"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 226 + 227: Lại Một Giọt Máu
uỷ Cơ có chút cúi đầu, lụa đen che mặt cơ hồ rũ xuống tới mặt đất, ai cũng nhìn không tới nét mặt của nàng, ai cũng không biết nàng suy nghĩ cái gì.
Qua một hồi lâu, tiếng nói khàn khàn của nàng mới trả lời:
- Nếu ai hiếu kỳ, vậy thì đi vào nhìn một chút, đỡ phải ở nơi này đoán mò.
Dứt lời, liền xoay người rời đi, lại một lần nữa chứng minh, vô luận là xuất phát từ loại nguyên nhân nào, bọn ta không muốn bước vào tuyệt địa nửa bước, càng là người sắp chết, lại càng sợ chết, ngược lại so với những bất luận kẻ nào khác đều quý trọng tánh mạng.
Mấy người Lạc Tai Hồ nhìn lẫn nhau vài lần, đến cuối cùng, trung niên nho sĩ và tu sĩ Lạc Tai Hồ đều tự gật đầu, kết bạn đi vào Phong Lôi tuyệt địa.
Bọn họ ở nơi này thăm dò vài chục năm, mặc dù không dám xâm nhập quá mức, nhưng mà, ở khu vực ngoại vi tra nhìn tình huống một chút, điểm đảm lượng ấy vẫn phải có.
Vẫn chưa tới một phút đồng hồ, y phục hai người bị nghiền nát, thân hình chật vật chạy ra. Lạc Tai Hồ hô lớn:
- Quỷ bà tử, ta đã khẳng định, đột biến hôm nay nhất định là do tiểu tử kia làm ra.
Quỷ Cơ bay tới, lạnh giọng hỏi:
- Dựa vào cái gì khẳng định như thế?
- Hừ hừ…
Lạc Tai Hồ sửa sang lấy áo bào, cười lạnh trả lời:
- Khu vực Hắc Vực Tiên Liên sinh trưởng, xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, rộng chừng gần ngàn trượng. Cây Tiên Liên kéo dài tính mạng kia của ngươi, phỏng chừng sớm đã chôn sâu dưới mặt đất.
- Ngươi nói cái gì?
Quỷ Cơ kinh hô nghẹn ngào, lụa đen che mặt mạnh mẽ run rẩy, trong nội tâm bi thiết:
- Đây là trời muốn ta vong sao?
Sâu trong lòng đất, Tô Triệt thấy được một trái tim cự đại, giống như một tòa núi nhỏ huyền phù ở trước mắt.
Trên trái tim, có vô số mạch máu thô to kéo dài về bốn phương tám hướng, đâm vào trong tầng đất, không biết là kéo dài đến nơi nào.
Tô Triệt phát hiện, không gian mình đứng là một hình tròn, giống như là có một màng mỏng màu đỏ nhạt hơi mờ, chặn bên ngoài tầng đất, tạo thành một không gian độc lập.
Trước mắt trái tim này cự đại vô cùng, ở trung tâm hình tròn không gian, lơ lững giữa không trung, xem ra giống như là bị những mạch máu kia cố định.
Thình thịch bùm...
Càng kinh người hơn chính là, cái trái tim này vẫn bảo trì trạng thái nhảy lên, hơn nữa, Tô Triệt còn cảm thấy, nó phóng thích ra một loại ba động kỳ lạ, cùng bản thân mình mô phỏng ra linh lực ba động của Hoang Thần Thử, có một cảm giác cực kỳ vi diệu.
- Chẳng lẽ, trái tim này chính là chủ nhân của Phong Lôi tuyệt địa, hoặc là nói, nó là bị Thiên Phạt chi lực phong ấn ở nơi này, những Thiên Lôi và Cuồng Phong trên mặt đất kia, chính là nhằm vào nó mà hình thành?
Giờ phút này, trong nội tâm Tô Triệt bắt đầu sinh ra các loại suy đoán.
- Xèo xèo xèo xèo...
Hoang Thần Thử có vẻ dị thường kích động, không ngừng phác thông muốn thoát khỏi tay Tô Triệt, muốn chạy về phía trái tim.
- Đừng nóng vội, đừng nóng vội, minh bạch tình huống đã rồi nói sau.
Tô Triệt vuốt ve cái đầu nhỏ của nó, liên tục khuyên can, cuối cùng khiến nó yên tĩnh trở lại.
- Xèo xèo.
Đôi mắt nhỏ của Hoang Thần Thử, vẫn là gắt gao nhìn chằm chằm vào trái tim.
Thình thịch bùm...
Trong lúc đó, trái tim cự đại này, tốc độ nhảy lên bỗng nhiên gia nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa, tầng huyết nhục gồ ghề mơ hồ không rõ ở bên ngoài kia bắt đầu nhúc nhích kịch liệt...
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, căn bản đoán không được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.
Rất nhanh, trên trái tim lại ngưng hiện ra một con mắt to lớn, con ngươi hồng sắc kia nhìn chằm chằm đến trên người Tô Triệt và Hoang Thần Thử.
- Đây là...
Trái tim của Tô Triệt cũng không khống chế được đập nhanh hơn, tần suất tim đập lại phù hợp cùng tần suất nhảy lên của trái tim cự đại kia.
Hô…
Một đạo hồng quang từ trong con mắt này phóng xạ ra, trong nháy mắt bao phủ Tô Triệt và Hoang Thần Thử ở bên trong.
Tô Triệt chỉ cảm thấy một cổ lực lượng không thể chống cự cuồn cuộn tuôn vào trong cơ thể, tạo thành huyết vụ nhàn nhạt trong kinh mạch, rất nhanh lưu chuyển đến trái tim của mình, cuối cùng biến thành một giọt máu màu đỏ thẫm, lẳng lặng huyền phù trong trái tim.
Tô Triệt cũng không có mất đi tất cả năng lực, lập tức tinh thần nội thị, thì chứng kiến một hình ảnh quỷ dị.
Trong ngăn bên phải trái tim của mình, lẳng lặng lơ lững một giọt máu huyết của Vu tộc. Mà phía bên trái, lại huyền phù một giọt máu không rõ từ đâu tới vừa mới ngưng tụ...
- Cái này tốt lắm, tim của ta có bốn ngăn, lúc này bị chúng nó chiếm đi hai cái...
Tâm thất trái, tâm thất phải, hai trong bốn ngăn, lại bị hai giọt máu từ bên ngoài chiếm cứ, hơn nữa, chúng nó thoạt nhìn đều không đơn giản, máu huyết toàn thân mình lại không có cách nào pha loãng và hòa tan chúng nó, cái này nói rõ...
Lão Hắc tiếp lời nói:
- Cái này nói rõ, chúng nó đồng dạng ẩn chứa năng lượng cực kỳ cường hãn, ngươi bây giờ, căn bản không có tư cách dung hợp chúng nó.
- Ta hoàn toàn không có ý định dung hợp chúng nó a.
Trong nội tâm Tô Triệt bi thiết:
- Chỉ là một giọt trong đó, ta cũng không biết là phúc hay là họa, lần này vừa vặn rất tốt, lại làm ra hai giọt... Đợi đến tương lai, chúng nó xảy ra xung đột nào đó ở trong trái tim của ta, chẳng phải ta chết chắc sao?
Giờ phút này, hoàn toàn bất đồng với Tô Triệt chính là, con Hoang Thần Thử trong ngực kia, lại xèo xèo kêu to hai tiếng, sau đó liền bắt đầu nằm ngủ, xem bộ dáng của nó, tựa hồ là một loại cảm giác cực kỳ thỏa mãn, cực kỳ thoải mái.
- Nó ngược lại là rất hài lòng.
Trong nội tâm Tô Triệt thầm nói:
- Nếu ta đoán không sai mà nói, đãi ngộ của nó cũng giống như ta. Rất có thể, đây là một giọt máu huyết mà lão tổ tông chúng nó ban cho, đối với nó mà nói, không thể nghi ngờ là thiên đại ban ân. Chỉ là ta…
Tô Triệt âm thầm kinh hãi:
- Lão tổ tông chúng nó, không phải là một con Thử yêu thượng cổ chứ? Xong rồi, xong rồi, cái này xong rồi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc che miệng, không nhịn được hự hự cười xấu xa, thuần túy là một bộ nhìn có chút hả hê:
- Chủ nhân a, làm không tốt, qua không được bao lâu, ngươi cũng sẽ mọc ra một cái đuôi chuột.
Tô Triệt lại âm thầm hối hận, chuyện hôm nay nhất định là vì mô phỏng linh lực ba động của Hoang Thần Thử, đưa đến trái tim này coi mình cũng trở thành một con Hoang Thần Thử, mới ban cho một giọt máu như vậy.
Tuy như nguyện chiếm được một cây Hắc Vực Tiên Liên, nhưng không biết, có bởi vì vậy mà gieo xuống mầm tai hoạ cho tương lai hay không...
Giờ phút này, độc nhãn của trái tim đối diện chậm rãi biến mất, tốc độ tim đập khôi phục bình thường, lại qua một đoạn thời gian cũng không có phát sinh những chuyện khác, cảm giác hết thảy đều khôi phục bình tĩnh.
Tô Triệt mang theo tâm tình bất an, tinh thần tiếp tục nội thị, thời khắc chú ý tâm thất trái của mình, tạm thời còn không có phát hiện, giọt máu huyết này đối với mình đã sản sinh ra thay đổi gì. Giống như nó cũng yên lặng ẩn núp xuống, không nhất định khi nào thì sẽ phát tác...
Lại qua một hồi lâu, lúc này Tô Triệt mới có thời gian nhìn cây Hắc Vực Tiên Liên vừa mới cấy ghép trong Tiên Ngục kia.
Nó cũng không có thay đổi gì, cũng không có bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng thay đổi, mà phương diện linh lực xuất hiện ba động dị thường.
Tô Triệt yên lặng thầm nghĩ:
- Hiện giờ chỉ có thể nuôi nó như vậy. Bởi vì, ta cũng không biết nên dùng bộ phận nào của nó, mới có thể thay đổi được tư chất linh căn. Hơn nữa, nên dùng như thế nào cũng không biết gì cả.
Lão Hắc cũng nói:
- Đúng vậy, chủ nhân, loại sự tình này không lỗ mãng được. Tối thiểu nhất, cũng phải hỏi qua một vị luyện đan đại sư, mới có thể biết được xử trí linh thảo Tiên phẩm như thế nào.
Tô Triệt lại hỏi:
- Ở trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh, có bắt đủ ba nghìn âm hồn hay không?
- Đủ rồi đủ rồi…
Lão Hắc nhếch miệng cười nói:
- Này chỉ là trong chốc lát, quả thực là rất vui vẻ, ta chỉ huơ tay vài cái... Tổng cộng bắt được hơn ba nghìn ba trăm âm hồn bình thường, còn có hơn hai trăm Quỷ tốt, hơn bốn mươi Quỷ vệ, coi như là mùa thu hoạch lớn.
- Như vậy xem ra, mở tầng hai của Tiên Ngục, chỉ thiếu tám trăm Địa Sát, còn có một đầu Thiên Ma Ngoại Vực Trúc Cơ kỳ.
Trong nội tâm Tô Triệt yên lặng tính đến:
- Ngươi mới vừa nói, giờ phút này chúng ta đã thâm nhập mấy vạn trượng dưới đất. Chẳng phải là nói, xâm nhập xuống chút nữa, không cần bao lâu là có thể tiến vào thế giới dưới lòng đất rồi sao?
- Đúng vậy, theo ta tính ra, xuống dưới không đến một vạn trượng, là tiến vào thế giới dưới lòng đất.
Lão Hắc đáp.
- Đã như vậy, vậy thì thuận tiện đi xem a.
Tô Triệt hạ quyết tâm, liền đánh bạo nhìn trái tim cự đại kia hô:
- Ta còn muốn đi xuống dưới, muốn đi tới thế giới dưới lòng đất, có thể thả ta ly khai hay không?
Vừa dứt lời, phần phật một cái, một mạch máu thô to từ nơi không xa lay động tới, giống như một xúc tua cự đại, chậm rãi tìm tới trước mắt Tô Triệt.
Tô Triệt vô ý thức tránh né một chút, chỉ là, sợi mạch máu này lại đứng thẳng dò xét một chút, phốc thoáng một cái, xuyên thấu qua màng mỏng không gian, đâm vào phía dưới tầng đất thật sâu.
Tô Triệt lập tức lĩnh hội, nó đây là chỉ đường cho mình. Vì vậy liền bám theo mạch máu này xuống dưới, vừa mới dẫm ở trên không gian màng mỏng mềm mại, xích kéo kéo, mạch máu nhanh chóng rụt trở về.
Lúc này Tô Triệt mới nhìn đến, bên chân xuất hiện một thông đạo thẳng đứng sâu không thấy đáy, hẳn là vừa rồi do mạch máu này đào lên.
Thời gian một cái nháy mắt như vậy, lại đâm vào tầng đất sâu như thế, Tô Triệt âm thầm kinh hãi, lại một lần nữa lĩnh hội tới, lực lượng của trái tim này cường đại khó có thể tưởng tượng, tuyệt không phải giai đoạn này của mình có thể phỏng đoán.
- Như vậy, ta đi đây...
Tô Triệt cũng không biết biểu đạt như thế nào mới tốt, chỉ có thể coi nó trở thành một nhân loại mà đối đãi, trước khi đi, khẳng định phải nói lên một câu khách khí gì đó:
- Có thời gian, ta sẽ tới nơi này thăm ngươi.
Hô, hô!
Mạch máu kia đong đưa hai cái, hình như là nói lời từ biệt.
- Aii, sao để cho ta gặp gỡ nhiều chuyện kỳ quái như vậy.
Trong nội tâm thở dài một tiếng, Tô Triệt ôm một con chuột lớn, từ động đất nhảy xuống.
Đi xuống mấy trăm trượng, lòng bàn chân mới tiếp xúc đến tầng đất, vì vậy, Tô Triệt đưa Hoang Thần Thử ở trong ngực còn đang o o ngủ say vào Tiên Ngục, lập tức nuốt một quả Độn Địa đan.
Thình thịch bùm...
Nhịp đập đại địa rất tinh tường xuất hiện lần nữa, rất hiển nhiên, vị trí này nhịp đập đại địa đã khôi phục bình thường, không còn là trạng thái hỗn loạn kia của Phong Lôi tuyệt địa.
Độn thổ.
So với trong tưởng tượng còn muốn gần gũi hơn nhiều, Tô Triệt chỉ dùng một quả Độn Địa đan, đã lặn xuống hơn hai ngàn trượng, lúc này thân thể chợt nhẹ, đã triệt để thoát ly khỏi tầng đất, tiếp xúc đến không khí.
Thế giới dưới lòng đất, cũng gọi là Ma giới dưới mặt đất.
Thế giới dưới lòng đất không có ánh nắng, bất quá, lại có vô số vật sáng, tỷ như một ít thực vật, một ít tinh thạch khổng lồ, còn có không trung phiêu đãng một ít cực quang đủ mọi màu sắc.
Vô số loại ánh sáng tập hợp đến cùng một chỗ, mang đến cho thế giới dưới lòng đất đủ ánh sáng, hơn nữa năng lực nhìn ban đêm của người tu luyện, chỉ bằng mắt thường, cũng có thể chứng kiến vật thể bên ngoài mấy trăm trượng.
Tô Triệt đáp đến mặt đất, lão Hắc thao túng Tu La ma thân, cũng từ trong Tiên Ngục đi ra.
- Đây là Ma giới dưới mặt đất a...
Lão Hắc vỗ lồng ngực nói ra:
- Từ ý nghĩa nào đó mà nói, ta cũng coi như là về nhà.
Tô Triệt không tiếng động cười cười, đúng vậy, này đối lại là thân thể Tu La mà nói, hắn ở Tiểu Di Tiên Cảnh bị tù đầy một ngàn năm, hiện tại, cuối cùng là về tới cố hương.
Hình dạng Tu La, đồng đẳng với giấy thông hành của Ma giới dưới mặt đất, phỏng chừng, những Địa Sát cấp thấp kia, một khi gặp được lão Hắc, đều phải ngoan ngoãn dập đầu hành lễ mới đúng.
Phải biết rằng, trong Ma giới dưới mặt đất, Đại Tu La có thực lực Nguyên Anh trên cơ bản không thấy được; Như vậy, Tu La thực lực Kim Đan, thì có thể xem như là vương giả dưới mặt đất.
Bởi vậy, một hành trình dưới lòng đất này, nhiệm vụ bắt Địa Sát, lão Hắc mới là chủ lực chân chính.
- Chủ nhân, chúng ta chạy tới thế giới dưới lòng đất, lão vu bà kia một mực đợi không được ngươi, có thể trực tiếp tức chết hay không?
Lão Hắc cười ha ha nói.
- Tức chết là không thể nào.
Tô Triệt trầm giọng trả lời:
- Nhưng mà ta có thể xác định, nàng không có khả năng bỏ qua, thậm chí có khả năng chạy tới Thiên Huyền Tông tìm ta. Trừ khi từ nay về sau, ta không quay về Thiên Huyền Tông, nếu không, vẫn là tránh không được phải liên hệ cùng nàng.
- Nàng có lá gan chạy tới Thiên Huyền Tông sao?
Lão Hắc khẽ nói.
- Một người vì mạng sống, chuyện gì cũng có thể làm ra được...
Tô Triệt trầm thấp nói.
Nếu là Ma giới dưới mặt đất, Ma tộc dưới lòng đất khẳng định là không thể thiếu.
Tô Triệt và lão Hắc đi không bao lâu, đã thấy được hai Ma Nhân có thân hình cao lớn xuất hiện ở phía xa.
Đây cũng là Địa Sát mà Tô Triệt muốn bắt.
Mặc dù là hai cái đùi đi đường có hình thái nhân loại, nhưng tướng mạo của những Địa Sát này không chút dính dáng nào với nhân loại, hoặc là người mặc lân giáp, hoặc là là toàn thân đầy lông, nói bọn họ là từng quái vật hình người có lẽ sẽ chuẩn xác hơn.
Địa Sát chỉ là một cách gọi chung, chủng loại Ma Nhân dưới lòng đất cũng có rất nhiều, có loại đầu dài như rắn, có loại lại như ác quỷ...Muôn hình muôn vẻ, đủ loại.
- Ha ha, những người này lớn lên so với ta còn xấu xí hơn.
Lão Hắc cười lớn hô.
- Dựa theo ánh mắt của nhân loại mà xem, xác thực là xấu hơn ngươi, nhưng mà, tuyệt đối không có kỳ quái như ngươi.
Tô Triệt tùy theo trêu chọc nói.
Những lời này, chỉ chính là bản thể của lão Hắc trong Tiên Ngục, Tu La thân giờ phút này, mặc dù là ngũ quan xấu xí, lại lộ ra uy phong lẫm lẫm, sát khí trùng thiên, có một loại vô cùng cường hãn.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê