People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 221 + 222: Phong Lôi Tuyệt Địa
hìn thấy Tô Triệt, Quỷ Cơ liền nhận ra, linh lực ba động của hắn quả nhiên giống như đúc của Hoang Thần Thử. Giờ phút này, nếu như nhắm mắt lại, lại ngăn cản thần thức, chỉ bằng Linh Giác cơ bản nhất của tu luyện giả đi cảm giác hắn, cảm nhận chính là một con Hoang Thần Thử điển hình.
Một nhân loại, có thể mô phỏng ra linh lực ba động của yêu thú. Điều này ở Tu Chân Giới, tuyệt đối được xưng tụng là năng lực kỳ lạ cực kỳ hiếm thấy. Lúc này, Quỷ Cơ nhịn không được hỏi:
- Loại bổn sự này của ngươi, là một loại kỹ năng, hay là một loại thiên phú?
Nghe được vấn đề của nàng, trong nội tâm Tô Triệt ngược lại là sững sờ, bởi vì, nàng càng hỏi như vậy, ngược lại chứng minh nàng chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ, rất có thể không tính toán qua sau đó sẽ dùng sưu hồn thuật dò xét chân tướng.
Bất quá, Tô Triệt vẫn sẽ muôn vàn chú ý đề phòng nàng, không có khả năng tín nhiệm người trong ma đạo giết người vô số này.
Vì vậy, thần sắc kiêu ngạo đáp:
- Đây là một loại thiên phú đặc thù bẩm sinh của ta, ngay cả cha mẹ cùng huynh đệ tỷ muội của ta, bọn họ cũng không có loại năng lực này.
- Ngươi ngược lại là mệnh hảo.
Quỷ Cơ gật gật đầu, đối với loại thuyết pháp này của Tô Triệt, cũng có bảy phần tin tưởng.
Bởi vì, nếu trong Tu Chân giới tồn tại loại pháp thuật kỹ năng này, không có khả năng không có tiếng tăm gì. Mà ngay cả nàng là Kim Đan hậu kỳ cũng hoàn toàn không biết gì cả. Chỉ có những cá nhân thiên phú kia, thiên phú huyết thống, thiên phú chủng tộc, mới xuất hiện một ít năng lực đặc thù kỳ quái, cực kỳ hiếm thấy. Nhưng mà, vô luận là loại thiên phú nào, này đều là một loại năng lực mà thượng thiên ban cho, không thể cướp đoạt. Mặc dù giết hắn rồi, nuốt hắn, cắt nát hắn, ngươi cũng không đoạt được năng lực thiên phú của một người. Vì cái gì gọi là thiên phú, vì cái kia là thượng thiên cho hắn, chỉ có hắn mới có thể thu hồi.
Chuẩn bị sẵn sàng, Quỷ Cơ dẫn Tô Triệt đi đến lối vào Phong Lôi tuyệt địa, chỉ là, vừa mới đến đây, liền dẫn phát vài người chú ý.
- Di? Quỷ bà tử, ngươi lại...
Vài tiếng kinh hô, từ vài gian nhà gỗ đồng thời truyền ra, bởi vì, vài tu sĩ Kim Đan kỳ này, đồng thời phát hiện, linh lực ba động của Tô Triệt lại trở nên tương đồng cùng Hoang Thần Thử.
Bùm, bùm, bùm...
Vài phiến cửa gỗ mở ra, mấy đạo thân ảnh lóe lên, trong nháy mắt đi tới trước mặt Tô Triệt cùng Quỷ Cơ.
- Quỷ bà tử, ngươi từ nơi nào tìm được một bảo bối như vậy?
Một tu sĩ Kim Đan trong đó, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, giống như là kẻ tham tài thấy được một tòa Kim Sơn.
Ánh mắt bốn người khác, so với hắn cũng không tốt đến đâu, làm cho toàn thân Tô Triệt nổi lên da gà.
Quỷ Cơ trầm giọng nói:
- Vốn là môn nhân phái ta. Hiện tại ta đã thu làm đệ tử thân truyền.
Phân chia đẳng cấp đệ tử của Vạn Quỷ Tông, chỉ có môn đồ bình thường cùng đệ tử thân truyền, nghe nói, cả Vạn Quỷ Tông cũng chỉ có hơn ba trăm thân truyền đệ tử, mấy vạn người khác cũng chỉ là môn đồ bình thường.
- Ha ha, quỷ bà tử, vận khí thật tốt a.
Tu sĩ Lạc Tai Hồ ngửa đầu cười nói:
- Lần này, ngươi có khả năng hái được Hắc Vực Tiên Liên.
- Chỉ mong là như vậy.
Quỷ Cơ nhàn nhạt đáp.
- Như vậy, đợi cho đệ tử bảo bối của ngươi ngắt lấy Tiên liên cho ngươi xong, có thể cho chúng ta mượn sai sử vài ngày được không, đồng dạng, chúng ta cũng có thể thu hắn làm đệ tử a. Ha ha ha...
Tu sĩ Lạc Tai Hồ không chút nào che lấp đưa ra yêu cầu.
- Loại sự tình này, phải xem chính hắn có nguyện ý hay không.
Quỷ Cơ vẫn là ngữ khí bình thản.
Vì vậy, tu sĩ Lạc Tai Hồ nhìn tới Tô Triệt, vẻ mặt tươi cười, ngữ khí tận khả năng nhu hòa, thấp giọng hỏi:
- Tiểu tử kia, ngươi có nguyện ý giúp chúng ta hay không. Chúng ta cũng sẽ cho ngươi rất nhiều chỗ tốt, càng khỏi cần nói, sẽ coi ngươi trở thành đệ tử sủng ái nhất mà đối đãi.
Bốn người khác cùng một chỗ gật đầu, cũng là mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn chằm chằm vào Tô Triệt.
Tô Triệt liếc nhìn Lạc Tai Hồ, trong lòng tự nhủ, vị đại thúc này hẳn là cao cao tại thượng ra lệnh thành thói quen, ngay cả lời nói cầu người, cũng làm người ta khó nghe như vậy...
Vì vậy, Tô Triệt học loại ngữ khí kia của Quỷ Cơ, nhàn nhạt trả lời:
- Thật có lỗi, ta không muốn.
- Ừ?
Mấy người Lạc Tai Hồ hơi bị sững sờ, sắc mặt lập tức chuyển thành âm hàn, hừ nói:
- Tiểu tử, ta khuyên ngươi, không cần phải làm quyết định qua loa như vậy. Ngươi biết chúng ta là ai sao?
Tô Triệt nhìn nhìn Quỷ Cơ, thoáng toát ra một ít vẻ kiêu ngạo, ngạo nhiên nói ra:
- Sư phó ở đây, ta ai cũng không để ý.
Tô Triệt cố ý như thế, chính là vì thử thái độ của Quỷ Cơ một chút.
Bọn người Lạc Tai Hồ tự giữ thân phận, ngược lại không thể mất hết mặt mũi tranh chấp cùng một vãn bối, liền nhìn Quỷ Cơ nói ra:
- Quỷ bà tử, ngươi nói thế nào?
Lúc này, có mỹ phụ trung niên tu vi một Kim Đan kỳ khác nhịn không được uy hiếp nói:
- Quỷ Cơ tỷ tỷ, nếu ngươi không đồng ý, đừng trách muội muội ta mắt nhỏ. Nếu như ngươi không đáp ứng yêu cầu của chúng ta, đồng dạng, chúng ta cũng sẽ không đáp ứng cho tiểu tử này đi vào, hừ hừ, cứ kéo dài ở ngoài này a.
- Hoang Thần Cốc chính là nơi vô chủ, mấy người các ngươi, khi nào biến thành thủ vệ trong này?
Quỷ Cơ cười lạnh nói:
- Chỉ cần là chuyện ta muốn làm, không có người ngăn được ta.
Nghe được nàng nói như vậy, trong lòng Tô Triệt vừa mới cho một câu khen ngợi, nhưng lại nhanh chóng hạ xuống, đã bị lão Hắc giội nước lạnh tới:
- Chủ nhân, ta cảm giác được, Quỷ Cơ đang lén lút truyền âm cho những người kia.
Thực lực bọn họ rất cao, ta không dò xét được nội dung cụ thể, nhưng mà phi thường xác định, bọn họ đang truyền âm trao đổi.
- Con mẹ nó, ***.
Tô Triệt nhịn không được chửi tục một hồi:
- Nói như vậy, lời nói vừa rồi kia của Quỷ Cơ, chẳng qua là nói cho ta nghe. Bọn họ lại bí mật truyền âm, khẳng định là trao đổi một ít lời bất lợi đối với ta. Quỷ Cơ này, quả nhiên là một người nói không giữ lời.
Chỉ là trong nháy mắt, Tô Triệt đã có quyết định, thật sự chiếm được cây Hắc Vực Tiên Liên này, cũng đừng nghĩ để mình phân cho nàng một chút. Lão quỷ bà, chậm rãi chờ chết a.
Tô Triệt rất chân tình, đồng dạng, phản cảm nhất chính là người bất tín.
Kế tiếp, chợt nghe Quỷ Cơ dùng ngôn từ kịch liệt tranh chấp cùng mấy người Lạc Tai Hồ một phen, cuối cùng, suýt nữa triệt để trở mặt, mới làm bọn họ kinh sợ rút lui.
Mấy người Lạc Tai Hồ rất âm trầm, hùng hùng hổ hổ trở về nhà gỗ.
Hành động đều rất tuyệt, nhưng mà Tô Triệt đã thấy rõ sắc mặt chính thức của những người này, thần thái biểu diễn ra vừa đúng là đắc ý nhàn nhạt, dùng cái này để biểu hiện ra sự vô tri của mình.
- Tiến vào đi, cẩn thận một chút.
Vào cửa trước tuyệt địa, ngữ khí Quỷ Cơ thâm trầm dặn dò.
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, xuyên qua sơn cốc hẹp hòi, dứt khoát kiên quyết đi vào.
Phong Lôi tuyệt địa, cốc trong cốc của Hoang Thần Cốc.
Tuy đi vào tuyệt địa, nhưng tâm hồn của Tô Triệt, lại chỉ có một cảm giác tự do. Thà rằng hóa thành bụi phấn, trở về thiên địa, cũng không nguyện chết trong tay gian nhân, bị chết biệt khuất, bị chết không đáng.
Xác thực mà nói, Phong Lôi tuyệt địa cũng không phải là một sơn cốc, mà là một cái lòng chảo bị vô số núi lớn vờn quanh, vị trí trung tâm thâm bất khả trắc, giống như vực sâu không đáy, cho đến tận lúc này, cũng chưa nghe nói qua có người có thể dò xét hết tuyệt địa.
Liếc nhìn lại, trước mắt là một thế giới cháy đen hoang vu, trên mặt đất chỉ có một chút hắc thạch hình thù kỳ quái, cùng với hằng hà sa số rãnh sâu khe nhỏ, hố sâu địa huyệt. Ngoại trừ những thứ này ra, rốt cuộc nhìn không tới những thứ khác.
Răng rắc…
Bên trái vài chục trượng, một tia chớp màu lam trống rỗng xuất hiện, lại trong nháy mắt biến mất.
Phần phật…
Phía trước hơn mười trượng, một đạo hư ảnh màu vàng nhạt nhanh chóng thổi qua, ở trên mặt đất cháy đen bào ra một cái khe rãnh thật dài, cực tốc đi xa.
Đây cũng là thứ đáng sợ nhất trong Phong Lôi tuyệt địa, Thiên Lôi và Cuồng Phong.
Đáng sợ hơn chính là, thuộc tính của Thiên Lôi và Cuồng Phong hoàn toàn là không cố định, một đạo này là Mậu Thổ thần lôi, một đạo khác lại là Ất Mộc thần lôi, lại hạ một đạo khác sẽ biến thành Tử Tiêu thần lôi...
Cuồng Phong cũng giống như vậy, thuộc tính thiên biến vạn hóa, làm cho người khó lòng phòng bị, căn bản là đoán không ra quy luật trong đó. Một kiện pháp bảo phòng ngự cấp bậc Bảo khí, bị Thiên Lôi và Cuồng Phong thuộc tính bất đồng cạo qua mấy lần, sẽ trở thành vết thương chồng chất, linh tính giảm mạnh.
Rất nhiều tu sĩ tầm bảo lúc trước, tiến đến nơi này, tự nhận là chuẩn bị phi thường sung túc, chỉ là không đến một phút đồng hồ, sẽ đầy bụi đất mà lui về, bảo bối gì cũng không tìm được, thường thường đều là hư hao vài món pháp bảo yêu mến nhất, được không bù mất, hối hận không thôi.
Càng đi khu vực trung tâm, mật độ Thiên Lôi và Cuồng Phong xuất hiện càng lớn, muốn dựa vào pháp bảo hộ thân ngạnh kháng, căn bản là không thực tế. Có lẽ Tiên khí trong truyền thuyết còn có thể.
Trừ khi ngươi có bản lĩnh, khiến cho Thiên Lôi và Cuồng Phong này căn bản không gặp được ngươi, mới có thể tùy ý chạy loạn trong phiến tuyệt địa này. Hoang Thần Thử trong Hoang Thần Cốc, chính là một loại như vậy.
Tô Triệt vừa đi vào Phong Lôi tuyệt địa, liền rõ ràng cảm thấy được một loại ba động kỳ dị quanh quẩn bốn phía, cực kỳ tương tự cùng linh lực ba động của bản thân mình, ẩn ẩn bày biện ra hài hòa cộng minh.
Giống như là khi nuốt Độn Địa đan, tim đập sinh ra cộng minh cùng nhịp đập đại địa, giờ loại cảm giác này cũng cực kỳ tương tự.
Dù vậy, Tô Triệt cũng không dám tùy tiện làm việc, mà là cẩn cẩn dực dực lục lọi về phía trước. Tuyển định phương hướng, trước khi tiến đến, Quỷ Cơ chỉ định cho mình phương hướng đông nam.
Vài thập niên trước, đã có người ở trong Phong Lôi tuyệt địa gặp qua cây Hắc Vực Tiên Liên này, chỉ có điều, vị trí Tiên Liên sinh trưởng chính ở vào một khu vực trung tâm của Thiên Lôi và Cuồng Phong, chí ít có mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ bỏ mạng tại đây, đều không ai có thể ngắt lấy nó.
Càng về sau, lại có hai vị Nguyên Anh Lão tổ đại bại mà về, suýt nữa vứt bỏ tánh mạng. Sau chuyện này, thì không người nào dám thử. Dù sao cũng còn rất nhiều phương pháp có thể kéo dài tánh mạng, không cần phải vì nó, mệnh cũng không có kéo dài một ngày, ngược lại là trong nháy mắt thanh linh, còn cần đầu thai chuyển thế, làm người một lần nữa...
Quan trọng nhất là, loại sự tình này không phải dựa vào nhân số là có thể giải quyết, vào càng nhiều người, dẫn phát Thiên Lôi và Cuồng Phong càng dày đặc, ngược lại sẽ càng thêm nguy hiểm.
Người tu tiên không có ai ngốc, nhất định là các loại biện pháp đều nghĩ qua toàn bộ, mà cây Hắc Vực Tiên Liên này vẫn tiêu diêu tự tại sinh trưởng ở chỗ cũ, khó khăn trong chuyện này không cần phải nói nhiều.
Đối với cái này, thái độ của Tô Triệt là, nhìn kỹ hẵn nói, được thì được, không được thì thôi. Mặc dù trước mắt tư chất linh căn kém một chút, nhưng tốc độ tu luyện coi như là làm người vừa lòng.
Lục lọi đi về phía trước hơn mười trượng, trong lúc này, chí ít có bảy đạo thần lôi, năm đạo gió mạnh xẹt qua bên người Tô Triệt, làm cho Tô Triệt lo lắng không thôi. Cũng may, linh lực ba động của Hoang Thần Thử quả nhiên có chút tác dụng, Thiên Lôi và Cuồng Phong cũng không có chủ động tìm tới mình, thậm chí có thể nói, triệt để không đếm xỉa tới mình.
Bùm!
Tô Triệt thả người nhảy vào trong một cái hố đất, từ bên trong nhặt lên một hòn đá ngăm đen tỏa sáng, đây cũng là một trong những đặc sản nơi đây, Vạn Kiếp Thạch.
Ý nghĩa của Vạn Kiếp Thạch, là loại đá này ở tuyệt địa chịu đựng vô số lần lôi kiếp, y nguyên còn có thể bảo trì nguyên trạng, dĩ nhiên là có trình độ kháng tính Lôi Điện nào đó, khi luyện chế pháp bảo gia nhập một ít, có thể tăng lên hiệu quả phòng ngự đối với pháp thuật lôi hệ.
Bất quá, loại Thạch Đầu này ở trong Phong Lôi tuyệt địa tùy ý có thể thấy được, không coi là bảo vật gì, một khối lớn bằng đầu quyền, cũng bất quá là vài chục viên linh thạch là có thể mua được.
Tô Triệt tiện tay ném viên đá này vào túi càn khôn, tiếp tục đi về phía đông nam.
Đi không bao xa, đột nhiên thấy được một con Hoang Thần Thử dài hơn ba thước từ đàng xa chạy tới, thực lực của nó chỉ có Luyện Khí trung kỳ, chỉ là, biểu hiện của nó so với Tô Triệt thì lớn mật hơn vô số lần.
Ngoại trừ ngẫu nhiên dừng lại, ngửi mấy lần trên mặt đất, thì nó đều là nhanh chân chạy gấp, tốc độ cực nhanh, căn bản không quan tâm Thiên Lôi và Cuồng Phong ở chung quanh.
Trong lòng Tô Triệt không khỏi tự giễu:
- Đều nói nhát như chuột, hiện tại xem ra, lá gan của ta còn nhỏ hơn so với chuột.
Con Hoang Thần Thử này đồng dạng cũng phát hiện ra Tô Triệt, mới đầu là rút lui vài bước, nhưng mà ngay sau đó nó lại chạy tới, lá gan thật lớn tiến tới phụ cận, ở bên chân Tô Triệt ngửi tới ngửi lui, ngửi một hồi lâu.
Bởi vì nguyên nhân lão Hắc, cảm giác chán ghét của Tô Triệt đối với chuột giảm bớt rất nhiều, đương nhiên cũng sẽ không chủ động thân cận nó, dù sao cũng không phải một loại sinh vật mà nhân loại yêu mến.
Giờ phút này, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thở dài:
- Đáng tiếc a, còn thiếu khuyết một đầu Thiên Ma Trúc Cơ kỳ, ta vẫn không thể tiến hành dung hợp lần thứ hai. Nói cách khác, cũng có thể giống như ở Âm Phong Hạp Cốc, biến ảo thành một đầu Thử Hoàng của Hoang Thần Thử, có thể chỉ huy chúng nó thu thập bảo vật cho ngươi.
Nhưng Tô Triệt lại lắc đầu nói:
- Ta lại cảm thấy tác dụng không lớn. Địa vực bất đồng, tình huống tự nhiên bất đồng. Bảo vật như Hắc Vực Tiên Liên, sinh trưởng bao nhiêu tuế nguyệt cũng không có bị Hoang Thần Thử đạp hư, đủ để chứng minh, mặc dù là Hoang Thần Thử, cũng không dám tùy ý tới gần khu vực kia.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê