Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 115-116: Lang Tâm Như Sắt
ối với Tưởng Sâm, Tô Triệt cho rằng, chỉ có thủ đoạn lôi đình oanh oanh liệt liệt nện đến trên đầu của hắn, mới có thể không phụ lòng danh tiếng của "Tô Triệt", mới có thể không phụ lòng chủ nhân của cỗ thân thể này.
Tu Tiên Giả rất chú ý nhân quả, rất xem trọng Tâm Ma, nhất là loại sự tình mượn xác hoàn hồn này, chẳng khác gì là thiếu "Tô Triệt" kia một số nhân quả, sự tình có thể làm vì hắn, tất nhiên phải chăm chỉ đối đãi.
Nhân quả cũng không phải sự tình hư vô mờ mịt, Tô Triệt liền cảm giác được rõ ràng rồi, oán hận của mình đối với Tưởng Sâm, từ trình độ mà nói hơi có chút không quá bình thường. Xác thực mà nói, ở bên trên tư tưởng của mình chỉ là phản cảm và căm thù Tưởng Sâm, mà bản thân cỗ thân thể này lại ngưng kết lấy oán niệm nồng đậm, đây cũng là mọi người thường nói hận thấu xương a.
Thay hắn báo sinh tử đại thù, oán niệm ngưng kết thực chất ở bên trong mới có thể triệt để tiêu tán, vì vậy nhất định Tô Triệt phải làm.
Xế chiều hôm đó, Ngọc Thanh đã tìm được Tô Triệt, cẩn thận đánh giá một phen, lúc này mới gật đầu nói:
- Ta không thấy ngươi khẩn trương trước khi chiến đấu, trạng thái không tệ.
Tô Triệt chuẩn bị tốt nước trà cho Ngọc Thanh, thần sắc bình tĩnh nói:
- Bọn hắn còn không xứng làm cho ta khẩn trương.
- Đây là tự tin, hay là khinh địch?
Ngọc Thanh cười hỏi. Kỳ thật, đối với tốc độ tu luyện của Tô Triệt, chưa tới nửa năm đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba, cũng là có chút tò mò.
- Không phải khinh địch a?
Dáng tươi cười của Tô Triệt có chút sáng lạn:
- Xác thực không nghĩ ra, bọn hắn có thể chế tạo cho ta khó khăn gì.
Trong khi nói chuyện, Tô Triệt cùng lão Hắc cũng xác định, Ngọc Thanh sư huynh đồng dạng không nhận ra tu vi chân thật của bản thân mình.
Ngọc Thanh gật gật đầu, vẫn là nhắc nhở nói:
- Bởi vì nguyên nhân của ta, Chân Lam đối với lần ước đấu này phi thường coi trọng, coi như là liên lụy đến ngươi rồi. Theo ta được biết, nhất định nàng sẽ giúp đỡ cho hai người Tống mập mạp một ít vật phẩm đặc thù, ngươi vẫn là phải đề cao cảnh giác mới đúng.
- Vâng.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu.
- Nếu ngươi có cái gì cần, cứ nói với ta.
Ngọc Thanh nghiêm mặt nói ra:
- Kỳ thật, ta không để ý đến thắng bại của trận tranh đấu này, mặc dù ngươi thua, ta cũng không thấy mất mặt hay có tổn thất gì. Nhưng mà, các ngươi ký kết tiền đặt cược quá nặng đi, thất bại sẽ rời khỏi tông môn, ta phải vì tiền đồ của ngươi mà cân nhắc.
- Đa tạ sư huynh.
Trong nội tâm Tô Triệt ấm áp, tự đáy lòng mà cảm tạ:
- Xin sư huynh yên tâm, ta đã chuẩn bị sung túc, có lòng tin ứng đối hết thảy chuyện xấu.
- Vậy thì ta yên tâm.
Ngọc Thanh gật gật đầu, thoáng trầm mặc một hồi, bộ dạng như có điều suy nghĩ. Sau khi uống hết tách trà, hắn liền đứng dậy đi ra.
- Chủ nhân, Ngọc Thanh sư huynh này của ngươi, tâm sự thật nặng ah.
Lão Hắc trầm giọng nhắc nhở:
- Ta cảm giác được, cổ lực lượng che dấu trong cơ thể hắn kia, xuất hiện một điểm ba động, bộ dạng không quá bình thường.
- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được có chút không được tự nhiên.
Trong nội tâm Tô Triệt đồng ý nói:
- Hôm nay nhìn thấy Ngọc Thanh sư huynh, cả người tựa hồ bao phủ lấy một đồ vật rất trầm trọng...
Hai ngày sau, ở bên trong sơn mạch Thiên Huyền, khu vực Cạnh Kỹ Phong.
Mặc dù Cạnh Kỹ Phong không phải một trong Thập đại chính phong, nhưng mà cũng cao tới vạn trượng, thẳng vào Vân Tiêu. Diện tích đỉnh núi cũng cực kỳ khoáng đạt, chung quanh tràng thi đấu sắp đặt tầng tầng khán đài, tối đa có thể dung nạp hai mươi vạn người đến đây quan sát trận đấu.
Trên đỉnh núi, ở vào trung tâm nhất chính là một tòa đại điện hùng vĩ cao vài chục trượng, chung quanh vờn quanh lấy tổng cộng ba mươi sáu tòa Cạnh Kỹ đài. Không hề nghi ngờ, một ít trận đấu Cạnh Kỹ cỡ lớn của Thiên Huyền Tông đều là cử hành ở chỗ này, nói thí dụ như, năm năm sau, thi đấu khảo hạch đệ tử nội môn kia, cũng diễn ra ở nơi này.
Ngày bình thường, nếu đệ tử đồng môn có mâu thuẫn gì khó có thể hóa giải, cũng có thể tới đây thi đấu, thậm chí có thể ký kết sinh tử ước, mời Cạnh Kỹ trưởng lão làm công chứng.
Buổi sáng giờ Tỵ, Tô Triệt và Lôi Tiếu cùng một chỗ leo lên đỉnh núi thi đấu tràng, cùng đi còn có Lôi Thanh Tuyết.
Vốn là Lôi Thanh Tuyết đối với trận ước đấu này không hề có hứng thú, bất quá, hai ngày trước thu được đệ đệ Lôi Tiếu truyền lời, nói Tô Triệt đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba, cái này khiến cho Lôi Thanh Tuyết rất là ngạc nhiên, chỉ mấy tháng không thấy, vậy mà Tô Triệt đã ngang cấp với mình, đều là Luyện Khí tầng ba rồi? Cái này cũng quá nhanh đi, làm sao hắn làm được?
Vì vậy, thiếu nữ bề ngoài nhìn như trong trẻo lạnh lùng, nhưng nội tâm rất là quật cường này, cũng theo Tô Triệt và Lôi Tiếu cùng nhau đi tới Cạnh Kỹ Phong, nói là đến động viên Tô Triệt, không bằng nói, nàng muốn thông qua trận ước đấu này, nhìn bổn sự của Tô Triệt đến cùng lớn cỡ nào...
Trước khi đến, Lôi Tiếu đã nghe rõ ràng, Thiên Vật Phong Chân Lam định ước đấu là ở buổi trưa, như vậy, giờ Tỵ đến đây, nhất định là không có muộn.
Không nghĩ tới, tiến vào thi đấu tràng mới nhìn thấy, tới gần lối vào Cạnh Kỹ đài kia, đã vây tụ không ít người, xem ngọc bài thân phận bên hông bọn hắn, dĩ nhiên là đệ tử nội ngoại môn của Thập đại chính phong đều có.
- Người thật đúng là không ít.
Tô Triệt giản lược tính toán, không sai biệt lắm đã có gần trăm người rồi.
- Đều là đến xem náo nhiệt đấy.
Lôi Tiếu thấp giọng nói ra:
- Một phần là Thiên Vật Phong Chân Lam gọi tới, một bộ phận khác thì là đám người mê đánh bạc, trước đó đều đã đặt cược, khẳng định phải đi vào hiện trường hưởng thụ cảm giác kích thích trên tâm lý này.
Trong nội tâm Tô Triệt minh bạch, đơn thuần chỉ là cấp độ đệ tử ngoại môn tranh đấu lẫn nhau như mình và Tống mập mạp này, khẳng định không hấp dẫn nhiều người như vậy đến đây quan sát, chuyện này, chủ yếu là bởi vì gút mắc ở giữa Chân Lam và Huyền Cơ Ngọc Thanh, mới có thể đưa tới nhiều đệ tử nội môn chú ý như vậy.
Ba người Tô Triệt đến, cũng không có khiến cho nhân sĩ ở đây chú ý, bởi vì, bọn hắn căn bản không biết Tô Triệt là ai. Vì vậy, ba người Tô Triệt đi đến bên khán đài kia, yên lặng mà ngồi xuống.
Đợi chỉ chốc lát sau, đã nghe được có người hô:
- Chân Lam sư tỷ đã đến!
Vừa dứt lời, một đám người Thiên Vật Phong vây quanh Chân Lam đi vào thi đấu tràng, hướng về phía Cạnh Kỹ đài đi tới.
Thiên Vật Phong Chân Lam, tu vi cũng là Luyện Khí kỳ Đại viên mãn, đệ tử nội môn Phong Vân Bảng bài danh thứ bảy, xếp hạng sau Thiên Lô Phong Hoa Lộc. Nghe nói là, Chân Lam đã từng mê luyến qua Ngọc Thanh, nhưng bởi vì Ngọc Thanh một lòng tu hành, không màn tới tình yêu nam nữ, hơn nữa Thiên Lô Phong Hoa Lộc âm thầm giở trò, khiến cho Chân Lam đối với Ngọc Thanh từ yêu thành hận, đã bắt đầu phân cao thấp khắp nơi cùng Ngọc Thanh. Thời thời khắc khắc nghĩ đến trả thù nam nhân làm cho nàng tan nát cõi lòng này.
Thiên Vật Phong thoáng cái đã đến hơn hai mươi người, trong đó, chỉ là đệ tử nội môn đã chiếm một nửa, có thể thấy được, Chân Lam đối với trận ước đấu này quan tâm cỡ nào.
Tống mập mạp và Tưởng Sâm đương nhiên cũng tới, chỉ có điều, tuy hôm nay hai người bọn họ là nhân vật chính, lại bởi vì thân phận thấp kém, chỉ có thể đi ở cuối cùng của đội ngũ.
- Tô Triệt!
Mấy ánh mắt của Chân Lam, Tống mập mạp và Tưởng Sâm, lập tức chuyển đến bên Tô Triệt.
Ánh mắt của Chân Lam chỉ là lộ ra chút ít rét lạnh, ánh mắt của Tống mập mạp và Tưởng Sâm lại lộ ra tương đối phức tạp rồi.
Tống mập mạp tâm cơ thâm trầm, chỉ bằng ánh mắt cũng không phải dễ dàng khám phá ra nội tâm của hắn. Thế nhưng mà Tưởng Sâm kia, rõ ràng đúng là oán hận cùng sợ hãi đan vào thành một loại biểu lộ cổ quái, khí sắc của hắn cũng là rất khó coi, đoán chừng, mấy ngày gần đây đều không có ăn ngủ ngon được.
Hai ngày trước, bọn hắn cũng nghe nói, sau khi Tô Triệt lịch lãm rèn luyện trở về, đã tấn cấp Luyện Khí tầng ba. Cái này đối với Tưởng Sâm mà nói, không khác gì là sấm sét giữa trời quang, bởi vì cho đến ngày nay, hắn vẫn là một Luyện Khí tầng một nho nhỏ, thuộc hàng nhân vật thấp bé nhất của Tu Tiên Giới.
Ngẫm lại mà xem, trên Cạnh Kỹ đài, nếu Tô Triệt đưa ra trước hết thi đấu cùng Tưởng Sâm, kết quả còn cần phải nói sao? Cho dù đến trận tiếp theo, Tống mập mạp có thủ thắng rồi, Tưởng Sâm cũng đã là người thua, phải y theo ước định trước đó, tự động rời khỏi Thiên Huyền Tông.
Tiền đồ hủy hết chỉ là thứ nhất, Tưởng Sâm sợ nhất chính là, trong lúc thi đấu, cho dù Tô Triệt không dám hiển nhiên giết chết mình, nhưng thoáng một cái "không cẩn thận", đánh mình thành trọng thương cũng không phải việc khó. Cho nên, càng là sự đáo lâm đầu, sắc mặt của Tưởng Sâm càng là khó coi, đợi đến giờ phút nầy, lúc đối mặt cùng ánh mắt của Tô Triệt, trái tim của hắn kinh hoàng, tứ chi run rẩy, sắc mặt trắng bệch giống như người chết!
Tô Triệt nhìn về phía hắn lạnh lùng cười cười, trong nội tâm thì thầm:
- Ta biết rõ, bắt đầu từ giờ khắc này, ngươi đã bị chết.
Biểu hiện không chịu nổi của Tưởng Sâm, tự nhiên bị Chân Lam nhận ra, nàng hừ lạnh một tiếng, đối với đảm lượng của tiểu tùy tùng này cũng là có chút khinh bỉ, cũng may, thi đấu hôm nay vốn cũng không có trông cậy vào hắn sáng tạo kỳ tích, nên làm chuẩn bị, tất cả Chân Lam đều làm đủ.
- Tô Triệt!
Chân Lam hướng về phía khán đài hỏi:
- Huyền Cơ Phong các ngươi chỉ mấy người như vậy sao? Ngọc Thanh đâu?
Thuận theo ánh mắt của nàng, những người vây tụ ở trước mặt Cạnh Kỹ đài kia cùng một chỗ nhìn qua bên này, thế mới biết Tô Triệt là người ra sao. Thanh âm nghị luận tùy theo xuất hiện.
- Hắn là Tô Triệt sao? Tu vi thật đúng là Luyện Khí tầng ba.
- Nghe nói, hắn là đệ tử chỉ mới nhập môn có nửa năm, nhanh như vậy đã đến được Luyện Khí tầng ba, tư chất cũng là thượng giai a!
- Lần này tỉ lệ đặt cược có chút không ổn ah, đồng dạng đều là Luyện Khí tầng ba, dựa vào cái gì một bồi hai?
- Ngươi biết cái gì, Tô Triệt chỉ là vừa mới tấn cấp Luyện Khí tầng ba, từ lúc một năm trước Tống mập mạp đã tới trình độ này rồi, huống hồ, còn có Chân Lam sư tỷ đại lực ủng hộ, phần thắng tự nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều...
Lúc này, Tô Triệt đứng dậy, vừa định trả lời Chân Lam là Ngọc Thanh sư huynh có tới hay không, khi nào tới đây, ta không biết, nhưng mà, ánh mắt di chuyển, tiếp theo cười nói:
- Ngọc Thanh sư huynh đã đến.
Mọi người quay đầu nhìn lại, quả nhiên, hai huynh muội Ngọc Thanh và Linh Lung, vừa đi tới cửa vào của thi đấu tràng.
- Linh Lung sư tỷ cũng tới!
Lôi Tiếu lập tức đứng dậy, trong mắt dần hiện ra vầng sáng ngưỡng mộ.
Lôi Thanh Tuyết cũng đứng dậy, nhưng mà, bất đồng cùng đường đệ chính là, trong ánh mắt nàng nhìn về phía Linh Lung, cất dấu một ít thành phần không chịu thua.
Linh Lung ở mười tám tuổi thì đến được Luyện Khí hậu kỳ, Lôi Thanh Tuyết mới chỉ là mười sáu tuổi cũng không cam lòng yếu thế, mặc dù là đồng môn cùng hệ, nhưng mà ở trong nội tâm Lôi Thanh Tuyết, một mực coi Linh Lung là đối tượng phải vượt qua.
Ngọc Thanh đi tới phụ cận, yên lặng liếc nhau một cái với Chân Lam, sau đó nhìn quanh mọi người, cất cao giọng nói:
- Người đã đến đủ, cũng không cần đợi đến lúc buổi trưa rồi, hiện tại mà bắt đầu a.
- Không được!
Mỗi lần vừa thấy được Ngọc Thanh, hô hấp của Chân Lam sẽ không đều đặn, hận không thể xông lên hung hăng tra tấn hắn một phen. Đương nhiên, phải khắc chế xúc động trong nội tâm, thần sắc nàng lạnh lùng nói:
- Đã là quyết đấu, tối thiểu nhất cũng phải mời trọng tài chấp sự của Cạnh Kỹ Phong đến chứng kiến, miễn cho sau đó có người đổi ý.
Ngọc Thanh quay đầu nhìn nhìn Tô Triệt, cảm giác thần thái hắn bình thường, lúc này mới gật đầu nói:
- Tùy tiện a.
Kỳ thật, Ngọc Thanh thật sự là không muốn mời công chứng viên đến làm gì, bởi vì, không có công chứng mà nói, nếu như Tô Triệt thua, còn có một ít biện pháp khác có thể vãn hồi, nói như thế nào, cũng không cần phải rời khỏi tông môn; Thế nhưng mà, một khi mời trọng tài chấp sự của Cạnh Kỹ Phong tới, thắng bại vừa phần, thân phận ngọc phù cùng ngọc bài của người thua sẽ bị tịch thu tại chỗ, thân phận đệ tử tông môn lập tức bị hủy bỏ, không còn có khả năng vãn hồi nữa.
Nhìn thấy Ngọc Thanh đáp ứng, Chân Lam vẫn không chịu bỏ qua, nàng có chút hấp khí, hạ đủ nhẫn tâm, còn nói thêm:
- Ngọc Thanh, ta và ngươi đều đã đến nơi này, như vậy, tiền đặt cược trận thi đấu này, nên gia tăng thêm một ít gì đó mới đáng xem. Mọi người cho rằng, ta nói đúng hay không?
- Đúng!
- Sư tỷ nói rất có lý.
- Đúng vậy, lại thêm chút ít tặng thưởng, mới đáng xem. Nếu không, chỉ là hai tiểu gia hỏa Luyện Khí tầng ba đấu pháp lẫn nhau, thật là không có ý tứ quá lớn.
Những người chung quanh này, nếu không phải là loại xem náo nhiệt e sợ thiên hạ không loạn, thì là người Chân Lam gọi tới giúp đỡ, đương nhiên đều tỏ vẻ đồng ý.
Ngọc Thanh khẽ nhíu mày, trầm giọng hỏi:
- Chân Lam, làm như vậy, có ý nghĩa sao?
Sắc mặt Chân Lam khẽ biến, vô ý thức mà trốn tránh ánh mắt kia của hắn, bất quá, lập tức lại là hận ý dâng lên, cắn răng nói:
- Có ý nghĩa hay không không sao cả, ta cảm thấy, chỉ cần có ý tứ là được!
- Vậy thì tốt.
Nhưng Ngọc Thanh lại đột ngột mà nở nụ cười:
- Ngươi muốn làm như thế nào ta mặc kệ. Nếu không, hai người ta và ngươi cũng đi lên Cạnh Kỹ đài liều một hồi? Người thua tự vẫn tại chỗ, như thế nào? Bởi như vậy, chẳng phải là càng có ý tứ sao?
À?
Người thua tự vẫn tại chỗ?
Mọi người đều là im lặng, tràng diện thoáng cái yên tĩnh lại.
Giờ phút này, chỉ có người hiểu rõ Ngọc Thanh nhất mới biết rõ, nam nhân bề ngoài ôn hòa, nội tâm cường ngạnh kia, lần này, thật sự tức giận rồi!
- Người thua tự vẫn?
Lời của Ngọc Thanh khiến cho Chân Lam lập tức ngây dại, gương mặt tinh xảo đã mất đi huyết sắc, nàng trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nỉ non nói:
- Ngươi chán ghét ta như vậy, muốn để cho ta chết mới vui hay sao?
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê