A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 209 -210: Kinh Hồn Lĩnh
ột hồi đại họa, đơn giản là tôn thiếu gia trở về, cứ như vậy mà hóa giải.
Tô Triệt tận khả năng buộc mình dung nhập vào niềm vui vẻ của bọn họ, bất quá, vẫn để cho cha mẹ cảm thấy cảm giác lạ lẫm thật lớn. Nhất là mẫu thân Tô Triệt, không chỉ một lần trốn trong phòng lau nước mắt, nhìn qua ánh mắt của đứa con kia, làm nàng thương tâm không thôi...
Bất quá, sau khi lau khô nước mắt, làm mẫu thân như nàng, hơn nữa là một loại vui mừng cùng tự hào, vô luận hắn cường đại cở nào, vĩnh viễn đều là con của ta.
Vào đêm cùng ngày, Tô Vân Đường thanh tỉnh lại, quả nhiên quên rất nhiều người, rất nhiều sự tình. Nhưng vẫn là bị gia chủ Tô Vân Sơn đoán trúng, hắn xác thực không có quên con cùng cháu nội của mình... Nghe nói là cháu nội bảo bối hóa giải trận tai nạn này của Tô gia, cũng là cháu nội bảo bối cứu mạng già này của mình, lão nhân gia đẩy mọi người ra, trực tiếp chạy vào tông đường, hướng về phía một linh vị, cười ha ha nói:
- Thấy được không, đó là cháu nội của ta, so với tất cả đứa con ngươi sinh ra, đều là mạnh hơn gấp trăm lần ha ha ha ha...
Gia chủ Tô Vân Sơn không khỏi lắc đầu, âm thầm nói thầm:
- Ta quên tính tới chuyện này, hắn làm sao quên cái này được cơ chứ...
Sau tiệc tối, Tô Triệt để lại cho Tô gia một đám vật tư tu luyện, hơn nữa, còn lưu lại năm công pháp trung phẩm có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ.
Những công pháp trung phẩm này, có cái đoạt từ chỗ phạm nhân của Tiên Ngục mà được, có cái mua được từ phường thị. Nhưng mà, bởi vì lời thề tâm ma ước thúc, bất luận công pháp gì của Thiên Huyền Tông, Tô Triệt cũng không thể truyền cho Tô gia.
Mặc dù chỉ là công pháp trung phẩm, nhưng người Tô gia cũng như là nhặt được chí bảo. Có nhiều công pháp như vậy, ý nghĩa, cũng có nhiều loại lựa chọn, căn cứ tư chất không cùng của đệ tử gia tộc, có thể lựa chọn công pháp thích hợp nhất cho mình tu luyện, tương lai có thể thành công Trúc Cơ...
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Triệt lén lút lấy ra pháp bảo phi hành, bay lên không trung, cứ như vậy vô thanh vô tức rời khỏi Tô gia.
Không hi vọng chứng kiến tràng cảnh lưu luyến kia của bọn họ, sẽ làm cho mình cảm thấy không được tự nhiên, hơn nữa, nghĩ tới cảnh một đám nữ quyến nước mắt lưng tròng đưa tiễn, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đau đầu.
Không nợ nhân quả, trong nội tâm thanh minh, cái này là được rồi.
Tiếp theo đi tới, thì là bên ngoài vạn dặm, thuộc địa bàn của Vạn Quỷ Tông, một trong Ma đạo thập đại môn phái.
Trước khi lên đường, Tô Triệt đã sớm tìm hiểu qua, trong Vạn Quỷ Tông, có một phường thị tu chân tên là Kinh Hồn Lĩnh, thuộc về một phường thị mang tính chất công khai, tu sĩ Tiên Ma hai đạo cũng có thể tiến đến giao dịch.
Thiết lập phường thị như vậy, cũng là để cho những đệ tử môn phái tiên đạo kia tiện dụng, có thể có địa phương bán những thứ mà bọn họ không dùng được, nhưng lại thích hợp cho Ma đạo dụng.
Trên địa bàn Thiên Huyền Tông, cũng có phường thị cùng loại, đồng dạng hoan nghênh tu sĩ Ma đạo bán những vật phẩm thích hợp cho tu sĩ tiên đạo sử dụng, cách làm này, coi như là tiến hành khai sáng, hai bên cùng có lợi.
Chỉ có điều, loại phường thị như thế này phần lớn ở vào địa giới biên giới không ai quản lý, tình trạng an ninh cực kém, chạy đi vào trong đó giao dịch, cần phải có phong hiểm nhất định. Nếu ngay cả tu vi Trúc Cơ kỳ cũng không có, một khi đi tới loại địa phương này, ngoại trừ có thể thỏa mãn dục vọng tự sát, tất cả mục tiêu của hắn đều không cách nào thực hiện.
Cách Kinh Hồn Lĩnh còn có hơn một ngàn dặm, Tô Triệt liền đáp xuống, tìm một khe đá bí ẩn, kiên nhẫn chờ mục tiêu xuất hiện.
Đang đợi ai?
Chỉ cần là một ma tu, tùy tiện ai cũng được.
Tô Triệt tính toán bắt một ma tu, ngụy trang thành linh lực ba động của hắn, lại tiến vào Kinh Hồn Lĩnh mua sắm âm hồn. Tương đối mà nói, ở khu vực ma đạo, đương nhiên là thân phận ma tu sẽ an toàn hơn một ít.
Đợi không bao lâu, chân trời bay tới một đoàn mây đen, tốc độ cực nhanh.
Tạo hình đoàn mây đen này, dĩ nhiên là bộ dạng một cái đầu lâu, quỷ khí um tùm, xem xét chính là đệ tử của Vạn Quỷ Tông.
- Chọn hắn a.
Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
- Ngụy trang thành đệ tử Vạn Quỷ Tông, làm việc trong này càng thêm thuận tiện.
Đợi cho đoàn hắc vân này bay đến cự ly trăm trượng, lão Hắc xác nhận, tu vi người này chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ, bắt lấy hắn không có vấn đề gì cả.
Phần lớn Ma tu là tội ác sâu nặng, nhất là Vạn Quỷ Tông đùa bỡn hồn phách người khác, hại người vô số, nên chủ động bắt người như vậy, trong nội tâm của Tô Triệt không hề cố kỵ.
Tô Triệt cũng không tự xưng là hóa thân chính nghĩa, bất quá, người nào có thể bắt, người nào không thể bắt, trong nội tâm cũng cân nhắc rõ ràng. Vẫn là câu nói kia, xử sự làm người, không phụ lương tâm của mình là được.
Thúc dục đĩa ngọc, bỗng nhiên gia tốc, Tô Triệt bay lên không trung, không nói hai lời, cực phẩm Ngọc Hoàn thoáng cái thả đi ra ngoài, lập tức vây hãm chi lực cường đại bao vây đoàn mây đen này lại.
- Người nào? Dám ở trên địa bàn Vạn Quỷ Tông sinh sự?
Tốc độ phi hành của mây đen bỗng nhiên giảm bớt, bên trong truyền ra tiếng nói khàn khàn âm trầm, lộ ra một cảm giác âm tàn.
Tô Triệt chẳng muốn nói nhảm với hắn, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng bắt hắn, miễn cho dẫn đến ma tu khác. Muốn tốc chiến tốc thắng, chỉ bằng vào năng lực của mình khẳng định không đủ. Vì vậy, Tô Triệt ngay lập tức gọi ra ba sự giúp đỡ giúp đỡ.
Tu La, xà nữ, Ngân Tu Giao.
- A? Ngươi là ai?
Trong mây đen truyền ra một tiếng thét kinh hãi, rất rõ ràng, giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện đội hình cường đại như vậy ở trước mắt làm hắn sợ ngây người. Hình thể Tu La vừa mới xuất hiện, thân mình cũng đã tương đối dọa người, huống hồ, lại có giao, xà, thoạt nhìn đều là thượng cổ dị chủng... Nếu đổi lại là bất luận kẻ nào, đều không khỏi tự hỏi: ta đây đã đắc tội thần tiên phương nào a?
Tô Triệt vẫn là không nói một lời, thúc dục cực phẩm Ngọc Hoàn, tăng lớn lực vây hãm, phi kiếm linh khí cũng xoay tròn đâm vào trong mây đen. Ngân Tu Giao mở miệng rộng ra, thổi ra một cổ quái phong màu bạc, thổi trúng đoàn mây đen này giống như ngọn lửa trong gió, yếu ớt dập tắt, ma tu được bao phủ ở trong kia thoáng cái hiện ra thân hình.
Người này bộ dạng hơn 40 tuổi, thân hình gầy gò, hốc mắt hãm sâu, tóc buộc thành một xu thế phóng lên trời quái dị, xem xét liền biết không phải là loại tốt lành gì.
Lúc này, lão Hắc và xà nữ cũng cùng một chỗ động thủ, chiến phủ Vu tộc cùng một đạo khí kình Xà tộc, đồng thời bay đi.
Đây không phải là quyết đấu công bình trên lôi đài, không có ước định đơn đả độc đấu gì, huống hồ, mặc dù là trong môn phái, cũng cho phép sử dụng triệu hoán sinh vật. Chỉ có điều, vật Tô Triệt triệu hoán thoạt nhìn hơi nhiều mà thôi...
- Chậm động thủ đã.
Tên ma tu kia thét kinh hãi một tiếng, vội vàng hấp tấp kích phát pháp bảo hộ thân, chỉ là, người quần ẩu với hắn, bất luận một ai cũng mạnh hơn hắn rất nhiều, giờ phút này chống cự chỉ có thể dùng vô lực để hình dung.
Đương…
Phòng ngự pháp bảo của hắn, bị một búa của lão Hắc đánh bay đi ra ngoài, vòng bảo hộ bị đập ra một lỗ thủng lớn, pháp bảo bị hao tổn nặng.
Ma tu quá sợ hãi, thao túng một pháp bảo hình quỷ trảo công kích, mới vừa đón đỡ phi kiếm mà Tô Triệt phát tới qua một bên, lại bị khí kình của xà nữ đánh trúng trước mặt.
Bùm…
Một kích này, làm cho hắn không khống chế được thân hình, liên tục quay cuồng trên không trung, pháp bảo phi hành mất đi khống chế, biến thành một miếng vải đen bay xuống đất.
Răng rắc!
Ngân Tu Giao lại há miệng ra, xích kéo kéo lóe ra một hồi điện quang, tùy theo kích xạ ra một đạo Lôi Điện, trong nháy mắt bổ trúng ma tu còn đang quay cuồng giữa không trung kia.
Tu vi của Xà nữ là cao nhất, không đợi những người khác áp dụng đả kích lần thứ hai, nàng đã phát ra một kích kế tiếp, lần nữa đập trúng thân thể của ma tu này...
Kỳ thật, đây là vì bọn người Tô Triệt không muốn giết hắn, ra tay đều là không dốc hết toàn lực, nếu không, chỉ bằng một vòng đả kích như vậy, đủ để cho hắn chết hai ba lần.
Bá bá bá bá!
Trên bầu trời, bốn đạo thân ảnh biến mất vô ảnh vô tung, chỉ còn một mình Tô Triệt. Kể cả ma tu đang hấp hối kia, tất cả mọi người đều bị Tô Triệt thu vào trong Tiên Ngục.
Tô Triệt thúc dục đĩa ngọc, cho thân thể hạ xuống phía dưới, thu miếng vải đen kia vào, sau đó giống như điện quang rời khỏi hiện trường...
Lần này hành động bắt người, sở dĩ có thể mau lẹ như thế, ngoại trừ ưu thế nhân số, càng là vì tên ma tu này chỉ là một đệ tử bình thường của Vạn Quỷ Tông, trong tay không có pháp bảo lợi hại gì, pháp thuật tu luyện cũng rất bình thường, sức chiến đấu tổng hợp không cao.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc dùng Độc Tâm Thuật xem xét trí nhớ của hắn, xác định, người này có thể được xưng tụng là làm nhiều việc ác, bắt hắn một chút cũng không oan, có thể yên tâm cho hắn thân phận phạm nhân của Tiên Ngục.
Sau nửa canh giờ, Tô Triệt biến hóa nhanh chóng, dùng thân phận một ma tu trung niên bận hắc bào, tiến nhập phường thị Tu chân Kinh Hồn Lĩnh.
Nếu như nói Kinh Hồn Lĩnh là một ngọn núi cũng không đúng. Nó giống như là hai cái bướu lạc đà nhô lên trên bình nguyên, vì vậy, dân chúng địa phương quen xưng là Lạc Đà Lĩnh, nhưng bởi vì phiến địa vực này rất tà môn, còn có một mảnh loạn phần cương thật lớn, nên dân chúng gần đây đều là kính nhi viễn chi, không có người nào dám can đảm tới gần.
Trong địa bàn của Vạn Quỷ Tông, đồng dạng tồn tại hơn mười quốc gia lớn nhỏ, bởi vì Vạn Quỷ Tông cũng giống như môn phái Tiên đạo, đều cần tất cả quốc gia nộp lên cung phụng, để duy trì chi dụng bình thường của cả môn phái.
Phường thị Tu chân ở trên hai tòa bướu lạc đà, bị một ảo trận to lớn bao phủ bên trong. Người thường không có pháp nhãn, căn bản nhìn không tới phường thị gì, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh loạn phần cương u ám.
Trong Phường thị, cửa hàng chính quy thì có hơn mười gian, xuôi theo phường thị, người bày quầy nhiều đến trăm gian, tu luyện giả ở trong này, thực lực tất cả đều là Trúc Cơ trở lên, tiểu tu sĩ giai đoạn Luyện Khí một cái cũng không thấy được.
Tới nơi này, Tô Triệt là vì mua sắm ba nghìn âm hồn để mở ra tầng thứ hai của bảo tháp Tiên Ngục.
Âm hồn chỉ là một cách gọi chung, cụ thể mà nói, thì chia làm: Âm hồn, Quỷ tốt, Quỷ vệ, Quỷ tướng, Quỷ vương, Quỷ đế...
Bắt đầu từ Quỷ vệ, có thể xưng là Linh Quỷ, thực lực của Quỷ vệ tương đương với Luyện Khí kỳ nhân loại, Quỷ tướng đồng đẳng với Trúc Cơ kỳ, Quỷ vương thì là Kim Đan kỳ, Quỷ đế chính là Nguyên Anh kỳ.
Lẽ ra, mua sắm ba nghìn âm hồn cũng không tính là đại sinh ý gì, bởi vì Tô Triệt chỉ cần âm hồn bình thường, cũng không phải cần Linh Quỷ cao cấp hơn. Nói như vậy, chỉ cần hai linh thạch là có thể mua được một âm hồn.
Chỉ là hôm nay, liên tục xem trên trăm quầy hàng, đều không nhìn thấy có người ở bán âm hồn, rơi vào đường cùng, Tô Triệt chỉ có thể chọn một cái sạp, hao tốn vài chục linh thạch, tùy tiện mua ít đồ từ tên ma tu này, thì có thể hướng hắn hỏi vấn việc này.
- Ba nghìn âm hồn bình thường?
Sạp chủ trả lời:
- Ngày bình thường ngược lại rất dễ dàng mua được, không đến năm nghìn linh thạch là có thể gom góp, chỉ là mấy ngày gần đây có chút không trùng hợp, phỏng chừng, ngươi cần phải chờ mấy ngày nữa mới có thể mua được.
- Vì cái gì?
Tô Triệt hỏi.
Sạp chủ tiếp tục trả lời:
- Mười ngày trước, một vị tiền bối Kim Đan kỳ đi tới phường thị, ở trước mặt mọi người tuyên bố giá cao thu mua mười vạn âm hồn, phẩm cấp không hạn chế, càng nhiều càng tốt. Cho nên, tất cả hàng tồn trong tay mọi người đều bán cho hắn, mặc dù như vậy, cũng không có gom góp đủ số lượng mười vạn.
- Mười vạn âm hồn?
Tô Triệt lập tức cả kinh:
- Thủ bút thật lớn? Nếu tính giá lên, ít nhất phải bỏ ra hai mươi vạn linh thạch?
- Hai mươi vạn sao đủ chứ?
Sạp chủ cười nhạt một tiếng:
- Nếu tất cả đều là âm hồn bình thường đương nhiên sẽ đủ, nhưng chớ quên, rất nhiều người có thể lấy ra được Quỷ vệ, chính là cấp bậc Linh Quỷ, vậy thì giá sẽ rất cao.
- Linh Quỷ cấp Quỷ vệ, ước chừng là giá bao nhiêu?
Tô Triệt tiếp tục truy vấn.
Sạp chủ nghiêng mắt nhìn hắn, hiếu kỳ nói:
- Nhìn lão huynh ngươi quỷ khí nồng đậm, cũng có thể coi như là hành gia chơi quỷ, sao ngay cả những kiến thức cơ bản nhất này cũng không hiểu được?
Tô Triệt cười giải thích:
- Ta gần đây đều là tự mình bắt âm hồn, rất ít dùng tiền mua sắm, cho nên, đối với giá thị trường không quá minh bạch.
Sạp chủ gật gật đầu, lúc này mới đáp:
- Căn cứ vào thực lực, giá Quỷ vệ ước chừng khoảng năm trăm đến năm nghìn linh thạch. Quỷ tướng thì quý hơn, ước chừng một vạn đến mười vạn. Đương nhiên, trong phường thị này, căn bản không có người có khả năng bán Quỷ tướng.
Tô Triệt gật gật đầu, trong lòng tự nhủ:
- Thực lực Quỷ tướng thuộc về Trúc Cơ kỳ, có rất ít người cam lòng bán đi.
Vạn Quỷ Tông ít đồ, nhưng có thể trở thành một trong Ma đạo thập đại môn phái, cũng là bởi vì ngự quỷ thuật của bọn họ rất khó chơi, giao thủ với một môn nhân Vạn Quỷ Tông, ý nghĩa, sắp sửa phải tác chiến cùng một đám Linh Quỷ. Nói như vậy, một chọi một đơn đả độc đấu, Vạn Quỷ Tông căn bản là vô địch đồng cấp.
Vừa rồi, Tô Triệt mượn nhờ ưu thế nhân số, dùng thủ đoạn lôi đình hung mãnh, thoải mái bắt môn nhân Vạn Quỷ Tông này, đó là bởi vì hắn căn bản không kịp triệu hoán quỷ bộc, chỉ tế ra hai kiện pháp bảo mà thôi. Nếu không, không có khả năng đơn giản thu phục hắn như vậy.
Sau khi nói lời cảm tạ, Tô Triệt ly khai quầy hàng kia, lúc này mới thở dài trong lòng vì vận khí mình không tốt, thật xa chạy tới nơi này, đúng lúc gặp phải có người trắng trợn thu mua âm hồn...
- Thật sự không được, vậy trước tiên đi Thái Ất Môn hoàn thành nhiệm vụ môn phái, khi trở về, còn phải tới nơi này một chuyến nữa.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê