đi năng lực hành động, trong nội tâm tinh tường, có thể ở sâu trong tầng nham thạch dưới lòng đất, bên ngoài hai trăm trượng vô thanh vô tức khống chế được thân hình của mình, tu vi ít nhất cũng phải là Nguyên Anh kỳ.
Xích xích xích...
Từ giờ khắc này bắt đầu, Tô Triệt cảm giác được, mình ở sâu dưới lòng đất cao tốc lướt đi, tốc độ nhanh tới cực điểm, tựa hồ, so với tốc độ mình ngự khí phi hành cũng mau hơn một mảng lớn.
Người bắt mình, thực lực quá mạnh mẽ, hoàn toàn không có năng lực chống lại.
- Vậy thì, mặc cho số phận a.
Tô Triệt yên lặng tính toán thời gian, đã cao tốc lao đi gần một phút đồng hồ, tính ra đã sớm thoát ly khỏi phạm vi Thái Ất sơn môn. Cái này nói rõ, người bắt mình, không có khả năng là Nguyên Anh Lão tổ của Thái Ất Môn.
Bởi vì, nếu là người Thái Ất Môn, hẳn là bắt mình vào Thái Ất sơn môn tiếp nhận thẩm vấn mới đúng.
- Như vậy, người này rốt cuộc là ai?
Lại một lát sau, Tô Triệt cảm thấy thân thể chợt nhẹ, phạm vi thần thức bao phủ lập tức khôi phục đến sáu mươi trượng.
Trở lại mặt đất, gặp thấy mặt trời.
Tô Triệt mở hai mắt ra, chỉ là, vô luận là thần thức, hay là mắt thường, còn không có phát hiện người bắt mình đi là ai. Lão Hắc cũng giống như vậy.
Phanh…
Cái ót bị người hung hăng vỗ một cái, một tiếng nói cực kỳ quen thuộc vọng ở bên tai:
- Tặc tiểu tử, quá tham lam đi.
- Tử Tiêu sư tổ.
Tô Triệt hô to một tiếng, có thể nói là kinh hỷ đến cực điểm. Nguyên bản còn tưởng rằng, bị một vị Nguyên Anh Lão tổ bắt đi, lần này xem như hỏng bét, lại không nghĩ tới, dĩ nhiên là Tử Tiêu sư tổ.
Quả nhiên, thân ảnh Tử Tiêu trưởng lão chậm rãi ngưng hiện ra ở trước mắt, chỉ có điều, thần trí của mình lại không có cảm ứng đến hắn.
- Tử Tiêu sư tổ, ngươi như thế nào...
Không đợi Tô Triệt hỏi xong, Tử Tiêu cười tà tà:
- Ngươi cho rằng, chỉ có ngươi mới biết chiếm tiện nghi sao?
- A?
Tô Triệt kinh ngạc không thôi, chẳng lẽ, Tử Tiêu sư tổ cũng là...
Tử Tiêu khoát tay, lại gõ Tô Triệt một chút, khiển trách:
- Bổn sự không lớn, tặc đảm lại to... Coi như là ta, ẩn núp trong linh mạch ba ngày, cũng phải lui lại, chỉ là ngươi, lại còn không biết dừng lại, làm hại ta phải lo lắng chờ đợi hai ngày theo.
Tô Triệt thế mới biết, Tử Tiêu sư tổ cũng giống như mình, ẩn núp dưới mặt đất trộm lấy linh mạch, hơn nữa, nhất cử nhất động của mình, đều không có giấu diếm được hắn.
- Lấy ra mười khỏa thượng phẩm linh thạch.
Đột nhiên Tử Tiêu vươn tay ra, không giải thích được đòi hỏi linh thạch về phía Tô Triệt.
Mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng Tô Triệt vẫn phi thường sảng khoái lấy ra mười khỏa thượng phẩm linh thạch.
Rầm…
Tử Tiêu tiếp được linh thạch, lúc này mới giải thích nói:
- Ngươi cho rằng, mọi người Thái Ất Môn là phế vật sao? Trong mấy ngày này, Hóa Vũ lão nhân lẻn vào linh mạch tuần tra mấy lần, nếu không phải ta che lấp giúp ngươi, tiểu tặc tử ngươi sớm đã bị bắt được một vạn lần. Mười khỏa linh thạch này, là phí dịch vụ cứu mạng nhỏ của ngươi. Như thế nào, không đắt chứ?
- Không đắt, không đắt, đa tạ sư tổ cứu trợ đệ tử.
Tô Triệt bừng tỉnh đại ngộ, trách không được từ đầu đến cuối đều là thuận lợi như vậy, dĩ nhiên là Tử Tiêu sư tổ một mực núp trong bóng tối trợ giúp mình...
- Đã thành.
Tử Tiêu khoát khoát tay:
- Tự mình phản hồi sư môn a, ta còn có sự tình khác phải làm.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, lại hỏi:
- Sư tổ, những người khác của bổn môn đâu?
Tô Triệt hỏi chính là đệ tử tiếp viện của Thiên Huyền Tông, đương nhiên cũng kể cả Huyền Cơ Phong thập đại Đệ tử chân truyền.
Hỏi như vậy, cũng không phải quan tâm bọn hắn, chỉ là do hiếu kỳ mà thôi.
- Những sự tình kia, ta đã sớm sắp xếp xong xuôi.
Tử Tiêu trừng tới liếc:
- Trừ tiểu tặc tử ngươi ra, những người khác không cần ta quan tâm như thế.
Tô Triệt lại hỏi:
- Ngày đó chiến đấu, có Nguyên Anh Lão tổ vẫn lạc hay không?
- Có.
Tử Tiêu cười nhạt một tiếng:
- Một lão già của Huyết Thần Giáo, bị ta giết chết. Những thứ khác đều còn sống, Nguyên Anh lão quỷ không dễ dàng xong đời như vậy.
- Chỉ chết một cái, là bị sư tổ ngươi xử lý?
Tô Triệt vô cùng kinh ngạc, ánh mắt sùng bái.
Quá mạnh mẽ.
Không hổ là siêu cấp thần tượng trong suy nghĩ của vô số đệ tử Thiên Huyền Tông.
- Ta rất am hiểu lợi dụng sơ hở chiếm tiện nghi.
Tử Tiêu không sao cả cười nói:
- Điểm này, tiểu tử ngươi ngược lại là có mấy phần giống ta.
Nói đến đây, hình như hắn rất không kiên nhẫn nhíu mày trách mắng:
- Làm sao ngươi dong dài như vậy, bảo ngươi rời đi, còn ở nơi này làm cái gì?
- Chính là...
Vẻ mặt Tô Triệt oan khuất, vội vàng giải thích nói:
- Sư tổ, cấm chế trên người của ta, ngươi còn không có cởi bỏ cho ta a.
Nguyên Anh Lão tổ thi triển ra cấm chế giam cầm chân nguyên, Tô Triệt không có năng lực tự hành giải khai, giờ phút này trạng thái giống như phế nhân, ngoại trừ thần thức cùng mồm mép, một tia chân nguyên cũng không thể thuyên chuyển.
Lông mày Tử Tiêu nhíu lại, không chút xấu hổ nào nói:
- Thật đúng là đã quên...
Pằng…
Cấm chế cởi bỏ, Tô Triệt cung kính thi lễ một cái, lúc ngẩng đầu lên, Tử Tiêu sư tổ đã biến mất vô tung.
Tô Triệt bay lên không trung, phân biệt rõ phương hướng, căn cứ một nhánh sông xa xa, hơn nữa lão Hắc trong Tiên Ngục xem xét địa đồ, xác định nơi này chính là Lạc Hà bình nguyên, cách Thái Ất sơn môn chừng hơn hai ngàn dặm.
- Hẳn là an toàn...
Tô Triệt đáp đến một chỗ bí mật, thi triển ra thuật dịch dung cao cấp mà Thiên Âm truyền thụ cho mình, đổi trang phục, ngụy trang thành một tán tu Trúc Cơ kỳ, lúc này mới là ngự kiếm mà bay.
Thiên Huyền Tông cách đây khoảng mười vạn dặm, y theo tốc độ của mình, ít nhất ba ngày mới có thể phản hồi.
Bay vẫn chưa tới ba trăm dặm, nguyên bản cũng không có dễ dàng như vậy, xem ra, ba ngày khẳng định không thể quay về...
Bởi vì, trên đường gặp tuần tra đội của Thái Ất Môn, giống như là đang bắt cá lọt lưới của các đại môn phái.
- Dừng lại…
Giữa không trung, bay tới sáu đệ tử Thái Ất Môn, một Trúc Cơ hậu kỳ, hai Trúc Cơ trung kỳ, ba Trúc Cơ sơ kỳ.
Tô Triệt cũng không có dừng lại, chỉ có điều giảm bớt tốc độ, quay đầu hỏi:
- Chuyện gì?
- Dừng lại, tiếp nhận kiểm tra.
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ Thái Ất Môn kia tăng nhanh tốc độ đuổi đi theo.
- Dựa vào cái gì?
Tô Triệt lạnh lùng hỏi.
- Bằng ta là...
Người nọ mạnh mẽ trừng mắt.
Nhiếp Hồn!
Ông...
Người nọ ngã quỵ.
Phần phật a, chiến đội trong Tiên Ngục bạo phát ra, lão Hắc phản ứng nhanh nhất, đã sớm thông qua năng lực dò xét định vị chuẩn xác, vừa lộ diện chính là đánh một quyền hung mãnh.
Phanh…
Một quyền đánh trúng bộ não tu sĩ Trúc Cơ kia, hắn lập tức ngất đi.
Thu…
Bắt một cái.
Phần phật, một cái vây đánh, chiến đội Tiên Ngục bao vây năm người còn thừa lại.
Nhiếp hồn nhiếp hồn nhiếp hồn...
Thần thông Nhiếp hồn có thể rung chuyển nguyên thần của Kim Đan tu sĩ, chớ nói chi là những tu sĩ Trúc Cơ này, bá bá bá vài đạo lam quang, chiến đội Tiên Ngục chỉ còn chờ đi lên hái trái cây là được.
Dưới Kim Đan, toàn bộ vô địch thủ!
Một phút đồng hồ sau, trong Tiên Ngục, lão Hắc đã thẩm vấn xong mới biết được: Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông và các môn phái hợp tác đã hạ lệnh, trong cảnh nội gặp được tất cả các tu sĩ, đều phải bắt trở về chờ xử trí...
Nói cách khác, vừa rồi người nọ nói “Tiếp nhận kiểm tra” chỉ là lời nói dối, mặc dù Tô Triệt thành thành thật thật tiếp nhận kiểm tra, bọn họ vẫn sẽ động thủ bắt người.
- Điên rồi, tất cả đều điên rồi, hoàn toàn bất kể hậu quả...
Trong nội tâm Tô Triệt thầm nói:
- Bọn họ dựa vào cái gì có lá gan làm địch cùng cả Tu Chân Giới? Những đại nhân vật Linh giới kia, rốt cuộc cho những môn phái này loại chỗ tốt nào?
Muốn phản hồi sư môn, ngoại trừ phải đi qua địa bàn của Thái Ất Môn, còn phải trải qua địa bàn của Huyết Thần Giáo hoặc là địa bàn của Vạn Quỷ Tông, Tô Triệt không cho là mình có năng lực một đường giết qua.
Đội tuần tra bình thường đương nhiên không sao cả, chỉ sợ là không may gặp được tu sĩ Kim Đan, vậy thì sẽ vô cùng khó coi.
Tô Triệt lấy ra một quả Độn Địa đan, tính toán đi xuống Ma giới dưới mặt đất, đi đường nhỏ dưới lòng đất, tương đối mà nói còn có thể an toàn một ít.
Tu Chân Giới hiện nay, so với Ma giới dưới mặt đất càng thêm hỗn loạn, lại nói tiếp, thật đúng là buồn cười đến cực điểm...
Vừa muốn nuốt Độn Địa đan, chợt nghe lão Hắc hô:
- Chủ nhân, chờ một chút.
- Chuyện gì?
Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.
Lão Hắc đang kiểm tra túi càn khôn của sáu tu sĩ Thái Ất Môn Trúc Cơ vừa rồi, phát hiện một loại gì đó rất thú vị.
- Cực Quang độn thiên phù?
Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra một quả linh phù màu xanh nhạt, lẳng lặng nghe lão Hắc giải thích.
- Chủ nhân, vừa rồi thẩm vấn tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ này, hắn nói, loại linh phù này có thể chế tạo ra một loại cực quang có tính chất đặc thù, trong mười tức, đề cao tốc độ phi hành gấp mười lần.
Lão Hắc giảng thuật kỹ càng nói:
- Đây chỉ là một tấm Cực Quang phù phẩm cấp bình thường, còn có thể mua được cao cấp, thậm chí Cực Quang phù đỉnh cấp. Nghe nói, Cực Quang độn thiên phù cấp cao nhất, có thể duy trì hiệu quả một phút đồng hồ.
- Bất quá, loại Cực Quang phù này, đối với tu sĩ phía dưới Kim Đan kỳ mới có tác dụng đầy đủ, đến trên người Kim Đan tu sĩ, hiệu quả cực kỳ bé nhỏ. Hơn nữa, sau khi sử dụng còn có thể tạo thành trình độ thương tổn nhất định đối với thân thể, cùng với một ít tai họa ngầm khác... Hơn nữa không dễ luyện chế, nên loại linh phù này ở Tu Chân Giới, một mực cũng không phải quá nổi danh.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê