Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 120-121: Nhất Tâm Đa Dụng
ước lửa tương khắc, một đầu Cự Long màu xanh nhạt Thủy hệ lập tức ngưng tụ thành hình, thân hình to và dài vây quanh bảo hộ Tống mập mạp, đồng thời đầu rồng cự đại còn có thể phụt lên dòng nước lạnh tiến hành phản kích Hỏa Phượng.
Không hề nghi ngờ, Thượng phẩm linh phù này của Tống mập mạp nhất định là Chân Lam giúp đỡ cho hắn, nếu không, chỉ bằng hắn là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng ba, bán sạch toàn bộ thân gia, cũng mua không nổi mấy tấm Thượng phẩm linh phù.
- Tốt!
Dưới đài, một ít đệ tử nội môn cũng đã bắt đầu cùng kêu lên trầm trồ khen ngợi, lần này mới có đáng xem, so đấu Thượng phẩm linh phù, mới khiến cho người cảm thấy đã ghiền, cảm thấy kích thích!
Đối với bọn họ mà nói, hai đệ tử ngoại môn Luyện Khí sơ kỳ đấu pháp lẫn nhau, tựa như hai tiểu hài tử đánh nhau, không có khả năng đến đặc sắc cỡ nào. Pháp thuật mà bọn hắn có thể thi triển đều là cấp thấp nhất, có thể khống chế pháp bảo cũng là cấp thấp nhất, mặc dù là sinh tử giao đấu, đó cũng là bình thản như đồ chơi cho con nít.
Nhưng mà, so đấu Thượng phẩm linh phù lại không giống với lúc trước. Đối với những đệ tử nội môn này mà nói, giá trị Thượng phẩm linh phù hơn một trăm linh thạch, ngày bình thường, bọn hắn cũng không bỏ được sử dụng, chỉ có ở thời khắc mấu chốt, mới có thể cắt thịt đau lòng mà lấy ra một hai cái ứng phó nhu cầu bức thiết.
Không nghĩ tới, hôm nay hai tiểu gia hỏa này, chỉ là hiệp thứ hai đã bắt đầu so đấu Thượng phẩm linh phù rồi, như vậy kế tiếp, nhất định sẽ càng ngày càng đáng xem!
Thượng phẩm linh phù có uy lực cường đại, pháp thuật huyền lệ, về mặt thị giác đúng là rất đẹp, nhưng trên thực tế, vẫn không được tính là thi đấu thể thao, mà là so tài lực.
Luận tài lực, Tô Triệt có tự tin không thua kém bất cứ đệ tử nội môn nào, huống hồ, Tống mập chỉ là được Chân Lam giúp đỡ ở một mức độ nhất định, cho dù trong tay hắn vẫn còn thượng phẩm linh phù, thì cũng không thể quá nhiều.
Ngược lại, hai ngày trước, Tô Triệt liên tục vùi mình trong Vật Hoa Phong, bày hàng bán đi một số linh thảo và khoáng thạch không đáng tiền, đơn giá mặc dù không đắt, nhưng số lượng tương đối nhiều, tổng cộng bán ra gần vạn linh thạch, sau đó lại bổ sung thêm mấy chục miếng thượng phẩm linh phù.
Mấy chục miếng thượng phẩm linh phù, chỉ vì trận tỷ đấu hôm nay, tuyệt đối đủ dùng. Kỳ thực, Tô Triệt đã có tu vi Luyện Khí trung kỳ, hoàn toàn có thể điều khiển thượng phẩm pháp khí. Trong túi càn khôn vừa hay có pháp kiếm và pháp thuẩn, hai món thượng phẩm pháp khí một công một thủ, lấy ra đối phó với Tống mập là tốt nhất, đỡ phải tiêu hao linh phù.
Nhưng, Tô Triệt không muốn bạo lộ tu vi thực sự của mình quá sớm, chỉ là tiêu hao mấy miếng thượng phẩm linh phù, đối với bản thân mà nói không là gì.
Lúc này, thủy long và hỏa phụng đang xô mạnh vào nhau, một long một phụng khó phân cao thấp, Tô Triệt bắn ra liệt hỏa, cũng bị thủy hệ pháp thuẫn của Tống mập chặn lại.
Nhưng, cục diện này cực kỳ ngắn ngủi, bởi vì, Tô Triệt lại lấy ra một miếng hỏa hệ thượng phẩm linh phù, không chút tiếc nuối một lần nữa kích phát, lại tạo ra một con hỏa phụng.
- Chiu!
Một tiếng phượng minh, khiến Tống mập đối diện nhất thời ngơ ngác.
Nhưng không ngờ, con hỏa phụng vừa mới sinh ra rung động đôi cánh hỏa diễm, lượn vòng tròn trên đầu Tô Triệt, chứ không lập tức phát động công kích...
Tô Triệt dùng tâm thần điều khiển con hỏa phụng, đồng thời lấy ra một miếng hỏa phụng linh phù hoàn toàn tương đồng, sau đó kích phát, lại tạo ra con hỏa phụng thứ ba!
- Điều này sao có thể?
Lần này, không chỉ Tống mập ngơ ngác, đến bọn Ngọc Thanh dưới đài cũng không khỏi kinh ngạc.
Tu sĩ Luyện Khí kỳ vẫn chưa tu xuất thần thức, có thể nhất tâm nhị dụng đã là rất không tệ, nhưng một Luyện Khí sơ kỳ như Tô Triệt, dựa vào cái gì có thể đồng thời điều khiển ba tấm linh phù hỏa phụng?
Nhất tâm tam dụng?
Không, không đúng! Hắn còn muốn điều khiển công kích pháp bảo liệt hỏa chu kia, rõ ràng là nhất tâm tứ dụng mới đúng!
Không lẽ, sức mạnh tinh thần của hắn cường đại dị thường, ở phương diện này thiên phú tuyệt luân?
Chỉ có bản thân Tô Triệt mới biết, kỳ thực, mình cũng chỉ có thể làm đến nhất tâm nhị dụng, đồng thời điều khiển hai con hỏa phụng vừa mới chế tạo mà thôi, về phần con hỏa phụng đang chiến đấu với thủy long, và liệt hỏa chu, đều là lão Hắc dùng tinh thần lực điều khiển.
- Chiu!
Lại một tiếng phụng minh, hai con hỏa phụng xoay trong trên không, có thể phát động công kích mãnh liệt nhất đối với Tống mập bất cứ lúc nào.
Tô Triệt cố ý dừng lại một lúc, rõ ràng đang vô thanh thể hiện: Tống sư huynh, ta có thể cho ngươi thời gian, làm ra ba con thủy long đối kháng với ta.
Giờ này phút này, trên mặt Tống mập không còn thấy xuất hiện nụ cười nữa, hắn vừa không có năng lực điều khiển ba con thủy long, vừa không lấy ra được từng ấy thượng phẩm linh phù.
Dưới đài, tỷ muội Chân thị đều đang hướng ánh mắt sang phía Ngọc Thanh, Chân Chân lên tiếng nói:
- Ngọc Thanh sư huynh, huynh thật đúng là không biết tiếc tiền, tài trợ cho hắn từng ấy thượng phẩm linh phù.
Ngọc Thanh chẳng buồn giải thích với họ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, coi như thừa nhận, trong lòng thì nghĩ:
- Tô sư đệ à, thực sự nhìn không ra, đệ lại là một tiểu tài chủ! Nói thực, ta cũng không nỡ sử dụng thượng phẩm linh phù như vậy...
Nhớ lúc trước, Ngọc Thanh, Hoa Lộc, Mộc Vân ba Luyện Khí đại viên mãn đệ tử, tiến vào nơi nguy hiểm như Phong Ma Vực, cũng chỉ dám mang theo mấy miếng thượng phẩm linh phù mà thôi, nhưng hôm nay, Tô Triệt một lúc kích phát ba miếng, cứ vậy suy đoán, trên người hắn nhất định vẫn còn.
- Không ngờ, đệ tử ngoại môn này tài lực hùng hậu như vậy, cũng không biết là đại thiếu gia của gia tộc nào?
- Mở mang tầm mắt, mở mang tầm mắt, hôm nay không uổng công đến!
- Đồng thời kích phát ba miếng thượng phẩm linh phù, rõ ràng là lấy linh thạch đè người mà! Nhưng, đây cũng là một cách thể hiện năng lực, tục ngữ có câu, có tiền chính là đại gia!
Một số đệ tử nội môn gần đó nhao nhao nghị luận...
Trên đài đấu võ, Tô Triệt thấp giọng nói:
- Tống sư huynh, ta có lời muốn nói...
Muốn đánh lén ta?
Tống mập đối diện rùng mình một cái, lực chú ý căng thẳng cao độ, chuẩn bị ứng đối hai con hỏa phụng đang gào thét kia bất cứ lúc nào.
Nhưng, người ta Tô Triệt không âm hiểm như hắn, không ngôn ngữ giảo hoạt, mà là nói chuyện nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh:
- Vậy, mời huynh cẩn thận.
Hoàn trả nguyên lời, hai con hỏa phụng lúc này mới vỗ cánh xuất kích.
Cũng chính lúc này, con hỏa phụng đang chiến đấu với thủy long, bành một tiếng, cả hai linh lực tiêu tán, hóa thành hư vô, thủy hỏa bất tương dung, hai con linh vật thuần túy do pháp thuật sáng tạo ra cũng coi như cùng đến chỗ chết.
Đinh đinh đang đang, lão Hắc điều khiển liệt hỏa chu công kích pháp thuẫn của Tống mập, một công một phòng hai món pháp bảo đều là trung phẩm pháp khí, cùng là thủy hỏa tương khắc, chỉ có điều, pháp khí không phải linh phù, không tồn tại tình huống linh lực trung hòa lẫn nhau.
Mắt thấy hai con hỏa phụng sắp tấn công đến nơi, Tống mập chát một tiếng, dán một tấm tập hành phù lên người, cặp đùi to đùng lắc lư cực nhanh, thi triển một loại bộ pháp mị nhất của Thiên Huyền Tông, vẽ ra những đường thân ảnh trên đài đấu võ...
Hắn không kỳ vọng có thể dùng thân pháp chi thuật tránh né công kích của hai con hỏa phụng, suy nghĩ như vậy căn bản không hiện thực, mà là tranh thủ một chút thời gian, đưa ra một loại thủ đoạn phản kích khác.
- Thân thể to béo như vậy mà tốc độ tránh né cũng không chậm.
Tô Triệt điều khiển hai con hỏa phụng bay theo truy đuổi, thì nhìn thấy Tống mập lấy ra một miếng đan dược màu lam thẫm, giơ tay bỏ vào miệng.
Đan dược được nuốt những lúc như thế này, khẳng định không phải loại bình thường. Nhưng, chỉ nhìn thoáng qua màu sắc của nó, Tô Triệt và lão Hắc không thể phán đoán ra tên gọi và hiệu dụng cụ thể.
Ngay sau đó, Tống mập không lùi mà tiến, tay cầm pháp kiếm xông đến trước mặt Tô Triệt, ý đồ triển khai du đấu cận thân.
Tô Triệt hiểu, hắn là muốn tranh thủ thời gian, để đan dược vừa nuốt có thể sản sinh hiệu lực, lúc này, triển khai chiến đấu cận thân là biện pháp thông minh nhất. Bởi vì, hai con hỏa phụng mà mình điều khiển thuộc pháp thuật công kích từ xa, nếu công kích Tống mập ở cự ly gần, rất có khả năng bị liệt diễm của hỏa phụng lan đến người.
Làm như vậy, Tống mập ngược lại biến Tô Triệt thành tấm chắn tốt nhất, chỉ cần di chuyển vòng tròn xung quanh Tô Triệt, chờ dược lực phát huy cũng được.
Cách nghĩ này đúng là không tệ, nhưng sự thực sẽ như thế nào?
Nếu nói kiếm thuật du đấu cận thân, Tô Triệt là lợi hại nhất, bởi vì, từ lúc gia nhập Thiên Huyền Tông đến nay, tất cả thời gian đều dùng để bế quan tu luyện chân khí, nếu luận các hạng mục pháp thuật, khẳng định không bằng đệ tử lâu năm như Tống mập, nhưng quyền thuật cận thân, thuộc lĩnh võ giả nhân gian, những kỹ năng này, Tô Triệt rõ hơn ai hết.
Rút kiếm, hồi kích!
Keng!
Một tiếng giòn giã, hai thanh pháp kiếm chạm vào nhau, hoàn toàn là lấy cứng đối cứng.
Võ giả thế tục đối kháng như vậy, đương nhiên là người có nội lực thâm hậu chiếm ưu thế. Đạo lý này, cũng được áp dụng ở tiên tu giới, Tô Triệt chân khí tu vi đã là Luyện Khí tứ tầng đỉnh phong, sắp tấn thăng Luyện Khí ngũ tầng, so với Tống mập, cao hơn không chỉ một chút ít.
Tống mập vốn tưởng, hai người đều là Luyện Khí tam tầng, đối kháng như vậy, bản thân không thể chịu thiệt, ai ngờ, một luồng lực đạo không thể chống lại từ trên pháp kiếm đối phương ào ào dội đến.
Đăng, đăng, đăng, đăng!
Thân thể Tống mập chấn động kịch liệt, bộ pháp linh hoạt đa biến nhất thời không thể khống chế, buộc hắn phải lùi liền bốn bước.
- Sao lại...
Không đợi hắn hiểu ra duyên cớ bên trong, một con hỏa phụng đã bất ngờ bay xuống!
Rắc! Thủy hệ pháp thuẫn bảo vệ bên hông Tống mập bị sức nóng đáng sợ của hỏa phụng làm cho tiêu tán, choang một tiếng, biến thành một miếng sắt đen xì rơi xuống đất.
Hỏa phụng không hề dừng lại, nhào xuống người Tống mập.
- Á...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tống mập lập tức biến thành một hỏa nhân, hơn nữa còn không phải hỏa diễm bình thường, mà là một loại chân hỏa màu vàng kim và màu cam đỏ giao tạp.
Lẽ ra, với tu vi của Tống mập, chỉ cần chân hỏa chạm vào người, sẽ lập tức bốc cháy, biến thành tro bụi mới đúng, nhưng...
- Á...
Tống mập quơ quơ hai tay, điên cuồng chạy về phía Tô Triệt, xem ra, hắn định bắt Tô Triệt cùng chết với mình.
Tô Triệt nhanh nhẹn tránh né, đồng thời, lại điều khiển một con hỏa phụng khác nhào tới chỗ Tống mập.
Một nhào vừa trúng, hỏa thể càng hung mãnh hơn...
Tô Triệt hơi nhíu mày, tránh né Tống mập đang giương nanh múa vuốt xông đến, đồng thời đã phát hiện, hắn mặc dù bị ngọn lửa nướng cho da thịt cháy đen, mặt nổi vô số bọng nước, nhưng hỏa diễm không trực tiếp tiếp xúc với da thịt hắn, mà bị một tầng khí kình trắng sắc chặn bên ngoài.
- Chỉ dựa vào Luyện Khí tam tầng tu vi hắn, tuyệt đối không làm được như vậy, nhất định là đan dược vừa nuốt đã phát huy tác dụng.
Tô Triệt lập tức tâm sinh phán đoán.
Lúc này, chợt nghe thấy lão Hắc nói:
- Chủ nhân, ta cảm nhận được, khí kình của loại chân hỏa mà Tống mập sử dụng, không phải chân khí bình thường, mà giống một loại chân nguyên cao cấp hơn!
- Chân nguyên?
Tô Triệt trong lòng nghi hoặc, nói:
- Sao có thể là chân nguyên, hắn chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, dựa vào cái gì sở hữu chân nguyên Trúc Cơ kỳ mới có?
- Ta từng xem qua một cuốn thư tịch phương diện đan dược, tu chân giới có nhiều loại đan dược có thể khiến tu sĩ giai đoạn Luyện Khí tạm thời sản sinh chân nguyên. Ví dụ Cực Nguyên đan, Việt Linh đan, Hợp Hư đan, Long Lực Tấn Nguyên đan, vân vân….
Lão Hắc trả lời nói:
- Nhưng, những loại đan dược này đều có tác dụng phụ rất mạnh, gần như đốt cháy giai đoạn, chưa đến vạn bất đắc dĩ, không ai muốn sử dụng.
Trong lúc chủ tớ hai người tâm niệm giao lưu, Tống mập vẫn kêu gào thảm thiết không ngừng lao đến gần, Tô Triệt vận dụng ngự kiếm chi thuật không quá thuần thục, pháp kiếm trong tay tuột tay rơi ra, đâm thẳng vào ngực Tống mập.
Chát!
Tống mập gần như điên cuồng giơ tay đập, tay phải hất bay trung phẩm pháp khí phi kiếm mà vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, đến một ngón tay cũng không bị thương.
- Á!
Tống mập đột nhiên ngửa mặt lên trời bạo rống, ầm một tiếng, khí kình mạnh mẽ khiến chân hỏa bọc quanh người bắn ra khắp nơi, đánh tan dị chủng chân hỏa do thượng phẩm linh phù chế tạo ra.
- Tô Triệt, ta muốn giết ngươi!
Tống mập mặt mũi lúc này đã bị bong tróc te tua, thảm hại vô cùng, hung hăng nhìn Tô Triệt như một tên ác quỷ, đồng thời, lấy từ trong túi trữ vật ra một món pháp bảo có hình dạng như một chiếc chùy.
Đại chùy pháp bảo dài hơn một thước vừa rơi vào tay, lập tức vù vù biến lớn, chớp mắt, đã biến thành hơn năm thước dài, đầu chùy to như cái thùng đựng nước.
- Pháp bảo có thể biến hóa kích thước, là linh khí!
Tô Triệt giật mình.
Lúc này, chúng nhân dưới đài cũng đồng thanh kêu lên sợ hãi:
- Linh khí! Hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng ba, đã có thể điều khiển linh khí. Lúc trước, nhất định là nuốt Cực Nguyên đan!
- Đúng, nhất định là cực nguyên đan!
Ngọc Thanh cũng phấn đoán ra Tống mập dùng Cực Nguyên đan, cho nên, quay sang nhìn Chân Lam, ánh mắt sắc bén lộ vẻ chỉ trích. Hành vi tổn nhân bất lợi kỷ như vậy mà nàng ta cũng có thể làm được...
Chân Lam hơi cúi đầu, vô thức tránh né ánh mắt Ngọc Thanh, nhưng, vẫn rất không phục hừ nhẹ một tiếng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc căn cứ vào phán đoán của chúng nhân dưới đài, nói với Tô Triệt:
- Cực Nguyên đan, dược lực hung mãnh, có thể đem chân khí tạm thời chuyển hóa thành chân nguyên, có chân nguyên, tu sĩ giai đoạn Luyện Khí có thể điều khiển linh khí. Nhưng, đối với kinh mạch và đan điền vô cùng yếu ớt của tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, chân nguyên giống như chất kịch độc có tính ăn mòn, dược lực qua đi, kinh mạch và đan điền người dùng thuốc sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, chí ít trong vòng ba năm không thể vận chuyển chân khí, cái này có nghĩa là, trong vòng ba năm đó sẽ chẳng khác nào phế nhân.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê