Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Càn Khôn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Phúc Nguyễn
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1352 / 10
Cập nhật: 2015-11-11 00:25:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
uyển Hai
Tam Giới Phân Tranh
Chương Một
Tai Kiếp Nhân Gian
Nguồn: 4vn
ọi người còn đang mải mê giải cứu cho nạn nhân thì bầu trời như trùng xuống, trên cao mây đen vần vũ liên hồi. Chúng nhân thất sắc ngước mắt lên...
Mây đen vẫn tiếp tục chuyển động không ngừng, cuồng phong nổi lên dữ dội. Kim Tình Văn, Nhậm Bá Lân, Hồ Hán Thương, Đồng Đại Thiên, Tống Tiểu Lan, Lục An Vân, Trần Tuấn Hào, Lãnh Phiêu Dương, Lâm Ngọc Hài,... cùng những người còn lại trông thấy như vậy thì hoảng kinh hồn vía. Vô hình chung họ dồn hết lại phía Thu Nhược Tuyền tựa đầu vào nhau mà nhìn.
Trên trời mây đen đại thịnh, sau đấy cô đọng thành một tấm thảm lớn. Ngự trên tấm thảm này là một hắc y nhân đầu tóc đỏ hoe như máu, mặt mày hắn mấy phần đanh ác, thâm trầm nhưng lúc này quan sát chỉ thấy sự sung sướng tột cùng.
Phía dưới ai nấy nhìn nhau, dường như đối với con người lạ lẫm này không ai quen biết cả.
Ma Hoàng nhìn đám người dưới đất, song mục tỏa hắc quang bức nhân, hắn day sâu vào Điệp Vũ Xương nói:
-Người bạn trẻ, gần hai mươi năm rồi không gặp, xem ra ngươi đã đạt được thành tựu đáng nể rồi!
Điệp Vũ Hồng cùng Yêu Vương bất chợt đối nhãn, ánh mắt hai lão bây giờ hoàn toàn mất đi vẻ tự kiêu, hống hách. Trong ấy lẩn quất vướng vài nét sợ hãi!
Yêu Vương đưa bàn tay bọc đầy một thứ vảy xanh lét lên ấp úng:
-Ngươi... ngươi là Ma Hoàng...
Chúng nhân mới nghe hắn nói xong thì thẫn thờ, chân diện ai nấy thập phần đại biến!
Tại sao lại có tai kiếp khủng khiếp này? Yêu Vương cùng Tiên Tri giáo đã là mối sợ hãi kinh tâm rồi. Ma Hoàng lại là chúa tể Ma Giới, sự lợi hại và tàn ác làm sao kể hết! Thu Nhược Tuyền tuy thương thế còn nặng nhưng mấy lời nói ấy lão nghe trọn vẹn. Bên tai lão tựa như có tiếng sét ầm ầm đánh vào, khuôn mặt vốn đã tái nhợt bây giờ trông xanh như tàu lá chuối. Lão run run hỏi:
-Tại sao... tại sao lại nên cơ sự này?
Ngọc diện quần hào âu lo lẫn hoảng sợ bao trùm. Lại nghe Ma Hoàng cười như điên dại, hắn chỉ Vũ Xương nói:
-Tiên Ma Chi Cảnh ngàn vạn năm nay đã được dùng để ngăn cách Tiên Giới, Ma Giới và Nhân Giới! Vừa rồi hắn đã trong cơn tức giận mà bạo phát chân nguyên khiến Tiên Ma Chi Cảnh sụp đổ...
Vũ Xương như chết đi nửa người, hai chân hắn run run. Chúng nhân dồn ánh mắt về phía hắn, không hiểu họ nghĩ gì? Căm hận hắn hay trách móc hắn? Hắn thấy trời đất như sụp xuống!
Ngọc Băng Tâm cùng Huyền Tuyết Sương định bước lại phía hắn, nhưng một lần nữa họ bị các chưởng môn ngăn cản. Ma Hoàng cười nhạt nhẽo:
-Ngươi vốn dĩ được sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh, ngưng đọng toàn bộ tinh hoa của Tiên Giới lẫn Ma Giới mà định hình, nay cũng đã qua cảnh giới Chân Tiên, nếu theo ta chinh phạt Nhị Giới sẽ dưới một người, trên vạn người...
Quần hùng nghe hắn nói như đinh đóng cột thì thất sắc lo âu.
Lục An Vân và Trần Tuấn Hào nhìn nhau, bây giờ họ đã hiểu những lời Băng Nhân nói trước kia... Yến Phi Phi tỉnh dậy từ lâu, nàng nghe qua cơ sự thì vùng tay thoát khỏi Tào Mạnh Cường chạy đến níu áo hắn nói:
-Huynh không thể theo hắn được, dù thế nào trong mắt muội huynh vẫn là một con người!
Một tiếng sấm vang dội bầu trời, mây đen kéo đến ngày càng nhiều, nhân gian như rơi vào ngày tận thế. Vũ Xương ngửa mặt nhìn trời, song mục hắn huyết quang bao phủ, chân nguyên quanh người bắt đầu bạo phát dữ dội đẩy Yến Phi Phi văng ra xa hơn trượng. Nàng buông đôi mắt thất thần nhìn thân xác hắn đang cháy sáng rực rỡ, miệng không ngừng gào thét. Vũ Xương đưa đôi mắt lấp lánh huyết quang nhìn Ma Hoàng gằn từng chữ:
-Tai kiếp này là do ta mà ra! Ta phải đích tay kết thúc nó!
Hắn vận chân nguyên như triều dâng thác đổ xuất "Băng Thiên Tuyết Địa" đến Ma Hoàng, trời đất như nghiêng ngã, không gian đảo điên, chúng nhân ôm đầu trấn định tâm can.
Ma Hoàng nhếch mép, hắn bay khỏi đám mấy vận công đánh thẳng " Hắc Ám Chi Hồn Tử Thần " hét:
-Khốn kiếp! Ngươi dám phản ta sao?
Vũ Xương cười nhạt:
-Ta vốn chưa bao giờ quy thuận ngươi thì sao lại nói đến chuyện phản?
Toàn thân Ma Hoàng biến ảo, cả người lẫn chưởng hòa nhập thành một khối đầu ngập tràn hắc quang trông như khối xương Rồng giữa đại mạc hoang tàn. Hai luồng chưởng phong chạm nhau. Mây đen bị áp lực đẩy dạt ra, mặt đất một màu tươi sáng nhưng Vũ Xương thì bị thổi bay đi như chiếc lá! Hắn rơi xuống đất miệng thổ huyết không ngừng. Yến Phi Phi chạy đến đỡ hắn dậy, chân diện nàng cũng nhợt nhạt như chưa từng xuất hiện sắc hồng.
Tào Mạnh Cường đứng từ xa, khuôn mặt hắn sầu đau bao phủ, dường như hắn chưa bao giờ thấy nàng lo lắng cho một ai nhiều đến vậy. Lúc này hắn mới nhận ra nàng chưa bao giờ yêu mình! Hắn thấy mình cô đơn hơn bao giờ hết, hắn có cảm tưởng mình đang đối diện với lôi đài rộng lớn, ở đó chỉ có gió nhẹ thi thoảng thổi và văng vẳng tiếng nói vọng từ ngàn xa của biểu muội...
Lúc Vũ Xương rơi xuống thì quần hùng thất sắc, còn Yêu Vương và Điệp Vũ Hồng nhìn nhau rồi cùng lao đi như gió. Ma Hoàng cười nhạt:
-Các ngươi tâm địa đều không nhỏ, để sống sót tất sẽ di họa!
Nói đoạn hắn lao đi như gió phóng chưởng phong đen lay lay kéo tuột hai kẻ đào tẩu lại. Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng đang bay thì cảm thấy khí quyển quanh người bị co bóp rồi tốc độ bay chậm dần, cuối cùng chúng bay lùi lại, cả hai thất kinh hồn phách nhưng kháng cự kiểu gì cũng là vô ích!
Ma Hoàng nhếch mép, hắn đẩy mạnh chân nguyên khiến hai lão bị bao phủ trong hắc quang, thân hình méo mó trông thật đáng sợ. Hai khối cầu vàng chói lóa định hình trên người các lão. Chúng nhân phía dưới, nhất là Tào Mạnh Cường và Yến Phi Phi hoảng hốt hét:
-Hấp Tinh chưởng!
Ma Hoàng cười nhạt:
-Bọn này đã luyện loại võ công của ta thì giờ ta sẽ dùng chính nó để giết chúng, ha ha!
Hai khối cầu từ từ tiếp nhập cơ thể Ma Hoàng, hắc quang đại thịnh hơn trước vạn phần, Ma Hoàng phóng chưởng đánh tan cái xác vô hồn của Điệp Vũ Hồng và Yêu Vương. Nam Cung Phi Vân nãy giờ vẫn đứng bàng quang quan sát, trông thấy cơ sự ấy chân mày nàng nhíu lại nói:
-Đáng lắm!
Nói xong băng mình đi thẳng, Ma Hoàng cũng không cản, hắn điều tức dung hòa chân nguyên rồi hướng xuống chúng nhân hỏi:
-Trong các ngươi ai đồng ý tiếp nhập Ma Giới?
Mấy chục người còn vương lại Thu Phong sơn đều là tinh hoa của bạch đạo, cái chết đối với họ thật cũng ít điều bận tâm, không ai đáp trả. Vũ Xương run run người đứng dậy nhưng lại khụy xuống. Đôi mắt hắn khắc khổ vạn phần nhìn Ma Hoàng chảy máu tươi, Yến Phi Phi đỡ cánh tay hắn, chân diện đổi sắc liên tục.
Ma Hoàng cười hoang dại:
-Rất có chí khí!
Hắn vận chân nguyên định xuất thủ thì phía trời cao một đạo bạch quang chói lòa lao đến, liền đấy một đạo nhân phiêu dật xuất hiện. Ma Hoàng cười gằn:
-Ngươi rất thích làm kỳ đà cản mũi ta thì phải?
Tiên Hoàng thở dài:
-Sát nghiệp của ngươi quá nặng! Tiên Hoàng ta không thể không theo áp chế ngươi!
Mọi người thấy đạo nhân tự xưng là Tiên Hoàng thì ai nấy giãn chân diện, nét lo lắng phần nào giảm đi. Lại nghe Ma Hoàng cười đắc ý nói:
-Hắc! Hắc! Ngươi nghĩ mình áp chế được ta hay sao?
Tiên Hoàng phẩy phất trần cười nhạt:
-Không được ta cũng muốn thử!
Ma Hoàng không nói gì mà vận hắc quang lao đến Tiên Hoàng xuất thủ, cây cối trên Thu Phong sơn lốc rễ đổ rạp trước uy kực kinh thiên. Tiên Hoàng cau mày, trên nét mặt tưởng như vô ưu vô lo ấy xuất hiện vài nếp nhăn khác lạ. Rõ ràng so với trước đây võ công Ma Hoàng đã đại tiến trông thấy!
Ông vận mười hai thành chân lực xuất chiêu chống đỡ. Chưởng phong chạm nhau khiến không gian chao đảo liên hồi, mấy trang viện gần đấy rung động rồi đổ sập, Hậu sơn Thu Phong sơn tưởng như đanh sụp xuống...
Tiên Hoàng nhợt nhạt chân diện còn Ma Hoàng nhíu mày, hắn nhằm hướng Nam Cương bay đi không nói câu gì. Bóng Ma Hoàng đi xa rồi Tiên Hoàng mới thổ ra một búng huyết tươi, thân hình chao đảo rơi xuống.
Chúng nhân thất thần, ngay cả Tiên Hoàng còn kháng cự không nổi Ma Hoàng thì nhân gian rồi sẽ ra sao?
Trên cao tám đạo bạch quang đáp xuống cạnh Tiên Hoàng, nhìn lại họ ăn vận theo một lối như Tiên Hoàng, có điều trẻ tuổi hơn rất nhiều. Có ba nam và năm nữ, nam nhân ngọc thụ lâm phong, nữ nhân hạc nội mây ngàn.
Tiên Hoàng thều thào:
-Bát Đại Thiên Vương cũng tới rồi, hãy đưa ta hồi cung...
Tám người nhanh chóng vận chân nguyên áp xuống Tiên Hoàng rồi nhấc ông ta bay thẳng lên cao mất dạng...
Vũ Xương nhìn theo xuất thần, hắn buông tiếng cười cuồng dại rồi phóng mình bay đi. Yến Phi Phi vội gọi:
-Xương huynh! Rồi cũng băng theo!
Không gian đôi phần yên tĩnh, mọi người đưa mắt nhìn nhau. Mây đen cũng đã dạt đi, bầu trời cao xanh vời vợi...
Tiên Ma Chi Hồn Tiên Ma Chi Hồn - Văn Càn Khôn Tiên Ma Chi Hồn