Hãy biến vết thương lòng thành những bài học có ý nghĩa.

Oprah Winfrey

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Ember Elwood
Số chương: 393 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1102 / 5
Cập nhật: 2021-01-29 22:20:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 3 - Chương 13-1: Yến Khanh, Trẫm Nguyện Ý Ở Dưới! (1)
ộ Dung Thiên Thu hoàn toàn không nghĩ tới, bé con rối rắm nửa ngày không phải lăn tăn vì giới tính hay không giới tính mà là lo sợ mình làm ra cái sự tình trời ơi đất hỡi gì với y. Sau khi phát hiện sự thật, mỗ Hoàng đế đột nhiên thấy dở khóc dở cười! Lại nhớ đến câu “Buông tha cho cúc hoa của thần!” cùng với việc cái tay đang che che đậy đậy ở vị trí nào đó, cuối cùng Đế vương cũng minh bach ‘cúc hoa’ là cái khỉ gió gì.
Khóc cười không xong là một chuyện, nhưng do những lời này của Yến Kinh Hồng càng khiến hắn kiên định hơn với ý niệm muốn tắm chung, giống như mượn cơ hội … chà chà… đúng là một sự tình không tồi! Ngửa mặt lên trời cười lớn, âm thanh mát mẻ tàn lệ vang lên “Yến khanh, nhiều người muốn tắm chung với Trẫm mà không được, ngươi lại kháng cự ư?”
Trong lời nói mang theo một chút màu sắc ngả ngớn!
Nam Cung Cẩm coi như minh bạch, mình không nói gì coi bộ tốt hơn, vừa mở lời thì tên đoạn tụ chết tiệt này lại đánh chủ ý khác rồi! “Việc này, Hoàng thượng, vi thần…”
Vừa mới nói tới đây, người trong bể tắm bổng nhiên đứng lên, đến bên cạnh, một tay nắm cô nàng kéo vào.
“Bõm!” một tiếng, ai đó thẳng tắp bay vào hồ nước, do là ‘rơi vào’ nên nhất thời bọt nước tung tóe văng khắp nơi, cứ gọi là không mở mắt ra được, mái tóc dài trên trán cũng thoáng chốc ướt đẫm.
“Ha ha ha…” Tiếng cười bừa bãi vang vọng, cứ như nhìn bộ dáng chật vật của Yến tiểu tử khiến hắn rất là cao hứng vậy!
Cô nàng cố nén một bụng lửa giận, lau sạch nước trên mặt mới khó khăn mở được mắt. Vừa mở to mắt liền nhìn thấy khuôn mặt gọi đòn của Mộ Dung Thiên Thu tươi cười, còn cái móng heo của y đang giam cầm mình giữa thành bể bơi và hắn, hạn chế hành động của nàng.
Cơ bắp cường tráng trên người vị Hoàng đế nào đó bị nhìn sạch không sót thứ gì. Còn đương sự thì giương mắt nhìn người trước mặt, giọng càng ám muội hơn “Yến khanh, ngươi không cởi, Trẫm sẽ cởi dùm ngươi, thế nào?”
“Đa tạ ý tốt của Hoàng thượng, thần thích mặc đồ khi tắm gội!” Ai đó nhanh nhẩu cự tuyệt.
Mỗ Hoàng đế nghe vậy cảm thấy buồn cười, xem ra tiểu tử này vì bảo vệ cúc hoa mà dùng bất cứ thủ đoạn nào! Trong lòng sáng tỏ nhưng ngoài miệng lại không vạch trần. Bàn tay đeo nhẫn vòng trước người nàng “Vậy hôm nay cùng Trẫm thể nghiệm cảm giác không mặc gì tắm gội xem nó như thế nào nhé!”
Nói nói, móng heo đã vươn tới đai lưng của nàng.
“Hoàng thượng, trong nhà thần còn có việc gấp, thần…” Thấy bàn tay hắn đưa lại gần, không nói hai lời, quay đầu liền chạy.
Xoay người, có chút hốt hoảng bò lên bờ, trong lòng đổ mồ hôi lạnh, trước giờ còn chưa nghĩ tới ‘Yêu nghiệt’ như nàng cũng có ngày chật vật như vậy! Tay này so với sói hoang còn nguy hiểm hơn! Vừa mới leo ra khỏi bể tắm liền bị một cánh tay rắn chắc ôm eo, dùng chút sức lại lôi nàng trở về hồ nước.
“Ta kháo!” Nam Cung Cẩm không nhịn được xổ ra một câu thô tục. Gia hỏa này võ công cao không lường được, mình còn chưa kịp cảm nhận được tia nguy hiểm nào liền bị hắn lôi trở về rồi!
Nghe ai đó chửi thề, phía sau vang lên tiếng cười sung sướng của nam nhân nào đấy, hình như tâm tình rất tốt! Âm thanh tàn lệ mang theo ý cười vang lên “Yến khanh, ngươi thật đúng là đáng yêu!”
Lời này thì thầm bên tai Nam Cung Cẩm khiến cô nàng nổi lên một trận ác hàn! Da gà đồng loạt đứng dậy hát quốc ca! “Hoàng thượng, đáng yêu hơn thần có rất nhiều trong tiểu quan quán, có cơ hội thần sẽ đưa người đi kiến thức một phen. Hiện tại Bệ hạ buông thần ra trước!”
Nghe vậy Mộ Dung Thiên Thu một tay đem nàng chuyển qua tới, thân mình hơi nghiêng về phía trước với ý đồ áp đảo nàng, hô hấp càng thêm thô nặng nóng rực phả lên mặt họ Yến. Nhìn thấy quần áo đẫm nước của ai đó, bày ra đường cong mềm mại, vòng eo thon gọn một tay cũng ôm hết, trong ánh mắt xanh biếc dần hiện ra quang mang đậm sắc màu tình dục, giọng nói mang theo vài phần khàn khàn “Yến khanh, những tục vật ở tiểu quan quán làm sao so với khanh. Trẫm với khanh tốt hơn nhiều!”
Trước nay chưa có ai hay vật gì có thể khiến hắn đối xử thận trọng như vậy, tựa hồ nếu không cẩn thận nuông chìu một chút sẽ làm hỏng bé con mất. Ngay cả khi dục vọng đã lên tới não mà hắn còn ở đó trưng cầu ý kiến. Nếu là người khác, mặc kệ người ta có nguyện ý hay không hắn cũng đều đè xuống xử luôn tại chỗ rồi!
Nhưng cô nàng hiểu được, tay này cẩn thận cũng không phải xuất phát từ việc đối với mình có bao nhiêu tôn trọng và bảo hộ, mà là … nếu dùng cưỡng bách, đối với hắn không có khoái cảm chinh phục!
“Yến khanh, Trẫm biết ngươi đang suy nghĩ cái gì!” Ngữ điệu mát mẻ làm gián đoạn suy nghĩ của nàng.
Thấy trong ánh mắt thu thủy của đối phương phản xạ lại hình ảnh của mình, Đế vương cả cười “Suy nghĩ của ngươi về Trẫm là nếu Trẫm dùng sức mạnh với ngươi thì sẽ không cảm thấy khoái cảm được chinh phục. Nhưng, ngươi cũng biết, Trẫm trước giờ thấy thích là trực tiếp dùng sức mạnh cưỡng chế, nhìn mỹ nhân giãy giụa dưới thân, Trẫm cảm thấy rất mỹ mãn. Thật ra, chỉ cần chinh phục về mặt thân thể, từ từ, các nàng sẽ dần đối với Trẫm một mực trung thành. Ngươi nói xem, nếu Trẫm để cho thân thể ngươi chặt chẽ nhớ tới hương vị của Trẫm, Yến khanh của Trẫm, về sau có phải cũng như hiện tại, cự tuyệt Trẫm ngoài ngàn dặm nữa hay sao?”
Cô nàng cảm thấy căng thẳng, giờ mới biết hóa ra tên này còn có loại ham mê biến thái tới vậy! Quả thật vì mục đích không từ thủ đoạn! “Hoàng thượng, ngài phải biết rằng nam và nữ có sự khác biệt nhau!”
Mộ Dung Thiên Thu ngẩn ra, còn có sự khác biệt ư? Hơi nghi hoặc hỏi lại “Không biết khác nhau ra sao?”
“Hoàng thượng, nữ tử sở dĩ thuần phục dưới thân của ngài là bởi vì ở… ở trong quá trình đó, các nàng là hưởng thụ. Nhưng nam tử thì bất đồng, bị chọc cúc hoa là phi thường đau!” Cô nàng nửa điểm cũng không hề ngượng ngùng, vô cùng lộ liễu nói!
Mỗ Hoàng đế nghe xong, đầu tiên là cảm thấy vô ngữ rồi, sau khi cảm giác đó đi qua chính là lâm vào suy nghĩ sâu xa, chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến bé con không muốn nằm dưới? Nhíu mày hỏi “Yến khanh, Mộ Cẩn Thần cùng ngươi, ai trên ai dưới?”
Ặc… “Đương nhiên thần ở phía trên rồi!” Vừa nói cô nàng vừa chột dạ. Thật ra trong chuyện vợ chồng, nàng cũng từng thử vài lần ở trên phản kích. Nhưng ai biết thể lực tên kia lại tốt một cách phi thường, không bao lâu nàng liền bại trận, còn hắn thì tinh thần vẫn sáng láng. Nhưng loại bí mật khuê phòng này, tuyệt đối không thể tiết lộ cho Mộ Dung đoạn tụ nghe, đúng không?
“Hắn vậy mà nguyện ý ở dưới…” Tay này bắt đầu lầm bầm lầu bầu tự nói, trong lòng có chút không tin tưởng. Tuy luôn nghe Yến tiểu tử này bô lô ba la là mình nằm trên, nhưng hắn cảm thấy gã kia là một tên nam tử kiêu ngạo, không thể có khả năng cam tâm bị người ta đè ở dưới, nhưng thấy thái độ của nàng chắc chắn thế nên cũng đâm ra tin vài phần.
Do dự lựa lời khuyên giải an ủi “Yến khanh, thật ra chỉ đau một chút thôi, một chút thôi liền qua đi!” Trên mặt bất giác lộ ra nụ cười của bà ngoại sói, đang dụ dỗ bé mũ đỏ đơn thuần thiện lương!
Có điều trước mặt hắn không phải mũ đỏ mà là một con sói xám còn gian xảo tinh ranh hơn hắn nhiều! “Hoàng thượng, ngay cả Mộ Cẩn Thần còn kêu thảm thiết một tiếng, ngài cảm thấy thần so với hắn tốt hơn nhiều hay ít? Xưa nay thần bị muỗi cắn một cái cũng đau đến mấy ngày mấy đêm không ngủ, cho nên thần tuyệt đối sẽ không đáp ứng yêu cầu này của ngài đâu!”
Vừa nói nàng vừa đổ mồ hôi lạnh. Ở trong lòng mặc niệm, Tiểu Hồng Hồng à, vì cúc hoa của ta, chỉ có thể hy sinh hình tượng của chàng vậy!
Khóe miệng Mộ Dung Thiên Thu cũng khẽ run một chút, hắn chưa thử qua nam nhân nên cũng không biết cái gì gọi là ‘bị chọc cúc hoa’, giờ thấy Yến Kinh Hồng miêu tả nghe có vẻ khủng bố quá. Ngày ấy cùng Bách Lý Kinh Hồng giao chiến, cho hắn một chưởng, nội thương nhẹ, nhưng hắn còn không kêu một tiếng. Chẳng lẽ vụ này so với bị nội thương còn đau đớn hơn? Thế là ai đó do dự nghĩ, nếu không cẩn thận phá hỏng bé con, thì ngày sau sẽ thế nào đây?
Càng nghĩ càng trầm mặc. Cô nàng thấy sắc mặt hắn thay đổi xoành xoạch, trong lòng hết sức vui vẻ reo hò, rốt cuộc cũng đánh tan được ý niệm đoạn tụ của tên này rồi! Nhưng, nàng còn chưa kịp cao hứng xong, mỗ Hoàng đế bỗng nhiên ngẩng đầu. Đôi mắt xanh thăm thẳm nhìn nàng, trong mắt hiện lên vẻ khó xử, rối rắm, nan kham đủ các thể loại lướt qua, sau đó cắn răng, thanh âm thấp đến mức không thể thấp hơn được nữa, nói ri rí “Yến khanh, Trẫm nguyện ý ở dưới!”
“Ầm!!!” Một thứ gì đó trong đầu cô nàng nổ mạnh, tựa như sấm sét đánh giữa trời quang! Không nhầm đó chứ? Tên này còn có thể vì sự nghiệp đam mỹ mà làm ra một sự hy sinh khủng khiếp đến vậy ư?
Trong lúc hoảng hốt, đôi môi ai đó không biết dán lên nàng lúc nào. Cô nàng giật mình, nhanh chóng hồi hồn. Không chút lưu tình phóng thẳng một quyền vào giữa mặt hắn!
“Bốp!” Máu mũi văng tung tóe!
Trong mắt Mộ Dung Thiên Thu bổng nhiên tức giận, không nghĩ tới mình đã nhượng bộ tới mức này thế mà tiểu tử kia lại dám động thủ với mình! Thật nghĩ mình là sư tử ngủ say sao? Dưới cơn nóng giận, hắn kéo ngoại bào của nàng xuống, giọng nói đã dày đặc hỏa khí “Yến Kinh Hồng, Trẫm thấy ngươi rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Ngươi thật nghĩ rằng Trẫm sẽ luyến tiếc mà không dùng sức mạnh với ngươi hả?”
Cô nàng hoảng hốt, biết mình không cẩn thận chọc giận tên này rồi! Nghĩ nghĩ đang muốn ra tay thì lại nghe truyền đến tiếng bước chân gấp gáp chạy đến, tức khắc lòng nàng hồi phục, cuối cùng cũng tới!
Mộ Dung Thiên Thu thấy tiểu tử này tự nhiên không phản kháng, trong lòng cũng giật mình, nhưng không có nghĩ nhiều, động tác càng thêm thô bạo cởi tiếp trung y của nàng. Cùng lúc đó, giọng nói the thé của nội thị trước cửa vang lên “Khởi bẩm Hoàng thượng, Hoàng Hậu nương nương có chuyện quan trọng cầu kiến!”
Động tác thoáng chốc ngừng lại, thấy Yến tiểu tử nhìn mình không nháy mắt, trong đó còn ánh lên vô hạn đắc ý, lập tức cơn giận dữ của mỗ Hoàng đế tăng lên vùn vụt, quay đầu ra cửa quát lớn “Không gặp!”
Gì? Không gặp?! Lập tức đổi vị trí, cô nàng nào đó sắc mặt liền khó coi “Hoàng thượng, Hoàng hậu đếm tìm người tuyệt đối là chuyện quan trọng, vi thần cáo lui trước!” Trán đổ mồ hôi lạnh như suối, vội lôi kéo lại quần áo của bản thân.
“Yến khanh, cho dù bây giờ Hoàng hậu tới đây, Trẫm cũng không ngại trước mặt nàng muốn ngươi!” Âm thanh râm mát tàn lệ vô cùng.
Trong lòng nàng cả kinh, nhìn vào mắt hắn, nàng không thấy một tia đùa giởn nào cả, chỉ có một ngọn lửa hừng hực, phảng phất như muốn bay ra khỏi mắt hắn mà phi thăng thẳng lên chín tầng trời! Xem ra tay này tức giận không nhẹ a!
“Rầm!” Một tiếng vang lớn vang lên, một nam tử cuồng ngạo mặc hắc y tiến vào như cơn lốc. Ngoài cửa còn nghe tiếng của nội thị “Liệt Vương gia, ngài không thể đi vào. Liệt Vương gia, Hoàng thượng đang tắm!”
“Bổn vương và Hoàng thượng đều là nam nhân, có cái gì không thể xem sao?” Vừa nói, Lãnh Tử Hàn vừa tiến vào, ánh mắt đen nhánh quét qua Mộ Dung Thiên Thu, dường như không nhìn thấy Yến Kinh Hồng đang trong ngực hắn. Âm thanh cuồng ngạo tà tứ vang lên “Hoàng huynh, thần đệ đến thăm ngươi!”
Mộ Dung Thiên Thu hừ lạnh một tiếng, liếc xéo cô nàng rồi thu tay lại, tựa lưng vào thành bể tắm nhìn Lãnh Tử Hàn “Thế nào? Hoàng đệ đến đây làm anh hùng cứu mỹ nhân?”
Nam Cung Cẩm nhìn Mộ Dung Thiên Thu một cái, lại liếc qua Lãnh Tử Hàn một cái, bỗng nhiên cảm thấy hai anh em nhà này cường công đối với cường thụ cũng khá tốt! Vì thế hưng phấn nói “Hoàng thượng, Liệt Vương gia đến tắm với ngài rồi kìa, thần cáo lui trước!”
Nói xong cuốn quần áo, té ngã lộn nhào bò ra khỏi bể tắm, hình tượng muốn bao nhiêu chật vật là có đủ bấy nhiêu! Nhưng trên mặt lại cười hết sức khả ố!
Anh em nhà Mộ Dung nhìn thần sắc cô nàng, trong đầu cũng nghĩ đến cái gì đó, lập tức một cái hắc tuyến to đùng xẹt qua trán! Tiểu tử này, hình như nghĩ bậy bạ đi đâu thì phải?
Thấy Yến Kinh Hồng hoảng hốt chạy ra ngoài, Mộ Dung Thiên Thu cũng nguôi giận dần, xem ra hôm nay đã dọa bé con sợ hãi rồi! Bất quá… còn biết sợ cũng tốt! Đôi mắt xanh thẳm nhìn về phía Lãnh Tử Hàn bên cạnh bể tắm hỏi “Tới thăm Trẫm? Mới vừa rồi không phải đã gặp trên triều rồi hay sao?” Còn tới thăm hắn?
“Hoàng huynh, ngươi muốn dùng sức mạnh?” Họ Lãnh cười tà tứ, vén vạt áo ngồi bên cạnh bể tắm, quanh thân có một cổ khí tức cuồng ngạo lưu chuyển, như thể vô biên hắc ám hội tụ cùng sát ý Tu La.
Đế vương xuyên qua làn hơi nước mờ mịt nhìn hoàng đệ của mình cách đó không xa, trong đôi mắt xanh mang theo ý cười, bất đắc dĩ nói “Bé con đó, Trẫm đồng ý ở dưới cũng không chịu, cho nên Trẫm đành dùng bạo lực!”
“Hoàng huynh, nếu ngươi thật sự muốn, thần đệ có thể thỏa mãn huynh, làm huynh …ở dưới!” Lời này không mang chút ý tứ mời chào gì cả, cũng không có ám muội và khiêu khích, nó chỉ khiến người nghe nhận ra sự trào phúng nồng đậm cùng vũ nhục mà thôi!
Mộ Dung Thiên Thu ánh mắt ngưng trọng một thoáng, sau đó một cổ tức giận dâng trào lên ngực!
Mộ Dung Thiên Liệt, tiểu tử thúi này đang muốn làm cái gì vậy hả? Có điều lúc nãy mình vừa nói ra mình muốn bị một gã đàn ông khác đè dưới thân, đây chính là một sự tình hết sức khuất nhục, thật là một ý niệm buồn cười! Nhưng lời này có đạo lý hay không thì mình cũng là Hoàng đế, không thể bị chế nhạo như vậy chứ? “Liệt, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không?”
Ngón tay cái lặng lẽ xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón trỏ, nhìn dáng vẻ là đã động sát ý!
Động tác thói quen của hắn, Lãnh Tử Hàn dĩ nhiên quá rõ, nhưng cũng không để bụng “Hoàng huynh, ngươi hẳn biết rõ ý tứ của thần đệ! Còn có, thần đệ chắc chắn, ngươi luyến tiếc giết ta!”
Dứt lời, vung tay áo, đứng lên, xoay người rời đi. Tay áo to rộng phía sau người lay động, tạo ra một độ cong bừa bãi, chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt Mộ Dung Thiên Thu…
Mỗ Hoàng đế nhìn bóng dáng Lãnh Tử Hàn, hô hấp âm trầm mấy lượt, cuối cùng suy sụp thở dài. Luyến tiếc giết sao? Quả thật là luyến tiếc giết a!
Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút! Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút! - Mê Hoặc Giang Sơn Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút!