The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 268-269: Diệt Lô
oạn Thiên Nhai đang đấu trên bầu trời, cùng với vài vị Kim Đan trưởng lão khác, thông qua thần thức bản thân, tất cả đều thấy được một màn này.
Ngoài khiếp sợ ra, nhưng trong nội tâm Đoạn Thiên Nhai khẽ động, nổi lên mừng rỡ nhàn nhạt. Nếu như Tô Triệt cùng Ngọc Thanh đều chết hết, như vậy trên Huyền Cơ Phong, còn ai có thể uy hiếp được mình...
Chỉ là, mừng rỡ cùng kỳ vọng vừa mới bay lên, trong chớp mắt đã biến mất tan tành.
Rầm, hai nơi gạch đá ngói vụn trong phế tích, đồng thời đứng lên hai bóng người.
Đoạn Thiên Nhai cùng người dưới cây đều sững sờ, ý nghĩ trong lòng hoàn toàn nhất trí:
- Như thế nào, hai người đều còn sống?
Đúng vậy, Tô Triệt và Ngọc Thanh đều còn sống, vị trí hai người cũng không quá cự ly ba trượng, thậm chí, ngay cả bộ dáng chật vật giờ khắc này, đều là giống như đúc.
Quần áo nghiền nát, đầu đầy bụi đất, trên mặt đen một chỗ, hồng một chỗ, giống như kẻ chạy nạn...
- Còn sống…
Tô Triệt và Ngọc Thanh liếc nhau một cái, đều là không tiếng động cười cười.
Đều còn sống, vậy là tốt rồi...
Nhiếp Hồn…
Đại Băng…
Hai huynh đệ lại liên thủ lần nữa, đang ở phía trước mấy trượng, một tu sĩ muốn xông lại nhặt lấy túi càn khôn, thân hình tiêu tán, hóa thành hạt cát, rơi lả tả trong phế tích.
Cái túi càn khôn kia, chính là của Ngọc Thanh vừa mới bị đánh bay, rơi xuống trên mặt đất.
Ken két...
Tô Triệt vặn vẹo cái cổ vài, vừa rồi, suýt nữa bị người gọt sạch đầu, may mắn là Long Hồn nghịch lân tự động hộ chủ, hơn nữa này chỉ là một cái nón tre trúc bình thường, cũng không phải là pháp bảo gì.
Nếu như không, kết cục thật đúng là không dễ nói.
- Kim Đan hậu kỳ, thật là đáng sợ. Nếu như không chú ý thì với tu vi Trúc Cơ kỳ của ta, một chiêu phải chết.
Tô Triệt vuốt cổ cùng vài vết thương trên cằm, trong nội tâm nghĩ mà sợ không thôi.
Bên kia, Ngọc Thanh cũng bị thương không nặng, chỉ có điều nội phủ bị chấn động, phun ra vài ngụm máu mà thôi. Đây đối với người tu tiên mà nói, sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.
Không hề nghi ngờ, trên người hắn cũng có dấu pháp bảo phòng ngự cao cấp.
- Các hạ thân là tiền bối Kim Đan hậu kỳ, lại ra tay với hai gã Trúc Cơ đệ tử của Thiên Huyền Tông ta, không biết là hạ thấp giá trị con người sao?
Người nói chuyện, chính là Đoạn Thiên Nhai đang du đấu cùng đối thủ, thân là đại sư huynh Huyền Cơ Phong, gặp được loại cục diện này, phải đứng ra nói chút gì đó mới đúng.
Bất quá cũng giới hạn là nói mà thôi, hắn không có lá gan xông lại giao thủ cùng một Kim Đan hậu kỳ, tựa như hắn không dám so chiêu với Huyền Cơ Tôn Giả vậy.
Huống hồ, Đoạn Thiên Nhai ước gì chứng kiến Tô Triệt và Ngọc Thanh bị người giết chết ở trước mặt mình, làm sao có thể thật sự chạy tới cứu viện.
Người đứng ở dưới tàng cây kia, căn bản là chẳng muốn đáp lời, vẫn là dựa vào thân cây, một bộ trời sập cũng không sợ hãi.
Trên đầu đã không có đấu lạp, lúc này mới thấy được diện mạo của hắn, bộ dạng hơn ba mươi tuổi, ngũ quan phi thường cường tráng, mùi vị nam nhân mười phần, không làm cho người ta phản cảm. Duy chỉ có hai mắt là âm trầm, phá hủy cảm giác chỉnh thể, không quá tương xứng cùng ngoại hình khí chất của hắn.
Đoạn Thiên Nhai không có can đảm xông tới giao chiến, bất quá, đã có hai tiểu tử không sợ chết kia, vẫn là ý chí chiến đấu sục sôi.
Pằng…
Ngọc Thanh thi triển một pháp thuật nho nhỏ trừ đi bụi, quét sạch bùn đất trên người trên mặt, quay đầu hỏi Tô Triệt:
- Có thể tái chiến không?
- Không có vấn đề gì cả.
Tô Triệt cười ha ha.
Hai người đối thoại cùng trạng thái lúc này, khiến cho tất cả mọi người chú ý việc này đều lòng mang kinh ngạc: chẳng lẽ, hai tên tiểu tử này còn muốn phát động phản kích đối với Kim Đan hậu kỳ kia sao?
Nếu thực như thế, kia không khác gì tự tìm đường chết.
- Vậy thì, tiếp tục liên thủ, chuẩn bị...
Ngọc Thanh nhìn người kia, trầm thấp nói ra.
Giờ phút này, ngay cả người đứng dưới gốc đại thụ kia cũng nhịn không được sinh lòng hiếu kỳ, vốn định thi triển thủ đoạn khác giết chết bọn họ trong nháy mắt ngay, hiện tại, ngược lại muốn xem xem, hai người bọn hắn còn có thể lăn qua lăn lại ra loại hình dạng nào?
- Động thủ.
Ngọc Thanh quát khẽ một tiếng.
Lả tả…
Tô Triệt và Ngọc Thanh cùng bay lên không, trong nháy mắt bay ra cự ly hơn mười trượng, bất quá, không phải đi xông về phía trước, mà là trốn về phía sau.
Đây chính là một Kim Đan hậu kỳ, chính là siêu cấp cường giả cấp bậc như sư tôn, vừa rồi có thể bảo trụ mạng nhỏ, đã là vạn hạnh, đầu óc hư mất mới có thể phát động phản kích với hắn.
Cho nên, vừa rồi Tô Triệt và Ngọc Thanh chỉ truyền âm trao đổi một chữ, mà nhìn hành động kia của bọn hắn, cái chữ này vô cùng đơn giản, chính là: trốn.
Chỉ là, chạy thoát sao?
Tô Triệt và Ngọc Thanh đều cho rằng chạy thoát, đánh cuộc đúng là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ kia khẳng định là nhân vật thủ lĩnh của đối phương, thân có chức trách khống chế toàn cục, không có khả năng tự mình chạy đi đuổi giết hai tiểu nhân vật như mình.
Phải nói là đoán không sai.
Người dưới tán cây âm thầm cười, chửi nhỏ một tiếng “hai tiểu tử dối trá”, lập tức, nhìn một thủ hạ của mình truyền âm hạ lệnh:
- Diệt Lô, bắt hai người kia trở lại, ta muốn sống.
Sở dĩ hạ lệnh bắt sống, đó là bởi vì, vừa rồi hai tiểu tử dối trá này ở giữa phối hợp mật thiết, làm cho hắn hồi tưởng lại một đoạn kinh nghiệm nhiều năm trước. Lúc đó, hảo huynh đệ của mình vẫn còn sống...
Bên kia, Tô Triệt và Ngọc Thanh đã bay ra khỏi phường thị, lao về phía trời nước bên ngoài đảo nhỏ mà bay đi.
Chỉ là, vừa bay không xa lắm, liền phát hiện một đạo thân ảnh đuổi theo phía sau. Mới đầu, cả hai người đều kinh hãi biến sắc, nhìn kỹ mới xác định, cũng không phải là người dưới tán cây kia.
- Không phải hắn là tốt rồi, thực nếu là người kia, mình và Ngọc Thanh sư huynh cũng chỉ có thể phân đường mà chạy, ai bị đuổi kịp, chỉ có thể là tự nhận xui xẻo.
Trong nội tâm Tô Triệt âm thầm may mắn:
- Nếu là những người khác, liên thủ ứng đối mà nói, ngược lại còn có một đường sinh cơ.
Vừa rồi ở trong phường thị, người có thực lực mạnh nhất chính là gia hỏa Kim Đan hậu kỳ kia, nếu hắn có chủ tâm muốn giết chết hai người Tô Triệt, thì không có người có thể ngăn lại. Bởi vậy, Tô Triệt và Ngọc Thanh mới có thể không chút do dự trốn thoát.
Tốc độ người đuổi theo rất nhanh, hơn mười tức đi qua, thì đuổi tới cự ly hai trăm trượng, cái này liền tiến nhập phạm vi dò xét của lão Hắc.
- Chủ nhân, chỉ là Kim Đan sơ kỳ.
Trong nội tâm Tô Triệt lên tiếng, lập tức nhìn Ngọc Thanh truyền âm:
- Sư huynh, người tới chỉ là Kim Đan sơ kỳ, lại dẫn hắn bay xa chút ít, sau đó quay đầu trở lại chiến một trận, như thế nào?
- Hảo.
Ngọc Thanh trả lời cực kỳ dứt khoát.
Lại bay hơn mười tức, cự ly gần hơn đến hơn mười trượng, người đuổi theo kia đang định ra tay, đã nhìn thấy hai tên tiểu tử phía trước kia tách ra, giống như là muốn chia làm hai đường mà chạy.
- Sư huynh ra lệnh, là muốn ta bắt sống hai tên tiểu tử kia trở về, nếu bọn họ chia làm hai đường mà chạy, vậy có thể có chút phiền phức.
Tu sĩ có tên Diệt Lô kia vừa mới nghĩ đến vấn đề này, liền bị tập kích...
Nhiếp Hồn…
Tô Triệt mạnh mẽ quay người lại, mi tâm phát ra một đạo lam quang.
Tốc độ ánh sáng, mặc dù là tu sĩ Kim Đan cũng trốn không thoát. Trừ khi, có thể sớm dự phán động cơ của đối thủ, Diệt Lô vừa mới do dự một chút, thì bị đạo lam quang này chiếu vào.
Ông...
Tuy tu vi của Diệt Lô là Kim Đan sơ kỳ, nhưng cũng bị thần thông Nhiếp Hồn rung chuyển nguyên thần, thần trí loạn lên...
Thần thông Nhiếp Hồn của Tô Triệt, đến từ một kiện Linh bảo trung phẩm, đã từng khiến cho Huyền Cơ Tôn Giả nếm qua quả đắng, uy lực cực kỳ cường hãn.
Bất quá, sau khi chuyển biến thành thần thông của bản thân Tô Triệt, thì nhận lấy trình tự tu vi hạn chế, dùng để đối phó Kim Đan tu sĩ có chút miễn cưỡng.
Nhưng chỗ tốt là, môn Thần thông này cũng có tính tăng lên vô hạn, theo tu vi Tô Triệt đề thăng, uy lực cũng sẽ càng ngày càng cường đại.
Đại Băng…
Thừa cơ hội tốt này, Ngọc Thanh đánh ra một quyền, quyền ấn cự đại đánh trúng giữa thân hình của Diệt Lô.
Phanh…
Kết quả giống như Tô Triệt và Ngọc Thanh dự đoán, chỉ kích lui hắn ra ngoài, không có làm hắn bị thương.
Đạo lý đồng dạng, Đại Băng thần quyền của Ngọc Thanh, cũng là bởi vì tu vi không đủ, dùng để đối phó cường giả Kim Đan, chỉ có thể tạo được hiệu quả dùng sức đẩy một cái, muốn làm đối phương bị thương, không có khả năng.
Mượn cơ hội này, Tô Triệt và Ngọc Thanh một đường lao nhanh, càng kéo cự ly ra một ít.
Mục đích rất đơn thuần, chính là muốn bay ra xa một ít, miễn cho bị đồng bọn hắn lại truy tới.
Diệt Lô tức giận vô cùng, nhất thời chủ quan, lại bị hai tiểu tử Trúc Cơ trung kỳ đánh một quyền, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Gia tốc, truy…
Lại một lần nữa gần hơn đến cự ly trăm trượng, Tô Triệt và Ngọc Thanh cảm giác không sai biệt lắm, vì vậy, song song đều triệu ra giúp đỡ.
Lúc này thật đúng là không hề bảo lưu lại, tất cả những gì mình có đều phô bày ra.
Ngọc Thanh có ba sự giúp đỡ, ngoại trừ một đầu Linh sủng Ngân Lang, còn có hai khôi lỗi chiến đấu hình người.
Lại nhìn Tô Triệt, khá lắm, phần phật a, triệu ra nguyên một đoàn đội, Tu La, Xà Nữ, tiểu Giao Long, mười con Quỷ tướng.
Thần sắc Ngọc Thanh cổ quái liếc nhìn hắn, lúc này mới chính thức hiểu được, hắn từng nói qua “một đại gia tử” là khái niệm bực nào.
Không có biện pháp, Trúc Cơ kỳ muốn đối kháng Kim Đan kỳ, ngoại trừ dựa vào nhân số, thì không có những thứ biện pháp tốt gì khác. Trừ khi, Tô Triệt và Ngọc Thanh cũng có thể như Thiên Âm, lấy ra một kiện Đạo khí thượng phẩm, nhẹ nhàng gõ một cái...
Diệt Lô đuổi theo mà đến, đột nhiên bị đội hình cường đại hiện ra trước mắt làm cho kinh ngạc một chút, chỉ là nhìn kỹ, thực lực tất cả đều là Trúc Cơ kỳ, cũng yên tâm hơn.
Tổng cộng không tới hai mươi Trúc Cơ kỳ, chỉ có thể làm cho một Kim Đan kỳ thêm chút ít phiền toái mà thôi, muốn thủ thắng, căn bản không có khả năng. Trừ khi mình nguyện ý đứng bất động, để bọn họ tùy ý cuồng oanh loạn tạc.
- Vị tiền bối này, xưng hô như thế nào?
Tô Triệt chắp tay hỏi.
- Diệt Lô.
Diệt Lô nhàn nhạt nói ra, vốn là định khinh thường trả lời hắn, bất quá, hai tiểu tử kia biểu hiện ra ngoài các loại năng lực, xem xét cũng không phải là người thường, miễn cưỡng có tư cách đối thoại cùng mình.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục kêu lên:
- Giết hắn đi, chủ nhân, danh tự rõ ràng cho thấy xung đột cùng ngươi.
Đúng vậy, Tô Triệt chủ tu hỏa hệ, mà tên người kia lại là Diệt Lô, xem linh lực ba động của hắn, lại là chân nguyên thổ hệ, xác thực tương khắc với Tô Triệt.
Có chút hỏa diễm, dựa vào thủy là diệt không xong, xác thực cần dùng thổ để phong...
Tô Triệt quay đầu nhìn Ngọc Thanh nói ra:
- Không chết không ngớt.
- Chính hợp ý huynh.
Ngọc Thanh cũng là chiến ý cuồn cuộn.
Diệt Lô không tiếng động cười cười, cho rằng hai tên tiểu tử này thật đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp, lời nói gì cũng dám nói...
Nhiếp Hồn.
Tô Triệt bạo phóng ra, lam quang ở mi tâm chợt hiện, mười con Quỷ bộc nhào tới.
- Còn dùng một chiêu này?
Diệt Lô cười hèn mọn, nguyên thần ngưng tụ, chỉ bằng kháng lực bản thân, thì có thể chống lại nhiếp hồn chi lực, phương diện thần trí không có thể ảnh hưởng.
Bất quá, Tô Triệt muốn đúng là loại cục diện này, muốn hắn ngăn cản Nhiếp Hồn của mình, mới phải đứng ở tại chỗ chờ bị đánh. Nếu không, một khì bị hắn triển khai thân pháp, nhóm người mình công kích, muốn chạm đến hắn cũng khó khăn.
Răng rắc…
Lôi Điện của Tiểu Giao Long bổ tới trước nhất.
Phanh…
Đại Băng thần quyền của Ngọc Thanh cũng lao qua, đồng thời, hai khôi lỗi chiến đấu của hắn cũng xông tới.
Hô…
Xà Nữ huy động Hỏa Phượng Bảo Phiến, ngưng tụ áp súc cổ Tam Muội Chân Hỏa kia thành một cây hỏa vũ, cũng kích phát qua.
Xích…
Ngân Lang linh sủng của Ngọc Thanh mở miệng rộng ra, phun ra một đạo phong nhận màu xanh nhạt dài vài thước.
Oanh ầm ầm...
Một vòng đả kích này toàn bộ trúng mục tiêu, trước người hắn tách ra khói lửa chói mắt.
Đợi cho khói lửa tan hết, chỉ thấy được, Diệt Lô có tu vi Kim Đan bình yên vô sự trôi nổi ở giữa hư không, áo bào trên người cũng là sạch sẽ, không hề thay đổi.
Hô…
Hắn chỉ phất một tay, chân nguyên cường đại ba động, quét sạch mười con quỷ tướng cùng mấy khôi lỗi chiến đấu qua một bên.
- Không thể làm như vậy được.
Diệt Lô cười nhạt nói:
- Gãi ngứa cũng ngại không đủ, các ngươi sẽ không phải chỉ có nhiêu đó chứ?
Chớ trách hắn kiêu ngạo như thế, Kim Đan cùng Trúc Cơ ở giữa cách nhau rất xa, giống như Trúc Cơ và Luyện Khí.
Mặt khác, nếu như Tô Triệt quay mắt về phía hai mươi tu sĩ Luyện Khí hợp lực công kích, cũng sẽ dễ dàng thoải mái như vậy.
Không chết không ngớt?
Ai sẽ chết?
Nhóm người Tô Triệt liên hợp đả kích, đối với Diệt Lô mà nói giống như gãi ngứa, căn bản không có cách nào xuyên thấu khí kình hộ thân của hắn.
Đương nhiên, Tô Triệt và Ngọc Thanh cũng đã nhìn ra, áo bào của hắn là một pháp bảo phòng ngự phẩm cấp không thấp, ít nhất là Linh khí cực phẩm, thậm chí có khả năng đạt đến cấp bậc Bảo khí.
Nếu thật là một kiện pháp bào Bảo khí, như vậy, lực công kích của Quỷ bộc và khôi lỗi chiến đấu, căn bản không có khả năng phát ra bất cứ tác dụng gì, tiến đến phụ cận cũng chỉ là chịu chết...
Vì vậy, Tô Triệt và Ngọc Thanh cải biến sách lược, đều tự triệu hồi quỷ bộc cùng khôi lỗi trở về, ngăn cản trước người, trở thành phòng ngự sống.
- Chuẩn bị xong chưa?
Ngữ khí của Diệt Lô hời hợt, tràn đầy ý tứ hàm xúc:
- Vậy thì tới phiên ta.
Thoại âm vừa rơi xuống, lả tả hai cái, chỉ bằng chân nguyên chi lực bản thân chém ra hai đạo kình khí, hóa thành hai đạo đao mang hình Nguyệt Nha, phân biệt công kích về phía Tô Triệt cùng Ngọc Thanh.
Ngăn cản…
Loại tình huống này, né tránh càng thêm nguy hiểm, chỉ làm thân hình của mình bạo lộ dưới công kích sau đó của Diệt Lô.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê