Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Càn Khôn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Phúc Nguyễn
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1352 / 10
Cập nhật: 2015-11-11 00:25:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
hương Hai Mươi Ba
Đạo Thị Vô Tình Hoàn Hữu Tình
(Trong Vô Tình Đã Mênh Mông Hữu Tình)
Nguồn: 4vn
Yến Phi Phi thấy nụ cười ấy mang mấy phần bấn loạn thì lo lắng hỏi:
-Ngươi sao vậy?
Vũ Xương lắc đầu:
-Ta không sao!
-Ngươi đã rõ mọi chuyện rồi, đừng nên lên Thu Phong Sơn nữa!
Vũ Xương mỉm cười:
-Cô lo lắng cho ta vậy sao?
Yến Phi Phi ngoảnh mặt đi nói:
-Ai thèm!
Đột nhiên chân diện Vũ Xương đăm chiêu khác lạ, đôi mắt hắn giật giật liên hồi. Yến Phi Phi không thấy hắn nói gì liền quay lại, trông thần thái biến ảo ấy thì hỏi:
-Chuyện gì vậy?
Vũ Xương ra hiệu cho nàng im lặng rồi chỉ tay nói:
-Cô xem! Kia chẳng phải là Lục Đại Từ đó sao?
Yến Phi Phi nhìn theo hướng tay hắn chỉ quả nhiên trông thấy Lục Đại Từ đang lén lút bước vào một khách điếm cách đấy không xa. Nàng nheo mắt hỏi:
-Không hiểu hắn đến đây làm gì?
Hai người định đứng dậy thì một nhân ảnh khác xuất hiện, người này còn khiến họ ngạc nhiên hơn nữa! Dáng dấp phiêu dật như tiên, chẳng phải ai khác mà chính là Nam Cung Phi Vân. Nam Cung Phi Vân nhìn trước ngó sau rồi cũng nhanh chóng băng mình vào khách điếm mà khi nãy Lục Đại Từ vào.
Yến Phi Phi cười nhạt:
-Chẳng lẽ hai người này có chuyện gian díu tình cảm?
Vũ Xương trầm ngâm móc một thỏi bạc đặt lên bàn rồi băng mình khỏi khách điếm, Yến Phi Phi cũng vội vã đi theo!
Nàng thở dài:
-Chưa hết chuyện này đã tới chuyện kia!
Sau một thời gian đi chung với Yến Phi Phi, Vũ Xương cũng học được đôi ba thủ đoạn giang hồ, hắn vừa bước vào khách điếm đã tóm ngay cổ áo tên tiểu nhị hỏi:
-Hai người vừa rồi lên phòng số mấy?
Tên tiểu nhị tuy bị tóm cổ áo đau điếng nhưng thấy bộ dạng Vũ Xương không có vẻ gì là đanh ác liền cười cầu tình nói:
-Ý thiếu hiệp muốn nói đến người nào? Khách điếm rất nhiều người ra vào, ta làm sao nhớ được?
Yến Phi Phi bước đến cười nhạt:
-Ngươi còn không nói ta cắt lưỡi bây giờ!
Nói đoạn toan rút kiếm ra, tên tiểu nhị ở Hoa Lân thành nên đương nhiên rất rõ uy thế Thu Phong Phái. Hắn run cầm cập nói:
-Là phòng số mười ba...
Yến Phi Phi đẩy thanh kiếm mới rút được một nửa vào lại vỏ cằn nhằn:
-Số mười ba thì có gì là đẹp!
Nói đoạn cầm tay Vũ Xương kéo đi. Hắn thở dài nói:
-Xem ra uy thế ta còn không bằng một tiểu cô nương!
Yến Phi Phi mỉm cười, nàng không nói mà lôi hắn vào phòng mười hai dùng thủ đoạn cũ quan sát.
Bên kia Nam Cung Phi Vân mặt mày lạnh băng hỏi:
-Sao gọi ta đến đây làm gì?
Lục Đại Từ cười nhạt:
-Kênh kiệu y như mẹ ngươi!
Nam Cung Phi Vân giật mình lườm hắn:
-Ngươi biết mẹ ta hay sao mà nói?
Lục Đại Từ định nói gì đấy nhưng cuối cùng lại im lặng, hắn trầm ngâm nhìn trần nhà hỏi:
-Chuyện mấy lão kia giăng bẫy cô có thông tin gì quan trọng không?
Nam Cung Phi Vân lạnh lùng đáp:
-Ngươi cũng như ta, cớ sao lại hỏi chuyện vô lý như vậy?
Lục Đại Từ cười nhạt:
-Thôi đi! Ta biết hôm nay cô cùng với tên Tiểu Tường gì đấy đến thăm Thu Nhược Tuyền, lão ta vốn rất có lòng yêu mên Tiểu Tường lẽ nào không nói qua!
Phi Vân cau mày nói:
-Xem ra ngươi cũng biết rất nhiều chuyện!
-Hãy còn chưa bằng cô, nói đi!
-Ngươi ra lệnh cho ta đấy à?
-Chúng ta đều có cùng mục đích, nhưng cô nương thế cô lực mỏng, không có Tiên Tri giáo chúng ta thì đừng mong trả thù!
Nam Cung Phi Vân đăm chiêu giây lát rồi đáp:
-Bọn chúng dùng Hỏa Quang Sa để bắt hắn!
Yến Phi Phi khẽ rúng động, nàng quay sang nhìn Vũ Xương bằng ánh mắt u ám. Bên kia Lục Đại Từ cười gằn:
-Bọn chúng đã dùng cả đến trấn sơn chi bảo của Thu Phong Sơn thì e rằng mục đích ngòai tên khốn kia ra còn muốn thu phục luôn cả Yêu Vương rồi!
Nam Cung Phi Vân cười lạnh:
-Yêu Vương là Bất Tử Chi Hồn, liệu dùng tấm lưới rách ấy có thể giết được hắn sao?
Lục Đại Từ lắc đầu:
-Đúng là trẻ con! Tấm lưới ấy một khi giăng lên kết hợp với phong thủy của Thu Phong Sơn sẽ có uy lực vạn năng, không một yêu ma nào có thể thoát. Cho dù Yêu Vương không chết cũng sẽ tàn phế một đời!
Nam Cung Phi Vân nhíu mày hỏi:
-Vậy kế hoạch của ngươi là gì?
Lục Đại Từ lấy bút nguệch ngoạc ghi gì đấy vào tờ giấy rồi vo lại ném cho Nam Cung Phi Vân nói:
-Hãy đọc đi rồi chiếu theo đó mà làm!
Nói đoạn băng mình ra ngoài mất dạng. Nam Cung Phi Vân cũng cầm lá thư nhét vào áo rồi đi luôn!
Vũ Xương cười khổ:
-Không ngờ cái mạng ta lại có nhiều kẻ ham muốn đến vậy!
Yến Phi Phi trầm ngâm hỏi:
-Ngươi có gây thù oán gì với ả Phi Vân không?
Vũ Xương lắc đầu:
Ta mới chỉ gặp nàng ta trên Thu Phong sơn một lần hôm nay, làm sao có chuyện gây thù được!
Yến Phi Phi suy nghĩ giây lát nói:
-Điều đó cũng đúng, xem cuộc đối đáp vừa rồi thì chúng không chỉ nhằm vào ngươi, mà còn những người khác nữa!
Vũ Xương phụ họa:
-Tên Lục Đại Từ kia tại sao lại có địa vị trong Tiên Tri giáo cao như vậy? Chả phải hắn mới nhập giáo đó sao? Lại còn thân pháp vừa rồi hắn dùng để ra khỏi phòng nữa! Ảo diệu vô song, trong vòng mấy ngày hắn có thể tiến bộ đến thế cơ à?
Yến Phi Phi đang lo lắng đến chuyện khác, nhưng nghe lời Vũ Xương nói rất có lý nên gật đầu:
-Đúng vậy! Còn cả cái kế hoạch hành động gì đấy mà hắn ném cho nam Cung Phi Vân nữa! Xem chừng trong ấy hẳn có nhiều điều bí mật lắm!
Vũ Xương không nói thêm, hắn bước ra khỏi căn phòng u tối. Yến Phi Phi chạy theo hỏi:
-Ngươi biết Hỏa Quang Sa không?
Vũ Xương lắc đầu:
-Chưa nghe qua!
Yến Phi Phi cười khổ giải thích:
-Đấy là tấm lưới lửa được tạo nên từ phong thủy trên Thu Phong Sơn, mỗi lần dùng đến nó chưởng môn nhân phải đọc chú triệu hồi, đồng thời cho bốn người đứng ở bốn góc vận chân nguyên đẩy vào phát huy uy lực...
-Xem ra nó rất lợi hại!
-Còn không à? Chân nguyên của bốn đại cao thủ sẽ được khuếch tán lên cả trăm lần, kèm với bùa chú trảm yêu diệt ma. Dù có là nhất đại cao thủ vạn năm cũng không chống được!
Nói đến đây đầu óc nàng lóe lên một tia sáng.
-Chắc hẳn cái kế hoạch kia của bọn Tiên Tri giáo sẽ là nhân khi các đại chưởng môn dốc toàn bộ chân nguyên vào Hỏa Quang Sa sẽ ngư ông đắc lợi!
Vũ Xương gật đầu:
-Ta cũng nghĩ như cô nương! Chỉ có điều...
-Làm sao?
-Ả Nam Cung Phi Vân gì đấy tại sao lại muốn giết mấy đại chưởng môn kia?
Yến Phi Phi cười nhạt:
-Thế ngươi đã trả lời được câu hỏi "vì sao Lục Đại Từ trở nên như vậy" chưa?
Vũ Xương im lặng, Yến Phi Phi nhìn hắn tiếp:
-Lòng người là đa đoan nhất! Ngươi phải hiểu điều đấy chứ!
Lời nói dứt, hai người cũng ra đến cửa khách điếm. Đến một đoạn vắng, Yến Phi Phi nhân cơ hội Vũ Xương không để ý liền khống chế huyệt đạo hắn. Vũ Xương trừng mắt nhìn nàng nhưng không nói được lời nào. Yến Phi Phi ôm hắn bay đi.
-Ta không làm thế này e rằng ngươi sẽ còn ngoan cố. Phải biết rằng ngươi tuy trấn áp được khí tức lan tỏa ra ngoài nhưng không có nghĩa là khi giao đấu với các cao thủ khác nó không bộc phát! Nghĩa phụ ta và mấy người kia đều là những tông sư võ học, qua mắt được họ mới lạ!
Nàng bay thẳng ra ngoài Hoa Lân Thành đến một ngôi làng hẻo lánh gần đấy, đoạn đem Vũ Xương vào một căn nhà hoang đặt hắn xuống nói:
-Ngươi cứ ở đây, hàng ngày ta sẽ đến trò chuyện và kể cho ngươi hay mọi chuyện là được!
Nói xong ngồi lặng lẽ bên hắn, đôi mắt nàng long lanh mơ hồ rồi quay sang giải khai á huyệt cho Vũ Xương. Hắn nhìn nàng cười khổ:
-Ta biết mình phải làm gì, cô nương đâu cần phải làm như thế?
Yến Phi Phi đăm đăm nhìn hắn nói:
-Ngươi thế nào ta rất rõ mà!
Vũ Xương im lặng, ban đầu khi bị điểm huyệt hắn cũng có mấy nét tức giận với nàng, nhưng trên suốt quãng đường đến đây, hắn suy đi nghĩ lại thấy rằng nàng làm như thế chẳng qua cũng chỉ vì lo lắng cho an nguy của mình nên cũng nguôi.
Hai người chẳng biết nói gì đành lặng lẽ quan sát bầu trời xanh thẳm qua vuông cửa sổ cũ kỹ. Mãi đến khi trời gần tối Yến Phi Phi mới hỏi:
-Ngươi không thắc mắc vì sao ta lại biết căn nhà hoang này sao?
Vũ Xương lắc đầu:
-Cô nương biết nhiều chuyện mà ta không rõ, tất nhiên ta cũng không lấy làm khó hiểu!
Yến Phi Phi cười thảm:
-Đây là ngôi nhà trước kai gia đình ta sống đấy... rất tiếc khi ta lên Thu Phong Sơn thì tai ương xảy đến...
Vũ Xương thấy đôi thu nhãn nàng long lanh nước thì bối rối, hắn định nói mấy câu an ủi nhưng rốt cục chẳng biết mở lời thế nào cho phải.
Yến Phi Phi đứng dậy điểm á huyệt hắn rồi ôm hắn lên một cái giường gần đấy đặt xuống nói:
-Ta phải về Thu Phong Sơn xem có chuyện gì không, sáng mai sẽ lại đến đây!
Nàng thở dài rồi băng mình vào đêm tối mất dạng. Vũ Xương đợi nàng đi khỏi mới vận chân nguyên giải khai huyệt đạo cười nhạt:
-Cô nương thật ngây thơ! Trò điểm huyệt này chỉ khống chế được người khác thôi, còn với ta thì vô dụng!
Hắn buông đôi mắt lấp lánh thần quang vào bóng tối, tiếng côn trùng não nề vọng lại giữa đêm đen như mực tàu. Hắn lặng lẽ bước khỏi căn nhà nhỏ rồi khuất bóng vào đêm sâu!
Yến Phi Phi về đến Thu Phong sơn thì gặp ngay Tào Mạnh Cường đang dẫn một đám đệ tử ra hậu sơn. Hắn nhìn nàng mỉm cười:
-Biểu muội đi đâu cả ngày hôm nay thế? làm ta tìm mãi!
Yến Phi Phi lườm hắn:
-Biểu ca tìm muội có chuyện gì?
Mạnh Cường gãi đầu nói:
-Cũng chẳng có chuyện gì quan trọng cả!
-Hừm! Không có chuyện thì tìm muội làm gì cho mệt!
Nói đoạn định quay mình bước đi nhưng như nhớ ra chuyện gì nên quay lại hỏi:
-Biểu ca dẫn mấy người họ đi đâu đấy?
Tào Mạnh Cường còn đang ngẩn ngơ trước thái độ kỳ lạ của yến Phi Phi thì nghe nàng hỏi liền giật mình đáp:
-Ta đến hậu sơn có chút việc!
Nhìn mấy cái tháp lấp lánh hỏa quang mà mấy người đi theo Mạnh Cường cầm, Yến Phi Phi cau mày.
-Các huynh định đi đặt Hỏa Quang Sa à?
Mạnh Cương ngạc nhiên hỏi:
-Vì sao biểu muội biết chuyện này...?
Yến Phi Phi cười nhạt:
-Chuyện quan trọng như vậy mà biểu ca không nói với muội, có đáng trách hay không?
-Ta... chỉ là sư phụ bảo không nên để muội biết!
Yến Phi Phi bước đến gần hắn hỏi:
-Phải chăng đặt cái này là để đối phó với kẻ được sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh?
Mạnh Cường cười:
-Không chỉ có hắn, mà còn có cả tên Yêu Vương nữa!
Yến Phi Phi hừ lạnh:
-Yêu Vương còn đáng chết, chứ kẻ kia có đáng bị như vậy đâu?
Mạnh Cường lắc đầu:
-Hắn đã thảm sát cả nhà Điệp Vũ Hồng trang chủ, đấy chẳng phải tội ác sao?
Yến Phi Phi gắt:
-Mọi chuyện còn chưa rõ ràng, tại sao biểu ca lại dám chắc hắn là hung thủ?
Mạnh Cường lại gãi đầu lắp bắp:
-Điều này... chẳng phải sư phụ đã nói đó sao?
Yến Phi Phi cau mày không phản ứng. Tào Mạnh Cường hỏi:
-Có một điều ta thấy kỳ quái nhưng không tiện hỏi...
-Chuyện gì vậy?
Tại sao ân công Điệp Vũ Xương lại phải đổi tên thành Trần Long? Liệu hắn có phải gã Điệp Vũ Xương của Hồ Điệp Sơn trang không?
Yến Phi Phi giật mình, nàng trấn tĩnh nói:
-Đấy là chuyện của hắn, muội đâu có biết! Còn người trên thế gian tên giống nhau là chuyện bình thường! Chẳng phải Đồng Môn chủ bảo hắn lớn lên ở Quan Ngoại đó sao?
Tào Mạnh Cường gật đầu:
-Có lẽ ta đã nghĩ nhầm, nghe đâu Điệp Vũ Xương kia tiên khí lẫn ma khí trùng trùng, còn vị ân công này không hề phát ra tiên khí hay ma khí...
Yến Phi Phi mỉm cười dặn hắn:
-Dù đây chỉ là nghi vấn nhưng huynh cũng không được nói với ai đâu đấy!
Tào Mạnh Cường hỏi:
-Cả sư phụ cũng không sao?
-Đúng vậy!
Tiên Ma Chi Hồn Tiên Ma Chi Hồn - Văn Càn Khôn Tiên Ma Chi Hồn