I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 183-184: Bị Buộc Bất Đắc Dĩ
u La đứng lên, lau miệng, hét lớn:
- Đến đây đi, tiểu tử, động thủ đi, lão tử liều chết cũng muốn gặm ngươi mấy ngụm.
Vừa nghe lời này, giọng điệu kia của hắn tự nhận là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lại không biết, Tô Triệt chẳng qua là một tiểu nhân vật giai đoạn Luyện Khí, căn bản không có năng lực giết chết một Tu La Kim Đan kỳ.
- Không vội, không vội.
Lúc này đây, nếu đổi lại là Tô Triệt sẽ khoát khoát tay, thần thái thoải mái nói:
- Hai ta chơi một trò chơi nhỏ, ngươi trước giúp ta thử một lần, ta làm ra loại vật này, uy lực như thế nào...
- Đến đây đi.
Tu La điên cuồng hét lên một tiếng, toàn thân tăng vọt mà dậy, cả người phồng lớn lên một vòng, đằng đằng đằng vượt lên trước ba bước, kéo dây xiềng xích kia tới thẳng tắp.
Tu La nhất tộc hung mãnh hiếu chiến, thiên tính hiếu chiến không kém gì Vu tộc, mặc dù chết trận, cũng sẽ không yếu thế.
Oanh!
Tô Triệt nhẹ nhàng giương một tay lên, lại ném ra một cự nhân cao năm trượng.
Oanh, oanh, oanh...
Cự nhân vừa lộ mặt, không nói hai lời, liền lao tới chỗ bên Tu La kia.
Chỉ là, chạy ra cự ly 30 trượng, một đoàn khói nhẹ từ trong đầu hắn xông ra, cự nhân kia lập tức dừng bước lại, lăng đầu lăng não đánh giá hoàn cảnh chung quanh, nhìn nhìn đầu Tu La một ít, lại xem Tô Triệt một chút.
Bất quá, nhìn thấy chỗ Tu La cách hắn gần nhất, thân hình hùng tráng cũng có vẻ là mục tiêu càng lớn, vì vậy, cự nhân vẫn là lựa chọn Tu La, tiếp tục phát khởi công kích.
Cái cự nhân này, tự nhiên là phạm nhân trong Tiên Ngục bị nhỏ Thánh Thủy Vu tộc lên, cũng chính là loại chất lỏng màu xám, do đó biến hóa nhanh chóng, đã trở thành cự nhân cao năm trượng.
Nhưng mà, Tô Triệt và lão Hắc đã tổng kết ra hai tệ đoan: một là, nhân loại biến thành loại cự nhân này, lập tức sẽ lục thân không nhận, hắn nhìn thấy bất cứ sinh vật nào, đều sẽ là sinh tử đại địch của hắn.
Tệ đoan thứ hai là, biến thân như vậy chỉ có thể duy trì vài canh giờ mà thôi, thời gian vừa đến, người biến thân sẽ hóa thành một đống nước.
Vừa rồi, Tô Triệt ném cự nhân này ra khỏi Tiên Ngục, đầu tiên là cho lão Hắc nhập vào thân, khống chế được hắn chạy ra cự ly 30 trượng, sau đó, Thiên Ma chi hồn của lão Hắc kịp thời rút về, như vậy, cự nhân đầu óc ngu si, tự nhiên sẽ chọn cự ly gần hơn, càng sẽ phát động công kích mục tiêu thấy được.
Như vậy, một nhân loại tu vi Luyện Khí Đại viên mãn, biến thành cự nhân, là có thể có thực lực chiến thắng Tu La Kim Đan kỳ sao?
Tô Triệt rất rõ ràng, cái này đương nhiên là không thể nào, an bài cự nhân kia tiến lên, hoàn toàn là xuất phát từ một loại mục đích khác...
Oanh, oanh, oanh...
Cự nhân cao năm trượng rất nhanh liền chạy tới trước mặt Tu La, cái gì cũng không có nói, vào đầu chính là một quyền nện xuống.
- Ha ha, cái đồ chơi này không tệ.
Tu La ngửa mặt lên trời cười to, một tay giơ lên, dễ dàng tiếp được một quyền nhìn như là vô cùng hung mãnh của cự nhân kia, cánh tay cũng không có uốn lượn chút nào.
Kỳ thật, y theo thực lực của Tu La, một khi chăm chú, cự nhân cũng không có cơ hội chạy đến trước mặt của hắn, trên nửa đường, đã chết dưới đả kích cự ly xa của Tu La.
Chỉ có điều, Tu La này bị buộc trên cây cột một ngàn năm, thật sự là tịch mịch đến cực độ, nhàm chán cực độ, thật vất vả chiếm được một món đồ chơi như vậy, sao cam lòng đơn giản làm cho nó hư hao chứ.
Bùm, bùm, bùm...
Cự nhân giống như một cái máy đóng cọc, nắm tay to lớn làm nhiều việc cùng một lúc, không ngừng đánh xuống người Tu La. Hắn đã biến thành một quái vật đầu óc ngu si, căn bản không phán đoán ra thực lực của đối thủ có phải là viễn siêu mình hay không, cũng không có e ngại giác ngộ tử vong.
- Ha ha ha ha, thú vị a.
Đứng ở trước mặt cự nhân, mặc dù hình thể của Tu La giống như là hài nhi, nhưng mà hắn huy vũ hai tay, lại dễ dàng ngăn tất cả đả kích của cự nhân lại, giống như là một đại nhân đang chơi đùa cùng một đứa con nít, ngươi vui, ta hảo, mọi người hảo, vỗ tay du hí.
Tô Triệt đương nhiên không nghĩ tràng diện này có cái gì vui vẻ, chỉ có điều, một người cô độc tịch mịch một ngàn năm, trạng thái tâm lý của hắn, người thường hoàn toàn không cách nào lý giải.
Tô Triệt lẳng lặng đứng đó, yên lặng chờ đợi, đợi khi nào hắn chơi đủ, cũng chính là thời khắc mình chính thức ra tay.
Oanh, oanh, oanh...
Một lớn một nhỏ, hai gia hỏa hình tượng khủng bố, thuần túy là so đấu lực lượng cơ thể, nửa điểm kỹ xảo pháp thuật cũng không có, đấu sức như vậy, một mực giằng co một khắc, mới nghe được Tu La rống to:
- Tiểu tử, còn có gì chơi nữa không?"
- Có.
Tô Triệt lớn tiếng trả lời.
- Tốt lắm, cái này chơi đủ rồi.
Xích kéo!
Tu La vận chưởng thành đao, một đạo khí kình vô cùng sắc bén từ trong lòng bàn tay kích xạ ra, lúc này cự nhân trước mặt ngây ngẩn cả người, nắm tay huy vũ giữa không trung cũng cứng lại rồi...
Một hơi sau, cự nhân cao năm trượng kia, từ trên trán mãi cho đến giữa háng, bị bổ ra hai nửa, biến thành hai nửa thi thể chỉnh tề, một tiếng ầm vang rơi đập xuống mặt đất.
Một món đồ chơi, cứ như vậy bị vô tình vứt bỏ.
- Tiểu tử, lại đến...
Tu La mở miệng rộng muốn nói chuyện, đột nhiên thần sắc trì trệ, hắn thấy được, trong bụng cự nhân bay ra một hạt châu màu tím sậm, hướng về phía trước mặt mình mà đến.
- Lôi châu.
Tu La quá sợ hãi, vội lui né tránh, đồng thời, hắc sắc quang mang nồng đậm từ trong thân thể nhanh chóng tán phát ra, đây là hắn kịp thời phóng ra pháp lực hộ thân.
Pằng!
Xiềng xích bên hông bị kéo căng thành thẳng tắp, đáng tiếc chính là, hắn thân làm một kẻ tù tội, không gian hoạt động cực kỳ có hạn, dù trốn thế nào, cũng trốn không được bao xa.
Ầm ầm!
Một tiếng sấm vang lên, mười đạo Lôi Điện tử sắc tùy theo thoáng hiện, Tu La bị xiềng xích gây khó khăn, dĩ nhiên là một đạo Lôi Điện cũng không thể né tránh, toàn bộ ngạnh kháng xuống.
- Tử Tiêu thần lôi.
Mặc dù Lôi châu này là Tô Triệt chôn ở trong bụng cự nhân, nhưng mà, thẳng đến hiện tại mới có thể chân chánh xác định, đây chính là Tử Tiêu thần lôi mà Thiên Huyền Tông Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão luyện chế.
Lôi châu này, cũng không phải Tô Triệt mua được, mà là ở trên thang trời, đoạt được từ trong tay tên hỗn đản Luyện Khí chín tầng kia.
Hai năm trước kia, thời điểm Thiên Vật Phong Chân Chân đối kháng ma tu đầu trọc, cũng phóng ra một quả Tử Tiêu thần lôi, chỉ là viên kia chỉ có thể phát ra năm đạo thần lôi, hôm nay viên lôi châu này lại phát ra mười đạo thần lôi, uy lực tự nhiên là tăng gấp đôi. Tô Triệt phái ra một cự nhân trước đi chịu chết, mục đích cuối cùng nhất, cũng chính là vì đưa viên lôi châu này đến trước mặt Tu La, thời khắc hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, nó sẽ bùng phát.
Răng rắc!
Mười đạo Lôi Điện chuẩn xác đánh trúng vào Tu La, một hồi khói đặc bay lên, pháp lực hộ thân mà Tu La phóng thích ra chỉ có thể ngăn chặn ba đạo thần lôi, liền bốc hơi thành không; bảy đạo thần lôi khác, tất cả đều bổ trúng thân thể của hắn.
- Oa a…
Gầm lên giận dữ, Tu La mới ngã xuống đất, làn da màu đỏ sậm biến thành màu xám đen, địa phương bị Thần Lôi đánh trúng, đều sinh ra một cái động lớn, rõ ràng có thể thấy được cốt cách cùng nội tạng.
Tô Triệt ám toán lần này, đã làm hắn bị thương nặng, chỉ là, Tô Triệt một chút cao hứng cũng không có.
Nếu đổi lại là nhân loại, bị thương nghiêm trọng như vậy, sức chiến đấu tất nhiên là giảm bớt đi nhiều; Nhưng mà, Tu La không phải nhân loại, thân là Ma tộc, tánh mạng của bọn hắn cực kỳ ương ngạnh, chỉ cần không chết, có thể một mực chiến đấu đến cùng. Thậm chí, bị thương càng là nghiêm trọng, càng có thể kích phát ra tàn bạo cùng hung hãn của chúng nó.
Ma tộc bị thương, càng đáng sợ hơn.
Tô Triệt thở dài thật sâu:
- Đã tận lực, lại vẫn bị thất bại.
Viên thần lôi này, chính là công kích mạnh nhất mà Tô Triệt có thể lấy ra, nếu như cái này cũng phách không chết hắn, như vậy, lần khảo nghiệm này chỉ có thể dùng thất bại mà chấm dứt, kế tiếp, phải tranh thủ thời gian chạy trối chết.
Hành trình lịch lãm thiếu niên lang Vu tộc, từ đó chấm dứt.
Pằng, ăn vào một quả Độn Địa Đan, Tô Triệt lập tức tiềm nhập mặt đất, lúc này liền định lui lại.
Oanh!
Tu La thoáng cái nhảy lên, điên cuồng hét lên nói:
- Đi ra cho ta.
Hô ~~~
Một gợn sóng dùng mắt thường có thể thấy được từ trong miệng hắn phun ra, cơ hồ bao trùm cả khu vực này.
- Dám trêu đùa độn địa thuật trước mặt Ma tộc chúng ta.
Mặt đất cứng rắn giống như thủy triều nhấc lên cuộn sóng, phần phật hạ xuống, muốn lật Tô Triệt đi ra.
Tô Triệt vừa mới độn xuống dưới đất vài chục trượng, lại không nghĩ rằng, nhịp đập đại địa mà hắn rất tinh tường kia đột nhiên đã xảy ra thay đổi, cộng minh hài hòa biến thành mãnh liệt bài xích, làm cho Tô Triệt từ sâu trong lòng đất thoáng cái bị bắn ra.
- Ha ha ha ha, ta biết mà...
Tu La nhét ruột trở về trong bụng, cùng lúc đó, còn có thể ngửa mặt lên trời cười to:
- Ngươi chỉ là một tiểu tử Vu tộc, còn không có nắm giữ biến thân chi đạo, cái kia chẳng khác gì là một con rệp mà thôi, bị ta nhẹ nhàng sờ, sẽ... Ha ha ha ha, thật tốt quá, bắt ngươi khai đao, chết cũng nhắm mắt.
Trước kia, Tu La nói nhảm nhiều như vậy với Tô Triệt, đó là bởi vì, hắn ngộ nhận không phải là đối thủ của Tô Triệt, hiện tại, cuối cùng thấy rõ thực lực chân chánh của Tô Triệt, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù Vu tộc đáng quý này.
- Ngươi đến cho ta…
Tu La khoát tay, trong nháy mắt chế tạo ra một cổ hấp lực cường đại, như một xiềng xích vô hình buộc lên trên người Tô Triệt, kéo hắn từ bên ngoài hơn mười trượng từng chút từng chút giật qua.
Cổ hấp lực này, dựa vào năng lực của Tô Triệt, hoàn toàn không thể ngăn cản. Kim Đan kỳ cùng Luyện Khí kỳ, chính giữa cách xa nhau là khác biệt trời đất, cách xa vạn dặm không đủ để hình dung, thật sự động thủ, Tô Triệt ở trước mặt Tu La, xác thực không thẹn với đánh giá "con rệp".
Từ cự ly hơn năm mươi trượng, bị kéo đến hơn ba mươi trượng, Tô Triệt dĩ nhiên là lộ vẻ sầu thảm cười hỏi:
- Lão huynh, còn muốn thịt bò nướng không?
- Ha ha...
Tu La liếm môi cười nói:
- Ăn ngươi là được, so với thịt bò càng thơm, càng non.
- Được rồi, đây là ngươi bức ta.
Tô Triệt đầu tiên là nhìn Tu La, trầm thấp nói một câu như vậy. Sau đó, lại ngẩng đầu nhìn trời, hét lớn:
- Nhìn thấy không, đây là ngươi bức ta.
Tu La dữ tợn cười nói:
- Bức ngươi thì có sao, chuẩn bị chết đi.
Bá!
Tô Triệt giương một tay lên, trong nháy mắt lấy ra một thứ gì đó.
Một lệnh kỳ kim sắc.
Lệnh kỳ Di Tiên.
Trước kia hắn một mực không dám lấy ra, là sợ dẫn phát biến đổi lớn không thể vãn hồi, giờ khắc này, mệnh còn một đường, Tô Triệt cũng chẳng quan tâm những chuyện kia, phải lấy cứu mạng phù ra.
Lệnh kỳ vừa ra, thiên địa biến sắc.
Oanh…
Một cổ lực lượng vô hình hội tụ mà đến, trong nháy mắt bao phủ toàn thân Tô Triệt.
Đạp, đạp, đạp.
Tu La bị cổ lực lượng này đánh sâu vào, thân thể thối lui ba bước, lại đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, hấp lực trên tay tiêu tán thành không, ruột vừa mới nhét trở lại trong bụng lại trào ra.
- Đoạt…
- Đoạt…
- Đoạt…
Tô Triệt huy vũ lệnh kỳ, hướng về phía Tu La hô lớn:
- Đoạt thiên địa tạo hóa, đoạt vạn vật tinh hoa, đoạt Tiên Nhân nguyên thần, đoạt yêu ma khí vận...
- Đoạt đoạt đoạt…
Hô...
Lệnh kỳ chỉ hướng Tu La, ra lệnh một tiếng:
- Đoạt hồn phách của hắn …
- A…
Tu La kêu thảm thiết một tiếng, vẻ hoảng sợ trong nháy mắt đông lại trên mặt, một đạo hư ảnh hơi mờ từ trong thân thể của hắn bị thu lấy đi ra...
Phong thủy luân chuyển, giờ khắc này, đổi thành Tô Triệt mặt như sắt thép, quát lên từng chữ:
- Ngươi…qua… cho… ta…
Hồn phách của Tu La bị kéo thành một sợi dây nhỏ, bị hút di vào bên trong lệnh kỳ Di Tiên.
- Ha ha ha ha, thân thể này không tệ, nó thuộc về ta.
Ngay sau đó, lão Hắc hình thể Thiên Ma lại từ trong Tiên Ngục phát ra, nghênh ngang chui vào ma thân của Tu La.
Thừa dịp sinh cơ của ma thân này còn tồn tại, lập tức chiếm được, mới có thể kịp thời tiến hành cải tạo đối với nó, luyện thành một khôi lỗi ma thân.
Trong Tiên Ngục, bản thể của lão Hắc là hình một con chuột, tuy cũng là một thân thể thật sự, nhưng hắn thân là khí linh của bảo tháp Tiên Ngục, bản thể là không thể đi ra ngoài, chỉ có thể dùng hình thái Thiên Ma hư ảo chạy ra khỏi Tiên Ngục, lại cũng không thể rời khỏi Tô Triệt quá xa.
Cái này tốt rồi, có thân thể cường hãn của Tu La, lão Hắc có thể luyện chế ra một ma thân khôi lỗi thượng giai, tuy lợi hại kém xa khi Tu La còn sống, nhưng mà, thời điểm chiến đấu phóng ra, do lão Hắc thao túng giúp cho Tô Triệt hành động thoáng một phát, đó cũng là tương đối khá.
Thiên Ma chi hồn, điều khiển khôi lỗi ma thân, đây mới là phối hợp tốt nhất.
Tô Triệt chạy tới, lấy ra Vu tộc chiến phủ mà lực lượng thủ hộ ban thưởng cho hắn, keng keng keng vài cái bổ chém, xiềng xích giam cầm Tu La một ngàn năm kia, bị Tô Triệt chặt đứt tận gốc.
Xiềng xích kia cũng không phải là vật thần kỳ gì, chỉ là bởi vì đồ đằng của cột đá phía sau sinh ra tác dụng đặc thù, mới khiến cho Tu La không cách nào bức đứt nó, giờ phút này, Tô Triệt sử dụng chính là lợi khí Vu tộc, nên hiệu lực của đồ đằng kia bị triệt tiêu.
Phần phật, Tô Triệt thu ma thân Tu La vào trong Tiên Ngục, lần nữa vũ động lệnh kỳ Di Tiên, ngẩng đầu nhìn trời, yên lặng thầm nghĩ:
- Hiện tại, nhìn ngươi làm ra phản ứng gì...
Lệnh kỳ vừa ra, Tô Triệt liền cảm thấy một cổ lực lượng cuồn cuộn gia trì đến trên người mình.
Mượn nhờ cổ lực lượng này mà thoải mái thu phục Tu La, giờ khắc này, càng sinh ra một cảm giác khống chế toàn cục, Chúa Tể vạn vật.
Chỉ là, Tô Triệt cũng biết rõ, loại cảm giác bành trướng kia, giờ phút này làm không tốt sẽ hóa thành bọt biển...
Ầm ầm!
Mấy hơi sau, địa chấn bắt đầu dao động, ở chỗ sâu trong điện phủ dưới mặt đất, phảng phất bị một bàn tay vô hình từ trong núi lửa đào đi ra, Tô Triệt chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, ngẩng đầu, lại thấy được thiên không của Tiểu Di Tiên Cảnh.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê