Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1143: Sự Lo Lắng Của Tăng Vũ Linh
iều động quân đội, nếu như là điều động quy mô nhỏ hay là bí mật một chút sẽ không dễ dàng phát hiện như vậy, nhưng điều động quy mô lớn, coi như là bí mật nữa, cẩn thận nữa, cũng không giấu nổi người ta, đặc biệt là trong thời đại này, ai lại có thể đảm bảo đất nước đó không có cơ sở đặc công ngầm đâu.
Quan trọng hơn vẫn là Hàn Quốc và Triều Tiên hiện tại đang không có mâu thuẫn gì, nhưng mà Triều Tiên lại điều động quân đội với quy mô lớn với chỗ biên giới của Hàn Quốc, điều này càng khiến cho người ta nghi ngờ, cho nên, gần như lúc Triều Tiên điều động quân đội, Hàn Quốc liền phát hiện ra.
Hàn Quốc đã phát hiện ra rồi, tự nhiên không thể đưa tin, ngay lập tức, đã truyền tin ra cả Đông Nam Á rồi, tiếp theo là đã truyền ra cả toàn thế giới, đều biết Triều Tiên điều động quân đội theo quy mô lớn để gây áp lực phía biên giới của Hàn Quốc, điệu bộ đó giống như là ngọn núi run rẩy.
Mà Triều Tiên thực sự muốn đánh trận không?
Câu trả lời đã rất rõ ràng rồi, Triều Tiên muốn đánh trận, nhưng mà, Chủ tịch Kim của Triều Tiên lại không có bất cứ một dấu hiệu gì, cũng không đứng ra nói rõ một chút, mà lặng lẽ điều động quân đội, đợi thời cơ chín mùi rồi mới hành động.
Thời gian một tuần, Chủ tịch Kim của Triều Tiên chỉ có thời gian một tuần, chỉ cần thời gian một tuần vừa qua đi, căn cứ Hổ Gầm đồng ý bán tên lửa tầm ngắn và và vũ khí hạt nhân với giá thaaos cho bọn họ vận chuyển đến trong biên giới cảu Triều Tiên, chính là lúc khai chiến.
Nói thật, Chủ tịch Kim của Triều Tiên đã từng do dự, nhưng mà gia tộc bọn họ quá khát vọng thống nhất, đặc biệt là người cầm quyền đương nhiệm của Kim gia, ông ấy càng hy vọng trong lúc ông ấy nhận chức hoàn thành thống nhất, cũng coi như là lập thành tích chói lọi, cho nên, ông ấy cho quân đội tràn ra, quyết định hợp tác với căn cứ Hổ Gầm.
Tất nhiên rồi, nếu như các bậc trưởng bối của Kim gia không đồng ý Kim Jong il hợp tác với căn cứ Hổ Gầm, e rằng Kim Jong il cũng chuyển không đến, phần lớn các trưởng bối của Kim gia đều đã đồng ý rồi, Kim Jong il mới có thể thuận lợi hợp tác với căn cứ Hổ Gầm được, mới có lần điều động quân đội lớn này.
Kim gia đã điều động quân đội rồi, vũ khí hạt nhân và hàng trăm tên lửa đạn đạo của căn cứ Hổ Gầm cũng đã tiến gần Thái Bình Dương rồi, nếu như không phải Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh từ lâu, phỏng chừng qua hai ngày mới có thể vận chuyển vào bên trong biên giới Triều Tiên, nhưng Lục Thiếu Hoa không vội vàng, cho nên, tốc độ đã chậm đi rất nhiều rồi.
Theo như tình hình trước mắt, tất cả đều phát triển theo hướng theo dự tính của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà Lục Thiếu Hoa không có, bởi vì hắn rất rõ, gia tộc Rothschild sẽ không chịu thua như vậy, chắc chắc bọn họ sẽ có chiêu phía sau.
Gặp chiêu hủy chiêu, đây là điều mà trước mắt Lục Thiếu Hoa có thể làm, bởi vì Lục Thiếu Hoa không biết gia tộc Rothschild tiếp theo sẽ chơi chiêu thức gì, mạng lưới tình báo Hổ Gầm không thể đi vào nội bộ của gia tộc Rothschild, cũng chỉ có sự lựa chọn như thế này.
Đối với chuyện này, Lục Thiếu Hoa cảm nhận được sự bất lực, cũng chỉ có thể tạm thời như thế này, nhưng mà, khó khăn lắm mới có thể nhàn rỗi một trận, lại bị một cuộc điện thoại quấy rầy.
Người gọi điện thoại đến không phải người khác, chính là thư kí của thủ trưởng số một, Lục Thiếu Hoa biết người này, có duyên gặp mặt vài lần, nhưng trong lúc này, thư kí riêng của thủ trưởng số một lại gọi điện đến nói chuyện phiếm với Lục Thiếu Hoa, mà là thủ trưởng số một muốn gặp Lục Thiếu Hoa, hy vọng Lục Thiếu Hoa có thể đi một chuyến.
Bên Hồng Kông này cơ bản đã yên ổn rồi, tiếp theo phải làm chuyện gì Lục Thiếu Hoa có thể dặn dò, Lục Thiếu Hoa muốn ròi Hồng Kông, không phải là không thể, vì thế, sau khi suy nghĩ, Lục Thiếu Hoa đã đồng ý, và còn tỏ ý, hắn sẽ xuất phát trong đêm, làm cho hành tung càng bí mật hơn.
Hai giờ sáng, Lục Thiếu Hoa ngủ một giấc ngắn, bò ra khỏi giường, lên máy bay riêng, sau đó liền bay tới Bắc Kinh, chuẩn bị đi đến chỗ thủ trưởng số một.
Tuy rằng đã là đêm muộn rồi, nhưng mà lúc máy bay của Lục Thiếu Hoa hạ cánh, vẫn có người đến đón hắn, người đón hắn không phải là người của văn phòng trung ương, càng không phải là người của bộ ngoại giao, mà là thư ký của Tăng Kiến Quốc.
Trực tiếp đi tới chỗ của Tăng Kiến Quốc, lúc Lục Thiếu Hoa tới, Lục Khiếu đã ngủ rồi, nhưng mà Tăng Vũ Linh biết Lục Thiếu Hoa muốn đến, vẫn chưa ngủ, đang đợi Lục Thiếu Hoa.
- anh ăn cơm chưa?
Trên mặt Tăng Vũ Linh lộ ra nụ cười ngọt ngào, hỏi.
- Vẫn chưALục Thiếu Hoa tùy ý trả lời một câu.
- Vậy thì em đi nấu một chút mì cho anh, ăn đêm đi.
Tăng Vũ Linh gật đầu, đứng dậy liền đi tới bếp.
Đối với chuyện này, Lục Thiếu Hoa không có gì nói, chỉ gật đầu, tự ngoảnh đầu ngồi trên ghế sô pha hút thuốc.
Nói thật, Lục Thiếu Hoa vẫn là người chồng chủ nghĩa, Tăng Vũ Linh là vợ của hắn, sâu trong lòng Lục Thiếu Hoa, từ đầu đến cuối luôn cho rằng Tăng Vũ Linh chăm sóc hắn là điều nên làm, giống như bây giờ, Tăng Vũ Linh phải đi nấu mỳ, hắn đến một câu cảm ơn cũng không nói, coi như là chuyện đương nhiên.
Tốc độ nấu mỳ của Tăng Vũ Linh rất nhanh, nóng hôi hổi, còn bốc lên hơi nóng, đặt trước mặt Lục Thiếu Hoa, mới không kìm nổi nói một câU- Ăn trước đi, tý nữa hút thuốc cũng được.
Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì, chỉ có thể nói một câu.
- Tuân lệnh, bà xã đại nhân!
Tăng Vũ Linh kiêu ngạo, không để ý tới Lục Thiếu Hoa.
- Hí…hí…
Vài tiếng vang lên, từng sợi mỳ đi vào trong bụng Lục Thiếu Hoa, trong cái rét của thủ đô, vẫn khiến người ta hưởng thụ.
- Vài ngày trước em không gọi điện cho anh, biết bên Hồng Kông có chuyện bận bịULời mở đầu của Tăng Vũ Linh là giải thích một chút, sau đó mới chuyển chủ đề, hỏi- Chiyoda và Tiểu Nguyệt bọn họ không sao chứ?
Biệt thự của Lục Thiếu Hoa bị tấn công, bề ngoài không đưa tin tức tỉ mỉ, nhưng mà, đừng có quên, cha của Tăng Vũ Linh là phó thủ tướng viện quốc vụ, ông cô là thủ lĩnh tình báo của Trung Quốc, biết một chút tin tức bên trong là chuyện bình thường.
Hai mươi ba tên đặc công, có bốn người trên mình có bom hẹn giờ, còn có cảnh sát về sau cũng có bom hẹn giờ, suy nghĩ đơn giản một chút liền biết những tình huống đó nguy hiểm đến mức nào.
- Các cô ấy đều trốn vào trong tầng hầm rồi, không sao cả
Lục Thiếu Hoa biết Tăng Vũ Linh muốn hỏi gì, thản nhiên lên tiếng.
Trong lúc này, trong lòng Lục Thiếu Hoa thực sự cảm thấy hổ thẹn, đồng thời, cũng cảm kích sâu sắc sự rộng lượng của Tăng Vũ Linh, là vợ cả, bản thân Tăng Vũ Linh neneghen ghét bọn Anten mới đúng, nhưng xem hiện tại đi, Tăng Vũ Linh lại đang quan tâm bọn họ.
Cho dù Tăng Vũ Linh thật tâm hay là giả ý, làm được điểm này cực kì khó khăn, có được người vợ như thế này, Lục Thiếu Hoa sao có thể không tự hào được, nhưng mà đằng sau của sự tự hào mới là áy náy.
- Các cô ấy ở Hồng Kông lo lắng hốt hoảng cùng anh, em thấy chi bằng để bọn họ đến Bắc Kinh, dù sao khoảng thời gian này bọn họ cũng phải sinh con, sinh ở Bắc Kinh cũng không có gì là không tốt cả
Tăng Vũ Linh lại mở miệng nói một câu.
Hai người Anten Chiyoda và Hoắc Tiểu Nguyệt dự tính ngày sinh đều là tháng mười, bây giờ đã vào tháng mười rồi, cũng chính là nói, hai người bọn họ sẽ sinh con trong lúc này, coi như là chậm trễ, e rằng cũng chỉ kéo dài đến đầu tháng sau mà thôi.
- Chuyện này hỏi bọn họ đi!
Lục Thiếu Hoa lên tiếng.
Lục Thiếu Hoa không phải là không muốn tiếp nhận lời đề nghị của Tăng Vũ Linh, mà là phải xem sự quyết định của hai người Anten Chiyoda và Hoắc Tiểu Nguyệt, dẫu sao bọn họ nếu như muốn đến Bắc Kinh sinh con, e rằng đến lúc đó Lục Thiếu Hoa sẽ không ở bên cạnh bọn họ.
Ai không muốn lúc sinh con chồng luôn ở bên cạnh chứ!
Lục Thiếu Hoa cũng hiểu điểm này, mới đem quyền quyết định cho hai người con gái, quyết định như thế nào phải xem bọn họ, nếu như bọn họ muốn sinh con ở Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không ngăn cản, nhiều nhất đến lúc đó phái thêm nhiều vệ sĩ hơn là được, mà nếu như bọn họ lựa chọn đến Bắc Kinh sinh con, Lục Thiếu Hoa cũng giao cho Tăng Vũ Linh sắp xếp.
- Vậy thì ngày mai anh gọi điện thoại hỏi các cô ấy đi
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, nói
- Đúng rồi, em nghe ông nội nói, lần này không tầm thường, anh có nắm chắc không?
Tăng Vũ Linh lại nói
Trước kia, Tăng Vũ Linh chưa bao giờ hỏi chuyện của Lục Thiếu Hoa, nhưng mà bây giờ không giống nữa rồi, Lục Thiếu Hoa đối diện với kẻ thù là gia tộc Rothschild, bọn họ có thể điều động nhiều quốc gia phương Tây đi đối phó với Lục Thiếu Hoa, điều đó khiến Tăng Vũ Linh không khỏi lo lắng.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, lại lắc đầu, sau đó nói- Cơ hội ngang nhau.
Chưa xong, Lục Thiếu Hoa lại gắp một miếng mỳ cho vào mồm, sau đó lại nhấc cả cái bát to lên uống một chút canh, đặt xuống, sau đó lại tiếp tục nói- Cơ hội ngang nhau ở chỗ chiêu thức kế tiếp của bọn họ không sờ được đáy, nếu như có thể thăm dò được chiêu thức của bọn họ, anh sẽ nắm chắc 100% đánh bại bọn họ,
- Vậy thì theo như anh nói, anh có nắm chắc không?
Tăng Vũ Linh truy hỏi một câu.
- Em đã bao giờ thấy chồng mình đánh trận không nắm chắc chưa?
Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu.
Nhiều năm như vậy, Lục Thiếu Hoa trả qua bao nhiêu khó khăn, gặp không ít chuyện, gặp phải sự khủng hoảng trớ trêu cũng không ít, nhưng mà Lục Thiếu Hoa vẫn cứ sừng sững như xưa, điều này là sự biểu hiện của một loại trí tuệ, sự thể hiện của một loại thực lực.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa lại không đợi Tăng Vũ Linh mở miệng lần nữa, cười, lại tiếp tục nói- Bây giờ tài chính của gia tộc Rothschild khó khăn, trên lĩnh vực buôn bán bọn họ nhất định không có cách nào chiến đấu được với anh, điều duy nhất mà bọn họ có thể lợi dụng chính là tài nguyên chính trị, xme tình hình của các quốc gia phương Tây đi, rối hết cả lên, bọn họ bận đối phó với cơn lốc tài chính còn không kịp, chia tinh lực ra đối phó với anh, e rằng không có cách nào dốc hết toàn lực ra!
- Còn nữa, chấm dứt nghiệp vụ công thương nghiệp ở nước ngoài, làm cho anh càng có nhiều tiền hơn, nếu như muốn anh muốn ra tay thì số tiền lần này sẽ lớn nhất, e rằng không có thị trường tài chính của một quốc gia nào có thể ngăn cản được sự tấn công của số tiền lớn như vậy
Lục Thiếu Hoa tràn đầy tự tin nói.
Điều mà Lục Thiếu Hoa đang xét đoán đều là sự thật, như những gì hắn nói, dưới tình huống này, không có thị trường tài chính của đất nước nào có thể đững vững được trước sự tấn công của hắn.
- Gia tộc Rothschild dẫu sao cũng không đơn giản, em thấy hay là cẩn thận một chút là tốt nhấTTăng Vũ Linh cảm thất Lục Thiếu Hoa hơi quá tự tin, không kìm nổi tạt một chậu nước lạnh, mục đích là để Lục Thiếu Hoa tỉnh táo lại.
Đối với chuyện này, Lục Thiếu Hoa mỉm cười, đùa giỡn nói.
- Em đã bao giờ thấy chồng mình tự tin quá mức đến nỗi mất đi lí trí chưa?
Lục Thiếu Hoa có thể tùy tiện ngoài mặt, cũng có thể tràn đầy tự tin, nhưng mà, trong lòng hắn, tuyệt đối không mất cảnh giác, ít nhất, lúc hắn gặp chuyện, Lục Thiếu Hoa chưa vao giờ mất cảnh giáC
Nhưng mà, trong lúc này, nói chuyện với Tăng Vũ Linh, lại khiến Lục Thiếu Hoa nghĩ đến một chuyện, chuyện này có liên quan đến nguyên nhân biệt thự của hắn bị tấn công.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng