Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57-58: Làm Quen Với Hoàn Cảnh
hương 57-58: Làm quen với hoàn cảnh
Tiếp theo, Tô Triệt được phân đến một mảnh dược điền Thất tinh thảo. Trong dược điền chiếm địa hơn hai mẫu đất, chỉ trồng hơn một trăm gốc Thất tinh thảo. Nguyên nhân là, trồng linh thảo không giống như trồng hoa màu, không thể qua dày, linh thảo phẩm cấp càng cao, yêu cầu dinh dưỡng, linh khí và không gian sinh trưởng càng hà khắc.
- Tô Triệt, ngươi cứ làm quen hoàn cảnh trước, chăm sóc tốt mảnh dược điền này, chứng minh đầy đủ năng lực của ngươi, mới có thể được phân dược điền tốt hơn.
Trần tổng quan mặt treo một nụ cười, hỏi:
- Ngươi thấy sao?
- Vâng, nên như vậy.
Tô Triệt thi lễ, cung kính trả lời:
- Đa tạ Trần tổng quản!
- Không cần khách khí.
Trần tổng quản khoát khoát tay, trước khi quay người rời đi còn không quên căn dặn:
- Ghi nhớ, mỗi tuần một lần, phải đến chỗ ta báo cáo tình hình linh thảo sinh trưởng.
Tô Triệt đáp ứng một tiếng theo hình bóng hắn.
Đợi hắn đi xa vài chục trượng, lão Hắc hồi báo nói:
- Chủ nhân, tên khốn đó lại bắt đầu mắng người sau lưng, lần này, là chỉ rõ danh tính người?
- Mắng ta cái gì?
- Tiểu tử đáng chết, cứ đợi đấy, sau này tìm được cơ hội sẽ từ từ xử lý ngươi... Đừng tưởng có Ngọc Thanh chống lưng, ta sẽ không dám động ngươi... Ài da, câu này khó nghe quá, chủ nhân, ta không muốn nói... Á? Câu này tương đối quan trọng? Hình như hắn đang nói, chủ nhân người đến đây, đẩy một người khác ra khỏi vị trí quản sự đệ tử...
- Hiểu rồi!
Tô Triệt lúc này mới đại ngộ, mình thuộc loại nằm ngoài danh sách trúng tuyển, có khả năng, thay thế cho một người nào đó vốn đã được chỉ định, mà người này, chắc chắn là thân bằng hảo hữu của Trần tổng quản, cho nên, hắn mới tâm sinh oán khí, mới căm ghét mình như vậy.
- Chuyện này rắc rối rồi!
Bây giờ, Tô Triệt cũng không biết phải nói gì cho đúng.
Không hay không biết, đắc tội chính lãnh đạo trực tiếp của mình, có lẽ, Ngọc Thanh sư huynh và dược viên trưởng lão căn bản không biết chuyện này, nếu không, cũng không sắp xếp cho mình vào khu vực quản lý của Trần tổng quản.
- Chủ nhân, có thứ này làm trò sau lưng, cũng là rất phiền phức, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tìm kiếm dược viên bí mật.
Lão Hắc kiến nghị nói:
- Chi bằng, người đi tìm Ngọc Thanh nói chuyện, nhờ hắn đổi cho người chỗ khác...
Tô Triệt lập tức phản bác nói:
- Không thể chuyện gì cũng đi làm phiền Ngọc Thanh sư huynh, vấn đề này, ta sẽ tự nghĩ cách giải quyết.
- Vậy được.
Lão Hắc gãi đầu lẩm bẩm nói:
- Để ta nghĩ cách, phải biết, ta vừa có âm hiểm giảo hoạt của con người, vừa có quỷ kế đa đoan của Thiên Ma Ngoại Vực, còn có...
- Đừng nhắc chuột với ta! Còn nữa, cái đuôi của ngươi lại lòi ra rồi? Nó cứ lắc đi lắc lại không ngừng, ngươi thực sự không có một chút cảm giác nào sao?
- Có cảm giác, nhưng, thứ mọc trên người mình, cảm thấy rất tự nhiên nên cứ vô tình quên mất. Chủ nhân, người ghét nó như vậy, chi bằng để ta cắt bỏ nó.
- Cái đó thì không cần, ngươi không nhắc đến chuột, trên cơ bản, ta cũng không để ý đến nó.
Cứ như vậy, cùng lão Hắc nói chuyện luyên thuyên, Tô Triệt đã đến gần túp lều tranh thuộc về hắn.
Chăm sóc một mảnh dược điền Thất tinh thảo đối với Tô Triệt mà nói không có gì khó khăn, mặc dù bản thân không phải sở trường trồng trọt linh thảo, nhưng phạm nhân Hàn Hữu Minh đang bị nhốt trong Tiên Ngục lại có thiên phú tương đối không tệ trên phương diện này.
Loại thiên phú này đến từ huyết mạch truyền thừa, cha hắn năm xưa chính là một dược viên quản sự, phụ trách chăm sóc cực phẩm thậm chí là tuyệt phẩm linh thảo, còn để lại cho huynh đệ Hàn gia một cuốn bút ký tâm đắc dày, giải thích tỉ mỉ cách chăm sóc từng loại linh thảo trong dược viên.
Cha của huynh đệ Hàn thị mất đã hai mươi năm, linh thảo dược viên Huyền Cơ Phong biến hóa không lớn. Cho nên, dựa vào cuốn bút ký tâm đắc này, và thiên phú trồng trọt của Hàn Hữu Minh, Tô Triệt cũng có được những kỹ năng này.
Dùng lời của lão Hắc nói: Phạm nhân có, nghĩa là chúng ta có! Phạm nhân biết, nghĩa là chúng ta biết!
Dùng một canh giờ chăm sóc dược điền, lại quay về lều cỏ bắt đầu tu luyện, so với những đệ tử ngoại môn khác, phương thức tu luyện của Tô Triệt đã là rất xa xỉ.
Đầu tiên, khảm nạm mười tám miếng hạ phẩm linh thạch lên trận bàn hình tròn đường kính hơn bốn thước, lại nuốt một miếng Tẩy Tủy đan, một miếng Ngưng Khí đan, đồng thời hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch. Ngoài ra, nhờ vào hai loại đan dược này mà mấy đại huyệt trên người có thể thu nạp linh khí tự do trong thiên địa...
Cứ như vậy, tốc độ tu luyện so với đả tọa tu luyện thông thường nhanh hơn sáu bảy lần, khuyết điểm chính là tài lực tiêu hao cực lớn, nhất là tiêu hao linh thạch, chỉ có thể duy trì hai tháng.
Cho dù như vậy, muốn đạt đến Luyện Khí kỳ tầng ba trong vòng nửa năm, vẫn là không thể. Lấy Lôi Tiếu làm ví dụ, Lôi gia họ tài đại khí thô, không thiếu linh thạch, cũng không thiếu đan dược cấp thấp, Lôi Tiếu nhập môn hơn một năm, cũng chỉ là luyện khí nhị tầng mà thôi. Đường tỷ hắn Lôi Thanh Tuyết thiên tư tu luyện tốt hơn một chút, cũng là sau khi nhập môn, mất một năm rưỡi thời gian, mới bước vào Luyện Khí kỳ tầng ba.
Cho nên nói, Tô Triệt chế định cho mình kế hoạch "nửa năm thành Luyện Khí kỳ tầng ba" là quá thúc ép bản thân, hơn nữa, ép đến tương đối độc ác! Trong mắt mọi người, đó thuần túy là si tâm vọng tưởng, là nằm mơ giữa ban ngày.
Tu luyện đến sáng sớm ngày thứ hai, tu vi Tô Triệt tăng trưởng cũng là rất ít, gần như không cảm nhận được biến hóa. Nhưng đây là điều rất bình thường, thường thì tu luyện chính là như vậy.
Đi ra ngoài lều cỏ, đi quanh dược điền Thất tinh thảo một lượt, không phát hiện điều gì dị thường, Tô Triệt quyết định đi dạo xung quanh, thử xem có thể tiếp cận khu vực trung tâm linh thảo dược viên hay không.
Thuận theo sơn thể vô cùng cự đại của Huyền Cơ Phong, cả linh thảo dược viên phân thành ba tầng, tầng thấp nhất là khu vực trồng trọt hạ phẩm và trung phẩm linh thảo, tầng thứ hai là khu vực trồng trọt thượng phẩm và cực phẩm linh thảo, tầng ba chính là khu vực trồng trọt tuyệt phẩm linh thảo quý hiếm nhất.
Lão Hắc lẩm bẩm nói:
- May quá, động phủ bí mật kia nằm trên vách núi giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba, chúng ta chỉ cần lên đến tầng thứ hai là được.
- Đúng vậy, tầng thứ ba đều là tuyệt phẩm linh thảo tương đối quý giá, phòng hộ cực kỳ nghiêm ngặt, thân phận ta khẳng định không đủ tư cách lên trên.
Tô Triệt trong lòng suy đoán:
- Có lẽ, cho dù là tầng thứ hai, độ khó cũng rất lớn.
Trong lúc nói chuyện, Tô Triệt lựa chọn một cầu thang sơn đạo gần nhất, cẩn thận leo lên, tốc độ không dám quá nhanh. Hắn đi lại rất cẩn thận, tránh không để chạm vào trận pháp phòng hộ hoặc cấm chế.
Đi gần một trăm bậc đá, lão Hắc đã thăm dò kỹ lưỡng tình hình phía trên:
- Chủ nhân, bề mặt sơn đạo này này nhìn có vẻ trống trải, kỳ thực, bố trí huyễn trận vô hình vô ảnh, hai bên sơn đạo còn có mấy chục cấm chế lớn nhỏ, cuối sơn đạo còn có một căn lều cỏ, bên trong có một đệ tử Luyện Khí hậu kỳ thủ vệ.
- Tiếp tục nói.
Tô Triệt dừng bước chân.
Lão Hắc phân tích tỉ mỉ nói:
- Hai bên sơn đạo cấm chế quá nhiều, hơn nữa, những cấm chế đó cũng cực kỳ cao minh. Cho dù biết được sự hiện hữu của chúng, nhưng chúng ta cũng không phá giải nổi. Ngược lại là huyễn trận chính giữa sơn đạo, năng lực thăm dò của lão Hắc ta có thể nhìn thấu, cẩn thận một chút, vẫn có thể vô thanh vô tức xuyên qua.
- Huyễn trận có thể giải quyết, vậy, đệ tử thủ vệ cuối sơn đạo giải quyết thế nào?
Tô Triệt hỏi.
Lão Hắc thoáng suy tư, trả lời:
- Tạm thời chưa nghĩ ra cách, hay là, chúng ta đổi một sơn đạo khác?
- Không cần thiết phải làm vậy.
Tô Triệt phủ quyết kiến nghị của hắn:
- Ta cho rằng, mỗi sơn đạo đều bố trí như nhau, trận pháp, cấm chế, đệ tử thủ vệ, không thiếu thứ gì... Huống hồ, cho dù có cách vòng qua đệ tử thủ vệ, chỉ cần bước vào khu vực thượng tầng, vẫn sẽ bị quản sự đệ tử chăm sóc dược điền phát hiện, chúng ta không phải người vô hình, không thể tránh được những con mắt ấy.
- Chính xác là như vậy!
Lão Hắc lắc đầu nói:
- Vậy phải làm thế nào?
- Tóm lại, lén lút xâm nhập như trộm khẳng định không được, chúng ta thực lực quá thấp, rất dễ bị người ta phát hiện, tốt nhất là tìm phương pháp khác, quang minh chính đại đi vào.
Tô Triệt điều chỉnh tâm thái, tự khuyên nhủ mình:
- Dục tốc bát đạt, tốt nhất không nên nóng vội, chỉ là ngày đầu tiên mà thôi, thời gian còn dài, kiểu gì cũng tìm ra cách.
Cứ như vậy, Tô Triệt men theo bậc thang sơn đạo lại quay trở về, bắt đầu đi dạo loanh quanh ở dược viên hạ tầng, đương nhiên là để làm quen hoàn cảnh, tìm kiếm kẽ hở.
Dược viên hạ tầng có diện tích cực lớn, Tô Triệt men theo con đường chính đi mấy ngàn trượng mà vẫn chưa thấy kết thúc, cứ cách một ngàn trượng lại có một thông hành sơn đạo dẫn lên trên. Sự thực chứng minh, suy đoán lúc trước hoàn toàn chính xác, mỗi sơn đạo biện pháp phòng hộ đều là huyễn trận, cấm chế, cộng thêm một đệ tử thủ vệ.
Dược viên linh thảo không hổ là cấm địa, mức độ phòng hộ nghiêm mật, còn vượt qua Truyền công các và Vạn bảo khố phòng.
Đang đi thì nhìn thấy một thiếu nữ tung tăng bước về phía mình, lão Hắc ôi chao một tiếng, mê đắm hô lên:
- Nha đầu kia xinh đẹp quá, ngươi nhìn đôi mắt nàng kia, trong veo như nước mê chết đi được...
- Đừng phí lời!
Tô Triệt trong lòng quở mắng:
- Sơn tặc thổ phỉ thấp kém nhất, chính là bộ dạng hiện tại của ngươi.
Lão Hắc hắc hắc cười, lại nói:
- Mấu chốt là, nàng đang nhìn chủ nhân. Wa, đi về phía chủ nhân rồi! Chủ nhân, vận đào hoa đến rồi.
Lại là phí lời, con đường chỉ có một, đối phương đi từ hướng ngược lại, không đi về phía mình thì đi bề phía nào.
Sắp đến lúc gặp nhau, Tô Triệt nghiêng người tránh, thi lễ chào hỏi:
- Xin chào sư tỷ.
Đối phương là đệ tử nội môn, trên quần áo có hai sợi ngân tuyến. Tuổi nàng còn nhỏ, chỉ khoảng mười tám mười chín nhưng đã có được tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám. Không nghi ngờ gì, đây là một nhân vật thiên tài tư chất cực tốt.
Tu sĩ chưa Trúc Cơ vẫn có thể thông qua hình dáng bên ngoài mà phán đoán tuổi tác, tương đối chuẩn xác. Dược phẩm giữ gìn nhan sắc cực kỳ đắt đỏ, người thường không mua nổi.
Lão Hắc nói không sai, vị thiếu nữ này dung mạo đúng là cực kỳ xuất sắc, da dẻ như ngọc, khí chất thoát tục, như thượng thiên tiên nữ lạc xuống nhân gian, nhất là đôi mắt to vô cùng linh động, lấp lánh sinh huy như hắc sắc bảo thạch, có thể khiến sinh vật nam tính hồn phách đều bị hút vào.
- Ngươi là ai?
Thiếu nữ dừng bước chân, nhãn thần lĩnh động trở nên sắc bén.
Ánh mắt này, Tô Triệt cảm thấy rất quen thuộc, thời gian hắn nhậm chức bộ khoái, tuần tra trên trấn, mỗi khi gặp phải đối tượng khả nghi, đều dùng ánh mắt này quan sát đối phương.
- Đệ tử ngoại môn Tô Triệt, hôm qua mới vừa đến dược viên đảm nhiệm quản sự đệ tử.
Tô Triệt nhẹ nhàng trả lời.
- Luyện Khí kỳ tầng một cũng có thể đến đây, lần đầu tiên ta thấy chuyện này...
Thiếu nữ giơ bàn tay trắng ngọc:
- Ngọc phù thân phận của ngươi đâu, đưa ta xem.
- Sư tỷ, ngọc phù thân phận của ta, Trần tổng quản đã kiếm tra rồi.
Cho dù đối phương là đệ tử nội môn thực lực cao cường, Tô Triệt cũng phải làm rõ, ngươi có quyền lực gì đòi kiểm tra ngọc phù thân phận của ta?
Thiếu nữ nghe hiểu ý tứ trong lời Tô Triệt, sắc mặt thoáng lạnh, cao giọng nói:
- Ta là quan tuần tra linh thảo dược viên, có quyền lực thẩm tra ngọc phù thân phận của bất cứ ai, Trần tổng quản mà ngươi nhắc đến cũng không ngoại lệ!
- Được.
Tô Triệt không chống đối nữa, lập tức lấy ra ngọc phù thân phận.
Thiếu nữ truyền chân khí kiểm tra ngọc phù, nhãn thần đột nhiên trở nên cực kỳ sắc bén:
- Ngọc phù thân phận của ngươi, căn bản không hiện trên biên bản nhậm chức dược viên quản sự đệ tử, ngươi nói dối!
- Á?
Tô Triệt thoáng sững người, giải thích nói:
- Cái gì biên bản nhậm chức, ta không biết.
Sưu!
Thiếu nữ vung tay tung ra một sợi dây thừng, soạt một cái, quấn mấy vòng trên người Tô Triệt, trói chặt hai cánh tay hắn. Vị quan tuần tra này đúng là nhanh nhẹn hoạt bát, nói động thủ là động thủ, chẳng hàm hồ chút nào.
Tô Triệt vô thức giãy giụa hai cái, mới phát hiện, dây thừng trên người không phải vật tầm thường, có lẽ là một loại pháp khí cao cấp nào đó, càng giãy giụa, nó càng trói chặt.
Ngày xưa, mình ở Thái Thạch Trấn đều là dùng xích sắt trói người, hôm nay, bị một tiểu nữ tử trói lại... Tô Triệt rất rõ, trong tình huống này, tất cả giải thích đều là dư thừa, đành phải bình tĩnh nói:
- Sư tỷ, ta là mới đến, rất nhiều quy tắc chưa hiểu, người có thể dẫn ta đến chỗ Trần tổng quản chứng thực thân phận ta.
- Còn cần ngươi nói!
Thiếu nữ ngoại phóng chân khí đẩy Tô Triệt một cái:
- Đến chỗ Trần tổng quản, mau đi!
Tô Triệt hai tay bị trói, nhưng không ảnh hưởng hắn thi triển khinh thân pháp thuật, chỉ có điều, lúc này hình tượng tương đối khó coi, mấy quản sự đệ tử gần đó đều là mặt đầy tiếu ý ra xem náo nhiệt.
Vừa vừa đi vào sân nhỏ, trên mặt của Trần quản sự đã là dáng tươi cười mà từ trong nhà ra đón:
- Linh Lung sư muội, mau mời vào, mau mời vào.
Trần quản sự đã từng là một gã đệ tử nội môn, mặc dù đã Trúc Cơ thành công, nhưng tổng hợp biểu hiện vẫn rất bình thường, không tồn tại khả năng trở thành đệ tử chân truyền.
Cốt Linh vượt qua năm mươi tuổi, cũng sẽ bị hủy bỏ thân phận đệ tử nội môn, chỉ có thể làm một công việc gì đó ở trong môn phái, tiếp tục hưởng thụ đãi ngộ hài lòng của siêu cấp môn phái ban cho. Nhưng mà, không quan tâm niên kỷ của hắn bao nhiêu, chỉ cần còn không có tấn thăng làm Kim Đan kỳ, từ bối phận mà nói, cũng giống như Tô Triệt vậy, cũng chỉ là cùng thế hệ với đệ tử ngoại môn mà thôi.
Bên trong Thiên Huyền Tông quan hệ rắc rối phức tạp, nhưng mà bên trên bối phận lại phân chia cực kỳ đơn giản, chỉ có ba cấp độ: dưới Kim Đan kỳ đều là bối phận đệ tử, Kim Đan kỳ mới được là bối phận sư trưởng, Nguyên Anh kỳ thuộc về bối phận sư tổ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê