We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2313 / 72
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 710: Phân Thân Thứ Tư
rông thấy tình cảnh như thế, khiến Bắc Kiếm Hàn kinh ngạc không thôi, hắn mơ hồ cảm nhận được một kiếp nạn trước nay chưa từng có sắp buông xuống. Thậm chí, Hồ lão tiên xuất phát từ một nguyên nhân nào đó, không thể không để mình tiến vào trạng thái điên loạn, từ đó tránh thoát ánh mắt trong cõi mờ mịt kia.
- Ngươi yên tâm! Sư tôn vừa xuất quan, ta sẽ bẩm báo ngay với ông ấy. Nếu ba năm sau. sư tôn còn không có xuất quan, ta sẽ nghĩ cách thinh sư tôn xuất quan.
Bắc Kiếm Hàn hứa hẹn nói với Hồ lão tiên.
Sau đó, mặc kệ hắn đang nói cái gì, Hồ lão tiên đều như không nghe không thấy, bởi vì hiện tại lão căn bản không phải ở trạng thái thanh tỉnh.
Cùng thời điểm đó, trong Lĩnh vực không gian, Trương Hằng đang đắp nặn phân thân thứ tư, đột nhiên sinh ra một tia cảm giác kỳ dị.
Tuy nhiên hắn đang bận bịu công việc đắp nặn phân thân, mà loại cảm giác này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, vì thế hắn không có theo đuổi tìm hiểu tới nơi, chỉ tập trung toàn lực đắp nặn phân thân thứ tư.
Hai tháng sau, Đái Dung đi tới động phủ của Trương Hằng.
Nhìn động phủ đơn sơ trước mắt này, Đái Dung hơi có chút bất ngờ. Dưới đồng ý của phân thân Trương Hằng, nàng đi vào trong.
- Trương đại ca! Động phủ của huynh tự mình sáng lập, còn không bằng những động phủ trong môn phái phân phối cho đấy?
Đái Dung hé miệng cười vừa nói, vừa đưa mắt quan sát khắp nơi trong động phủ giản dị này.
- Ha ha! Dung nhi muội có thời gian rãnh lại đây à! Mới không gặp thời gian một hai năm như vậy, muội đã tu luyện đến cảnh giới Ngưng Thần Thanh Tâm, với tiến độ như thế, trong một vài chục năm muội có hi vọng bước vào Chân Tiên hạ vị.
Trương Hằng cười nói.
- Hì hì! Đây đều là sư tôn rất tốt với muội. Lão nhân gia vì muội tiêu phí không ít tâm tư. Đúng rồi, muội còn có sư huynh. Hắn đối với muội cũng không tệ...
Đái Dung ríu rít nói lên đủ loại đãi ngộ của mình ở “Lãnh Nguyệt Môn”.
Trương Hằng lẳng lặng nghe, ngẫu nhiên “à” một tiếng, cười một cái. Ờ trong mắt hắn, Đái Dung chỉ là một thiếu nữ còn chưa trường thành.
Ngay thời điểm hai người đang nói chuyện với nhau, cấm chế bên ngoài động phủ bị người ta kích động.
Vù!
Một bóng người xông vào, người tới là một thanh niên ước chừng ba mươi tuổi, tướng mạo coi như anh tuấn, tóc có màu hơi tím, thân mặc áo bào tím.
- Sư muội! Muội ở trong này, rốt cục để ta tìm tới rồi!
Thanh niên này mỉm cười, đi tới bên cạnh Đái Dung, vừa thấy Trương Hằng ở đối diện, không khỏi ngạc nhiên, vội vàng xin lỗi:
- Thật có lỗi! Vị đạo hữu này, ta không được ngài cho phép, đã xông vào động phủ của ngài!
Trương Hằng liếc mắt nhìn thanh niên áo bào tím một cái, cười nói:
- Ngươi hẳn chính là Dương Phàm sư huynh trong miệng Dung nhi thì phải?
- Dung nhi?
Thanh niên thoáng sửng sốt, đột nhiên tỉnh ngộ lại, cười:
- Ta nghĩ ta cũng biết ngươi là ai rồi, ngươi là Trương Hằng cùng đi với Dung nhi sư muội, cùng nhau đến Lãnh Nguyệt Môn, các ngươi đều đến từ Đái Hà Thôn!
- Không sai!
Trương Hằng hơi hơi nheo mắt, đánh giá thanh niên này vài lần, gật đầu nói:
- Cũng không tệ lắm...
- Ngài đây là có ý gì...
Dương Phàm bị Trương Hằng nhìn đến không được tự nhiên.
- Ha ha! Hôm nay động phủ của ta thật đúng là náo nhiệt a, Mộng Tuyết! Muội vào đi!
Trương Hằng dời ánh mắt nhìn ra bên ngoài động phủ.
- Trương đại ca! Muội còn là không giấu được huynh!
Mộng Tuyết một thân tố bào như đóa hoa tuyết liên, nhẹ nhàng đi vào trong động phủ Trương Hằng. Quét mắt nhìn lướt trên mặt hai người kia một cái, cười nói:
- Dương Phàm sư huynh! Muội muội này, hẳn là đệ tử yêu của sư tôn huynh mới tuyển nhận, kêu là Đái Dung phải không?
- Đúng vậy! Nàng chính là sư muội của ta.
Dương Phàm gật đầu nói.
Đái Dung hơi có địch ý nhìn Mộng Tuyết một cái, gật đầu nói:
- Tiểu nữ Đái Dung. xin hỏi đại danh của tỷ tỷ!
Mộng Tuyết cười dài đi vào bên cạnh Trương Hằng, rúc vào trong lòng hắn, nói:
- Ta tên là Mộng Tuyết, về sau chúng ta chính là tỷ muội tốt của nhau!
- Các người...
Đái Dung vừa thấy dáng vẻ của Mộng Tuyết vô cùng thân thiết cùng Trương Hằng. nàng ngẩn người, ánh mắt hơi có chút đỏ lên.
- Thì ra lời đồn không giả a, Mộng Tuyết sư muội cùng Trương sư đệ, thật sự ở cùng một chỗ!
Dương Phàm cười ha hả nói.
Trương Hằng đang định lên tiếng, con ngươi đột nhiên chợt ngưng trọng.
“Vù!”
Một cổ uy áp cường đại từ bên ngoài động phủ truyền vào, bức thẳng tới hướng Trương Hằng.
“Vèo!”
Một Nam nhân áo trắng lưng đeo thanh bảo kiếm màu bạc, bay vèo vào động phủ, vẻ mặt lạnh tanh nhìn chằm chằm vào Trương Hằng và Mộng Tuyết.
Người tới đúng là Bắc Kiếm Hàn, đệ tử thân truyền của Lãnh Nguyệt tông chủ.
Khi Bắc Kiếm Hàn nhìn thấy Mộng Tuyết rúc vào trong lòng Trương Hằng, trong mắt toát ra vẻ thống khổ.
- Ha ha ha... Trương mỗ có tài đức gì mà trong động phủ nho nhỏ tồi tàn của ta hôm nay, nhưng lại tiếp đón nhiều đại nhân vật như vậy!
Trương Hằng cười nói tự nhiên, không có để vào mắt khí thế của Bắc Kiếm Hàn.
- Ngươi thật sự ở cùng một chỗ với hắn...
Trong mắt Bắc Kiếm Hàn, lộ ra một tia sát khí lạnh như Băng.
- Đúng vậy!
Mộng Tuyết vẻ mặt cũng Băng lạnh, thản nhiên nói:
- Đây là tự do của ta!
- Hắn có điểm nào mạnh hơn ta?
Trong giọng nói của Bắc Kiếm Hàn mang theo một chút ý không cam lòng.
- Hắn điểm nào cũng đều mạnh hơn ngươi.
Mộng Tuyết nở nụ cười tươi.
Trương Hằng ngược lại rất bình tĩnh tự nhiên, hắn hiểu rõ về nữ nhân Mộng Tuyết này.
Nhìn vẻ ngoài nàng như người lạnh lùng, nhưng đó chỉ là vỏ ngoài để bảo vệ nội tâm yếu ớt bên trong. Cũng là một nữ nhân, nàng nhất thời khuất phục Trương Hằng. cũng là có tâm kế. Nhưng ở mặt khác, nàng lại coi trọng thân tình với sư ân, tuyệt sẽ không trợ siúp Trương Hằng làm chuyện thương tổn tới sư tôn của nàng.
Tóm lại, loại nữ nhân này không nói là thiện lương. nhưng cũng không phải là kẻ tội ác tày trời, chẳng qua là kết quả thông thường khi sinh ra ở bối cảnh Tiên giới mà thôi.
- Tốt tốt tốt, hắn cái gì cũng mạnh hơn ta!
Bắc Kiếm Hàn cười lạnh liên tục, giơ một đầu ngón tay, chỉ vào Trương Hằng ngoéo... một cái, nói:
- Là một Nam nhân, thì ngươi ra ngoài tỷ thí cùng ta một trận!
- Đánh nhau?
Trương Hằng nhìn dáng vẻ si tình của hắn, không khỏi tăng lên vẻ xem thường:
- Ta là một Chân Tiên hạ vị đánh với ngươi là Chân Tiên thượng vị, ngươi nghĩ rằng ta là đứa ngốc sao?
Sau khi nói xong, trong ánh mắt của Trương Hằng nhìn người này, mang theo vài tia khinh miệt:
- Ỷ mạnh hiếp yếu! Đây là thể diện của Bắc Kiếm Hàn ngươi, đệ tử thân truyền một thế hệ của Lãnh Nguyệt tông chủ hay sao?
- Ngươi ngươi...
Bắc Kiếm Hàn thiếu chút nữa không kiềm nỗi hộc máu, chỉ vào Trương Hằng nói:
- Tốt lắm, so đấu cái gì, ngươi tùy tiện chọn? Để ta xem ngươi mạnh hơn điểm nào so với Bắc mỗ!
- Tỷ thí thì miễn, nhưng Trương mỗ ít nhất có một điểm mạnh hơn ngươi: nữ nhân trong lòng ta nhiều hơn ngươi, ta có thể ôm về mỹ nhân, mà ngươi thì không thể. Ngươi chịu phục chưa?
Trương Hằng với một bộ dáng lưu manh né tránh tiếp nhận khiêu chiến của Bắc Kiếm Hàn.
Hắn cũng không phải đứa ngốc, một khi chiến thắng Bắc Kiếm Hàn, thân phận của hắn sẽ bại lộ ra ngoài sáng, đâu còn có thể ở lại “Lãnh Nguyệt Môn”.
- Tốt tốt tốt... ta đi đây!
Bắc Kiếm Hàn bỏ lại một câu, dứt khoát rời đi. Trước khi đi, hắn nhìn chòng chọc vào Trương Hằng, trong mắt lộ ra sát khí nồng đậm, không cần che dấu chút nào.
- Trương sư đệ! Ngươi tốt nhất cẩn thận một chút, Bắc Kiếm Hàn thái độ làm người ác nghiệt, tâm ngoan thủ lạt, vô cùng ngang ngược. Hắn là đệ tử thân truyền của Lãnh Nguyệt tông chủ, cho dù giết chết một hai đệ tử nội môn bình thường, tông môn cũng sẽ không trị tội hắn.
Dương Phàm ngầm truyền âm nhắc nhở Trương Hằng.
Tiếp theo sau, hai Nam hai nữ này ở lại trong động phủ Trương Hằng nói chuyện phiếm một hồi.
Dương Phàm đề cập đến một sự kiện, là có liên quan tới Độc Cô Tiên Đế.
- Trưởng lão trong tông môn, thời gian này dường như đang mưu đồ chuyện kế thừa y bát của Độc Cô Tiên Đế, chờ Lãnh Nguyệt tông chủ xuất quan sau đó thương nghị tiếp.
Dưới dẫn dắt câu chuyện một cách đặc dị của Trương Hằng, Dương Phàm cũng nói ra một ít chuyện bí mật về Độc Cô Tiên Đế.
Sau một lúc lâu, Dương Phàm cùng Đái Dung cáo từ rời đi, chỉ còn lại hai người Trương Hằng và Mộng Tuyết.
Mộng Tuyết cười dài nhìn Trương Hằng:
- Giữa Đái Dung sư muội vừa rồi cùng sư huynh, dường như có quan hệ không tầm thường!
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Chúng ta đều là từ Đái Hà Thôn tới, Trương mỗ vẫn đối đãi xem nàng như một muội muội!
- Phải không?
Thân mình Mộng Tuyết mềm mại như không có xương, dán sát vào Trương Hằng, một mùi hương mê người từ cơ thể nữ nhân phát ra:
- Ánh mắt cô nương người ta nhìn huynh, có chút lưu luyến không nỡ rời nha!
Trương Hằng mặt không đổi sắc đẩy nàng ra, lạnh nhạt nói:
- Ta và ngươi chỉ là quan hệ song tu đạo lữ ở mặt ngoài, cho dù ta thực sự có quan hệ với nàng ta, đối với ngươi mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì.
Đôi mắt sáng của Mộng Tuyết hơi tối sầm lại, nói:
- Kỳ thật! Với tu vi cấp Tiên Quân của huynh, nếu huynh đồng ý cho dù thực sự trở thành song tu đạo lữ, Mộng Tuyết cũng sẽ đáp ứng. Ở Cô Đế Tinh rộng lớn như vậy, nữ nhân dù có nổi trội xuất sắc mấy đi nữa cũng thuộc về cường giả!
Nghe nàng vừa nói như vậy, Trương Hằng thoáng hơi sửng sốt, không nghĩ tới Mộng Tuyết lại đột nhiên trở nên thẳng thắn như vậy.
- Có phải huynh cho rằng ta rất dung tục xấu xa hay không, nhưng trên thực tế, hầu hết nữ nhân trên Tiên giới này đều như thế!
Mộng Tuyết cười khổ nói, có lẽ, nàng đối với Trương Hằng, Nam nhân đầu tiên tiếp xúc thân mật cùng nàng như vậy, nên sinh ra cảm tình kỳ diệu.
- Ngươi lần này tới tìm ta, chính là để nói chuyện này.
Trương Hằng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Mộng Tuyết khẽ thở dài sâu kín, nói:
- Được rồi, ta chỉ là hứng khởi nhất thời! Lần này ta đến đây, mang đến cho huynh một tin tức rất hứng thú!
- Đầu tiên, ta hỏi qua sư tôn đã được xác nhận, trên Cô Đế Tinh không có nhân vật cấp Tiên đế. Một sự kiện khác, chính là về kế thừa y bát của Độc Cô Tiên Đế, việc này đã tiến triển vượt qua dự tính...
oOo-
Tiên Luyện Chi Lộ Tiên Luyện Chi Lộ - Khoái Xan Điếm