Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 241-242: Đối Chất
au khi hạ xuống, hắn đã bị lão Hắc chém một cái, cùng với một cái khí kình công kích của Xà Nữ, Phong Hỏa đạo bào không hổ là bảo vật phòng ngự khó được, lão gia này chỉ có chòm râu run rẩy, nhưng không có bị thương.
Nhưng mà, chiến phủ của lão Hắc lại phá vỡ phòng ngự của hắn mà vào trong, suýt nữa bổ trúng ngực của hắn, điểm này, ngược lại làm cho đại chưởng quầy một thân mồ hôi lạnh.
- Đây là loại vũ khí nào, lại có thể cưỡng chế đột phá phòng ngự của ta?
Kinh hãi thì kinh hãi, hắn thông qua thần thức cũng nhìn thấy, trên đỉnh đầu xoay quanh một đầu Giao Long to và dài, chỉ bằng hai cây ngân tu kia liền biết, Lôi Điện vừa rồi kia, chính là nó bắn ra.
Một Long, một xà, một ma, cả ba đều to lớn, vừa mới hiện ra là nhét đầy căn phòng.
Bởi vậy, đại chưởng quầy râu tóc hoa râm, đã triệt để không có không gian hoạt động.
Mặc dù là hình thức không ổn, bất quá, dù sao tu vi của đại chưởng quầy cũng là Trúc Cơ hậu kỳ, mặc dù lấy một địch ba, cũng không có thể bị thua rất nhanh.
Trừ khi, còn có gì có thể làm hắn khốn đốn thêm chút nữa.
Ông...
Một quả Ngọc Hoàn trong suốt bay đến giữa không trung mật thất, lập tức tạo thành lao lung.
Đại chưởng quầy chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, giống như là lưng đeo một tòa núi lớn, hơn nữa, lại bị vô số dây thừng bao vây thân thể, lúc này hắn muốn làm bất kỳ động tác nào, đều phải cố gắng gấp mười lần lúc trước mới được.
Cực phẩm Ngọc Hoàn, lực vây hãm tương đối cường hãn, nhưng mà dùng để đối phó một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, xác thực hiệu quả có chút không được tốt.
Bất quá, giờ phút này trong hoàn cảnh nhỏ hẹp, thực sự có thể cấu thành phức tạp thật lớn cho đại chưởng quầy, không khác gì đã tuyết còn thêm sương.
Nhân cơ hội này, lão Hắc, Xà Nữ, tiểu Giao Long, lại bỏ đá xuống giếng lần nữa, oanh ầm ầm, tất cả công kích đều nhằm vào hắn. Trong chớp mắt, phòng ngự của tên đại chưởng quầy lung lay sắp đổ, như đèn dầu sắp tắt.
Tuy nói năng lực cận thân tác chiến, nhân loại khẳng định không bằng yêu ma hai tộc, chỉ là, bị ba yêu ma đánh như thế, đại chưởng quầy thân là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đó cũng là không có thể nhẫn.
- Đáng giận…
Đại chưởng quầy ngạnh kháng đả kích, thà rằng bị thương, cũng muốn phát động Hỏa Phượng Phiến, đốt chúng nó thành tro tàn.
Hô ~~~
Chân nguyên kích phát, một cổ chân hỏa màu da cam từ trong Hỏa Phượng Phiến bay ra, chỉ cần trong nháy mắt, là có thể tràn ngập cả gian mật thất. Đại chưởng quầy có Phong Hỏa đạo bào bảo vệ, tự thân lại là Luyện Đan Sư, chủ tu chân nguyên hỏa hệ, không sợ nhất chính là chân hỏa đốt cháy.
Sưu, sưu, sưu...
Chỉ là, làm hắn thật không ngờ chính là, một đám chân hỏa từ trong Hỏa Phượng Phiến bay ra, chẳng những không có khuếch tán ra, ngược lại biến thành một hoả tuyến dài nhỏ, trên không trung kéo lê một đường vòng cung, bay đi ra đằng sau...
Đại chưởng quầy mạnh mẽ quay đầu lại, kinh ngạc chứng kiến, tiểu tử nằm bàn dưới kia, trong tay cầm một cái hồ lô, đang nhìn mình cười âm hiểm.
Hỏa Phượng Phiến phun ra Tam Muội Chân Hỏa, lại bị cái tiểu hồ lô kia hút vào.
Không chỉ có như thế, ngay cả hỏa quang trên người của mình kia, cũng đã là hào quang ảm đạm, hỏa lực không còn.
- Linh bảo Hỏa hệ?
Đại chưởng quầy giật mình, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Hồ lô vừa ra, chung quanh không hỏa.
Hắn là người biết hàng, liếc mắt liền nhận ra, Thanh Đồng hồ lô trong tay Tô Triệt kia, chính là một Linh bảo uy lực khó lường.
Bùm…
Trong khi hắn khiếp sợ, đại chưởng quầy lại bị một cái đuôi rắn to và dài đập trung lồng ngực, bởi vì uy lực của Phong Hỏa đạo bào hoàn toàn biến mất, một kích này, trực tiếp đập bay hắn, hơn nữa là miệng phun máu tươi, bị thương không nhẹ.
Phải biết rằng, tu vi của Xà Nữ cao nhất, công kích của nàng đối với đại chưởng quầy mà nói, là có uy hiếp lớn nhất.
Răng rắc…
Lại một đạo thiểm điện rơi xuống đầu, đại chưởng quầy thân ở giữa không trung, đã bị bổ một cái.
Pằng…
Lão Hắc lại đánh một quyền hung mãnh ở giữa ót của hắn.
Sở dĩ không cần búa, đó là bởi vì thu được tâm linh truyền âm của Tô Triệt, muốn bắt sống Luyện Đan Sư lục phẩm này, sau này còn có trọng dụng.
Lại không nghĩ rằng, vẫn là đánh giá thấp lão già Trúc Cơ hậu kỳ này, một quyền hung ác như thế, lại không có thể kích hắn chóng mặt.
- A…
Đại chưởng quầy nổi giận gầm lên một tiếng, khí kình toàn thân như núi lửa phun trào, oanh kích xuống, hướng bốn phương tám hướng đánh ra.
Ầm ầm…
Không chỉ có kết giới ngăn cách của gian mật thất này triệt để bị nghiền nát, cả tòa Linh Bình Huyền Đan, cũng ầm ầm sụp xuống. Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bi phẫn đánh ra một kích, xác thực không thể khinh thường
Đương nhiên, bọn người Tô Triệt cũng không phải phế vật, kịp thời phóng khí kình ra ngoài, gạch đá rơi xuống đều bị đẩy ra, không có khả năng bị chôn sống trong đó.
- Ngươi lão hỗn đản…
Bùm…
Lão Hắc đánh qua, đập một quyền vào trán của lão gia hỏa kia, cuối cùng kích hắn hôn mê bất tỉnh.
Bá bá bá bá…
Tâm niệm Tô Triệt vừa động, lập tức thu ba người vào trong Tiên Ngục, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua đại chưởng quầy đã hôn mê kia.
Bất quá, động tác có mau hơn nữa, vẫn bị một đạo thần thức cường hãn quét đến. Vừa rồi, một khắc kết giới bị nghiền nát, cửa hàng sụp đổ này, một vị tu sĩ Kim Đan ở ngoài trăm trượng lập tức phát hiện biến cố này, trong nháy mắt thần thức cường đại đã quét tới.
Tô Triệt cũng biết, phường thị này có hai Kim Đan trưởng lão của Vô Cực Môn tọa trấn, kế tiếp, mình cần phải mặt đối mặt trả lời câu hỏi của bọn hắn. Trốn, khẳng định là trốn không thoát.
Tô Triệt chui ra từ trong phế tích của cửa hàng, trước mắt liền xuất hiện một tu sĩ Kim Đan.
Không đợi hắn hỏi, Tô Triệt chủ động chào nói:
- Thiên Huyền Tông, đệ tử Huyền Cơ Phong Tô Triệt, gặp qua sư thúc.
Xưng hắn là sư thúc, là vì vị Kim Đan tu sĩ này thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, bộ dạng chỉ có hai mươi mấy tuổi, ngoại hình cũng là anh tuấn tiêu sái, nói rõ hắn là một người rất chú ý hình tượng bản thân, nếu như xưng hắn là sư bá, kia chẳng khác gì nói hắn đã già, như vậy sẽ vô duyên vô cớ làm hắn phản cảm.
Có chút người tu tiên đặc biệt để ý hình dạng cùng thanh xuân của mình, ở lúc tuổi còn trẻ nghĩ tất cả biện pháp tìm cho mình một quả Trú Nhan Đan, như vậy sẽ có thể bao lưu vẻ thanh xuân của mình.
- Ngươi là đệ tử trao đổi môn phái?
Kim Đan tu sĩ hỏi.
- Đúng vậy.
Tô Triệt trả lời chi tiết:
- Bất quá, đệ tử vốn nên đi Thái Ất Môn, lại bởi vì một phen cơ duyên xảo hợp, nên đến nơi này.
Kim Đan tu sĩ ừ nhẹ một tiếng, lại hỏi:
- Đây là có chuyện gì?
- Khởi bẩm sư thúc, là như vậy...
Tô Triệt liền kể chuyện lúc mình tiến vào tiệm bán thuốc mua sắm đan dược, lại bị đại chưởng quầy âm mưu ám toán nói ra, đương nhiên không có nâng lên chuyện tình có quan hệ tới Hắc Vực tiên liên.
Trong lúc giảng thuật, một ít nhân viên trong Linh Bình Huyền Đan cũng từ bên trong phế tích chui ra, mặc dù không kịp phản ứng bị chôn trong đó, nhưng mà, tất cả mọi người là tu luyện giả, chỉ là một chút ít gạch ngói gì đó, nhất định là đập không chết bọn họ.
Cùng lúc đó, còn có rất nhiều người khác vây tụ tới, loại sự tình cửa hàng sụp đổ này, ở phường thị Hạnh Hoàng Sơn đúng là hiếm thấy.
- Triều chưởng quầy là loại người này sao?
Kim Đan tu sĩ không quá tin tưởng Tô Triệt nói, lại hỏi:
- Như vậy, Triều chưởng quầy hắn ở đâu rồi?
- Chạy thoát rồi.
Tô Triệt lẽ thẳng khí hùng nói:
- Bị ta khám phá âm mưu, cũng không phải đối thủ của ta, lúc phòng ốc sụp đổ, hắn sử dụng độn địa thuật, tiềm nhập dưới mặt đất.
- Ngươi nói bậy.
Người lên tiếng này, cũng không phải tu sĩ Kim Đan trước mặt, mà là tới từ sau lưng Tô Triệt.
Tô Triệt chậm rãi xoay người, thì thấy được một trung niên nam tử tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, mặt mũi tràn đầy giận dữ nhìn mình chằm chằm.
- Ngươi là người phương nào?
Tô Triệt nhàn nhạt hỏi.
- Ta là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan.
Người này tức giận trả lời.
Thông qua thần thức bản thân, Tô Triệt sớm biết, người này không phải từ trong phế tích cửa hàng đi ra, mà là vừa vặn từ một phương hướng khác chạy tới. Nếu như hắn thật là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan, chính là nói, vừa rồi hắn không có ở trong tiệm.
Vì vậy, Tô Triệt hỏi ngược lại:
- Vừa rồi ngươi hẳn là không có ở trong tiệm a? Cho nên, ngươi không có quyền lên tiếng.
- Mặc kệ ta có ở trong tiệm hay không, sư phụ ta cũng khó có khả năng là loại người như ngươi nói, ngươi đây là ngậm máu phun người.
Người nọ tâm tình kích động, chỉ lấy Tô Triệt hô:
- Sư phụ ta? Sư phó ta đi đâu rồi? Đích thị là ngươi âm mưu hãm hại sư tôn.
Nói đến đây, hắn xông lên trước vài bước, phác thông một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Kim Đan tu sĩ kia, bi thiết nói:
- Kim Minh trưởng lão, cầu ngươi làm chủ cho chúng ta, trong phường thị không cho phép tư đấu, ở trước mặt ngài, ta không dám liều mạng cùng hắn...Cho nên, ngài nhất định phải làm chủ thay chúng ta, phải bắt hắn giao ra sư phó của chúng ta.
Vị Nhị chưởng quầy Linh Bình Huyền Đan này, cũng không biết sư phó mình bị Tô Triệt bắt vào Tiên Ngục, hắn chỉ là vô ý thức cho rằng, bóng dáng của sư phó cũng không có, tất nhiên là do Tô Triệt tạo thành. Thậm chí có thể là, đã ngộ hại...
- Chớ có bối rối, chuyện này, ta nhất định sẽ tra rõ ràng.
Vị Kim Đan tu sĩ Kim Minh trưởng lão kia thả ra một cổ kình khí, nâng tên Nhị chưởng quầy kia lên, sau đó lại nhìn về phía Tô Triệt, hỏi:
- Những lời ngươi vừa nói kia, còn có chứng cớ gì không?
- Có…
Tô Triệt nhẹ gật đầu, giơ tay phải lên, chỉ thấy được, bàn tay chậm rãi ngưng hiện ra một đoàn sương mù màu xanh lá cây, đang không ngừng quay cuồng bắt đầu khởi động, giống như vô số phi trùng thật nhỏ tụ cùng một chỗ, ong ong bay loạn.
- Lục Yêu đơn?
Kim Minh trưởng lão kiến thức rộng rãi, chỉ liếc mắt liền nhận ra đoàn sương mù này là gì.
Tô Triệt cao giọng nói ra:
- Loại Lục Yêu đơn này, có thể trong nháy mắt phong bế tư duy ý thức của một Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa, còn có thể nhanh chóng hủ thực kinh mạch toàn thân cùng đan điền, người trúng độc mặc dù bất tử, cũng sẽ biến thành một phế nhân triệt triệt để để.
Nghe được Tô Triệt giới thiệu, những người chung quanh kia bắt đầu thấp giọng nghị luận, đối với một tu sĩ Trúc Cơ mà nói, biến thành một tên phế nhân, còn không bằng lập tức chết đi.
Có thể làm người sống không bằng chết, vật ấy thật là ác độc.
Lúc ấy, Tô Triệt xác thực là thật không ngờ, Triều chưởng quầy lại là một người mặt ngoài lương thiện, nội tâm cực kỳ hiểm ác, trong lúc không đề phòng bị hắn hạ độc.
Cũng may, Lục Yêu đơn là từ não bộ Tô Triệt thấm vào thể nội, không đợi độc tính nó phát tác, Tiên Ngục đã nhiếp Lục Yêu đơn đi vào, bất quá, độc tính còn sót lại vẫn làm cho Tô Triệt ngã xuống đất, sắc mặt hiện ra dấu hiệu trúng độc.
May mắn lão Hắc kịp thời vận chuyển sinh mệnh chi lực cùng Thanh lưu của hắc thạch, dung hợp thành một loại năng lượng kỳ lạ, lại lần nữa hiện ra một công hiệu cường đại khác, có thể thanh trừ độc tố rất nhanh.
Bởi vậy, Tô Triệt bảo vệ thần trí không mất, có thể đưa lão Hắc, Xà Nữ cùng tiểu Giao Long trước sau dây dưa cùng Triều chưởng quầy, còn mình thì nằm trên mặt đất chờ đợi độc tính hóa giải, sẽ lập tức gia nhập chiến đấu...
Chứng kiến Tô Triệt lấy ra loại Lục Yêu đơn này, tên Nhị chưởng quầy kia đầu tiên là sắc mặt khẽ biến, sau đó lại lớn tiếng kêu lên:
- Dựa vào cái gì nói loại Lục Yêu đơn này là do sư phụ ta phóng thích? Theo ta thấy, ngươi có thể khống chế loại Lục Yêu đơn này, rõ ràng chính là một thủ đoạn tà ác của ngươi.
- Ta không muốn đấu võ mồm cùng ngươi.
Tô Triệt đầu tiên là lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, sau đó lại chỉ vào phế tích của tiệm bán thuốc nói ra:
- Ta đoán rằng, phía dưới tiệm bán thuốc tất có mật thất luyện đan, tất nhiên tồn tại nguyên liệu và dụng cụ luyện chế loại Lục Yêu đơn này. Vật phẩm này, người hơi có chút kinh nghiệm luyện đan, là có thể nhận ra được. Chúng ta vẫn là dùng sự thật mà nói chuyện a.
Sở dĩ ngữ khí và thần sắc của Tô Triệt tự tin như vậy, đó là bởi vì, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thẩm vấn Triều chưởng quầy, thông qua Thiên Ma Độc Tâm Thuật, không cần hắn trả lời, chỉ cần muốn biết vấn đề gì, là có thể đọc nội tâm của hắn.
Tô Triệt cần đáp án gì, lão Hắc đều có thể kịp thời cung cấp ra.
Phần phật...
Phế tích của tiệm bán thuốc như núi nhỏ lăng không mà dậy, bị Kim Minh trưởng lão dùng đại thần thông hất qua một bên, nhẹ nhàng như cầm lên một cục gạch vướng bận, lại tiện tay ném nó qua một bên.
Thần thông Đại Cầm Nã Thủ.
Đây cũng là một trong những môn thần thông mà Kim Đan tu sĩ có khả năng khống chế, chẳng những có thể dùng vận chuyển vật nặng trăm vạn cân, còn có thể bắt địch nhân từ bên ngoài trăm trượng đến trước mặt mình, làm hắn không có chỗ thể trốn.
Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Triệt âm thầm may mắn:
- Ngày ấy, nếu Hắc Sát lão quỷ hiểu được môn Thần thông này, mình sao có thể thoát được lòng bàn tay của hắn.
Đống phế tích kia bị Kim Minh trưởng lão dời đi, trên mặt đất sạch sẽ cơ hồ không có để lại chút bụi đất nào, cửa vào mật thất luyện đan dưới mặt đất hiển lộ đi ra.
Để cho công bình, Tô Triệt và những người trong tiệm bán thuốc kia không thể xuống dưới, Kim Minh trưởng lão chọn lựa hai gã Chấp pháp đệ tử hiểu được luyện đan, cho bọn họ đi xuống sưu tập vật chứng.
Không đến một phút đồng hồ, sắc mặt hai gã đệ tử khó coi đi ra, dùng truyền âm thuật bẩm báo kết quả điều tra.
Kim Minh trưởng lão rất là tức giận, lập tức liền cao giọng tuyên bố:
- Bắt tất cả nhân viên của cửa hàng Linh Bình Huyền Đan lại cho ta, chuyện này, phải điều tra nghiêm khắc.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê