Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 803
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2313 / 72
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 429: Quyết Định Một Ngàn Năm
ột đôi mắt bạc quỷ dị trí tuệ hiểu thấu vạn vật thế giới, mơ hồ phát ra tinh thần uy áp xông thẳng linh hồn Huyền U Thiên Ma.
Vào giờ khắc này Huyền U Thiên Ma thậm chí có một loại ảo giác hô hấp khó khăn, giống như tất cả bí mật trong lòng mình đều hiện ra trước mặt đối phương không chút che giấu.
Hắn rốt cục hiểu được Trương Hằng trước mắt đã không phải là Trương Hằng của mười tám năm về trước, đối phương đã trưởng thành đến trình độ không kém gì Hắc Ma Hoàng. Tuy rằng thực lực của Huyền U Thiên Ma trong thời gian mười tám năm này cũng tăng vọt nhưng so sánh với Trương Hằng vẫn có vẻ không đủ.
Một khi tiến vào ý cảnh đặc thù của Thần Linh Nhãn, tâm thần Trương Hằng sẽ cứng rắn như thép, các loại cảm tình cũng bị loại bỏ. Hắn ở trong trạng thái này là tuyệt đối lý trí, cho dù đối mặt khó khăn lớn cỡ nào đều áp dụng thủ đoạn có lợi nhất mà không chịu ảnh hưởng bởi cảm xúc.
Đôi mắt không ngừng lóe lên nhìn xuyên vào trong cơ thể Huyền U Thiên Ma. Bất ngờ chính là Trương Hằng cảm giác mình lại gặp phải một lực cản không nhỏ.
Tầng quang lưu màu đen bên ngoài cơ thể Huyền U Thiên Ma mơ hồ có một loại lực cản đối với Thần Linh Nhãn của Trương Hằng. Điều này ra ngoài dự đoán của Trương Hằng.
Khẽ hừ một tiếng, ngân quang trong mắt Trương Hằng càng mạnh, hiệu quả của Thần Linh Nhãn lập tức tăng cường gấp đôi!
Lập tức tinh thần uy áp tràn ra từ trong đôi mắt màu bạc của Trương Hằng cũng theo đó tăng lên gấp đôi khiến cho Huyền U Thiên Ma khó chịu hơn.
Dưới tình huống bình thường Trương Hằng sẽ không thi triển toàn bộ hiệu quả của Thần Linh Nhãn, hắn chỉ cần một hai thành công lực là có thể thoải mái ứng phó. Như ảo thuật của Mị Ảnh Hoàng lúc trước chính là bị phá như vậy.
Ông ông~
Quang lưu màu đen mặt ngoài thân thể Huyền U Thiên Ma run rẩy một hồi cuối cùng vẫn bị Thần Linh Nhãn của Trương Hằng xuyên thấu.
Xuyên qua tầng ngăn cách này, mọi thứ trong cơ thể Huyền U Thiên Ma đều lọt vào mắt Trương Hằng.
- Ha ha. không tệ nha... Ba kiện Thông linh Pháp bảo.
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên nụ cười sáng lạn. dựa vào Thần Linh Nhãn hắn thấy được ba kiện Thông linh Pháp bảo trong cơ thể Huyền U Thiên Ma.
- Ngươi... Làm sao có thể?
Sắc mặt Huyền U Thiên Ma biến đổi, hiện ra vẻ mặt khủng hoảng không yên, cảm thấy một trận run rẩy đến từ linh hồn đối với thần thông nghịch thiên quỷ thần khó lường của Trương Hằng.
-Ồ?
Trương Hằng đột nhiên kêu khẽ một tiếng, hiển nhiên có phát hiện bất ngờ gì đó.
Ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma. hắn phát hiện một dấu ấn đặc thù như trăng lưỡi liềm.
Chính là dấu ấy kỳ lạ này phát ra từng cỗ quang lưu màu đen hình thành một tầng phòng hộ linh hồn ở bên ngoài thân thể Huyền U Thiên Ma khiến cho Hư Không Hỏa Diễm của Trương Hằng mất hiệu quả.
- Đây là thứ gì?
Trong lòng Trương Hằng cực kỳ tò mò.
Sau khi nhìn thấy công hiệu của dấu ấn, trong lòng Trương Hằng đã có suy đoán bước đầu: Sở dĩ Huyền U Thiên Ma không thể bị tiêu diệt hoàn toàn có thể là có liên quan với vật ấy.
Sau khi hiểu được nguyên do chân chính của chuyện này, Trương Hằng rời khỏi ý cảnh đặc thù của Thần Linh Nhãn, thần sắc lãnh đạm liếc nhìn Huyền U Thiên Ma một cái, đưa tay khẽ điểm trên hư không.
Hào quang màu bạc nhoáng lên một cái, trên không trung xuất hiện một dấu ấn hình trăng cong, giống như đúc với dấu ấn ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma.
- Bất Tử Ấn...
Huyền U Thiên Ma tự chủ phun ra ba chữ, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm vào TrươngHằng:
- Làm sao ngươi có thể biết được sự tồn tại của nó? Đây chính là chủ nhân ban cho ta giữ mạng...
Huyền U Thiên Ma đột nhiên ngừng bặt, hít một hơi thật sâu, sắc mặt phức tạp nhìn Trương Hằng.
Không biết vì sao, Trương Hằng giờ phút này lại mang đến cho hắn một loại ảo giác vĩnh viễn không thể chiến thắng. Không nói đến tốc độ tu luyện khủng bố của đối phương, chỉ bằng vào những thần thông nghịch thiên kỳ dị đều là hắn khó thể bằng được.
- Bất Tử Ấn?
Trương Hằng khẽ cười vung tay lên, dấu ấn trăng cong do ngân quang tạo thành trên không trung hóa thành một đám quang điểm màu bạc tiến vào cơ thể hắn, trong nháy mắt bị Linh hạch hấp thu.
Sau khi tiến vào tầng ba đại viên mãn, không gian Linh hạch của Trương Hằng đã từ thùng nước ban đầu biến thành lớn như lu nước hiện tại, sự tăng trưởng thực lực có thể nghĩ là biết.
- Hừ. Ngươi đừng mơ chiếm được tin tức gì từ trong miệng bản quân. Có dấu ấn này thủ hộ linh hồn ta, trong giới này gần như không mấy người có thể hoàn toàn tiêu diệt ta, nhiều nhất chỉ có thể khiến ta chìm vào ngủ say dài lâu.
Huyền U Thiên Ma rốt cục khôi phục vẻ bình thường, trên mặt có vài tia châm chọc.
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng cũng không cảm thấy bất ngờ. Hắn trầm ngâm một lát mới hời hợt nói:
- Nếu ta đoán không sai, Bất Tử Ấn này hẳn là một kiện... Tiên bảo!
Huyền U Thiên Ma cảm thấy ngạc nhiên nói:
- Chẳng lẽ tiểu tử ngươi từng gặp tiên bảo chân chính hay sao? Đáng tiếc dấu ấn này không đơn giản là một kiện tiên bảo như vậy... Nếu muốn biết bí mật trong này, trừ khi có một ngày ngươi có thể chân chính giết chết ta.
Đối với phòng đoán của Trương Hằng, Huyền U Thiên Ma phi thường giật mình, mơ hồ lại gia tăng vài phần cố kỵ.
- Hừ. Trên thế giới này cũng không có tấm thân bất tử chân chính. Chỉ cần lực lượng đủ cường đại, không có sự vật gì là không thể phá hủy.
Trương Hằng không cho là đúng cười cười, Hư Không Hỏa Diễm trên tay bất động, Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trên tay kia đang chuẩn bị xuất kích, đóng băng Huyền U Thiên Ma một đoạn thời gian.
- Chờ một chút... Bản quân còn có lời muốn nói với ngươi!
Huyền U Thiên Ma cả kinh kêu lên.
- Ngươi còn có lời gì muốn nói? Thời gian của ta rất quý báu.
Ánh mắt Trương Hằng xẹt qua Ma đầu này, bộ dạng như có chút không kiên nhẫn.
- Nếu ngươi chung quy không thể phá vỡ gông cùm xiềng xích của Tử Vực, có thể xin bản quân giúp đỡ. Đến lúc đó Chỉ cần ngươi chịu lập linh hồn huyết thệ, đáp ứng thả ta ra ngoài, bản quân có thể giúp ngươi thành công rời Tam Tinh Vực.
Phừng-
Cửu U Lam Tinh Băng Diễm trên tay Trương Hằng lóe ra một vùng hào quang sáng bóng, đóng băng cả Huyền U Thiên Ma cùng chiếc hộp màu vàng đã hư hỏng.
Ánh mắt thoáng lạnh, Trương Hằng đạm mạc nói:
- Ngươi có thể yên tâm. Đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi bình yên đến Chu Vương Triều.
Nói xong Trương Hằng đưa chiếc hộp băng tinh màu lam thu vào nhẫn không gian. trên mặt lộ vẻ suy tư.
- Bất Tử Ấn? Chưa từng nghe nói qua! Chẳng lẽ trong vòng giới này, thật đúng là không thể hoàn toàn giết chết Ma đầu này?
Trong lòng Trương Hằng sinh ra vô số nghi vấn, càng ngày càng cảm giác Ma đầu này không đơn giản.
Theo tin tức vừa rồi Huyền U Thiên Ma bất cẩn để lộ ra. sau lưng Ma đầu này dường như còn có một vị “Chủ nhân” càng thêm cường đại.
Trải qua phân tích nghiêm túc kỳ lường, Trương Hằng cảm giác Ma đầu này ở trong tay mình hoàn toàn là một củ khoai lang bỏng tay, Chỉ hơi sơ suất sẽ có khả năng gây ra nguy cơ không hiểu.
- Xem ra việc này còn phải tìm Lạc đại ca thương nghị một chút. Đáng tiếc phân thân thứ hai đã rời khỏi Tu Chân Giới Sở Quốc. Thôi, đến lúc đó đem Ma đầu này ném tới đại tông hoặc Thánh địa Phật môn nào có của Chu Vương Triều, còn lo hắn sinh ra uy hiếp gì đối với mình hay sao?
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm. trong lòng rất nhanh làm ra quyết định.
Không đến một tháng, phân thân thứ hai của Trương Hằng về tới Cực Diễm Môn. cùng bản tôn nhìn nhau cười.
- Một ngàn năm...
Bản tôn Trương Hằng khẽ phun ra ba chữ.
- Được rồi, ta lập tức đi đây.
Phân thân thứ hai của Trương Hằng cùng bản tôn tâm thần tương liên, không cần bản tôn nói rõ cùng biết nên làm như thế nào.
Vút-
Một đường cong màu bạc xẹt qua. phân thân thứ hai của Trương Hằng rời Cực Diễm Môn bay về một hướng nào đó.
Nếu có người có thể nắm bắt được quỹ tích phi hành của phân thân Trương Hằng sẽ phát hiện mục đích của hắn dĩ nhiên là Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.
Một ngàn năm!
Trừ chính Trương Hằng ra Chỉ sợ không ai biết nguyên do Trong đó.
Sau khi hạ quyết định này, trong lòng Trương Hằng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt dần trở nên trong suốt, xuyên qua núi sông trùng trùng, dường
như thấy được một cảnh tượng khác.
Lại quá hai tháng, hai dải sáng một xanh một lam xẹt qua trên không Cực Diễm Môn sau đó nhoáng một cái biến mất.
- Từ đạo hữu tới rồi.
Trong động phủ tông chủ, Trương Hằng cũng không quay đầu, khóe miệng hiện ra mấy tia ý cười nói với Từ Huyền ở bên cạnh.
Bên cạnh Từ Huyền có một nữ nhân áo lam, chừng hai mươi mấy tuổi. Nàng này dung mạo thanh lệ tuyệt thế, trong mắt phát ra lam quang nhạt, toát ra một loại khí chất điềm tĩnh xuất trần.
Xem tư thế đứng sóng vai với Từ Huyền của nàng hiển nhiên là một vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ.
- Ha ha. Mười mấy năm không gặp, linh giác của Trương đạo hữu hơn xa trước kia. Từ mỗ còn chưa xuất hiện đã bị ngươi phát hiện.
Từ Huyền cùng không khách sáo, ngồi ở một bên đánh giá Trương Hằng vài lần. Hắn phát hiện khí tức đối phương cực kỳ mịt mờ, bằng vào tu vi Hóa Thần trung kỳ của hắn mà lại không nhìn ra sâu cạn, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Trương Hằng đứng dậy ánh mắt xẹt qua trên người nữ nhân áo lam, vừa định hỏi thân phận đối phương thì nghe Từ Huyền cười giới thiệu:
- Trương đạo hữu. Đây là một vị bằng hữu của ta ở Tam Tinh Vực, chính là Thánh Lam Thủy Tiên tiếng tăm lừng lẫy của Tu Chân Giới Tề Quốc - Trầm Ngọc Khiết, Trầm đạo hữu.
- Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu. Trầm đạo hữu có thể quang lâm động phủ chính là vinh hạnh của Cực Diễm Môn.
Trương Hằng cười, khách sáo vài câu với Thánh Lam Thủy Tiên.
Tu sĩ Hóa Thần Kỳ của Tu Chân Giới Tam Tinh Vực cũng chỉ mười mấy người, trong đó nữ tu đã ít lại càng ít. Từ Huyền nhắc tới tên nàng này thì trong lòng Trương Hằng liền đoán ra.
- Tông chủ khách khí. Tiểu nữ tử thân tại Tề Quốc mà uy danh của Bất Tử Tà Đế lại như sấm bên tai. Hôm nay gặp mặt quả thật danh bất hư truyền.
Trầm Ngọc Khiết cười tủm tỉm, đôi mắt sáng yên tĩnh như nước đánh giá Trương Hằng vài lần, lóe lên một tia sáng kỳ dị, dường như có chút tò mò.
- Trầm đạo hữu. mời ngồi.
Sau khi Trương Hằng mời Thánh Lam Thủy Tiên ngồi, hắn cũng cùng Từ Huyền ngồi đối diện nhau.
Tiếp đó ba người nói chuyện phiếm vài câu với nhau.
- Từ đạo hữu cùng Trầm đạo hữu tới đây có phải là vì chuyện đi Chu Vương Triều không?
Một lát sau Trương Hằng mới dẫn vào chính đề, không chút gợn sóng nhìn hai người trước mắt.
Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết đều là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, hai người liên thủ thực lực cùng không thể coi thường.
Vừa nghe Trương Hằng nói đến ba từ Chu Vương Triều, ánh mắt Từ Huyền cùng Trầm Ngọc Khiết đều sáng ngời.
-o0o-
Tiên Luyện Chi Lộ
Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 5: Chu Vương Triều
------oo0oo-----
Tiên Luyện Chi Lộ Tiên Luyện Chi Lộ - Khoái Xan Điếm