Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 109-110: Trên Đường Trở Về
u vi đại tăng!
Còn giày vò mấy lần như vậy, tựa hồ, có thể tấn cấp Luyện Khí tầng năm rồi...
- Hỏa, Thổ, Mộc tam hệ linh căn... Không nghĩ tới, giày suy đi tính lại, đến hiện tại vẫn là đi lên con đường Hỏa hệ mà mình tính chọn.
Tô Triệt im ắng cười cười, yên lặng cảm thán vận mệnh an bài thật là kỳ diệu.
Đúng vậy, trải qua trận giày vò hơi có chút không hiểu thấu này, vậy mà Tô Triệt thành công thu nạp đại lượng hỏa mạch, cưỡng ép chuyển hóa thành thuộc tính chân khí, từ Thổ hệ đặc thù chuyển trở thành Hỏa hệ đặc thù, từ nay về sau, nếu là tu luyện công pháp Hỏa hệ, tự nhiên sẽ càng thêm thích hợp. Cưỡng ép thay đổi thuộc tính chân khí, loại sự tình này nếu là nói đi ra ngoài, cho dù là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ cũng sẽ cảm giác được không thể tưởng tượng nổi. Lẽ ra, một người muốn chuyển biến thuộc tính chân khí, phải trải qua tán công, sau đó tu luyện lại một lần nữa, nếu không có gặp phải chuyện tất yếu, ai cũng sẽ không hồ đồ như vậy.
Thế nhưng mà, đã đến chỗ của Tô Triệt, chẳng những không cần tán công, còn có thể ở trên cơ sở vốn có tăng tu vi lên phạm vi lớn, xác thực là sự tình bất khả tư nghị.
Nhưng Tô Triệt cùng lão Hắc lại biết rõ, nguyên nhân căn bản có thể như thế, đương nhiên là vì hai loại năng lượng kỳ diệu kia. Đã biết rõ, dòng nước ấm của Tiên Ngục là sinh mệnh lực có thể tái sinh vạn vật, như vậy, khí lưu lạnh lẽo đến từ cự thạch màu đen này, lại là vật gì đây?
Thanh lưu trên Hắc Thạch có thuộc tính gì, tạm thời còn không cách nào xác định, bất quá, Tô Triệt đoán rằng, con Xích Vĩ Hồ kia có thể đột phá hạn chế huyết thống Tiên Thiên, nhất định là mượn nhờ loại năng lượng thần kỳ này, nguyên nhân chính là như thế, nó mới có thể trông coi hòn đảo nhỏ trong hồ nghiêm mật như vậy, không cho phép bất luận kẻ nào khác tới gần.
Có lẽ, đối với Xích Vĩ Hồ mà nói, tầm quan trọng của đảo nhỏ trong hồ đã xa xa vượt qua lệnh kỳ màu vàng mà nó không biết có tác dụng gì kia.
Tổng hợp những yếu tố này, đủ để chứng minh Thanh Lưu của Hắc Thạch có đủ công hiệu thần kỳ đoạt Thiên Địa chi tạo hóa. Đáng tiếc chính là, thể tích của khối Hắc Thạch này quá mức khổng lồ, Tô Triệt nghĩ không ra biện pháp gì chiếm nó thành của mình, chỉ có thể như cái con Xích Vĩ Hồ kia, ở lại chỗ này không đi.
Trên đảo nhỏ, Xích Vĩ Hồ đã sớm cưỡng chế đuổi quái vật hỏa diễm kia đi, giờ phút này, đang ghé vào bên trên Hắc Thạch hưởng thụ lấy khí lưu mát lạnh làm thoải mái thân thể của nó, cường hóa huyết thống của nó. Tình cảnh như vậy, không biết đã giằng co mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm...
Dưới đảo nhỏ, Tô Triệt trốn ở bên trong địa huyệt dưới Hắc Thạch, nghỉ ngơi mấy canh giờ, lại bắt đầu phương thức tu luyện thống khổ vô cùng này.
Thanh lưu của Hắc Thạch và dòng nước ấm Tiên Ngục dung hợp đến cùng một chỗ, nhen nhóm chân khí trong cơ thể, biến Tô Triệt thành một hỏa nhân, bắt đầu điên cuồng thu nạp hỏa mạch nồng đậm dưới mặt đất, cùng lúc đó, cũng liên tục nuốt xuống vài loại đan dược, tốc độ hình thành chân khí hỏa thuộc tính giống như tuấn mã thoát cương, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh...
Kể từ đó, tốc độ tu luyện của Tô Triệt lại tăng lên mấy lần lần nữa, thậm chí là, chỉ cần thân thể và ý chí của mình có thể thừa nhận được càng nhiều thống khổ hơn nữa, còn có thể tăng lớn lượng dung hợp của Thanh lưu hắc thạch cùng dòng nước ấm của Tiên Ngục, như vậy, tốc độ tu luyện còn có thể tăng lên.
Ở bên trong địa huyệt, Tô Triệt tựa lưng vào tầng đất, tay chống đỡ Hắc Thạch, cắn chặt hàm răng, sắc mặt trắng bệch... mỗi một tế bào trong cơ thể đều đang thiêu đốt, loại thống khổ này, người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, cũng là khó có thể chịu đựng được. May mắn chính là, trong não hải Tô Triệt có Tiên Ngục trấn thủ, mới có thể giữ được tư duy ý thức luôn thanh tỉnh, không hóa thành một tên điên tinh thần thác loạn.
Cứ như vậy, lại giữ vững được năm ngày, thống khổ vô cùng, hiệu quả tu luyện tăng lên rõ rệt, nhưng lại không thể không đình chỉ.
Một trong những nguyên nhân, là nửa năm ước chiến lúc trước với Tống mập mạp và Tưởng Sâm đã sắp tới rồi, tất nhiên phải phản hồi Thiên Huyền Tông trước hai ba ngày.
Nguyên nhân thứ hai, là Linh đan phụ trợ tu luyện đã tiêu hao không còn.
Mỗi ngày cần bốn hạt linh đan, tốc độ tiêu hao như vậy thật sự là kinh người, cho nên nói, không nên chỉ nhìn tốc độ tu luyện của Tô Triệt khả quan, nhưng mỗi ngày bỏ ra là vô cùng khoa trương.
- Đáng tiếc ah, cho ta mười ngày thời gian nữa, nhất định có thể tấn cấp Luyện Khí tầng năm.
Tô Triệt tiếc nuối nghĩ đến.
- Không có sao ah, chủ nhân.
Lão Hắc trấn an nói:
- Sau khi xử lý Tống mập mạp và Tưởng Sâm xong, kiếm một ít linh đan, chúng ta trở về tiếp tục tu luyện. Dù sao, Âm Phong Hạp Cốc đã là địa bàn của chúng ta.
- Chỉ có thể như vậy.
Tô Triệt yên lặng gật đầu.
Vì không muốn bị con Xích Vĩ Hồ bên trên kia phát hiện, lúc ly khai địa huyệt, Tô Triệt còn cần tiêu hao một quả Độn Địa Đan, theo chỗ sâu trong địa tầng lặng lẽ bỏ chạy.
Một quả Độn Địa Đan, giá thị trường ít nhất là hai trăm linh thạch, thế nhưng mà giá gốc vẫn chưa tới hai mươi linh thạch, Tô Triệt hoàn toàn có thể tiêu hao tốt. Huống hồ, loại đan dược đặc thù này, Tô Triệt thật đúng là không có ý định bán cho người khác, vạn nhất bán cho địch nhân tương lai, chẳng phải là lấy đá nện chân của mình ư!
Mười ngày gần đây, phạm nhân La Liên Kiều trong Tiên Ngục lại luyện chế ra năm lô Độn Địa Đan, vẫn là hai lô phế đan, ba lô thành đan, xác xuất thành công sáu thành. Trước mắt mà nói, Độn Địa Đan trong tay Tô Triệt còn có hai mươi bốn miếng.
Lúc ly khai, đối với hạp cốc đi thông hỏa mạch dưới mặt đất này, Tô Triệt lại không có thiết trí cơ quan, cũng không có mệnh lệnh Âm Phong Thử trông coi cửa động, mà ra lệnh chúng nó bảo trì nguyên dạng là tốt rồi, dù sao mấy trăm năm qua cũng không có tu sĩ nhân loại phát hiện bí mật nơi này, mình cũng không cần phải vẽ rắn thêm chân mà che dấu nó.
Huống hồ, bên trong còn cất giấu một con Xích Vĩ Hồ thực lực cao cường, nếu phong bế địa đạo mà nói, ngược lại sẽ khiến cho nó cảnh giác, làm ra một ít sự tình khó có thể đoán trước.
Đi vào thị trấn tiếp tế ở phía bắc hạp cốc, Tô Triệt vẫn là ngụy trang thành tu vi Luyện Khí tầng ba, trên chợ ở trong trấn, đã nghe được mấy đệ tử Thiên Huyền Tông lịch lãm rèn luyện tụ cùng một chỗ nói thầm:
- Nhiệm vụ Độn Địa Độc Đằng càng ngày càng khó làm, đoàn người chúng ta đi dạo bên trong Âm Phong Hạp Cốc nửa tháng, lại chỉ có thu thập được bảy gốc, những tổ đội khác cũng không có góp nhặt được bao nhiêu, thật sự là đau đầu ah.
- Chúng ta cũng thế.
Tên còn lại gật đầu nói:
- Xem ra, Độn Địa Độc Đằng trong hạp cốc sắp lấy hết rồi, trong vài năm, nhiệm vụ này sẽ rất khó mà hoàn thành.
- Cũng không phải như vậy!
Lại một người lên tiếng, hơi có chút chuyên gia nói:
- Ngẫm lại xem, số lượng Độn Địa Độc Đằng có hạn, chu kỳ sinh sôi nẩy nở ít nhất phải mấy chục năm, như thế nào chịu được vô số người trắng trợn thu thập đây chứ? Ta nói ah, phải cho nó thời gian chậm rãi sinh trưởng, ngàn vạn lần không thể cố gắng vô độ, khiến cho loại linh thảo này cuối cùng bị diệt sạch...
- Đúng, đúng, phải.
Những người khác nhao nhao gật đầu.
Đã nghe được những lời này, trong nội tâm Tô Triệt bật cười. Kỳ thật, cũng không phải Độn Địa Độc Đằng sắp bị lấy sạch, mà là bị đại quân Âm Phong Thử lợi dụng các loại cỏ dại, hòn đá, cây cối tự nhiên dấu đi. Sau này, còn muốn chờ đợi mình chậm rãi thu thập a.
Độn Địa Độc Đằng đối với mình cực kỳ trọng yếu, bất quá, Tô Triệt sẽ không tuyệt diệt, tát ao bắt cá, vẫn là phải cam đoan loại linh thảo này sinh sôi nẩy nở bình thường. Cho nên, chỉ là để cho đại quân Âm Phong Thử ẩn tàng, bảo hộ.
Tô Triệt cũng không có tiếp tục dừng lại, trực tiếp đi ra khỏi thôn trấn, hướng về phía Huyền Cơ Thành ngoài mấy trăm dặm chạy như bay mà đi.
Phía trên hoang dã, đi đến gần một nửa lộ trình, đột nhiên nghe được lão Hắc truyền đến cảnh báo:
- Chủ nhân, bầu trời có một tên đệ tử nội môn Luyện Khí hậu kỳ của Thiên Huyền Tông, đang hướng về phía ngươi bay tới.
Tô Triệt vô ý thức quay đầu nhìn lại, quả nhiên, trên bầu trời có một người ngự kiếm phi hành, đang hướng về phía mình lao xuống.
Cảm giác được đối phương hơi có chút lai giả bất thiện, Tô Triệt lặng lẽ lấy ra một tấm Linh Phù phòng ngự, còn có một quả Độn Địa Đan. Hai thứ vật phẩm này, xem như là vật ứng đối người có thực lực cao cường tốt nhất rồi.
Người ngự kiếm kia lướt qua đỉnh đầu Tô Triệt, sau đó từ từ đáp xuống, ngăn cản đường đi ở bên ngoài vài chục trượng.
Không cần lão Hắc nhắc nhở, Tô Triệt cũng đã thấy rõ, bên hông người này có treo Huyền Cơ ngọc bài, đạo phục màu trắng có thêu hai cái ngân tuyến, hiển nhiên là một vị đệ tử nội môn của Huyền Cơ Phong.
Lẽ ra, tất cả mọi người là đệ tử Huyền Cơ Phong của Thiên Huyền Tông, là đồng môn cùng hệ, dã ngoại gặp nhau, mặc dù sẽ không cảm thấy rất thân cận, cũng có thể hảo hữu mới đúng. Thế nhưng mà, Tô Triệt lại chứng kiến, ánh mắt của đối phương hàm ẩn mũi nhọn, không dính dáng chút nào với hai chữ hảo hữu cả.
- Đệ tử ngoại môn Tô Triệt, bái kiến sư huynh nội môn.
Bất kể thế nào nói, lễ tiết tối thiểu nhất, Tô Triệt vẫn là phải chủ động một ít, miễn cho người mượn cớ.
Hơn nữa, thông qua lão Hắc nhắc nhở, đã biết miếng Huyền Cơ ngọc bài kia có khắc chữ Chính Quân. Hai chữ này, không phải tên của hắn, mà chính là đạo hiệu.
- Tô Triệt...
Chính Quân đạo nhân cười lạnh một tiếng:
- Làm hại ta ở thị trấn tiếp tế chờ đợi hơn một tháng, hôm nay mới tìm được ngươi!
- Tìm ta?
Tô Triệt sững sờ, trong nội tâm vô ý thức phỏng đoán là: tên Chính Quân này, không phải là đã tiếp nhận Ngọc Thanh sư huynh ủy thác, chạy tới Âm Phong Hạp Cốc tìm mình, lại bởi vì trong hạp cốc không cho phép người thực lực vượt qua tiến vào, chỉ có thể ở trong thị trấn đợi mình hơn một tháng, cho nên oán khí mới nặng...
Vì vậy liền hỏi:
- Mệt nhọc sư huynh đợi ta lâu như vậy, thật sự là có lỗi. Kính hỏi, sư huynh tìm ta có chuyện gì?
- Không có sự tình gì khác.
Dáng tươi cười trên mặt Chính Quân đạo nhân thu lại, chậm rãi đến gần phía bên này, đợi đến lúc khoảng cách đầy đủ, lại nghiêm nghị quát:
- Ta đối với năng lực trị liệu linh thảo của ngươi có hứng thú!
Đang khi nói chuyện, vậy mà hắn lại ra tay, sử dụng phi kiếm đâm tới đùi phải của Tô Triệt.
Khoảng cách quá thân cận, tốc độ của phi kiếm lại nhanh, Tô Triệt căn bản không kịp kích phát linh phù, chỉ có thể vội vàng trốn tránh, nhanh chóng lách người qua bên trái, xoay eo rút chân, hiểm hiểm mà tránh được phi kiếm đâm xuyên chính diện, nhưng vẫn bị phi kiếm mang theo kình khí cắt ra một vết thương thật sâu trên đùi.
Xoẹt! Huyết quang phun ra...
Giữa không trung, lúc này Tô Triệt mới kịp kích phát linh phù, đúng là một tấm Linh Phù phòng ngự thổ hệ Thượng phẩm, giá trị 120 linh thạch.
Một cái đối mặt, Tô Triệt đã tiêu hao một tấm linh phù Thượng phẩm, hơn nữa còn bị thương, đơn giản là thực lực của đối thủ siêu việt bản thân quá nhiều, lại là bất ngờ tập kích.
Không có biện pháp, thực lực chưa đủ, linh thạch có thể bỏ, nhưng mạng không thể mất, lúc này đi Âm Phong Hạp Cốc, Tô Triệt gặt hái được đặc sản cấp thấp giá trị năm vạn linh thạch, chỉ là mấy miếng Thượng phẩm linh phù, tuyệt đối tiêu hao được.
Đã có linh phù hộ thể, sau khi Tô Triệt hạ xuống, liền dùng chân khí phong bế thương thế trên đùi, cũng hỏi:
- Sư huynh, ngươi làm thế này là ý gì?
- Vừa ra tay là linh phù Thượng phẩm, ngươi thật đúng là có tiền....!
Chính Quân đạo nhân âm hiểm cười nói:
- Vừa vặn, ngươi vốn có hết thảy, hết thảy đều thuộc về ta.
Nói chuyện xong, hắn liền sử dụng phi kiếm công kích lần nữa, xoẹt một tiếng, phòng ngự thổ hệ bảo hộ lấy Tô Triệt nổi lên vầng sáng đẹp mắt, ẩn ẩn có thể chứng kiến, vị trí phi kiếm đâm trúng, xuất hiện một đạo tường ảnh kim cương, ngăn chặn phi kiếm ở bên ngoài.
Là Kim Cương Thạch Bích Thuật, hoàn toàn giống với tấm Thượng phẩm linh phù mà trước đó ở Phong Ma Vực, Tô Triệt đưa cho Thiên Cơ Phong Mộc Vân, đương nhiên là về sau Tô Triệt tới Vật Hoa Phong bổ sung.
Đinh, đinh, đinh, đinh...
Chính Quân đạo nhân dùng ngự kiếm chi thuật không ngừng công kích linh phù phòng ngự tráo của Tô Triệt, thế nhưng công kích dày đặc cũng không có tác dụng, bởi vì Thượng phẩm linh phù chẳng khác gì là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thi triển ra phòng ngự chi lực, tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí tầng bảy, muốn phá được tầng bảo hộ này, thật đúng là muốn phí một phen công phu.
Bất quá, Chính Quân cho rằng, Tô Triệt chỉ là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng ba, dù tài lực hùng hậu thế nào, cũng không có khả năng tùy thân mang theo quá nhiều Thượng phẩm linh phù, dù sao hắn cũng không biết thuật phi hành, trên địa thế khoáng đạt hoang dã, hắn đã không chỗ có thể trốn, chỉ bằng một tấm Linh Phù phòng ngự cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
Giờ phút này, Tô Triệt ở bên trong linh phù phòng ngự, tạm thời không có lo lắng an toàn gì, trong nội tâm lại thương nghị cùng lão Hắc:
- Trước đó có thể đánh bại Luyện Khí tầng bảy La Liên Kiều, đó là bởi vì ở trong Phong Ma Vực, ngươi có thể chỉ huy phần đông Vực Ngoại Thiên Ma đối phó hắn. Lúc này đây, tình huống rất là bất đồng. Ta cho rằng, cũng không cần phải lãng phí linh phù công kích để tiến hành phản kích.
- Đúng vậy.
Lão Hắc đồng ý nói:
- Địa thế nơi này khoáng đạt, mặc dù sử dụng linh phù công kích Thượng phẩm, cũng sẽ bị hắn tránh né đi, áp dụng phản kích không có ý nghĩa gì. Chỉ có tiềm phục xuống dưới đất, mới có thể tìm được cơ hội đánh lén hắn.
Tô Triệt còn có hơn hai mươi viên Độn Địa Đan trong tay, lực lượng mười phần, không chút nào khẩn trương, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Chính Quân đạo nhân đả kích lấy phòng ngự tráo của mình.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê