Hướng tới tương lai mà chỉ dựa vào quá khứ, chẳng khác nào lái xe mà cứ chằm chằm nhìn vào kính chiếu hậu.

Herb Brody

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 201: Tô Triệt Về Nhà
u Chân Giới quá lớn, muốn bắt được một người, không khác gì mò kim đáy biển.
Bởi vậy, đối với Tô gia mà nói, tán tu như vậy tìm tới cửa, thường thường đều là cục diện khó giải quyết nhất. Trước kia cũng có qua tình hình cùng loại, bất quá, cũng không có nghiêm trọng như ngày này.
Tô Vân Sơn còn nói thêm:
- Người tu tiên không có khả năng thiếu khuyết tục vật như vàng bạc, thực nếu như tham luyến nữ sắc, có rất nhiều biện pháp thỏa mãn nhu cầu, không đến mức chạy đến nhà chúng ta làm như vậy. Không thể nghi ngờ, sắc tâm chỉ là giả trang ra để thử tiến hành, bọn họ cố ý như thế, chỉ vì thử xem điểm mấu chốt của chúng ta mà thôi...
Lão nhân gia càng nói càng tức giận, thoáng bình phục khí tức, đây mới tiếp tục nói:
- Dụng ý thực sự của bọn họ, là hướng về phía ngàn năm tích góp từng tí một của Tô gia, nếu như không có nhân sĩ Trúc Cơ trong tộc ra mặt ngăn cản, nhiều nhất là một hai ngày nữa, bọn họ chắc chắn sẽ động thủ.
Trong nội đường trầm mặc lại, hào khí ngưng trọng áp chế đến cực điểm. Gia chủ suy đoán, tất cả mọi người đều tán thành, lại nghĩ không ra bất luận phương pháp hóa giải gì.
Tô Thanh Lâm thoáng tưởng tượng, trầm giọng nói ra:
- Thật sự không được, đêm nay sẽ để phụ nữ và trẻ em trong tộc lặng lẽ cất bước, trong nhà chỉ để lại chúng ta tọa trấn. Thực nếu là triệt để vạch mặt, liều mạng một lần, chúng ta cũng không còn buồn phiền lo lắng.
- Trừ lần đó ra, còn có một biện pháp khác.
Lại là một lão nhân nói chuyện, chính là gia gia Tô Triệt Tô Vân Đường, cũng là Tam đệ của gia chủ Tô Vân Sơn.
Tô Vân Đường có chút hí mắt, trầm giọng nói ra:
- Thật sự không được, ta liền nhảy vào Tô Giang, đi tìm Ngân Tu Giao kia, nói rõ ràng sự tình cùng hắn, để cho nó biết rõ, địch nhân của Tô gia, hoàn toàn cũng là địch nhân của nó.
- Không được đâu phụ thân.
Tô Thanh Lâm quá sợ hãi, vội vàng khuyên can nói:
- Ngân Tu Giao kia vẫn chỉ là tiểu giao, trí tuệ cực kỳ có hạn, căn bản nghe không hiểu lời của ngươi, đi chỉ là chịu chết mà thôi.
- Ai nói nghe không hiểu.
Tô Vân Đường trừng mắt, úng thanh nói:
- Ta dùng Thiêu Hồn thuật, thi triển tâm linh câu thông đại pháp, không tin hắn nghe không hiểu
- Thiêu Hồn thuật?
Lời vừa nói ra, mọi người biến sắc.
Thiêu Hồn thuật, chưa tính là pháp thuật cao minh gì, chính là thời khắc nguy cấp kích phát tiềm năng, tự hủy bản thân, một khi thi triển, kết cục cực kỳ bi thảm, không chỉ là tử vong đơn giản như vậy, truyền thuyết nói rằng, khi đầu thai chuyển thế, cũng bởi vì hồn phách không được đầy đủ, tái thế không thể làm người, phải làm súc sinh...
- Tam đệ, ngươi không thể...
Gia chủ Tô Vân Sơn đang muốn khuyên nhủ, lại bị Tô Vân Đường đưa tay cắt đứt.
- Có thể làm súc sinh, đã rất không tồi rồi.
Vị gia gia này của Tô Triệt rất cường liệt, hắn đứng dậy, quay mắt về phía linh vị liệt tổ liệt tông, thân hình run rẩy, nhưng lời nói lại rất có khí phách:
- Nếu như bởi vì khiếp đảm mà hủy Tô gia, kiếp sau, ngay cả súc sinh cũng không xứng làm tiếp.
Một lúc lâu sau, Tô Vân Đường lẻ loi một mình đi ra khỏi cửa chính Tô gia trang viên.
Mặc dù việc này là dứt khoát chịu chết, nhưng vì giữ bí mật, những người khác không thể tương bồi hoặc đưa tiễn, lão nhân gia đã định chủ ý, ai cũng khuyên không được hắn.
Hơn nữa, chuyện này còn không dám để cho quá nhiều người biết rõ, nếu không, các nữ quyến khóc sướt mướt, tất nhiên sẽ dẫn phát đám tán tu kia ngờ vực vô căn cứ.
Trong Nghị Sự đường, Tô Vân Sơn lão lệ tung hoành, Tam đệ hắn lại muốn...
Tô Thanh Lâm thì là sắc mặt trướng lên, nghẹn ngồi ở trên mặt ghế, không thể nói lời nào, thân không thể động, chỉ có thể cuồng hô bạo rống ở trong nội tâm. Vừa rồi, phụ thân tới ôm mình, lại bất ngờ hạ thủ phong bế huyệt đạo toàn thân của mình.
Những người khác nghĩ muốn ngăn cản Tô Vân Đường, nhưng khuôn mặt lão nhân gia rất bình tĩnh, mục quang ngưng trọng nói:
- Ai dám ngăn cản ta, ta tự tận ở nơi này.
Trước khi đi, Tô Vân Đường thấp giọng nói với nhi tử:
- Ngươi có một hảo nhi tử, con của ta, cũng là một hảo nhi tử.
Cứ như vậy, Tô Thanh Lâm chỉ có thể mắt nhìn thấy bóng lưng phụ thân biến mất ở bên ngoài cửa phòng, nhưng không cách nào thay thế hắn đi làm sự kiện kia...
- Thanh Lâm.
Tiếng nói Gia chủ Tô Vân Sơn run rẩy, tận lực ôn hòa nói:
- Ngươi chỉ là Luyện Khí tầng ba, làm không thành chuyện này a.
Tô Thanh Lâm chỉ có Luyện Khí tầng ba, căn bản không năng lực thi triển Thiêu Hồn thuật, này phải là Luyện Khí hậu kỳ mới có thể.
- Ta vô năng a.
Tô Thanh Lâm miệng không thể nói, khóe mắt nứt ra, huyết lệ đầy mặt...
***
Sau nửa canh giờ, chân trời bay tới một đạo độn quang hồng sắc, rất nhanh đi tới trên không trang viên Tô gia.
Căn cứ một ít trí nhớ còn sót lại trong đầu, Tô Triệt thoáng đi một đoạn đường quanh co, cái này mới tìm được Tô gia trang viên của Tô Giang huyện.
Đáp xuống dưới, trong nội tâm Tô Triệt thầm nghĩ:
- Người Tô gia tâm tính thiện lương, cửa chính trang viên thời thời khắc khắc đều là rộng mở, người xin cơm cũng có thể tùy thời đi vào.
Lão Hắc cũng nói:
- Căn cứ biểu hiện của tiểu nha đầu Tô Niệm Nhân mà xem, Tô gia dạy hài tử là tương đối khá.
Đi vào cửa chính, trước mặt gặp được một hán tử trung niên đang quét sân, chứng kiến Tô Triệt đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó lại là thần sắc kinh ngạc, sau đó lại là biểu lộ khó có thể tin, đến cuối cùng, mới run rẩy lên tiếng nói, cẩn cẩn dực dực hỏi thăm:
- Tôn thiếu gia, tôn thiếu gia, là ngươi sao?
Một người hầu như vậy, nói thật, trong trí nhớ Tô Triệt hoàn toàn không có ấn tượng của hắn; Hơn nữa, thân thể này rời nhà nhiều năm, từ mười hai tuổi đến mười tám tuổi, dáng người, dung mạo đều biến hóa khá lớn, người hầu kia cũng không nhận ra Tô Triệt.
- Đúng vậy, ta là Tô Triệt.
Tiếng nói Tô Triệt ôn hòa, mỉm cười trả lời.
- Thật là tôn thiếu gia, thật là tôn thiếu gia a.
Trung niên hán tử ném cái chổi ra, vừa nghiêng đầu, bứt cuống họng lên hô:
- Tôn thiếu gia đã trở lại, tôn thiếu gia đã trở lại...
Theo càng ngày càng nhiều người hầu thấy được Tô Triệt, cả trang viên sôi trào lên.
Trong phòng Nghị Sự đường, bọn người gia chủ Tô Vân Sơn loáng thoáng nghe được tiếng gọi ầm ĩ "Tôn thiếu gia đã trở lại", mới đầu còn không có để ý, đang định trách cứ những người hầu kia vô vị ồn ào. Bởi vì, tôn thiếu gia trong nhà có rất nhiều, mặc dù là trở lại một cái, cũng đâu cần ngạc nhiên như vậy?
Ngạc nhiên?
Các trưởng bối cũng không phải đứa ngốc, lập tức ý thức được, tôn thiếu gia có thể làm cho bọn họ ngạc nhiên như thế chỉ có một, thì phải là...
- Chẳng lẽ là Triệt nhi?
Tô Vân Sơn bỗng nhiên đứng dậy.
- Ô ô, ô ô...
Tô Thanh Lâm huyết lưu đầy mặt, trong cổ họng phát ra tiếng vang cổ quái, liều mạng ý bảo Nhị bá cởi bỏ huyệt đạo cho mình.
Tô Vân Sơn hơi chút do dự, dặn dò:
- Có thể cởi bỏ cho ngươi, nhưng mà, không thể xúc động, không thể dính vào.
Tô Thanh Lâm liều mạng nháy mắt...
Huyệt đạo trói buộc vừa mới được giải khai, Tô Thanh Lâm phốc phun ra một ngụm tiên huyết, vừa mới đứng lên, lại là thân hình không ổn, đặt mông ngồi trở về, khàn giọng nói:
- Nhị bá, nhanh bảo Triệt nhi cứu cha ta, Triệt nhi có năng lực như thế.
- Ừ, ừ.
Tô Vân Sơn trọng trọng gật đầu, lập tức thoát ra ngoài cửa.
Ở trong suy nghĩ của bọn hắn, tuy tu vi của Tô Triệt chỉ là Luyện Khí Đại viên mãn, trên thực lực cũng không phải đối thủ của hai tu sĩ Trúc Cơ này, nhưng thân phận là đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, vẫn là có đủ trình độ uy hiếp nhất định.
Hắn vừa về nhà, có lẽ, Tô gia được cứu rồi.
Giờ phút này, ở dưới rất nhiều người hầu túm tụm, Tô Triệt đi tới chỗ sâu nhất trong trang viên, chỉ là đang đi tới, lão Hắc đột nhiên cảnh giác nói:
- Chủ nhân, ở phía đông của trang viên, cảm ứng được hai tu sĩ Trúc Cơ, ngoài ra, còn có bảy tên Luyện Khí hậu kỳ, xem trang phục đặc thù của bọn hắn, hình như là tán tu không môn không phái.
- Hai tán tu Trúc Cơ kỳ?
Tô Triệt nhướng mày, ẩn ẩn cảm giác được, tình huống Tô gia có chút không đúng lắm.
Sau khi Trúc Cơ, thần thức của Tô Triệt chỉ có thể bao phủ phạm vi hơn ba mươi trượng, hiệu quả thấu thị cũng xa xa không bằng năng lực dò xét của lão Hắc, bởi vậy, những phương diện này vẫn là phải dựa vào lão Hắc.
Bởi vì cự ly quá xa, hai tán tu Trúc Cơ kỳ ở Đông viện, tạm thời còn không có phát hiện ra Tô Triệt.
Xuất phát từ thói quen cẩn thận cùng đa nghi, Tô Triệt lập tức điều chỉnh linh lực bản thân, ngụy trang tu vi thành Luyện Khí tầng bảy, miễn cho kinh động đám tán tu không rõ thân phận này.
Trong đại sảnh tiếp khách, Tô Triệt và bọn người Tô Vân Sơn gặp nhau.
- Nhị gia gia, chư vị thúc bá, Triệt nhi đã trở lại.
Tô Triệt khom mình hành lễ nói.
- Triệt nhi.
Các trưởng bối trăm miệng một lời kêu gọi, mỗi người đều là vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Duy chỉ có kinh hỷ trên mặt Tô Vân Sơn đột nhiên chuyển biến, kinh ngạc mà hỏi thăm:
- Triệt nhi, tu vi của ngươi đây là...
Vốn tu vi hẳn là Luyện Khí Đại viên mãn, cái này xem xét, cũng chỉ là Luyện Khí tầng bảy, trong nội tâm Tô Vân Sơn lộp bộp một tiếng, nghĩ lầm Tô Triệt bị trọng thương, làm cho tu vi giảm xuống...
Lần này có thể nguy rồi, mặc dù có thân phận đệ tử nội môn Thiên Huyền Tông, nhưng chỉ bằng tu vi Luyện Khí tầng bảy, chỉ sợ cũng trấn không được những tán tu kia a.
Tô Triệt lại là mỉm cười, thấp giọng giải thích:
- Đây là giả, ta điều chỉnh linh lực ba động.
- A, ngươi còn có thần thông như vậy...
Tô Vân Sơn thở ra một hơi dài, trong lòng tự nhủ: may mắn như thế, may mắn như thế...
Nhãn lực Tô Triệt siêu phàm, đã sớm nhìn ra, hình như trưởng bối gia tộc vừa mới khóc, mà ngay cả Nhị gia gia cũng không ngoại lệ.
Thân là nhất gia chi chủ, phải xảy ra đại sự như thế nào, mới có thể để cho vị lão nhân kiên cường này rơi lệ?
Hơn nữa, trong hàng trưởng bối lại không nhìn thấy thân ảnh của Tô Thanh Lâm cùng Tô Vân Đường, trong nội tâm Tô Triệt máy động, không khỏi liên tưởng đến:
- Chẳng lẽ là hai người bọn họ xảy ra chuyện gì bất trắc?
Tuy bởi vì linh hồn chuyển đổi, không có khả năng coi bọn họ trở thành người nhà chí thân, nhưng mà, nhưng trong nội tâm vẫn coi là thân thích đối đãi. Bởi vậy, đối với an nguy của bọn hắn, Tô Triệt vẫn là tương đối quan tâm.
Vì vậy, không đợi các trưởng bối mở miệng, Tô Triệt liền đè thấp thanh tuyến, trầm giọng nói ra:
- Nhị gia gia, tìm chỗ yên tĩnh nói chuyện a.
Tô Vân Sơn gật đầu đáp ứng, trong nội tâm âm thầm khen:
- Đứa nhỏ này quả nhiên đã lớn, tính tình cũng trầm ổn như thế...
Trên đường đi Nghị sự đường, lại gặp Tô Thanh Lâm sau đó mà đến, hắn đi rất khó khăn, sắc mặt trắng bệch, tựa như trải qua một hồi bệnh nặng, Tô Triệt liếc nhìn thấy, hắn bị nội thương không nhẹ.
Nhưng không biết, thương thế kia không phải bị thương, mà là đau lòng.
- Triệt nhi, nhanh đi cứu gia gia của ngươi, nhanh đi cứu gia gia của ngươi...
Tô Thanh Lâm vọt tới phụ cận, một phát bắt được cánh tay Tô Triệt, trên mặt dấu vết huyết lệ tương đối đáng sợ.
- Cha, đừng vội, nói rõ sự tình, ta mới biết cứu người như thế nào.
Tô Triệt đương nhiên sẽ không đánh mất lý trí, dắt Tô Thanh Lâm đi đến Nghị sự đường.
Nhưng mà, phần tỉnh táo này, rơi xuống trong mắt các trưởng bối, thì làm cho bọn họ rất là sợ hãi...
Một hài tử mười tám tuổi, mấy năm này gặp phải chuyện tình gì, mới có thể rèn luyện người thành kiên cường như vậy, tâm cũng biến thành sắt thép đi?
Tô Triệt xác thực thay đổi, nhưng không phải thay đổi như bọn họ suy nghĩ...
Đương nhiên, trước mắt gấp gáp như thế, không phải thời điểm nghiên cứu tính cách của Tô Triệt, mọi người tiến vào Nghị sự đường, gia chủ Tô Vân Sơn nói ngắn gọn, ngôn ngữ tận lực chặt chẽ, rất nhanh, liền nói hết mọi chuyện rõ ràng.
Kỳ thật, ngoại trừ Tô Thanh Lâm, những người khác vẫn còn rất ý trí, trên tâm lý cũng không hi vọng Tô Triệt chạy tới Tô Giang cứu Tô Vân Đường, bởi vì, bọn họ lo lắng Tô Triệt cũng không phải đối thủ của Ngân Tu Giao, chỉ sợ là gia gia cứu không được, càng làm đám cháu nội đi vào.
Cho nên, mặc cho Tô Thanh Lâm lo lắng như thế nào, bọn người Tô Vân Sơn vẫn là phải nói rõ tinh tường, để cho Tô Triệt tự mình quyết định bước tiếp theo.
- Thiêu Hồn thuật...
Trong lòng Tô Triệt trầm trọng:
- Tái thế luân hồi, phải đi vào Súc Sinh chi đạo? Sao một lão nhân đáng kính như thế, lại phải rơi vào loại kết cục này?
Cứu người!
Không có gì có thể nói.
- Ba, ta mang ngươi đi cứu gia gia, ngươi chỉ đường giúp ta.
- Hảo.
Thanh Lâm vội vàng chạy đi.
Tô Vân Sơn khẽ nhúc nhích môi, muốn nói gì đó, rồi lại nén trở về, trong lòng phức tạp cùng mâu thuẫn, bất luận kẻ nào cũng khó lý giải...
Nhất gia chi chủ, không dễ làm a.
Tô Triệt mang theo Tô Thanh Lâm mới vừa đi ra Nghị sự đường, đang định ngự khí mà bay, lại nghe lão Hắc cảnh báo:
- Chủ nhân, đám tán tu hỗn đản kia, đang hướng bên này đi tới.
Trong nội tâm Tô Triệt thở dài, đám gia hỏa kia chạy qua, mình cũng gặp phải cục diện không thể phân thân, cứu trợ Tô Vân Đường vô cùng trọng yếu, chỉ là, đám người trong trang viên Tô gia, nhất định là càng thêm trọng yếu.
- Triệt nhi, đi a, ngươi làm sao vậy?
Tô Thanh Lâm lòng nóng như lửa đốt thúc giục.
- Tạm thời đi không được.
Tô Triệt trầm giọng nói:
- Đám khốn kiếp kia đã tới.
Hai gã Trúc Cơ tu sĩ cầm đầu tán tu, vừa mới nghe được bọn người hầu huyên náo, hơi chút liên tưởng, thì nghĩ tới tôn thiếu gia cực kỳ có tiền đồ kia của Tô gia, nhất định là nhi tử bảo bối mà Tô Thanh Lâm đề cập tới, đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông.
Vì vậy, bọn họ toàn thể xuất động, cùng một chỗ đi tới bên này, muốn nhìn Tô Triệt một chút, lại quyết định áp dụng động tác kế tiếp như thế nào.
Cả đám đi vào trong sân Nghị sự đường, người cầm đầu một cao một thấp, vóc dáng cao sắc mặt hơi bạch, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ; vóc dáng thấp làn da ngăm đen, tu vi Trúc Cơ trung kỳ. Mặc dù bọn họ không phải ma tu, nhưng mà thần sắc khí chất, cũng không cảm giác được chính khí gì.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê