Thất bại rất cần cho sự trải nghiệm và trưởng thành của mỗi chúng ta. Tất cả những gì tôi đạt được ngày hôm nay đều do trước đây tôi dám cho phép mình phạm sai lầm.

Rick Pitino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 263-264: Huyền Cơ Lo Lắng
uống hồ, có vô số người có thể chứng minh, người hành hung chính là hai vị Nguyên Anh Lão tổ của Thái Ất Môn. Đối với điều này, Thái Ất Môn lại không giải thích sao cho hợp lý được, chỉ có thể hướng các phái Tiên đạo phát ra thỉnh cầu cầu viện...
Kế tiếp, Huyền Cơ Tôn Giả giảng thuật tính nghiêm trọng của trận tranh chấp này kỹ càng, trọn vẹn nói nửa canh giờ. Nói tóm lại, căn nguyên vấn đề xác thực xuất phát từ Thái Ất Môn. Thái Ất Môn chỉ vẹn vẹn có bốn vị Nguyên Anh Lão tổ, trong đó hai người lại làm ra cử động điên cuồng như thế, ngay cả những Ma đạo cự phách kia cũng phải nói một tiếng “theo không kịp” mới được.
Nhưng phàm là người có suy nghĩa liền có thể nhìn ra, trong chuyện này tất có âm mưu, rất có thể sẽ nhấc lên một hồi đại loạn của cả Tu Chân Giới.
Vì vậy, Tiên đạo môn phái đồng khí liên chi làm ra quyết định nhất trí, toàn lực trợ giúp Thái Ất Môn, kinh sợ hai đại môn phái Ma đạo, làm cho bọn họ không dám mở rộng chiến tranh.
Về phương diện khác, Vạn Quỷ Tông và Huyết Thần Giáo cũng vui vẻ khi thấy Tiên đạo cửu đại môn phái đến trợ giúp. Nói như vậy, bọn họ cũng có lý do kéo dài thời gian khai chiến, cũng có thể có cách giải thích cho tất cả các môn đồ trong phái, trên mặt mũi cũng sẽ đẹp mắt một ít.
Dù sao, tất cả mọi người đều tinh tường, một khi khai chiến, chẳng khác gì là rút lui, trúng kế, làm thỏa mãn ý nguyện của kẻ chủ mưu.
Nghe xong Huyền Cơ Tôn Giả giảng thuật, lúc này Tô Triệt mới biết được tiền căn hậu quả của lần đau khổ kia.
Đầu tiên, chính là bởi vì mình muốn đi Thái Ất Môn hoàn thành nhiệm vụ môn phái trao đổi, mới có thể gặp phải trường tai nạn Kinh Hồn Lĩnh kia.
Bởi vì phường thị Kinh Hồn Lĩnh vừa vặn ở vào chỗ giao hội giữa Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông cùng Huyết Thần Giáo, cũng chính là khu vực tục xưng không ai quản lý.
Còn có nữa là, nếu như không có Quỷ Cơ bức bách mình đi Phong Lôi tuyệt địa thu thập Hắc Vực tiên liên, cùng với về sau Ma đạo truy nã, mình còn có thể đụng vào dòng nước xoáy của trường âm mưu kia.
Làm không tốt, trên đường đi còn gặp được những sự tình phiền toái khác. Tóm lại, đã đụng vào dòng nước xoáy này, vô luận như thế nào, đoạn thời gian đó cũng sẽ không dễ chịu...
Nghĩ tới đây, một chút oán khí còn sót lại trong nội tâm của Tô Triệt đối U Ngăn Quỷ Cơ, đã tiêu tán không còn. Dù sao, không có nàng bức bách, về sau mình cũng không được mấy trận cơ duyên kia.
Lúc này, lại nghe Huyền Cơ Tôn Giả nói ra:
- Lúc này đây tiếp viện, sẽ do Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão tự mình dẫn đội, ngoại trừ hơn mười vị Kim Đan trưởng lão của Chiến Đường ra, Thập đại chính phong cũng phải phái ra ít nhất ba mươi tên đệ tử Trúc Cơ kỳ trẻ tuổi trở lên.
Huyền Cơ Tôn Giả nhìn mọi người chung quanh nói:
- Ba mươi sáu người các ngươi, chính là tinh anh trong mấy ngàn đệ tử Huyền Cơ Phong ta, lúc này đây, đều phải đi theo Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão ma luyện một phen.
- Vâng, sư tôn.
Chúng đệ tử đều gật đầu đồng ý.
- Còn có một chuyện phi thường trọng yếu...
Tầm mắt Huyền Cơ Tôn Giả lướt qua hàng đệ tử chân truyền phía trước, sau đó rơi xuống trên người Tô Triệt nói:
- Chưởng Giáo Chí Tôn truyền xuống khẩu dụ, lúc này tiếp viện, đối với cả Tu Chân Giới mà nói, đều có thể được xưng tụng ý nghĩa trọng đại, nếu có đệ tử nội môn nào cơ duyên xảo hợp lập công lớn, có thể đặc biệt đề thăng làm đệ tử chân truyền, không cần phải đợi tới nội môn đại bỉ một năm sau.
- A?
- Phải không?
Hơn hai mươi đệ tử nội môn không khỏi tinh thần đại chấn, vui mừng lộ rõ trên nét mặt. Bởi vì, loại lập công này, trình độ rất lớn đều là dựa vào nhân tố vận khí, mà không phải thực lực bản thân.
Nếu như so đấu vận khí, người người đều có cơ hội. Nếu không mà nói, những người khác đương nhiên không dám cạnh tranh cùng yêu nghiệt như Tô Triệt và Ngọc Thanh. Cho nên, cũng chỉ có Tô Triệt và Ngọc Thanh là thần sắc lạnh nhạt, mặc dù lúc này không có cách nào lập công, nội môn đại bỉ một năm rưỡi sau, đồng dạng còn có cơ hội.
Tầm mắt Huyền Cơ Tôn Giả lại rơi xuống trên người thập đại Đệ tử chân truyền hàng phía trước, sắc mặt nghiêm túc, ngữ khí tăng thêm nói:
- Các ngươi, thập đại đệ tử chân truyền của bổn tọa, cũng đừng tưởng rằng lúc này đây chỉ là đi xem náo nhiệt. Nói thật cho các ngươi biết, nguy cơ của các ngươi đã đến.
Thập đại Đệ tử chân truyền lập tức ngồi nghiêm chỉnh, thở cũng không dám thở gấp...
- Ý tứ của Chưởng Giáo Chí Tôn cùng tứ đại Thái thượng trưởng lão là, thông qua hành động tiếp viện lúc này đây, thuận tiện tiến hành khảo hạch lần thứ nhất đối với một trăm đệ tử chân truyền trong môn phái. Ít nhất, phải gỡ xuống năm danh ngạch. Nói cách khác, nếu biểu hiện của các ngươi không tốt, khó coi mà nói, có thể trở thành năm người không may này.
Huyền Cơ Tôn Giả đối đãi với đệ tử chân truyền hình như là phá lệ nghiêm khắc, hừ lạnh nói:
- Kỳ thật, ta cũng đồng ý cách làm này, những kẻ đức hạnh không tốt, khó coi, tâm cơ không tinh khiết, không muốn phát triển, không xứng được môn phái trọng điểm bồi dưỡng, nên tước đoạt thân phận chân truyền của bọn họ. Giờ mẹo ngày mai, tiến đến Chưởng giáo đại điện tập hợp, các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Nói xong những lời cuối cùng này, Huyền Cơ Tôn Giả phiêu nhiên rời đi, chỉ có điều đã lặng lẽ truyền âm cho Tô Triệt, bảo hắn nửa canh giờ sau lại tới một lần nữa.
Chúng đệ tử ra khỏi Kim Điện, trên cơ bản đều là bay đến Vật Hoa Phong.
Sáng sớm ngày mai phải lên đường, xác thực là cực kỳ vội vàng, phải nắm chặt thời gian đi Vật Hoa Phong mua các loại vật tư. Thời khắc mấu chốt, trong tay nhiều hơn một tấm linh phù, nói không chừng có thể tạo được tác dụng chuyển bại thành thắng.
Sau nửa canh giờ, Tô Triệt lại đi vào Kim Điện lần nữa, ngồi xuống trước mặt Huyền Cơ Tôn Giả.
- Hôm qua ta bói cho mình một quẻ...
Thần sắc Huyền Cơ Tôn Giả ngưng trọng nói:
- Lại tính đến trong mấy ngày gần đây, sợ có nỗi đau tang tử. Chỉ là ta không có con nối dõi, như vậy, quẻ này sẽ dính trên người môn hạ đệ tử. Tính đi tính lại, trong hàng đệ tử, ngươi mới là người ta coi trọng nhất, cho nên mới gọi ngươi lại dặn dò một chút.
Lời nói này làm cho Tô Triệt cảm động không thôi, sư tôn chẳng khác gì là biến tướng thừa nhận, đã coi mình thành người thân nhất, giống như nhi tử thân sinh vậy.
Huyền Cơ Tôn Giả tiếp tục nói:
- Bất quá, dù sao cũng là phàm nhân bói toán, giờ linh giờ mất, không có khả năng phi thường chuẩn xác. Cho nên, hành động tiếp viện của môn phái lúc này, có tham gia hay không, còn phải do ngươi quyết định.
- Sư tôn, ngươi dứt khoát bói cho ta một quẻ, không phải là càng thêm rõ ràng sao?
Tô Triệt đề nghị nói.
Huyền Cơ Tôn Giả khoát khoát tay, nghiêm mặt nói ra:
- Bói toán chi đạo, không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin, ta tính cho mình hơn một trăm năm, lúc này mới có thể chứng thực. Tính người khác, khẳng định tính không chính xác.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, hơi chút cân nhắc, rồi mới lên tiếng:
- Sư tôn, chính ta cũng dự cảm được, lần này xuất môn, con đường phía trước nhấp nhô, có thể là cực kỳ hung hiểm. Bất quá, lại không muốn bị những hung hiểm này dọa lùi, vẫn là muốn khiêu chiến chính mình.
- Chỉ biết ngươi sẽ quyết định như thế.
Huyền Cơ Tôn Giả nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ động, từ trong vòng tay trữ vật lấy ra một thanh Tiểu Kiếm vàng rực.
Tô Triệt coi như là người tinh mắt, lập tức đoán được, đây không phải một thanh phi kiếm, mà là một Phù Bảo.
- Phù Bảo công kích Kim hệ. Thật không ngờ trong tay sư tôn lại có một kiện như thế.
Tô Triệt âm thầm đoán:
- Bởi vì, sư Tôn chủ tu chính là công pháp kim hệ?
- Tuy tu vi tiến cảnh của ngươi cực nhanh, nhưng dù sao thời gian nhập môn cũng quá ngắn, rất nhiều kỹ năng pháp thuật không có thời gian nắm giữ.
Huyền Cơ Tôn Giả đưa thanh Phù Bảo này tới:
- Đối mặt hạng người thực lực cao cường, ngươi sẽ rơi xuống hạ phong tuyệt đối. Kiện Phù Bảo này, bên trong chứa ba đạo kiếm khí kim hệ. Mỗi một đạo kiếm khí, tương đương với một kích toàn lực của ta. Ở dưới tình huống xuất bất kỳ ý, có thể đánh chết Kim Đan trung kỳ. Nhớ kỹ, chỉ có ba đạo, ngươi phải cố gắng lợi dụng.
Một món lợi khí công kích như vậy, Tô Triệt đương nhiên là trông mà thèm cực kỳ, nhưng giờ phút này vẻ mặt lại đau khổ nói ra:
- Sư tôn a, nguyên thần của ta còn không có thành hình, làm sao sử dụng Phù Bảo a?
Theo như thường quy mà nói, uy lực của linh phù thượng phẩm, tương đương với một kích toàn lực của Trúc Cơ tu sĩ, cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ trở lên mới có thể chế thành.
Nhưng mà lúc sử dụng, chỉ cần đưa chân khí vào là có thể kích phát; Linh phù Cực phẩm, đều là xuất phát từ trong tay Kim Đan tu sĩ, uy lực tương đương với một kích toàn lực của Kim Đan tu sĩ, phải dựa vào chân nguyên mới có thể kích phát, bình thường đều là lợi khí chiến đấu của tu sĩ Trúc Cơ.
Phù Bảo, ít nhất cũng phải là tu vi Kim Đan hậu kỳ mới có thể chế thành, dựa vào nguyên thần chi lực kích phát.
Chỉ là, người tu tiên phải kết thành Kim Đan, mới có thể khiến nguyên thần thành hình, ngưng tụ ra nguyên thần chi lực thật sự. Tô Triệt chẳng qua là Trúc Cơ kỳ, xác thực không có tư cách sử dụng Phù Bảo.
- Ngươi tưởng vi sư già rồi nên hồ đồ, ngay cả một ít chuyện này cũng không thể nghĩ được sao?
Huyền Cơ Tôn Giả cố ý phụng phịu nói ra:
- Ta đã ngưng kết một tia nguyên thần chi lực ở phía trên, ngươi có thể tùy ý kích phát.
- Cái gì?
Tô Triệt quá sợ hãi, rung giọng nói:
- Sư tôn, ngươi có thể nào... có thể nào làm như vậy chứ.
Chẳng trách Tô Triệt ngạc nhiên, vì nguyên thần chi lực đối tu sĩ cấp cao mà nói, chính là một loại năng lượng quý giá nhất, tương đương với linh hồn chi lực của một người.
Huyền Cơ Tôn Giả nói hắn ngưng kết một tia nguyên thần chi lực trên một kiện Phù Bảo, hai chữ “ngưng kết” này thật sự là nói vô cùng hời hợt. Xác thực mà nói, phải là hắn phân liệt ra một tia nguyên thần, ngưng tụ ở trên Phù Bảo, đối với hắn mà nói, tương đương với một phần tổn thất không nhỏ. Nhất là, hắn đang đứng ở trước mắt Ngưng Anh rất quan trọng yếu, tổn thất mảy may, đều tạo thành hậu quả khó có thể đoán trước.
- Làm cũng đã làm, giờ phút này nhắc lại thì có ích gì chứ!
Huyền Cơ Tôn Giả nhàn nhạt nói ra:
- Bất quá là một tia nguyên thần mà thôi, tu dưỡng mấy tháng, là có thể tu bổ trở lại, ngươi không cần ngạc nhiên như vậy.
- Sư tôn...
Tô Triệt cũng không biết nói cái gì cho phải.
- Ngươi đã muốn đi, ta cũng không ngăn cản ngươi.
Huyền Cơ Tôn Giả vứt miếng Phù Bảo này tới, trầm giọng nói ra:
- Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng ta, chớ để một quẻ kia của ta linh nghiệm.
- Vâng, sư tôn.
Tô Triệt tiếp được Phù Bảo nặng như núi của sư tôn, dùng sức gật đầu đáp ứng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc nhỏ giọng thầm nói:
- Càng ngày càng cảm thấy, người sư phụ này của chủ nhân, đạt đến một trình độ nào đó.
Một đêm không nói chuyện, Tô Triệt cũng không cần đi Vật Hoa Phong mua sắm cái gì, huống hồ, chỗ đó cũng không mua được đồ tốt gì.
Sáng sớm ngày thứ hai, sắc trời vừa sáng, hơn hai trăm đệ tử của Thiên Huyền Tông, đã tụ tập đến trước quảng trường của Chưởng giáo đại điện.
Tô Triệt yên lặng tính toán, chỉ riêng Kim Đan tu sĩ, cũng có hơn bốn mươi người, hơn nữa còn có Nguyên Anh kỳ Tử Tiêu trưởng lão, cái này có thể được xưng tụng một cổ thực lực phi thường hùng hậu.
Hành động tiếp viện lần này, ý nghĩa trọng đại, Chưởng Giáo Chí Tôn tự mình tiễn đưa cho mọi người, một phen bao hàm khích lệ cùng chúc phúc, đọc diễn văn cũng là tránh không khỏi.
Cách Thái Ất Môn ước chừng mười mấy vạn dặm, vì tiết kiệm thời gian, Thiên Huyền Tông xuất động một kiện pháp bảo phi hành cấp Linh bảo, tên là Mênh Mông tinh thuyền.
Vẻn vẹn từ ngoại hình mà xem, đây là một chiến thuyền chiều dài chỉ có hơn mười trượng, kỳ thực, không gian bên trong đủ để chứa mấy vạn người.
Muốn làm cho Mênh Mông tinh thuyền đạt tới tốc độ nhanh nhất, nghe nói, ít nhất cần hai vị Nguyên Anh Lão tổ, hoặc là hai mươi vị Kim Đan trưởng lão, hợp lực điều khiển mới được.
- Các tiểu tử, lên thuyền.
Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão đứng ở lối vào buồng nhỏ hướng mọi người vẫy vẫy tay.
Trong nội tâm Tô Triệt cười cười, tính cách của vị Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão này, thật đúng là tiêu sái vô kỵ, bất kể là khi nào nhìn thấy hắn, trên mặt đều treo một tia tiếu dung không đếm xỉa tới. Giống như là trời sụp xuống, cũng sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
Mọi người theo thứ tự tiến nhập Mênh Mông tinh thuyền, Tô Triệt tò mò đánh giá mọi nơi, này còn là lần đầu tiên tiến vào không gian pháp bảo của người khác.
Không gian bên trong Mênh Mông tinh thuyền, so với Tiên Ngục, vậy thì nhỏ hơn rất nhiều, chiều dài cùng độ rộng, bất quá là mấy trăm trượng mà thôi.
Bất quá, đối với trong trang sức không gian, Thiên Huyền Tông xem như là hao tốn một phen công phu, liếc nhìn lại, giống như là một hoa viên.
Mặt cỏ xanh nhạt, bụi hoa thanh nhã, hồ nước, hòn non bộ, cái gì cần có đều có.
Những hàng liễu xanh um, còn có thể chứng kiến vài phòng xá tạo hình tinh mỹ, đoán chừng là vì lúc phi hành đường dài, cung cấp cho các trưởng lão một phòng ở để nghỉ ngơi.
- Mênh Mông tinh thuyền ngày đi mười vạn dặm, thuộc loại phi hành đường dài, mới cần chỗ dừng chân nghỉ ngơi cho các trưởng lão?
- Tu Chân Giới rốt cuộc lớn bao nhiêu?
Giờ khắc này, Tô Triệt không khỏi sinh ra một ý nghĩ, sinh thời, nhất định phải đi khắp cả Tu Chân Giới, nhất định phải tự mình nghiệm chứng tráng lệ cùng bao la của nó...
Mênh Mông tinh thuyền ngày đi mười vạn dặm, trong đêm cùng ngày thì chạy tới Thái Ất Môn.
Nhìn về Thái Ất Môn nơi xa, giờ khắc này Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
- Vượt qua bao nhiêu trắc trở, cuối cùng vẫn phải đến nơi này.
Thái Ất sơn môn, không phải diện tích bao la giống như Thiên Huyền sơn mạch, chỉ vẹn vẹn có năm tòa núi lớn mà thôi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê